“Cùng chúng ta diệt sạch Huyết Hoàng Địa?”
Một đám Hồ tộc nhân mặc dù đang bị thương không ít, nhưng khi nghe âm thanh có phần hào hùng của Bá Lực Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá lại tràn ngập xem thường…
Các ngươi xem chúng ta là ngu hay là ngốc? Hậu Cung xuất chiến, ít nhưng mà chất… tất cả mọi người chỉ cần có mạch suy nghĩ bình thường cũng biết trận này kết cục đã định rồi…
Vậy mà Giao Tộc cùng Thiên Yêu Học Phủ còn không biết xấu hổ muốn kiếm tiếng thơm, quả thật buồn cười đến cực điểm, các nàng đều thay bọn hắn cảm thấy xấu hổ…
Bất quá vì đang ở chiến trường, không tiện làm trò cười cho ngoại địch, nếu không Hồ Tộc đã có nữ nhịn không được mở miệng mắng rồi.
Nhất là hai vị Hộ Pháp Hồ Tộc càng là nghiến răng nghiến lợi, các nàng được tộc trưởng giao nhiệm vụ thông tri nhờ cứu viện, tốc độ báo tin thậm chí nhanh hơn cả nữ Hộ Pháp tiến đến Côn Tộc…
Kết quả thì sao?
Côn Tộc trước tiên hỗ trợ, ngay cả Hậu Cung ở cách xa tận một cái đại lục khác cũng ngang trời xuất thế, trong lúc đó các ngươi ở đâu?
“Toàn bộ rút, kế hoạch lần này xem như thất bại, chạy được bao nhiêu hay bấy nhiêu!”
Bên trong không gian, tên Huyết Sứ đang chỉ huy chiến cuộc cũng nhận ra tình hình hiện tại, cấp tốc truyền âm với toàn thể Huyết Vệ và Huyết Tướng, sau đó thân hình lóe lên một cái, lặn mất tăm…
Không hổ danh là Độ Kiếp Kỳ cường giả, cầm được thì cũng buông được, nếu xác định kế hoạch lần này thất bại, hắn cũng không để ý chút nào đến an nguy của đám Huyết Vệ và Huyết Tướng nữa.
Dù sao Luyện Hư Kỳ và Hợp Thể Kỳ mặc dù cũng là chiến lực trọng tâm tại Việt Long Tinh, nhưng tại Huyết giới thật sự không đáng kể, an nguy của bọn chúng chưa đủ trọng lượng để Huyết Hoàng Địa từ bỏ dự định trong tương lai mà xé rách da mặt với toàn bộ Tu Chân Giới…
“Liều mạng phá vây, chạy về Huyết Hoàng Địa!”
Nhận được tín hiệu của Huyết Sứ, một đám Huyết Tướng cùng Huyết Vệ chiến ý mất sạch, như chim lạc bầy tìm đường chạy trốn, mỗi tên đều điên cuồng xé rách không gian, điên cuồng thi triển thân pháp, mục đích duy nhất chỉ là để giữ mạng…
Bất quá, có thể chạy được sao?
“Giết! Toàn lực diệt sát Huyết Hoàng Địa!” Bá Lực Giao Quân sát khí ngút trời, mang theo một đám Giao Tộc như hổ nhập bầy dê, từng tên từng tên hiện ra bản thể uốn lượn trên bầu trời, tiến hành tàn sát.
“Không thể thua kém bọn hắn, giết sạch!” Ngưu Ngũ Bá mặc dù không thể ra tay theo ước định, nhưng hắn lại chỉ huy một đám cường giả Thiên Yêu Học Phủ hung hăng ra tay, như muốn chứng minh sự nỗ lực của mình.
Chúng nữ Hậu Cung thấy vậy sắc mặt bình thản thu tay, nhiệm vụ của các nàng đã xong, việc lặt vặt như vậy cứ để mấy kẻ này làm là được…
Hồi lâu sau, trên khắp chiến trường, máu chảy thành sông, xác chết thành núi, gần chín thành phe cánh Huyết Hoàng Địa bỏ mạng tại Hồ Tộc, màu máu nhuộm đỏ bầu trời…
Trước sự vây quét trước đó của Hậu Cung, Huyết Hoàng Địa đã tổn thất thảm trọng, càng đừng nói hiện tại Giao Tộc cùng Thiên Yêu Học Phủ như nổi cơn điên đồ sát, có phần nhỏ chạy trốn được cũng là may rồi…
Hồ Khinh Vũ cùng Côn Minh Nguyệt liên thủ hạ sát một tên Huyết Tướng Viên Mãn cuối cùng, cả hai liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương một tia quyết tâm, như đạt thành một suy nghĩ chung nào đó…
“Hồ tộc trưởng, ngươi không sao chứ? Lần này cũng may có chúng ta chi viện kịp thời, hầu như Huyết Hoàng Địa dám xâm phạm Hồ tộc đều đã chết!”
Bá Lực Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá đồng loạt bước đến, ân cần thăm hỏi Hồ Khinh Vũ, ánh mắt tràn ngập quan tâm và thân thiết.
“Đa tạ chư vị!” Hồ Khinh Vũ lãnh đạm gật đầu một tiếng, xoay người kiểm tra thương vong của Hồ Tộc, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn hai người bọn hắn một chút.
“Mau hỗ trợ Hồ tộc và Côn tộc thu nạp tàn cuộc, dọn dẹp chiến trường!” Ngưu Ngũ Bá cùng Bá Lực Giao Quân trong lòng xấu hổ, bất quá ngoài mặt vẫn ra vẻ uy nghiêm, hướng thuộc hạ dưới trướng phân phó nói.
Hồ Tộc cùng Côn Tộc nghe vậy ý vị thâm trường liếc mắt, cũng không ngăn cản hai đám bọn hắn, ngay cả mở miệng chào hỏi một câu cũng chẳng thèm.
Chứng kiến thái độ lãnh đạm pha lẫn xen thường của hai tộc, thành viên Giao Tộc cùng Thiên Yêu Học Phủ xấu hổ đến cực điểm, cúi gằm mặt xuống không dám nhìn thẳng.
“Khốn kiếp, tất cả đều là tại Hậu Cung!”
Bá Lực Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá ngoài mặc biểu hiện bình thường, nhưng ánh mắt mang theo địch ý vẫn thỉnh thoảng liếc về phía chúng nữ Hậu Cung đang thoải mái trò chuyện, trong lòng thầm hận, điên cuồng mắng mười tám đời tổ tông các nàng.
Nếu không phải có Hậu Cung chen ngang một bước, thì người hùng trong mắt Hồ tộc hiện tại chính là hai người bọn hắn, được Hồ tộc và Côn tộc mang ơn sẽ là Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ.
Danh vọng của hai thế lực bọn hắn sẽ lên như diều gặp gió trên khắp U Nguyên, thậm chí tại Diệt Huyết Liên Minh sẽ càng có thêm tiếng nói.
Đáng tiếc, khi mọi chuyện tưởng chừng như hoàn mỹ theo đúng kế hoạch, Hậu Cung lại giết ra…
Ngưu Ngũ Bá cùng Giao Quân có thể không hận sao?
Sân khấu lẽ ra thuộc về bọn hắn, bị Hậu Cung chiếm mất rồi.
Bất quá có một điều khiến hai bọn hắn không hiểu, thậm chí đa số Hồ Tộc thành viên và Côn Tộc thành viên cũng không hiểu… đó chính là vì sao Hậu Cung có mặt nhanh chóng và chuẩn xác đến như vậy?
Mặc dù đạt đến Luyện Hư Kỳ đã có thể xé rách hư không tới lui giữa các đại lục một cách tự nhiên, nhưng cũng cần một khoảng thời gian nhất định…
Chưa kể còn nhiều yếu tố khách quan khác, hai người Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá nghĩ nát óc cũng không rõ, vì sao Hậu Cung có thể kịp thời viện trợ Hồ Tộc đến như vậy?
Chẳng lẽ bọn hắn tùy thời tùy khắc đều luôn chú ý động tĩnh ở Hồ Tộc sao? Vừa thấy bóng dáng Huyết Hoàng Địa là lao đến liền sao?
“Hiệu trưởng, nếu ta không nhớ lầm… đám Hậu Cung xuất hiện từ sâu bên trong Hồ Tộc!” Bá Lực Giao Quân ánh mắt lấp lóe, nhìn sang Ngưu Ngã Bá nói.
“Nói không sai, các nàng đều tiến ra từ một nơi…” Ngưu Ngũ Bá gương mặt trầm xuống, thân hình to như ngọn núi nhỏ tỏa ra uy áp nhàn nhạt.
Chỉ từ một chi tiết rất nhỏ, hắn đã liên tưởng đến rất nhiều điều, lại thêm Côn Minh Nguyệt cũng có dính liếu đến Hậu Cung, chẳng lẽ Hồ Tộc cũng…
Càng nghĩ sắc mặt Ngưu Ngũ Bá càng thêm khó coi, hắn quyết định bằng bất kỳ giá nào, cũng phải đem Hồ Tộc buộc lên cùng chiến tuyến.
Cảm nhận được quyết ý của Ngưu Ngũ Bá, Bá Lực Giao Quân thoáng rùng mình một cái.
Vị sư phụ không công khai này của hắn, đừng nhìn bề ngoài to lớn hàm hậu, nhưng thực chất để leo lên cái ghế Hiệu Trưởng Thiên Yêu Học Phủ sẽ là nhân vật đơn giản sao?
Uy nghiêm, là thứ đầu tiên không thể khinh nhờn…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Ba ngày sau…
Hồ Trúc Lâm…
Hồ Tộc triển khai yến tiệc, chiêu đãi Côn tộc và Hậu Cung, đương nhiên không thể công khai trở mặt cùng Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ, dù sao bọn hắn cũng mang tiếng đến viện trợ, nếu làm quá tuyệt chỉ mang lại tiếng xấu cho Hồ Tộc.
Côn Minh Nguyệt, Cơ Nhã, Cơ Băng, Mộc Tử Âm, Băng Lam Tịch, Hoa Ngọc Phượng, Tô Nhan cao quý mà ưu nhã, ngồi ở một bên hàng ghế… liên tục là từng ánh mắt đến từ các thành viên Hồ tộc hướng đến các nàng, bên trong tràn đầy sùng bái cùng tin phục.
Nhờ Hậu Cung, mà Hồ tộc mặc dù bị thương rất nhiều, nhưng tổn thất về tính mạng gần như bằng không, bởi vì mục đích ban đầu của Huyết Hoàng Địa là bắt sống các nàng, sau đó lại được Cơ Nhã và Cơ Băng ưu tiên giải cứu… Vì lẽ đó, Hồ tộc biết ơn các nàng có thể nghĩ.
Ở phía đối diện chúng nữ Hậu Cung chính là cao tầng của Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ, sắc mặt không hề dễ nhìn mặc dù đã cố ra vẻ tự nhiên nhất có thể…
Giữa rừng trúc xanh thẳm và hồ nước thơ mộng, không ngừng có Hồ Tộc mỹ nữ lã lướt lui tới, mang theo từng loại Linh quả cùng Linh Tửu đặc trưng của mình, chiêu đãi khách nhân.
Bất quá thái độ trong lúc đó lại hoàn toàn khác biệt.
Ví dụ như khi Hồ Tộc mỹ nữ rót rượu cho Côn Tộc, bộ dạng luôn vui vẻ mỉm cười, hòa ái dễ gần thân thiện.
Nhưng khi rượu của Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ đã cạn, các nàng thậm chí còn không thèm liếc nhìn, phải đợi đối phương nhắc nhở mới hậm hực rót chưa đầy một chén.
Tình cảnh như vậy làm cho bầu không khí có phần lúng túng, mà Côn tộc một đám đều là cao ngạo ưỡn ngực, dùng ánh mắt khinh bỉ xem Giao Tộc đám người…
“E hèm!”
Nhận ra không gian có phần mất tự nhiên, Hồ Khinh Vũ ngồi ở vị trí chủ vị thản nhiên đứng dậy, mặt mang khăn lụa, y phục rộng thùng thình đến mức che luôn cả sáu cái đuôi mềm mại…
Bất quá mặc dù như vậy, nhưng chỉ một cái giơ tay nhấc chân của nàng cũng khiến nam nhân có mặt tại hiện trường phải cúi gằm mặt xuống không dám nhìn thẳng, sợ mình làm ra phản ứng thất thố.
Ngay cả chúng nữ Hậu Cung vốn tự tin và kiêu ngạo về mặt nhan sắc cũng phải âm thầm tán thưởng, không hổ là đệ nhất mỹ nhân U Nguyên đại lục, không hổ là người được phu quân và mẹ chồng các nàng… nhìn trúng.
“So với Hồ Khinh Vũ, Mị Công của Mị Nhi tu luyện trước đây thật sự không đáng chú ý a!” Tô Nhan vuốt ve đầu bé gấu nhỏ ngồi trong lòng mình, âm thầm cảm thán một tiếng.
Hiển nhiên Tô Nhan còn không biết, Hồ Khinh Vũ sở hữu Thiên Sinh Mị Cốt, dù nàng chỉ đứng im một chỗ như tượng đá cũng sẽ sinh ra mị hoặc vô hạn…
“Lời trước hết, Khinh Vũ ở đây đại diện cho Hồ Tộc chân thành cảm ơn chư vị đã tiến hành viện trợ, đặc biệt là Côn Tộc và Hậu Cung!”
Hồ Khinh Vũ ánh mắt cảm kích liếc nhìn Côn Minh Nguyệt và chúng nữ, khi chuyển mắt về phía Giao Tộc cùng Thiên Yêu Học Phủ, tất cả đã trở thành rét lạnh không cảm xúc…
Mặc dù là như vậy, nhưng khi nghe âm giọng và chứng kiến ánh mắt của nàng ở khoảng cách gần, Ngưu Ngũ Bá cùng Bá Lực Giao Quân cũng phải cắn một chút đầu lưỡi để bảo trì tỉnh táo, nữ nhân này thật sự quá mức khó cưỡng.
“Khinh Vũ ngươi khách sáo cái gì chứ? Chúng ta sớm muộn cũng là tỷ muội, không phải sao?” Mộc Tử Âm hướng Hồ Khinh Vũ nháy mắt một cái, đôi môi anh đào nhấp một ngụm rượu, thổ khí như lan…
“Người một nhà?” Bá Lực Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá lập tức nghi hoặc.
“Chuyện này nói sau!” Hồ Khinh Vũ cũng không phủ nhận, hướng mấy nữ nhẹ giọng nói, chỉ là gương mặt trơn nhẵn sau lớp khăn che có chút đỏ lên…
Hồ Ngọc Nghiên đứng hầu sau lưng sư phụ nghe vậy cũng hài lòng nhếch miệng, nếu có thể ở gần nam nhân kia…
“Hồ tộc trưởng, ta có chút chuyện muốn đề nghị!”
Đúng lúc này, Ngưu Ngũ Bá bất chợt cắt ngang các nàng trò chuyện, cố tình pha chút Linh Lực vào âm giọng, khiến toàn bộ mọi người phải tập trung vào hắn.
Hồ Khinh Vũ lại là lắc đầu, mấp máy môi nói: “Hôm nay bổn tộc trưởng chỉ muốn tạ ơn chư vị, chính sự để sau!”
Đáng tiếc Ngưu Ngũ Bá lại không tán đồng, dùng thái độ cương ngạnh mở miệng:
“Cứ nghe ta nói hết, chuyện lần này đối với Hồ Tộc hay Thiên Yêu Học Phủ, thậm chí là toàn bộ Việt Long Tinh đều có lợi!”
“Đến rồi…” Bá Lực Giao Quân âm thầm rùng mình, với thân phận và địa vị của hắn cũng biết sắp có chuyện phát sinh, hơi không cẩn thận có thể sẽ vạch mặt.
Hồ Khinh Vũ bàn tay trắng như phấn hơi siết, cuối cùng thả lỏng, thở dài một tiếng:
“Được rồi, Ngưu Hiệu Trưởng không ngại nói nghe thử một chút!”
Ngưu Ngũ Bá gật đầu, ánh mắt uy nghiêm đảo qua toàn trường một vòng, muốn dùng khí thế của mình chấn nhíp một chút đám đông.
Quả nhiên một đám yêu thú chưa đạt đến Bát giai không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, nhao nhao cúi xuống.
Chỉ có chúng nữ Hậu Cung là một mặt như cười như không, giường như đang chờ mong xem kịch hay vậy, chỉ có Cơ Nhã và Cơ Băng là lạnh lùng không để ý thế sự, sắc mặt không chút biểu tình.
Ngưu Ngũ Bá âm thầm cười lạnh, đừng tưởng Hậu Cung có Độ Kiếp thì không xem ai ra gì, hắn thầm nghĩ phải tìm chút cơ hội cho mấy nữ nhân này chút giáo huấn…
Bất quá hiện tại có chuyện khác quan trọng hơn, Ngưu Ngũ Bá trịnh trọng mở miệng:
“Như mọi người đã thấy, Huyết Hoàng Địa không biết vì nguyên nhân gì đặc biệt nhắm vào Hồ Tộc, thậm chí vì Hồ Tộc mà dốc hết lực lượng, còn lên kế hoạch tỷ mỉ đến mức đánh lừa được Thiên Yêu Học Phủ chúng ta, để quá trình cứu viện có chút chậm trễ!”
“Phi, không biết xấu hổ!” Đám người nghe vậy cười gằn trong bụng, Huyết Hoàng Địa đánh lừa các ngươi cái gì? Sao không nói rõ?
Ngưu Ngũ Bá lại không để tâm đến sắc mặt quần chúng, hắn tiếp tục diễn giải:
“Thân là người đứng đầu Thiên Yêu Học Phủ, các thế hệ thiên tài Hồ tộc cũng có không ít người từng được Học Phủ dạy dỗ qua, thậm chí Hồ tộc trưởng khi còn trẻ cũng từng được gia sư chỉ điểm!”
Hồ Khinh Vũ gật đầu, không lên tiếng phản bát.
Nàng là người sau thế hệ của Ngưu Ngũ Bá một bậc, trước đây khi tiến vào Thiên Yêu Học Phủ từng được sư phụ của Ngưu Ngũ Bá khi đó vẫn còn đảm nhiệm chức vụ Hiệu Trưởng chỉ dạy, vẫn nhớ ơn xưa…
Đáng tiếc vị tiền bối của đã từ trần vì hết thọ nguyên, ngôi vị Hiệu Trưởng mới giao lại cho Ngưu Ngũ Bá, đó đã là chuyện rất lâu về trước…
“Nói thế nào thì nói, bổn Hiệu Trưởng luôn đề cao an toàn của Yêu Tộc lên hàng đầu, thậm chí tại Diệt Huyết Liên Minh đại hội từng vì Yêu Thú ra mặt xém chút đại chiến cùng Ngự Yêu Hoàng!” Ngưu Ngã Bá không ngừng nói vòng quanh, như muốn khẳng định địa vị của yêu tộc trong lòng hắn, để mọi người tin phục…
“Nay Huyết Hoàng Địa thực lực vẫn còn là ẩn số, mà Hồ Tộc lại bị bọn hắn trọng tâm nhắm vào, bổn Hiệu Trưởng đề nghị toàn bộ Hồ Tộc nên chủ động di dời đến Thiên Yêu Học Phủ, để ta và chư vị trưởng lão có thể bảo vệ Hồ Tộc trong khoảng cách gần nhất!” Ngưu Ngũ Bá rốt cuộc chốt hạ mục đích của hắn.
“Di dời đến Thiên Yêu Học Phủ?” Hồ tộc một đám xém chút nữa bật cười thành tiếng, cùng hướng mắt nhìn về phía tộc trưởng của mình.
Không những Hồ tộc, mà ngay cả Côn Tộc, Giao Tộc và chúng nữ Hậu Cung cũng đưa mắt nhìn nàng, hiển nhiên quyền quyết định toàn bộ nằm trong tay Hồ Khinh Vũ.
Hồ Khinh Vũ ngoài mặt bình thản, trong lòng càng là lạnh lẽo thêm một phần, âm thanh cao vút nói:
“Được Hiệu Trưởng quan tâm, Hồ tộc phi thường cảm kích, bất quá chúng ta suy cho cùng không phải người của một thế lực, sáp nhập như vậy có chút không ổn, ta cũng không tiện hướng về các vị tổ tiên Hồ Tộc giao phó!”
Ngưu Ngũ Bá nghe vậy mặt không biểu tình, giường như đã chuẩn bị trước Hồ Khinh Vũ sẽ đáp trả như vậy, hắn ra vẻ trầm ngâm, cuối cùng nhìn thẳng vào mắt nàng, quyết đoán mở miệng:
“Vậy nếu chúng ta trở thành người một nhà thì sao? Ta Ngưu Ngũ Bá, hôm nay hướng về Hồ tộc trưởng cầu hôn, để Thiên Yêu Học Phủ và Hồ Tộc chính thức trở thành thân thuộc, cùng nhau tiêu diệt ý đồ của Huyết Hoàng Địa!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231