– Tao về rồi… – tôi gõ cửa bước vào phòng…
– Ê… ê… đứng lại… – tôi bị thằng Công chặn lại…
– Gì nữa… để tao vào đi…
– Nghe tụi tao hỏi đây… – nó nhìn tôi đầy nghiêm túc…
– Sao… mày tính hỏi gì…
– Lúc nãy trên trường mày đã làm gì…
– Sax… tao làm gì thì kệ tao… may hỏi vớ vẩn gì thế…
– Á… cái thằng… nó bố láo kìa bay…
– Sax… ý mày là sao đây…
– Sờ má con nhà người ta mà còn chối hả mày… khửa khửa…
– Sao… mày biết… – tôi nhìn nó ngạc nhiên…
– Vậy là mày nói nhá… đúng rồi đó bay… hố hố… – mấy thằng đằng sau thì cứ phá lên mà cười…
– Bay thấy thằng Thành chưa… đầu tiên là phải ăn đấm đến sưng cả mũi mới gặp được nhỏ Dương… đến con nhỏ Nhi thì… thì sao nhỉ… – Long phẩn chau mày suy nghĩ…
– Nhỏ Nhi thì thấy hết rồi còn gì nữa… khửa khửa… – Hưng ghẻ chơi đểu tôi…
– Đã thế còn bị mẹ vợ cho ăn nguyên một núi triết lý về đạo làm con nữa chứ… hố hố… mày chết đi Lộc à…
– Xem nào còn ai nữa không bay… à… còn con bé Thảo nữa…
– Đúng roài… nhỏ này thì nó suýt chết vì lũ trâu bò kia… nhưng không sao… cũng may là có anh đây cứu nó… không thì giờ Thành em đã núp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân rồi…
– Còn cuối cùng là con bé hồi sáng… ơ… mà nó tên gì vậy mày…
– Dm tao không biết… – tôi cáu lên… mà cũng phải méo cả mặt vì lời bọn nó nói ra thật sự là chả sai chỗ nào cả…
– À con bé này sao thằng Thành nó quen được ta…
– Đúng rồi… hôm bữa tao thấy nó với con bé đó ngã ngửa ra đất… chắc là bị em nắm quần rồi… hố hố…
– Tao bóp chết mày.
Sao nó đoán mò mà toàn đúng không thế này…
– Chí lý chí lý… đường đường là con trai mà lại để gái nó túm quần…
– Ơ bay cái này hay nè… – thằng Quang chêm vào…
– Em ơi buông quần anh ra… quần anh bẩn lắm nắm vào dơ tay… khà khà… – nó nhìn tôi cười đê tiện… trời ơi bay giết tao đi…
– Không… phải như vầy… em ơi đừng nắm quần anh… quần anh… rách rưới… đụng vào… ngày mai lấy gì mà anh mặc…
– Em ơi đừng sờ quần anh… quần anh… làm sao nhỉ… ơ… ơ… sao nhể… đủ má đối thơ như con c***…
– Bay thấy chưa… học hỏi Thành em đi… muốn có bạn gái là bay phải lăn xả như nó… tao nói có sai đâu… giờ cả khối con xinh tươi theo nó…
– THÔI… – tôi hét lên…
– Bay để tao yên…
Chắc phải chuyển trọ chứ ở với mấy cái thằng này… không sớm thì muộn… không tổn thọ chắc cũng hóa điên…
Tối đó… tôi bắt đầu trở lại việc dạy thêm…
– Nay anh đến sớm thế… hì…
– Uk… sao. Đi chơi vui không… – Tôi hỏi…
– Vui ạ… – nhỏ nhìn tôi cười…
– Ơ thế có mang về gì cho anh không…
– Hở mang gì là mang gì… – Nhỏ nhìn tôi ngơ ngác…
– What… vậy là lo đi chơi mà không nhớ đến anh à…
– Mà thôi anh nói đùa đấy… học nhé…
– Hì… sao mà em quên được chứ… nhỏ cười tít mắt nhìn tôi… – nói rồi em tiến lại gần cái tủ…
– Tặng anh nè… – nhỏ chìa cho tôi cây kèn saxophone…
– Ủa… anh nói đùa vậy mà… em cũng làm thật hả… – Tôi ngạc nhiên…
– Hì… sao. Anh chê hả…
– Sao mà anh chê cho được… quà của người đẹp tặng mà… hì hì… hix… mà mình có biết chơi loại nhạc cụ này đâu cơ chứ…
Nói rồi tôi nhận lấy cười toe với em…
Kết thúc buổi học hôm đó… tôi đang chuẩn bị ra về thì bác gái có gọi tôi lại…
– Thành nè… – bác gọi tôi…
– Dạ… có gì không hả bác… – Tôi hỏi…
– Ukm… cũng qua tháng rồi…
Bác không nói hết mà chỉ chìa cho tôi một cái phong bì… có lẽ chữ tiền nói ra ở đây hơi bất lịch sự…
– Sao cháu không nhắc bác… – Bác gái nhìn tôi cười…
– Ơ… dạ… dạ tai cháu quên mất ạ… hiz… thời gian trôi nhanh quá… thoáng cái mà đã sang tháng rồi…
– Quên… vậy nếu bác không nói thì cháu tính ở đây dây không công cho con bé nhà bác à… – Bác trêu tôi… nhưng có vẻ lời nói hơi đầy ý tứ…
– Ukm… về nhà rồi hãy mở cháu… – bác nói…
– Mà này… từ lúc cháu kèm con bé… sao bác thấy nó chịu học lắm… mới có hơn tháng mà nó đã thay đổi hẳn rồi…
– Dạ cái này…
Tôi chỉ biết gãi đầu… mà chẳng biết nói gì…
– Thôi… thời gian về sao cháu cứ ráng giúp bác nhé… năm nay là con bé Thảo nó cũng phải thi đại học rồi… – nói tới đây thì tôi mới ngớ ra…
– Ơ dạ… thi đại học… – tôi lỡ lời buột miệng…
– Ừ… thì con bé năm nay cũng đã 12 rồi mà cháu…
– Ơ dạ không bác ơi… ý cháu không phải vậy ạ…
– Hà… chứ vậy là sao… – bác gái nhìn tôi ngạc nhiên…
– Dạ… ý cháu là… nếu bác muốn bé Thảo thi đại học thì… thì cháu nghĩ bác nên thuê giáo viên về luyện thi cho bé đi ạ… – tôi nói ngập ngừng…
– Sao vậy cháu… bác gái thắc mắc…
– Dạ… cháu xin lỗi… cháu chỉ có thể giúp bé nhà nắm vững được kiến thức cơ bản… hay nói khác là kiến thức trong sách giáo khoa ạ… còn về luyện thi thì lượng kiến thức sẽ hoàn toàn khác và khó hơn… cháu nghĩ bé nhà nên cần người giỏi hơn…
– Sao… vậy cháu không tự tin à…
– Chuyện này không thể nói là tự tin được bác ơi… đây là cả bước ngoặt đời người… thi đại học thật sự là rất khó thưa bác…
– Nếu cháu nói vậy thì… không sao… vậy thời gian qua vất vả cho cháu quá…
– Dạ… – tôi đáp… nhưng rồi…
– Không… anh nói dối… em không tin đâu… huhuhu… – bé Thảo đã từ khi nào… bước ra chạy tới níu tay tôi…
– Anh ở lại đi… em sẽ cố gắng học mà… trời… nhỏ khóc rồi…
– Thảo… con phải nghe lời… – bác gái xoa đầu khuyên nhỏ…
– Nghe lời anh đi… hì… em có muốn học đại học không hả…
– Dạ muốn… nhưng…
– Ukm… vậy thì em phải cố lên nhé… anh xin lỗi nhưng anh nói thật là anh không đủ khả năng giúp em luyện thi đâu… anh không dối em đâu…
– Thật không… – Con bé giờ đã đỏ hoe cả đôi mắt…
– Thật mà… – sẽ là giả tạo nếu tôi tiếp tục…
Nói rồi con bé gật đầu… lau nước mắt…
– Thế có phải ngoan hơn không…
– Ra tới cổng… nè nè… em vào trong đi… không cần phải ra tới đây tiễn anh đâu…
– Anh ơi anh.
– Hả… sao vậy…
– Hì… anh chờ em nhé…
– Uk… mà chờ gì cơ… – Tôi ngẩn người không hiểu…
– Ngốc… em sẽ cố gắng… rồi thi vào trường anh đang học… anh chờ em nhé…
– Ơ… cái này… chết thật…
– Mà có chắc không đấy… – tôi cười đểu…
– Hử… anh không tin em hả… – Nhỏ nguýt dài tự tin nhìn tôi…
– Ukm… anh đùa đấy… vậy ráng nha…
– Thôi anh về đây…
– Anh ơi… – nhỏ chạy tới gần tôi…
– Hở… gì nữa…
Em nhìn tôi cười… đôi mắt vẫn còn ngấn lệ…
– Thơm em một cái đi…
– What… em nói sao… – Tôi đâm hoảng…
– Hử… thơm một cái vào má thôi mà… – em chỉ tay vào gò má hồng kiêu hãnh ấy…
– Ơ sao… sao lại… – tôi thắc mắc…
– Anh không thích hả… – nhỏ xị mặt lại cúi gằm xuống, thôi thì ta chiều vậy…
– Uk… hì… vậy em nhắm mắt lại đi… – tôi nói…
– Hở… sao lại nhắm mắt… – nhỏ thắc mắc…
– Uk… thì… thì… đó là phong cách của anh… – tôi nói bừa…
– Hì em biết rồi… – nói rồi nhỏ cũng nghe mà nhắm mặt lại…
– Chuẩn bị chưa… hì… anh anh sắp hôn đó…
– Hì nhanh lên đi…
“Cốc…”
“Ui da…”
Tôi khẽ cốc nhẹ vào trán em… làm con bé kêu oai oái…
– Sao anh lại ký vào trán em…
– Về ngủ đi cô nương… không hôn hít gì hết… anh phải về đây…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188