Tôi bất thần ôi… thảm họa đúng là thảm họa…
Tôi lúi húi tiến đến chiếc ghế đá gần nhất…
Tôi đặt tay xuống quần làm tất cả những gì có thể để che đi vết rách kèm theo thái độ thật tự nhiên để che mắt thiên hạ…
Haizzz… ông trời ơi… ông có ghét thì nói tôi 1 tiếng chứ…
Đt hỏng tụi bạn phòng thì nay không đi học còn tụi cùng khoa thì không biết đi đâu mất rồi… thảm vl…
Hơn 5h mà tôi vẫn ngồi đực ở đây (nhưng trong cái rủi ló cái may)
– Thành ơi sao em chưa về đợi ai à…
Tôi quay lại nhìn ơ chị… là chị họ tôi…
– Chị Hằng hả…
– Không phải tao thì là ai mày, sao lại ngồi ở đây…
– Dạ em… em (tôi không thể nói cho chị biết được, nếu nói thì còn gì là thanh danh nữa)
Tôi lúng túng cúi đầu xuống…
– Ủa ai tìm em là Thành ơi…
– Hả ai cơ chị (tôi ngẩng đầu lên nhìn)
Trời tiêu rồi là Bông và nhỏ Trang…
Nàng đang đứng cạnh bà Hằng…
– 2 Em là bạn của em chị à (bà Hằng hỏi)
– Dạ chị còn chị là…
– À chị là chị của ku Thành em…
Bà Hằng nhìn Bông 1 lúc rồi nhìn đểu qua tôi…
Tiêu rồi tiêu rồi Bông ơi là Bông sao em không tới từ lúc anh thi đấu mà lại tới ngay cái lúc anh bị lâm vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc thế này…
– Thôi em với ku Thành nói chuyện đi chị đi có việc…
– Dạ thưa chị (nàng nói)
– Ơ(nhận thấy tình cảnh lúc này không thể để chị đi ngay được thà cho chị biết chuyện mình rách quần cũng được còn hơn là để Bông… ôi tôi thật sự không thể nghĩ tới cảnh tiếp theo sẽ thế nào nữa)
Tôi nhanh như cắt nắm lấy tay chị vào mình…
– Ơ cái thằng này mày…(chị tôi bất ngờ trước hành động lạ lùng từ tôi)
Tôi ghé vào tai chị cố gắng nói từng chữ…
– Chị ơi em… em bị rách quần hiz hiz…
– Hả cái gì mày rac… ưm ưm…
Tôi lấy tay mình bịt miệng bả lại rồi liếc mắt cho chị nhìn về phía Bông và nhỏ Trang…
Rồi chị kéo tay tôi ra và nói…
– Tao biết rồi bỏ ra…
Chị đứng lên nhìn tôi rồi lại nhìn Bông cười cười không biết là ý gì nữa đây…
Nhỏ Trang và Bông ngơ ngác không biết tôi và chị Hằng đang nói gì lúc nãy…
– Cái thằng hết tiền thì nói sao phải nói nhỏ cho chị biết…
Bả còn xoa đầu tôi nữa cơ chứ (thôi nhịn lần sau báo thù)
Nói xong chị cởi áo khoác ra và ném cho tôi…
– Áo chị dơ quá em đem về giặt hộ chị với hì (bả cười giả tạo) và kèm theo lời thì thầm vào tai tôi…
– Nể con bé bạn gái mày nên tao giúp đó, lấy mà che và giặt luôn cho tao nhớ xả comfort đó biết chưa…
Tôi đần mặt ra từ lời đe dọa từ bà Hằng…
– Hì em là bạn của ku Thành lâu chưa sao chị không biết vậy rồi bả nhìn sang tôi…
– Ranh con có bạn gái xinh mà không giới thiệu cho chị mày biết…
– Ơ chị nói cái gì vậy…
Tôi bị chọc thì không sao chỉ có Bông thôi…
Nàng không nói gì chỉ cúi đầu xuống như muốn núp sau nhỏ Trang để tránh ánh mắt của tôi và chị…
– Hì em gì ơi đi dạo với chị đi hì hì…
Nàng hơi ngỡ ngàng trước hành động của chị tôi…
Không đợi nàng trả lời bà Hằng dắt lấy tay Bông đi và không quên liếc ánh mắt sắc bén về phía tôi…
Rồi nhỏ Trang cũng theo luôn…
Vâng kế hoạch điệu hổ ly sơn đúng là bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn hiệu dụng…
Lấy áo khoác cột ngang eo giống như 1 người đi phượt hề hề, chủ yếu là che cái chỗ rách…
Tôi bước đi chậm chạp đến trạm xe bus…
Lần này gặp bác Trường…
– Sao nay về muộn vậy mày (bác hỏi)
– Ơ dạ cháu đa banh ạ…
Trên xe nay hết chỗ nên tôi đành đứng cạnh cây cột líu ríu…
– Mà sao mày cứ đứng cạnh cái cột vậy ra kia mà bám không t mà thắng gấp là u đâu đó…
Tôi lơ lời bác vừa nói mà cứ líu ríu ôm lấy cái cột…
– T nói mày có nghe gì không vậy.(Bác gắt lên)
– Mà mày buộc cái gì vậy, quần mày bị gì…
– Dạ làm gì có(tôi gắt lên không cho bác nói hết)
Bác Trường hơi bất ngờ khi tôi lớn giọng rồi cũng im lặng chuyên tâm lái xe…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188