Nghiêm khắc mà nói, thời gian chung đụng của Lăng Phong cùng bọn Long Phượng Cát Tường không dài, mặc dù trước đó Long Phượng Cát Tường đều nguyện ý cho hắn vay linh thạch, nhưng những linh thạch đó đều là mượn.
Mà bây giờ, những bảo bối đặt ở trước mặt Lăng Phong này, giá trị cao hơn so với một trăm khối linh thạch trước đó Long Phượng Cát Tường cho hắn mượn.
Bạch Tử Long ba tấm Hộ Thể Linh Phù, mỗi một tờ giá trị ít nhất là 100 khối linh thạch.
Quan Vân Phượng một bình Hồi Khí Đan, bên trong tất cả có mười hạt, mỗi một hạt giá trị ít nhất 50 khối linh thạch, một bình dạng Hồi Khí Đan này, ít nhất phải 500 khối linh thạch.
Phong Hành Phù của Trương Đại Cát, mỗi một tờ giá trị 200 khối linh thạch, cộng lại chính là 400 khối linh thạch.
Mà Đại Lực Hoàn của Phùng Thiên Tường, một hạt liền phải 300 khối linh thạch, mà dù là 300 khối linh thạch thì không phải lúc nào cũng có thể mua được.
Còn có mười khỏa Cơ Quan Cầu này, giá cả cái đồ chơi này Lăng Phong không rõ lắm, nhưng chắc hẳn cũng không rẻ!
Bây giờ những vật đặt ở trước mặt Lăng Phong này, tổng giá trị ít nhất là 1500 khối linh thạch.
Tại cái giới tu tiên cạnh tranh tàn khốc này, trừ phi là những thiếu gia ăn chơi của đại gia tộc mới có thể làm ra chuyện lãng phí tài nguyên, mà người bình thường đều sẽ cực kỳ quý trọng mỗi một phần tài nguyên tu luyện.
Giống như Bạch Tử Long lấy ra Hộ Thể Linh Phù, có đôi khi, một tấm Hộ Thể Linh Phù tại thời khắc mấu chốt liền có thể cứu lại một cái mạng của bản thân.
Không riêng gì Hộ Thể Linh Phù, còn có những vật như Hồi Khí Đan, Phong Hành Phù, Đại Lực Hoàn, Cơ Quan Cầu này, tại thời khắc mấu chốt, đều có thể cứu mạng, đây chính là đồ vật thiết yếu lúc lịch luyện.
– Hơn 1,500 khối linh thạch nha!
Lăng Phong ở trong lòng âm thầm cảm thán, nếu như đem những vật này đều đổi thành linh thạch, thì những linh thạch này có thể đủ cho hắn tu luyện tới Luyện Khí tầng sáu.
Chỉ có điều, người trong giang hồ, nhiều lúc, đều là thân bất do kỷ.
*Thân bất do kỷ: Người ta phải thỏa hiệp, nhân nhượng vì điều gì, không thể lựa chọn khác.
Nếu hắn trở thành đệ tử Huyền Kiếm tông, vậy mãi mãi cũng không thể tiếp tục an nhàn chờ đợi như thế.
Huyền Kiếm tông có thể truyền thừa đến nay, mà thực lực lại càng ngày càng cường thịnh, không thể không liên quan đến sự đóng góp của vợ số đệ tử.
Tông môn cung cấp cho những đệ tử này hậu thuẫn vững mạnh, những đệ tử này mỗi tháng đều phải giúp trợ tông môn đi hoàn thành các loại nhiệm vụ.
Phải có bỏ ra, mới có thu hoạch, bởi vì tông môn không nuôi người vô dụng.
– Cầm đi, ngươi là Ngũ sư đệ của chúng ta, chúng ta có thể giúp ngươi chỉ có như vậy, nhiệm vụ ngày mai, coi như là một lần lịch luyện của ngươi đi! Con đường tu hành, là gập ghềnh, là hung hiểm! Ngươi đã đi lên con đường này, sớm muộn đều sẽ phải đối mặt!
Bạch Tử Long đưa tay vỗ bả vai Lăng Phong.
– Ngũ sư đệ, đây là tâm ý của chúng ta, nếu ngươi đã tới Súc Mục phòng núi Thanh Ngưu, thì chúng ta chính là người một nhà, đừng già mồm!
* Già mồm: Nói nhiều để phản bác lại.
Quan Vân Phượng duỗi cánh tay mập mạp sờ lên đầu Lăng Phong.
– Ngũ sư đệ, đừng sợ, đến lúc đó ngươi thông minh cơ trí một chút, đề phòng người bên cạnh là được!
Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường cũng đều mở miệng an ủi Lăng Phong.
– Đa tạ sư huynh sư tỷ!
Lăng Phong đối với Long Phượng Cát Tường gật gật đầu, sau đó đem những vật kia đều cất đi.
Hắn biết những vật này đối với hắn mà nói, rất quan trọng, có những vật này, tỷ lệ sống sót của hắn cũng sẽ tăng thật lớn.
Cuối khắc ba, Lăng Phong dưới sự hộ tống của bọn Bạch Tử Long, đi tới Chấp Pháp đường, ánh mắt của bọn hắn lập tức bị hai đầu cự điểu ngoài cửa Chấp Pháp đường thu hút.
*Khắc 3: Từ 9 giờ 40 đến 12 giờ trưa…
Hai đầu cự điểu này, thân hình đều cao đến ba mét, đứng ở nơi đó giống như là một căn phòng.
Làm người khác chú ý nhất, là đầu cự điểu toàn thân đều là lông vũ màu trắng, nó có một đôi mắt to màu xanh thẳm, trên đỉnh đầu có một túm linh vũ màu vàng, trên thân là lông vũ màu trắng, giống như là dùng băng tuyết điêu khắc thành, dưới ánh mặt trời, có những tia sáng huỳnh quang mở ảo, lúc này nó đang dùng miệng sửa sang lại lông vũ trên người.
Mà chuyển sang một đầu cự điểu khác, lông trên người là màu xám, mà lại màu sắc cũng không tinh khiết lắm, có chút hỗn tạp.
Ở trước mặt cự điểu màu trắng, cự điểu có bộ lông màu xám, dường như có phần cẩn trọng, chính là bộ dạng một người có tu vi thấp đứng trước một cường giả tu vi cao, có vẻ rất khiêm tốn.
– Ta thao! Nhị giai linh điểu, Kim Linh Tuyết Vũ Điêu, còn có nhị giai Hôi Uế Ưng!
Phùng Thiên Tường sau khi nhìn thấy hai cự điểu này, con mắt lập tức trừng lên.
Bởi vì hắn ở Súc Mục phòng, vốn chính là chuyên môn chăm sóc chim, đối với các loại phi cầm, loại Yêu thú, Linh thú đều có nhiều nghiên cứu, liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của hai đầu cự điểu này.
– Vch!
Bạch Tử Long cùng Trương Đại Cát, cũng đều sửng sốt một chút, không nghĩ tới ở ngoại môn, mà có thể nhìn thấy tọa kỵ phi hành cao cấp như vậy.
Đang lúc Lăng Phong chuẩn bị tiến vào Chấp Pháp đường, hai nam một nữ từ bên trong đi ra.
Mà ánh mắt của bọn Lăng Phong cũng là ngay lập tức bị thu hút bởi nữ tử đang đi phía trước.
Đặc biệt là Trương Đại Cát, hai mắt trợn tròn, nhìn chòng chọc vào nữ tử kia.
Nữ tử kia đi ở phía trước, tuổi khoảng 16 tuổi, người mặc một kiện quần lụa mỏng màu xanh nhạt, mặt không son phấn, lông mày thanh tú, yêu kiều, tóc mai xanh mượt tràn đầy sức sống, ánh mắt như làn thu thủy, sống mũi cao thẳng, tinh xảo, miệng như chu sa, bước đi nhẹ nhàng, thứ làm người kiêu ngạo khẽ rung động theo động tác chân nhẹ nhàng, quyến rũ lòng người.
Sau lưng nữ tử kia là một thanh niên phong độ nhẹ nhàng cùng một thiếu niên hơi mập.
Thanh niên kia dáng người thon dài, khuôn mặt trắng nõn, lộ ra góc cạnh lạnh lùng, tóc đen rủ xuống vai, mái tóc đen buông xõa ngang vai, một đôi mắt lấp lánh nét tinh anh dưới hàng lông mày rậm, sống mũi cao và đôi môi mỏng khiến hắn nhìn tổng thể có chút lạnh lùng.
Mà thiếu niên còn lại, tuổi tác cùng Lăng Phong tương tự, có thân hình hơi mập, đôi mắt trong veo, môi đỏ, răng trắng, khuôn mặt hơi tròn, sống mũi cao và mái tóc dài đen xoăn, nhìn có mấy phần tuấn tú, nhưng đôi tai gây họa của hắn ta thực sự rất xấu xí, khi kết hợp với các đường nét trên khuôn mặt, giá trị đẹp trai của ngay lập tức bị hạ xuống một bậc.
– Ta thao, Diệp Lưu Ly!
Bạch Tử Long hai mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm nữ tử áo xanh kia, cả người đều kích động đến run rẩy.
– Đại sư huynh, ngươi biết nàng?
Lăng Phong quay đầu nhìn Bạch Tử Long, hắn phát hiện Trương Đại Cát cùng Phùng Thiên Tường, cũng đều lộ ra vẻ mặt hoa si, hoàn toàn bị thiếu nữ trước mắt này hấp dẫn.
– Đương nhiên!
Bạch Tử Long theo bản năng lau khóe miệng của mình, sau đó nói với Lăng Phong:
– Ngũ sư đệ, cô gái này, chính là nội môn tứ đại mỹ nữ, tên là Diệp Lưu Ly, chẳng những vóc người đẹp, mà lại tu vi cũng cao, bây giờ tu vi của nàng, ít nhất là Luyện Khí đệ tầng chín, tranh chân dung của nàng, là bức tranh dễ bán nhất Huyền Kiếm tông!
– Tranh chân dung?
Lăng Phong khẽ giật mình, sau đó trong đầu không khỏi hiện ra mấy bức tranh.
Những bức họa này, đều là ban đầu hắn ở trong phòng Bạch Tử Long nhìn thấy, trong đó có một bức tranh phía trên vẽ mỹ nữ, cùng vị mỹ nữ trước mắt này rất giống!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336