Sáng hôm sau mặt Từ Nhuyễn vẫn còn đỏ bừng, vô cùng xấu hổ, nhớ đến cảnh tượng ngày hôm qua mặt bỗng chốc nóng rát, bây giờ vẫn còn nhớ rõ ràng, chủ yếu là do đêm qua được làm quá sướng, cho dù chỉ là cảnh tượng ở trong mơ nhưng cũng rất chân thực, nếu chuyện này là thật thì tốt biết mấy.
Cô muốn như vậy, thật ra cũng không phải muốn hai người đàn ông đến nong đâm cô đâu chỉ vì muốn được Quý Trình chịch mà thôi.
Cô quá nhớ anh, vậy nên nằm mơ thấy đàn ông chịch cô đều giống gương mặt Quý Trình.
Hôm nay cô giống hệt như hôm qua, hạ thể lại ướt dầm dề, vô cùng khó chịu, nhưng hôm nay phun nước còn nhiều hơn hôm qua, làm ướt cả quần ngủ của cô, ngửi lên mũi đều là mùi vị dâm đãng, cô cởi quần ra sau đó nhìn thấy quần lót dính chặt vào trong lồn, cô đỏ mặt.
Cô nhớ lại đêm qua chắc hoặc là bởi vì phía dưới quá nhiều nước, cho nên phía dưới rất ngứa mới thế, thật sự quá xấu hổ, vì sao lại ngứa vậy chứ, cô cảm giác thân thể mình trời sinh ra là để dâm đãng, tuy rằng cô thấy mình cũng rất phóng đãng nhưng cũng không đến nỗi khoa trương như thế chứ, lồn chỉ cần không có đồ vật đâm vào thì lập tức khó chịu, cả ngày ảo tưởng ra mộng xuân nước phun dầm dề, lúc này hạ thể ướt đẫm ngứa không chịu nổi.
Cô thò tay vào bẻ lồn ra, đưa cùng một lúc bốn ngón tay vào nong lộng ấy vậy mà cũng không hề chiếm được tí thoải mái nào.
Cô không chiếm được tí vui sướng nào, cho dù sau đó đã giảm bớt ham muốn nhưng hạ thể vẫn rất ngứa, cho nên nhìn xung quanh muốn tìm đồ vật gì đó để giải tỏa ngứa ngáy.
Cô tìm trong phòng một hồi, tìm ra được một đồ vật giống như đồ ngọc, cũng không biết ai để ở đây, cái này là một khối ngọc thạch rất dài, kích thước không khác dương vật là mấy.
Đoán chừng con cặc này là của ai đó dùng để tự an ủi rồi đặt ở đây, sau khi lau sạch cô lên giường, thứ này không được sáng bóng lắm, cô ở trên giường bẻ lồn ra cầm con cặc mười phần lạnh lẽo đâm vào, lúc đi vào cánh tay co rụt lại, phía dưới đã được bôi trơn đầy đủ, đâm vào không hề khó khăn, rất nhanh con cặc đã đâm vào sâu bên trong, phía dưới ngứa ngáy cảm nhận được sự thoải mái, nếu cứ như này đâm ra ngoài nhất định sẽ rất kích thích, thân thể cô rất thích cảm giác dâm đãng.
Cô thỏa mãn, vốn dĩ muốn mặc quần lót nhưng nghĩ đến con cặc nếu mặc quần lót vào sẽ không thoải mái, cho nên trực tiếp mặc váy vào, váy màu đen nên cho dù nước chảy ra cũng không bị phát hiện, cứ kẹp chặt rồi sau đó mặc đồ vào nhưng không hề mặc quần lót, cô lập tức đi ra ngoài, trên đường đi bởi vì kẹp chặt con cặc nên di chuyển rất khó khăn, muốn kẹp chặt miệng lồn, tránh cho đồ vật rơi xuống.
Cô kẹp chặt con cặc kia vì thế trên đường đi cảm nhận được từng trận sung sướng ập đến.
Cô ra ngoài, vừa vặn buổi sáng hôm nay tốc độ được đẩy nhanh để hoàn thành, hôm nay nhộn nhịp hơn hẳn hôm qua, nghe người làm nói hôm nay là sinh nhật Lục phu nhân, tổ chức ở đây bởi vì chỗ này có Lục lão phu nhân, họ hàng thân thích đều ở đây cho nên tổ chức luôn ở chỗ này.
Buổi chiều sau khi cô đẩy nhanh tốc độ đã hoàn thành xong được váy, Kim Khả Khả lập tức cầm đi tặng ngay.
Hôm nay đã quá muộn nên cô cũng chưa chuẩn bị đồ đạc để về nhà được, ngày mai rồi sửa soạn sau vậy, cô thường ăn cơm ở phòng người làm, lúc này chuẩn bị ra ngoài, kết quả nhìn thấy Quý Trình đang đứng ở ngoài cổng sân.
Tại sao Quý Trình lại ở chỗ này?
… Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: http://truyensex68.com/khong-khep-noi-chan/
Từ Nhuyễn quá nhớ anh, nhìn thấy anh ngay lập tức không nhịn được chạy đến ôm anh, không biết tại sao anh lại ở đây.
Quý Trình cũng thế, nhìn thấy cô, không nghĩ đến vậy mà có thể nhìn thấy cô ở đây, cô chạy đến, Quý Trình ôm cô: “Sao em lại ở đây? Không phải em về quê rồi à? Sao chưa về nhà?”
Từ Nhuyễn nói cho anh biết việc của mình, Quý Trình nói với cô: “Anh cùng mấy anh em đến đây bảo an, bởi vì hôm nay có rất nhiều quan lớn khách quý đến đây, phía trên ra lệnh đưa vài người đến đây đảm bảo an ninh, vậy nên thủ trưởng gọi anh đến, lúc này anh vừa mới được thay ca, anh đến đây ăn cơm không nghĩ có thể gặp được em.”
Từ Nhuyễn cũng không nghĩ có thể gặp được anh nên vô cùng vui vẻ, đã lâu không nhìn thấy anh, không kìm nén được nữa mặc kệ có người hay không, nhón chân lên ôm cổ anh, sau đó liều mạng hôn anh, Quý Trình bắt được tay cô nói: “Đừng hôn, lâu lắm anh chưa làm em, em mà cứ hôn anh như này, anh lại cứng đấy.”
Từ Nhuyễn nghe được lời này không biết phải làm sao, chỉ tại do quá nhớ anh mà thôi, ngay lúc này hận không thể làm anh lôi con cặc to lớn kia ra đâm vào, cho nên nhìn xung quanh một lần hỏi anh: “Bây giờ anh có thời gian không, nếu anh có thời gian thì chúng ta tìm một chỗ kín sau đó anh đâm vào được không, em rất nhớ anh.”
… Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: http://truyensex68.com/khong-khep-noi-chan/
Từ Nhuyễn luôn muốn cùng anh nếm thử cảm làm trong nhà vệ sinh, huống chi đây còn là nhà vệ sinh công cộng, nơi này là nhà vệ sinh của người làm vậy nên hiện tại anh đưa cô vào nhà vệ sinh, Quý Trình nhìn thấy cô vô cùng gấp gáp, đoán chừng cô ngứa sắp phát điên rồi.
Lâu lắm rồi Quý Trình chưa làm tình với cô, cho nên cũng rất nhớ nhung, lúc này đẩy cô lên vách tường nhà vệ sinh, vén váy lên muốn đâm vào ngay lập tức.
Thế nhưng khi kéo váy lên lại nhìn thấy cô đang ngậm ngọc thạch, phần đầu ngọc thạch lồi ra, cô dám để một sextoys đâm trong lồn còn không mặc quần lót!
Anh không nhịn được vạch lông mao ra, ngón tay sờ lên cây ngọc thạch, “Sao dâm đãng như này hả, ban ngày sáng rõ như này không mặc quần lót mà ra ngoài, còn nhét con cặc vào lồn, có phải đã ngứa muốn chết đúng không? Không làm em thì không được đúng không? Chọc con cặc này vào để bớt ngứa? Lồn dâm đãng từ sáng đến tối lúc nào cũng phải có người đâm vào mới được đúng không?”
Từ Nhuyễn bị lời nói kích thích phía dưới đã phun trào dâm thủy, chảy ra ướt đẫm tay Quý Trình, đúng thật là cả ngày không bị chịch thì không yên, vậy nên tự mở chân ra, đưa tay dẫn dắt anh sờ đến lồn của mình.
“Đúng vậy, anh Trình, anh nhanh lên, rất ngứa, cả ngày kẹp con cặc này rất ngứa, bên trong lồn không có con cặc đâm thì không thoải mái, lúc anh không ở bên cạnh em tự mình sờ soạng an ủi lồn, đâm con cặc.”
Quý Trình nghe lời nói dâm đãng phát ra, vuốt ve thưởng thức lồn một chút, rút ngọc thạch ra, âm thanh nước dính dính vang lên.
Từ Nhuyễn vén váy lên cao, không cởi váy ra, cô kéo lên cao để thuận tiện cho Quý Trình.
Quý Trình vốn dĩ muốn rút ngọc thạch ra thay bằng dương vật mình nhưng nhìn cô thoải mái, mất ý thức một bộ dạng sung sướng, muốn hai con cặc đồng thời đâm cô, lúc này càng muốn đâm cúc hoa cho cô.
Thay đổi vị trí xoay người cô lại, vỗ mông cô nói: “Em đưa mông cao lên đối mặt với anh, anh liếm khe lồn cho em.”
Từ Nhuyễn bị đầu lưỡi của anh liếm rất sung sướng, đưa lưng về phía anh nâng mông lên, mông giống như ngồi xổm trước mặt anh, trên lồn đã chảy tràn lan nước, cho nên lúc cô đưa mông đối diện anh lồn đã phun hết nước lên mặt anh, mũi ngửi được một loạt hương vị dâm đãng.
Anh duỗi tay xoa mông cô, sau một lúc bẻ cánh mông ra, tìm được khe, bàn tay sờ soạng vài cái trực tiếp há mồm liếm, một lỗ được ngọc thạch đâm nên Quý Trình tìm lỗ khác liếm, liếm một hồi lập tức phun nước.
Từ Nhuyễn thoải mái ngồi xổm được anh liếm sướng muốn chết, động tác lấp đầy một lỗ khác thoải mái hơn nhiều, cái lỗ này vô cùng kích thích khi được đầu lưỡi linh hoạt của anh liếm, một bên liếm một bên moi lộng, nghe âm thanh mút mát lưu loát, cô càng say mê, muốn phát ra tiếng, nhưng không dám.
Quý Trình muốn nghe cô rên rỉ, nghe cô tiếng cô rên lên càng kích thích hơn nữa, cho nên ra sức liếm láp, bóp mông cô mút mát hút hút, làm cô say mê mặt dán lên vách tường, cô không khống chế được nữa, trực tiếp phát ra âm thanh dâm đãng a a a a kêu lên.
Lúc này có mấy người hầu ở ngoài đi ngang qua, nghe được âm thanh này hết sức xấu hổ: “Người nào ở trong làm việc này vậy hả, cô nghe âm thanh dâm đãng kia mà xem, không biết còn tưởng là dâm phụ đấy, thật đúng là không biết tiện nhân nào ở trong kia bắn pháo nữa.”
“Đúng vậy, âm thanh này thật ghê tởm, kêu lớn thế làm gì chứ, nghĩ không ai biết cô ta trong đó bị làm à? Kêu lớn tiếng như này chắc chắn là muốn chúng ta nghe được, tiếng động này, các cô nghe thấy có giống tiếng liếm láp không? Sẽ không phải liếm chỗ đó cho cô chứ, lúc này mà có thể làm ra loại chuyện đáng xấu hổ như thế được.”
Từ Nhuyễn nghe được âm thanh đánh giá bên ngoài, không biết có phải quá thoải mái hay không, cho nên không khống chế được kêu càng lớn hơn, muốn cho mấy người ở ngoài nghe được tiếng mình thoải mái rên rỉ.
Quý Trình cũng há mồm càng to, giống như muốn ăn trọn mông cô vào mồm.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148