Lạc Nam lỗ tai lùng bùng, hoài nghi mình vừa nghe lầm.
Mà chúng nữ ở bên cạnh hắn cũng tròn xoe mắt, vị tiền bối nói đùa đúng không?
“Cái này… cũng không tệ lắm…” Trấn Nam Chí Tôn nhìn Lạc Nam vuốt vuốt cằm cân nhắc.
Hiển nhiên việc gặp lại trượng phu đã mất từ lâu, còn được trò chuyện, tâm tình của Trấn Nam Chí Tôn đang rất tốt.
Mà người tạo ra cơ hội hy hữu như thế chính là Lạc Nam, bà vô thức cũng âm thầm khen ngợi cả hắn, nhìn hắn cũng thuận mắt hơn rất nhiều.
“Được rồi, việc nhà giải quyết sau, hiện tại đem đám chuột này giải quyết.” Định Nam Chí Tôn cười gằn, ánh mắt tuy già nhưng vẫn sắc bén như lợi kiếm đảo qua toàn trường, nhếch môi:
“Lão phu là được Lạc Nam triệu hoán đi ra, đó là thủ đoạn của hắn, cũng không xem như Nam Thiên Môn phá bỏ ước định để cường giả Chí Tôn xen vào.”
Lời này khiến đám người Huyết Thương Thiên á khẩu không biết nói gì cho phải.
Đúng vậy, rõ ràng Định Nam Chí Tôn là do Lạc Nam sử dụng Thần Thông của hắn triệu hồi, những Chí Tôn của Nam Thiên Môn chưa từng ra mặt.
“Không cần thiết phải sợ, Định Nam Chí Tôn hiện tại chỉ là anh linh, thực lực so với thời toàn thịnh chẳng còn bao nhiêu, chỉ cần dùng Chí Bảo câu kéo thời gian cho đến khi hắn biến mất là được.” Triệu Lăng Hạo trầm giọng phân tích nói.
Ánh mắt mấy người Huyết Thương Thiên sáng rực lên.
Chí Tôn ở thời kỳ toàn thịnh cũng phải kiêng dè Chí Bảo, huống hồ Định Thiên Chí Tôn nay chỉ là trạng thái anh linh?
“Nói không sai, các ngươi đừng sợ, cứ dùng Chí Bảo đối kháng với ông ta.” Kiếm Hoàng giận vội vàng truyền âm cho ba vị trưởng lão.
“Chúng ta hiểu rồi.” Ba vị Thánh Đế tối đỉnh nghiêm nghị gật đầu, vội vàng nuốt Đế Đan vào trị thương, một lần nữa cầm lên Chí Bảo.
“Haha, làm rất tốt, bị thương thì cứ dùng Đế Đan khôi phục, Định Nam Chí Tôn sẽ không thể làm điều đó, sớm muộn cũng sẽ tiêu hao sạch sẽ.” Mấy vị Chí Tôn hài lòng cười to.
Trấn Nam Chí Tôn sắc mặt nghiêm nghị, bà cũng đã nhận ra tình huống khó khăn của phu quân mình lúc này, liền hướng hắn hỏi:
“Cần bà già ta đem bọn hắn đuổi đi?”
“Không cần, Nam Thiên Môn nhất ngôn cửu đỉnh, Nam Nhược ngươi cứ đứng sang một bên để lão phu giải quyết.” Định Nam Chí Tôn ánh mắt lấp lóe nói.
Trấn Nam Chí Tôn hiểu rõ tâm tính của lão già này, biết ý của hắn đã quyết liền khó thể lay chuyển, cũng chậm rãi đứng sang một bên.
“Định Nam Chí Tôn, ngài không nên xen vào chuyện lần này, chúng ta kính nể ngài như một tiền bối, tốt nhất đừng ra tay.” Kiếm Hoàng Lâm hít sâu một hơi.
“Không sai, dùng Chí Bảo khiến ngài tiêu tan, chúng ta cũng không mong muốn.” Khai Mặc Siêu, Triệu Lăng Mộ cũng tán thành.
Bọn hắn cũng rất nể trọng chiến tích và những cống hiến của Định Nam Chí Tôn đối với Kiếm Châu, vì vậy không hy vọng động thủ với ông ta.
“Haha, các ngươi ỷ đông hiếp yếu, ỷ lớn hiếp nhỏ vây đánh một tiểu tử hậu bối… tất cả chỉ vì không muốn Nam Thiên Môn phát triển mạnh mẽ?” Định Nam Chí Tôn khinh miệt cười:
“Hành vi của các ngươi đối với Nam Thiên Môn xứng với sự hy sinh của lão phu sao? Lão phu cũng không cần những kẻ như các ngươi tôn trọng.”
Toàn bộ Thanh Long Khu nghe vậy run rẩy lên, vô thức siết chặt nắm đấm.
Đúng vậy, Kiếm Châu được toàn vẹn như ngày hôm nay là nhờ Nam Thiên Môn bỏ ra vô số máu tươi, là nhờ sự hy sinh của hai vị tiền bối Định Nam Chí Tôn và Trấn Nam Chí Tôn.
Nhưng Huyết Kiếm Ngục, Khai Tinh Kiếm Phái, Kiếm Phách Tộc và Kiếm Trũng lại vì sợ Nam Thiên Môn trở nên hùng mạnh mà muốn bóp chết Lạc Nam từ trong trứng.
Hành vi như thế so với vong ân phụ nghĩa có gì khác biệt?
Nếu như trong quá khứ, Nam Thiên Môn mặc kệ an nguy của Kiếm Châu mà không thèm ngó đến, không thèm hy sinh, như vậy nói không chừng hiện tại Nam Thiên Môn đã có cơ hội trở thành Cấm Kỵ Thế Lực, mà Định Nam Chí Tôn cũng sẽ không chết.
Lời của Định Nam Chí Tôn khiến ba vị trưởng lão hổ thẹn cúi thấp đầu không có cách nào biện hộ, cuối cùng chỉ có thể ngụy biện rằng:
“Lập trường khác biệt, mong tiền bối thứ tội.”
“Hừ…” Định Nam Chí Tôn cười lạnh, ngẩng cao đầu, hào hùng ngạo nghễ nói:
“Lão phu năm đó đã chạm đến một tia lực lượng quy tắc, đáng tiếc địch nhân Nam Vực quá mạnh khiến ta ngã xuống, hôm nay sẽ để các ngươi diện kiến thế nào là quy tắc chi lực!”
“Cái gì?” Toàn trường biến sắc mặt, ngay cả các vị Chí Tôn cũng là linh hồn run rẩy lên.
Quy tắc chính là lực lượng chí cao vô thượng đối với bất kỳ sinh linh nào trên thế gian này, ngay cả Chí Tôn cũng thèm nhỏ dãi đối với cái gọi là quy tắc lực lượng.
Bởi vì một khi lĩnh ngộ được quy tắc, xem như ngươi đã bước một chân vào tầng thứ Cấm Kỵ.
“Hoang đường, tuyệt đối là hư trương thanh thế.” Huyết Thương Thiên nộ hống.
Không bận tâm đến biểu hiện của đám đông, chỉ thấy Định Nam Chí Tôn tay rút kiếm gãy, chỉ về phía Kiếm Hoàng Lâm, trầm giọng nói:
“Quy tắc lực lượng – xóa bỏ Bách Kiếm Ấn!”
Tiếng nói vừa dứt, trong ánh mắt kịch biến của tất cả, Chí Bảo nổi danh của Kiếm Phách Tộc – Bách Kiếm Ấn bóc hơi trong không khí.
“Làm sao có thể?” Kiếm Hoàng Lâm điên cuồng gào rống, ngay cả Kiếm Hoàng giận đang ẩn trong hư không cũng xém chút phun máu trước tình cảnh này.
“Quy tắc lực lượng – xóa bỏ Khai Tinh Kiếm!”
Như lời tuyên bố của thần, Định Nam Chỉ Tôn lại hướng mũi kiếm về phía Khai Mặc Siêu.
XOẸT.
Không gian thoáng qua, Khai Tinh Kiếm lại tan biến tại chỗ.
“Không, mau chạy!” Chứng kiến tình cảnh này, Triệu Lăng Hạo nộ hống:
“Triệu Lăng Mộ, mau mang theo Kinh Lôi Kiếm bỏ chạy!”
Triệu Lăng Mộ phản ứng cực nhanh, điên cuồng đào tẩu.
Đáng tiếc, Kinh Lôi Kiếm vẫn vô thanh vô thức biến mất trong lòng bàn tay của hắn.
“Hít…” Tất cả mọi người đồng loạt hít một ngụm khí lạnh, lực lượng quy tắc nghịch thiên như thế sao? Chỉ tuyên bố đã có thể xóa đi ba kiện Chí Bảo.
Chẳng trách ngay cả Chí Tôn cũng chỉ là sâu kiến trước mặt Cấm Kỵ, Định Nam Chí Tôn còn chưa phải Cấm Kỵ đã kinh thiên động địa như thế rồi.
“Đến lượt mấy tên Chí Tôn các ngươi.” Định Nam Chí Tôn ánh mắt tràn ngập sát cơ, vung kiếm chỉ về không gian, nơi đám người Huyết Thương Thiên đang ẩn nấp:
“Bổn tọa sẽ dùng Quy Tắc lực lượng xóa sổ…”
Lời nói vừa dứt, bất kể là Huyết Thương Thiên, Kiếm Hoàng giận, Triệu Lăng Hạo hay Khai Thế Quân đều xém chút vãi cả ra quần.
Trong tình cảnh này, bọn hắn như hồn phi phách tán, rất sợ mình cũng sẽ như ba kiện Chí Bảo bị lực lượng quy tắc làm cho bóc hơi.
Hầu như không dám chạy trốn theo cách thông thường, bốn người lập tức lấy ra Phù Chú bóp nát.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT.
Ngay lập tức tan biến tại chỗ, ngay cả cái rắm cũng không dám lưu lại, thậm chí quên cả việc vừa tổn thất mấy kiện Chí Bảo.
“CHẾT!”
Mà lúc này theo một thanh âm lạnh lẽo của Huyết Hàn Lệ vang lên, nàng cùng Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ đã thành công tiêu diệt Huyết Thống, đánh cho Vạn Kiếm Huyết Ngục hao hết lực lượng, rơi ra khỏi thế giới trong tranh.
“Làm không tệ…” Lạc Nam tán thưởng nhìn Huyết Hàn Lệ, lần này lại không thu nàng vào Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ nữa, xem như phần thưởng cho chiến công của nàng.
Đúng như đánh giá của hắn, nhân vật đã từng cạnh tranh ngôi vị Tu La Giáo Chủ như Huyết Hàn Lệ, dù chỉ còn lại Linh Hồn cũng dễ dàng làm thịt nhân vật như Huyết Thống.
“Hahaha, sảng khoái!”
Mười vị quái nhân cũng muốn biểu hiện tốt trước mặt Trấn Nam Chí Tôn và Định Nam Chí Tôn một phen, ra tay càng thêm hăng hái, ra sức tàn sát Thánh Đế của kẻ địch.
Chí Tôn của bốn thế lực bỏ chạy thục mạng, các vị Thánh Đế dưới trướng bọn hắn liền như rắn mất đầu, làm sao còn có thể phản kháng?
Thanh Long Khu càng đánh càng hăng, Thánh Đế kẻ thù lòng như tro nguội, kết cục thê thảm không cần nói cũng biết.
Lạc Nam đứng trên Bá Vũ Điện giang tay thi triển Đoạt Hồn, 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ lơ lửng xung quanh, trợ giúp hắn đẩy nhanh tốc độ.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn đã gần nâng cấp thành Chí Bảo.
“Tiểu tử, mọi chuyện đã giải quyết, cũng nên đến lúc ngươi đáp ứng một nguyện vọng của lão phu rồi hả?”
Định Nam Chí Tôn cười tủm tỉm nhìn Lạc Nam hỏi.
Lạc Nam bất đắc dĩ nhún nhún vai, giao kèo nên được lập ra từ đầu, sau đó chờ hắn đồng ý thì Định Nam Chí Tôn mới ra tay mới đúng.
Bất quá Định Nam Chí Tôn thân phận quá đặc biệt, vừa ra mặt đã thẳng tay trừng trị địch nhân, lại còn đoàn tự với Trấn Nam Chí Tôn bà bà, hắn không dám nghịch ý.
Hít sâu một hơi, Lạc Nam trịnh trọng hỏi: “Không biết nguyện vọng của tiền bối là gì?”
“Đến Nam Thiên Môn rồi tính!” Định Nam Chí Tôn phất tay nói.
Trấn Nam Chí Tôn hiểu ý, liền dùng lực lượng của mình bắt lấy Lạc Nam và anh linh của phu quân.
Không gian rung lên, ba người đã hoàn toàn biến khỏi tầm mắt của đám đông bỏ lại vô số người trong lòng ngơ ngác, tò mò đến cực điểm.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229