Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 208

Trong cùng thời điểm, trong tiểu thung lũng đâu đó ở Đông Vực…

Trước một tòa tế đàn huyền ảo với vô số văn tự đen kịch quỷ dị nhảy nhót, nhóm bốn người vây quanh.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, không khó để hắn nhận ra ba trong bốn người này chính là người quen.

Chẳng phải kẻ nào xa lạ, chính là ba huynh muội của Thiên Lệnh Giáo, những kẻ vẫn luôn truy sát Lạc Nam gồm La Hiên, La Ngọc và La Tuấn.

Đúng như Lạc Nam dự đoán, Thiên Lệnh Giáo là những sát thủ hàng đầu với tác phong chuyên nghiệp, bọn hắn chỉ ra tay với mục tiêu khi đã chắc chắn chín phần mười khả năng thành công giết chết.

Lần trước sự xuất hiện của Tịnh Dạ Tiên Tử là sự cố nằm ngoài kế hoạch mới dẫn đến sự thất bại của Thiên Lệnh Giáo.

Sau khi bị Tịnh Dạ Tiên Tử đánh bay, ba huynh muội La Hiên hiển nhiên không dễ dàng từ bỏ ý đồ, trái lại tiếp tục dò tìm tung tích của Lạc Nam.

Gần nhất Lạc Nam xung đột với Viêm Ngục Tộc tại Đông Hoa Khách Sạn, hành tung của hắn liền truyền đến tai Thiên Lệnh Giáo, nhưng đám La Hiên cũng vì vậy mà biết được mục tiêu mình săn giết vậy mà sở hữu một con cương thi có sức mạnh tương đương với Thể Chí Tôn.

Bởi vì kiêng kỵ cương thi, bọn hắn liền chuyển sang phương thức khác.

Đó là thỉnh một vị sát thủ đặc thù tại Thiên Lệnh Giáo đến Đông Vực hỗ trợ hành động.

Chính là lão già mặc y phục đạo sĩ đang đứng trước tế đàn lúc này.

“Vận Hộ Pháp, lần này nhờ đến ngươi đấy, thứ này là giọt máu của Lạc Nam mà ta đã lén lút thu được trong trận chiến lần trước cùng hắn.” La Hiên trịnh trọng nói, từ trong ngực lấy ra một bình chứa máu đưa đến.

Lão già nghe vậy ánh mắt sáng lên, mở miệng cảm thán nói: “Thánh Tử quả nhiên chu đáo, vậy mà đã tính đến mức này… có giọt máu của đối phương, ngay cả Chí Tôn ta cũng có thể nguyền rủa trọng thương, huống hồ gì là một Hồn Thánh Vương như mục tiêu lần này?”

“Cẩn thận là trên hết, Lạc Nam không phải nhân vật có thể tính toán theo lẽ thường được đâu.” La Hiên trầm giọng nhắc nhở.

“Thánh Tử xin yên tâm, lão phu sẽ không chủ quan.” Vận Hộ Pháp khẳng định chắc nịch.

La Hiên ba huynh muội gật đầu, thanh danh của Vận Hộ Pháp ở Thiên Lệnh Giáo cũng không nhỏ, hắn là một sát thủ có thể khiến vô số kẻ đau đầu.

Bởi vì ở dưới Chí Tôn, chưa có mục tiêu nào bị Vận Hộ Pháp nhắm đến mà sống sót.

Đơn giản vì hắn ta tinh thông thuật Nguyền Rủa thượng cổ, tuy rằng tu vi chỉ là Hồn Thánh Đế Viên Mãn… nhưng ngay cả Chí Tôn khi trúng phải lời nguyền cũng gặp trọng thương.

Đương nhiên cái giá phải trả cũng rất đắt, Vận Hộ Pháp nhìn giống như một lão già, thực chất tuổi tác chẳng lớn hơn La Hiên bao nhiêu cả, chính phản phệ mỗi khi thi triển lời nguyền đều khiến tuổi thọ của hắn hao tổn rất lớn.

Bất quá sau mỗi lần nguyền rủa chết mục tiêu, Vận Hộ Pháp sẽ thu được cái giá rất lớn, điều này khiến hắn cắn răng mặc kệ phản phệ mà tiếp tục thi thuật.

Lần này cũng giống như vậy, Lạc Nam là miếng mồi ngon béo bở, chỉ cần thu được một phần ba giá trị cái đầu của hắn cũng đủ cho Vận Hộ Pháp gom góp đủ tài nguyên đột phá Chí Tôn, có thể thấy đám Chí Tôn Thế Lực điên cuồng như thế nào khi treo thưởng.

Có được giọt máu của Lạc Nam, Vân Hộ Pháp càng tự tin hơn.

“Bắt đầu đi!” La Ngọc đã sớm mất kiên nhẫn, nàng ra lệnh nói.

La Ngọc từ nhỏ đã sùng bái đại ca La Hiên của mình, tuyệt không mong muốn có kẻ yêu nghiệt vượt qua La Hiên tồn tại trên thế gian.

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng lý trí của La Ngọc thừa hiểu rằng nếu ở trong cùng cấp, La Hiên hoàn toàn không đủ tư cách chống lại Lạc Nam.

Vì vậy Lạc Nam phải chết càng sớm càng tốt.

Vận Hộ Pháp nghiêm nghị gật đầu, cất bước đi đến phía trước tế đàn.

Lúc này nhìn lên tế đàn sẽ chứng kiến một ít đồ vật đã được bày biện.

Ở giữa tế đàn là một tên hình nhân bằng rơm đang ngồi xếp bằng, trên đỉnh đầu của hình nhân là một nén nhan cắm vào, xung quanh là vô số văn tự huyền ảo lượn lờ đầy bí hiểm.

Nhìn thì khá đơn giản, nhưng một khi thi thuật chính là vô cùng hung hiểm.

Lúc này sắc mặt của Vận Hộ Pháp trịnh trọng đến cực điểm, cẩn thận đem giọt máu của Lạc Nam từ trong bình đổ lên đầu hình nhân bằng rơm.

Ngay lập tức, từ bên trên hình nhân bằng rơm huyền phù lên một hư ảnh nhân loại, chính là dáng vẻ của Lạc Nam.

“Bắt đầu, Nhất Hương Tử Thuật…” Vận Hộ Pháp miệng niệm khẩu lệnh, sắc mặt trắng bệch, cắn lưỡi phun ra tinh huyết lên trên nén nhan.

Hừng hực…

Ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt nén nhan, sau đó chậm rãi lan tràn xuống dưới… một khi nén nhan cháy hết, ngọc lửa sẽ tiếp tục thiêu đốt vào hình nhân bằng rơm.

Nhất Hương Tử Thuật chính là một loại thuật nguyền rủa thời thượng cổ, ám chỉ sau khi một nén nhang lụi tàn sẽ là lúc kẻ bị nguyền rủa tử vong, hỏa diễm từ nén nhan sẽ thiêu đốt Linh Hồn, sau đó lan tràn khắp cơ thể, đem nạn nhân thiêu đốt thành tro tàn.

Có thêm giọt máu của Lạc Nam, hiệu quả của Nhất Hương Tử Thuật càng tăng lên hàng trăm lần.

Để đảm bảo tuyệt đối, Vận Hộ Pháp tiếp tục làm ra hành động.

Hắn dùng Hồn Lực có pha trộn máu huyết của mình ngưng tụ thành năm sợi xiềng xích, phong tỏa hai chân, hai tay và phần đầu của hình nhân bằng rơm.

Ở phía hư ảnh cũng xuất hiện bóng dáng của mấy sợi xích khóa chặt hư ảnh Lạc Nam, vô pháp cử động.

Tình cảnh này càng khiến La Hiên mấy người hài lòng…

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-12/

Lạc Nam cảm thấy toàn thân chấn động, một cảm giác kỳ quái trào dâng dường như đang bị ai đó từ nơi xa xôi nhìn chằm chằm.

Hắn móc ra từ trong lồng ngực của mình một con mộc nhân, lại kinh ngạc phát hiện lúc này có mấy sợi xiềng xích hư ảnh đang trói lấy tay chân và đầu của mộc nhân, trên đỉnh đầu nó còn có hư ảnh một nén nhan đang thiêu đốt.

“Dị tượng gì đây?” Lạc Nam kinh ngạc không thôi.

Con mộc nhân này chính là Phản Kiếp Mộc Nhân, đồ vật mà hắn thu được từ Rương Đặc Biệt, có công dụng gánh vác nguyền rủa và phản sát lại hàng trăm lần lên cơ thể người thi thuật.

Lạc Nam nhếch miệng cười tà, cứ tưởng con mộc nhân này sẽ rảnh rỗi, thậm chí mình xém chút quên mất sự tồn tại của nó.

Bất quá xem dị tượng của nó lúc này, xem ra là có gia hỏa nào đó đang nhắm vào chính mình rồi.

“Cũng thật xui xẻo cho ngươi a, hy vọng tu vi sẽ không quá thấp, bằng không tổn thất Phản Kiếp Mộc Nhân của ta.” Lạc Nam chép chép miệng.

Phản Kiếp Mộc Nhân chỉ có tác dụng một lần, vậy nên Lạc Nam hy vọng kẻ đang nguyền rủa mình tu vi không tệ.

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-12/

“Sắp rồi…”

Trong ánh mắt chăm chú của La Hiên đám người, nén nhan rốt cuộc tàn lụi, ngọn lửa bên trên đó không dập tắt, trái lại còn bùng cháy mãnh liệt hơn, bắt đầu hừng hực thiêu đốt vào người rơm bị trói chặt bên dưới.

“Khà khà…” Vận Hộ Pháp cất tiếng cười quái dị, còn đem toàn bộ Hồn Lực của mình đánh vào ngọn lửa gia tăng uy lực.

Đúng lúc này, dị biến phát sinh.

Một cổ lực lượng quỷ dị bỗng nhiên giáng lâm.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…

Năm trăm sợi xiềng xích từ trong hư không bắn ra, quấn chặt lấy Vận Hộ Pháp từ trên xuống dưới, làm hắn ngay cả một đầu ngón tay cũng chẳng động đậy nỗi.

Chưa kịp phản ứng, vô tận hỏa diễm đã giáng lâm mà xuống, đem toàn bộ tiểu thung lũng hóa thành một biển lửa.

“AAAAA”

Tiếng hét thảm thiết kinh thiên động địa như lệ quỷ từ địa ngục vọng ra.

Những gì mà Vận Hộ Pháp muốn làm lên cơ thể người khác lúc này đã nhân lên trăm lần uy lực và tác động trực tiếp lên bản thân hắn.

“Chuyện gì xảy ra?” La Tuấn và La Ngọc sắc mặt kịch biến.

“Không có thời gian thắc mắc, mau né ra!” La Hiên gầm lên, e ngại ngọn lửa nguyền rủa sẽ lan tràn đến cơ thể mình, liền nắm đệ đệ và muội muội lao khỏi thung lũng.

“Cứu… làm ơn… cứu…”

Bên dưới chỉ còn lại tiếng rên rỉ tuyệt vọng yếu ớt của Vận Hộ Pháp.

Không biết qua bao lâu sau, trước mặt La Hiên chỉ còn sót lại một đám tro tàn, khí tức của Vận Hộ Pháp đã hoàn toàn biến mất…

Sắc mặt ba huynh muội cực kỳ khó coi, thân thể run lên lẩy bẩy…

Mọi thứ chìm vào tĩnh lặng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229

Thể loại