Một buổi chiều nọ khoản gần cuối tuần, khi hết tiết dạy Phương đi lên văn phòng thì thấy cửa khép mở, cô đang định đi vô thì nghe tiếng ai nói:
– Ê… dạo này mày làm gì hay nhìn bà Phương dữ vậy? Bộ mê bả hả?
Phương nghe vậy thì khựng lại, cô đứng ngay cửa chứ không vào nữa. Cô dỏng tai lên nghe, cái giọng khá quen thuộc, hình như là của Huy, rồi liền đó là một giọng ái ngại:
– Ông nói tầm bậy không hà? Làm gì có?
– Tui thấy rõ ràng… lúc nhìn ông còn địa địa vú bả… mê bả vú bự chứ gì?
Hai má Phương đỏ hồng, người trả lời kia cô cũng quen, đó là giọng của Quang. Cô cũng biết rằng hai anh chàng này vốn thân nhau lắm, hôm chủ nhật còn thấy chở nhau đi chơi nữa kia mà. Huy cứ hỏi dồn Quang miết, còn cậu kia thì ấp úng… giọng Huy oang oang… làm Phương sợ muốn chết, lỡ ai đó nghe thấy thì toi… mà nghĩ lại… cậu ta nói vậy chắc hiện trong phòng không có ai… chỉ có hai anh chàng thôi… Phương cố nhìn quanh, rồi rình nghe coi thực chất Huy có nói gì về mình không… cô sợ… cậu ta lại khoe khoang chiến tích với bạn nữa… tuy vậy suốt mấy câu cô nghe, không thấy có vẻ gì là Huy kể chuyện của mình cho Quang nghe. Thay vào đó, cậu ta chỉ cứ châm chọc Quang thôi.
– Thôi… làm gì tới lượt tui… tui thấy bả cặp kè với thằng Tuấn kìa…
– Mới cặp kè thôi chứ có phải vợ chồng đâu mà ông lo… còn cơ hội mà…
– Nói thì phải biết nhìn chứ… bả là giáo viên… xức mấy thèm tui…
– Ai biết… lỡ bả không để tâm thì sao… lỡ bả chỉ thích cu bự thôi thì sao…
Phương nghe đến đây thì giật mình. Rõ ràng là anh chàng này đang gợi ý cho Quang. Huy thừa biết tính khí của Phương rồi mà… lại còn nói vậy nữa chứ…
– He he… nếu được vậy là tốt… tui cũng chỉ có mỗi cái đó thôi…
– Hàng ông chắc đâu thua gì tui… tụi mình mà thụt… là con gái trường này chết hết…
Nãy giờ Phương nghe tưởng Quang hiền lành, bị Huy chọc, chừng nghe tới đây thôi thì biết cậu này cũng chẳng vừa… xem chừng cũng một chín một mười với Huy… cũng là dạng hay đi săn rau để ăn đây mà… Cô nghe tới đó thì thấy từ xa có thầy cô khác đi tới. Phương giả bộ đứng đó nói chuyện lớn tiếng để đánh động cho Huy và Quang nghe… để giải tán cái chuyện bàn tán ‘vú cu’ này nọ bậy bạ ngay trong văn phòng trường.
Thiệt tình là Phương chẳng ấn tượng gì với Quang đâu… nhưng từ khi nghe Huy nói hàng Quang cũng bự như cậu ta… đâm ra cô lại tò mò nữa. Cái tật tò mò này đã giết chết Phương bao lần rồi mà xem ra cô chẳng thay đổi gì được. Cô lại nảy ra một ý nghĩ tội lỗi… có khi nào… hay có dịp nào… Phương thử coi coi… cậu Quang này… bự cỡ nào… có giống Huy nói không.
Phương thấy mình càng lúc càng hư hỏng… thật là xấu hổ quá… Phương ngây thơ đâu có biết khi cô có suy nghĩ đó tức là đã rơi vào ngay cái bẫy hoàn hảo mà hai anh chàng vạch ra để chăn dắt cô. Bữa Phương nghe được cuộc nói chuyện đó cũng do hai anh chàng sắp xếp… cả hai thấy Phương lại gần thì mới giả bộ nói như vậy… trong lúc nói, cả hai còn phải cố nén cả cười nữa đó chứ.
Sang đến tuần thứ hai thì Quang không lên trường sớm, làm Phương không nhìn thấy cậu ta vào buổi chiều nữa. Tất cả đều nằm trong sự sắp đặt của Huy. Cậu ta bảo Quang chỉ cần làm hết mọi việc trong một tuần thôi, từ tuần sau thể nào Phương cũng tự tìm cách tìm đến cậu ta. Quang cũng hơi nghi ngờ, nhưng theo tâm lý phụ nữ cậu ta thấy Huy có vẻ nói đúng nên cũng theo kế hoạch của Huy sắp đặt.
Trời không cho Huy cái tướng đẹp như của Tuấn, nhưng phải nói cũng đã bù cho cậu ta một khả năng cua gái thực sự rất tài tình. Tâm lý diễn biến của Phương trong cả tuần lễ bị Huy đoán trúng gần hết. Quang cũng không phải thấp thỏm chờ đợi lâu vì ngay sau ngày thứ hai đầu tuần, đến chiều ngày thứ ba là Phương đã tự dẫn xác đến.
Chiều thứ ba, như thường lệ sau khi trường tan, Quang bắt đầu đi một vòng để đóng cửa hết các lớp. Cậu ta sẽ dùng chùm chìa khóa chính để đóng cửa các phòng, đến sáng hôm sau thì bác bảo vệ sẽ mở cửa, quy trình là như vậy. Giờ này trời đã về chiều, các phòng học đều đã tắt điện hết, Quang đang đi trên tầng trên thì thấy có một phòng vẫn sáng đèn. Anh chàng tặc lưỡi đi lại, thầm trách giáo viên nào vừa dạy tiết cuối ở đây sao mà lãng phí thế không chịu tắt gì cả, nhưng khi Quang lại gần, thì khá ngạc nhiên khi nhận ra phòng học vẫn còn người.
– Ơ… cô Phương!
Quang nhận ra Phương vẫn đang ngồi làm việc ở bàn giáo viên nên chào. Phương có vẻ mê say công việc, nên khi nghe Quang chào, mới ngẩng đầu lên đáp lại:
– À… chào Quang!
– Chị chưa về nữa sao?
– Chưa… việc nhiều quá… chị tính làm xong hết mới về… Quang đi đóng cửa à… thông cảm… cho chị chút thời gian nữa nhé…
Quang thấy vậy thì nói:
– Dạ không sao… chị cứ ngồi đó đi… để em đi đóng hết các phòng kia lại đã rồi quay lại…
– Phiền Quang nhé… thông cảm chị nha…
Giọng Phương lúc nào cũng vậy, cũng ngọt ngào vô cùng. Quang chào cô rồi đi làm việc tiếp. Mới đầu Quang cũng thấy bình thường, sau đó đột nhiên cậu ta mới ngớ ra… chẳng phải đây lại là cơ hội tốt nhất cho cậu ta đó sao. Quang nghĩ bản thân mình phải tận dụng mới được. Cậu ta nhanh chóng bằng mọi cách đóng cửa tắt đèn hết các phòng khác, thậm chí Quang còn khóa chặt cánh cửa chính của trường chứ không khóa hờ như mọi khi nữa. Xong xuôi hết mọi chuyện Quang mới đi lên tầng trên quay trở lại phòng học của Phương đang ngồi. Lúc Quang đi vào lớp, cậu ta đã thấy Phương đang xếp lại tập vở, Quang hỏi:
– Chị xong rồi à?
Phương quay sang nhìn Quang cười, nói:
– Ừ… xong hết rồi… còn Quang…
Quang nói:
– Em cũng đóng hết cửa nẻo rồi chị…
– Phòng chị là cuối cùng phải không? Phiền Quang quá… thôi để chị về…
Quang nghe vậy thì can:
– Có gì đâu chị… em cũng đâu gấp đâu… chị mới xong việc… cứ nghĩ chút đi đã… thủng thẳng… chừng hồi… hết mệt hãy về…
Chả hiểu cả hai đang nói đến cái gì, mặc dù quạt trần vẫn bật vù vù… mà sao cả hai đều tự dưng đỏ mặt. Phương nghe Quang nói ngồi nghỉ chút hãy về thì chỉ ‘Ừ’ một tiếng. Cậu ta thấy cô ngồi thừ trên bàn giáo viên, nhìn ra cửa sổ. Tim Quang đập thình thịch. Nãy giờ cậu ta đã nghi ngờ, không lẽ giống như Huy nói, cô Phương chỉ giả vờ siêng ngồi đó làm vậy thôi, chứ thực chất là đang dẫn xác đến đây cho cậu ta “ăn”. Nếu quả đúng vậy thì quá tốt, nhưng Quang vẫn hành động thận trọng, không dám khinh suất, sợ hiểu lầm ý cổ… thì chết.
Quang đứng ngay gần cửa lớp, thấy Phương im im thì mới từ từ đi lại gần chỗ cô ngồi. Phương hết nhìn ngoài cửa sổ, mới quay qua nhìn cậu ta cười. Quang thấy cặp mắt cô có điều gì đó là lạ, giống như như cô đang quan sát cậu ta thì phải. Quang biết tiếng Phương từ lâu đã là một cô gái xinh đẹp, dễ gần. Nếu chẳng có Huy chỉ thì thực tình cậu ta cũng chẳng biết Phương dâm cỡ nào.
Nếu nói mấy cô giáo kia, mỗi lần đi dạy đều mặc mấy bộ áo dài bằng vải mỏng, có thể nhìn rõ đồ lót trong người là dâm thì Quang còn tin, chứ Phương thì lúc nào cũng ăn mặc kín đáo cả, thì hỏi sao Quang tin cho được. Giờ giữa lớp học, chỉ còn cô và cậu ta, mặt đối mặt với không gian xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, im ắng. Quang lại gần, tính hỏi thăm cô, hay nói gì nữa nhưng tự nhiên như bị cô hút hút lấy vậy, làm miệng chẳng nói gì được. Trong lúc đó, đột nhiên Phương lại nói với cậu ta:
– Quang… lại đây… có chuyện này muốn nói với Quang một chút…
Phương làm cậu ta thấy lúng túng và bất ngờ không hiểu có chuyện gì đây. Khi Quang tiến sát lại, đột nhiên Phương lại ngập ngừng rồi nói:
– Hình như… dạo này Quang hay nhìn nhìn… chị phải không?
Phương bất ngờ hỏi thẳng quá, làm Quang giật mình, nhưng cậu ta cũng không chối.
– Dạ…
– Sao vậy? – Phương hỏi.
Quang hơi ấp úng, nhưng cũng đáp:
– Tại em thấy chị cũng dễ thương… nên… nên bữa giờ mới để ý…
– Thiệt hả… có bồ chưa… sao tự dưng lại để ý chị…
– Để ý thì để ý… chứ có liên quan gì đến chuyện bồ bịch đâu chị… chị đẹp vậy… con trai như em… nhìn mê là phải rồi…
Quang khen thẳng thừng, làm hai má Phương hồng lên, hơi ngượng tý, nhưng cũng rất tự hào.
– Thấy chị đẹp… đẹp chỗ nào hả?
– Thì… thì mặt chị đẹp… vú… ơ…
Quang nói đến đó thì ngần ngại im lặng. Phương nghe mắc cỡ, nhưng vẫn khuyến khích:
– … nói đại đi… ở đây có ai đâu… ngại gì nữa…
– Thì… thì vú chị bự nè… tướng nhìn ngon quá chừng… nhìn là muốn… muốn rồi…
– … muốn thiệt không?
Phương nhìn hai mắt Quang, nhìn thẳng, hỏi thẳng luôn… cậu ta gật gật đầu… cô nói:
– Muốn… muốn sao nãy giờ… đứng đó không hà…
Quang nghe vậy thì nóng trong người, cậu ta gãi gãi đầu:
– Tại… tại thấy đây là lớp học… nên.
– … thì đã sao… chả phải… em khóa hết cửa rồi à…
Phương nói như vậy thì Quang không còn nghi ngờ gì nữa, tín hiệu đã rất rõ ràng rồi. Quang nãy còn ngờ ngợ, giờ mới tin là Phương… dâm như vậy. Cô đứng lên, rời khỏi ghế giáo viên rồi bước tới đối diện với Quang. Cậu ta tiến lại gần cô, gần đến nỗi, hơi thở cả hai phả ra đều nghe thấy. Phương nhắm hai mắt mình lại. Quang thấy người mình nóng bừng.
Cậu ta không ngờ kế hoạch kia lại hiệu quả đến vậy. Giờ Phương đứng chần dần ở đó, gần như chủ động với cậu ta luôn mà chẳng phải bỏ tí công sức nào để mồi chài, dụ dỗ cả. Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, cậu ta giơ tay lên hấp tấp chụp lên cặp vú của Phương. Cô thở dài khi bàn tay anh chàng bảo vệ vần vò hai vú mình. Lưỡi Quang liếm lên môi cô, rồi Phương cũng chủ động thè lưỡi ra cho hai tấm lưỡi tìm lấy nhau mà quấn chặt vào nhau. Miệng cô, lưỡi cô thơm quá, mùi cơ thể cô thật tuyệt, Quang mút lưỡi cô hoài mà không chán, rồi từ từ cậu ta liếm lên mặt cô, mắt cô.
– Chị biết không… em đã muốn… muốn chị từ lâu rồi…
Lời nói của Quang làm Phương như đang chìm trong khoái lạc. Cô nhắm mắt lên rên nho nhỏ làm cậu ta nứng quá sức. Tay Phương thò ra sờ vào dương vật cứng ngắc của Quang dội lên dưới lớp vải quần. Cậu ta hì hục liếm lấy liếm để từng chỗ từng chỗ một trên mặt cô, làn da cô thật mịn màng. Phương cứ rên rỉ, Quang biết là cô bị kích thích dữ dội.
Tay của Phương bây giờ đã thọc vào trong quần Quang, luồn qua cái quần lót tìm đến cây súng lúc nào cũng nạp đạn sẵn của cậu ta. Đến khi chạm phải khối thịt của Quang, Phương trầm trồ trong miệng ‘Wow’. Hàng của Quang quả là ngon lành thiệt. Hồi bữa cô đứng nghe lén Huy nói chuyện với Quang, cô còn nghi ngờ Huy chỉ bốc phét thôi, ai dè là Huy nói thiệt. Không lẽ trước đây quy luật chị Ngọc nói là đúng hay sao ta: Hễ cứ anh chàng nào tướng mà roi roi như Quang và Huy vậy nè là hàng họ rất tốt hay sao? Cô nhìn cậu ta với đầy vẻ thán phục. Quang giả vờ hỏi:
– Sao vậy chị?
Phương bối rối không đáp lời cậu ta. Thấy tay Phương mần mò hàng mình trong quần, Quang đã chủ động hỏi cô luôn:
– Chị có vẻ thích nó hả… có muốn bú nó không?
Khi Quang hỏi, Phương im lặng… cô khẽ gật gật một cái rồi cúi đầu luôn.
– Được rồi… để em cho chị thưởng thức nó…
Vừa nói, Quang vừa lùi lại. Cậu ta nhanh nhẹn tháo dây nịch, mở khóa quần, kéo quần lót lẫn cái quần Tây đang mặc xuống tới đầu gối. Dương vật Quang bây giờ đã búng ra trước mặt Phương như mời gọi. Phương đang mặc áo dài nhưng không ngại ngần quỳ xuống. Cô quỳ trước mặt cậu ta, ngắm nghía một lúc. Hàng của Quang khó to, và dài. Công bằng mà nói chắc cũng cỡ cỡ của Huy thôi chứ không kém cạnh tý nào.
Chỉ có cái hơi khác với Huy là cái của cậu ta đen hơn, cũng có vẻ là bốc mùi hơn của Huy, cái mùi nồng lắm. Nhưng cái vị nồng nồng này đầy chất đàn ông hơn, Phương thích lắm. Cô nhìn ngắm nó một lát rồi tức thì há miệng ra ngậm lấy. Lúc Phương cho cây hàng của Quang vào miệng, hai mắt cậu ta lim dim như người đang phê thuốc. Giờ Quang đã hoàn toàn tin lời Huy nói Phương quả thật rất dâm.
Nhìn cái kiểu bú cặc điêu luyện của Phương là đã biết rồi không có gì bàn cãi nữa. Phương bú rất điệu nghệ, sụt dương vật cậu ta trong miệng rất nhẹ nhàng, sụt được một lát rồi lại lấy lưỡi liếm xoay vòng quanh đầu khấc. Phương liếm lên liếm xuống theo chiều dài của dương vật hầu như liếm không bỏ sót một tí milimét nào cả. Cô lấy tay cầm vào dương vật rồi giơ lên cao rồi cúi sát vào để ngâm lấy hai trái trứng của Quang.
Miệng Phương chỉ ngậm được một trái thôi, hết trái bên này đến trái bên kia. Cô dùng lưỡi của mình đánh qua đánh lại quả trứng của Quang trong miệng như đang chơi đùa làm cậu ta vừa tê dại vừa sướng. Dương vật Quang lúc này đã nóng hổi và có một màu tím đỏ. Sụt dương vật trong miệng vài chục cái nữa rồi Phương ngẩng mặt lên nhìn Quang. Cậu ta nhìn lại cô với vẻ mặt hết sức hài lòng thỏa mãn. Phương ngẩn đôi mắt ngây dại nhìn cậu ta. Quang nói:
– Giờ đến phiên chị nghen! Cho em xem hàng đi…
Phương gật đầu đồng ý. Cô đứng dậy và bắt đầu cởi bộ áo dài đang mặc trên người ra. Hành động vừa cởi áo và nhìn Quang cười lẳng lơ làm cậu ta kích dâm vô cùng chỉ muốn nhào đến đè cô xuống thôi. Cậu ta đứng nhìn cô chăm chú, trước mặt Quang là cảnh tượng hiếm thấy trên đời: Một cô giáo đang cởi đồ từ từ khoả thân ngay giữa lớp học. Phương lột cái áo dài xong thì đến cái quần lụa, lát hồi trên mình cô chỉ còn cái áo lót và cái quần lót như bộ bikini che đậy hai phần quan trọng nhất trên cơ thể người phụ nữ. Cô nói với Quang:
– Nãy em kiểm tra cửa nẻo kỹ hết rồi chứ?
Quang gật đầu, đáp:
– Dạ… em đóng kín hết… khóa cửa chính luôn rồi… chị cứ yên tâm…
Phương gật đầu rồi mới tiếp tục với hai tay ra đằng sau để tháo khuy nịt ngực. Cặp vú của cô sổ ra trước mặt Quang làm cậu ta tròn xoe mắt. Huy nói không sai, tả về vú Phương chi tiết lắm. Hai vú cô rất đẹp, to tròn và săn chắc vô cùng, không hề sệ xuống một chút nào. Hiếm có người con gái nào mà Quang từng chịch trước kia có được cặp vú đẹp như thế này. Cậu ta nhìn không chớp mắt, cặp mắt như bị thôi miên đến nỗi Phương phải phì cười lên tiếng:
– Bộ chưa thấy vú con gái bao giờ sao mà nhìn ghê thế?
Quang gật gù:
– Thấy nhiều rồi… nhưng chưa có vú nào đẹp như vậy…
– Quang không nịnh chị đó chứ?
Cậu ta lắc lắc đầu như để xác nhận cho lời nói đó. Cậu ta làm Phương tự hào lắm, ít ra trong mắt cậu ta Phương còn có giá trị như thế, không giống như cậu Huy kia. Đến khi Phương tuột luôn cái quần lót xuống, mắt Quang chuyển hướng nhìn xuống bên dưới thì thấy hai mép lồn màu hồng của cô hiện ra bên dưới một nhúm lông đen đã được cắt tỉa cẩn thận.
Mu lồn cô nhô cao lên không giống như lồn những đứa con gái mà Quang nhìn thấy trước đây. Người ta hay nói là đàn bà mà mu lồn nhô ra là rất dâm, thiệt quả chẳng sao. Vừa chiêm ngưỡng vẻ đẹp đầy nhục cảm của Phương, Quang cũng lẹ làng tự cởi nốt quần áo mình vứt xuống. Tướng Quang chẳng có gì đặc biệt, được cái là ốm, xấu, đen mà thôi.
Cậu ta nhào lại Phương, hai cơ thể trần truồng ôm chặt lấy nhau. Quang hôn Phương nữa, lưỡi người này tìm lưỡi người kia để lại quyện chặt vào nhau. Vừa hôn hít với cô, hai bàn tay của cậu ta cũng sờ mó, nắn bóp khắp nơi, nào là cặp mông tròn trịa của cô, nào là bộ ngực săn chắc, nào là làn da mềm mại của cô. Người cô nồng nồng mồ hôi, Quang đoán chắc do sức nóng của cái áo dài nó bó lấy cơ thể cô ít nhất là từ trưa đến giờ. Cô hôn Quang cũng cuồng nhiệt, tay cũng bấu vào mông cậu ta, tay kia thì không ngừng ve vuốt dương vật cậu ta. Hôn Phương chán chê xong, Quang đỡ cô ngồi lên dãy bàn đầu. Cậu ta nói:
– Để em bú lồn chị nha!
Phương hơi ngần ngại, nói:
– Hay là chờ chút đi…
– Sao vậy chị?
– Trưa giờ… chị ở trường… chưa tắm nữa… chị sợ…
Quang nghe vậy thì cười nói:
– Sợ nó có mùi hả?
Phương gật gật đầu. Quang hỏi:
– Đâu… để em hửi thử coi…
Đoạn, Quang cúi xuống vạch mép lồn cô ra ngửi ngửi. Cậu ta nói:
– Uhm… mùi nồng ghê chị ơi…
– Vậy hả… hic… xấu hổ quá…
– Hihi… em chọc chị đó… không có gì đâu mà chị sợ hôi…
Như để minh chứng cho việc mình vừa nói, Quang cúi sát hơn, lè lưỡi liếm lồn Phương rồn rột. Lồn cô lúc này đã ươn ướt rồi, mùi vị của dâm thuỷ cộng cái mùi nồng mồ hôi bị bít khí càng làm Quang hứng khởi. Quang liếm khá bạo, mạnh mẽ làm Phương rên khá to, nước nhờn chảy ra càng nhiều hơn. Cậu ta moi moi hột le hồng hồng của cô ra, đánh lên nó bằng lưỡi, đánh qua lại. Phương run rẩy, tay vò đầu cậu ta, dâm thuỷ của cô trào ra làm ướt cả mặt cậu ta luôn. Phương ngồi trên bàn học, suýt tí nữa là ngã ra sau vì chẳng có chỗ nào để dựa cả, tay cô phải bấu lấy cạnh bàn làm điểm tựa, nhiều khi lại bấu lấy đầu Quang.
Phương thấy xấu lắm, nhưng cô phải rên rỉ lên:
– Ngừng đi Quang… cho nó vào đi Quang… chị chịu hết nổi rồi… chết mất…
Quang chắc cũng hứng lắm. Phương nghĩ vậy vì khi thấy cậu ta đứng lên, dương vật cậu ta vẫn thẳng băng, mạnh mẽ. Quang đỡ Phương đứng dậy. Cậu ta nhìn quanh rồi ngước nhìn về phía tấm bảng như nghĩ gì đó. Quang đỡ Phương bước lên bục giảng. Cậu ta đẩy cho Phương dựa sát vào tấm bảng lớn sau lưng. Quang kéo một chân Phương gác lên khuỷu tay làm cho lồn cô hở ra một khúc.
Phương không cô điểm tựa, phải bám lấy cổ cậu ta thật chặt. Tay còn lại Quang cầm dương vật từ từ ấn nhẹ dương vật lên lồn Phương. Quang đẩy cây hàng nhẹ nhàng từ dưới lên. Lồn Phương nước nôi ướt nhẹp nên dù dương vật cậu ta có to thế nào, đẩy vào vẫn dễ dàng. Cậu ta làm nhẹ nhàng và chầm chậm cho dương vật xâm chiếm cơ thể Phương, để cả hai cùng tận hưởng hết cảm giác êm ái khi hai bộ phận sinh dục lạ lần đầu tiếp xúc với nhau.
Quang thấy sướng quá, lôn cô nóng ấm, hai mép lồn như ôm siết lấy dương vật cậu ta. Biết Phương không phải là gái trinh nên Quang chẳng ngại, chứ mấy con nhỏ mới bị chịch lần đầu, lúc nào tới đoạn này cũng khóc lóc như cha chết mẹ chết, làm Quang dỗ muốn mệt luôn. Hàng của Quang thuộc loại to và dài nên có thể đút thật sâu vào bên trong lồn cô. Phương có cảm giác như đầu khấc chạm vào tận tử cung của cô luôn rồi. Cả hai nhìn nhau, để yên dương vật trong lồn ít lâu. Hàng của Quang giật giật, Phương cảm nhận thấy điều đó. Cô hỏi:
– Sao vậy Quang?
– Từ từ… bình tĩnh… của chị bót quá… không khéo… em xịt ra luôn bây giờ…
– Hihi… sao yếu dữ vậy?
– Yếu gì mà yếu… ai biểu hàng chị bót làm chi…
– Ừ… làm sao cho được thì làm… xịt sớm… chết với chị nha!
Phương nói làm Quang cười. Cậu ta hít thở vài cái rồi nói:
– Được rồi… cho chị biết tay em nhé… chờ đó!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139