Cuồng Khí Lão Nhân thất vọng, sắc mặt buồn rầu thu lại một đống Pháp Bảo.
Mặc dù biết khả năng cao là không thể, nhưng khi mọi thứ diễn ra vẫn không tránh khỏi hụt hẫng.
Xét về tạo nghệ Luyện Khí Thuật, Cuồng Khí Lão Nhân có thể trở thành Trưởng Lão của thế lực cự đầu như Thiên Địa Hội chỉ dựa vào tài năng Luyện Khí, đủ thấy trình độ của hắn cao đến mức nào.
Tuy có thể kém hơn một chút so với năm người đã viết nên Khí Đạo Thiên Thư, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Có thể nói, chỉ xét về con đường Luyện Khí, Cuồng Khí Lão Nhân đã là một trong số ít người leo đến đỉnh cao nhất của vũ trụ này, hướng mắt nhìn xuống chúng sinh.
Nhưng chính điều này lại trở thành cơn ác mộng đối với một kẻ có đam mê cuồng nhiệt với nghề Luyện Khí như hắn.
Khi mới chập chững bước vào con đường Luyện Khí, Cuồng Khí Lão Nhân đặt mục tiêu cho mình là trở thành một vị Ngọc Cấp Luyện Khí Sau.
Sau khi trở thành Ngọc Cấp Luyện Khí Sư, hắn lại đặt mục tiêu trở thành Khí Vương.
Thành công đột phá Khí Vương, Cuồng Khí Lão Nhân lại muốn thành Tôn.
Bước vào cánh cửa Khí Tôn, hắn lại muốn thành Khí Đế… Địa Khí Đế, Thiên Khí Đế.
Còn mục tiêu để phấn đấu, cuộc sống sẽ còn ý nghĩa, đam mê vẫn còn tiếp tục.
Vậy mà sau khi thành Thiên Khí Đế, lần lượt luyện ra thật nhiều Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo nổi danh, ngay cả số ít Đế Binh trong vũ trụ này đều trải qua bàn tay của hắn, có được thân phận và địa vị mà vô số người ước ao thèm muốn.
Ngay cả Thiên Địa Thiếu Chủ còn phải khách khí gọi hắn một tiếng trưởng lão là đủ hiểu.
Chạm đến đỉnh của sự thành công, Cuồng Khí Lão Nhân lại không cảm thấy vui sướng, trái lại tràn ngập cô đơn.
Bởi vì hắn cảm thấy dường như có một vách tường to lớn ngăn cách giữa hắn và cảnh giới cao hơn của thuật Luyện Khí.
Cuồng Khí Lão Nhân hiểu, vũ trụ này chỉ đạt đến giới hạn như vậy…
Không có mục tiêu để bước tiếp, không còn cảnh giới tiếp theo để hướng đến, điều này đối với một kẻ say mê, luôn muốn tìm tòi cái mới trong lĩnh vực Luyện Khí như Cuồng Khí Lão Nhân quả thật là ác mộng, nói nghiêm trọng hơn chẳng khác nào địa ngục trần gian.
Chính vì như vậy, hắn lại tìm kiếm một chút niềm vui nhỏ nhoi, đó là trải nghiệm các nguyên liệu hiếm hoi trong vũ trụ… bất kỳ ai có thể mang đến nguyên liệu Luyện Khí khiến Cuồng Khí Lão Nhân hứng thú, hắn sẽ chấp nhận Luyện Khí không công cho ngươi, tiền tài danh vọng chỉ là hư ảo.
Đó cũng là lý do Cuồng Khí Lão Nhân gia nhập Thiên Địa Hội trở thành một vị trưởng lão, bởi Cuồng Khí Lão Nhân biết chỉ có ở Thiên Địa Hội… mình mới có càng nhiều cơ hội để được tiếp xúc với những nguyên liệu quý giá, tìm kiếm chút niềm vui trong cuộc sống.
Thiên Địa Hội cũng quá giàu có, đủ nội tình để tạo điều kiện cho hắn phát triển.
Có một ngày, Cuồng Khí Lão Nhân lần đầu tiên được tiếp xúc với Binh Nhân Tộc.
Đó là khi Hội Trưởng xuất động Binh Nhân Tộc tiêu diệt một cường giả khủng bố dám ngấp nghé tài sản của Thiên Địa Hội.
Kể từ đó, Cuồng Khí Lão Nhân như tìm ra chân lý mới của cuộc đời mình, có cảm giác như một cánh cửa hoàn toàn mới của Luyện Khí Thuật hiện ra trong tầm mắt.
Quyền năng và sức mạnh mà Binh Nhân Tộc đem lại khiến hắn si mê.
Binh Nhân Tộc nghiễm nhiên trở thành mục tiêu mới, lý tưởng mới trong cuộc đời của hắn.
Ngọn lửa đam mê ấp ủ từ lâu nay như gặp nắng gắt, bùng cháy dữ dội, không thể dập tắt.
Hắn muốn tự tay sáng tạo ra Pháp Bảo có thể sánh vai Binh Nhân Tộc, có thể khiến hàng vạn Pháp Bảo khác phải thuần phục dù là trong cùng cấp…
Để được tiếp xúc cùng Binh Nhân Tộc, để được nghiên cứu những khả năng và sự thần kỳ của Binh Nhân Tộc, Cuồng Khí Lão Nhân chấp nhận đánh đổi tất cả, kể cả sinh mệnh của mình.
Ấy vậy mà hôm nay, tại Giao Dịch Nội Bộ… nơi có hầu hết các thành viên trực thuộc Thiên Địa Hội, Cuồng Khí Lão Nhân lại cảm giác được vô số ánh mắt thương hại nhìn về phía mình, vô số sự chế giễu, vô số thanh âm thở dài ngao ngắn.
Hắn cảm giác như cả thế giới đang chống lại mình, cười nhạo đam mê của mình.
Cuồng Khí Lão Nhân chậm rãi xoay người, hắn muốn tạm thời rời khỏi nơi này, rời khỏi nơi không cùng chí hướng với hắn.
Bóng lưng già nua có chút tiêu điều…
Nhưng trong lúc quay đầu, Cuồng Khí Lão Nhân toàn thân đột nhiên sững lại.
Bởi vì… hắn chạm phải một đôi mắt.
Đôi mắt này không chế nhạo hắn, không nhìn hắn như một kẻ điên, cũng không có thương hại…
Đôi mắt này tràn đầy tán thưởng và khích lệ, như đang thưởng thức ước mơ, đang ủng hộ cho nguyện vọng gần như vô lý của hắn.
“Chủ nhân của đôi mắt là ai?”
Cuồng Khí Lão Nhân ngẩng đầu, phát hiện đến từ một Hộ Vệ của Mộng Gia, một kẻ có thân phận thấp hơn hắn vô số lần.
Bất quá lúc này, đôi mắt của kẻ hộ vệ kia cũng không nhìn về phía hắn.
Chậm rãi lắc đầu, Cuồng Khí Lão Nhân tự cười nhạo chính mình, ta vậy mà tự tìm sự đồng cảm trên người một tên hộ vệ, tất cả là ảo giác…
Rời khỏi tầng giao dịch, Cuồng Khí Lão Nhân ngửa mặt nhìn trời thật lâu, cuối cùng thở ra một hơi thật nặng:
“Có lẽ… đã đến lúc…”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245