Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 85

Đã bao giờ, khi các bạn lần đầu tiên nghe một bài hát trong khung cảnh ở rừng dương bãi biển, và sau này ngồi nghe lại bài đó qua loa hay qua headphone laptop rồi đem so sánh với nhau chưa ? Với tôi, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, và chính nó tạo nên sự khác biệt cho cùng một bài hát ở các quang cảnh khác nhau, và chỉ khi nghe bài hát đó tại chính nơi mà lần đầu tiên được nghe nó, thì tôi mới cảm nhận lại được trọn vẹn cảm xúc như ngày nào, như là ngược dòng thời gian về quá khứ vậy, chúng rõ mồn một !

Đó là một ngày gần trưa nắng gắt, tôi và Vy ngồi trên dải cát trắng phủ đầy bóng râm của rừng dương, không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng sóng biển rì rào và gió thổi nhẹ vi vu qua tai, biển lấp lánh ánh nắng như những tia sáng bốn góc sao trời.

– Nè, N một bên, Vy một bên ! – Vy chìa 1 đầu headphone cho tôi.
– Nay có màn nghe nhạc nữa à ? – Tôi cười cười cầm lấy rồi gắn vào tai.
– Bài này đảm bảo N chưa nghe ! – Em ấy nheo mắt.
– Của ai hát vậy ? – Tôi tò mò.
– Đan Trường ! – Vy đáp.
– Èo, bài nào của Đan Trường N cũng nghe hết rồi ! – Tôi tự tin nói.
– Riêng bài này thì chưa đâu ! – Vy để ngón tay lên đầu môi, cười bí ẩn.
– Để rồi xem ! – Tôi vênh mặt đầy thách thức.

Quả đúng là bản này tôi chưa hề nghe qua thật, giai điệu mở đầu là tiếng đàn Violon cao vút lúc trầm lúc bổng, vừa kiêu hãnh vừa dịu ngọt, nhịp đệm của Guitar bè bên dưới làm nền, và tiếng rì rào của biển bên tai, gió nhè nhẹ mát.

” Tình yêu đâu chỉ đến với những phút giây mơ mộng… tình không như mơ ước mà đợi mong tìm thấy…. ”

Với tôi, lúc này là một khoảnh khắc bất tận không thể nào quên được trong đời, và bài hát này, tôi đã tự nhủ rằng chỉ nghe lại nó khi nào tôi ở biển thật sự, vì chỉ khi nghe nó cùng với tiếng sóng biển rì rào, tôi mới như được sống lại những giây phút này.

– Bài này hay ha ?
– Ừ, đúng là N chưa nghe thật !
– Hì, thích đoạn Violon ghê á !
– Ừa, nghe là lạ, giờ mới biết đấy !
– Ông suốt ngày game với truyện, biết gì đâu, hứ !
– Oan uổng quá, còn ăn với ngủ nữa chi, hề hề !
– Xí, vậy cũng nói được !
– Không nói hông lẽ im ^^!
-…………. !

Những cành dương xào xạc, tiếng chim hót vang lên lảnh lót phía trên cao, biển lấp lánh nắng, xa xa là hai người dân chài đang chèo thúng ra biển đánh lưới gần bờ.

– Ông nhân vật trong bài này yếu đuối quá !
– Sao mà yếu đuối ?
– Thì khóc thầm đó, rồi làm tình nhân lặng lẽ nữa !
– Èo, ngon ở trong hoàn cảnh đó đi rồi biết !
– Nếu một ngày N cũng bị như vậy, thì sẽ làm gì nhỉ ?
– Không có đâu, hê hê !
– Sao biết không có ?
– Ớ….. ý gì đây cô nương ?
– Thì hỏi thôi mờ, nói Vy nghe thử đi !
-… Chẳng biết nữa, chưa nghĩ đến bao giờ !
– Thì giờ nghĩ thử xem !
-……….. !

– Sao, nghĩ lâu dzạ ?
– Ra rồi !
– Nói nghe đi, hì hì !
– N sẽ không khóc thầm, không làm tình nhân lặng lẽ !
– Vậy chứ làm gì ?
– Khóc rống lên, rồi đi oánh ghen rùm beng lên, hê hê !
– Thấy ghê, chẳng ra dáng đàn ông chút nào !
– Còn đỡ hơn khóc thầm, y chang đàn bà con gái !
– Hứ, so sánh khập khiễng !
– Ai bảo hỏi tùm lum chi !
– Hỏi tình cảm mà kêu tùm lum!
– Hỏi xui chứ tình cảm gì !
– Sao mà xui ?
– Thì…. xui chứ sao, hỏi hoài !

Tôi đỏ mặt tía tai, gãi đầu lia lịa, Vy ngơ ngác ngồi nhìn, đâu biết nãy giờ tôi chỉ nói cho cứng miệng vậy thôi, chứ nếu phải bị như người trong bài hát, thật tôi cũng chẳng biết phải làm sao nữa, hỏi chi mà oái ăm quá thể !

– Giờ này trưa nắng người ta ra biển chi vậy N ? – Vy thắc mắc.
– Ra nghe nhạc chứ chi trời ! – Tôi trố mắt ngạc nhiên.
– Khùng quá, đang hỏi 2 người ngồi trên thúng kìa ! – Em ấy cười cười đập vai tôi.
– À, ra kiếm ăn ! – Tôi nhìn theo hướng tay Vy chỉ.
– Trưa nắng mà ăn gì ? – Em ấy tò mò.
– Thì… bắt cá tôm, câu mực ! – Tôi lúng búng đáp bừa.
– Xaọ ! – Vy bĩu môi.
– Sao xạo ? – Tôi sầm mặt.
– Người ta câu mực ban đêm, ai câu ban ngày chứ ? – Em ấy nheo mắt tinh quái.
– Thì… thì… câu cá… ! – Tôi ngượng chín người.
– Hứ, biển toàn sóng, câu cá gì ? – Vy nhún vai.
– Cá mập, cá voi, thuồng luồng, rồng biển, hừ ! – Tôi đâm quạu nói càn.
– Í… hung dữ ghê nha ! – Em ấy nhìn tôi, vờ kinh hãi.
– Vậy còn chưa sợ nữa mà ! – Tôi hừ mũi.
– Thôi mờ, em sợ chàng rồi mờ, hì hì ! – Vy che miệng cười khúc khích.
– Quê à nha, búng trán giờ ! – Tôi đe doạ.
– Thách, búng trán tui véo hông khỏi thả ra luôn ! – Em ấy vênh mặt bướng bỉnh.
– Á à, hôm nay dám bật lại trẫm à ? – Tôi giơ tay ra chuẩn bị búng chóc.
– Nè, búng đi ! – Vy đưa mặt sát tới tay tôi.

Nhìn gương mặt dễ thương cận kề trước mắt, tôi… nổi máu, kê luôn mặt tôi sát tới.

– Ấy… làm cái gì đấy ?
-……… này thì…… !
– Ra… chách…. !

Tôi ôm má, dù chỉ bị tát nhẹ nhưng cũng đủ bất ngờ.

– Hung bạo, hung dữ…. hung tàn, vũ… thê ! – Tôi một tay ôm má, một tay chỉ trỏ loạn xạ.
– Ai bảo, sàm sỡ ! – Vy lúc lắc mái đầu, bĩu môi đáp.
– Nhớ nhé, thù này sẽ trả ! – Tôi sầm mặt.
– Chừng nào trả ? – Em ấy cười lém lỉnh.
– Lát nữa, rồi coi ! – Tôi gằn giọng.
– Không có cơ hội đâu ! – Vy nói.
– Sao biết ? – Tôi ngơ ngác.
– Tại giờ về òi, hì hì, trưa rồi ông hai ! – Em ấy cười rũ rượi.
– Ớ…. ! – Tôi chảy dài mặt ra, nom thảm đến tội.

Quả thật là đã gần trưa đứng bóng rồi, nguyên cả bãi biển giờ hầu như còn mỗi hai đứa tôi, cây lá chim chóc cũng lặng im như nghỉ trưa, chỉ có sóng biển vẫn rì rào muôn thuở.

– Về há ?
– Khoan, nghe lại bài này lần nữa đi !
– Hì, biết là N thích mà !

” Biết em đổi thay sẽ lãng quên một người… Tình sao luôn trái ngang, riêng mình anh ”

Âm thanh vĩ cầm cao vút giữa buổi ban trưa nắng gắt, bầu trời xanh ngắt một màu không chút gợn mây, cũng là xanh, nhưng màu xanh của đại dương chẳng bao giờ trùng màu với bầu trời, phải chăng chỉ bởi vì do mỗi đường chân trời chia cắt ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200

Thể loại