Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 143

Chiều hôm đó, đang rầu rĩ vì cái đề cương Địa nó dài quá thể, loay hoay tính đường quay bài thì chuông điện thoại reo, tôi tự dưng có linh cảm chẳng lạnh, lò dò đi xuống nhà dưới, vừa đi vừa nghĩ thầm trong đầu:

– ” 20% là Vy, 80% là thằng mập ! ” – Vì lúc sáng tôi đã nói với Vy là chiều này bận ở nhà ôn bài rồi, dè đâu bài

Và y chóc, giọng K mập vang lên ngay đầu dây sau khi tôi vừa nhấc máy:

– Ê chú, chiều rảnh ở không làm gì, đi chơi chút đê !
– Ở nhà học bài mày ơi, sắp thi rồi ! – Tôi làm giá với nó.
– Sặc, cái mặt mày mà học bài ? – Nó sửng sốt.
– Học sao không mậy, chơi không học bán rẻ tương lai ! – Tôi búng tay cái chóc.
– Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ, hê hê, hông lẽ mày muốn tuổi trẻ của mày rơi lèo tèo như lá rụng bị bà ? – Thằng mập chơi đòn này quá hiểm, tôi xuôi xị ngay tắp lự.
– Ờ, qua đi ! – Tôi gật đầu đáp.

Chốc sau, hai thằng tôi đần mặt ra nhìn cái tiệm net đã chật kín mỗi người một máy không được 1 cái trống, hỏi ra thì mới biết băng bọn trường chuyên bữa chiều được về sớm, kéo nguyên tập đoàn ra thầu hết quán.

– Rút thôi ! – Tôi rụt cổ.
– Ừm ! – K mập thở dài.
– Nguyên băng chuyên này mà đập thì tao với mày chắc chỉ còn vài cái răng quá ! – Tôi làu bàu dắt xe ra khỏi quán.
– Xui thế không biết, gần thi mà tụi nó không lo học bài, suốt ngày toàn net với game, hừ ! – Thằng K tức khí lầm bầm nhưng quên mất là chính nó cũng đang tự vả mồm nó.

Lòng vòng một hồi cũng chán, hai thằng chạy xuống gần biển, tấp vô quán ốc kêu vài món ra rồi ngồi nhấm với… nước mía.

Gió biển vẫn mát rượi thổi từng ngọn sóng rì rào vỗ vào bờ cát trắng, nắng chiều càng làm cho khung cảnh Đồi Dương thêm đẹp hơn.

– Ngồi đây khoái thiệt, cơ mà ai cũng uống bia, mỗi tao với mầy là chơi nước mía, hà hà ! – K mập quệt mũi.
– Uầy, anh em chiến hữu, xem mía như là bia, dzô ! – Tôi giơ cao cái ly lên.
– Đúng, dzô ! – Nó cũng nâng ly, hai thằng cụng nhau cái cốp.

Lúc này, cả tôi và K mập đều không hay biết là 4 năm sau, hai thằng tôi nói về khoản uống bia thì đều được xếp vào hàng nhất đẳng cao thủ, nhìn lên có thể không bằng ai thật nhưng nhìn xuống thì cũng chả ngán ai, cái này gọi là thời thế kiến tạo, anh hùng tương ngộ đó mà, hề hề !

– Mà cái đề cương Địa nó dài dã man, tao nhìn vô là rụng rời ! – K mập trầm ngâm nhìn dĩa sò nướng mỡ hành đã sạch trơn.
– Ờ, may mà tao cũng tụng gần xong Sử rồi, còn vài ngày chắc dư sức học Địa ! – Tôi bỏ tọt vào miệng thỏi ốc giác mắm gừng cuối cùng.
– Mày thì sướng rồi, chỉ lo học bài, khỏi lo mấy môn tự nhiên ! – Nó giơ tay vào quán gọi thêm 2 dĩa nữa.
– Hên xui, tụi thằng L thằng T cũng vậy thôi ! – Tôi trố mắt nhìn K mập thể hiện bản lĩnh ăn uống.
– À mà, bữa trước, lúc thằng T nó định oánh, mày có sợ không ? – Thằng K tò mò.
– Sợ chứ ! – Tôi đáp.
– Ừm, nó cũng có lúc cộc tính thiệt, sợ là phải ! – Nó gật đầu đồng tình.
– Tao sợ oánh nó liệt giường thôi ! – Tôi nhún vai thản nhiên đáp.
– Ghê vậy cha ? – K mập giật nảy người.
– Ờ… thì nó ép tao quá, tao sẽ…. tự phát nổ, hê hê ! – Tôi vỗ vai nó cười cười.
– Tưởng gì, mà mày đừng trách thằng T, đó giờ vẫn chơi với nhau bình thường mà ! – Thằng K tiếp lời.
– Thì tao có nói gì đâu, biết nó thích Trúc Mai nên mới phản ứng như vậy ! – Tôi thở dài đánh thượt.

– Hờ, mà lúc sáng dãy nó thắng, trông cái mặt nó tươi rói !
– Ừm, thì mày cũng cùng dãy nó thôi !
– Dãy mày chưa chắc đã thua, nếu như mày không làm sai câu Toán kia !
– Tao cố ý làm sai đấy !

– Cái gì ? – K mập sửng sốt.
– Ừm, tao giả vờ làm sai ! – Tôi gật gù đáp.
– Cái thằng điên, làm thế chi ? – Nó nhăn mặt.
– Có gì mà điên, thằng này hay nhỉ ! – Tôi trố mắt nhìn nó.
– Bố khỉ, mày làm vậy, Trúc Mai lại buồn, tưởng mày cố ý làm sai để khinh thường thì sao ? – K mập tiếp lời.
– Chả phải đâu…. tao có lí do cả đấy ! – Tôi trầm ngâm nói.
– Lí do gì ? – Thằng mập ngơ ngác.

Tôi quay sang nhìn nó rồi thở hắt ra cười buồn, cầm ly nốc một ngụm nước rồi trầm giọng từ từ kể:

– Ừm, đại loại là như vầy……..

Tay cầm ấm nước, tôi lò dò bước ra ngoài hành lang bệnh viện, cảm thấy khoẻ hẳn ra sau trận sốt cao điểm hôm trước. Bước tới gần bình nước, tôi hứng một chập thì đã đầy bình, rồi lững thững đến chỗ Tiểu Mai và ngồi xuống.

– Học gì đấy Tiểu Mai ? – Tôi hỏi.
– À…. Toán, hì, không ngồi trong đó nghỉ ngơi à ? – Nàng quay sang nhìn tôi.
– Ra ngoài cho thoáng một chút, trong đó ngột ngạt quá ! – Tôi vươn vai hít một hơi dài cảm khái.
– Sao mà ngạt ? Gần sát bên cửa sổ mà ? – Tiểu Mai tròn mắt ngạc nhiên.
– Thì… hai người lớn ngồi nói chuyện, N ngồi đó làm gì ! – Tôi lắc đầu đáp, hãi hùng nhớ đến cảnh tượng mẹ tôi đang kể ” quậy truyền kỳ ” của tôi cho cô Ba nghe.
– Ừm, hì ! – Nàng tủm tỉm cười.
– Toán gì vậy ? – Tôi tò mò hỏi.
– Nè, xem đi ! – Nàng chìa cuốn tập với cây bút ra.

– Chu choa, bài này chương trình học kỳ 2 mà ? – Tôi sửng sốt.
– Ừ, thấy là lạ nên làm thử ! – Tiểu Mai lỏn lẻn cười.
– Ghê, bất phương trình bậc nhất 2 ẩn mới chịu ! – Tôi rụt cổ.
– Ơ…. N cũng biết à ? – Nàng ngạc nhiên.
– Chứ sao, mà không hiểu lắm, vừa tự mò tuần trước thôi ! – Tôi phổng mũi khoe.
– Giỏi ha, tự học luôn ! – Tiểu Mai cười cười nhìn tôi.

Tôi đâm ra lúng búng trước nét cười của nàng đang nhìn mình, vì thật ra chẳng phải là tôi tự học gì sất. Mà là ngồi không giở sách ra coi, thấy hay hay nên cũng có mò mẫm chút đỉnh, mà làm hoài không hiểu, thế là lò dò ôm sách sang nhờ ông anh bày thử vài câu. Và sau 5 phút với 2 lần né mấy cú bợp tai của ổng, tôi cũng ngộ ra được chân lí, tạm yên tâm nếu sau này có ai hỏi về dạng toán này, tôi sẽ nói là…. hiểu sơ sơ.

– Thế giờ… là đang bí bài này à ? – Tôi hỏi.
– Ừ, N xem giải có được không ! – Tiểu Mai trả lời.
– Xem nào…. ừm…. ! – Tôi bắt đầu suy tư.

– À….. hèn gì… ! – Tôi gật gù đáp.

Tiểu Mai tròn mắt ngạc nhiên kế bên, nàng mấp máy môi định hỏi thì tôi khoát tay ngăn lại, ra dấu chỉ chỉ vào đầu ý bảo im lặng, tôi đang tập trung cao độ.

– Ái chà chà…. ra thế ! – Tôi gõ gõ viết vào tập.

– Ồ…. hay nhỉ…. tuyệt ! – Tôi trầm ngâm.

Tiểu Mai ngồi cạnh bên đã thập phần thấp thỏm, hết nhìn tôi rồi lại nhìn vào cuốn vở, rồi cuối cùng ngẩn ra vì trong vở tôi cũng chẳng ghi được cái gì sất.

– Thế này nhé…. ! – Tôi thở hắt ra nói.
– Ừ, sao ? – Nàng hồi hộp hỏi.
– Bó tay, không biết làm, hề hề ! – Nói rồi tôi nhe răng cười khì.
– Ôi…. tưởng gì ! – Tiểu Mai đập vai tôi rồi bĩu môi nói giễu.

Thế là hai đứa tụm đầu vào giải chung bài toán đó, tôi hết quệt mồ hôi thì đến lượt Tiểu Mai nhăn trán ra chiều khó quá.

– Có dữ kiện như thế này, mà sao lúc làm lại không sử dụng được nhỉ ? – Tiểu Mai vỗ vỗ trán.
– Hay là còn thiếu nghiệm ? – Tôi liếm môi.
– Không đâu, hay bây giờ mình đảo lại số này qua bên đây nhé…. ! – Nàng viết lại cách biến đổi khác vào vở.

– A, khoan…… ! – Tôi mở to mắt, khoát tay nói ngay.
– Sao thế ? Ơ….. nhìn nè….. ! – Nàng ngạc nhiên rồi nói như reo lên.
– Ái chà, trùng hợp nhỉ ? – Tôi nói với vẻ không thể tin được.
– Trùng hợp gì nè ? Đang nghĩ gì vậy ? – Tiểu Mai hấp háy mắt.
– N đang nghĩ…. điều mà Mai đang nghĩ ! – Tôi tự tin đáp.
– Phải hôn đó ? Ghi ra giấy thử coi ! – Nàng cười cười.
– Ghi cùng lúc mới biết được chứ ! – Tôi hất đầu sang bên cuốn tập khác.
– Ừa, thử xem ! – Tiểu Mai gật đầu đồng ý.

Và dù chỉ trong một khoảnh khắc nhất định, nhưng đó là lần đầu tiên suy nghĩ của hai đứa tôi chạm vào nhau, đồng ý tương lân !

– Hay ghê, vậy mà cũng giải ra được nữa ! – Tiểu Mai nhìn hai kết quả trong 2 cuốn tập giống y chang nhau đến từng bước giải.
– N mà, phải hay thôi ! – Tôi vênh mặt.
– Hi, giỏi ghê nha ! – Nàng khúc khích cười.
– Ờ thì… cũng nhờ Mai đảo ngược 2 vế đó ! – Tôi quệt mũi lúng búng đáp.
– Rút ngắn được những 3 bước giải, sau này có gặp phải dạng như vậy chắc mình sẽ làm nhanh hơn đó ! – Tiểu Mai mỉm cười nói.
– Ừm, vậy N tuyên bố, ngày hôm nay, ngay tại đây, chính lúc này, dù rằng không biết sau này cách giải này sẽ có ai làm giống, thì phương pháp này chính thức được vinh danh, đặt tên là…… ! – Tôi vung tay phát biểu.
– Tên là gì ? – Nàng nghiêng mái đầu hỏi nhỏ.
– Ừ thì…. tên là N & M, he he ! – Tôi khoái chí đáp.
– Vậy ha ! – Tiểu Mai cười thẹn thùng, đôi gò má cao thoáng ửng hồng.

Lúc đó, tôi chẳng hiểu tại vì sao mà Tiểu Mai lại trông có vẻ bẻn lẽn như vậy, mãi đến sau này trong một lần nói chuyện tầm xàm với K mập và nhỏ H, tình cờ biết được cách phát âm ” mộc mạc ” của 2 chữ cái N và M, thì tôi mới hiểu lí do mà đêm đó sau khi nghe tôi đặt tên cách giải mà hai đứa cùng tìm ra, Tiểu Mai lại nhìn tôi, vừa e thẹn vừa cười hạnh phúc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200

Thể loại