Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 74

Mở cổng rồi dắt xe vào nhà, thì tôi thấy ba đang đứng ngắm nghía mấy giò phong lan.

“Đi chơi dữ quá hen chàng trai. ” – Ba nhìn tôi gật đầu rồi cười.

“Dạ, cả ngày nay học mệt quá nên tối con đi đổi gió xíu. ”

“Ừa, đổi gió với cô bạn mà bữa giờ qua chăm con đó hả. ”

“Ơ… Bữa giờ là sao ạ? ” – Tôi ngạc nhiên.

“Thì mấy hôm con bệnh chứ sao? ”

“Ủa Linh qua mấy hôm đầu thôi mà, mấy hôm sau làm gì có qua đâu ạ. ”

“Ngày nào mà con bé chẳng ở đây đến 10h 10 rưỡi mới về. À mà đúng rồi, con ngủ như chết thế thì biết làm sao được. ” – Ba nhìn tôi rồi thở dài, khẽ lắc đầu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“10H 10 rưỡi… ” – Mắt tôi trợn trừng ra.

“Ừm, ngày nào học xong con bé cũng chạy qua đây. Rồi phụ con bé Thảo dọn dẹp linh tinh rồi cơm nước, đến giờ đó mới về. ”

“Vậy bình thường có lúc con thức dậy mà đâu có thấy ai đâu ba? ”

“Chắc lúc đó con bé đang học bài bên phòng con bé Thảo. Thi cử đến nơi rồi, đâu phải lúc nào nó cũng ngồi kế bên con được chứ. ”

“Dạ vâng. Xin phép ba con lên phòng. ” – Tôi ảo não cúi đầu chào.

“Ừm. À mà còn nữa, lúc nãy hình như mẹ con có gọi điện cho bà Hòa đó. ”

“Có chuyện gì vậy ạ? ”

“Ta cũng không biết, con hỏi bà Hòa hoặc gọi cho mẹ con thử xem. Chuyện đó ta cũng không có hỏi. ” – Ba khẽ trầm ngâm rồi nói.

“Dạ chào ba, con lên phòng. ” – Tôi cúi chào lần nữa rồi đi lên phòng, trong bụng mang theo cả đống câu hỏi.

Lên đến phòng, nhanh chóng thay đồ ra rồi treo lên móc. Lôi cái điện thoại ra mở nguồn lên để gọi cho mẹ hỏi xem có chuyện gì hay không. Vừa mở máy lên chưa kịp làm gì hết, thì lại có người gọi tới. Tôi ngẩn người ra khi thấy cái số lạ hoắc kia đang hiện lên trên màn hình.

“Alô ai ở đầu dây vậy? ” – Tôi bấm nghe rồi nhẹ nhàng nói.

Nhưng đáp lại sự ân cần, nhẹ nhàng của tôi lại thì lại là một giọng nói đầy sát khí, như đang vọng từ 18 tầng địa ngục vọng lên…

“Làm gì mà giờ mới mở máy hả? ”

“Ế ai thế. ” – Tôi toát cả mồ hôi, vẫn chưa biết ất giáp gì hết,

“Hừ, lại còn hỏi ai nữa hả? ”

“Ủa Thùy hả? ” – Lúc này tôi cũng nhận ra giọng nói từ đầu dây bên kia, nhưng khi nhận ra thì mồ hôi còn túa ra nhiều hơn.

“Chứ tưởng ai nữa. Trả lời mau, làm gì mà nãy người ta gọi thì tắt máy. Đến giờ mới chịu bật lên. ”

“Ờ thì… nãy mình đang làm dở bài tập, không muốn làm phiền nên tắt luôn. Với lại mình cũng không biết là Thùy gọi. ” – Tôi cắn răng nói xạo.

“Thiệt không đó? ”

“Thiệt mà, học phờ râu ra chưa kịp thở nữa này. Giờ lại còn bị tra khảo. ” – Đã xạo là phải làm tới, tôi nói với bộ dạng cực kỳ ủy khuất.

“Được rồi, tạm tin tưởng đấy. ”

“Hề hề, ủa mới mua điện thoại hả? ”

“Ừa, trước thì cũng không cần dùng nên không mua. Giờ thì… ”

“Thì sao? ”

“Giờ thì có người để quản lý rồi, nên phải mua chứ sao. ”

“Ế, mình có làm gì đâu mà quản lý. ” – Tôi thầm kêu khổ, sao cứ dính vào mấy cái lằng nhằng thế này.

“Mình có nói quản lý Hiếu đâu? ”

“Ủa vậy hả, thế mai mình tắt máy học bài nha. ” – Tôi phởn chí chọc ghẹo lại.

“Nếu Hiếu có can đảm, hừ. ”

“Hề hề, làm gì có. Có người đẹp quản lý thế này, muốn còn không được nữa là. ”

“Lại dẻo miệng ngay được. ”

“Bình thường thôi, mà mua rồi thì nhắn tin cho mình biết là được. Đâu cần tốn công gọi nhiều vậy? ”

“Vậy Hiếu không muốn mình gọi đúng không? ” – Giọng nói thì ở đầu dây bên kia, nhưng sát khí đã tràn ngập căn phòng.

“Không có, sao cứ nghĩ xấu cho người tốt vậy. Sợ làm phiền Thùy thôi. ” – Tôi co rụt cổ đáp.

“Hay đằng đó có gì mờ ám phải giấu giếm đó chứ? ”

“Tầm bậy tầm bạ. ” – Tôi đâm bực mình nên gắt.

“Hung dữ ha, hì hì. ” – Thấy tôi giở giọng điệu anh hùng rơm ra, em ấy lại bật cười.

“À biết rồi. ” – Tôi gật gù.

“Biết gì? ”

“Biết vì sao Thùy lại gọi mà không phải nhắn tin rồi. ”

“Vì sao? ”

“Vì cả ngày nay không gặp, nên Thùy nhớ giọng của Hiếu chứ gì. ” – Tôi cười hệnh hệch.

“Hứ, thèm vào. ” – Em khẽ nguýt phản đối nhưng giọng điệu thì lại không phải như vậy.

“Đang làm gì đó? ” – Tôi cũng không ham giỡn nhây nữa mà đổi chủ đề.

“Đang ngó cái màn hình máy tính thôi. ”

“Vậy trên màn hình máy tính đó, là hình của Hiếu phải không? ”

“Nè Hiếu. ”

“Hửm? ”

“Hiếu tỉnh chưa? ”

“Tỉnh gì? ”

“Thì Hiếu đang mơ ngủ chứ chi, mơ mộng tưởng bở nãy giờ kìa. Haha” – Đầu dây bên kia vang lại tiếng cười của Thùy, nghe ra thì cô nàng có vẻ thích thú lắm.

“Chả biết tỉnh hay không, mình chỉ nói tùm lum thôi. Mà hình như nói tùm lum lại trúng tùm la rồi. ”

“Trúng cái gì mà trúng. ” – Thùy khẽ gắt lên.

“Hề hề, thôi không đùa nữa. Thùy cúp máy đi, mình bật máy tính lên rồi nói chuyện. Chứ cứ ôm điện thoại thế này không khéo… bán nhà trả tiền điện thoại đấy. ”

“Ừa, nhớ lưu số đấy. Khi khác tui gọi mà ông còn hỏi ai nữa thì ông cẩn thận với tui. ” – Kết thúc màn nấu cháo điện thoại là giọng điệu hăm dọa cực kỳ hổ báo.

Tôi cười khổ, rồi cũng bật máy tính lên mà quên khuấy mất rằng đang tính gọi điện cho mẹ để hỏi vài vấn đề, và cũng quên khuất mất rằng… không nhắn tin cho nàng để thông báo đã về tới nhà.

Thùy:

Me: ”>

Thùy: Nay có học không đó?

Me: Có chớ, học sáng giờ nè. Muốn phát điên với đống bài Lý rồi đấy:(

Thùy: Ồ siêng ta, học Lý luôn,

Me: Tuần sau thi phải học chứ, đợi thi xong thì cho nó… về với cát bụi

Thùy: Thử xem, tui cho ông thành cát bụi luôn.

Me: Giỡn thôi mà =.= Làm gì dzữ dzậy.

Thùy: Òa.

Me: Gì thế:|

Thùy:

Me: Cái gì vậy trời:| Có gì kể ra coi?

Thùy: Vừa nãy xuống bếp uống nước, nhưng làm biếng mở đèn.

Me: Rồi sao nữa?

Thùy: Lấy cái chai Aquafina ở trong tủ lạnh, mở ra làm một ngụm…

Me: Ừa, tiếp đi.

Thùy: Mà chai đó là chai rượu Bàu Đá, có người cho ba mình. Ba mình để trong tủ lạnh, thế là…

Me: Hahaha – Tôi nằm bò ra cười, nước mắt cũng chảy tèm lem đầy mặt.

Thùy: Hức.

Me: Ông trời của ta ơi Rồi sao nữa.

Thùy: Lỡ thì nuốt luôn chứ sao, không lẽ phun ra nhà: ( Cay xè, khó chịu quá: ( Giờ người hơi quay quay nữa.

Me: Rượu đó của Bình Định phải không, nghe đồn cũng ngon lắm mà

Thùy: Ngon khỉ, cay muốn chết: (

Me: Vậy giờ sao rồi?

Thùy: Hơi chóng mặt, chắc cũng không sao =.=

Me: Ừa, mà ôn thi sao rồi.

Thùy: Cũng ổn hết rồi, Hiếu thì sao?

Me: Cũng tạm thôi: – “

Thùy: Tạm là sao, nhắm được hs giỏi không?

Me: Nằm mơ hả chị hai, được khá là mừng lắm rồi @@

Thùy: Khá thì có gì mà mừng: –

Me: Trước giờ ở ngoài kia, kiểm tra toàn quay bài với chép bài của tụi nó nên có biết gì đâu. Giờ vừa vào đây mà vù phát lên được thế này, xem là kỳ tích rồi đó.

Thùy: Chỉ giỏi bao biện thôi: –

Me: Sự thật mà.

Thùy: Mà nè…

Me: Sao thế?

Thùy: Ừm… cái bạn mà hôm trước mình gặp ở nhà Hiếu đó…

Me: Sao vậy? – Tôi giật mình, không lẽ em ấy nghi ngờ điều gì rồi.

Thùy: Hiếu có thân với người đó không…

Me: Thì thỉnh thoảng có nói chuyện thôi.

Thùy: Thật chứ?

Me: Thật mà =.= Thùy lại ghen à? – Để giải thoát khỏi tình trạng này, tôi phải kiếm được chuyện chọc cho em ấy đổi chủ đề. Và y như rằng em ấy mắc bẫy.

Thùy: Thèm vào mà ghen, hừ.

Me: Chứ sao nữa. Hôm bữa trên trường thì vụ đội văn nghệ cũng vậy, mà giờ cũng thế. Không phải ghen thì là gì )

Thùy: Hừ, làm như người ta là Hoạn Thư không bằng.

Me: Chẳng Hoạn Thư là gì, còn hơn ấy chứ.

Thùy: Hơn cái gì.

Me: Hơn gì ai biết

Thùy: Chọc hoài, tắt máy à nha

Me: Thôi không chọc nữa =.=

Thùy: Ừa, mình cũng chỉ hỏi vậy thôi.

Me: Ủa mà… không ghen thật à?

Thùy: Thì cũng… hơi lo thôi.

Me: Không có gì đâu, đừng lo hão huyền nữa.

Thùy: Ừa, mình tin.

Me: Khờ quá, buồn nhiều rồi nên đừng có nghĩ vớ vẩn nữa chứ.

Thùy: Hì, nếu H biết thế thì đừng làm mình buồn thêm nữa là được…

Chỉ với câu nói đó, cũng đủ làm cho tôi đau đầu suốt một thời gian dài không có cách giải quyết. Tuy từ bé đến giờ đánh lộn đánh lạo khắp nơi, nhưng với chuyện này thì tôi cũng không phải lòng dạ sắt đá gì. Khi mà cuộc sống của Thùy đã như thế, thì tôi còn nỡ lòng nào mà khiến cho cô ấy buồn cơ chứ. Tôi cũng thích nhìn Thùy vui vẻ, thích nhìn Thùy cười cơ mà…

Me: Ừa. Biết gì không… mình thích nhìn Thùy cười lắm…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147

Thể loại