Doãn Chí Bình chọn lấy một tảng đá bằng phẳng rồi ngồi lên, chĩa dương vật kênh kiệu thẳng tưng lên trời. Nàng dùng hai bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve chà miết dương vật chàng. Doãn Chí Bình không quên dạy nàng phải chăm sóc đến cả hai hòn ngọc hành quý giá của chàng ở bên dưới gốc dương vật. Tiểu Long Nữ bắt đầu làm việc, công việc giản đơn của người phụ nữ vẫn làm để hầu hạ cho tình lang mình. Nàng là người có tuệ căn nên Doãn Chí Bình nói tới đâu, nàng có thể hiểu và làm ngay đến đó. Miệng của nàng hé mở, nuốt từng đoạn dương vật của Doãn Chí Bình vào trong. Một tay nàng vẫn nắm xiết trên thân, tay kia nàng vân vê hai hòn ngọc hành, nàng bú liếm quy đầu bóng lưỡng khiến chàng họ Doãn tê tái từng hồi.
Doãn Chí Bình hơi ngửa người ra trên tảng đá bằng phẳng, một tay chống dựa ra, hai chân dạng ra ôm gọn thân hình yêu kiều của Tiểu Long Nữ. Nàng vận dụng khẩu dâm thuần thục, Doãn Chí Bình chỉ còn có thể sung sướng hưởng thụ mà thôi. Chàng thầm nghĩ bấy lâu học được những gì trong dâm thư cứ tưởng là hoài phí, giờ có Tiểu Long Nữ ở cạnh bên thế này tha hồ có thể cùng nàng luyện tập những kỹ thuật phòng the. Tiểu Long Nữ bò chổng mông giữa chân chàng, miệng xinh ngậm và bú dương vật chàng ác liệt!
Doãn Chí Bình để nàng bú liếm một hồi lâu mới ngăn nàng lại. Tiểu Long Nữ còn ngẩn ngơ, mặt còn dính dấp ướt át vì nước miếng thì đã được chàng đỡ dậy, dìu nàng nằm lại chỗ chàng vừa ngồi trên tảng đá. Doãn Chí Bình nhẹ nhàng để tay đặt lên hai bầu nhũ hoa to tròn của nàng. Chàng dùng cả hai bàn tay mà vần vò cả hai bên nhũ hoa một lúc đến khi sắc diện hai bên ngực nàng hồng hào lên… nhũ hoa thì săn cứng. Đôi tay chàng nhẹ nhàng thần diệu, Tiểu Long nữ thấy dễ chịu vô cùng. Thoáng chốc, chàng lại cúi mặt xuống hôn khẽ lên hai đầu nhũ hoa của nàng. Tiểu Long Nữ khẽ nhắm mắt lại, làn môi mơn man của Doãn Chí Bình khiến nàng thấy sướng rợn cả người, chỗ đầu nhũ hoa chĩa thẳng lên như hai hột đậu.
Doãn Chí Bình vừa hôn vừa vuốt ve khắp người nàng. Tiểu Long Nữ đỏ mặt lên vì thích thú. Càng lúc nàng càng nể phục kỹ thuật uyên thâm của tình lang mình, hèn chi xa chàng chỉ có một đêm mà nàng đã thấy nhớ nhung dữ dội rồi, thử hỏi từ nay làm sao nàng có thể sống thiếu chàng được nữa. Tiểu Long Nữ rạo rực cả người lên, dâm thuỷ từ xuân cung tuôn trào mãnh liệt. Nàng dạng rộng hai đùi ra cho Doãn Chí Bình có thể dễ dàng tiếp cận khu vực kín đáo đó của mình. Chàng bắt đầu cúi sát mặt xuống khám phá nơi huyền diệu của người con gái. Bàn tay chàng vẫn vuốt ve nhẹ nhàng. Hơi thở nóng hổi của Doãn Chí Bình phả vào cái vùng mềm mềm nhạy cảm của Tiểu Long Nữ làm nàng cảm giác kích thích quá. Bất chợt, nàng cảm thấy ngượng ngập như con gái mới về nhà chồng. Đến khi Doãn Chí Bình cúi xuống trìu mến đặt một nụ hôn lên chính giữa hai môi âm đạo của nàng, cảm giác mạnh khiến Tiểu Long Nữ phải buột ra tiếng rên khẽ. Người cô nóng bừng lên với cảm giác thèm muốn khó tả, chỉ muốn ngay lập tức được dùng âm đạo mình bao bọc lấy, nuốt gọn lấy trọn vẹn dương vật khỏe mạnh của tình lang mình. Doãn Chí Bình không để nàng chờ đợi lâu. Chàng ngẩng mặt lên, kéo hạ thể nàng hơi lùi xuống, chàng khuỵu gối để dương vật canh ngay cửa xuân cung của nàng. Tiểu Long Nữ nhắm tịt mắt, cảm thụ đầu dương vật to tròn trơn bóng của Doãn Chí Bình dí vào đúng giữa khe âm đạo của mình.
Mặt đỏ dừ lên vì kích thích, Tiểu Long Nữ thở hổn hển khắp người rạo rực đợi chờ. Doãn Chí Bình cười với vẻ thỏa nguyện, từ từ ấn dương vật vào trong. Ôi! Dương vật chàng vào đến đâu, Tiểu Long Nữ thấy sướng đến đó, mặt nàng nhăn lại vì thích thú. Nàng chịu không nổi phải bật người lên, vòng tay bíu chặt lấy cổ Doãn Chí Bình khi dương vật chàng vào ngập lút. Nàng không ngại ngùng nói:
– Thiếp thấy sướng quá Doãn lang ơi… chàng thật tài giỏi… sướng quá chàng ơi!!!
Doãn Chí Bình không đáp lời nàng, chàng bắt đầu khéo léo thì thụt ra vào dương vật, lúc đầu còn chậm, sau mới bắt đầu nhịp nhàng nhanh hơn. Chỗ hạ thể của chàng gồ lên từng múi cơ, chàng uyển chuyển liên tục nhịp nhàng rất dẻo. Dương vật chàng liên tục đâm vào trong. Võ công của Doãn Chí Bình rất tầm thường, nhưng không hiểu sao Tiểu Long nữ lại thấy chàng nhịp dẻo đến thế, chẳng biết những chiêu số kia là xuất phát từ kinh thư nào nữa.
Giữa trời đêm lạnh giá nhưng thân thể đôi tình nhân đều thấm đẫm mồ hôi. Mông Tiểu Long Nữ dần trượt khỏi tảng đá. Doãn Chí Bình thấy nàng sa xuống thì cũng trượt ra, chàng vận khí đỡ nàng tọa lên hạ thể mình luôn. Dương vật chàng giờ như cái chốt, giữ chặt thân thể hai người với nhau. Doãn Chí Bình nói:
– Long mụi… giờ ta bày cho nàng chiêu “tọa mã” nhé!
Tiểu Long Nữ chưa hiểu ý tình lang lắm làm sau đó chàng phải giảng giải lại. Doãn Chí Bình giờ nằm ngửa ra đất, để cho nàng tọa trên vùng hạ thể, tay nàng giữ chặt ngực chàng, y chang như đang “tọa mã” vậy. Tiểu Long Nữ hiểu ra thì lấy làm thích thú lắm. Với chiêu thức này, giờ đây nàng mới là người chủ động nhịp điệu giao hợp. Cứ mỗi lần nàng nhắc người lên và hạ xuống, dương vật của Doãn Chí Bình chĩa thẳng đứng lên, có thể cắm ngập lút vào xuân cung, trượt trong lòng âm đạo tạo cho nàng cảm giác ngất ngây. Trong lúc Tiểu Long Nữ vất vả ra sức, Doãn Chí Bình thoải mái đưa cả hai tay lên sờ nắn hai bờ nhũ hoa tròn căng của nàng. Tiểu Long Nữ nội công thâm hậu sức lực dồi dào cứ thế mà nhịp nhàng lên xuống như đang cưỡi ngựa. Nàng ta thán:
– Ôi… thiếp tọa mã kiểu này thật thích Doãn lang ôi!
Doãn Chí Bình cười hạnh phúc, chàng cũng nói:
– Với chiêu thức này ta thì có thể thoải mái hưởng thụ… chỉ phiền nàng ra sức thôi…
– Ưm… chàng đừng nói vậy mà Doãn lang… giữa đôi ta, chàng đừng so đo vậy nhé!
Doãn Chí Bình ngó xuống thấy dương vật mình ra vào xuân cung Tiểu Long Nữ thật thích thú. Chàng có thể bình tâm tịnh khí, tập trung tinh thần giữ vững dương lực tránh để xuất tinh quá sớm, chưa thỏa mãn hết khao khao của Tiểu Long Nữ. Nàng cưỡi ngựa một hồi thì sướng mụ mẫm cả đầu óc. Hai tay nàng vịn lên ngực chàng làm điểm tựa, nàng nhún nhảy lên xuống, dập như điên vào hạ thể chàng.
Doãn Chí Bình tưởng có thể trụ được lâu, nhưng ai ngờ nội lực của Tiểu Long Nữ quá thâm hậu, chốc lát sao cũng làm cho chàng đảo điên đầu óc. Nàng cứ ra sức, mặc cho bên dưới chàng khổ sở cố gắng kìm giữ không để xuất tinh ra. Doãn Chí Bình không còn chịu đựng nổi nữa mà phải rít lên:
– Long mụi ôi… ta… ta ra… ta chết mất… ôi… ưư ư…
Người chàng căng cứng, phần hạ thể ưỡn lên áp chặt vào hạ thể nàng. Từ dương vật chàng xuất ra một luồng tinh dịch mạnh mẽ, phọt tóe ngược lên trong người Tiểu Long Nữ, hết đợt này đến đợt khác. Tiểu Long Nữ như lên đồng, chà xát xuân cung của mình vào dương vật chàng đợi chờ cho chàng xuất ra hết mới thôi. Dương vật Doãn Chí Bình giật giật liên hồi, rồi những cú giật giật chậm dần, mãi đến khi chàng xuất ra đến giọt tinh cuối cùng mới thôi. Tiểu Long Nữ thả mình nằm úp lên người chàng. Lưng nàng lấm tấm mồ hôi. Hai bầu nhũ hoa của nàng tan chảy giữa ngực chàng.
Tiểu Long Nữ nhắm mắt lại, mỉm cười, thở dài một cách đầy sung sướng. Doãn Chí Bình vuốt ve tấm lưng nàng. Dương vật vẫn để nguyên trong người Tiểu Long Nữ. Cả hai khoan khoái tận hưởng khoái lạc chứ không nói với nhau lời nào. Đến một lúc sau thì dương vật chàng mềm lại rồi tuột ra khỏi xuân cung của nàng. Tiểu Long Nữ khẽ nghiêng người, gối đầu trên bắp tay của tình lang. Tinh dịch từ xuân cung nàng nhiễu ra, chảy trên thân thể Doãn Chí Bình thành một vệt dài trắng đục. Chàng cất tiếng nói:
– Hôm qua không thấy nàng… làm ta cứ bồn chồn không yên!
Tiểu Long Nữ thỏ thẻ:
– Thiếp cũng vậy… thiếp ở cùng Lão Ngoan Đồng để đối phó với tên Kim Luân kia mà tâm trạng cứ nhớ đến chàng thôi.
Rồi đoạn, nàng cũng kể lại sự tình ngày hôm qua lại cho Doãn Chí Bình nghe. Chàng nghe xong thấy tức giận Triệu Sư Huynh của mình nhiều lắm, đúng là hạng phản bội, mưu cầu danh lợi. Vừa giận Triệu Chí Kính như chàng đồng thời cũng chúc mừng Tiểu Long Nữ. Nàng xem như có cơ duyên khi được sư thúc tổ của chàng truyền cho thần công, kết hợp với sở học của nàng thì vừa vặn để phát huy. Tiểu Long Nữ nói chỉ mới học môn Long Thủ Hổ Bác thôi chứ chưa sử dụng để đánh Song kiếm hợp bích bao giờ. Doãn Chí Bình cũng vừa hay kể lại cho Tiểu Long Nữ nghe chuyện mà chàng vừa hỏi được từ Triệu Chí Kính. Mới đầu lúc chàng kể thì nàng còn e lệ, nhưng lúc sau chàng để ý thấy nàng rất hào hứng, gương mặt đỏ hồng. Nàng ngượng ngùng nói:
– Tên họ Triệu kia thật tiểu nhân bỉ ổi… thật đáng chết!
Nàng có vẻ vô tâm, không để ý lời nói mình làm Doãn Chí Bình cũng hơi phật ý, bởi lẽ ngoài Triệu Chí Kính thì đêm đó chàng cũng là kẻ trộm hoa, mà còn là kẻ trộm hoa đầu tiên nữa chứ. Chàng suy nghĩ chút rồi nói:
– Ta mong nàng đừng chấp lỗi Triệu sư huynh nữa… Huynh ấy dầu sao cũng là đồng môn của ta… vả lại, bản thân ta mới là kẻ trộm hoa đầu tiên.
Tiểu Long Nữ dường như thấy mình lỡ lời, vội nói:
– Thiếp… thiếp không có ý đó… xin chàng đừng ưu tư. Còn về tên họ Triệu… à không… về Triệu sư huynh thì thiếp xin nghe chàng thu xếp.
Doãn Chí Bình hài lòng nói:
– Huynh ấy thực ra cũng là người tốt… nếu không vì ham danh lợi thì chắc cũng không đến nổi nào. Nàng biết không… thuật phòng the này ngày xưa ta cùng huynh ấy học tập. Huynh ấy vượt trội hơn ta nhiều lắm…
Tiểu Long Nữ nũng nịu nói:
– Thiếp nghĩ không phải vậy đâu… Doãn lang của thiếp là giỏi nhất rồi… thế gian này không ai bì kịp với chàng đâu.
Doãn Chí Bình cả cười, nói:
– Lời nói của nàng thật làm ta thích thú. Nhưng ta nghĩ, nếu nàng thích học thuật phòng the thì có dịp giao thủ với huynh ấy… sẽ thêm nhiều hiểu biết…
Chàng nói tới đó thì Tiểu Long Nữ mặt đỏ lựng. Nàng nhỏm dậy quay mặt đi, nói:
– Không… thiếp cả đời này là của chàng rồi… thiếp không muốn ái ân với ai khác nữa đâu!
Doãn Chí Bình thấy nàng phản ứng vậy cũng nhỏm mình dậy, khoác vai nàng nói:
– Chỉ là ta nói vậy thôi… chứ nào có ý gì đâu!
Dù nghe Tiểu Long Nữ nói vậy, nhưng nhìn thái độ của nàng, Doãn Chí Bình thấy nàng cũng có ý tò mò lắm. Tuy nhiên, tại lúc này chàng chiều ý nàng nên không nhắc lại chuyện đó nữa. Cả hai sau một hồi lại ôm nhau hàn huyên tâm sự. Xung quanh chỗ hai người u tịch chẳng có ai nên họ chẳng thèm mặc lại y phục, vẫn lõa lồ hết ngồi lại nằm ôm ấp nhau. Tiểu Long Nữ để cho Doãn Chí Bình thoải mái vân vê nhũ hoa mình mà không lấy gì phiền lòng cả, đổi lại chàng cũng để cho nàng mò mẫm dương vật mình. Thấy không khí vui vẻ, Doãn Chí Bình có ý trêu chọc nàng, bèn nói:
– Giờ nàng có vẻ thích dương vật ta lắm nhỉ…
Tiểu Long Nữ thật thà gật đầu, đáp:
– Dương vật chàng oai phong lẫm liệt, lại không hề có dương mao như người khác… thiếp cầm trên tay thấy nóng và ấm lắm…
Doãn Chí Bình nghe xong cả cười, hỏi lại nàng:
– Nói vậy dường như nàng từng nhìn thấy hoặc nắm lấy dương vật của nam nhân khác sao?
Bị tình lang vặn hỏi, nàng ấp úng:
– Thiếp… thiếp!
Nhưng Doãn Chí Bình lại ôn tồn nói:
– … chỉ là ta trêu chọc nàng thôi… chứ không có ý gì đây… đừng lo. Nhưng Long mụi nói ta nghe xem… nàng từng thấy dương vật của ai khác ngoài ta nữa không?
Tiểu Long Nữ gật đầu, nàng thật thà đáp:
– Thực ra thiếp từng thấy của Quá Nhi và Công Tôn Cốc Chủ.
Doãn Chí Bình nghe qua thấy cũng có đôi chút tò mò. Về Dương Quá thì chàng không lạ, bởi theo chàng biết Tiểu Long Nữ từng cùng y luyện Ngọc Nữ Tâm Pháp, phải cởi bỏ y phục hết nên có thấy của hắn cũng không có gì lạ… riêng về cái tên Công Tôn Cốc Chủ kia là ai thì Doãn Chí Bình chưa biết. Chàng định bụng hỏi nàng tiếp nhưng nghĩ lại cần giải thích cho nàng nhiều hơn nên chàng ưu tiên trả lời nàng trước. Chàng nói:
– Thực ra… ta vẫn có nhiều dương mao bình thường như bao nam nhân khác, nhưng bình sinh ta ưa thích sự sạch sẽ nên thường xuyên cạo sửa hết lông mao trên cơ thể… chắc chỉ còn chừa lại mái tóc ở trên đầu mà thôi.
Tiểu Long Nữ e lệ gật đầu. Bất chợt nàng nhớ ra gì đó, vội hỏi chàng:
– Vậy chàng có thích thiếp cũng cạo sạch âm mao ở bên dưới hay không?
Doãn Chí Bình ngần ngừ, chàng nói:
– Thực ra thì… xuân cung của nàng sạch bóng âm mao chắc sẽ đẹp hơn rất nhiều… nhưng ta chưa từng nói nàng nghe… ta ngại…
Tiểu Long Nữ ra vẻ giận dỗi nói:
– Thân này thiếp đã trao trọn cho chàng rồi chứ đâu còn là của riêng thiếp nữa. Từ rày chàng muốn thiếp làm sao thì cứ nói… thiếp sẽ vâng lệnh chàng…
Doãn Chí Bình tròn mắt thích thú:
– Được vậy thì còn gì bằng, ta sẽ giúp nàng… nhưng mà… chuyện đó hãy để sau đi… bây giờ… chúng ta cùng giao thủ hiệp nữa nhé… nàng thích không?
Nghe tình lang hỏi, Tiểu Long Nữ e lệ gật đầu. Nàng cùng Doãn Chí Bình lại vầy cuộc ái ân thêm mấy hiệp nữa rồi mới chịu quyến luyến chia tay nhau. Doãn Chí Bình vừa là tình lang vừa như người thầy truyền thụ cho nàng những kiến thức về thuật phòng the, những điều mà Tiểu Long Nữ rất thích thú nhưng chưa từng được biết qua. Dù mới thân thiết với Doãn Chí Bình có mấy hôm, nhưng Tiểu Long Nữ thực sự rất ấn tượng về những điều mà nàng khám phá về chàng. Nàng thấy chàng là người uyên bác, mặc dù võ công chỉ tầm thường nhưng hiểu biết của Doãn Chí Bình ít ai bì kịp. Lại thêm, nàng thấy chàng còn là người chính trực, có trái tim nhân hậu. Doãn Chí Bình bị Triệu Chí Kính uy hiếp bao lâu nay, hãm hại bao lần mà chàng chưa một lần oán hận tên họ Triệu. Những điều đó càng làm cho Tiểu Long Nữ đắm say chàng nhiều hơn.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42