Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 11

Tiểu Long Nữ nhìn ánh mắt của Doãn Chí Bình. Nàng ngó thấy dương vật của tình lang giờ đang ngỏng cao mà không có ai hầu hạ cũng xót xa. Nàng nghĩ nhanh rồi hơi lách mình quỳ giữa hai người. Nàng nhả dương vật Triệu Chí Kính ra, hai tay nàng cùng bắt lấy cả dương vật của hắn và của Doãn Chí Bình. Lão Ngoan Đồng truyền cho nàng môn Song Thủ Hổ Bác, mấy nay chưa có cơ hội sử dụng, giờ Tiểu Long Nữ thấy thật hữu hiệu. Hai tay nàng chuyển động nhịp nhàng đều như nhau, cùng vuốt ve cả hai dương vật một lúc. Nàng thấy tình lang mình giờ cũng ngả lưng ra sung sướng thì mới hả dạ. Miệng nàng cũng linh hoạt, lúc thì ngậm cho Triệu Chí Kính lúc quay sang Doãn Chí Bình, không bỏ rơi ai quá lâu.

Triệu Chí Kính phải khen ngợi:

– Long cô nương quả nhiên võ nghệ cao cường. Mình cô thôi mà làm cho hai huynh đệ ta cùng thất điên bát đảo luôn rồi.

Tiểu Long Nữ thật không ngờ lần đầu tiên nàng sử dụng Song Thủ Hổ Bác lại trong hoàn cảnh trớ trêu như vậy, chắc đến cả Lão Ngoan Đồng cũng không bao giờ ngờ tới hai đồ tôn của lão giờ đang được thưởng thức chiêu số thần diệu này.

Doãn Chí Bình thấy Triệu Chí Kính thích thú thì cũng thầm mừng, chỉ mong hắn ta thỏa mãn rồi buông tha sớm cho Tiểu Long Nữ, nhưng chàng hơi ngây thơ bởi lẽ Triệu Chí Kính vốn rất tham lam, chừng đó dục vọng thì đã là gì với hắn. Bằng chứng là lúc Tiểu Long Nữ khẩu dâm cho hắn và Doãn Chí Bình, Triệu Chí Kình còn tranh thủ thò tay xoa bóp nhũ hoa của nàng. Tiểu Long Nữ bị hắn động tay vào cơ thể cũng không kém phần khó chịu, nhưng lạ thay nhũ hoa của nàng thì lại không như thế. Phải nói là bàn tay của hắn khá thần dịu, chưa gì mà hai bầu nhũ đã căng tức lên rồi. Triệu Chí Kính hất hàm nói:

– Này… đệ thấy gì chưa. Nhũ hoa căng tức, đầu nhũ đỏ hồng chứng tỏ mỹ nhân cũng đang sung sướng đó nhé. Hãy tin vào năng lực phòng the của sư huynh!

Nói rồi, hắn chủ động nâng cằm nàng lên, hôn lên môi nàng. Tiểu Long Nữ tay chân quờ quạng, vận sức không ra nữa, đành thuận theo ý hắn. Triệu Chí Kính hôn nàng thắm thiết chả kém gì tình lang của nàng. Vừa hôn, bàn tay hắn vừa xoa bóp khắp lượt. Tiểu Long Nữ đã tọa lên đùi hắn hồi nào không hay, mặc tình cho hắn đùa cợt. Nàng tuy thấy dễ chịu, nhưng mỗi khi liếc qua ánh mắt của Doãn Chí Bình lại không khỏi chạnh lòng, đành nhắm mắt lại.

Trong cơn mê man, nàng nghe tiếng của Triệu Chí Kính thổi vào tai như thôi miên:

– Thôi nào Long cô nương! Xuân cung nàng đã ướt đẫm rồi. Hãy để bần đạo giúp cho nhé!

Cả hai bỏ mặc Doãn Chí Bình đang ngồi ngẩn ngơ trên ghế, cùng dìu nhau đi về phía giường. Triệu Chí Kính nhẹ nhàng đỡ Tiểu Long Nữ lê, hắn cũng nằm theo. Hắn hôn hít, giày vò nắn bóp khắp thân thể nõn nà của nàng chán chê thêm mấy lượt nữa. Tiểu Long Nữ đã cố sức kháng cự, nhưng không ngăn nỗi cảm giác sung sướng đang tuôn trào khắp cơ thể mình. Tay nàng vẫn cố bịt chặt cửa xuân cung, nhưng liên tục bị Triệu Chí Kính gỡ ra.

Tiểu Long Nữ không dám nhìn thẳng vào hắn, chỉ còn nhìn thấy dương vật to lớn của Triệu Chí Kính giờ như thanh củi cứ lúc lắc theo những hành động của hắn. Nàng nằm ngay ra chẳng nhúc nhích gì. Mắt nàng nhìn thấy dương vật to lớn kia thì miệng chỉ còn biết nấc lên mấy tiếng thôi. Triệu Chí Kính đè Tiểu Long Nữ trên giường, banh rộng hai chân nàng ra và kê dương vật của hắn vào. Doãn Chí Bình nhắm mắt lại, cố kìm nén sự ganh tức.

Tiểu Long Nữ tự dưng thấy mình vô lực, bị Triệu Chí Kính ghì chặt trong khi dương vật của hắn từ từ tách hai môi của cửa xuân cung nàng ra. Tiểu Long Nữ mở trừng mắt không kêu thành tiếng. Từng chút từng chút một, khúc dương vật kia thọc vào sâu hơn. Nàng có thể cảm nhận nó đang ních chặt cơ thể mình. Toàn thân nàng tràn ngập một cảm giác vừa đau đớn, nhục nhã nhưng phải nói là rất đê mê. Âm đạo của nàng đã bị lèn chặt rồi mà dường như dương vật của Triệu Chí Kính vẫn còn chưa vào hết. Hắn cố sức nhấn mạnh vào sâu hơn nữa để đầu dương vật ép mạnh vào tử cung nàng. Mọi sớ thịt trong người Tiểu Long Nữ như tan ra, nàng oằn mình và âm hộ của nàng siết chặt. Nàng nghĩ thầm khi nhìn về Doãn Chí Bình: “Doãn lang, thiếp thật có lỗi với chàng!”. Triệu Chí Kính như đọc được suy nghĩ của nàng, hắn thủ thỉ bên tai Tiểu Long Nữ:

– Mỹ nhân à, nàng cần gì ái ngại. Chẳng phải trước đây nàng đã từng hầu hạ bần đạo một lần, trong cái đêm may mắn đó sao. Ta và Doãn đệ trước sau đều cùng là kẻ trộm hoa cơ mà. Cớ sao nàng chỉ ưu ái mình đệ ấy thôi mà quên bỏ công lao của ta.

Lời của Triệu Chí Kính như làm Tiểu Long Nữ thức tỉnh. Nàng ngẫm nghĩ nhiều hơn, lại nghiền ngẫm cảm xúc bản thân nhiều hơn về cái đêm trộm hoa định mệnh.

Triệu Chí Kính thấy Tiểu Long Nữ tâm hồn hơi xao động vì lời nói của mình thì nhân đó hắn rút dương vật ra rồi bất thần đâm lại rất mạnh vào xuân cung nàng. Tiểu Long Nữ vừa nấc vừa thở hổn hển. Lúc Doãn Chí Bình mới mở mắt nhìn thì thấy Tiểu Long Nữ có vẻ đang cố chịu đựng. Nàng chỉ biết nhắm nghiền mắt và trân mình chịu đựng từng cú thúc mạnh mẽ của Triệu sư huynh, trong khi hắn đang mút chùn chụt cặp nhũ hoa khêu gợi của nàng.

Doãn Chí Bình chú ý từng chút một. Chỉ giây lát sau là Tiểu Long Nữ có sự biến đổi. Dường như những vuốt ve và những kích thích Triệu Chí Kính đã làm cho nàng mềm người lại. Triệu sư huynh nhìn thì có vẻ thô bạo nhưng chắc cũng đã kịp đánh động lại những cảm giác thèm muốn nhục dục nơi nàng. Triệu Chí Kính thấy Doãn Chí Bình có vẻ ngạc nhiên thì cất tiếng cười thỏa mãn, khoái chí nói:

– Chẳng phải ta đã nói với đệ sao. Năng lực phòng the của đệ còn kém ta nhiều lắm. Hôm nay xem như sư huynh thị phạm cho đệ nhé!

Hắn vừa nói vừa đâm rất mạnh vào âm hộ nàng, lúc này cử động của hắn đã rất trơn tru vì xuân cung Tiểu Long Nữ cũng tiết ra dâm thuỷ rất nhiều. Nàng cố che giấu nhưng cả hai người đàn ông trong phòng đều nhận ra rõ ràng nàng đang rất khoái cảm. Âm hộ nàng lúc này đầm đìa dâm thuỷ. Tiểu Long Nữ mở hé mắt nhìn xem Doãn Chí Bình có nhìn mình hay không. Nàng cố thể hiện cho chàng thấy rằng nàng không thích nhưng rõ ràng nàng còn đang hơi ưỡn người lên cho dương vật Triệu Chí Kính có thể thọc vào sâu hơn. Hai chân nàng dang rộng và quắp lấy mông hắn để mong cho hắn không rút hết dương vật ra khỏi người.

Lòng Doãn Chí Bình ngổn ngang cảm xúc, từ tức giận, hờn ghen giờ lại chuyển sang tò mò, rốt cục lại là cũng rất phấn khích. Chàng tiến lại gần bên giường lúc nào không hay. Tay chàng thò lên nhũ hoa Tiểu Long Nữ để kiểm chứng. Quả nhiên nó đang săn cứng, nó chỉ như thế này những lúc Tiểu Long Nữ thực sự đang hứng thú. Tiểu Long Nữ cũng nghiêng đầu. Nàng nhìn dương vật của tình lang mình đang thẳng tưng thì tội nghiệp lắm. Hôm nay nàng đã vô tâm không đoái hoài gì đến đó. Nghĩ vậy nàng chồm tới nắm lấy rồi kéo về, dùng miệng mình mút mát lấy dương vật của tình lang. Triệu Chí Kính cứ trêu chọc:

– Ngày trước bên bụi hoa, kể ra hai huynh đệ ta kẻ trước người sau cũng thay nhau hầu hạ cho Long Cô Nương rồi. Tuy vậy thực không thoải mái bằng hôm nay được!

Doãn Chí Bình dù lặng thinh như trong tâm cũng phải thừa nhận Triệu sư huynh nói có phần chí phải. Doãn Chí Bình nhìn Triệu Chí Kính ngập ngừng nói:

– Triệu sư huynh à… hay là…

Triệu Chí Kính như hiểu ý chàng, liền nói:

– Đệ muốn thay phiên sao? Cũng là ý hay đó!

Triệu Chí Kính nói xong bấy giờ liền rút dương vật ra. Toàn dương vật hắn đẫm dâm thuỷ. Hắn cả cười rồi vỗ vỗ vào mông Tiểu Long Nữ. Nàng cũng hiểu ý chẳng để hắn phải nói ra liền lồm cồm nhỏm dậy xoay người lật úp lại. Tiểu Long Nữ quỳ đầu gối bò chồm hổm trên giường, hai mông nàng ở sau bành ra, mời mọc. Nàng nghe họ Triệu nói:

– Nào Doãn sư đệ. Đệ biết tư thế này phải làm sao chứ?

Doãn Chí Bình lúc này gần như hoàn toàn hòa nhịp, bị dục vọng che mờ lý trí không còn nghĩ ngợi gì nữa, chỉ biết gật đầu tham gia với Triệu Chí Kính mà thôi. Nghe Triệu sư huynh hỏi, chàng không đáp mà nhảy lên giường, bò ra sau của Tiểu Long Nữ. Chàng quỳ lên, kê dương vật vào y cửa mình nàng. Bằng một động tác dứt khoát và nhanh gọn, chàng hẩy tới cho dương vật mình đâm lút tới bẹn ngập sâu trong âm hộ Tiểu Long Nữ. Nàng kêu rú một tiếng đầu vục mạnh xuống giường, cho khoái cảm chạy khắp toàn thân nàng. Tiểu Long Nữ quằn quại như con rắn, cặp mắt nàng dại đi, thở hổn hển. Triệu Chí Kính ngồi dạng chân phía trên nàng, tay hắn lại chụp lấy đầu nàng, nhắm hướng miệng nàng mà thốc dương vật tới.

Tiểu Long Nữ đang ú ớ vì đầy miệng thì vừa lúc Doãn Chí Bình cũng thúc sâu tới những cú thật mạnh mẽ. Nàng cố giãy dụa, vùng vẫy khi bị Triệu Chí Kính ở trên đâm dương vật sâu đến muốn mắc nghẹn. Doãn Chí Bình thì kềm mông nàng bên dưới trong khi Triệu Chí Kính thì ghì đầu nàng bên trên, dí ấn dương vật cho vào thêm sâu. Nàng mắc nghẹn trào nước mắt, đầu cố lắc nhưng bàn tay Triệu Chí Kính đã ghì giữ nàng. Cố gắng lắm Tiểu Long Nữ mới thấy hơi quen thì Triệu Chí Kính đã rút ra, nàng thở phào thấy nhẹ hẳn, mặt mũi lem nhem.

Nàng chưa kịp hoàn hồn thì Triệu Chí Kính lại thô bạo tống dương vật vào miệng nàng. Doãn Chí Bình và Triệu Chí Kính không hẹn nhưng rất ăn khớp với nhau, hễ người đằng sau thúc tới thì người đàng trước nẩy sâu. Cả hai phối hợp nhịp nhàng làm Tiểu Long Nữ chỉ còn biết giật run thống khoái. Nàng chỉ ngã úp xuống khi Triệu và Doãn đồng rút ra. Hai sư huynh đệ nhìn nhau, mọi mâu thuẫn trước nay tự dưng tạm bị xóa bỏ, chỉ còn nhớ lại cảm xúc khi xưa lúc cả hai cùng lén sư phụ đi nghiên cứu dâm thư. Triệu Chí Kính nói:

– Người ta bảo Tiểu Long Nữ phái Cổ Mộ là cô nương băng thanh ngọc khiết, có ai ngờ cũng chỉ là hạng tầm thường ẩn dấu đằng sau cái vẻ lạnh lùng đấy thôi!

Trước kia khi nói chuyện với nhau, nếu nghe hắn nói thế chắc Doãn Chí Bình sẽ tức giận lắm, nhưng hôm nay chàng lại lặng thinh, rồi còn nói thêm vào:

– Hôm Triệu huynh cướp ngựa của lính Mông Cổ chạy đi, đệ cứ tưởng mình đã tới số, chỉ mong nạp mạng… ai dè đâu lại vô tình hưởng phước.

Triệu Chí Kính vuốt râu vỗ vai Doãn Chí Bình nói:

– Thực lòng ta thấy đệ có được mỹ nhân cũng mừng cho đệ. Là sư huynh đệ với nhau, thấy đệ bị nỗi khổ tương tư ta cũng rất cảm thông. Giờ xem như đệ đã toại nguyện. Hai sư huynh đệ chúng ta ai đoạt được vẫn còn hơn là để cô nương ta lọt vào tay tên súc sinh Dương Quá.

Doãn Chí Bình lại tiếp tục gật đầu. Tiểu Long Nữ lúc này như lên cơn động kinh, cứ co giật trên giường, không có hơi đâu mà nghe hai huynh đệ Triệu Doãn bình phẩm về mình. Thấy nàng cứ lên cơn, chàng định hỏi thăm thì Triệu Chí Kính ngăn lại, hắn nói:

– Để yên cho cô nương ấy một chút… đây là lúc cô nương ấy đang thăng hoa đấy!

Doãn Chí Bình gật đầu tấm tắc:

– Triệu sư huynh quả là cao minh!

Đoạn, hai huynh đệ Triệu, Doãn tạm nghĩ mà ra ghế cùng đàm đạo tiếp, để mặc Tiểu Long Nữ nghỉ ngơi hồi sức. Nhưng nàng chẳng nghĩ được bao lâu, đến khi vừa lay tỉnh thì đã thấy họ Triệu sấn tới kéo mông nàng bắt nhổng lên lại để hắn đút dương vật vào. Triệu Chí Kính đâm vào từ phía sau, Tiểu Long Nữ biết rằng đó chính là “Cẩu Thế” ở trong dâm thư. Dương vật của Triệu Chí Kính dài và to hơn Doãn Chí Bình nhiều, hắn dập cái nào nàng điếng người cái đó. Doãn Chí Bình lúc thì thay phiên, lúc thì tham gia cùng lúc. Hai sư huynh đệ đổi vị trí cho nhau liên tục làm dương vật cả hai sau một hồi vẫn cứng như đá, trong khi Tiểu Long Nữ thì thân thể tả tơi, bao nhiêu dâm thuỷ từ đâu tuôn ra ướt đẫm hết giường. Nàng ngất đi trong cảm giác đê mê đến tột độ.

Bạn đang đọc truyện Ý loạn tình mê tại nguồn: http://truyensex68.com/y-loan-tinh-me/

Khi Tiểu Long Nữ giật mình tỉnh lại, nàng ngó dáo dác một lúc sau, mới biết mình vẫn còn đang nằm trên giường, lại thấy thân thể mình vẫn đang lõa lồ. Tiểu Long Nữ ngồi dậy với tư thế hai đùi vẫn dạng ra. Nàng tò mò cúi xuống nhìn chỗ bụng dưới của mình, chỗ đó của nàng ướt đẫm hai môi thịt của xuân cung giờ như miệng con sò, nhoe nhoét bóng nhờn nước và như hơi sưng hẳn lên. Dẫu cho ân ái thường xuyên với Doãn lang nhưng thực lòng chưa bao giờ nàng có cảm giác thỏa mãn như lúc này. Động tác ngồi dậy của nàng khiến cho dịch nhờn trắng đục đầy trong âm đạo bị đẩy ra ngoài. Vừa lúc ấy, nàng ngó thấy Doãn Chí Bình từ ngoài đi vào, ân cần hỏi han nàng:

– Long mụi có sao không? Ta thấy nàng ngất đi thì lo lắng quá!

Chàng ngồi lên giường, để cho Tiểu Long Nữ dựa vào ngực chàng. Tay chàng choàng qua ôm eo của nàng. Thấy Tiểu Long Nữ đảo mắt nhìn quanh, chàng chủ động nói:

– Nàng tìm Triệu sư huynh hả? Ban nãy ta vừa tiễn huynh ấy ra ngoài thuỷ đạo rồi!

Tiểu Long Nữ thỏ thẻ nói:

– Thiếp ngất đi bao lâu rồi vậy Doãn lang?

Chàng nhẩm tính rồi nói:

– Uhm… cũng độ nữa canh giờ thôi.

Chàng đang nói chợt bàn tay sờ phải xuân cung nàng, nơi đó đang ứa ra chất dịch trắng đục, dính nhớp nháp, chảy xuống cả ra giường. Không đợi nàng hỏi, chàng chủ đông nói:

– Đây là tinh dịch của Triệu sư huynh đó! Huynh ấy vừa xuất xong mới kịp rời đi!

Không nói ra miệng vì ngượng, nhưng Tiểu Long Nữ thầm nhủ Triệu Chí Kính coi vậy mà cũng mạnh mẽ lắm, hắn xuất ra nhiều thật. Nàng ngồi dậy nãy giờ rồi mà vẫn cảm giác như bên trong đang muốn tuôn không dứt. Doãn Chí Bình tiếp:

– Nàng đừng giận khi ta để huynh ấy xuất tinh trong âm hộ nàng. Ta nghĩ rằng dẫu sao nàng cũng đang có cốt nhục của ta rồi nên không sợ nhầm lẫn với huynh ấy.

Tiểu Long Nữ e lệ nói:

– Thiếp tin rằng chàng luôn suy nghĩ chu toàn mà Doãn lang.

Doãn Chí Bình hào hứng nói:

– Giờ thì tốt rồi. Ta truyền chức Trưởng Giáo cho Triệu sư huynh xong thì cũng nhẹ lòng. Ta nghĩ rằng huynh ấy sẽ giữ lời hứa, không nhận sắc phong của bọn Thát Đát.

Nghe tình lang thao thao nói chuyện của mình, thấy chàng đang đắc ý toại nguyện thì Tiểu Long Nữ cũng mừng thay cho chàng. Doãn Chí Bình nói:

– Triệu sư huynh rốt cục chỉ ham danh thôi… chấp nhất cái chức Trưởng Giáo còn ngoài ra huynh ấy cũng là người tốt… phải không Long mụi?

Nàng nũng nịu nói:

– Thiếp… thiếp không biết nữa?
– Sao vậy? – Chàng xoay mình nàng lại hỏi.
– Chàng từ nhỏ ở gần huynh ấy thì biết chứ thiếp nào hay gì đâu! – Tiểu Long Nữ nói.
– Chuyện ấy nàng không rõ cũng phải… nhưng còn chuyện này thì chắc phải biết rồi!

Nghe Doãn Chí Bình nói, nàng thắc mắc:

– … là chuyện gì vậy chàng?
– Ha ha ha… thì chuyện phòng the bí thuật này. Nàng thấy huynh ấy tốt chứ?

Doãn Chí Bình hỏi mà nàng đỏ mặt. Nàng nói:

– Thiếp không biết đâu… chàng đừng hỏi thiếp mấy chuyện ấy mà…

Tiểu Long Nữ e lệ không nói thành lời nhưng nhìn thái độ của nàng, Doãn Chí Bình dư sức nhận ra nàng đã cảm thấy thế nào. Chàng nói thêm:

– Nay ta truyền vị xong thì chắc sẽ sớm rút lui về với nàng. Ta hy vọng trong lễ bái đường của đôi ta, ta sẽ mời Triệu sư huynh chứng giám… nàng thấy sao?

Tiểu Long Nữ chỉ biết đỏ mặt, lí nhí nói:

– Mọi việc, thiếp xin tùy chàng định đoạt.

Đang nói chuyện, tình cờ Tiểu Long Nữ quơ tay chạm phải dương vật Doãn Chí Bình. Nàng hơi ngạc nhiên khi thấy nó vẫn đang thẳng tưng và căng cứng. Thấy nàng có ý hỏi, chàng nói:

– Ban nãy chắc nàng ngất đi nên không hay biết. Ta nhường cho Triệu sư huynh xuất tinh trước để huynh ấy rời đi, chứ riêng ta thì chưa!

Tiểu Long Nữ nghe tình lang nói vậy thì tủm tỉm cười. Nàng đỏ mặt thì thào:

– Vậy… giờ để thiếp hầu hạ chàng xuất tinh nhé!

Doãn Chí Bình ân cần hỏi:

– Nhưng nàng còn mệt không?

Tiểu Long Nữ khẽ lắc đầu. Doãn Chí Bình chắc chỉ chờ có thế, chàng không nói thêm nữa mà bắt đầu quấn lấy nàng để tiếp tục cuộc ái ân. Lần này chỉ còn hai người thôi, chàng cũng không bày ra tư thế gì lạ lùng nữa. Chàng giao hoan với nàng theo tư thế quen thuộc mà hai người vẫn hay thi triển. Mỗi lần chàng nhấc người lên và dập xuống, dương vật chàng cắm ngập lút vào âm đạo Tiểu Long Nữ tạo cho nàng cảm giác ngất ngây. Tuy cảm giác không thể sánh với những gì nàng nhận được từ Triệu Chí Kính nhưng cùng Doãn Chí Bình, nàng có thể cảm nhận tình cảm nồng nàng mà chàng chỉ dành riêng cho mình. Doãn Chí Bình nhịp nhàng một hồi lâu thì rối rít nhăn nhó, tiếp theo sau đó chàng ưỡn phần hạ bộ xuống lên áp chặt vào hạ bộ Tiểu Long Nữ. Chàng xuất một luồng chất lỏng nóng ấm, phọt tóe vào trong người Tiểu Long Nữ, hết đợt này đến đợt khác. Âm đạo nàng lại được bơm no nê tinh dịch thêm một lần nữa trong đêm. Dương vật chàng giật giật liên hồi, phọt tinh rồi những cú giật giật chậm dần, yếu đi và dừng lại.

Doãn Chí Bình nằm trên cơ thể Tiểu Long Nữ, thở hổn hển nói:

– Tiếc quá… giờ đã quá trễ. Hôm nay chúng ta lỡ rất nhiều việc rồi!

Tiểu Long Nữ vuốt ve lưng Doãn Chí Bình, nói:

– Chàng nên thu xếp sớm về lại Trùng Dương Cung đi. Mọi việc trễ nãi ta có thể làm sau!

Doãn Chí Bình nói:

– Ta những tưởng đêm nay có thể gọi nàng là “nương tử” rồi đó chứ! ai ngờ đâu!

Tiểu Long Nữ lại nói:

– Thiếp đã là người của chàng từ lâu. “Tướng công” muốn gọi thiếp thế nào chả được.

Nghe nàng nói, chàng cười thích thú:

– Ừ nhỉ… sao ta cứ câu nệ những chuyện quá đỗi tầm thường như thế.

Nói xong chàng mới gọi nàng trìu mến:

– Nương tử!

Tiểu Long Nữ đáp lời:

– Tướng công!

Cả hai cứ muốn gọi nhau mãi như thế không thôi. Tiểu Long Nữ tiễn Doãn Chí Bình ra thuỷ đạo để chàng trở về. Tự dưng hôm nay nàng thấy tiễn chàng có vẻ bịn rịn hơn mọi khi. Dẫu rằng cả hai hẹn nhau chốc lát thôi sẽ lại tái hợp nhưng sao cứ cảm thấy chia ly này nó sẽ dài hơn. Tiểu Long Nữ đứng nhìn chàng từ từ lặn xuống. Tinh dịch của chàng chảy nhiễu dài theo bắp đùi xuống đến chân nàng.

Bạn đang đọc truyện Ý loạn tình mê tại nguồn: http://truyensex68.com/y-loan-tinh-me/

Lược thuật…

Tiểu Long Nữ thấy chàng đi khuất thì quay vào phòng. Nàng ngả lưng muốn ngủ nhưng chỉ ngủ được chút ít thì thức dậy, lòng dạ nàng cứ bồn chồn không an, dù cho nàng vẫn không biết mình đang lo lắng điều gì. Sau một hồi lâu suy nghĩ, nàng quyết định rời khỏi Cổ Mộ.

Tiểu Long Nữ để bạch y vào cái hộp nhỏ chống nước mà Doãn Chí Bình đã mang vào hôm trước. Nàng trần truồng bơi ra khỏi thuỷ đạo. Sau khi lau khô mình mẩy mới khoác tạm bạch y vào. Y phục nàng mang theo ít, cũng mỏng manh nên chỉ che hờ một phần thân thể thôi, không dấu nổi cơ thể tuyệt mỹ của nàng sau lớp áo trắng. Nàng vận công kinh công lao đi vùn vụt, nhắm thẳng hướng Trùng Dương Cung.

Tiểu Long Nữ càng đến gần Trùng Dương Cung thì càng thấy loạn lạc. Môn đồ Toàn Chân Giáo cứ chia phe tàn sát lẫn nhau, có thêm sự tham gia của quân Mông Cổ nữa. Nàng nghe ngóng thì hay tin sáng nay khi trở về, Doãn Chí Bình quả thật đã tìm cớ để truyền chức vị Trưởng Giáo lại cho Triệu Chí Kính. Tuy vậy, sau đó họ Triệu có vẻ như đã không tuân thủ giao ước từ trước, hắn quyết định nhận sắc phong của quân Mông Cổ.

Nghe đến đó mà Tiểu Long Nữ thấy lửa giận đùng đùng. Nàng có thể thấu hiểu cảm giác của Doãn Chí Bình lúc này tức tối như thế nào. Rõ ràng Triệu Chí Kính đã lừa chàng, đêm qua hắn nói vậy chẳng qua là muốn hưởng thụ thân xác của Tiểu Long Nữ mà thôi. Không khó khăn lắm để Tiểu Long Nữ nấp một bên, chứng kiến Doãn Chí Bình cùng một số huynh đệ cùng ý chí vùng lên chống lại Triệu Chí Kính. Nhưng hình như thực lực của phe họ Triệu mạnh hơn, lại được thêm sự trợ giúp của quân Mông Cổ và bọn Tiêu Tương Tử nên càng yếu thế. Nàng lặng nhìn, muốn ra mặt giúp sức cho chàng nhưng lại sợ làm vậy sẽ càng gây khó khăn cho tướng công mình nhiều hơn, vậy nên nàng chỉ âm thầm quan sát.

Sau đó, khi cuộc chiến vào hồi kết. Tên Triệu Chí Kính nhẫn tâm sai thuộc hạ mình xử tử huynh đệ đồng môn thì Tiểu Long Nữ không còn nhịn được nữa. Nàng phi thân vào chánh điện lúc lưỡi kiếm đang sắp đâm qua cổ của tướng công mình. Nàng cố lạnh lùng nói:

– Dừng tay… người này chỉ mình ta được giết!

Doãn Chí Bình thấy nương tử mình xuất hiện thì trong bụng vui mừng nhưng cũng lo lắng lắm. Nàng dù võ nghệ cao cường nhưng mưu chước non nớt thì sao địch lại bọn tiểu nhân như Triệu Chí Kính. Tên họ Triệu kinh sợ khi thoáng thấy nàng. Hắn chắc nghĩ rằng sẽ giải quyết mọi chuyện mau lẹ rồi sau tìm cách vào Cổ Mộ lừa nàng tiếp tục, ai dè đâu nàng lại xuất hiện ở đây với song kiếm ở hai bên tay, sát khí thì đằng đằng. Nàng chỉ nhắm hướng hắn mà truy sát. Triệu Chí Kính biết rõ nếu như hắn định hạ sát Doãn Chí Bình thì Tiểu Long Nữ sẽ nóng giận đến mức nào, phen này xem như nguy khốn. May cho hắn là được bọn Tiêu Tương Tử và đám lính Mông Cổ bảo vệ, nhưng tựu chung lại cả bọn vẫn không địch nổi song kiếm trên hai bên tay nàng. Tiểu Long Nữ kiếm pháp tuyệt luân nhưng xiêm y thì giản đơn mỏng manh, thoáng nhìn sơ có thể mục kích cả cơ thể yêu kiều của nàng, nhất là khi nàng tung cước đá, hay dùng chân trụ làm thế để đá chân ra sau, váy nàng tung lên cả vùng hạ bộ phơi bày ra trước mắt khiến bọn đàn ông xao xuyến. Cả đám nhiều khi chỉ lo ngắm nhìn chỗ vùng kín của nàng, đến kịp định thần thì đã chết dưới song kiếm rồi. Tiêu Tương Tử cùng đám lính Mông Cổ bị nàng đánh thua chạy tan tác.

Lúc cường địch rời đi, Tiểu Long Nữ định lại gần cởi trói cho Doãn Chí Bình. Nhưng trong giây khắc, chàng nháy mắt ra hiệu nàng dừng lại. Dường như chàng không muốn cho giáo đồ xung quanh biết sự thân mật giữa chàng và Tiểu Long Nữ. Nàng hiểu ý chàng nên chỉ còn cách lạnh lùng bỏ qua chàng, để cho chàng tự tìm cách cởi trói, trong khi đó nàng đuổi theo tiếp tục truy sát Triệu Chí Kính. Tiểu Long Nữ học Song Thủ Hổ Bác đến nay mới thấy uy lực thực sự khi dùng nó để thi triển Song Kiếm Hợp Bích. Kim Luân Pháp Vương lúc sau dù xuất hiện để bên vực cho Triệu Chí Kính cũng không phải là đối thủ của nàng. Tiểu Long Nữ cùng Pháp Vương đối chiêu chỉ thấy áo bào của hắn tươm ra máu tươi thôi.

Tình hình ngày càng loạn khi nhóm của Doãn Chí Bình tự giải thoát rồi các sư huynh đệ của Khưu Xứ Cơ rời khỏi động bế quan. Tiểu Long Nữ trong lúc sơ ý bị Kim Luân đánh lén, Doãn Chí Bình không cần suy nghĩ liền nhào lên lấy thân mình che chở cho nàng, hứng trọn độc chiêu của hắn. Tiểu Long Nữ thấy tướng công thọ trọng thương, chỉ muốn bất chấp tất cả lại gần bên chàng nhưng lại bị Doãn Chí Bình ra hiệu ngăn cản. Tiểu Long Nữ mắt nhìn chàng bị thương trong khi không làm gì được thì lòng đau xót lắm.

Ngay lúc này, Dương Quá lại xuất hiện sau bao ngày vắng bóng. Tiểu Long Nữ thấy Dương Quá cũng xao xuyến trong lòng, vô ý nàng lại bị Kim Luân Pháp Vương đã thương. Càng đau đớn hơn khi nàng nhận ra mọi sự chỉ là hiểu lầm, những kiến giải trước kia của Doãn Chí Bình về Dương Quá đều đúng. Nàng ở gần Dương Quá lâu như vậy mà vẫn không hiểu hắn ta bằng Doãn Chí Bình. Trong thời khắc sinh tử, giữa muôn trùng loạn lạc, Doãn Chí Bình và Tiểu Long Nữ chỉ có thể ra hiệu thầm kín cho nhau. Chàng và nàng đều thọ thương rất nặng, liệu rằng cả hai khó có thể sống tiếp. Doãn Chí Bình buộc lòng phải nói ra chuyện mình trộm hoa để lý giải cho hành động liều mình cứu mỹ nhân. Nhìn ánh mắt chàng, nàng cũng đoán được ý chàng muốn nàng nương tựa vào Dương Quá để hắn thay chàng chăm sóc cho nàng, chưa kể là đến cốt nhục đang ở trong bụng nàng. Dù Doãn Chí Bình nhận lỗi về mình, nhưng Tiểu Long Nữ vẫn muốn Dương Quá nhắm đến Triệu Chí Kính. Nàng không còn cách nào khác, chỉ còn cách hối thúc Dương Quá rời đi, để Doãn Chí Bình có cơ hồi phục nhưng không hiểu sao chàng lại chọn cách tự sát.

Từ lúc Doãn Chí Bình tự sát, Triệu Chí Kính thì bị ong đốt đến tử vong, Tiểu Long Nữ như kẻ vô hồn, may sao vẫn còn có Dương Quá kề cận. Nàng phát hiện ra tình cảm sâu đậm của hắn nhưng khốn thay từ trái tim đến thể xác nàng đã vội trao hết cho Doãn Chí Bình rồi. Dương Quá cũng đề nghị nàng thành hôn, đề nghị nàng mặc bộ lễ phục mà nàng đã chuẩn bị cùng Doãn Chí Bình càng khiến cho lòng nàng thêm quặn thắt.

Tiểu Long Nữ thọ thương cùng với nhiễm độc hoa tình. Nàng cùng Dương Quá phiêu lưu đến Tuyệt Tình Cốc. Đứng trước ngưỡng cửa sinh tử, Dương Quá lại muốn nhường sự sống cho nàng làm Tiểu Long Nữ thêm hổ thẹn. Nàng suy tư nhiều đêm, lại nhớ nhung “tướng công” của mình da diết, cuối cùng bên Đoạn Trường Nhai, chỉ còn cách gieo mình xuống vực để mong được giải thoát, cùng tìm đến bên Doãn Chí Bình dưới chốn cửu tuyền.

Thể loại