Vừa nói hắn vừa nhóm mình đứng lên, thi lễ rồi tiếp:
– Vậy thôi tiểu nhân không dám phiền Giáo Quan nữa. Khi nào đại nhân đến Tương Dương xin hãy đến trại quân tìm tiểu nhân… chúng ta cùng no say ôn lại chuyện cũ.
Mã Quan Tá gật đầu, nói:
– Nhất định là vậy!
Hai người nói thêm mấy câu thì tên Tát Đa rời đi. Trước khi đi dĩ nhiên hắn cũng không quên gật đầu chào Doãn Nhi. Sau tiếng hô của Tát Đa đám quan lính Mông Cổ lần lượt trước sau cùng rời đi. Bọn chúng vừa đi khuất, Doãn Nhi đã lên tiếng trách:
– Mã huynh! Huynh thật quá đáng… lại khiến ta xấu hổ trước bọn họ rồi!
Mã Quan Tá tủm tỉm cười, nhìn nàng đăm đăm rồi hỏi:
– Thật không?
Doãn Nhi mặt đỏ ke, ra vẻ giận dỗi nói:
– Chứ còn gì nữa… ta mặc lại xiêm áo… sao huynh lại cản ta!
Mã Quan Tá nói:
– Nàng võ công cao cường. Nếu thực lòng nàng muốn mặc lại xiêm áo thì mười tên họ Mã như ta muốn cản cũng không sao cản được.
Doãn Nhi bị hắn nói đến cứng họng, chỉ biết đỏ mặt ngồi thụp xuống:
– Huynh thật xấu xa… chỉ giỏi hà hiếp ta thôi!
Mã Quan Tá cùng ngồi xuống cạnh nàng, vỗ về:
– Thôi nào. Ta nào dám làm việc ấy chứ. Nàng thấy không, đám bọn chúng được thưởng lãm dung nhang cùng vóc dáng mỹ miều của nàng thực là phúc ba đời bọn chúng. Nàng xem như là ban ơn mưa móc cho chúng vậy thôi mà… có thiệt gì đâu!
Mã Quan Tá miêu tả vẻ đẹp của Doãn Nhi quả chẳng sai tí nào. Vừa trải qua cơn mưa gió hoan ái, khắp da dẻ nàng nhễ nhại mồ hôi, làm toàn thân nàng càng trắng sáng, lấp lánh. Nàng ngại ngùng làm hai má hồng ửng như say rượu. Điệu bộ đầy nhục dục đó thật đúng là phúc ba đời thì đám quan lính kia mới trông thấy được. Doãn Nhi còn định nói gì nhưng Mã Quan Tá đã nắm tay nàng, nói:
– Thôi… ta đừng nhắc đến bọn chúng nữa. Hãy cùng nhau hoan ái nhé!
Doãn Nhi vừa nghe đã thấy hân hoan rồi, nhưng nàng chợt nghĩ rồi nũng nịu nói:
– Ai thèm cho huynh nữa chứ… Xí!
Mã Quan Tá kéo nàng sát lại, mặt khẩn khoản nói:
– Thì chính nàng đã hứa ban nãy đó!
– Hồi nào? – Doãn Nhi cong cớn đôi môi hỏi.
Đáng vẻ của nàng thực rất đáng yêu. Mã Quan Tá không thèm nói gì nữa liền vòng tay ôm chặt nàng. Doãn Nhi dù nói cứng nhưng để vẫn để yên cho hắn tùy nghi điều khiển cơ thể của mình. Mã Quan Tá ôm nàng lại bên gốc cây. Hắn nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống cỏ, mở hai chân nàng ra. Ở vị trí này, khi quỳ xuống, mặt hắn ngang với hông nàng. Xuân cung của nàng giờ như một đóa hoa ướt át đang hé nở, nhuỵ hoa là phân tinh dịch trắng đục của hắn nãy giờ xuất vào, giờ chốc chốc cứ ứa ra, phập phồng nóng ấm. Hai cánh cửa thịt của xuân cung nàng như hai cánh hoa, hai cánh hoa ấy hơi ửng hồng lên, vẫn chưa thể khép lại sau hai lần bị dương vật của Mã Quan Tá chà đạp. Doãn Nhi vừa định há miệng, đã lại giật thót mình. Mã Quan Tá cúi mặt, nhẹ nhàng hôn chùn chụt lên đóa hoa còn ướt đẫm kia của nàng, đôi tay hắn thò lên không ngừng nắn bóp nhũ hoa nàng. Nàng bất giác mở miệng nói:
– Mã huynh… đừng… nơi ấy đang bẩn lắm!
Nàng nói nhưng giọng chỉ như là tiếng rên rỉ không ra hơi. Gác một chân Doãn Nhi lên một chạc cây thấp, Mã Quan Tá đẩy chân còn lại của nàng mở rộng. Hắn tha hồ giày vò đóa hoa của nàng. Vừa hôn chán chê xong, ngón tay hắn lại đâm vào. Chất dịch ban nãy mà hắn xuất vào hãy còn ấm cứ thế trào ra. Doãn Nhi giật nẩy người trong cơn khoái cảm. Thân thể nàng đã nhũn như bùn. Dâm thủy trong nàng tuôn ra ồ ạt, ướt cả mấy ngón tay Mã Quan Tá. Hắn đâm ngón tay mình vào sâu lút cán. Hắn đào móc, xoay trở, tìm moi cái huyệt yếu nhất của nàng mà tấn công. Mã Quan Tá thích thú khi thấy nàng thở dốc. Hắn biết mình đã chạm trúng huyệt của nàng nên cứ không ngừng đâm thọc vào. Một ngón tay khác hắn mơn man nơi cúc huyệt, cùng lúc hợp công. Cơn khoái lạc được Mã Quan Tá đốt bùng lên trong cơ thể Doãn Nhi. Nàng vô thức dang rộng đôi chân hơn, chờ đợi đợt tấn công của hắn.
Vừa giày vò xuân cung nàng, Mã Quan Tá vừa hôn hít, miết mài từng phân da thịt nàng. Hắn như hiểu rõ khắp cùng mọi ngóc ngách trên thân thể nàng, hắn miên man rồi dừng lại ở hầu hết những nơi mẫn cảm nhất, Doãn Nhi chỉ còn biết kêu khóc nức nở. Nàng cảm giác như đang bị cơn cực khoái lăng trì ra từng mảnh. Khoái lạc thiêu đốt tận tâm can nàng, bao phủ nàng trong sự nhột nhạt mụ mị cả đầu óc. Mã Quan Tá hoàn toàn chẳng còn e ngại gì nữa, hắn tùy ý đùa cợt, giày vò thân thể nàng. Lần này hắn muốn nàng phải rên rỉ cầu xin hắn ban cho cơn mưa tình ái mới thôi. Mã Quan Tá chẳng phải chờ đợi lâu, lát sau nàng đã rên lên:
– Mã huynh, xin đừng trêu đùa ta nữa. Hãy cho ta…
Mã Quan Tá nghển mặt, nheo mắt hỏi nàng:
– Mỹ nhân! Nàng muốn ta làm gì… hãy cứ nói ra!
– Ta muốn… ta muốn… – Doãn Nhi nấc lên trong tiếng thở.
– Nào… muốn gì… hãy nói to lên ta nghe! – Mã Quan Tá giục giã.
– TA MUỐN DƯƠNG VẬT CỦA CHÀNG… hu hu hu!
Doãn Nhi như muốn hét lên. Nàng uất ức quá lại chực khóc nức nở. Mã Quan Tá thấy vậy vội chồm lên, lau khóe mắt nàng, an ủi nàng:
– Tội nghiệp. Xưa nay ta vốn nghĩ nàng và Dương Quá vốn là trời sinh một cặp, nhưng giờ ta lại thấy ông trời cứ muốn chia cắt hai người cũng thực có lý do. Dương Quá như vậy thì làm sao xứng có được một giai nhận tuyệt sắc như nàng chứ.
Doãn Nhi nấc lên:
– Hic… xin chàng đừng nói nữa. Ta chết mất! Hãy cho ta dương vật chàng ngay đi!
Mã Quan Tá không nói gì nữa. Hắn quỳ lên, banh thẳng chân nàng ra. Bằng một cái thúc mạnh và dứt khoác, Mã Quan Tá một lượt đâm sâu dương vật vào tận nơi sâu nhất nơi xuân cung của Doãn Nhi. Dương vật Mã Quan Tá thô cứng, nhìn như thể đang đâm thấu qua cánh hoa ướt át, cắm thẳng vào hoa tâm, cường mãnh muốn xuyên thấu vào cơ thể nàng. Doãn Nhi bất ngờ kêu “Ah” lên một tiếng. Dương vật vừa đâm đến là khắp người nàng đã run rẩy, tay chân không kiểm soát nổi, dịch thuỷ tuôn trào như suối, có vẻ như nàng đã lên đỉnh ngay lúc ấy rồi. Mã Quan Tá cảm thấy lòng âm đạo nàng muốn siết chặt, muốn hút thêm cả phần ở dưới gốc dương vật của hắn vào, mặc dù chẳng còn chỗ để chứa nữa. Doãn Nhi rít lên:
– Sướng quá… ta sướng quá chàng ôi…
Mã Quan Tá để yên một chút rồi đặt một chân Doãn Nhi lên vai. Hắn chầm chậm ra vào, tận hưởng từng nhịp co bóp của âm đạo nàng. Hắn cảm giác được dâm thủy của nàng bao lấp lấy từng phân dương vật, âm đạo nàng rạo rực co giật như hàng chục cái lưỡi đang mút liếm cùng một lúc. Mã Quan Tá nắc chậm nhưng từng nhịp mạnh, dứt khoác. Chân tay Doãn Nhi quờ quạng hỗn loạn mê ly bủn rủn. Nàng luôn miệng kêu rên từng hồi “Uzmmm… uzmmmm… uzmmmm” theo nhịp thở của mình và theo từng nhịp nhấp của hắn. Mã Quan Tá thở ra một hơi, sảng khoái cứ nhắm nghiền mắt tận hưởng.
Khi cực khoái của nàng đã hơi lắng lại, Mã Quan Tá đem chân còn lại của nàng đặt nốt lên vai mình, khiến xuân cung nàng khép chặt. Từng cú thúc của hắn chạm đến từng điểm mẫn cảm nhất của nàng, chà xát vần vò nơi ấy. Cánh cửa thịt ướp nhẹp mấp máy khai mở cho dương cụ hắn đánh loạn xạ, khai phá từng ngóc ngách. Nàng bị hắn ném lên khoảng không, chẳng thể rơi xuống, chỉ có thể tiếp nhận toàn bộ cơn sướng khoái như từng cơn sóng đánh vào mình. Đây đã là lượt giao hoan thứ ba liên tục nhưng Mã Quan Tá vẫn không tỏ ra suy suyển, hắn dùng tốc độ thong thả nhưng chắc chắn, không hề e ngại kiểu chín cạn một sâu như trong Tố Nữ Kinh đã dạy, thay vào đó cú nào của hắn cũng đào sâu thăm thẳm. Mã Quan Tá làm nàng mấy phần rạo rực, cảm thấy mình chỉ là đồ chơi mặc tình cho hắn đùa cợt, xâm chiếm. Khoái cảm tụ dưới bụng cồn cào, dần dà nhấn chìm nàng vào mê loạn.
Cảm thấy Doãn Nhi lại sắp đạt tới cao trào, Mã Quan Tá liền hạ chân nàng xuống, đẩy hai chân nàng lên gần ngực, gập đôi người nàng lại. Ở tư thế này, hạ thân nàng nâng cao, phơi bày hoàn toàn trước mắt hắn. Mã Quan Tá tăng tốc độ nhanh hơn, ào ạt như vũ bão. Dương vật hắn đâm vào kịch liệt. Hắn nặng nề như thể muốn nhồi cắm vào. Khoái cảm tích tụ bị phá tung đột ngột, Doãn Nhi kêu lên thống thiết, thân mình yếu ớt quẫy như muốn tránh. Cử động của nàng khiến âm đạo bóp chặt y thêm, như thúc đẩy hắn càng điên cuồng. Mã Quan Tá chỉ thúc thêm vài nhịp, Doãn Nhi đã đạt cao trào, lại chảy cả nước mắt. Nàng không còn có thể thốt ra tiếng, môi mấp máy run run. Thân thể nàng bị hắn cuộn gập không thể tránh né, khoái cảm đánh đến mờ mịt cả tâm trí, hơi thở tắc nghẽn, kêu không thành hơi. Tất cả cử động của nàng chỉ còn là ở âm đạo co giật kịch liệt.
Doãn Nhi dù sao cũng là gái đã có chồng, thực ra đã biết những hoan ái từ lâu rồi, nhưng sao lúc này nàng lại cảm thấy thân thể mình chỉ mới được khai phá thôi, hầu như nhạy cảm với từng hành động của Mã Quan Tá. Hắn làm nàng liên tục lên hết cơn cực khoái này đến cơn cực khoái khác. Dưới sự cuồng nhiệt của hắn, nàng chỉ có thể rên rỉ, nức nở, thân thể không thể cử động càng thêm vô lực, mở rộng cho hắn tùy ý thao túng, lay động theo từng cú dập nhồi. Mã Quan Tá võ công chẳng thể bì được với Dương Quá nhưng Doãn Nhi lại thấy hắn cường mãnh hơn phu quân của nàng nhiều. Dương vật hắn như có sức bền vô hạn, có thể giữ tinh bế khí một thời gian dài, nàng lên đỉnh hai lượt rồi mà hắn còn rất sung mãn. May cho Doãn Nhi đã được mẫu thân truyền dạy Ngọc Nữ Tâm Kinh trọn vẹn. Nàng có khí công hộ thể, khiến thân mình cũng bền bỉ hơn, đến giờ vẫn còn giữ chút tỉnh táo, như nếu như là mấy cô nương bình thường khác chắc đã phải ngất xỉu luôn rồi.
Doãn Nhi đảo mắt thoáng nhìn quanh, nàng thấy xung quanh bóng đêm dần bao phủ. Thật khủng khiếp, vậy là từ lúc sáng khi nàng vừa thức giấc đã bị Mã Quan Tá cưỡng đoạt đến lúc này cũng đã chiều, giữa lúc ấy chỉ là hai quãng nghĩ ngắn, còn lại thời gian cả hai miệt mài hoan ái không biết mệt. Một nam một nữ hoan ái nghiêng ngả đất trời, mê muội thần trí diễn ra dưới gốc cây bên bờ hồ nước. Tội nghiệp nhất là xuân cung của Doãn Nhi, nó khắc sâu dấu hoan ái của hắn. Từng tấc từng phân trong âm đạo nàng bị hắn vần vò, xuyên xỏ, chà đạp. Bên bờ hồ nước, nàng trần truồng oằn oại rên rỉ. Đợi chờ mãi thì Mã Quan Tá mới miễn cưỡng xuất khí lần nữa, đây đã là lần thứ ba hắn phun ngập tinh trùng của mình vào thẳng nơi sâu kín nhất trong tử cung Doãn Nhi.
Mã Quan Tá xuất tinh xong, để nguyên dương vật trong người nàng một chút mới rút ra. Hắn rút xong thì nằm vật sang một bên, ngực hắn phập phồng hớp lấy từng đợt khí. Doãn Nhi nằm ngay đơ, hai chân nàng mở rộng. Hai bên mép thịt bị chà sát cả ngày giờ sưng đỏ tấy lên. Tinh dịch trắng đục phụt ra nhiễu nhão. Doãn Nhi chống tay nhỏm người ngồi dậy. Hai chân cô vẫn dang rộng, nhất thời không khép lại được. Nàng quay đầu thấy Mã Quan Tá đang nhìn mình, mỉm cười hỏi nàng:
– Nàng vẫn ổn chứ? Hy vọng ta đã không tổn thương nàng…
Doãn Nhi lắc đầu đáp với vẻ ngượng nghịu:
– Ta không sao. Còn chàng thế nào? Có mệt lắm không… cũng đã ba hiệp rồi đấy chứ…
Mã Quan Tá nghe hỏi liền chống tay cùng nhỏm dậy luôn. Hắn cười vang:
– Bao nhiêu đây thì đã nhằm nhò gì với ta. Được hoan ái với nàng thực là một diễm phúc cả đời chưa chắc gì đã có được… ta sao còn thấy mệt được chứ!
Doãn Nhi tủm tỉm nhìn Mã Quan Tá cười rồi nói:
– Ban đầu ta cứ nghĩ Mã huynh là người thật thà. Xem chừng cũng bẻn mép như bọn nam nhân khác ở Trung Nguyên mà thôi.
Mã Quan Tá bật cười vẻ sung sướng, đáp:
– Mấy lời ta khen nàng đều là thực tâm cả, không dám nói sai một lời.
Nói đến đó, Mã Quan Tá ngước lên nhìn trời rồi nói tiếp:
– Giờ cũng đã trễ mất rồi… e rằng chúng ta lại phải ở đây thêm một đêm nữa rồi…
Vừa nói hắn vừa liếc nhìn nàng. Doãn Nhi cúi mặt, lí nhí:
– … phải đành vậy thôi!
Lời nàng nói như ngầm xác nhận cùng đồng thuận với hắn. Sau đó hai người cùng mộc dục lại. Mã Quan Tá để Doãn Nhi nghỉ ngơi trong khi hắn nhanh nhẹn đi quanh săn được một con gà rừng, cùng nướng lên bằng lửa để ăn, bù cho bao năng lượng đã tiêu phí suốt một ngày trời. Bên bờ hồ lý tưởng, hầu như chẳng ai qua lại nên khi ấy Doãn Nhi và hắn đều rất thoải mái, chẳng ai có ý định phải mặc lại xiêm y nữa.
… Bạn đang đọc truyện Ý loạn tình mê tại nguồn: http://truyensex68.com/y-loan-tinh-me/
Tiểu Long Nữ mặc dù cũng đã mường tượng trước, nhưng đến khi nghe con gái của mình kể lại hết mọi việc, nàng vẫn quá đỗi kinh ngạc. Không chỉ có Doãn Nhi mà bản thân Tiểu Long Nữ không thể ngờ trên đời lại còn một nam nhân tráng kiện, thể lực dồi dào mà đặc biệt lại có dương vật khủng như là Mã Quan Tá vậy. Tiểu Long Nữ là người từng trải, cũng coi như là đã từng thử sức với nhiều nam nhân khác, nhưng trong số những nam nhân từng giao hoan với nàng, có lẽ chỉ có Công Tôn Chỉ là có thể so sánh bản lĩnh này với Mã Quan Tá. Tuy là nói vậy, nhưng nghe kỹ lời Doãn Nhi miêu tả, chiều dài dương vật Mã Quan Tá dùng hai bàn tay vẫn không thể cầm hết thì kỳ thực Công Tôn Chỉ vẫn hãy còn kém hắn một bậc. Tiểu Long Nữ như mơ hồ, tâm can cứ quán tưởng mãi đến khi Doãn Nhi gọi nàng mới hồi tĩnh.
– Mẫu thân! Người vẫn còn đang nghe hài nhi nói đấy chứ?
Tiểu Long Nữ giật mình, liền đáp:
– Ta… ta vẫn nghe đây!
Nàng gằng giọng, rồi vờ hỏi lại con mình:
– Vậy là hắn… tên họ Mã đó… đã giao hoan với con cả một ngày luôn sao?
Doãn Nhi đỏ mặt, cúi gằm nói lí nhí:
– Con vốn nghĩ đã qua ba hiệp, huynh ấy đã hết sức rồi… bản thân con thân thể cũng rã rời. Nhưng mẫu thân biết không, sau khi ăn uống xong. Khí lực con mới hồi phục lại, nhìn sang huynh ấy cũng thấy dương cụ đã thẳng băng. Vậy là… chúng con lại…
– … vẫn hãy còn đủ sức hoan ái nữa sao? – Tiểu Long Nữ buột miệng hỏi.
Doãn Nhi gật đầu:
– Con không biết đã trải qua bao nhiêu thời khắc nữa. Nhiều khi trong cơn hoan ái con mê man luôn, nữa tỉnh nữa mê. Mãi đến khi nghe tiếng gà gáy sáng con mới chợt giật mình. Lúc ấy Mã huynh vẫn còn đang động tình với con từ phía sau. Đã không biết là lần thứ bao nhiêu con đạt tới cao trào, dâm thủy và tinh dịch từ xuân cung nhỏ xuống đẫm mảng cỏ dưới thân.
Tiểu Long Nữ tròn mắt, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc, quả thực trần đời chưa nghe thấy.
– Tên ấy thực không còn là người phàm nữa rồi. Thể lực thật… thật kinh hoàng.
Doãn Nhi nghe mẹ mình bất giác nói vậy, nàng cũng nở nụ cười hân hoan, lại nói tiếp:
– Lúc xuất tinh lần cuối, con vẫn cảm nhận được tinh khí huynh ấy nóng rực bắn vào tử cung mình, dội tới nơi sâu thẳm nhất, lấp đầy, đốt cháy nó. Con đạt cực khoái, không thể kêu một tiếng. Mã huynh đạt thành tựu rồi, nhưng vẫn tỏ ra tiếc nuối lắm. Huynh ấy cứ hôn lên môi con mãi. Tay huynh ấy vẫn vuốt ve đùi non, nơi hãy còn ướt chất dịch của mình. Đến giờ nhắc lại, con quả thực hãy còn bồng bềnh trong cơn nhục cảm.
Tiểu Long Nữ thinh lặng. Nàng vốn định trách con nhưng thấy vẻ mặt rạng rỡ của Doãn Nhi, nàng chẳng biết phải nói sao nữa, đành hỏi tiếp:
– Vậy còn sau đó thì sao? Con với hắn ở bên hồ nước ấy hết bao lâu!
Doãn Nhi nhẩm tính rồi tiếp tục kể cho Tiểu Long Nữ nghe.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42