Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 46

Khả Hân ngồi trên ghế sofa khóc lớn, đây là lần đầu tiên Tư Kiến tận mắt nhìn thấy mẹ nuôi thương tâm như thế, khi nàng vừa khóc nhất thời khiến cho nó rối loạn. Nó đứng đó choáng ngợp và có vẻ rất bối rối, cuối cùng nó vội vàng lấy khăn từ trong túi xách nàng, sau đó đưa tới trước mặt nàng. Chỉ là nàng lệ nhãn mênh thịnh, căn bản không có tâm tư tiếp lấy khăn ướt từ tay Tư Kiến, cuối cùng nó cầm khăn ướt bắt đầu nhẹ nhàng lau nước mắt cho mẹ nuôi.

Khi khăn ướt trong tay Tư Kiến chạm vào khóe mắt Khả Hân, thân thể nàng run lên một chút, giống như phản xạ tự nhiên muốn né tránh, sau đó nàng tự lấy khăn ra lau và tiếng khóc đã nhỏ đi rất nhiều.

“Mẹ, con xin lỗi…” Tư Kiến nhìn thấy một màn Khả Hân vừa mới tránh né nó, trong mắt hiện lên một tia cô đơn, thanh âm rất uể oải nói.

“Ngươi không có lỗi với ta, người mà ngươi phải xin lỗi là bố mẹ ruột của ngươi, bố ngươi hiện tại, còn cả chính ngươi…” Trong mắt Khả Hân mang theo ưu sầu, vừa nức nở vừa nói. Nói tiếng cuối cùng nàng phát ra một tiếng thở dài thật sâu, sự tình đã qua 5, 6 ngày rồi, chỉ là ưu sầu trong lòng tựa hồ như không có nguôi ngoai, mấy ngày nay làm việc điên cuồng có thể làm tê liệt mình, nhưng bây giờ là cuối tuần, mà chồng lại không có ở nhà, hiện tại nàng hy vọng thời gian qua mau đến lúc được đi làm, ít nhất mình có thể sống một cuộc sống bình thường.

Khả Hân nói xong liền đi chuẩn bị cơm tối, tuy rằng chỉ mới 5, 6 ngày trôi qua nhưng tôi phát hiện nàng đã gầy đi, mấy ngày nay nàng ăn rất ít, trong lòng lo lắng, trông rất phờ phạc.

Hai người ăn cơm tối trong lòng nặng nề, Khả Hân bắt đầu thu dọn việc nhà, còn Tư Kiến ngồi trên ghế sofa do dự muốn nói chuyện. Mấy ngày nay đều là như vậy, lần nào nó cũng ngồi trên ghế sofa và chờ, thứ mà nó nhận được là con số không, nàng trực tiếp quay về phòng ngủ đóng cửa lại mà không nói một lời.

“Ngươi về phòng học bài trước đi, một lát nữa ta tới kiểm tra bài và kế hoạch học tập của ngươi tuần này…” Khả Hân đang thu dọn nhà bếp, đột nhiên nói với Tư Kiến đang ngồi trên ghế sofa. Chỉ là lúc nói những lời này, trong giọng nói của nàng có một chút bất đắc dĩ, hơn nữa lúc nàng nói cũng không có nhìn nó.

“À…” Tư Kiến rất ngạc nhiên khi nghe mẹ nuôi nói với mình. Khi nó trở lại phòng ngủ, nơi nàng không thể nhìn thấy, cuối cùng cũng nở một nụ cười. Dù sao đi nữa, nàng đã nói chuyện lại với nó, hơn nữa kiểm tra kế hoạch học tập của nó, chứng tỏ mọi thứ đang bắt đầu suôn sẻ lại, kế tiếp cuộc giao tiếp có thể sẽ thuận lợi hơn.

Sau khi Khả Hân thu thập xong, đầu tiên vào nhà tắm để tắm rửa sạch sẽ, cuối cùng đứng trước tấm gương cao từ trần đến sàn nhà nhìn vào biểu cảm của mình, nàng hít một hơi thật sâu trong gương, nàng đi tới phòng ngủ của Tư Kiến. Khi nàng mở cửa nhìn thấy bóng dáng của nó, trong mắt hiện lên một tia bối rối.

Cảnh tượng này rất quen thuộc tuần trước, trước khi xảy ra sự cố, khi đó mỗi đêm nàng đều mặc đồ ngủ đến bổ túc bài cho Tư Kiến, chỉ là thật không ngờ, lần này trải qua cảnh tượng đó, mọi thứ đã khác rồi.

Khi Tư Kiến nghe thấy tiếng mở cửa, nó không quay đầu lại, ngón tay cầm bút đột nhiên siết chặt lại. Sau khi Khả Hân mở cửa để trấn tĩnh lại tinh thần, nàng đến bên cạnh nó, rồi từ từ lấy cuốn sổ học từ tay nó. Mấy ngày nay nàng không cẩn thận xem sổ học của nó, bây giờ bình tĩnh nhìn sổ học của nó, nàng nhíu mày lại.

Rõ ràng trong khoảng thời gian này bài của nó rất lộn xộn, điều này khiến cho nàng rất lo lắng và bất mãn. Mỗi khi nàng hỏi về việc học của học sinh, nàng luôn có một biểu hiện rất phong phú, có lẽ đây là bệnh nghề nghiệp của thầy giáo.

Lúc Tư Kiến lấy lại sổ học tên tay mẹ nuôi, nó không khỏi liếc mắt nhìn nàng, chỉ là nó rất thất vọng. Lần này nàng không có mặc đồ ngủ bảo thủ kia, càng không có khả năng mặc đồ ngủ gợi cảm, mà là mặc đồ trang phục để đi làm, đó là một cái áo và quần tây. Nhìn thấy cảnh này, ngay cả một kẻ ngốc cũng biết, nàng đã đề phòng nó. Áo ngủ rộng thùng thình, nếu nó lại dùng vũ lực, sẽ tương đối dễ dàng chạm vào người nàng hơn, nàng mặc trang phục thì khác, chỉ cởi áo cởi quần ra cũng đủ làm cho nó mất thời gian một hồi rồi.

Một khi Khả Hân bắt đầu làm việc rất là nghiêm túc, cho nên khi nàng bắt đầu duyệt sổ học của nó, liền bắt đầu toàn tâm toàn ý đầu tư, cho nên không chú ý tới nó đang nhìn trộm mình, trên thực tế nàng cũng không có gì phải lo lắng, hiện tại nàng mặc rất nhiều đồ, không có bộ vị nào có thể để mắt.

Khả Hân duyệt xong sổ học của Tư Kiến, lại bắt đầu xem tất cả đề thi hôm nay của nó, tuy rằng nàng dạy ngữ văn, nhưng tiếng Anh và toán học của nàng không tệ. Lúc nàng còn đi học chính là một học bá hàng thật giá thật, cho nên tất cả các môn học ở cấp 2 tuy rằng không tính là thông suốt, nhưng ít nhất so với Tư Kiến vẫn mạnh hơn rất nhiều.

Khả Hân liếc Tư Kiến với ánh mắt phức tạp, cuối cùng nàng cũng lặng lẽ xem xong bài thi hôm nay của nó, đồng thời cũng hiểu được tâm trạng và tình trạng học tập của nó trong khoảng thời gian này.

Trong mấy ngày nay sụt cân không chỉ có Khả Hân, mà cả Tư Kiến cũng sụt cân. Đã nhiều ngày trôi qua hận ý và oán niệm đối với nó đã tiêu đi một chút, dù sao thì nó cũng là một đại nam hài, ở tuổi đó, sự ngây thơ trên mặt vẫn còn tồn tại, nhìn gần sẽ thấy ánh mắt sầu lo của nó, còn có khuôn mặt gầy đi một chút, trong mắt nàng hiện lên một tia không đành lòng.

Trong khoảng thời gian này, Khả Hân vẫn rối rắm, luông đấu tranh, bất quá theo quan sát của tôi trong video, nếu lúc đó tôi ở nhà, nhất định nàng sẽ thú thật với tôi, tuy rằng nàng không biết phải đối mặt với điều gì, nhưng biểu tình của nàng tôi rất có ấn tượng, tuy rằng nàng có do dự, nhưng thú thật sự việc lại chiếm ưu thế lớn.

Đã nhiều ngày trôi qua rồi, ý muốn nói thật đang giảm dần, ý muốn che đậy đang từ từ tăng lên, lần này Khả Hân nhìn Tư Kiến, không biết trong lòng đang nghĩ gì, cuối cùng nàng chỉ thở dài một tiếng. Hiện tại nàng không biết nên đối mặt với nó như thế nào, mỗi lần nàng nghĩ đến nếu tôi ở nhà, sau khi nói thật với tôi, nàng sẽ lộ ra một chút lo lắng và không yên tâm, loại mâu thuẫn này làm cho nàng cảm thấy thống khổ nhất.

“Hai ngày nay ta sẽ tiếp tục kèm bài cho ngươi, ngươi phải nghiêm túc lại, bổ sung tất cả những gì còn thiếu trở về…” Khả Hân nhìn Tư Kiến một lúc lâu, cuối cùng thở dài nói, xem ra nàng không còn cách nào khác, cảm giác rất bất đắc dĩ.

“À…” Tư Kiến chỉ đáp một tiếng, giữa hai mẹ con đã không còn loại thoải mái nói chuyện như trước kia, tựa hồ như có một bức tường thành thật dày ngăn cách giữa hai người.

“Ngươi có biết là ngươi sai không? Tại sao ngươi lại làm như vậy?” Khả Hân biết rằng nếu không đem tất cả mọi chuyện giải thích thì cho dù nàng có cho nó học bổ túc cũng vô dụng.

“Con cũng không biết tại sao mình lại làm như vậy, chỉ là con không thể chịu đựng được nữa, lúc đó con không thể khống chế được bản thân mình!” Tư Kiến hơi đỏ mặt khi nghe mẹ nuôi hỏi mình, nó không dám nhìn nàng, nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu, nhưng không biết làm sao để giải thích.

“Nói một cách rõ ràng cho ta biết, ta muốn biết chuyện gì xảy ra với ngươi. Đêm nay chỉ có một cơ hội này thôi, ta sẽ không nổi giận, ngươi không cần e dè mà nói, qua đêm nay, nếu ngươi không nói, ta không muốn nghe ngươi giải thích nữa, mọi thứ đều chờ bố trở về, hai chúng ta phải đối mặt và cam chịu số phận…” Khi Khả Hân nghe đáp án của Tư Kiến, rõ ràng là không hài lòng, loại đáp án mơ hồ hai hướng này, nàng không hiểu gì cả.

“Con cũng không biết, mỗi tối và sáng khi thức dậy, dương vật trướng lên, trong đầu con luôn nghĩ đến cơ thể phụ nữ, có đôi khi, nhìn thấy cơ thể phụ nữ trên đường phố, con cảm thấy lạnh sống lưng cảm giác trong đũng quần mình dương vật trướng lên, ban đêm khi vừa cởi quần liền có cảm giác dính dính…” Tư Kiến bắt đầu nói về cảm xúc của mình, chỉ là không dám đối diện với Khả Hân, chỉ cúi đầu xuống như thể đang nói với chính mình.

“Những lời ngươi nói ta đều biết, đây là những biểu hiện bình thường của tuổi dậy thì, có dục vọng tình dục là bình thường, ta hỏi ngươi vì sao lại xuống tay với ta?” Khả Hân ngắt lời Tư Kiến, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, tựa hồ như không muốn tốn nhiều thời gian để nói chuyện với nó.

“Chính là vì nhìn thấy mẹ rất gợi cảm và rất đẹp, hơn nữa mỗi lần nhìn thấy mẹ… mặc đồ ngủ… tất cả… con không thể chịu nổi…” Tư Kiến lấm la lấm lét nhìn Khả Hân, sau đó ngượng ngùng nói, tư thế thẹn thùng vụng về này sao không giống như “kẻ hiếp dâm” đêm đó a, chẳng lẽ dục vọng tình dục thật sự có thể thay đổi một con người sao?

“Ngươi cho rằng ta đẹp? Rất gợi cảm?” Khả Hân sửng sốt, chẳng lẽ điều mình lo lắng suy nghĩ rốt cục là sự thật sao? Có phải do mình ăn mặc quá tùy tiện ở trước mặt nó mà gây ra sao?

“Đúng vậy, ở trong lòng con, mẹ là nữ nhân đẹp nhất, nữ sinh trong lớp hay phụ nữ bên ngoài không ai có thể so sánh được với mẹ. Mẹ thật hiền hậu tốt bụng, mẹ đã thu nhận con, mẹ cũng rất dịu dàng, giặt ủi và nấu ăn cho con, bổ sung việc học và… vì vậy trong tim con, mẹ là người quan trọng nhất, cho dù phải hy sinh tính mạng vì mẹ, con cũng không ngần ngại, con yêu mẹ, mãi mãi chỉ yêu một mình mẹ!” Không biết Tư Kiến lấy dũng khí từ đâu ra, trực tiếp nhìn Khả Hân, nói ra lời tâm lý của mình.

Nhìn thấy bộ dáng Tư Kiến, tôi biết những lời này của nó không phải giả dối, hoàn toàn là xuất phát từ đáy lòng. Nó khẳng khái thổ lộ, khiến cho Khả Hân ngây ngẩn cả người. Phải biết rằng, khi chúng tôi đang trong mối quan hệ yêu đương, tôi rất ít khi nói với nàng những lời nói lộ liễu như vậy, cảm giác của chúng tôi là hết thảy đều trong tâm không cần nói ra. Nhưng có lẽ Khả Hân chưa từng trải qua tình cảnh này, bị một người khác phái tỏ tình như thế này, hơn nữa còn là con nuôi của mình.

“Tư Kiến, ngươi phải biết rằng ta là mẹ của ngươi, về sau vẫn sẽ mãi mãi như vậy, chờ ngươi lớn lên, ngươi tìm được một nữ nhân, ngươi sẽ kết hôn sinh con. Ngươi vẫn còn nhỏ, ngươi có biết suy nghĩ của ngươi bây giờ như là một người lớn rồi hay không? Đơn giản vậy sao?” Trong mắt Khả Hân hiện lên một tia nhu sắc, lời nói của nàng không khỏi mềm đi rất nhiều, kiên nhẫn giải thích cho Tư Kiến.

“Trên thực tế, mẹ đã ngủ với con… con đã lén sờ mẹ một vài lần… hầu như mỗi đêm… mỗi đêm đều có, lúc đó con vẫn khống chế được, chỉ là đến cùng… đêm đó, mẹ đã uống thuốc ngừa thai, con nghĩ mẹ biết chuyện đêm hôm trước… nhưng mẹ không nói gì mà giả bộ ngủ… nên con nghĩ… con nghĩ…” Tư Kiến nói ngắt quãng, ý tứ là nó đã phát hiện mẹ nuôi lén uống thuốc ngừa thai, biết đêm đó nàng không ngủ, phát hiện nó vụng trộm khinh nhờn nàng, nàng lại không cự tuyệt và mở miệng, nó cho rằng mẹ nuôi đã ngầm đồng ý, vì thế mới có một màn này.

Khả Hân nghe những lời này của Tư Kiến, thống khổ nhắm mắt lại, phát hiện chuyện hiện tại, tất nhiên là nó có lỗi, nhưng dù sao nó cũng là một đứa nhỏ, mà mình là một người phụ nữ trưởng thành, lại không biết những chi tiết thông thường. Hơn nữa đối với sự dung túng sai lầm của nó, khi phát hiện nó có sai lệch không kịp thời sửa chữa, kết quả là mọi chuyện xảy ra như bây giờ, nếu tính ra, đại bộ phận trách nhiệm hẳn là phải do người mẹ như nàng, người giám hộ này gánh chịu. Chỉ là bây giờ hối hận cũng đã muộn, mọi chuyện đã xảy ra rồi.

“Tất cả những chuyện này, ta cũng có sai, đêm đó ta chỉ không muốn làm cho ngươi xấu hổ, không biết nên đối mặt với ngươi như thế nào, sợ tỉnh dậy sẽ làm tổn thương lòng tự ái của ngươi, ta cho rằng ngươi sẽ có chừng mực mà dừng lại thôi. Không ngờ lại cho ngươi ám chỉ sai lầm… Hàizz… Rốt cuộc bây giờ ta nên làm sao mới tốt đây?” Khả Hân nói đến đây, càng thêm rối rắm, hết thảy hậu quả nên do ai gánh chịu? Tâm trạng lo lắng làm cho nàng nhịn không được muốn khóc.

“Mẹ, đừng khóc, chờ bố về, mẹ đổ hết mọi tội lỗi lên đầu con và nói rằng con là một tên nghiện… một kẻ cuồng tín… đã cưỡng hiếp mẹ… con sẽ không để mẹ phải chịu oan ức và tổn thương…” Tư Kiến nhìn bộ dáng của Khả Hân, nó nghiến răng, giả bộ làm tư thái tiểu nam nhân, kiên định nói với mẹ nuôi.

Nhìn thấy bộ dáng giả bộ nam nhân này của Tư Kiến, tôi ngồi trước máy tính, cảm giác được một chút dối trá thật ghê tởm, nhưng Khả Hân lại sững sờ, vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ. Nhìn thấy bộ dáng của nàng, tôi không khỏi có chút lo lắng, đối với một người to gan như nó, nó lại “lừa” mẹ nuôi một cách dễ dàng như vậy nữa sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218

Thể loại