Đường Thành nhìn thấy lãnh đạo sắc mặt khó coi như vậy, biết rõ lần này xông họa không thua gì trước đó lúc cho chủ tịch thành phố uống thuốc tiêu chảy.
Đường Thành vội nói:
– Mã bí thư, hãy nghe em giải thích…
– Giải thích cái gì mà giải thích, có thể muốn làm gì thì làm sao?
Mã Ngọc Đình quát:
– Đường Thành, em có tin chỉ là một cuộc gọi điện thoại, thì có thể để cho tên huynh đệ của em vào ngục giam không?
Đường Thành gật đầu nói:
– Em tin… Bưu Tử chỉ là một người thô cục, chị hãy bỏ qua hắn lần này đi. Tất cả mọi chi phí tiền thuốc men giải phẫu đều là do em thanh toán, mặt khác, em cùng Bưu Tử gửi trả cho Sử hiệu trưởng một vạn nguyên tiền để bù đắp về tinh thần, xin Mã bí thư giơ cao đánh khẽ…
Mã Ngọc Đình nhìn xem Đường Thành, như là càng ngày càng không biết về hắn rồi, Đường Thành lúc này hắn giống như hắn có rất nhiều tiền, tiêu không hết vậy, làm cho Mã Ngọc Đình trong nội tâm có chút không thoải mái, hắn biểu hiện mạnh miệng, có chút làm cho Mã Ngọc Đình không thích ứng, thân là lãnh đạo, nàng thấy mình trước mặt Đường Thành, vậy mà không có chút nào ưu thế.
Mã Ngọc Đình lạnh lùng đối với Đường Thành nói:
– Em lưu lại trong bệnh viện chiếu cố Sử Thiện Lương, tạm thời không cần đến ủy ban trấn, chìa khóa xe giao ra đây, để cho tiểu Ngô thay thế em lái xe cho chị, chờ Sử Thiện Lương xuất viện, rồi hãy nói đến chuyện an bài công tác của em…
Mã Ngọc Đình lúc này quả thật có ý định thay đổi Đường Thành, trước đây còn muốn cho Đường Thành đi đến trung tâm quản lý thôn trấn rèn luyện, hiện tại, Mã Ngọc Đình đổi chủ ý rồi, để cho Đường Thành đi đến ủy ban thành Quan trấn công tác cũng tốt, thu nhận phân phát báo chí, nấu nước pha trà, cũng phù hợp với ý tưởng trấn trưởng Miêu Cơ Kiền, Mã Ngọc Đình muốn áp chế nhuệ khí Đường Thành, làm lãnh đạo phải biết cách phát uy, có lẽ mình đối với Đường Thành đã có nhiều nhân nhượng nên hắn làm tới…
Mã Ngọc Đình nhìn thoáng qua chồng mình, cũng mắng hắn:
– Anh uống rượu chứ đâu phải uống nước tiểu ngựa đâu, không biết mình có bao nhiêu cân lượng, đối với Ngọc Thiến động thủ động cước, em thấy đánh anh như thế này là nhẹ đấy, có lẽ nên đánh cho anh liệt dương luôn thì mới đúng…
Sử Thiện Lương nói:
– Anh sai rồi, sau này không dám nữa…
Sử Thiện Lương sai lầm, chưa đủ để cho Mã Ngọc Đình tha thứ Đường Thành, nàng quay qua Đường Thành nói:
– Sử Thiện Lương nếu có sai lầm, thì phải để chị uốn nắn, đây là chuyện gia sự của nhà họ Mã, còn chưa tới phiên em đến nhúng tay vào…
Nói xong, Mã Ngọc Đình lạnh như băng lấy chìa khóa xe, vung tay rời đi, lúc này đây, Đường Thành dữ nhiều lành ít, đắc tội với trấn trưởng, đã đủ cho hắn lên bờ xuống ruộng, lại đánh cho chồng của bí thư, làm cho Mã Ngọc Đình cũng đối với mình đã có cái nhìn không tốt, tiền đồ của hắn tại Thành Quan trấn, Đường Thành thấy thật sự là cất bước khó khăn rồi.
Buổi sáng Mã Ngọc Thiến cũng chạy tới bệnh viện, ghé thăm anh rể Sử Thiện Lương, gặp phải Đường Thành, Mã Ngọc Thiến sắc mặt màu đỏ đấy, tơ máu hiện đầy hốc mắt, Mã Ngọc Thiến đối với Sử Thiện Lương nói:
– Anh rể, thực xin lỗi…
Sử Thiện Lương vội nói:
– Không sao, chuyện này cùng em không có quan hệ, đáng hận nhất chính là Đường Thành cùng bằng hữu của hắn ra tay quá độc ác…
Mã Ngọc Thiến quay người đối với Đường Thành nói:
– Đường thành, chị xin lỗi, đều là lỗi của chị không tốt, mới khiến cho sự tình biến thành bộ dạng loại này, chị rất hổ thẹn…
Đường Thành nhàn nhạt lắc đầu, nói:
– Sự tình đã là như vậy, chị cũng đừng quá tự trách, là do Bưu Tử quá lỗ mãng mà thôi…
Mã Ngọc Thiến nói:
– Đường Thành, chị cũng lưu lại, cùng chiếu cố anh rể đi…
Trên giường bệnh Sử Thiện Lương vẫn còn nhớ đến cảnh tượng mò được vào bên trong cái âm hộ non nớt của cô em vợ, vội vàng giữ nàng lại nói nhỏ:
– Ngọc Thiến, đúng rồi em lưu lại đi, có em miệng vết thương của anh liền hết đau…
Mã Ngọc Thiến trừng mắt với Sử Thiện Lương, nói:
– Anh rể… anh cũng có phần trách nhiệm trong chuyện này, em cũng có sai lầm nên chuyện này mới phát sinh.
Đường Thành bảo Mã Ngọc Thiến ra bên ngoài rồi nói:
– Ngọc Thiến, chị trở về đi, nơi đây giao cho em, chứ để em vợ chiếu cố anh rể, sẽ để cho người ngoài chê cười đấy…
Mã Ngọc Thiến nghe theo lời Đường Thành, đứng ở bên người Đường Thành, nói:
– Đường Thành, em không giận chị chứ?
Đường Thành nói:
– Không… Lúc đó chị cũng say rượu mà.
Mã Ngọc Thiến, nói:
– Đường Thành, yên tâm đi, chờ sự tình này trôi qua, chị sẽ biện hộ với chị Mã Đình, nàng sẽ bỏ qua cho chúng ta…
Đường Thành cười khổ, lúc này đây, chỉ sợ lần này Mã Ngọc Đình sẽ không dễ dàng tha thứ hắn.
… Bạn đang đọc truyện Nữ lãnh đạo tại nguồn: http://truyensex68.com/nu-lanh-dao/
Mã Ngọc Đình quay trở lại Thành Quan trấn, văn phòng liền báo cho Mã Ngọc Đình biết, huyện ủy vừa rồi gọi điện thoại truyền tin, ba giờ chiều nay, tổ chức cuộc họp cán bộ cấp phó khoa trở lên toàn huyện.
Mã Ngọc Đình lập tức liền minh bạch, huyện ủy bắt đầu chính thức tuyên bố danh sách điều chỉnh lãnh đạo các cấp lên làm cán bộ huyện phó cấp rồi.
Mã Ngọc Đình vừa trong phòng làm việc ngồi vào chỗ của mình, thì trấn trưởng Miêu Cơ Kiền, cùng phó bí thư Khổng Lệnh Kỳ trước sau bước vào phòng làm việc của nàng.
Hai người vẻ mặt vui vẻ, Miêu Cơ Kiền nói:
– Mã bí thư, mấy ngày hôm trước, sự tình tại hội nghị đảng ủy, tôi cùng Khổng phó bí thư, có chút sai rồi, làm bất lợi sự đoàn kết ổn định của Thành Quan trấn, mong Mã bí thư đừng để trong bụng…
Khổng Lệnh Kỳ rót cho Mã Ngọc Đình chén nước trà, cũng nói lời xin lỗi:
– Mã bí thư, tôi và Miêu trấn trưởng đã trao đổi rồi, chuyện mua chiếc xe cứ tiếp tục, còn Đường Thành thì để hắn đi đến trung tâm quản lý đảm nhiệm làm thư ký trưởng cũng là quyết định sáng suốt, ngày mai, để cho Đường Thành tiền nhiệm, mặt khác, bảo hắn đi lên thành phố mua chiếc xe đi…
Hai vị lãnh đạo cầm đầu Thành Quan trấn có thái độ chuyển biến, làm cho Mã Ngọc Đình như tắm gió xuân, rất nhanh liền quên mất chuyện chồng mình vừa bị đánh.
Theo thái độ của hai người bọn họ liền nhìn ra, Mã Ngọc Đình đã đạt được thắng lợi rồi.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107