Sáng hôm sau, tại rừng trúc:
Tiểu Phàm… đệ có nghe ta nói không hả?
Điền Linh Nhi chống nạnh, quát lớn, nàng không hiểu sao sáng giờ Tiểu Phàm cứ như người mất hồn vậy. Trương Tiểu Phàm nghe tiếng Điền Linh Nhi quát lớn thì giật mình:
– Sư tỷ… tỷ gọi đệ ạ?
– Ta không gọi đệ thì không lẽ nên gọi con khỉ nào ở đây hả.
– Sư tỷ, đệ xin lỗi, nãy giờ đệ mất tập trung quá.
Y vừa nói vừa gãi tai chữa thẹn. Điền Linh Nhi bước tới, xách tai y kéo ngược lên trong tiếng la hét của Tiểu Phàm:
– A… a… sư tỷ… đệ xin lỗi, đệ hứa sẽ tập trung hơn.
Điền Linh Nhi bỏ tay ra khỏi tai hắn, mặc cho hắn ôm tai, nàng giả bộ nghiêm nghị:
– Đệ tư duy đã kém, nếu không siêng năng luyện tập, thì khó mà theo kịp đồng môn đó, nghe chưa.
– Sư tỷ, đệ biết rồi. Tỷ cứ yên tâm, nhất định Tiểu Phàm sẽ không làm tỷ thất vọng.
– Tiểu Phàm ngoan lắm, học cho tốt, sau này có thành quả, sư tỷ sẽ thưởng cho đệ. Hihi…
– Dạ, sư tỷ.
Linh Nhi cười típ mắt, nàng lấy tay vuốt vuốt lên má y bày tỏ sự yêu thương, rồi như mọi khi, nàng lại quay lưng đi về phía hồ nước. Tiểu Phàm vẫn như vậy, mắt dán chặt vào bộ mông ngúng nguẩy của nàng cho tới khi bóng Linh Nhi khuất hẳn rồi mới thôi. Như mọi khi, y sẽ hấp tấp đả lấy vài cây trúc cho có lệ rồi lại chạy như bay về phía hồ. Nhưng hôm nay thì khác. Tiểu Phàm ngồi bần thần giữa tảng đá to. Y dựng con dao quắm sang bên cạnh, lấy tay cởi dây lưng, lột quần xuống tới đầu gối, móc con cặc nửa cứng, nửa mềm nhưng to tướng của y ra, nhìn xuống nó thì thầm:
– Haiz… mày thèm lắm rồi phải không? Tao cũng thèm, nhưng tao sợ. Có lẽ chúng ta chưa có phước. Thôi, chịu khó kiên nhân nhé, sẽ có ngày tao và mày được tận hưởng niềm khoái lạc đó giống đại sư huynh.
Nói rồi y thở dài, nhắm mắt ngửa lên trời, Tiểu Phàm lấy tay vuốt vuốt dọc theo thân cặc, đầu óc mơ hồ mường tượng lại viễn cảnh hoang dâm trụy lạc của Tống Đại Nhân và Văn Mẫn đêm qua, những tiếng rên, những biểu cảm gợi dục tới chết người của nàng một lần nữa hiện rõ ra trong đầu y. Con cặc trong tay y cơ hồ to tướng và cứng ngắc từ lúc nào, chĩa ngược lên trời một cách kiêu hãnh.
Tiểu Phàm nhắm mắt, tưởng tượng như đang được bú vú, liếm lồn cho nàng, được nàng bú cu rồi nút lấy đôi môi cháy bỏng của Văn Mẫn. Y vô thức sục con cặc một cách nhanh hơn, mạnh hơn, miệng rít lên khe khẽ:
– Ôi… Văn Mẫn sư tỷ… đệ sướng… đệ sướng quá… ư… ư… ôi… i… i… i…
– Đệ đang gọi ta sao?
– Ư… Đúng rồi, đệ đang gọi tỷ đây.
Rồi như có cái gì không đúng, Trương Tiểu Phàm giật mình tỉnh cơn mông, y mở choàng mắt ra. Từ trên trời, bóng dáng một tiên nữ thướt tha trong bộ váy màu xanh nhạt đang từ trên trời hạ xuống trước mắt y. Y nhìn lên, trơi ơi, nàng quá đẹp. Trông cứ như tiên nữ đang hạ phàm vậy. Y nhìn chằm chằm vào Văn Mẫn sư tỷ đang từ từ đáp xuống trước mặt y, nuốt nước miếng ừng ực vào cuống họng, quên luôn cả con cặc mất dạy cũng đang cương cứng, tồng ngồng và chĩa về phía nàng đầy thách thức.
Vẫn ánh mắt lẳng lơ gợi tình. Tối hôm qua nàng dành cho Tống Đại Nhân thì nay nó lại được giành cho Tiểu Phàm, thật vô cùng mị hoặc và gần như không thể cưỡng lại. Rồi vẫn bộ ngực bị chèn ép tới ngạt thở vì chiếc áo quay màu đen bên trong bó sát khiến cho người đối diện có cảm giác như không thở nổi mỗi khi nhìn vào nó. Tiểu Phàm chép miệng chèm chẹp. Trông nàng thật quá hấp dẫn và gợi dục.
Hai chân của Văn Mẫn nhẹ nhàng chạm đất, Tiểu Phàm vẫn chưa hoàn hồn, khi nàng từ từ tiến lại với nụ cười trìu mến trên môi, Tiểu Phàm mới giật mình nhận ra sự thất thố của mình, y vội vàng kéo quần lên luống cuống thắt dây đai lại, nhưng rồi nó nhanh chóng bị chặn lại bởi những ngón tay ngọc ngà của Văn Mẫn. Y mở to mắt, hướng lên nhìn nàng, mái tóc Văn Mẫn bồng bềnh bay trong gió khiến cho y càng ngây ngất, và hương thơm phụ nữ của nàng tỏa ra thơm ngát khiến đầu óc Tiểu Phàm u mê, trì trệ hẳn đi. Y cứ như đang lạc vào cõi tiên vậy…
Chưa dừng lại ở đó, Văn Mẫn đưa Tiểu Phàm đi hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, nàng đặt những ngón tay ngọc ngà lên lồng ngực hắn, đẩy nhẹ một cái, Tiểu Phàm đã ngồi phịch xuống phiến đá phẳng phiu, hai tay chống ngược ra phía sau, mắt dán chặt vào bầu ngực phập phồng của nàng, trống ngực y đập thình thịch. Con cặc y chĩa ngược lên chiếc quần dang dở.
Văn Mẫn nhìn xuống, mỉm cười tinh nghịch:
– Ư… hihi… lớn như vậy cơ à. Đúng là tuổi trẻ tài cao mà.
Tiểu Phàm giật mình, toan định lấy tay ấn xuống thì đã bị nàng áp sát, Văn Mẫn táo tợn dang hai chân ngồi lên đùi Tiểu Phàm, nàng dí sát mặt vào hắn, thì thào:
– Tiểu đệ, nói cho ta biết, đệ tên là gì.
Chao ôi, thơm quá, hơi thở của nàng thật là thơm mát, dịu ngọt và đầy sức quyến rũ đang phả thẳng vào mặt gã thanh niên mới lớn làm cho hắn đê mê, tê dại…
– Đệ là Tiểu Phàm – Hắn nhắm mắt, trả lời như trong mơ.
– Tiểu Phàm… hihi… cái tên rất hay… Tiểu Phàm, tối qua đệ khó chịu lắm có đúng không? Hihi…
Văn Mẫn đung đưa cặp mông của mình, nàng sang sê nó trên đùi Tiểu Phàm, khúc khích cười lẳng lơ với y. Dù qua tới mấy lớm vải, nhưng chừng đó cũng đủ làm y sướng tê tái cả người, nhưng vừa nghe câu hỏi của Văn Mẫn, Tiểu Phàm giật mình tỉnh mộng, y mở chòng mắt nhìn nàng:
– Đệ… sư… sư tỷ… tỷ biết rồi sao.
Văn Mẫn ngửa đầu cười ngặt nghẽo, trêu chọc y:
– Đệ lẽo đẽo theo sau Đại Nhân ta đã biết ngay từ đầu rồi, vì khứu giác của ta rất nhạy bén… với đàn ông. Hihihi. – Tới đây, Văn Mẫn khẽ che miệng, bật cười thích thú, nụ cười của nàng ẩn chứa nét tà dâm trong người.
– Tỷ tỷ… đệ xin lỗi, đệ không có cố ý. – Y trả lời, giọng run run, vừa sợ vừa thích.
Y sợ vì nếu như Văn Mẫn đem chuyện này nói lại với Tống Đại Nhân, thì tình huynh đệ hai người coi như chấm dứt. Nhưng y thích vì y có linh cảm rằng, vị sư tỷ này của y vô cùng dâm đãng, không chừng, nàng ta sẽ là món quà mà ông trời mang xuống cho y. Tiểu Phàm vừa trả lời, vừa thăm dò thái độ của nàng.
Như biết được suy nghĩ của Tiểu Phàm, Văn Mẫn bật cười thích thú, nàng cười khanh khách rồi buông lời hỏi Tiểu Phàm:
– Tiểu Phàm, sư tỷ có đẹp không?
– Có, sư tỷ như thần tiên giáng trần vậy.
– Vậy sao… hihi… chẳng phải đêm qua… đệ đã nhìn thấy hết rồi sao… ư… ưm…
– Tỷ tỷ… nhưng đêm qua tối quá… Tiểu Phàm không nhìn thấy rõ… tỷ tỷ có thể… có thể… cho Tiểu Phàm xem lại được không? Ư… ư…
Nhận thấy đối phương thay đổi teo chiều hướng tốt, Trương Tiểu Phàm liều lĩnh đáp trả lại, đồng thời y còn táo bạo vươn một tay ra xoa xoa lên một bên đùi non của Văn Mẫn.
– Hihi… Tiểu Phàm, đệ thú vị thật đấy… ư… tỷ thích… đệ đã từng quan hệ… với nữ nhân chưa? Hihi…
– Ư… Đệ chưa… ư… sư tỷ… tỷ giúp đệ với… ư… đệ khó chịu quá… ư… ư…
– Ư… hihi… tốt… lắm… vậy đệ… đã từng hôn ai chưa? – Văn Mẫn tiếp tục kích dục y bằng những câu hỏi gợi tình, mông thì vẫn liên tục sàng sê trên hạ bộ của Tiểu Phàm.
– Đệ… cũng chưa. – Tiểu Phàm trả lời, nhưng tay y lúc này cũng đánh liều vòng tay ra sau mông mà xoa xoa nắn nắn bộ mông tròn lẳn của Văn Mẫn…
– Ưm… hihi… vậy… đệ… Tiểu Phàm… có muốn ta dạy đệ không hihi?
– Ư… có… đệ muốn… Văn Mẫn tỷ tỷ, hãy dạy đệ đi… ư… ưm…
– Hihi… Tiểu Phàm ngoan lắm… ư… há miệng ra cho ta nào… ưm… hihi…
Tiểu Phàm ngoan ngoãn ngửa cổ há lớn miệng, y thé cái lưỡi ra chờ đợi. Văn Mẫn ngồi trên đùi y chỉ chờ có thế mỉm cười cúi xuống trám kín lấy miệng Tiểu Phàm, nàng lùa lưỡi vào trong quấn lấy lưỡi y rồi nút cái chụt một cái:
– Hihi… thế nào… Tiểu Phàm có thích không? – Văn Mẫn nhả miệng y ra, mỉm cười hỏi.
– Ư… có… đệ thích… đệ thích lắm… tỷ tỷ… hôn đệ nữa đi.
Tiểu Phàm vừa nói vừa nhìn nàng, y há miệng ra, tiếp tục chờ đợi. Văn Mẫn mỉm cười cúi xuống, tiếp tục xoắn lấy lưỡi Tiểu Phàm. Nàng vừa hôn vừa trườn trườn trên người y. Tiểu Phàm như đã nói, học nghệ thì ngu dốt, nhưng chuyện trai gái lại tỏ ra rất thông thạo, mới nụ hôn đầu còn bỡ ngỡ, thế mà chỉ sau nụ hôn thứ hai đã biết phải làm gì. Y cũng đưa chiếc lưỡi của mình ra quấn chặt lấy lưỡi Văn Mẫn, y cũng đã biết lùa sâu lưỡi vào miệng nàng đáp trả, hành động của y khiến Văn Mẫn khá bất ngờ và thích thú. Nàng đá lưỡi với y một cách đê mê, nhiệt tình, vừa đá lưỡi, nhưng mông Văn Mẫn vẫn không quên nhiệm vụ của mình, xàng xê, chà sát liê tục nó lên vùng hạ bộ của Tiểu Phàm, bàu ngực nàng mỗi lần rướn lên lại như muốn nhét luôn nó vào miệng Tiểu Phàm vậy. Ôi, thật là thơm mát.
Vừa nút lưỡi Tiểu Phàm, Văn Mẫn trườn dần xuống dưới, lưỡi nàng nhẹ nhàng và mềm mại như một tấm nhung, lướt nhẹ trên cằm Tiểu Phàm rồi di chuyển dần xuống dưới cổ. Vừa thế, tay Văn Mẫn lại thoăn thoắt cời dây đai và vạch áo của Tiểu Phàm sang hai bên. Nàng liếm xuống cổ rồi rê lưỡi xuống lồng ngực của Tiểu Phàm và cuối cùng là ngậm lấy đầu ti của y mà nút mạnh một cái:
– A… A… A… TỶ TỶ… ĐỆ SƯỚNG…
Văn Mẫn bật cười thích thú khi thấy Tiểu Phàm rú lên như con sói vậy, nàng nhấc mông xuống cúi người bú ti cho Tiểu Phàm, một bên bú còn một bên nàng dùng hai ngón tay vê về đầu ti bé xíu của y. Phía sau, mông Văn Mẫn ngúng nguẩy sang hai bên trông vô cùng kích thích…
– AAA… AAA… ÔI… SƯ TỶ… ÔI… ÔI…
Văn Mẫn mỉm cười, lưỡi vẫn đánh mạnh lên đầu ti Tiểu Phàm, một tay vê vê đầu vú còn lại, cánh tay kia cũng xoa xoa xuống vùng hạ bộ của Tiểu Phàm. Khi cánh tay nàng chạm vào khúc côn giữa hai chân y thì nàng mở tròn mắt rồi giật mình đứng dậy. Bên dưới Tiểu Phàm là một cục u to tướng, đội lên cao ngất như cột buồm, có vẻ như chiếc của hắn cũng không kìm hãm được sự nổi dậy của nó. Văn Mẫn tròn mắt nhìn vào đó rồi nhìn Tiểu Phàm, nàng ra lệnh với đầy vẻ phấn khích:
– Tiểu Phàm, đứng dậy, cởi hết ra cho tỷ tỷ xem nào. Ư… hihi…
Giọng nói của nàng nhẹ nhàng, thánh thót, nhưng chẳng khác nào mệnh lệnh, không thể chối từ. Tiểu Phàm thoăn thoát nghe theo lời nàng, y đứng dậy, lột hết áo ra rồi tụt quần trong lẫn quần ngoài ra. Con cặc y được giải phóng, bật bung lên cương cứng, dài ngoằng và to lớn, lắc lư trước mặt Văn Mẫn một cách đầy thách thức và khiêu khích. Trong nháy mắt, Tiểu Phàm đã hoàn toàn trần truồng, khoe trọn con cặc kiêu hãnh của y trước mắt một tiên nữ.
– ÔHHHHH…
Văn Mẫn đưa tay lên bụm chặt miệng để ngăn tiếng rên phát ra trong miệng nàng, nàng lại được một phen nữa tròn mắt vì bất ngờ, nàng nhìn rò con cặc của Tiểu Phàm cứ lớn dần lớn dân lên như gậy như ý của Tôn Ngộ Không vậy. Bây giờ to và dài gấp đôi ban nãy. Nó quá to so với sự tưởng tượng của Văn Mẫn, so với của Tống Đại Nhân thì con cặc của Tiểu Phàm vượt trội hơn hẳn, nó vừa to hơn, dài hơn và trông có vẻ còn bền bỉ hơn. Điều khiến Văn Mẫn ngỡ ngàng là một pháp bảo tốt đến như vậy lại thuộc quyền sở hữu của một thằng nhóc mới 17, 18 tuổi. Thật không thể tin nổi, một báu vật quý như vậy mà hôm nay nàng mới phát hiện ra. Nàng thích thú quỳ sụp xuống, xuýt xoa:
– Ôi… nó thật là to quá đi… trời ơi… ngon quá… hihihi…
Nàng quỳ giữa hai chân Tiểu Phàm, nhìn chằm chằm vào bảo vật của y. Rồi nàng đưa một cánh tay ngọc ngà ra vuốt ve lấy thân cặc:
– Ưm… hihi… thật là có sức nặng nha…
– Um… Văn Mẫn tỷ tỷ. Tiểu Phàm rất vui khi tỷ thích nó.
Văn Mẫn ngước nhìn lên Tiểu Phàm, nàng cười thích thú với y:
– Tỷ sẽ khiến cho đệ cũng phải thích tỷ. Ahihi…
Rồi nàng lấy tay nắm chặt lấy thân cặc của Tiểu Phàm, trước ánh mắt mong chờ của y, Văn Mẫn há miệng ngoạm lấy đầu rùa của Tiểu Phàm, nút một cái thật mạnh, nghe chụt một cái, cả cái đầu khấc to bè của y nằm gọn trong cái miệng xinh xắn của nàng.
– Ưm… ôi… iiiii…
Tiểu Phàm nhắm chặt mắt, cảm giác tê dại chạy khắp cơ thể y, cảm giác này thật là kỳ lạ, y chưa từng được hưởng thụ bao giờ, khắp người Tiểu Phàm nổi gai vì sướng. Miệng lưỡi của Văn Mẫn mềm mại như một con rắn vậy, quấn quanh, mút chùn chụt lên đầu khấc của Tiểu Phàm, cứ thế nàng say sưa nút chặt lấy đầu khấc của Tiểu Phàm, tay không ngừng vuốt lên vuốt suống dọc theo thân cặc:
– A… A… A… SƯ TỶ… ĐỆ SƯỚNG QUÁ… Á… Á… Á…
Tiểu Phàm rú lên như một con sói giữa rừng trúc, y giật giật mấy cái, xuýt chút thì xuất tinh. Rất may là bằng kinh nghiệm thủ dâm mấy năm qua của mình, Tiểu Phàm đã kìm hãm lại được. Văn Mẫn cười khanh khách trước biểu cảm của Tiểu Phàm, nàng lấy tay lau miệng rồi trườn lên sát măt y, một cánh tay vẫn vuốt ve con cặc to đùng:
– Tiểu Phàm… đệ sướng thật không?
– Hừ… hừ… Văn Mẫn sư tỷ… đệ sướng… đệ sướng lắm… tỷ làm cho đệ sướng quá… phù… phù…
Tiểu Phàm vừa thở hổn hển vừa trả lời, mắt nhìn xoáy vào bộ ngực phập phồng của nàng. Phát hiện ra điều đó, Văn Mẫn thích thú nhìn y mỉm cười:
– Hihi… có muốn sờ vào nó không?
– Có… đệ có chứ…
Nói đoạn, Tiểu Phàm đưa một tay ra chộp lấy nó định bụng sẽ xoa bóp cho thật đã đời, nhưng cánh tay y vừa vươn ra đã bị chặn lại bởi những ngón tay ngọc ngà của nàng:
– Hihi… nóng vội thế, từ từ đã nào…
Rồi rất nhẹ nhàng, Văn Mẫn đặt tay Tiểu Phàm xuống phiến đá, nàng lùi lại vài bước uốn éo thân mình, miệng cười khúc khích, trước ánh mắt mong chờ, them thuồng của y, Văn Mẫn vòng tay ra phía sau lưng, kéo nhẹ chiếc dây vải thắt quanh vòng eo nhỏ xíu của nàng ra, rồi vẫn với một nụ cười dâm đãng dành cho Tiểu Phàm, Văn Mẫn lấy tay gạt nhẹ từng lớp áo mỏng ra khỏi người.
Tiểu Phàm nhìn từng lớp từng lớp áo của Văn Mẫn rới xuống đất, rồi từng mảng, từng mảng da thịt của nàng cứ dần dần lộ ra mà cổ họng y khô không khốc, y đang bị nàng vơn như mèo vờn chột, thật là quá khó chịu rồi, con cặc y giật giật liên hồi như muốn biểu tình, hơi thở ý gấp gáp như cá ngạt nước. Trong mắt ý lúc này, ngoài vị sư tỷ đẹp như tiên nữ này ra thì y không còn nhìn thấy thứ gì trên đời nữa.
Chiếc áo quây mỏng manh, nhỏ xíu là mảnh vải cuối cùng được Văn Mẫn tháo ra khỏi cơ thể. Cả thân hình trắng toát của nàng hiện hữu trước mắt Trương Tiểu Phàm một cách thật chân thực. Mặt nàng xinh như thiên thần, nụ cười ẩn chứa những nét tà dâm vô cùng kích thích. Bầu ngực nàng căng tràn, bung lên ngạo nghễ, nhấp nhô theo từng hơi thở, bên dưới là cái bụng phẳng lì, không một vết gợn với vòng eo nhỏ xíu. Xuống nữa là bộ mông tròn vo, cong vút ra phía sau, giữa hai chân nàng là một khoảng đen mịn màng, thơm ngát. Tiểu Phàm có thể ngửi thấy mùi dâm khí thơm ngát đang thoang thoảng toát ra từ âm hộ của nàng.
Mắt dán chặt vào Văn Mẫn, Tiểu Phàm như muốn qịu xuống, y dựa người vào tảng đá, một tay ấn mạnh con cặc của y xuống, hai chân kẹp chặt lấy nó, thở dốc, cố gắng điều hòa chân khí của mình. Văn Mẫn đưa tay che miệng, nàng bật cười thích thú khi thấy hành động cố gắng kiềm chế của Tiểu Phàm khi nhìn thấy cơ thể của nàng. Nở một nụ cười thật dâm, Văn Mẫn nhấc chân ra khỏi đống quần áo, bước tới tảng đá, nơi Tiểu Phàm đang lấy nó làm điểm tựa. Nàng bước đến bên Tiểu Phàm, dí sát bầu ngực căng tròn của nàng vào miệng y, nhìn vào ánh mắt đờ đẫn của Tiểu Phàm, mỉm cười khiêu khích:
– Tiểu Phàm, đệ muốn bú ngực cho sư tỷ không? Hihi… Ứ… ưm… ư…
Văn Mẫn chưa nói hết câu thì nàng đã ngửa cổ lên trời mà rên ư ứ. Tiểu Phàm không thể nào kiềm chế được nữa, y há miệng ngoạn chặt lấy bầu vú của Văn Mẫn, nút mạnh một cái khi nàng còn chưa nói hết câu khiến Văn Mẫn phải rung mình mà rên lớn:
– Ưm… ư… ư… hihi…
Văn Mẫn ngửa cổ lên trời, ưỡn hai bầu ngực vào mặt Tiểu Phàm, lúc này y như một con hổ đói gặp được miếng thịt thơm, y hôn ngấu nghiến lên một bầu vú của nàng, bên vú còn lại y dùng tay xoa bóp, nhào nặn một cách tho bạo, vần vũ. Lưỡi y thi thoảng lại đánh tanh tách lên đầu ti nàng một cách vô cùng chuyên nghiệp, hai bầu vú của Văn Mẫn biến thành đủ mọi hình dạng méo mó vì bàn tay và miệng lưỡi của Tiểu Phàm, hành động của nàng khiến cho Văn Mẫn không dám tin đây là lần đầu tiên y làm tình với gái:
– A… a… a… Tiểu Phàm… tỷ sướng… ư… ư… ư… sư tỷ sướng… đệ giỏi quá… a… a… a…
Văn Mẫn nhắm mắt rên lớn, nàng ngửa cổ, hai tay ôm lấy đầu của Tiểu Phàm, ép chặt y dính vào phiến đá mà chà sát hai bầu ngực vào miệng y. Miệng Tiểu Phàm chật một mồm vú của Văn Mẫn, thiếu điều muốn nuốt cả khổi thịt khổng lồ đó vào miệng mà thôi…
Sau màn bú vú mê mệt. Tiểu Phàm nhả vú của Văn Mẫn ra, ngồi phịch xuống bên cạnh phiên đá, y thở dốc. Văn Mẫn mỉm cười nhìn xuống khuôn mặt thỏa mãn của y, mỉm cười:
– Thế nào… Tiểu Phàm có thích không?
– Phù… phù… có… đệ thích lắm… vú của tỷ… thơm quá… ngon quá… phù… phù…
– Hihi… vậy… chúng ta tiếp tục nhé… hihi…
– Vâng… sư tỷ… ưm…
Tiểu Phàm há miệng đón nụ hôn của Văn Mẫn từ trên xuống. Hắn chống hai tay ra phía sau, ngửa dần ra khi Văn Mẫn đang sấn tới dần, nàng nằm bò lên người y, hai lưỡi vẫn xoắn lấy nhau như hai con rắn. Nàng vừa đá lưỡi với Tiểu Phàm vừa đặt một tay lên vân vê hai đầu ti của y khiên cho Tiểu Phàm thi thoảng lại giật bắn người vì sướng.
Sau màn đá lưỡi đầy mê hoặc, Văn Mẫn bắt đầu thể hiện kinh nghiệm giường chiếu thượng thừa của mình. Nàng rời lưỡi Tiểu Phàm, di chuyển xuống dưới liếm lên cổ y, lưỡi của Văn Mẫn mềm mại như một con rắn vậy, nàng liếm những đường dài chạy quanh cổ làm cho Tiểu Phàm hoàn toàn thụ động, chỉ còn biết ngửa cổ lên trời, nhắm chặt mắt lại mà rên ư ử trong họng:
– Ưm… ư… ư…
Văn Mẫn nghe y rên như vậy thì tỏ ra thích thú, nàng khẽ cười:
– Hihi… Tiểu Phàm, đệ rên lớn như vậy, coi chừng Điền Linh Nhi sư muội có thể nghe thấy đó… ư… hihi…
– Ư… không sao… Văn Mẫn sư tỷ… tỷ yên tâm… Linh Nhi sư tỷ… giờ này… có lẽ tỷ ấy vẫn đang tắm bên hồ rồi… chưa quay lại đâu… ư… ư…
– Á à… gớm nhỉ… hóa ra từ trước tới giờ… đệ toàn đi nhìn trộm Linh Nhi sư muội tắm hay sao?
Trương Tiểu Phàm giật bắn mình, vội đưa tay che miệng. Chỉ vì không kiểm soát được bản than, y vừa để lộ điều bí mật nhất của mình:
– Chết rồi. Đệ lỡ lời… Văn Mẫn sư tỷ… xin tỷ đừng để tỷ ấy biết.
Văn Mẫn cười ngả ngớn trước điệu bộ sợ hãi của Tiểu Phàm:
– Ư haha… xem ra Tiểu Phàm đệ cũng chẳng vừa đâu? Vậy đệ mau trả lời ta. Đệ có thích Linh Nhi sư muội hay không?
– Đệ có… tất nhiên là đệ có rồi. – Y trả lời không chút do dự. Văn Mẫn lại càng cười lớn…
– Hihi… được lắm Tiểu Phàm, vậy hôm nay, ta sẽ thử xem biểu hiện của đệ có xứng với muội ấy không. Hehe…
Văn Mẫn nói xong nhào tới lồng ngực của Tiểu Phàm, le lưỡi liếm quanh đầu ti của y:
– SƯ… sư tỷ ơi… ư… ư…
Tiểu Phàm nhắm chặt mắt, ngửa người ra và rên lớn, lần này lưỡi của Văn Mẫn đang vẫn quấn quanh hai đầu ti của y, nàng vừa mỉm cười, vừa liếm ty Tiểu Phàm, đồng thời liên tục chà sát hai bầu ngực lên người của Tiểu Phàm. Y sướng quá, chỉ biết nhắm chặt mắt, hai tay bóp nghiến hai nắm đất, khắp người y nổi gai, cố gắng gồng người chịu đựng. Văn Mẫn vừa liếm ti, vừa rên ư ử trong cuống họng, ánh mắt lẳng lơ nhìn lên Tiểu Phàm, trông vô cùng dung tục.
– Ưm… hihi… Tiểu Phàm… đệ thích không… ư… ư…
– A… a… a… đệ thích… đệ thích lắm… a… a… a… sư tỷ ơi… đệ sướng… ư… ư… ư…
Tiếu Phàm giật giật người, la lơn đáp lại, ý cố gắng kìm nén cơn sướng để không bị xuất tinh. Trong khi đó, lưỡi của Văn Mẫn đã di chuyển dần xuống dưới, quấn và liếm quanh bụng y. Nàng quỳ bò giữa hai chân Tiểu Phàm, chà chà bộ ngực lên thanh sắt nóng hổi của y, vừa liếm bụng vừa mỉm cười thích thú nhìn lên Tiểu Phàm:
– Hihi… sướng không?
– Ư… sướng… đệ sướng quá… a… a… a…
Văn Mẫn đưa lưỡi liếm một đường dài từ bụng lên lồng ngực cửa Tiểu Phàm, rồi lại quấn quanh hai đầu ti, cả người nàng trườn lên trường xuống, chà sát bộ ngực căng tròn đó lên người Tiểu Phàm rồi cuối cùng nàng trườn hẳn lên tram kín lấy miệng lưỡi của Tiểu Phàm, ngay lập tức y há miệng đón nhận. Hai người cứ thế xoắn lấy lưỡi nhau them một hồi nữa. Thật quá ư là đê mê và sung sướng. Văn Mẫn vừa nút lưỡi tiểu Phàm, vừa xàng xê bộ ngực của nàng lên lồng ngực của y, hai bầu vú mềm mại, mát lạnh của nàng trượt lên trượt xuống. Tiểu Phàm một tay chống xuống đất, tay còn lại chu du, vuốt ve khắp tấm lưng ong mịn màng của nàng, thi thoảng lại xoa xoa cặp mông tròn lẳn của Văn Mẫn. Miệng y há lớn, đớp lấy lưỡi nàng một cách cuồng vã, như muốn nuốt luôn chiếc lưỡi của Văn Mẫn vào miệng y vậy.
– Um… umw… khá lắm Tiểu Phàm… hihihi… ư…
Sau màn nút lưỡi đê mê, Tiểu Phàm được Văn Mẫn dựng dậy, y đứng dựa mông vào tảng đá lớn còn nàng quỳ ngay bên dưới chân y. Con cặc y chĩa ngược lên chĩa thẳng vào mặt Văn Mẫn một cách đầy kiêu hãnh. Văn Mẫn mỉm cười thích thú, nàng dùng tay vuốt ve thân cặc, miệng thì thào:
– Hihi… thật là to quá…
Rồi nàng cầm lấy khúc thịt đó, ưỡn người lên, một tay Văn Mẫn tự bóp vú của nàng, một tay cầm cặc Tiểu Phàm, chĩa chĩa nó vào bầu vú, cứ thế luân phiên cho cặc Tiểu Phàm hôn hai bầu vú của nàng, rồi cuối cùng, nàng quỳ hẳn lên, kẹp khúc thịt nóng hổi đó vào giữa hai bầu ngực, trườn lên trường xuống:
– A… A… A… VĂN MẪN SƯ TỶ, ĐỆ SƯỚNG… TỶ LÀM CHO ĐỆ SƯỚNG QUÁ… A… A… A…
Tiểu Phàm rú lên, y đứng thẳng, một tay đặt lên vai trần của nàng, một tay y chống hông, tự đẩy lên đẩy xuống con cặc giữa hai bầu ngực của Văn Mẫn, con cặc dài ngoằng, nóng hổi của y mất hút rồi lại hiện ra giữa hai bầu ngực của nàng, chọc lên tận miệng Văn Mẫn, sự chà xát của hai bầu ngực căng tròn, mát lạnh ma sát với khúc thịt nóng hổi của Tiểu Phàm đem lại cho y một khoái cảm chưa từng thấy, đầu y như muốn nổ tung, đám tinh trùng trên đầu cu y chỉ trực chờ bắn thẳng lên mặt nàng. Thế nhưng, bằng kinh nghiệm thủ dâm thượng thừa, Trương Tiểu Phàm vẫn đang áp chế được nó.
Nhưng Văn Mẫn thì không buông tha, nàng liên tục xàng xê cơ thể của mình, nàng lắc lư hai bầu vú của mình lên thân cặc Tiểu Phàm một cách nhanh và mạnh hơn, Tiểu Phàm sướng đến tột độ, tinh trùng y tích tụ nơi đầu cu chỉ trực phọt ra. Sợ thất thố trước mặt nữ nhân, biết mình sắp không chịu nổi, y đẩy vội Văn Mẫn ngã ngửa ra rồi qịu xuống mà thở dốc:
– Phù… phù… Văn Mẫn sư tỷ, để xin lỗi… đệ sợ… đệ ra mất… xin lỗi sư tỷ…
Văn Mẫn ngồi ngửa ra trước mặt Tiểu Phàm, hai tay nàng chống ra phía sau, hai chân dang rộng phơi bày âm hộ nàng với khe thịt hồng hồng nhơm nhớp dâm khí trước mặt Tiểu Phàm. Với gương mặt lẳng lơ và nụ cưới dâm đãng ném về phía Tiểu Phàm, nàng buông giọng lẳng lơ, đĩ thõa:
– Ưm… ư… hihi… Tiểu Phàm thấy lồn sư tỷ thế nào? Có đẹp không?
Tiểu Phàm nuốt ực nước miếng vào trong cuốc họng, mắt dán chặt vào múi thịt của nàng, miệng trả lời theo bản năng:
– Ực… ư… đẹp quá… sư tỷ… tỷ đẹp quá…
– Hihi… vậy sao? Vậy sư tỷ cho đệ đó… hãy tới ăn nó đi… ư… ư…
Ngay lập tức Tiểu Phàm bò sốc tới, bằng một hang động khá thèm khát, y vục ngay đầu vào giữa hai chân Văn Mẫn, há miệng ra mà ngoạm lấy cái lồn của nàng một cách ngon lành, liếm mút một cách hung hăng và có đôi chút hơi vụng về. Một cảm giác khó tả xông lên người Văn Mẫn. Nàng rên lên thật to khiến Tiểu Phàm giật mình. Tiếng rên của nàng rất to và đầy nhục cảm:
– OH… TIỂU PHÀM… OHHHHH…
Tiếng rên của Văn Mẫn kích thích Tiểu Phàm một cách dữ dội, khi mà chính y là người gây ra nó, như có thêm động lực, y sung sướng ngoạm chặt lấy lồn nàng, đưa lưỡi ngoáy thật sâu vào trong lồn. Loáng một cái, Tiểu Phàm đã bắt đầu quen dần với việc này chỉ trong lần đầu tiên được liếm lồn, lưỡi y liếm thật sâu vào trong lồn còn miệng thì cùng lúc bắt đầu mút chùn chụt. Văn Mẫn sướng quá, nàng rùng mình, xuất khí đầm đìa. Cơn sướng như điên như dại lan tỏa khắp người Văn Mẫn. Nàng rên rỉ, quằn quại lien hồi:
– OH… AAAA… TIỂU PHÀM… ĐỆ GIỎI QUÁ… TA SƯỚNG… SƯỚNG LỒN QUÁ… A… A…
Trương Tiểu Phàm quỳ bò giữa hai chân nàng, y chống khuỷu tay xuống đất, dùng hai bàn tay nâng mông Văn Mẫn lên cao hơn, nàng cũng chống tay ra phía sau, tự hẩy mông mình lên hợp tác. Khi lồn nàng và miệng y ở tư thế dễ dàng nhất, Tiểu Phàm lại ngoạm chặt lấy nó, y liếm lên liếm xuống, ngoáy vào trong lồn Văn Mẫn, thi thoảng lại mút chùn chụt phía ngoài lồn nàng, có lúc y cứng lưỡi lại mà đâm sâu vào lồn Văn Mẫn, rồi lại mềm lưỡi ra mà liếm cả xuống lỗ đít nàng. Hành động còn chuyên nghiệp hơn cả những tay chơi gái thượng thừa. Tất nhiên là Văn Mẫn sướng quá. Nàng cong người lên như một con tôm, một tay chống xuống đất, một tay ôm lấy đầu Tiểu Phàm ấn chặt nó vào lồn mình:
– AAA… TIỂU PHÀM ƠI… IIIII… II… TA RAAAAA… AAAAA… SƯ TỶ RA… AAAAA…
Sau tiếng hét thảm thiết, Văn Mẫn giật giật người, âm hộ nàng phun ra từng dòng dâm khí nóng bỏng như nham thạch, trào hết vào miệng Tiểu Phàm. Nàng lại lên đỉnh thêm một lần nữa trước miệng lưỡi của Tiểu Phàm.
Sau màn xuất khí đầm đìa, Văn Mẫn nằm bẹp xuống đất, thở dốc, trong khi đó, Tiểu Phàm vẫn chăm chỉ ở giữa hai chân nàng, y liếm sạch dâm thủy của nàng rồi liếm xuống hai đùi non. Lưỡi y di chuyển dần lên trên, ngoáy sâu vào lỗ rốn của nàng, một tay y day day lên mu lồn nàng, tay còn lại vươn lên mà xoa bóp cặp vú phập phồng của Văn Mẫn.
– ÔI… Ư… AAAAA… TUYỆT QUÁ… SƯỚNG QUÁ… TIỂU PHÀM… SƯỚNG QUÁ ĐI… AAA…
Văn Mãn lúc này hoàn toàn thụ động bởi khoái cảm do Tiểu Phàm mang lại, nàng giật giật cơ thể liên hồi, miệng thì cứ la hét thảm thiết không thôi.
Lát sau, lưỡi của Tiểu Phàm cũng rê dần lên đến ngực nàng. Lưỡi y liếm quanh, đánh tanh tách lên đầu vú. Tiểu Phàm cứ miệng bú, tay bóp luân phiên hai bầu vú của nàng. Rồi lưỡi cũng liếm dần lên cổ, khi lưỡi y chạm đến môi nàng, ngay lấp tực Văn Mẫn há miệng ra đớp lấy, hai người xoắn chặt lưỡi vào nhau, ôm ấp vuốt ve cơ thể nhau trong cơn động tình liên miên không dứt.
Sau khi được Tiểu Phàm dùng lưỡi kích thích. Văn Mẫn ngay lập tức nứng trở lại, nàng lộn nhào một vòng, đẩy Tiểu Phàm nằm ngửa ra và đè lên người y. Văn Mẫn miệng vẫn dính chặt lấy môi Tiểu Phàm, nàng bò nửa vòng, nằm đối đầu với y, lúc này lưỡi Văn Mẫn rê dần xuống bên dưỡi, cả người nàng cũng di chuyển theo. Khi lưỡi nàng ngoạm lấy đầu ti của Tiểu Phàm thì cũng là lúc một bên vú của nàng ở ngay miệng y. Tiểu Phàm tất nhiên há lớn miệng mà ngoạm lấy bầu vú của nàng, hai người cứ thế mút vú cho nhau chùn chụt. Tiểu Phàm sướng quá, vị sư tỷ xinh đẹp như tiên nữ này từ trên trời rơi xuống đem lại cho y hết khoái cảm này tới khoái cảm khác…
Rồi khi lưỡi Văn Mẫn lấn xuống tới bụng Tiểu Phàm, khi nàng há miệng ngoạm lấy khúc thịt của y thì cũng là lúc hai chân nàng đã kẹp chặt lấy mặt y. Cái lồn hồng hồng, nhíp nhíp dâm thủy từ trên cao hạ xuống…
– Hum… umh… umh… um…
Đang ngập chặt lấy cặc Tiểu Phàm, Văn Mẫn cũng phải phát ra tiếng rên ư ử trong cuống họng. Âm hộ nàng bên trên bị tram kín bởi miệng lưỡi Tiểu Phàm. Cả múi thịt của nàng như thể đang bị y nuốt luôn vào miệng vậy. Tiểu Phàm dùng hai tay banh mông nàng ra, y há miệng hết cỡ nút một cái thật mạnh lên âm hộ nàng, sau đó là cái lưỡi lúc mềm lúc cứng, lúc liếm láp khắp bên ngoài, lúc khoét rât sâu vào bên trong, vẫy vùng trong biên khí của nàng. Văn Mẫn có lúc không chịu nổi, phai nhả cặc y ra há miệng rên lớn:
– AAA… TIỂU PHÀM… TỶ SƯỚNG… SƯỚNG LỒN QUÁ… A… A… A…
Rồi lại dùng lưỡi đá quanh đầu khấc của y, tay nàng tóm lấy thân cặc, vuốt trụ liên tục, mông nàng xàng xê bên trên, cảm giác như dâm khí đã tắm đẫm khuôn mặt của Tiểu Phàm. Lưỡi của Tiểu Phàm quá xuất sắc, đến nỗi Văn Mẫn phải nhả cặc y ra, quỳ lên, ma sát lồn nàng khắp khuôn mặt của Tiểu Phàm, miệng tiếp tục rên lớn:
– TA… RAAAAA…
Rồi nàng rùng mình, dâm thủy nức nở tuôn trào, phun khắp gương mặt của y. Vậy là Văn Mẫn đã lên đỉnh tới ba lần chỉ trong một thời gian ngắn. Sau màn xuất khí, Văn Mẫn đứng dậy, nàng quay người lại, thở dốc nhìn xuống Tiểu Phàm:
– Phù… hihi… Tiểu Phám, cảm ơn đệ. Hôm tay ta sướng lắm.
– Đệ cũng sướng lắm, cảm ơn Văn Mẫn sư tỷ nhiều…
– Hihi… Tiểu Phàm giỏi lắm… đệ sẵn sàng chưa?
– Đệ đã sẵn sang… xin mời sư tỷ chỉ giáo…
Văn Mẫn bật cười khúc khích, nàng lùi xuống hạ bộ của Tiểu Phàm, từ từ ngồi xuống, nàng vòng tay cầm khúc gân nóng hổi của Tiểu Phàm, kê nó đúng nơi cửa lồn ướt sung của nàng, từ từ ngồi xuống…
– Hư… ư… aaaaa…
Trương Tiểu Phàm nhắm nghiền mắt, khẽ rên nhẹ, đón nhận thời khắc trọng đại nhất trong cuộc đời của mình: Trở thành người đàn ông đích thực, đúng nghĩa của nó. Dưới sức nặng cơ thể của Văn Mẫn, con cặc to tướng của y tách dần hai mép thịt chui dần vào lồn nàng, từng chút một cho tới khi vào hoàn toàn. Một cảm giác đê mê, khó tả chưa từng có lan tỏa khắp người y. Tiểu Phàm cố gằn giọng để không phát ra tiếng rên lớn.
Ngồi trên, Văn Mẫn lim dim mắt tận hưởng cảm giác con cặc mới lạ, nóng ấm của gã trai trẻ nằm gọn trong người mình. Rồi sau đó nàng mở mắt, mỉm cười nhìn Tiểu Phàm và bắt đầu đong đưa cơ thể, cọ xát hai phần dưới vào với nhau. Tiểu Phàm rên lên thành tiếng, nhịp người theo hành động của nàng.
– Hư… ôi… sư tỷ… tuyệt quá… đệ sướng lắm… ư… a… a. A…
Văn Mẫn mỉm cười nhìn Tiểu Phàm, nàng cũng sướng quá, ngồi trên người hắn, nàng chống tay lên ngực, mông nhấp nhô liên tục, Tiểu Phàm cũng thích thú đưa hai tay xuống ôm lấy hai bờ mông của nàng mà xoa xoa theo nhịp nắc. Văn Mẫn ngây ngất, mỗi lần nhấp nhô lên xuống, nàng cảm nhận rất rõ ràng con cặc to tướng, cứng ngắc của Tiểu Phàm như chọc tới tận đáy động của nàng vậy. Khắp người Văn Mẫn nổi gai, nàng rên ư ử vì sướng:
– Ư… ư… ư… ư… ư…
Một lát sau, Văn Mẫn nằm gục xuống người Tiểu Phàm, áp sát bầu ngực căng tròn, đàn hồi của nàng lên lồng ngực y, hai tay bấu chặt lấy hai vai y và nắc mạnh hông nàng lên dương vật Văn Mẫn. Văn Mẫn sướng quá, sức công phá của con cặc Tiểu Phàm mỗi lúc một mạnh hơn…
Cảm giác của Tiểu Phàm bị đầy lên cao trào, y thở hồng hộc, vùng dậy, chơi nàng theo tư thế ngồi. Tiểu Phàm vòng tay ra ôm lấy hai bờ mông nàng, kéo mạnh cơ thể Văn Mẫn về phía mình. Con cặc y tiếp tục khoan phá một cách dữ dội vào không gian sâu thẳm của Văn Mẫn. Văn Mẫn cũng nhún nhảy, uốn éo, xàng xê cơ thể mình để có thể nuốt sâu hơn khúc thịt của Tiểu Phàm vào trong người.
Hai tay nàng đặt lên vai Tiểu Phàm, cơ thể nàng liên tục trườn lên trường xuống, cả hai đê mê, đắm chìm trong khoái lạc không biết đâu là bờ bến, nàng rên ư ử, còn y thở hồng hộc vì sướng. Quá phấn khích, Tiểu Phàm vòng tay lên bóp méo một bên vú của nàng, bên còn lại y cúi xuống mút lấy mút để. Văn Mẫn ôm chặt lấy đầu Tiểu Phàm, ưỡn ngực lên như muốn nhét luôn cả bầu vú vào miệng y vậy. Có lúc nghẹt thở vì bầu vú căng tròn đó, Tiểu Phàm phải nhả ra, há miệng mà thở như cá mắc cạn. Nhưng y vừa há miệng ra thì đã bị trám kín bởi cái miệng thơm mát, cái lưỡi mềm mại của nàng.
Hai người xoắn lấy lưỡi nhau trong những âm thanh ư ử không rõ nghĩa. Phấn khích đẩy lên đến cao trào, Tiểu Phàm theo đà, y đổi thế, đè ngửa Văn Mẫn ra bãi cỏ mà đâm mạnh con cặc bóng loáng của y vào trong lồn nàng, âm hộ Văn Mẫn mở rộng, nuốt trọn khúc thịt đó vào trong, ngập lút cán, Tiểu Phàm cảm thấy dâm thủy nóng bỏng của nàng đang bao trùm lên toàn bộ con cặc:
– A… A… A… TRỜI ƠI… SƯỚNG QUÁ… SƯỚNG LỒN QUÁ… A… A… A…
– ĐỆ CŨNG SƯỚNG QUÁ… SƯ TỶ ƠI… AAAAA… AA…
Cảm giác lúc này đối với Tiểu Phàm mới thật sự tràn đầy. Y thúc từng cú thật mạnh bạo trong lồn nàng, những âm thanh bành bạch của da thịt như vang khắp khu rừng trúc. Cặp vú của Văn Mẫn rung lên từng hồi. Cặp mông đàn hồi, săn chắc của nàng cũng nảy lên tanh tách như lò xo sau mỗi cú dập nắc như búa tạ của Tiểu Phàm. Văn Mẫn nhắm nghiền hai mắt, đầu nàng lắc qua lắc lại, rên rỉ quằn quại trong cơn sướng ập đến như song vỗ bờ:
– HAAA… ĐÚNG RỒI… ĐỊT TỶ ĐI, ĐỊT MẠNH LÊN… AAA… ĐỊT MẠNH VÀO LỒN TỶ ĐI… AAA… TỶ SƯỚNG… SƯỚNG LỒN QUÁ… TIỂU PHÀM GIỎI QUÁ… NÁT LỒN TỶ RỒI… A… A… A… TỶ LẠI RAAAAA…
Những tiếng rên la thảm thiết của Văn Mẫn kích thích tâm trí Tiểu Phàm một cách dữ dội. Đầu óc y mụ đi, không biết trời đất gì nữa. Lúc này kinh nghiệm không có ý nghĩa gì hết. Y địt bằng bản năng giao phối của giống đực. Con cặc nóng hổi cứng như sắt của y đâm sâu vào lồn Văn Mẫn đang nằm bẹp bên dưới, y đâm mãi, đâm mãi, ngày càng mạnh, cho tới khi Tiểu Phàm rú lên một tiếng như chó sói tru, rồi y rùng mình liên tục phun xối xả từng dòng, từng dòng dòng tinh dịch nóng hổi vào lồn Văn Mẫn. Dòng tinh dịch đầu tiên được xuất vào lồn một nữ nhân, nó đặc sệt, nóng bỏng chảy ào ạt vào trong người Văn Mẫn, trào cả ra ngoài.
Sau cú xuất tinh đã đời nhất từ trước tới giờ, Trương Tiểu Phàm đổ gục xuống người Văn Mẫn, y nằm vật ngửa ra, con cặc bật ra nghe póc một tiếng, tuột ra khỏi lồn nàng. Nó nằm vắt sang một bên đùi, nửa mềm, nửa cứng. Ở bên trên, chủ nhân của nó đang thở dốc, khóe miệng mỉm cười, thỏa mãn.
Rồi bỗng nhiên Tiểu Phàm cảm thấy nhột nhột, tê tê nơi đầu cu. Y giật mình ngẩng đầu lên nhìn xuống rồi phát ra một tiếng rên đầy thổn thức:
– Oh… Văn Mẫn… sư tỷ… tỷ làm gì vậy… ư… ư…
Thì ra, Văn Mẫn đã bò đến bên hạ bộ của y, nàng đưa con cu mềm mềm lên miệng há lớn miệng rồi le lưỡi liếm liếm những dòng tinh dịch còn sót lại trên đầu cặc. Tiểu Phàm ngước lên, bắt gắp ánh mắt dâm đãng của nàng ném cho mình, y càng sung sướng tột độ.
Tiểu Phàm cảm thấy không có gì trên đời sướng hơn nữa. Lần đầu tiên của y quá nhiều cảm xúc, y địt tơi bời vào lồn Văn Mẫn rồi lại được chính nàng làm sạch con cu bằng cái miệng của nàng. Cái miệng xinh xắn với đôi môi đỏ chót hơi trề ra một chút xíu trông vô cùng dâm đãng. Văn Mẫn đang bú lấy bú để con cặc của Tiểu Phàm.
Nhìn xuống cảnh đó y đã lại thấy vô cùng kích thích. Vừa xuất tinh xong nhưng Tiểu Phàm đã có dấu hiệu hồi phục trở lại, dương vật y chỉ hơi mềm ra một chút nhưng khi được Văn Mẫn bú thì nó lại cứng lên ngay. Những tiếng nhóp nhép do miệng Văn Mẫn bú lên cặc Tiểu Phàm cộng với cái lưỡi mềm mại như dài lụa đào bao quanh đầu khấc khiên cho con cặc Tiểu Phàm cương cứng trở lại ngay lập tức.
Khi con cặc Tiểu Phàm được liếm sạch, bóng loáng bởi lưỡi của Văn Mẫn thì cũng là lúc y đã sẵn sàng cho cuộc chơi tiếp theo. Không nói không rằng, Tiểu Phàm chồm dậy đẩy Văn Mẫn nằm ngửa ra đất, Văn Mẫn thấy vậy cưới khúc khích:
– Á… hihi… đệ định làm gì vậy… ư… ư…
– Hehe… sư tỷ… tỷ làm nó sống lại rồi… bây giờ đệ muốn chơi tiếp… hehe…
Tiểu Phàm định nhao lên người Văn Mẫn, nhưng y bị cánh chân ngọc ngà của nàng chặn trước ngực, Văn Mẫn Lẳng lơ nhìn Tiểu Phàm:
– Hihi… đừng vội… đợi ta đã… ta sẽ cho đệ chơi ở tư thế mới… ưhihi…
Nói đoạn, Văn Mẫn xoay người nằm bò xuống đất, ép sát phần thân trên xuống dưới, còn mông thì chổng lên quay về phía Tiểu Phàm, để lộ cái lỗ thiên thai mời gọi. Thân thể nàng lúc này uốn cong, càng thể hiện rõ những đường cong tuyệt mỹ. Tinh trùng Tiểu Phàm như muốn xộc lên não, xịt cả máu mũi trước tư thế mời gọi này của nàng. Y xốc tới, cắm mạnh con cặc vào lỗ lồn nàng đang mở ra từ phía sau nghe cái “Phụp…”:
– Ứ… A… A… A… A… A… A…
Văn Mẫn hét lên trong con sướng quằn quại. Sau mông nàng, Tiểu Phàm lúc này đang ôm chặt lấy hai bên hông, dương vật y đút sâu vào lồn Văn Mẫn, ngập lút cán. Lần này, Tiểu Phàm địt một cách dứt khoát, mạnh mẽ. Từng cú, từng cú, con cặc y thọc mạnh vào lồn Văn Mẫn, da thịt vỗ vào nhau lạch bạch. Văn Mẫn rên lên đầy nhục cảm:
– HỪ… Ư… Ư… A… A… A… A… TA SƯỚNG QUÁ… ĐỆ GIỎI QUÁ… A… A… A…
Tiểu Phàm không đáp lại, y tiếp túc nắc chan chat, lia lịa con cặc y vào giữa khe mông của Văn Mẫn. Nàng không thể ngờ mới lần đầu mà Tiểu Phàm đã thể hiện tốt đến như vậy. Làm tình một cách rất bản năng và đầy hào hứng.
Đã xuất tinh, nên Tiểu Phàm rất tự tin khám phá những khả năng của mình. Lần nay, y hoàn toàn làm chủ nhịp chuyển động. Bên dưới y, Văn Mẫn từ một người phụ nữ sành sỏi, chuyên nghiệp trong chuyện giường chiếu thì bây giờ đây, nàng như một thứ đồ chơi mà y giữ chặt, thọc ra thọc vào một cách thoải mái. Con cặc dài thưởn của y xọc tuốt đến tận gốc, rồi lại rút ra, thọc vào, liên tục. Âm hộ của Văn Mẫn co bóp một cách khủng khiếp, như muốn nuốt cạn tinh khí của Tiểu Phàm vậy. Sự kích thích đến tột độ khiến Tiểu Phàm dù đã xuất tinh một lần nhưng cũng không thể chịu đựng được lâu. Y thở hổn hển, chân tay run bần bật, rồi hộc lên một tiếng và xối nguyên dòng tinh dịch vào lồn nàng.
Tiểu Phàm nằm rút con cặc ra khỏi lồn nàng, ngồi ngửa ra đất, thở dốc, lần này y thỏa mãn thật sự, cảm giác chân tay không còn sức cựa nữa. Bên dưới, Văn Mẫn cũng nằm bẹp, nàng thở không ra hơi.
Sau chừng vài phút nghỉ ngơi, Văn Mẫn lồm cồm bò dậy, chỉ với một câu khẩu quyết phát ra trong miệng, đất cát, bụi bẩn dính trên người nàng đều bay ra sạch sẽ, cả tinh khí và dâm thủy vương vãi bên ngoài cũng không còn, tóc tai từ rũ rượi trở nên suôn mượt và sóng sánh trở lại. Trông Văn Mẫn bây giờ lại giống như một nữ thần trụy lạc. Tiểu Phàm ngước lên, đắm đuối vào cơ thể nàng, trong bụng thầm nghĩ mình là gã đàn ông may mắn nhất trên thế gian này.
Văn Mẫn bận y phục vào người, nàng mỉm cười bước đến bên Tiểu Phàm, ngồi quỳ một chân xuống đất, Văn Mẫn nâng cằm y lên đặt xuống môi Tiểu Phàm một nụ hôn nồng cháy. Lần này hai chiếc lưỡi quện vào nhau một cách nhẹ nhàng, lãng mạn. Sau một nụ hôn dai dẳng, Văn Mẫn rời môi Tiểu Phàm, thì thào:
– Hihi… Tiểu Phàm… cảm ơn đệ. Đệ tuyệt lắm… hihi…
Tiểu Phàm nhìn lên khuôn mặt xinh như tiên của nàng:
– Văn Mẫn sư tỷ… liệu đệ có còn được gặp sư tỷ nữa không?
– Hihi… đệ thích gặp ta sao.
– Đệ có, đệ có, ngày nào đệ cũng muốn gặp sư tỷ.
Văn Mẫn lại cười lớn tỏ vẻ thích thú, sau đó nàng thì thào với Tiểu Phàm…
– Hehehe… lẻo mép quá… nhưng ta thích… hihi. Nếu muốn gặp ta… hai hôm nữa, vào buổi tối, đệ tới nơi mà ta và Tống Đại Nhân đã gặp nhau… ư… hihi… nếu không ai phát hiện… ta sẽ ra gặp đệ… thế nào?
– Sư tỷ… tỷ nói thật chứ.
Tiểu Phàm ngước lên vừa nói vừa nhìn nàng. Văn Mẫn không trả lời, nàng cúi xuống tiếp tục hôn ngấu nghiến lên môi Tiểu Phàm. Sau đó ưỡn người lên, vạch một bên vú trắng hồng ra, chìa vào miệng y. Tiểu Phàm hiểu ý nàng, y cúi xuống bú lấy bú để lên bầu vú Văn Mẫn, nàng ta được thể lấy tay dí đầu y vào ngực, ưỡn người lên, mắt nhìn về hướng xa xa, cố tình rên rỉ lớn:
– AAA… TỐT LẮM TIỂU PHÀM… ĐỆ BÚ GIỎI THẾ NÀY… AI MÀ NỠ KHÔNG GẮP CHỨ… Ư… Ư…
Ánh mắt Văn Mân lẳng lơ, ném về nơi xa tít sau lưng Tiểu Phàm, cố tình để Điền Linh Nhi nghe rõ tiếng nàng rên. Sau đó nàng cúi xuống, thì thào vào tai Tiểu Phàm:
– Hihi… cho đệ biết một bí mật. Linh Nhi sư muội… cũng rất hoang dã và cuồng nhiệt đó, nhưng nếu muốn có muội ấy… thì đệ phải chủ động mới được… ahihi…
Trương Tiểu Phàm nghe vậy vội nhả vú nàng ra nhìn lên khuôn mặt Văn Mẫn thăm dò. Nàng đứng dậy, kéo chiếc áo yếm lên, rồi nở một nụ cười thích thú dành cho Tiểu Phàm, sau đó bay quay lưng bay vút lên cao, bỏ mặc y với vẻ mặt tần ngần. Tiểu Phàm đứng dậy, tồng ngồng nhìn theo bóng dáng Văn Mẫn mất hút rồi mà vẫn chưa tỉnh cơn mộng mị. Y phải tự bẹo má mình để chắc chắn rằng những gì y vừa trải qua không phải là một giấc mơ…
– Tiểu Phàm… ta về rồi đâyyyyy…
Nghe giọng nói trong vắt, quen thuộc, Trương Tiểu Phàm giật bắn mình:
– Chết rồi… sư tỷ về…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45