Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 25

Đúng lúc này, một luồng đạo quang sáng xanh khác lao vút vào, một thân ảnh kiều diễm thoắt ẩn thoắt hiện sau luồng sáng xanh nhạt đó, không ai khác chính là Bích Dao. Nàng sau khi quay lại thì bị đám nam nhân đệ tử của Luyện Huyết Đường tấn công tới tấp. Tất cả những đám nam nhân này đạo hạnh thấp kém, vốn dĩ không phải đối thủ của Bích Dao, nhưng sự xuất hiện của nàng khiến mắt và cu chúng sáng rực lên, thằng nào thằng nấy mắt hau háu nhìn vào thân hình nóng bỏng của nàng đều không sao kìm hãm được, không ai bảo ai, chúng nhao lên vồ tới nàng, tấn công tới tấp hòng khống chế và định hãm hiếp Bích Dao. Kỳ bảo Thương Tâm Hoa của nàng sau vài đường đầu tiên đã tước đoạt vài mạng, nhưng có vẻ như chúng được huấn luyện để sẵn sàng chết, thằng nào thằng nấy xông hết vào nàng, chúng quá đông và hung hãn, Bích Dao đành phải lùi lại để thủ thế, phải mất một thời gian khá lâu, Bích Dao mới tiêu diệt hết bọn chúng.

Khi nàng phi thân quay lại thì đã thấy cả Trương Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ đều đã bất tỉnh nhân sự. Nằm sõng xoài dưới đất. Còn Hắc Vô Tâm thì đang rất hả hê, thỏa mãn với món báu vật mà gã vừa đoạt được. Bích Dao biết nếu để gã có được cây gậy sắt đen sì kia, thì ắt hẳn đại họa sẽ ập tới, nên ngay lập tức nàng rút thanh đoản đao sắc lẹm ra tấn hắn công liền.

Mũi dao lao vun vút, xé gió từ đằng sau phóng tới nhắm thẳng cái đầu của tên ác ma đã gây cho nàng biết bao nhiêu là nỗi bất hạnh. Nhưng Hắc Vô Tâm cũng không phải là dạng vừa, hắn sống sót từ thời của Hắc Tâm Lão Nhân 800 năm về trước, đạo hạnh hắn tu luyện được đâu chỉ có dành cho mỗi việc chơi gái thôi đâu. Hắn nghe tiếng gió, khẽ nghiêng đầu một cái, mũi dao của Bích Dao đã xoẹt qua mặt hắn. Một mùi hương thơm quen thuộc từ cơ thể Bích Dao tỏa ra khiến hắn nhanh chóng nhận ra nạn nhân của mình chục năm về trước, nhanh như chớp, Hắc Vô Tâm vươn một tay ra, năm ngón tay của hắn chộp đúng vào bầu ngực nở nang của nàng, hắn tóm mạnh lấy lớp áo của Bích Dao, giật mạnh về phía sau. “Xoẹtttt…” cả người Bích Dao bị kéo mạnh về phía sau, nàng nhanh chóng đạp chân lên vách đá rồi lộn nhào người, tránh được cú va đập, đứng sừng sững, đối diện trước hắn.

Áo của Bích Dao bị hắn xé rách toang một khoảng trước ngực, sổ tung ra, phơi bày ra một bầu ngực trắng toát, thật to, thật tròn trước mắt gã. Hắc Vô Tâm nhìn vào bầu ngực trắng tròn của nàng, khoái trá cười ha hả:

– HAHAHA… BÍCH DAO TIỂU THƯ, 10 NĂM KHÔNG GẶP, KHÔNG NGỜ NÀNG CÒN ĐẸP HƠN TRƯỚC GẤP NHIỀU LẦN. TA RẤT VUI KHI LẠI ĐƯỢC NGẮM NÀNG KHỎA THÂN THÊM MỘT LẦN NỮA, HAHAHAHA…

Bích Dao nhìn xuống một bên vú của mình bị hắn xé rách, đầu vú đỏ hồng của nàng lộ ra trước mắt hắn, nhưng Bích Dao cũng không buồn lấy áo lên che lại, cứ để mặc nó như vậy, từ từ ngẩng đầu lên, tay chĩa lưỡi dao về phía hắn, bầu vú của nàng vì thế mà cũng vươn cao lên, nhấp nhô lên xuống, ở tư thế này, trông nàng đẹp và hấp dẫn vô cùng…

Bích Dao nhín hắn bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, miệng gằn lên, căm phẫn:

– Hắc Vô Tâm, hôm nay, ta sẽ dùng máu của ngươi để tế vong linh cho mẹ ta.

Nói đoạn, không cho Hắc Vô Tâm kịp lên tiếng, nàng tiếp tục phóng người, đâm dao về phía hắn. Hắc Vô Tâm cười nhạt, hắn đưa thanh Thiêu Hỏa Côn lên dao đấu kịch liệt với thanh đoản đao của Bích Dao, hai thứ binh khí va vào nhau vang lên leng keng khắp sơn động. Bích Dao tấn công tới tấp, cố tìm ra sơ hở để kết liễu mạng sống của hắn, nhưng Hắc Vô Tâm cũng chẳng phải là tay vừa, hắn bình tĩnh thủ thế, dùng Thiêu Hỏa Côn phá giải từng nhát dao chí mạng của nàng. Bích Dao lơ lửng trên không, một bầu vú hở hoàn toàn, một bầu vú thì lấp ló dưới làn vải mỏng, hai bầu vú nhấp nhô lên xuống theo từng chuyển động của nàng, ở giữa là khe ngực sâu hun hút, quyến rũ tới tột cùng, đầu nhũ hoa bị lộ của nàng hở ra, đỏ hồng, bé xíu, hấp dẫn vô cùng tận.

Hắc Vô Tâm quả không hổ danh là người kế cận của Hắc Tâm Lão Nhân. Hắn bình tĩnh chống đỡ từng đợt tấn công như bão táp của Bích Dao, mắt vẫn xoáy sâu vào bầu vú của nàng, cặp vú mà hắn đã từng nhào nặn, nhồi bóp hơn chục năm trước. Càng nhìn nàng, cơn nứng cặc của hắn càng dâng cao. Lúc này, Bích Dao đang thu thay lại, đâm mạnh con dao, nhắm thẳng buồng tim của hắn. Hắc Vô Tâm thấy thế thì tức giận vô cùng, hắn gầm lên, nghiêng người né tránh mũi dao đồng thời từ cánh tay kia phát ra một luồng nội lực cực lớn vào từ thanh Thiêu Hỏa Côn, ngay lập tức, nó tỏa ra một luống hào quang đỏ rực, đánh mạnh về phía Bích Dao, bao trùm lên cơ thể nàng. Bích Dao bị hắn phản đòn, quá bất ngờ, nàng nhảy vội ra phía sau nhưng không kịp. Chỉ thấy nàng hét lên một tiếng “Á… Á… Á…” đầy đau đớn. Rồi một tiếng “phịch” vang lên. Ắt hẳn là nàng đã bị trúng đòn không hề nhẹ.

Luồng đạo quang màu đỏ tan dần, hiện ra một thân ảnh kiều diễm, nhưng y phục của nàng lúc này đã bị rách nát tả tơi, Bích Dao nằm sõng xoài dưới đất, chân tay dang rộng, mềm nhũn người, sức mạnh từ thanh côn trong tay hắn thật sự ngoài sự dự đoán của nàng. Bích Dao không bị ngất đi sau đòn đó của hắn, nhưng chân tay nàng hoàn toàn bị tê liệt tạm thời, không thể cử động, nàng nằm đó quần áo rách tả tơi, phơi bày cặp vú trần trụi ra trước mắt tên ma đầu tà dâm, gian ác. Hắn lừ lừ bước tới, nhìn nàng, rồi đưa mắt xuống cặp vú trắng nõn của nàng, miệng cười ha há, đầy vẻ dâm dê, đắc chí:

– HAHAHA… BÍCH DAO… TA THẬT KHÔNG NGỜ, MỘT LẦN NỮA, CHÚNG TA LẠI GẶP NHAU TRONG HOÀN CẢNH NÀY… HÁ HÁ HÁ? HÔM NAY, HẮC LÃO GIA TA ĐÂY SẼ CHO NÀNG HƯỞNG LẠC THÚ TRẦN GIAN MỘT LẦN NỮA. HAHAHAHA…

Bích Dao nghe vậy thì cả kinh, nàng tê liệt toàn thân, không có cách nào cử động, cũng không thể mở mồm thóa mạ hay là chửi rủa hắn. Không hiểu hắn dùng yêu pháp gì mà có thể dễ dàng không chế nàng như vậy. Trong lúc Bích Dao còn đang loay hoay tìm cách tự giải huyệt thì Hắc Vô Tâm đã sừng sững đứng trước mặt nàng.

Hắc cười hềnh hệch đầy đắc chí, tay tóm lấy chiếc áo choàng trên người lột mạnh ra, rơi xuống dưới chân hắn. Hắc Vô Tâm ngạo nghễ đứng trước mặt Bích Dao, thân hình hắn trần truồng, lực lưỡng và to lớn, bắp thịt nổi lên cuồn cuộn, thì ra suốt từ nãy tới giờ, hắn chỉ khoác mỗi lớp áo chàng bên ngoài, còn bên trong, vẫn hoàn toàn trần như nhộng sau những cuộc làm tình thú tính đêm qua. Bên dưới là con cặc dài ngoằng, to bự của hắn dương ra, nhổng lên trời, hùng dũng cương cứng trông đến khiếp đảm.

– Ư…

Bích Dao không thể thốt lên lời, nàng chỉ có thể phát ra được một tiếng rên trong cuống họng, nhưng là tiếng rên kinh hãi, khiếp đảm. Con cặc lừng lững đó lại một lần nữa xuất hiện trước mặt nàng, con cặc đã lấy đi sự trong trắng của nàng trong lần đại họa năm đó.

Hắc Vô Tâm từ trên nhìn xuống, Bích Dao đang nằm vật dưới đất, không thể cử động, khuôn mặt sắc sảo, xinh đẹp, nằm ngửa người hai tay dang ra, quần áo rách tả tơi, vụn nát, cảm giác chỉ cần có một cơn gió nhẹ thôi qua cũng đủ làm nó tan thành tro bụi vậy. Hai vú nàng lồ lộ, nhấp nhô, căng phồng, ngà ngọc, nổi bật và trông gợi dục vô cùng. Ánh mắt kinh hãi của Bích Dao đang nhìn chằm chặp vào vưu vật của hắn càng làm cho Hắc Vô Tâm thêm khoái trá. Hắn nhếch môi cười hề hề đầy dâm dục:

– Hề hề… muốn lắm rồi phải không? Ta tới đây… hehehehe…

Nói đoạn, hắn không chần chờ nữa mà nhào tới ngay lập tức, hắn vứt thanh Thiêu Hỏa Côn sang một bên, đặt hai tay lên hai bầu vú căng phồng của Bích Dao mà vần vũ, xoa bóp liên hồi, miệng cười khoái trá:

– HÁ HÁ HÁ… BÍCH DAO TIỂU THƯ… NÀNG XEM NÀY… VÚ NÀNG CÒN TO VÀ ĐẸP HƠN CẢ MƯỜI NĂM TRƯỚC, TA RẤT VUI KHI LẠI ĐƯỢC CHĂM SÓC NÓ MỘT LẦN NỮA… HÁ HÁ HÁ HÁ…

Hắc Vô Tâm sung sướng cười dâm dê, cảm giác một lần nữa được làm thịt con gái của Quỷ Vương khiến cho gã sướng đến điên người. Hắn nhào nặn cặp vú nàng như nhào bột, đôi tay hắn không đen, nhưng trước cặp vú trắng tinh của nàng, độ tương phản vẫn hiện lên rõ rệt, trông hấp dẫn đến kinh người. Chính điều đó càng làm cho hắn khoái trá, thỏa mãn, vì thế hắn liên tục hành hạ đôi vú đó của nàng thành đủ mọi hình dạng, cặp vú trắng như tuyết lê lên đang hằn lên những vết ửng hồng bởi đôi bàn tay của tên ác dâm.

Bích Dao nằm dưới bất động, nàng không có cách gì cử động được, cũng không thể làm thế nào mà đẩy hắn ra. Cặp vú của nàng càng trân ra, chịu đựng sự giày vò của hắn, điều đó càng làm cho Bích Dao sốt ruột. Trời ơi, mau tỉnh dậy mà cứu ta mau, hai tên khốn kia. Nàng nhủ thầm như vậy, nhưng cả Lâm Kinh Vũ và Trương Tiểu Phàm đều đang nằm mỗi thằng một góc, mắt nhắm nghiền, cả hai nào hay biết giờ này Bích Dao đang như cá nằm trên thớt, và đang trở thành món ăn béo bở, ngon lành của Hắc Vô Tâm. Còn U Cơ giờ cũng không biết nàng ta đang ở nơi đâu.

Bị bóp vú liên hồi, Bích Dao vừa sợ, vừa tức giận, nhưng có lẽ nàng sợ nhiều hơn là tức giận. Nhìn đôi bàn tay khốn kiếp đó đang nhào nặn đôi vú trắng mịn của mình mà nàng căm phẫn vô cùng. Thế nưng ngược lại với nàng, Hắc Vô Tâm đang vô cùng hả hê, sung sướng, nhìn vẻ mặt tức giận, bất lực của nàng, hắn càng thấy khoái trá, đã điếu vô cùng, vừa bóp vú, hắn vừa cười hềnh hệch:

– Hề hề, tiểu mỹ nhân của ta, rồi nàng sẽ lại bị ta khuất phục như mười năm trước mà thôi… hehehehehe…

Hắc Vô Tâm rất tự tin vào khoản này, gã sống dễ đã cả ngàn năm nay, có tới hàng ngãn mỹ nhân trong thiên hạ rơi vào tay hắn, và hắn chưa từng bao giờ thất bại trong khoản chinh phục họ cả. Tô Như, Thủy Nguyệt năm xưa cũng thế. Linh Nhi, Văn Mẫn đêm qua là minh chứng rõ ràng nhất, cả Bích Dao của 10 năm trước, hay của bây giờ rồi cũng sẽ như vậy. Hắn tin chắc vào điều đó.

Sau khi bóp vú Bích Dao đã đời, Hắc Vô Tâm liền vòng tay xuống lưng nàng mà bế xốc nàng lên. Bích Dao ngửa người nằm nhiễu diệu trên cánh tay hắn, hay thay thõng ra sau, vô lực, ngực nàng ưỡn ra hai bầu vú vì thế màng lại càng vun cao ra mời mọc. Hắc Vô Tâm khoái quá, cười hềnh hệch:

– Hehe… Mỹ nhân… ta bú nó nhé… hehehe… trời ơi… vú nàng đẹp quá… ư…

Ngay lập tức, hắn liền dúi cả khuôn mặt vào giữa hai gò vú trắng phau của nàng. Hắn day dưa, dấm dúi mặt hắn giữa hai bầu vú thơm tho đó mà hít hà, bú liếm một cách cuồng loạn. Bích Dao tim đập thình thịch, hai mắt nhắm nghiền hai mắt lại, chịu trận. Nàng chỉ mong U Cơ có thể đến và cứu nàng, nhưng giờ không biết U Cơ đang lạc trong động thạch nào giữa ngọn núi hàng trăm sơn động như thế này nữa.

Hắc Vô Tâm ôm trọn tấm thân trần như nhộng, nhễu dệu của Bích Dao trong tay, lại được bú vú nàng, điều đó làm hắn bị kích động mạnh, hắn càng lúc càng làm bạo, ép chặt thân hình của nàng vào cơ thể lực lưỡng của hắn rồi há lớn miệng như muốn nhét trọn cả bầu vú trắng hồng của nàng vào miệng mà nuốt vậy. Hắn bú vú nàng điên cuồng, mạnh bạo, day dứt, khiến cho những âm thanh chùn chụt, chem chép liên tục phát ra từ miệng hắn và vú của nàng.

Bích Dao bị xốc ngửa người, ưỡn ngực đưa vú cho hắn bú mà không thể nào làm được một hành động nào. Nỗi sợ hãi trong đầu vẫn còn đó, vậy mà không hiểu tại sao hai đầu vú nàng đã từ từ săn cứng lại trong miệng Hắc Vô Tâm. Kỳ lạ hơn nữa là hai bầu vú nàng tự dưng nở lớn thêm ra, ngược lại với ý muốn lúc đó của nàng. Cảm giác nhột nhạt trên đầu vú, mơn man trên ngực trần làm Bích Dao hoang mang, bất định. Như vậy là sao? Tên khốn này đã từng một lần hãm hiếp mẹ nàng, cướp đi sự trong trắng của nàng, nàng hận hắn tới tận xương tủy. Vậy mà trí óc nàng lúc này, cảm xúc của nàng lại đang từ từ chống lại lý trí của nàng. Bích Dao đang cố gắng gằn cơn sướng lại, nhưng hình như càng chèn ép thì cảm xúc của nàng càng chống lại mãnh liệt hơn và đôi vú nàng tự dưng vun lớn ra, đầu vú nàng se nhỏ lại. Bích Dao bặm môi, nhắm nghiền mắt lại.

– Ưm…

Nàng phát ra một tiếng rên nhỏ, cố thở những hơi dài cầu mong sao cho thân thể mình trở về trạng thái bình thường. Nàng biết, chỉ trong một vài giây phút nữa thôi, con người nàng sẽ hoàn toàn chiếm đoạt lý trí. Và nàng hy vọng, dẫu mong manh, là U Cơ của nàng sẽ tới kịp và giải cứu cho nàng, để nàng có thể thoát khỏi cái ham muốn chết người này. Nhưng càng chờ đợi thì càng mất hút, U Cơ mãi vẫn không xuất hiện, còn hai gã nam nhân của Thanh Vân Môn kia thì vẫn mê man bất tỉnh, chỉ sợ khi chúng tỉnh lại, thì nàng đã hoa tàn nhụy rữa mất rồi.

Hắc Vô Tâm vừa bú vừa bóp vú, hai tay vân vê đầu vú liên hồi khiến cho Bích Dao lúc này trở nên hồi hộp hơn, tim nàng đập mạnh hơn, nhanh hơn như đang bị kích thích tột cùng. Một cảm giác khác lạ đã bắt đầu nhú lên rồi. Trời ơi là trời…

Hắc vô Tâm đâu phải là một thằng ngốc mà không nhận ra sự thay đổi đó của nàng, hắn nhả vú nàng ra, cười ha hả:

– Hahaha… thích lắm rồi phải không? Ta đã nói rồi mà… hahahaha…

Sau tiếng cười ha hả, hắn đặt nàng xuống, rồi dùng tay xoẹt xoẹt, xé bỏ nốt những miếng vải rách rưới còn vướng trên cơ thể Bích Dao. Nàng hoàn toàn trần truồng, khỏa thân trước mặt hắn. Dưới ánh sáng mở ảo của sơn động, thân hình vệ nữ của Bích Dao càng trở lên lung linh, huyền ảo, quyến rũ, mê hoặc đến lạ thường. Nàng phơi bày toàn bộ núi đồi, thũng lung ra trước mặt hắn.

– Hehehe… ta rất vui khi lại được liếm lồn nàng một lần nữa… hehehe… ư… nó đẹp quá… ưm…

Hắc Vô Tâm banh hai chân nàng rộng ra, để lộ ra cái khe lồn đỏ hồng, hắn ngắm nhìn thật kỹ cái khe lồn hồng hào của nàng một lần nữa rồi từ từ há miệng ra ngoạm chặt lấy múi thịt đó của nàng mà nút mạnh một cú:

– Ôi… Ưm…

Một tiếng rên nhè nhẹ phát ra từ trong họng Bích Dao, khắp người nàng như nổi gai sau cú nút lồn kinh điển đó của hắn. Ngay sau đó, hắn nhả múi thịt ẩm ướt đó của nàng ra rồi đưa lưỡi liếm một đường thật dài, chạy dọc theo khe lồn nàng, cứ như vậy một lúc thì nó ướt nhẹp. Hắc Vô Tâm liềm thêm vài cái nữa thì hắn thấy Bích Dao rùng mình, dâm thủy trong lồn nàng trào ra, chảy đầy vào miệng hắn. Hắn nhả miệng ra khỏi mồn nàng, ngẩng đầu lên cười ha há:

– Há há… mới đó mà nàng đã ra rồi sao, coi bộ còn nứng hơn cả năm xưa rồi đó… hehehe… ta tiếp tục nhé…

Dứt lời, hắn lại cúi xuống liếm mút chùn chụt lên lồn nàng, hắn quỳ bò giữa hai chân nàng, dùng hai tay bợ lấy hai bờ mông của Bích Dao, hẩy mạnh lồn nàng lên miệng hắn mà say sưa liếm mút điên cuồng. Mật ngọt trong lồn nàng tuôn ra xối xả, hắn sung sướng, sì sụp húp bằng sạch. Trước những kích thích điên cuồng và điệu nghệ đó của Hắc Vô tâm, cộng với sự nhạy cảm của chính cơ thể nàng khiến cho Bích Dao cũng cảm thấy nhột nhạt và khoan khoái vô cùng. Hơi thở nàng đã bắt đầu hổn hển. Sự khoan khoái trên gương mặt Bích Dao càng thể hiện rõ ràng, cơ thể nàng như mềm ra, dâm thủy cũng tuôn ra nhiều hơn, thật không biết bây giờ nếu như có thể cử động được, nàng sẽ đạp hắn ra hay là quấn chặt lấy hắn nữa. Phản ứng cơ thể của Bích Dao làm hắn bị kích thích, hắn ra sức liếm như điên dại vào lồn Bích Dao khiến âm hộ nàng liên tục phát ra những tiếng nhóp nhép, chụt chụt nghe vô cùng kích thích. Bích Dao đã rất cố gắng kiềm chế cảm sục lại nhưng không thể, nàng phát ra tiếng rên ư ử trong cuống họng…

– Ưm… ư… um… ư… ư… ư…

Một lát sau khi đã liếm chán chê, đã điếu cái lồn của Bích Dao, Hắc Vô tâm chồm dậy, bò lên nhìn khuôn mặt đầy khoái cảm của nàng, hắn cúi xuống ngoạm kín lấy bờ môi mọng nước của Bích Dao, nhưng nàng mím chặt môi, nhất quyết không cho hắn lùa lưỡi vào. Không hôn được môi, hắn liếm xuống cổ nàng, rồi cắn nhẹ lên hai bầu vú của nàng, hai chân hắn khã gạt đùi nàng sang hai bên. Con cặc hắn kê đúng cửa âm hộ của nàng, chuẩn bị cho màn xâm chiếm cơ thể của Bích Dao…

Sau khi hai chân nàng bị dạng rộng ra. Hắn đưa một tay xuống cầm con cặc đang cương cứng của hắn mà đặt vào cửa lồn nàng. Xong, hắn vận sức vào mông mà nhấn mạnh khúc củi cứng như sắt đó vào lỗ lồn nàng cái “Phụp…” Âm hộ Bích Dao nở lớn, nuốt cọn lấu khúc thịt đó. Con cặc của hắn ngập lút cán trong lồn Bích Dao. Không hề có một phép lạ nào xảy ra, U Cơ không tới cứu nàng, hai tên mắc dịch kia thì vẫn ngủ say như chó, không hề hay biết nữ nhân từng cứu mạng chúng bây giờ đang trở thành miếng mồi ngon cho tên ác dâm:

– AAAAA…

Bích Dao không chịu được, nàng cố cong người lên, há miệng rên lớn, con cặc khốn kiếp đó một lần nữa khoan phá cơ thể nàng. Ngay khi nàng há miệng rên lớn, Hắc Vô Tâm liền chồm ngay tới, hắn trám kín lấy miệng nàng một lần nữa, lùa lưỡi vào trong khoang miệng Bích Dao mà ngoáy loạn xạ trong miệng nàng. Ở bên dưới, con cặc vẫn đẩy nhanh, mạnh với tốc độ vũ bão, khoan thật sâu, ngập lút cán trong lồn Bích Dao. Cả người nàng nẩy lên theo từng cú nhấp của hắn, miệng nàng há ra, rên ư ử, gần như không thể khép lại trước đòn tấn công của hắn, nàng há miệng, mặc nhiên cho hắn nút chặt lấy lưỡi nàng, mùi hương thơm ngát từ miệng Bích Dao thở ra càng lắm cho hắn nứng tợn. Vì vậy mà hắn địt rất lâu ở tư thế truyền thống này vào trong lồn nàng.

– Ư… ư… ư ư ư ư… ôi… à… aaa… a. A… a… a. A. A. A…

Lồn Bích Dao thì nhỏ bé, thanh tân, trong khi con cặc đó của hắn thì to và dài thườn thượt. Vậy mà không hiểu thế nào mà nó lại ra vào trong lồn nàng một cách rất suôn sẻ, trơn tuột, mặc dù hai vách lồn của nàng thì vẫn bám dính, nghiến chặt lấy khúc thịt của hắn. Con cặc hắn mỗi lần rút ra thì đều bóng nhẫy, trơn tuột, đóng vào thì dâm khí bắn tung tóe ra ngoài, Hóa ra đó chính là dâm khí mà nàng tuôn ra ban nãy bởi chiếc lưỡi của hắn, và đó chính là thứ nước dẫn khiến con cặc của hắn đâm vào, thụt ra một cách trơn lu, mau lẹ…

Bích Dao chơi vơi, đầu óc nàng trở nên nhẹ phỗng. Khắp người như nổi gai. Khoái cảm từ đầu ập tới người nàng như song vỗ bờ. Bích Dao cảm thấy lồn nàng như đang bóp chặt lấy con cặc của hắn, sự cọ xát giữa vách lồn và thân cặc tạo nên một cảm giác tê tái, khoan khoái và dễ chịu vô cùng. Trời ơi, nàng sắp đánh mất tôn nghiêm của chính mình một lẫn nữa trước con cặc khốn nạn của hắn rồi…

Dễ dàng nhân thấy sự thay đổi đó, Hắc Vô Tâm cười ha hả đầy đắc thắng:

– Hahaha… Bích Dao tiểu thư… nàng… sướng rồi phải không? Há há há… để ta làm cho nàng sướng đến chết nhé… chết nè… chết nè… hự… hự…

Sau khi cười đắc chí, hắn liền gia tăng cường độ và vận tốc. Hắn tiếp tục động tác nhấp nhô lên xuống đó, hắn giã cú nào cú nấy chất lượng, mạnh mẽ như chày giã gạo, liên tu bất tận, khiến cho Bích Dao chỉ còn biết cong người lên chịu đựng những cú giã như búa tạ của tên khốn đó. Cặp vú căng tròn của này cứ nảy tưng tưng, lắc lư điên cuồng như cố xúy cho hành động dâm giật của Hắc Vô Tâm. Hắn sướng quá, cười ha hả rồi thò tay ra mà bóp lấy hai vú nàng. Hắn vừa địt vừa bóp vú, vừa đã cu mà lại vừa sướng tay. Hắn cứ như vậy, hì hục trên người nàng suốt một thời gian thật dài. Hai cặp vú căng tròn, nảy nở và đàn hồi của nàng bị vần vũ đến đỏ ửng lên, biến thành đủ mọi hình dạng dưới bàn tay của Hắc Vô Tâm…

Lát sau, hắn đổi thế, hai đầu gối hắn quỳ xuống đất, tay hắn tóm lấy vòng eo nhỏ xíu của Bích Dao, nhấc mông nàng cao lên, kéo về phía hắn, hai chân của Bích Dao vòng qua người hắn, nàng. Cả người Bích Dao cong như con tôm, đầu và chân thõng xuống đất, mông được hắn nhấc lên cao, khe âm hộ nhòe nhoẹt nước của nàng nhô lên, mở ra mời mọc, hấp dẫn vô cùng.

Hắc Vô Tâm cười dê, hắn kê đúng đầu con cặc hắn ở cửa lồn nàng rồi hẩy mạnh một cái. “Ót…” Con cặc dễ dàng chui vào cửa lồn nàng, ngập lút cán sau cú nhấp của hắn. Hắc Vô Tâm sướng quá, âm hộ nàng co bóp, nghiến chặt lấy con cặc hắn nhưng dâm thủy trong người nàng tuôn ra lại giúp hắn dễ dàng địt nàng hơn. Vì vậy mà ngay lập tức hắn gia tang tốc độ, hai tay giữ chặt lấy hông nàng, con cặc thì nhập lia lịa, chan chát, bành bạch vào âm hộ của Bích Dao. Rồi nhìn cặp vú đang nảy tưng tưng của nàng, hắn lại thò tay ra nhào nặn, bóp nghiến cặp vú đó của Bích Dao. Ở bên dưới, con cặc hắn vẫn không quên nhiệm vụ thò ra, thụt vào với âm hộ của nàng…

Hắn chơi nàng như vậy một hồi thì Bích Dao lúc này đã gần như buông lỏng hoàn toàn cơ thể. Cảm giác sướng khoái lúc này lan tỏa lên khắp người nàng, bắt đầu từ hai bầu vú đang được xoa bóp ở trên và cái âm hộ đang bị đâm thọc, chọc ngoáy, khoan phá không ngừng khiến nàng thấy thoái mái và khoan khoái vô cùng.

– AAAAA…

Miệng Bích Dao phát ra một tiếng rên đầy thổn thức, khoái cảm lan tỏa khắp người, nàng sởn gai ốc vì sướng. Tim nàng đập mạnh, máu nàng chạy rần rần, người nàng nóng lên. Rồi bất ngờ nàng thấy chân tay mình được buông thả, trở lại trạng thái cử động bình thường, không còn bị tê liệt nữa.

Cực khoái bị đẩy lên cực điểm vô tình giúp Bích Dao cử động được, thoát khỏi sự phong tỏa do pháp bảo Thiêu Hỏa Côn và tinh khí từ dòng sông nham thạch áp chế. Lúc này nàng hoàn toàn có thể co chân tung cho gã một cước chí mạng, sau đó tóm lấy thanh đoản đao và kết liễu mạng sống của Hắc Vô Tâm ngay tức khắc, bởi hắn bây cũng hoàn toàn chìm đắm trong bể tình ân ái, bởi cặp vú tưng tưng của nàng, bởi cái âm hộ ướt nhèm và co thắt của Bích Dao. Nhưng…

Bích Dao không làm vậy, thay vì đạp hắn ra và kết liễu mạng sống của hắn thì Bích Dao lại buông lơi, để mặc cho Hắc Vô Tâm đang vần vũ, hành hạ và đóng chan chát con cặc của hắn vào sâu trong tử cung nàng. Không phải đơn giản mà tự nhiên Bích Dao lại cử động được, phép phong tỏa này của hắn khiến cho con mồi chỉ có thể cử động được khi cực khoái lên tới đỉnh điểm mà thôi, và Bích Dao lúc này đã không còn là Bích Dao của vài phút trước nữa, mà thay vào đó là một Bích Dao dâm đãng, trụy lạc, và khát tình, mà một Bích Dao khát tình, thèm muốn tới điên cuồng như nàng lúc này đây làm sao có thể loại bỏ một con cặc đang làm rất tốt nhiệm vụ của nó chứ…

Đến lúc này thì Bích Dao đã buông lơi, để mặc cho cơn dâm tình đưa đẩy hành động của mình. Nàng hoàn toàn đầu hang dục vọng. Quên mất kẻ đang địt nàng phầm phập, bành bạch, anh ách kia chính là kẻ đã hại chết mẹ nàng. Nàng giơ hai chân lên một cách vô thức, quắp chặt vào hông hắn mà hẩy ngược con lồn lên với nhịp nhấp của Hắc Vô Tâm. Miệng nàng phát ra những âm thanh rên rỉ ngắt quãng đầy đê mê, khoái lạc:

– Ư… Ư… Ư… A… A… A… A… A…

Nàng dùng hai chân ghì lấy vòng eo hắn, siết chặt lấy người hắn mà hưởng ứng trận hiếp dâm của hắn một cách cuồng nhiệt, đê mê và khoái cảm, cảm xúc hệt như 10 năm trước lại ập lấy người nàng, bao trùm lên trí óc của Bích Dao, đánh gục lý trí của nàng một lần nữa. Để bây giờ, Bích Dao chỉ còn cảm nhận được sự sung sướng, đê mê và vô vàn khoái cảm đang trào dâng mãnh liệt trong con người nàng.

Hắc Vô Tâm thấy nàng đã bị khuất phục, tham gia một cách nồng nhiệt vào cuộc làm tình vũ bão của hắn thì hắn hăng lên. Cười ha hả đầy vẻ đắc thắng:

– HAHAHA… SƯỚNG LỒN RỒI PHẢI KHÔNG BÍCH DAO… TA ĐỊT MẠNH NỮA NHÉ… HAHAHAHAHA… HỰ… HỰ… HỰ… HỰ…

Hắn vừa rú lên vừa địt liên tiếp, mạnh mẽ, vũ bão lên người Bích Dao. Và mỗi tiếng “hự” của hắn là một cú đâm cặc sâu tuốt vào lồn nàng. Bích Dao lúc này đã có thể rên thành tiếng, nhưng có lẽ vẫn còn ái ngại nên nàng đã không trả lời câu hỏi của hắn, thế nhưng cơ thể của nàng thì đã thay nàng trả lời cho câu hỏi đó. Nàng cong chân xuống đất, hẩy cái lồn nhô cao lên, miệng rên hừ hừ, hứng trọn từng cú thúc của hắn. Càng lúc Bích Dao càng nứng dữ dội…

Từ sau biến cố năm đó, nàng từ một thiếu nữ ngây thơ, trong trắng bỗng chốc trở thành một người đàn bà sành sỏi, chuyên nghiệp và đầy kinh nghiệm trong chuyện chăn gối. Đã có vô số những gã đàn ông trở thành món đồ chơi của nàng, nhưng chẳng có gã nào có thể chạm vào nàng lần thứ hai, bởi những gã đó, chẳng ai có thể thỏa mãn được nàng ngoài hắn, kẻ thù mà nàng đã tìm kiếm biết bao nhiêu năm nay: Hắc Vô Tâm.

Suốt 10 năm qua, cho đến bây giờ, cũng chi có Hắc Vô Tâm mới lại làm cho nàng cảm thấy đê mê, sướng khoái đến như vậy. Cả hai cùng rên lên, hòa nhịp với nhau trong khoái cảm, tràn đầy nhục dục. Địt nàng ở tư thế này đã điếu một hồi. Hắc Vô Tâm đổi thế, hắn duỗi hai chân ra và ngồi phệt xuống nền đá, hai tay kéo mạnh Bích Dao sốc ngược lên, ngồi lên đùi hắn. Miếng hắn há lớn, ngoạm lấy bầu vú của nàng mà bú mút liên hồi. Một bên vú còn lại thì được bàn tay của hắn vần vũ, bóp nghiến theo cơn sướng khoái của hắn.

– Ưm… ư… ư… ư… ư…

Bích Dao sướng rơn người, nàng rên ư ử trong cuống họng ôm chặt lấy đầu hắn, dúi vào bầu vú của mình, hạ thể không ngừng nâng lên, hạ xuống, nhấp nhô liên tục. Cứ thế, hai cơ thể trần truồng quấn chặt lấy nhau. Âm thanh nhóc nhách, óc oách của hai bộ phận sinh dục vang lên khắp sơn động. Bích Dao sướng quá, nàng đê mê, chìm đắm trong khoái lạc, nàng như hòa tan cơ thể mình với Hắc Vô Tâm, quên hết tất cả mọi thứ xung quanh, quên luôn việc hắn là kẻ thù mà nàng cần phải giết để trả thù cho mẹ nàng. Không thể dằn lòng được nữa, Bích Dao đưa tay nầng mặt hắn lên rồi cúi xuống hôn ngấu nghiên lên đôi môi của hắn, nàng lùa lưỡi vào trong quấn chặt lấy lưỡi hắn trong cơn nứng tình, cuồng vọng.

Thấy Bích Dao chủ động hôn mình, Hắc Vô Tâm sướng vô cùng, hắn vòng tay ra ôm chặt lấy bờ mông tròn trịa của nàng mà kéo mạnh vào hạ thế của hắn, để cho con cặc hắn có thể đi sâu vào trong người nàng. Hắn ngửa cổ lên, mở miệng ra nút chặt lấy lưỡi nàng. Bên dưới một tay hắn liên tục kéo ra kéo vào hai bờ mông của Bích Dao. Tay còn lại vòng lên mà xoa nắn, bóp nghiến rồi vân vê đầu ti của nàng…

– Um… ư… ưm… ư… ư… ư…

Càng được địt, được bóp vú và nút lưỡi cùng một lúc, Bích Dao càng sung sướng đến độ không thể tưởng tượng được. Hai chân nàng gần như đang khóa chặt thêm vào hai chân hắn, hai chân trắng bóc cuộn tròn vào hai chân vạm vỡ của Hắc Vô Tâm. Hai tay nàng lúc thì xoa xoa đầu hắn, lúc thì sờ soạng lên khắp tấm lưng vạm vỡ, nhễ nhại mồ hôi, bóng lưỡng của Hắc Vô Tâm. Tới giờ có lẽ Bích Dao đã tùy thuộc vào Hắc Vô Tâm, để mặc cho hắn hạnh hạ, đụ đéo không ngừng. Lần thứ hai trong đời, nàng hoàn toàn bị Hắc Vô Tâm khuất phục. Để mặc cho hắn tha hồ muốn làm gì thì làm trên thân thể ngà ngọc của nàng. Nàng chỉ biết ôm ghì lấy hắn mà hưởng thụ mà thôi. Buông thả tất cả, Bích Dao hoàn toàn chìm đắm trong nguồn sông ân biển ái, ngụp lặn trong làn sóng dâm tình, không biết đâu là bờ là bến…

Địt nàng ở tư thế ngồi chán chê, Hắc Vô Tâm từ từ ngả người ra đổi thế, hắn nằm hẳn ra nền đá. Để cho Bích Dao nhún nhảy, cưỡi ngựa, nhấp nhô trên hạ thể của hắn. Ở tư thê này, Bích Dao tở ra mạnh mẽ và điệu nghệ vô cùng, nàng nhún nhảy cả canh giờ mà không thấy có dấu hiệu mệt mỏi, dù cơ thể nàng lúc này đã lấm tâm vài giọt mồ hôi chảy dọc theo thân thể trắng muốt của nàng, những giọt mồ hôi lăn chạy uốn lượn theo đường cong trên cơ thể nàng, chảy trôi xuống người hắn.

Thấy đôi tay hắn để không, Bích Dao chủ động với tới, đặt hay bàn tay của hắn lên hai bầu vú của mình rồi bóp bóp vào, ra điều nàng muốn hắn bóp vú. Hắc Vô tâm đang nằm yên hưởng thụ, thấy nàng nhiệt tình như vậy thì không khỏi sướng khoái mà trêu chọc:

– Hehehe… Bích Dao tiểu thư… nàng muốn ta làm gì đây…

Bích Dao vẫn nhún nhảy điên cuồng, nàng vừa rên ư ử vừa trả lời:

– Ư… ứ… bóp vú… bóp vú ta đi… ư… ư… ư…
– Sao… nàng nói gì… ta nghe không rõ. – Hắc Vô Tâm thấy thế thì càng trêu chọc nàng.
– BÓP VÚ TA ĐI… SƯỚNG LỒN QUÁ… AAAAA…

Bích Dao hét lên trong cơn điên loạn. Hắc Vô Tâm thấy vậy thì bật cười ha hả, hai tay vươn ra bóp mạnh lấy hai bầu vú của nàng. Hắn vần vũ cặp vú trắng ngần đó một hồi thì cơ hồ cũng bị Bích Dao làm cho nắng dữ dội. Hai bàn tay từ vú di chuyển xuống ôm lấy hai bờ mông của nàng. Hắn nâng mông Bích Dao lên rồi thúc ngược con cặc lên âm hộ của nàng bằng những cú thúc như trời giáng, Bích Dao sướng quá, nàng nhấc mông lên, giữ im, đầu lắc qua lắc lại, đón nhận từng cú địt của hắn, miệng rên la điên cuồng:

– A… A… A… SƯỚNG QUÁ… TA SƯỚNG QUÁ… MẠNH NỮA LÊN… ĐỊT MẠNH NỮA LÊN… AAAAA…

Nghe Bích Dao rên rỉ cổ vũ, hắn càng nứng tợn, hai tay ôm chặt lấy vòng eo của Bích Dao, đóng mạnh lên phía trước bằng gần như toàn bộ sức mạnh của hắn, nhanh, mạnh, vũ bão vô cùng. Những âm thanh bành bạch một lần nữa vang lên khắp sơn động của hắn.

Hắc Vô Tâm điên cuồng trong cơn hứng tình, hắn chồm lên, đè ngửa Bích Dao ra, quyết định chơi cú chót, đưa nàng lên đỉnh thiên thai. Bích Dao nằm ngửa ra nền đá, hai chân dang rộng, hẩy mông lên tiếp tục đón nhận từng cú thúc như búa tạ của Hắc Vô Tâm.

Mu âm hộ Bích Dao ưỡn cao, nhưng mỗi khi Hắc Vô Tâm đóng mạnh con cặc xuống thì cú dập của hắn đều làm cho cả người nàng bật cong lên như một con tôm, nhưng Bích Dao cũng không chịu thua, nàng lại tiếp tục hẩy lồn lên như để thách thức hắn. Hắc Vô Tâm đã quá, hắn dập lắc điên cuồng, dữ dội. Mỗi cú dập đều làm cho cả người Bích Dao giật giật liên hồi, cơ âm hộ nàng co bóp khủng khiếp, nhíp nhíp như muốn cắn đứt luôn con cặc khốn kiếp đó để mà trả thù cho mẹ nàng vậy, nàng gầm rú, gào thét trong cơn cực khoái đang ập đến như sóng biển vỗ liên tiếp vào thềm lục địa:

– ÔI… A… A… A… SƯỚNG… SƯỚNG QUÁ… SƯỚNG LỒN QUÁ… AAA… CẶC GÌ MÀ TO THẾ NÀY… NÁT… NÁT LỒN TA RỒI… A… A… A… AAAAA…
– HAHAHA… SƯỚNG LỒN LẮM PHẢI KHÔNG BÍCH DAO… TA ĐỊT NÀNG TIẾP NHÉ… CHẾT NÀY… CHẾT NÀY… TA ĐỊT CHẾT NÀNG NÀY… LỒN NÀNG KHÍT QUÁ… ĐỊT SƯỚNG QUÁ… NÓ ĐANG BÓP CHẶT CẶC TA NÀY… A… A… A…
– AAAAA… ĐỊT CHẾT TA ĐI… ĐỊT NÁT LỒN TA ĐI… SƯỚNG LỒN QUÁ ĐI… AAAA… CHẾT TA RỒI… AAAAA…

Quá sung sướng trong bể tình ân ái, cả hai khẩu dâm như thể họ là tình nhân suốt kiếp của nhau vậy, mặc dù vừa mới vài canh giờ trước thôi. Cả hai còn đánh nhau thiếu điều là tới chết rồi… Trong trường hợp này, tình dục đích thực là đã làm mờ lý trí, cả hai thực sự đã quên mất kẻ hiếp mình – kẻ mình đang hiếp là ai. Họ chìm đắm hoàn toàn trong khoái lạc, bể tình ân ái…

Bích Dao lúc này như một món đồ chơi tình dục không hơn không kém dưới bàn tay, miệng lưỡi và con cặc của Hắc Vô tâm, hắn thỏa sức mà địt nàng ở đủ mọi tư thế, lúc thì cưỡi ngựa, khi thì chổng mông, chán ra thì lại úp thìa. Tiếng hét, gào rú trong cơn thỏa mãn, sung sướng của Bích Dao vang lên văng vẳng khắp cả sơn động, dần dân dội vào tới tai Tiểu Phàm, ngay trên đầu Bích Dao, cách có vài trượng, ngay lúc này hắn từ từ mở mắt…

Vừa mở mắt ra, đập vào tai Tiểu Phàm là tiếng rên rỉ vang lên từng hồi của Bích Dao:

– AAA… AAA… CHẾT TA RỒI… ĐỊT NÁT LỒN TA ĐI… AAA… Ư… Ư… Ư… Ư… Ư…

Tiếng rên nàng ta rõ ràng là đang chìm đắm trong cơn sướng khoái, mê tơi, đã đời. Thêm vào đó là âm thanh bành bạch của cặc và lồn, hai khối thịt đang va vào nhau với âm thanh và tốc độ vũ bão, Tiểu Phàm vồi ngẩng đầu nhìn lên và há hốc mồm…

Trước mắt hắn là hai thân ảnh trần truồng, nhễ nhại mồ hôi, ở bên dưới, Bích Dao đang nằm ngửa, đầu và chân như chạm đất, hai chân dang dộng ra, nàng ta đang cong khúc giữa, hẩy lồn lên trên cho một cơ thể trần trụi, lực lưỡng khác đang quỳ gối giữa hai chân Bích Dao, địt phầm phầm vào cái lỗ đầy nhục cảm của nàng. Kẻ đang địt Bích Dao không phải ai khác mà chính là Hắc Vô Tâm, kẻ cầm đầucủa Luyện Huyết Đường nhánh 1. Hai bầu vú của Bích Dao đang lắc lư điên cuồng trước mắt Tiểu Phàm, miệng nàng đang rên rỉ trong cơn cuồng loạn, không biết đâu là bờ bến…

– ỐI… ỐI… ỐI… NỮA LÊN… MẠNH NỮA LÊN… ĐỊT NÁT LỒN TA RA ĐI… SƯỚNG QUÁ… BÓP VÚ TA ĐI… AAAA…

Tiểu Phàm nhìn lên, thì thấy bộ mông mềm mại, tròn trịa của nàng đang được hai cánh tay lực lưỡng của Hắc Vô Tâm ôm thật chặt. Và hắn đang nắc vào lồn nàng như điên dại. Mỗi một cú thúc của hắn là hai cặp vú to lớn của nàng nhúng nhảy quay cuồng, rung động tưng tưng theo sức nắc kinh hồn. Nghe âm thanh rên rỉ đầy khoái lạc của Bích Dao, Hắc Vô Tâm càng háo dâm hơn, hắn bặm môi, banh hai chân nàng rộng ra thêm mà tiếp tục ra sức nắc cặc hắn liên hồi vào lồn nàng, dập dồn hơn nữa. Hằn vừa dập vừa kêu lên:

– HAHAHA… CHẾT NÈ… CHẾT ĐI NÈ… SƯỚNG KHÔNG… SƯỚNG LỒN KHÔNG… HAHAHA…

Nhìn thấy cảnh tượng và vẻ khoái trá đó của Hắc Vô Tâm, hai mắt Trương Tiểu Phàm như đỏ bừng lên, hai mắt vằn lên những tia đỏ như máu. Cảnh tượng mà hắn đang nhìn thấy trước mắt ắt hẳn cũng là kiếp nạn mà hai vị sư tỷ của y, Linh Nhi và Văn Mẫn đêm qua cũng vừa trải qua, thậm chí có khi nó còn kinh khủng, đau đớn và ê chề hơn cả vạn lần. Khỏi phải nói, lúc y đi vào, nhìn thấy hai thân hình trần truồng, bị trói bên hai chiếc cột, nhầy nhụa những vết tím, bầm, hằn đỏ trên khắp cơ thể của hai nàng là biết, đêm qua không chỉ có một mình hắn hành hạ hai người. Hận thù và một sự cuồng ghen lên tới đỉnh điểm, Trương Tiểu Phàm bó dậy, phi thẳng tới người Hắc Vô Tâm, dùng hết sức bình sinh tung một cước chí mạng nhắm thẳng vào lồng ngực hắn phóng tới…

Trong cùng khoảng thời gian đó, Hắc Vô Tâm lúc này đã rời tay khỏi hai bờ mông của Bích Dao, hắn hạ mông nàng xuống đất rồi nằm đè lên người Bích Dao, tiếp tục dã chan chát con cặc vào hạ thể của nàng. Hắn vươn tay ra mà vừa bóp vú vừa đóng phành phạch con cặc trong lồn nàng một cánh mạnh bạo, vũ bão. Bích Dao lúc này vẫn không hay biết Tiểu Phàm đã tỉnh và đang chứng kiến cảnh nàng bị hành dâm, vì vậy mà cứ rên la thoải mái, tiếng rên của nàng cọn bị ngát quãng, trở nên vô nghĩa vì những cú thúc của Hắc Vô Tâm. Quá phấn khích trước biểu hiện của nàng, hắn thúc thật mạnh vào trong, liên tiếp không ngừng nghỉ, người Bích Dao bị hắn dã cho như muốn dán chặt xuống nền đá, riêng phần hông là nẩy lên tanh tách theo nhịp dã của hắn và sự đàn hổi do hai bờ mông của nàng tạo lên. Bích Dao hét lên đầy cực khoái:

– AAAAA… SƯỚNG LỒN QUÁ… SƯỚNG LỒN TA QUÁ… RA MẤT… TA RA MẤT… AAAAA…

Bích Dao cơ hồ giật giật, từng dòng dung nham nóng bỏng trong cơ thể nàng trào ra, bao trùm lên con cặc nóng hổi của hắn. Quá phấn khích trước biểu hiện của con mồi, Hắc Vô Tâm cũng không thể trụ lại nữa, hắn sướng quá, gầm rú, gào thét lên trong cơn cuồng loạn:

– AAAAA… AAAAA… SƯỚNG CẶC QUÁ… LỒN NÀNG KHÍT QUÁ… TA RAAAAA…

Đúng lúc người hắn giật giật thì lĩnh trọn một cước như trời giác của Trương Tiểu Phàm vào giữa lồng ngực. Do quá mải mê, chìm đắm trong cơn nhục dục, Hắc Vô Tâm hoàn toàn không có phòng bị, cũng hoàn toàn không biết Trương Tiểu Phàm đã tỉnh lại, vì vậy mà hắn ăn trọn cú đá đó của Tiểu Phàm, bắn ra phía sau, con cặc hắn rút cái “póc…” ra khỏi âm hộ của Bích Dao, tưới đầy tinh khí lên bụng, và vú của nàng…

Hắc Vô Tâm vừa bị một cước bắn ra sau thì tiếp tục dính thêm một cước khác nữa, cũng mạnh mẽ không kém cú đá của Tiểu Phàm, nhưng lần này là từ bên mạng sườn của hắn. Một âm thanh rắc rắc vang lên, kèm theo tiếng rú đầy đâu đớn của Hắc Vô Tâm cho thấy hắn đã gãy ít nhất là ba cái sương sườn. Hắc Vô Tâm bị đổi hướng văng, vì thế mà lực quán tính càng mạnh. Cả cơ thể trần truồng, nặng nề của hắn va cái ầm vào vách đá. Hắn đổ gục xuống, miệng thổ ra một ngụm máu tươi…

Hắc Vô Tâm lồm cồm bò dậy, con cặc hắn teo nhỏ ngay lập tức, bởi lúc này hắn biết hắn đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc rồi, làm gì còn tâm trạng nữa mà nứng.

Hắc Vô Tâm đứng dậy, lúc này, Bích Dao đã được phủ kín cơ thể bằng chiếc áo choàng của Tiểu Phàm, bên cạnh nàng còn có một người nữa, đó chính là Lâm Kinh Vũ. Kẻ đã cho hắn gãy mấy cái sương sườn ở cước thứ hai. Hắn đưa tay quẹt máu ngang miệng, hằn học nhìn hai người họ:

– Hai tên khốn, Hắc Lão gia ta đã quá coi thường các ngươi rồi.

Bích Dao không nói gì, sự việc diễn ra quá nhanh và bất ngờ khiến cho nàng nhanh chóng tỉnh cơn mộng mị, thần trí trở lại bình thường. Bích Dao đưa cánh tay cầm thanh đoản đao lên. Cánh tay ngọc ngà trắng muốt thò ra khỏi chiếc áo choàng, chĩa thẳng về phía Hắc Vô Tâm. Hắn thấy vậy thì nhìn nàng, cười nhạt:

– Hehehe… Sao vậy Bích Dao tiểu thư? Sau cùng nàng vẫn muốn giết ta hay sao? Nếu ta chết rồi, liệu nam nhân trên thế gian này có ai có thể thỏa mãn nàng được đây… hehehe…

Hắc Vô Tâm vừa dứt lời thì một áp lực cực lớn từ phía sau đang áp sát vao hắn. Hắn vội vã quay đầu lại thủ thế. Một luồng đạo quang màu cam rực rỡ bay lên từ dòng nham thạch nóng bỏng, hình thành một con chim khổng tước khổng lồ nhắm thẳng Hắc Vô Tâm phả hơi nóng tới:

– CHU TƯỚC…

Hắc Vô Tâm hét lên rồi nhanh chóng đưa tay ra tạo thành một luồng hồ quang khác, chống đỡ đòn tấn công của Chu Tước. Hắc Vô Tâm đang bị thương, thành ra hắn chống đỡ vô cùng vất vả, mặt lúc này đã tái mét, cắt không còn một hạt máu.

Rất nhanh chóng, Lâm Kinh Vũ phát hiện ra điều đó, y dùng kiếm phóng ra một luồng quang mang xanh nhạt của Đạo Giathanh Vân, tấn công vào mạng sườn bị gãy của hắn và áp chế cơ thể của Hắc Vô Tâm.

– Á… Á… Á… Á… Á…

Hắc Vô tâm rú lên một tiếng đầy đau đớn, hắn quay đầu lại, thứ duy nhất có thể giúp hắn chống đỡ được lúc này chính là thanh Thiêu Hỏa Côn ban nãy, hắn đặt nằm bên cạnh Bích Dao để tiện cho việc hãm hiếp nàng, nhưng giờ đây nó đã nằm chắc trong tay Trương Tiểu Phàm. Hắn liếc nhìn Tiểu Phàm, miệng mũi méo xệch, gằn lên trong tuyệt vọng:

– TRẢ NÓ… CHO TA… A… A… A…

Sau tiếng hét đó, Hắc Vô Tâm bị dính một đòn của Chu Tước, hắn rú lên rồi cứng nhắc người, áp lực từ phía Chu Tước khiến hắn không thể nào cử động được. Nguy hiểm lúc này đang bủa vây hắn trùng trùng…

Bích Dao biết cơ hội cuối cùng cũng đã tới, nàng đã có thể tự tay giết hắn để trả thù cho Tiểu Si, mẹ nàng. Nếu như hồi nãy nàng rất vội vàng, hấp tấp thì giờ đây, Bích Dao bình tĩnh đến lạ thường. Nàng đưa mắt ngắm nhìn thân ảnh của hắn lần cuối, kẻ đã gây ra biết bao nhiêu đại họa và kiếp nạn lên hai mẹ con nàng. Cũng là kẻ duy nhất tới giờ phút này thực sự thỏa mãn được khát khao của Bích Dao, có đôi chút tiếc nối hiện lên trong đôi mắt nàng, nó chỉ thoáng qua trong tích tắc rồi nhanh chóng biến mất, ánh mắt Bích Dao nhìn hắn đầy kiên định.

Nàng đưa dao vào lồng ngực của chính mình, cắt “pực” một cái. Chiếc áo chòng bao phủ cơ thể nàng được Tiểu Phàm mặc vào ban nãy rơi phịch xuống chân. Một cơ thể trắng toát lộ ra với những đường công tuyệt mỹ như làm sáng rực cả sơn động. Bích Dao lại một lần nữa trần truồng, nhưng lần này là nàng chủ động. Cả Tiểu Phàm và Kinh Vũ đếu há hốc mồm, cả hai đang ngơ ngác không hiểu vì sao nàng ta lại hành động như vậy. Đến cả Hắc Vô Tâm cũng thấy ngỡ ngàng, khó hiểu, hắn cũng đang dán chặt hai mắt vào cơ thể bầm dập những dấu vết truy hoan do hắn gây ra. Tinh khí của hắn thậm chí vẫn còn chảy thành dòng trên cơ thể nàng…

Trương Tiểu Phàm thì khỏi nói, cả người cứng đờ, mắt dán chặt vào cơ thể của Bích Dao, con cu trong quần y khởi nghĩa dữ dội, thanh Thiêu Hỏa Côn trong tay y thiếu điều là rời xuống đất. Trời ạ, tạo hóa đã ban cho nàng ta một cơ thể mà không một gã nào có thể khước từ nếu nàng ta muốn, dù rằng thân thể kia đã nhơ nhớp tinh khí, nhưng sao nó vẫn hấp dẫn tới cực cùng. Y nuốt cái ực một ngụm nước miếng vào trong cuống họng, cố dằn cơn nứng lại, nhưng mắt thì không sao nhìn ra chỗ khác được.

Bích Dao trần truồng, hiên ngang đứng sừng sững, phơi bày toàn bộ cơ thể, núi đồi, thũng lung trước mắt ba gã nam nhân, cánh tay trần trụi của nàng chĩa thanh đoản đao về phía Hắc Vô Tâm, ở thế đứng này, trông nàng đẹp tựa nữ thần vậy. Một nữ thần đầy nhục dục, cám dỗ đến chết người…

Hắc Vô Tâm nhìn vào ánh mắt kiên định của nàng, hắn biết, thời khắc cuối cùng của hắn rốt cuộc cũng đã tới, xem ra sẽ chẳng có phép màu nào xảy ra giống như lần trước khi hắn bị Quỷ Vương truy sát. Hắc Vô tâm nhìn thẳng vào mắt Bích Dao, trong thời khắc cuối cùng của cuộc đời, hắn bống bật cười ha hả:

– HAHAHA… HẮC VÔ TÂM TA CẢ MỘT ĐỜI PHONG LƯU… THẬT KHÔNG NGỜ ĐẾN LÚC CHẾT CŨNG LÀ CHẾT TRONG TAY MỘT NỮ NHÂN ĐẸP XUẤT SẮC TRONG THIÊN HẠ… HÁ CÒN GÌ ĐỂ NUỐI TIẾC… HAHAHA…

Hắn cười lớn, Bích Dao nhìn hắn, khẽ nhếch mép mỉm cười, thân ảnh trần trụi của nàng lao vút đi, nhanh tới nối cả Trương Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ đều không kịp nhìn thấy gì. Ở phía trước, Hắc Vô Tâm khẽ nhắm mắt, đón nhận sự trừng phạt của nàng. “PHỤP…” Lưỡi dao găm thẳng vào lồng ngực hắn. Hắc Vô tâm mở to mắt, không kịp nấc một tiếng. Hắn nhìn mũi dao ngập lút cán trong cơ thể của mình, rồi ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Bích Dao, giọng yêu ớt:

– Có phải… hự… nàng cũng không quên được ta… hự… suốt mười năm qua… ư…

Bích Dao áp sát miệng nàng vào tai hắn, thì thào:

– Đúng vậy…
– Á Á Á Á Á…

Sau câu nàng rút phăng con dao ra khỏi người hắn. Hắc Vô Tâm rú lên, cả cơ thể y run bần bật, máu trong người y phun ra tưới đầy lên cơ thể Bích Dao. Nàng vẫn đứng im như tượng, mặc cho từng tia máu của hắ phun tới đỏ cả người. Sừng sững, hiên ngang.

Cả Chu Tước, Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ nhận ra hắn có lẽ đã không thể sống được, vì vậy mà cùng một lúc thu chiêu về. Thoát khỏi phong toa của hai người. Cơ thể Hắc Vô Tâm đổ gục xuống, không nhúc nhích, trần truồng, máu vẫn không ngừng chảy ra từ cơ thể hắn. Khóe miệng hắn hình như hơi khẽ mỉm cười, cố gắng đưa cặp mắt lên thân thể trần trụi của Bích Dao một lần nữa…

– Hự… ta hy vọng… hự… sẽ có một vài con cặc khác… thỏa mãn được… nhục dục của nàng…

Hắn giật giật thêm một hồi nữa rồi ngả người ra, tắt thở, không nhúc nhích, không có thêm một cử động nào nữa…

Luồng đạo quang sáng cam trên không sáng lòa, bào trùm lấy con phượng hoàng lửa Chu Tước rồi từ từ tan biến, hiện ra một thân ảnh trong bộ quần áo máu xanh tím rất quen thuộc với Tiểu Phàm, chính là nhân vật mà Bích Dao lúc trước gọi là Dì U. Tấm khăn che mặt của U Cơ khẽ phảng phất lay động, một làn áo lụa mỏng manh từ tay nàng phất ra bao trùm lấy thân hình trần truồng của Bích Dao trong sự nuối tiếc của hai gã nam nhân trước mặt. Rồi cũng không thèm quay lại nhìn hai người. U Cơ vòng tay qua eo Bích Dao, ôm lấy cơ thể nàng rồi hóa thành một luồng đạo quang xanh tím, luồn lách theo từng khe núi, biến mất khỏi hang động.

Hai người con gái vừa biến mất thì cũng là lúc mặt đất rung chuyển ầm ầm, đất đã vỡ ra thanh nhiều mảnh, hang đông lắc lư, rung chuyển một cách dữ dội. Lâm Kinh Vũ thấy vậy hét lớn:

– TIỂU PHÀM… CHẠY MAU…

Nói đoạn, gã nắm tay Trương Tiểu Phàm vừa chạy vừa bạt đá sang hai bên. Tiểu Phàm cắm mặt chạy theo bước chân của Lâm Kinh Vũ, phía sau hai người, bui tung mù mịt, đất đá không ngừng nứt ra từ trên thạch động, ầm ầm nổ theo hướng hai người chạy…

Thể loại