Trương Tiểu Phàm chầm chậm bò dậy. Y đang ở trong phòng riêng. Xung quanh vắng vẻ, cô liêu. Tiểu Hôi và Đại Hoảng thấy y đã tỉnh liền nhắng lên. Một khỉ một chó ở trong phòng đùa nghịch mãi không thôi, “oẳng oẳng oẳng” với “chí chí chí” cứ thoắt lại vang lên.
Trương Tiểu Phàm khóe miệng lộ nét cười, đi đến bên bàn ngồi xuống. Trước ngực y vẫn ngâm ngẩm đau, nhưng trong đầu thì tràn ngập những kỳ thuật diệu pháp mà Điền Bất Dịch và mấy người kia giở ra lúc giao đấu, lòng y nghĩ mãi những chuyện đó, bất giác thở dài.
– Làm sao mà lại thở dài?
Một giọng nói ôn nhu bình hòa êm ái từ ngoài cửa vọng vào.
Trương Tiểu Phàm giật mình, ngoảnh đầu lại nhìn, thì ra là sư nương Tô Như đang đứng ở cửa, gió đêm hiu hiu, lay tà áo mỏng manh của nàng bay nhè nhẹ, khác nào tiên nữ. Y vội vàng đứng dậy chào:
– Ư… Sư nương.
Tô Như đi lại trước mặt Trương Tiểu Phàm, đặt tay lên vai y, mỉm cười bảo:
– Hihi… Không sao đâu, con ngồi đi.
Mùi hương thơm ngát từ cơ thể nàng tỏa ra làm Tiểu Phàm ngây ngất, đã mấy năm nay y chưa từng được gần gũi nàng như thế này kể từ sau cái đêm định mệnh đó. Trong lòng y có một cảm giác xốn xang. Lửa tình trong người bùng cháy, ham muốn trào dâng mãnh liệt, con cặc y bất giác độn lên cương cứng ở trong quần. Trương Tiểu Phàm giật mình, sợ bị sư nương phát hiện thì thật là thất thố, liền vội vàng ngồi xuống. Tô Như ngắm kỹ sắc mặt hắn, lại thò tay thăm vết thương trước ngực, gật gật đầu:
– Hãy còn khá, không có vấn đề gì lớn.
Nói rồi bèn thò tay vào trong bọc lấy một lọ nhỏ màu trắng, dốc ra một hoàn thuốc vàng óng chỉ bé bằng đầu ngón tay, đưa cho hắn bảo:
– Ngươi uống đi.
Trương Tiểu Phàm do dự một lát, đón lấy nuốt vào, giây lát sau cảm thấy một làn hơi ấm áp từ đan điền bừng dậy, rồi tán vãng ra khắp tứ chi và đỉnh đầu, toàn thân nóng lên rất dễ chịu, đến cơn đau âm ỉ ở ngực cũng biến mất chẳng thấy gì nữa.
Trương Tiểu Phàm vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, đứng dậy vận động thân thể một lát, quả nhiên tất cả lại như thường, linh dược thần hiệu, chẳng còn thương tích gì cả. Trong lòng hắn hoan hỉ, vội vàng nói với Tô Như:
– Cảm ơn sư nương.
Giây lát hai người đêu im lặng. Không hẹn mà gặp, cả hai cùng nhớ lại chuyện chiều nay, rồi tiếp đó là về những đêm bên hồ nước nóng. Sau cùng, Tô Như phá vỡ sự im lặng trước:
– Chiếc quần đó, ngươi có còn giữ không?
Tiếng nói nàng nhẹ như hơi thở. Nhưng đối với Tiểu Phàm thì thật chẳng khác nào sấm nổ bên tai. Mặt hắn đỏ bừng vì phấn khích, con cặc trong quần đã cứng nay lại càng cứng hơn, điều đó khiến hắn cảm thấy khó chịu vô cùng. Y lí nhí:
– Con cất nó như báu vật.
Tô Như khẽ cười:
– Hôm nay ngươi giận sư phụ lắm đúng không? Ngươi đừng trách ông ấy. Tuy nóng tính thế thôi, nhưng ông ấy rất thương các ngươi.
Tiểu Phàm khẽ thở dài một chút, có hơi chút chạnh lòng, nhưng rồi vẫn nói:
– Con không dám. Đệ tử luôn biết ơn sư phụ và sư nương.
Tô Như nghe hắn nói vậy thì hạ thấp giọng xuống nữa:
– Nghe ngươi nói, ta biết ngươi vẫn còn ấm ức lắm. Thôi, để ta thay ông ấy xin lỗi ngươi vậy.
Nói chưa dứt, nàng bỗng nắm dải áo, rút mạnh. Hai tà áo trễ xuống, hôm nay nàng không mặc áo lót, hai gò ngực trắng ngần lộ ra, nhô lên kiêu hãnh. Bộ ngực này Tiểu Phàm đã thấy nhiều lần bên hồ nước sau hậu viện Thủ Tĩnh Đường, nhưng hôm nay sau hai năm xa cách mới lại tiếp tục được thị dâm ở một khoảng cách gần như vậy. Y run bắn người lên, không biết phải nói sao.
Tô Như nhìn gương mặt thất thần, mê mẩn của hắn cứ dán chặt vào đôi gò bồng đảo của mình thì không khỏi bị kích thích, gương mặt nàng ửng hồng lên vì phấn khích, trông lại càng đẹp và hấp dẫn đến tột cùng:
– Sư nương có đẹp không? – Tô Như nhẹ nhàng hỏi.
– Có… có… người là đẹp nhất trên thế gian này.
Tô Như bật cười hiền hòa và khúc khích:
– Vậy… ư… hôm nay… ngươi có muốn bú nó không? Sư nương hôm nay đặc cách cho ngươi đó… hihi…
– Ư… ực sư nương… người nói thật chứ ạ?
Tiểu Phàm nuốt cái ực một ngụm nước miếng vào trong cuống họng, nếu như là hai năm trước ở hoàn cảnh hiện tại, ắt hắn là hắn sẽ như con giã thú mà vồ vào Tô Như, bất chấp nàng là ai rồi, nhưng hai năm qua, hắn tu luyện Đại Phạm Bát Nhã, ít nhiều đã có thành tựu, do vậy mà tới giờ vẫn có thể hoàn toàn trụ vững trước cám dỗ trước mặt. Hắn dằn lòng là phải thật bình tĩnh… bình tĩnh kẻo xôi hỏng bỏng không.
Tô Như bật cười trước điệu bộ thèm khát và câu hỏi ngớ ngần của Tiểu Phàm, và như để chứng minh cho lời nói của mình, nàng vươn cánh tay ngọc ngà, trắng toán ra, vòng ra sau gáy Tiểu Phàm, kéo đầu hắn rúc vào ngực mình.
– Ư… Um… ư…
Tiểu Phàm rên lên một tiếng, há miệng to ra, ngậm luôn lấy một bên vú của nàng.
– Ưư… Ôi… ưm… hihi…
Tô Như rên khẽ một tiếng, nàng mỉm cười thích thú, xoa xoa đầu Tiểu Phàm như một người mẹ đang xoa đầu con trẻ. Rồi nàng vàng đồi tay xuống dưới, xiết lại, ôm hắn chặt hơn. Khỏi phải nói cũng biết Tiểu Phàm sung sướng cỡ nào, sau bao nhiêu ngày nhớ nhung, ngắm nhìn thì hôm nay hắn đã được thỏa lòng mong ước, được vùi mặt vào bầu ngực mà trên thế gian này, thật không có gã nam nhân nào lại có thể chói từ. Mùi hương thơm ngát từ cơ thể nàng tỏa ra khiến cho Tiểu Phàm mê mẩn. Đầu óc hắn như mụ đi, cả người rung lên vì sướng.
Miệng hắn ngậm chặt một bên vú, tay kia xoa nắn không ngừng vú còn lại. Ở phía dưới, dương vật y dựng lên, đội qua lớp vải mỏng, chọc chọc vào háng của Tô Như khiến cho nàng càng lúc càng thấy hưng phấn, hơn mười năm không quan hệ thể xác với nam nhân khiến người nàng nóng rực lên. Tô Như ôm Tiểu Phàm thật chặt miếng lẩm bẩm không ngớt:
– Ư… hihi… Đúng chỗ đó đó. Mút mạnh vào. A… a… a…
Tiếng rên rỉ nhạnh nhàng, thánh thót và có phần kìm nén của Tô Như càng kích thích Tiểu Phàm. Hắn không còn nhẹ nhàng nữa mà lúc này cứ như một con dã thú, không ngừng vầy vò trên bộ ngực tuyệt đẹp của nàng. Tay nắn, tay bóp, miệng mút, lưỡi liếm loạn lên.
– Ưm… aaa… aaaa…
Tô Như từ một sư nương đoan chính bị Tiểu Phàm biến thành một thiếu phụ hoang dâm, trụy lạc vô cùng chỉ sau có vài đường bú mút, trông nàng lúc này thật chẳng khác gì một con cái đang đến kỳ động đực. Nàng uốn éo, rên rỉ càng lúc càng to. Như đã nói, phòng của Tiểu Phàm khá biệt lập với các gian khác nên không hề có ai nghe thấy tiếng rên của nàng, vì vậy mà hai người đang quấn chặt lấy nhau, xoắn lấy nhau như quên hết thời gian.
Đang lim dim trong khoái cảm, Tô Như bỗng cảm thấy một bàn tay luồn xuống dưới hai chân nàng, bàn tay của hắn nhẹ nhàng mà lại rất quyết liệt khiến cho Tô Như không thể nào chống đỡ, nàng ôm ghì lấy đầu hắn, ngửa cổ lên trời thở dài khoan khái, hai chân nàng vô thức khẽ dang rộng ra lúc nào không hay. Những ngón tay Tiểu Phàm được đà, cứ thế từ từ, từ từ nhích từng chút một.
– Ôi… ư… Tiểu Phàm… ưm…
Tô Như khẽ rùng mình khi bàn hắn sờ vào khe lồn nàng qua lớp quần mỏng, hôm nay Tô Như cũng không mặc quần lót, vì vậy mà dâm thủy trong lồn nàng túa ra ướt đẫm chiếc quần ngoài mỏng manh, nhớp nhớp dính vào tay Tiểu Phàm.
– Ứ… ư… ư… ư…
Tô Như tiếp tục phát ra một tiếng rên khe khẽ. Việc này nằm ngoài dự liệu của nàng, nàng vốn chỉ định trêu đùa hắn một chút rồi về nhưng lại mụ mẫm trước đòn tấn công vô cùng quyết liệt của Tiểu Phàm. Miệng nàng thở gấp, tay ôm chặt đầu hắn dí xuống hai bầu vú của mình, đồng thời nhấc mông ưỡn về phía những ngón tay của Tiểu Phàm, chà sát âm hộ nức nở của mình lên bàn tay y.
Tiểu Phàm sướng quá, hắn khẽ bật cười trong khóe miệng trước biểu cảm của sư nương. Định bụng hôm nay nhất định phải khuất phục nàng tiên nữ xinh đẹp này cho bõ những ngày thèm muốn, nhớ nhung và khao khát.
Bàn tay Tiểu Phàm tham lam sờ nắn, miết miết vào cái tử huyệt của sư nương, những ngón tay chạy dọc theo khe suối tiên của nàng, ấn cả lớp vải quần vào bên trong rồi không ngừng mân mê day day lên múi thịt đó của nàng, Tô Như rùng mình khi những ngón tay cứ miên man trên vùng tam giác vàng ngọc đó, dâm thủy của nàng tiếp tục trào ra, cảm giác như đã ướt cả một vùng đũng quần của nàng.
Bú mút hai bầu vú và mân mê lồn nàng chán chê, Tiểu Phàm ngẩng khuôn mặt đầy phấn khích lên nhìn nàng. Chỉ thấy Tô Nhu khẽ nở một nụ cười đầy mê hoặc. Có vẻ như Tô Như cũng phấn khích lắm rồi.
Như nhận ra điều đó, Tiểu Phàm đánh liều bế bổng nàng lên, Tô Như cười khúc khích trước hành động táo tợn của hắn. Tiểu Phàm thấy vậy thì càng phấn khích, nụ cười cổ xúy của sư nương đối với hắn lúc này chẳng khác nào một liều thuốc kích dục cực mạnh cả. Hắn phăm phăm bế nàng đi về phía chiếc giường ngủ của hắn rồi đặt mông nàng xuống giường. Hai tay hắn thoăn thoắt cởi bỏ những mảnh vải vướng víu trên người Tô Như. Sau khi lột trần Tô Như ra, Tiểu Phàm liền cầm hai bên lưng quần nàng kéo mạnh. Tô Như cười hi hi thích thú, nàng chống tay ra sau lưng, ưỡn mông lên cho Tiểu Phàm kéo chiếc quần ướt nhẹp của nàng xuống đất. Khi chiếc quần vải mỏng tanh tuột ra đến đâu, lớp da mịn màng, trắng ngần của Tô Như lộ ra tới đó. Làn da thịt thơm ngát, mát rượi xộc vào mũi khiến Tiểu Phàm như ngất ngây trong men tình.
Tiểu Phàm quỳ xuống, lấy tay banh hai chân sư nương ra rồi xoáy mắt vào chỗ giữa hai chân nàng và như bị nó thôi miên vậy, múi thịt của Tô Như nhô cao như mời mọc lại có một cục thịt đỏ hồng lòi ra giữa đám lông đen mượt như nhung. Hai mắt Tô Như say đắm nhìn Tiểu Phàm, nàng thở từng hơi thở thổn thức, tâm thế ở trạng thái như quy phục hoàn toàn và đã sắn sàng dâng hiến. Tiểu Phàm úp mặt xuống âm hộ nàng, hắn há miệng ra, ngoạm cả múi thịt ẩm ướt đó rồi nút một cú thật mạnh, thiếu điều muốn nuốt luôn cả âm hộ nàng vào trong miệng vậy:
– Ư… Ưm… ư…
Tô Như rên nhẹ, nàng ưỡn mông lên, dâng trọn cái lồn đỏ hồng của nàng cho gã đồ nhi háo sắc. Hắn đưa vét một đường thật sâu vào trong khe rãnh suối tiên của nàng. Tô Như ngửa đầu, mắt nhắm nghiền, miệng rên ư ử trong cuống họng, hưởng thụ màn bú liếm điệu nghệ của y. Hai tai nàng không còn chống ra sau nữa mà bây giờ nàng đang vò vò đầu Tiểu Phàm chừng như muốn chắn làm mạnh lên nữa. Cả người nàng run lên bần bật, miệng thở gấp, thi thoảng lại rùng mình, nấc lên từng hồi, dâm thủy tất nhiên là đã tắm đẫm khuôn mặt điển trai của Tiểu Phàm. Ôi, đã rất lâu, rất lâu rồi, nàng không nhớ nổi nữa… hôm nay nàng mới cảm nhận được cái sướng mạnh mẽ khát khào và cuồng nhiệt này. Nó sướng hơn rất nhiều so với những lần nàng cùng Linh Nhi đắm đuối bên hồ bơi.
Trong khi đó thì Tiểu Phàm vẫn tấn công không ngớt, bằng lưỡi, bằng tay. Vừa bú lồn sư nương, hắn vừa vươn tay lên ngực nàng, vân vê hai bầu vú đẹp tuyệt trần của Tô Như, trong khi đó, miệng vẫn không ngừng mút, nút, ngoáy sâu vào âm hộ của nàng rồi húp lấy dâm thủy Tô Như trào ra từ bên trong.
– Ư… Ôi… ư… aaa… ta sướng… ggggg…
Sau màn nút vú, bú lồn chán chê, miệng uống no nê dâm thủy của nàng rôi, Tiểu Phàm mới đứng dậy, hắn lúc này mới lột bỏ y phục trên người ra, trần truồng đứng trước mặt Tô Như. Con cặc hắn được giải phóng, bật bung ra, chĩa thẳng vào mặt nàng, sẵn sàng lâm trận, hiên ngang và ngạo nghễ.
– ƯƯ… hihi… to quá… ngon quá…
Tô Như khẽ rít lên một tiếng đầy cảm thán rồi quỳ xuống trước mặt Tiểu Phàm, mắt say đắm nhìn vào vưu vật của hắn. Hình ảnh một sư nương đẹp tuyệt trần đang quỳ trước mặt, lại đang trần truồng như nhộng, phơi bày toàn bộ cơ thể ra trước mắt Tiểu Phàm khiến hắn phấn khích vô cùng. Vì vậy, ngay khi Tô Như vừa dứt lời, hắn liền đẩy luôn con cặc về phía trước mặt nàng. Con cặc lướt qua hai bờ môi của Tô Như rồi trượt vào má, nàng lấy thay tóm lấy khúc gân đó của y mà hờn dỗi:
– Ư… thật là hư quá… dám mạo phạm cả sư nương ngươi à?
– Ư… đồ nhi thật có lỗi… xin tùy ý sư nương ạ?
Tô Như nghe vậy thì bật cười thích thú, tiếng cười của nàng giòn tan, vang khắp cả căn phòng. Ngay sau đó Tô Như ngước ánh mắt lẳng lơ, khiêu khích nhìn lên Tiểu Phàm, trồi trước ánh mắt mong chờ của y, nàng há miệng từ từ đưa đầu khấc của Tiểu Phàm vào mà nút một cái thật mạnh:
– Ưm… ư… sư nương ơi…
Sau cú nút đầu tiên, Tô Như vòng hai tay ra phía sau bấu vào mông đít Tiểu Phàm mà kéo tới khiến cho con cu đó đi sâu vào thêm nữa. Trong đầu óc nàng bây giờ là những hình ảnh lấm lét của Tiểu Phàm rình nàng tắm bên hồ bơi và hình ảnh hắn không dám làm liều, chỉ có đứng yên một chỗ, lôi con cặc mà bây giờ nàng đang bú ra mà sục. Cứ thế, con cặc dài thườn thượt của Tiểu Phàm cứ từng chút, từng chút một đi sâu vào trong cái miệng nhỏ nhắn, xinh xắn của nàng…
Con cu của Tiểu Phàm sau hai năm có vẻ như nó lại to và dài hơn một chút xíu. Đối với nữ nhân chưa quan hệ bao giờ thì chắc hẳn sẽ khiếp đảm vô cùng, nhưng với Tô Như lúc này thì lại chẳng khác gì một báu vật.
Cứ thế nàng há miệng ấn sâu vào, từng chút, từng chút một, con cặc của Tiểu Phàm đã nằm chật ngất trong miệng nàng, ngập lút cán. Bờ môi mềm mại, ngọt ngào của nàng bao trùm lấy con cặc của hắn khiến cho Tiểu Phàm sướng rơn, hắn nhìn xuống lại thấy cái miệng của nàng chum lại, bú chặt lấy thân cặc, thật là đã điếu vô cùng, những gì đang diễn ra trước mắt, có nằm mơ Tiểu Phàm cũng không bao giờ nghĩ có ngày nó lại trở thành sự thật.
Tô Như nhả con cặc hắn ra ra, tay cầm lấy thật cặc vuốt nhè nhẹ rồi buông giọng lẳng lơ, kích thích:
– Ưhihi… thế nào… thích không?
– Ưm… dạ… con thích lắm…
– Vậy… ta tiếp tục nhé… hihi…
– Ư… vâng… thưa sư nương…
Tô Như mỉm cười, rồi lại há miệng đút nó trở lại, con cặc chui quá nửa vào miệng nàng thì Tô Như lại bú mạnh một cái, rồi nàng lại nhả ra, đút vào, cứ như vậy, mỗi lúc một sâu hơn. Mỗi cú nút vào rồi lại nhả ra của nàng đều khiến cho Tiểu Phàm như điên lên, hắn nấc lên sau mỗi cú nút của nàng, con cặc như nở lớn thêm ra, dài thêm ra, nằm chật ngất trong miệng Tô Như. Hắn nhắm nghiền mắt, miệng rên hừ hừ, đang cố gắng chống chọi với sức tấn công mãnh liệt của Tô Như.
Tô Như bú mút như vậy một hồi rồi nhả con cặc khổng lồ đó ra, Nàng lấy tay gạt nó lên bụng Tiểu Phàm rồi le lưỡi liếm một đường thật dài, chạy dọc theo thân cặc. Nàng cúi đầu thấp xuống thêm nữa, rồi há miệng ngậm luôn một hòn dái của Tiểu Phàm vào trong miệng mà mút nhẹ một cái…
– ƯƯ… aaa… sư nương ơiiiii…
Nghe hắn rít lên như vậy, Tô Như càng thích thú. Ắt hẳn đây là nơi hắn chưa từng được trải nghiệm rồi, phải làm cho hắn mê mệt đi mới được. Nghĩ vậy nên Tô Như bú hòn dái hắn một cách thật nhẹ nhàng, cẩn thận. Nàng đưa lưỡi ra liếm dái Tiểu Phàm rồi sau đó, bờ môi và chiếc lưỡi mềm mại chạy lướt dần lên trên, dọc theo thân cặc rồi cuối cùng là bao trùm lên đầu khấc của hắn mà liếm bú, mút liên hồi, cuồng loạn. Động tác nàng ra vào nhanh hơn, đầu nàng gục lên, gục xuống cũng nhanh hơn và con cặc hắn cũng trở nên trơn nhẫy, bóng loáng nước miếng của nàng. Điều này càng khiến Tiểu Phàm rên mạnh và thở gấp hơn, hai mắt hắn nhắm chặt lại, tận hưởng khoái cảm, không còn biết xung quanh đang xảy ra chuyện gì nữa.
Nghe Tiểu Phàm thở hổn hển, dồn dập, nàng càng thích thú. Vì vậy mà Tô Như càng ra sức ôm chặt lấy mông của hắn mà liếm bú con cặc cương cứng, nóng hổi như thanh sắt của Tiểu Phàm…
Đang ra sức bú lấy bú để con cặc của hắn, bỗng nhiên Tô Như nhả cặc ra. Tiểu Phàm nhắm mắt một lúc, không thấy động tác gì nữa, không hiểu sư nương định làm gì. Hắn tò mò, từ từ mở mắt ra. Tức thì gương mặt xinh đẹp, ửng hồng của sư nương ở ngay sát mặt hắn, nàng đã đứng dậy, đối diện với Tiểu Phàm, trần truồng, lõa thể, chĩa bộ ngực cao vút về phía hắn, còn cặp mông to tướng thì cung vút ra phía sau, hơi thở thơm ngát của nàng phả vào mặt hắn cũng bộ ngực nhấp nhô, phập phồng của nàng trông đến thập phần kích thích. Tiểu Phàm thở gấp, nhất thời như một gã ngốc, chưa biết phải làm gì.
Tô Như thấy vậy thì cũng bật cười, không khỏi thích thú trước bộ dạng ngẩn tò te của hắn. Nàng xoay người, đẩy Tiểu Phàm nằm ngửa xuống giường. Con cặc của Tiểu Phàm bây giờ chĩa thẳng lên trời, dựng đứng, to lớn, dài ngoằng, ngạo nghễ. Tô Như từ từ bước đến, ngồi lên đầu giường, nàng dùng nắm lấy khúc thịt đó mà nhẹ nhàng xoa bóp. Tiểu Phàm lại tiếp tục nằm yên mà rên lên, hơi thở trở nên gấp rút như chạy đua vậy…
– Hihi… ngươi sướng không?
– Ư… con sướng lắm… sư nương… người thật tuyệt vời… ư… ư…
Dạo đầu đã chán chê, mê mỏi, thứ mà Tiểu Phàm mong muốn bây giờ còn có gì khác ngoài việc được khoan sâu vào trong cơ thể của vị sư nương mà hắn hằng kính mến, thế nhưng sau khi đẩy hắn nằm ngửa ra giường, Tô Như vẫn chưa có hành động nào chứng tỏ là nàng chuẩn bị làm việc đó cả, Tiểu Phàm ắt hẳn là rất muốn rồi, nhưng hắn vẫn sợ, không dám đòi hỏi, vì vậy mà cứ nằm yên chờ đợi.
Tô Như ngắm nhìn con cặc hùng dũng trong tay mà cảm thấy sung sướng, thích thú, thật không xứng với đạo hạnh của hắn tí nào, nhưng thôi, nàng mặc kệ, có mà dùng là may rồi. Tô Như biết hắn đang muốn gì, nhưng nàng không vội, nàng muốn xem xem hắn có thể trụ vững được đợt sóng tình của nàng lần này không đã, nếu được thì nàng mới tới bước cuối cùng. Cho phép hắn khoan phá cơ thể nàng…
Vì thế mà một lần nữa nàng lại há miệng ra thật lớn, tay giữ cứng con cặc lại, đưa môi xuống mà chụp lên đầu cặc hắn. Rồi nàng nút mạnh một cái khiến cái đầu cu chui ngay vào trong miệng nàng, tay nàng vươn lên, vân vê hai đầu vú của hắn, miệng thì bú lấy bú để con cặc của Tiểu Phàm. Được bú cu, lại được kích thích nơi đầu ti Tiểu Phàm rên lên một tiếng, giọng đầy vẻ mê man, sung sướng:
– Ư… Ư… AAAAA…
Tô Như không dừng lại, nàng cứ lăm lăm nắm chặt lấy con cặc của hắn bằng một tay, miệng nàng căng đầy bởi cái đầu cu to lớn, và nàng cứ bú mút cái vưu vật đó một cách nhiệt tình, cánh tay còn lại thì mơn man, vuốt ve trên lồng ngực của Tiểu Phàm.
Nghe giọng hắn đang say mê rên rỉ, cả người giãy đành đạch, run lên vì sướng, rõ ràng là đã bị Tô như làm cho sung sướng lên tới chín tầng mây xanh, lạc vào cõi thiên thai, chốn bồng lai tiên cảnh rồi. Tô Như vì thế mà càng hồ hởi nắm cu bú cặc Tiểu Phàm một cách say sưa, nhịp nhàng. Và cứ như thế, nàng cúi mặt mút đầu cu hắn, tay nắm chặt lấy gốc cu vuốt lên vuốt xuống theo nhịp lên xuống của miệng. Nhìn Tô Như ngồi chồm chỗm trên giường, trần truồng, lõa thể, chổng mông ra phía sau, bú lấy bú để con cặc của Tiểu Phàm thật chẳng khác gì một cô gái lầu xanh rành nghề, ra sức thỏa mãn khách làng chơi…
Tiểu Phàm ngẩng đầu len mà nhìn xuống, hắn nguyên con cặc của mình mất hút trong cái miệng xinh xinh, nhỏ nhắn của sư nương. Đôi môi hồng hào của nàng bao chặt chung quanh thân cặc của hắn cộng với cái bộ dạng của nàng thì cảm thấy cơn nứng tăng lên dữ dội. Hắn thở lên hồng hộc, mồ hôi toát ra như tắm, trong khi đó, Tô Như với bàn tay mềm mại, ấm áp bóp chặt con cặc của hắn, cộng với sức hút liên tục trong miệng nàng làm như là nàng muốn rút hết tinh trùng ra từ hai hòn dái của hắn vậy. Chưa bao giờ chàng cảm thấy sung sướng lạ kỳ đến như vậy. Thật không khác gì là hắn đang được địt phầm phập vào một cái lồn đầy nhục cảm, khoát khát của Tô Như.
Rồi như không thể kềm hãm được nữa, hắn rướn người lên, cơn nhức nhối từ khắp người dồn tới tấp, không ngừng tới đầu cu của Tiểu Phàm, hắn không thể nào chống cự lại đợt song tình này, rú lên như một con chó sói:
– Ư… Ư… AAA… ĐỪNG MÀ… AAAAA… CON RAAAAA…
Sau tiếng rú, hắn giật giật, rung mình bắn tinh trùng ào ào ra khỏi đầu cu, xịt đầy vào trong miệng của Tô Như, liên miên, không ngừng. Nàng gục đầu xuống, há miệng cố nuốt thật nhiều, thật nhiều thứ chất lỏng đó của hắn, nhưng nó quá nhiều, nàng nuốt không xuể, cái thứ chất trắng đục đó tràn cả ra khỏi miệng, ứa ra hai bên mép, nhễu xuống vương vãi trên mặt nàng và cả chảy đầy cả xuống bụng hắn nữa.
Trong suốt hai năm qua, có thể nói đây là lần Xuất tinh đã đời nhất của hắn. Đã lâu rồi, Tiểu Phàm mới thực sự thấy thoải mái tới như vậy. Hắn duỗi người ra, hai mắt nhắm liền, thở một hơi dài, thân người rã rượi, thỏa mãn cùng cực, sung sướng đến độ xuất thần. Màn xuất tinh dai dẳng đó làm như là tiêu hao hết cả chân khí trong người hắn. Hắn lim dim con mắt, miệng nở một nụ cười tự mãn, nằm dạng chân tay ra, thở phì phò, không còn sức mà làm một cử động nào được nữa. Rồi hắn thấy nhột nhột, buồn buồn nơi đầu khấc, một vật mềm như lụa, mượt như nhung đang quấn quanh đầu khấc khiến hắn cảm thấy đê mê, mở mắt ra nhìn xuống, hắn thấy sư nương đang vực mặt vào ưới hạ bộ của hắn, liếm mút không ngừng, có vẻ như nàng đang cố làm sạch bóng con cặc cho hắn.
– A… sư nương ơi…
Hắn rít lên một tiếng rồi xuất tiếp một đợt tinh khí (có lẽ là còn sót lại) vào trong miệng của nàng, rồi sau đó nằm vật ra, nhắm mắt, thở dốc…
Hắn nằm nghỉ một lúc thật lâu, rồi khi mở mắt ra thì thấy Tô Như vẫn ngồi đó, ngay bên cạnh hắn, có điều nàng đã mặc lại y phục. Trên người cũng sạch bong, không con dấu vết gì của cuộc truy hoan vừa rồi. Mái tóc dài phất phơ của nàng khẽ lay động kệt hợp với bộ áo choàng ngoài lấp ló những khoảng da thịt hé mở trông nàng lại càng hấp dẫn. Tô Như nở một nụ cười hiền hòa nhìn hắn, thật trông nàng chẳng khác nào tiên nữ. Tiểu Phàm như mê mẩn trước nhan sắc của nàng. Đối với hắn, sống tới giờ phút này, không hề uổng phí…
– Con mệt rồi, nghỉ ngơi đi nhé, ta về đây.
Sau giọng nói ôn nhu, thánh thót đó vang lên, Tô Như đứng dậy, uyển chuyển bước về phía cửa. Cặp mông nàng chuyển động theo từng bước đi, lấp ló khẽ hẩy cao lên phía sau qua lớp quần mỏng. Nàng vừa hé mở cảnh cửa thì một đôi tay rắn chắc siết chặt qua vòng eo nhỏ bé của Tô Như, níu giữ nàng lại, con cặc nửa cứng, nửa mềm của hắn lúc này dí sát vào khe mông của nàng, rồi một giọng nói thều thào, hấp tấp phả vào tai nàng:
– Sư nương… người đừng về vội, hãy ở lại đây với con một lúc nữa được không? Ư…
Tô Như khẽ bật cười thích thú trước giọng nói van nài của Tiểu Phàm, nàng dùng đôi tay ngọc ngà gỡ gọng kiềm của hắn ra rồi quay lại, nhìn Tiểu Phàm, thì thào:
– Được thôi, nếu như ngươi muốn lát nữa, sư phụ ngươi không thấy ta về, mò qua đây và để ông ấy chứng kiến cảnh này…
Nhắc tới Điền Bất Dịch là hồn vía Tiểu Phàm bay hết cả bốn phương, tám hướng, hắn vội vã rút người lại, ánh mắt đượm vẻ tiếc nuối. Tô Như thấy vậy thì bật cười khúc khích, đưa cánh tay trái lên vuốt má Tiểu Phàm rồi hôn nhẹ lên má bên kia của hắn, ánh mắt hướng về phía bên trong phòng, khẽ nhếch một nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý, thì thào vào tai Tiểu Phàm như giỗ một đứa trẻ:
– Tiểu Phàm ngoan, hãy ngủ sớm đi, hôm khác, sư nương sẽ lại tới thăm con, được không?
– Dạ, sư nương, người bảo trọng.
Tiểu Phàm cung kính cúi đầu, khẽ chào Tô Như, nhưng cái bộ dạng cung kính của hắn lại đang không một mảnh vải trên người, nom mới thật buồn cười làm sao. Tô Như bật cười thích thú rồi nhẹ nhàng bay vút ra khỏi cửa. Khi Tiểu Phàm ngẩng đầu lên thì đã chẳng còn thấy hình bóng của nàng đâu, gã ngẩn tò te lấy một lúc rồi chán nản đóng cảnh cửa lại…
Khi hắn quay người lại thì thái độ và khuôn mặt thay đổi hoàn toàn…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45