Một ngày đầu tháng 9… Nó trở lại trường để tiếp tục với hành trình trả nợ môn… Định hình lại một chút, nó đã nợ tổng 11 môn rồi… Cứ đà này thì học 6 năm cũng chưa chắc đã ra nổi trường mất… Nhìn lũ bạn lần lượt ra trường, nhận bằng tốt nghiệp về rời trường để bắt đầu ra đời bon chen mà lòng nó cứ bồi hồi… Cảm giác này cũng rất đặc biệt, nhưng chẳng đặc biệt bằng buổi chia ly năm ấy… Bởi ngày đó, nó biết tình cảm của một người, một người đặc biệt… Và đang ngồi cạnh nó đây… Vũ Nguyễn Anh Thư… Cái tên thật đẹp…
Kiểm kê lại thì 10 môn nó nợ toàn những môn đặc thù, vì vậy phải đợi khóa dưới mở lớp mới có thể trả nợ được… Nó thở dài trước màn hình máy tính đang hiển thị bảng điểm của nó… Em mới tắm xong, đang ngồi sấy cái tóc… Trời hơi nóng, cơ bản vì phòng trọ nó lợp mái fibro xi măng nên cái nắng hầm hập xuống… Đã 7h tối rồi mà vẫn như cái lò… Đứng dậy mở tung cửa sổ rồi cả cửa chính để cho thoáng… Em nhìn nó ngớ người…
– Ơ, anh đóng vào đi… Em đang mặc đồ ngủ mà?
Nó lúc này mới quay lại… Em đang mặc bộ quần áo ngủ… Áo 2 dây và quần đùi lụa… Cũng không phải là hở hang lắm cơ mà đối với một người như em mà mặc thế thì đủ để vài thằng sinh viên trong xóm đứng lại sững sờ cả tiếng nếu đi qua phòng nó… Em vẫn đang sấy tóc, điện thoại bật một bản nhạc tiếng anh… Nghe những lời này nó lại nhớ đến chị, trước đây chị cũng rất thích vừa sấy tóc vừa nghe nhạc… Cũng đã rất lâu rồi, nó chẳng còn nói chuyện với chị nữa…
– Thư này…
– Dạ… What do you want to say?
– Thôi thôi, đừng nói tiếng anh nữa, anh dốt tiếng anh lắm…
Em cười khì khì, hàm răng trắng bóc cùng cùng đôi mắt tròn khiến em trở nên ma mị một cách quyến rũ…
– Vâng… Anh bảo gì ạ…
– Nếu như mà em không ở đây thì em sẽ ở đâu?
– Thì nếu như không có anh thì em thuê nhà ở… Mà em cũng chả biết nữa… Bình thường thì em toàn ở Khách sạn rồi về Hà Nội thôi…
– Trước đây em lên tìm anh thì em cũng ở Khách sạn à?
– Vâng, rồi em đi thẳng xuống Nội Bài bay luôn…
Nó gật gù rồi lại tiếp tục quay ra cửa hút thuốc… Trời hôm nay oi bức khiến cho điếu thuốc của nó trở nên khô khan và khét lẹt… Em lên ở với nó cũng được 2 3 ngày rồi, mà nhìn em thế này nó cũng thấy áy náy… Nó thì chịu được nhưng bắt em phải ở cùng nó để chịu cảnh này thì hơi quá… Hôm lên đây nó cũng đề cập đến việc em ra ngoài ở nhưng em chỉ cười chứ không nói gì… Búng tàn thuốc ra gốc cây, nó quay vào nói với em…
– Thư này, em không phải cất quần áo trong vali vào trong tủ nữa đâu…
– Sao lại thế?
– Mai mình đi thuê chỗ khác ở nhé… Chứ em ở đây không chịu được đâu…
– Không, anh đừng có mà nhiều chuyện – Em ném cái lược vào người nó, miệng vẫn mỉm cười…
– Ở đây chật hẹp, mùa hè thì nóng, mùa đông thì lạnh…
– Không mà… Em ở đây với anh… – Em lắc đầu ngây ngẩy, lại cái bài chớp chớp mắt với nó…
Nó quay mặt đi luôn… Chứ nhìn thêm một lúc nữa thì không biết nó có bị em thôi miên không nữa…
– Anh ơi, đóng cửa lên đây nằm xem phim với em…
– Mai mình chuyển nhé…
– Không…
– Dở hơi này, anh đi cùng em mà…
Em ngước nhìn nó với ánh mắt lạ lẫm rồi bỗng nở một nụ cười tươi rói… Em bỏ máy sấy xuống rồi lon ton chạy ra ôm cổ nó, thủ thỉ…
– Đáng yêu quá, vì sợ em chịu khổ mà chuyển nhà luôn cơ à…
– Nào bỏ ra, nóng…
– Đêm qua ôm em chặt cứng mà chẳng thấy kêu nóng nhỉ – Em nháy mắt tinh nghịch với nó…
– Mai sang bên kia có phòng to hơn mà đầy đủ tiện nghi hơn… – Nó đưa tay chỉ chỉ sang cái xóm bên cạnh, lúc chiều đi qua nó cũng đã hỏi rồi, giá cũng chỉ 1 triệu 2/1 phòng mà có cả điều hòa, nóng lạnh…
– Hì, không phải thuê, mai qua nhà em…
– Nhà em? – Nó quay ra tròn mắt nhìn em…
– À cũng không phải là nhà em, em thuê từ trước khi về họp lớp gặp anh… Đợt ấy em tính ở đây lâu dài để tìm anh, bắt anh ló cái mặt ra bằng được…
Em kéo nhẹ nó lại rồi thơm vào má nó… mùi thơm từ mái tóc mới gội của em xực vào mũi nó… Nó đưa bàn tay lên nắm lấy tay em… mân mê…
– Anh xin lỗi… Khiến em chịu khổ rồi…
– Nếu như anh nói câu này sớm hơn, có lẽ cả đời này em sẽ theo anh mà không cần biết bản thân mình sẽ nhận lại được gì…
– Tại sao vậy…
Em cười buồn rồi lắc đầu… Sau đó thì kéo nó dậy…
– Thôi vào xem phim đi, đang xem dở đến đoạn hay… Có chớp rồi kìa, sắp mưa đó… Anh ra thu quần áo vào đi đã…
Nó gật gù rồi chạy ra ngoài thu đống quần áo vào treo trên giá trước cửa… Trời vào thu rồi mà vẫn còn những cơn mưa rào bất chợt… Thời tiết thì hanh khô nắng nóng khó chịu… Đợt này mẹ nó làm căng nên bắt nó nghỉ hết mấy công việc cũ… Nó cũng đã bàn giao lại quán net cho anh Đăng và thu lại tiền vốn về mặc dù thất thoát đi khá nhiều… Số tiền này nó sẽ dành mở lớp học lại, đẩy nhanh tiến độ ra trường… Số tiền tiết kiệm được trong 1 năm qua để đi tìm Mai Anh cũng không phải ít, nó đem gửi hết vào thẻ ATM phòng thân… Còn tiền mượn thêm của thằng Hưng thì chắc hôm nào nó phải chuyển trả lại…
Chớp lóe sáng cùng tiếng sấm ù ù trên bầu trời… Nó ngẩng lên, bầu trời đen kịt bỗng sáng lấp lóa bởi chớp… Vậy đó, cuộc sống này phải học cách chấp nhận và đứng lên… Cuộc đời nó có 4 người con gái thì 3 trong số đó đã rời khỏi cuộc sống của nó… Còn 1 người thì đang ăn bim bim xem phim trong kia… Nó tự hỏi rằng có bao giờ em sẽ lại rời xa nó như cách mà 3 người kia không nhỉ… Một vài hạt mưa rơi xuống lộp bộp để cắt ngang dòng suy nghĩ đó… Nó nhanh chân vào treo quần áo, đóng cửa rồi lên giường với em…
11h đêm, em vẫn vừa xem vừa cười khúc khích, còn nó thì chuyển qua ngáp ngắn, ngáp dài rồi nghịch điện thoại… Lướt FB mãi cũng chán, nó quay đầu rồi nằm vào đùi em, bật game lên chơi… Chơi chán thì nó buồn ngủ, đang nhắm mắt thiu thiu ngủ thì em vỗ đẹt phát vào má nó, nó mở mắt ngơ ngác…
– Ui ui, em xin lỗi, tại xem phim tức quá… – Em cười xòa, xoa xoa vào má nó…
– Đi ngủ đi, mai xem tiếp – Nó bực quá gắt nhẹ em…
– Vâng thì đi ngủ, đồ khó tính…
Nói ngủ chứ tắt điện xong thì chẳng ngủ được… Em vẫn đang cầm điện thoại chat FB, nó liếc đôi mắt thì thấy em chat toàn tiếng anh… Chắc bạn bè em ở nước ngoài… Nó với tay sang rồi tắt cái điện thoại của em đặt lên bàn…
– Ngủ thôi, sáng thế anh chói mắt…
– Có mà đang quan tâm em thì có – Em quay sang ôm lấy nó rồi rúc vào cổ nó thủ thỉ…
– Nóng…
– Hôn em một cái rồi em ngủ…
– Không, ngủ đi…
– Anh cứ quan trọng, bên kia á, người ta còn hôn môi thay cho lời chào hỏi ấy…
– Thôi anh là người Việt, học tập và làm việc theo tấm gương của bác Hồ vĩ đại và theo thuần phong mỹ tục…
– Anh không hôn thì để em…
Nói rồi em nhào qua đè lên người nó rồi hôn nó… Chỉ là chạm môi nhưng nó cảm nhận được vị ngọt từ đôi môi của em…
– Thích nhỉ, 5 năm rồi mới có được cảm giác này…
– Cảm giác gì… Nãy chưa đánh răng à?
– Có mà anh ý, hút thuốc suốt, mồm thì hôi…
– Thế sao còn hôn…
– Em thích…
– Ngủ đi…
– Anh ơi mình làm tình đi…
Nó quay ra nhìn em, trong ánh đèn hắt qua ô cửa thông gió chiếu vào phòng… Nó thấy đôi mắt em long lanh đang nhìn nó… Nó nhắm tiệt mắt lại luôn…
– Em bạo vậy, câu đó nói ra không ngại mồm à?
– Có gì đâu, em là người hiện đại mà…
– Thế là với ai cũng gạ gẫm vậy… Ngủ với bao nhiêu thằng rồi?
Em tát nhè nhẹ lên mặt nó rồi cắn tai nó đau điếng… Ngẩng lên nhìn nó âu yếm… Miệng em vẫn nở nụ cười…
– Chỉ với anh thôi, tưởng lột được đồ em ra mà dễ à?
– Thế thôi, anh chịu, anh không muốn bản thân anh có diễm phúc ấy…
– Sao lại vậy…
– Anh không thích thôi…
– Anh bị yếu sinh lý à… Haha…
Em cười phá lên, nó thì nhăn mặt bực tức…
– Em bị ý, ngáo…
– Lần trước với Linh anh cũng vậy… Em không tin anh kiềm chế nổi đâu… Nếu kiềm chế được thì chắc chắn anh bị yếu sinh lý… Haha.
– Nói năng linh tinh…
– Thử xem…
Em nói rồi ngồi bật dậy, trong ánh đèn mờ ảo, nó thấy em đang tự cởi áo của mình… Em không mặc áo ngực, nó hơi hoảng… Kéo em nằm xuống luôn… Ngực em tì vào tay nó khiến người nó nóng ran lên…
– Gì đấy, chưa gì đã không chịu được rồi à? – Em ôm cổ rồi thơm vào má nó, hơi thở nóng hổi phả vào cổ nó khiến nó rùng mình…
– Em khổ đấy, nên là mặc áo vào đi ngủ đi… Mai anh còn đi học nữa kìa…
– Hì, Nam đang niệm phật trong đầu à? Mai chủ nhật mà?
– À ừ quên, mai em còn đi làm mà…
– Đừng có cố nữa… Quay ra ôm em, hôn em đi…
– Không…
– Quay sang đây nhìn em nè…
– Chịu thôi, không dụ được nữa đâu… Nhìn mắt em anh sợ động lòng lắm…
Nó nói rồi đẩy nhẹ em ra, với lấy cái áo ngủ của em… Nó kéo em dậy rồi từ từ mặc lại cho em… Em cứ cười khúc khích suốt nhưng cũng hợp tác với nó…
– Ở bên kia, người ta thoáng thế này á…
– Có mỗi anh nhà quê, lạc hậu thôi… Mỡ dâng tận miệng còn chê…
– Không phải, mà là anh không muốn em phải khổ thôi… Một thằng như anh, có gì để em đánh đổi đến vậy… Em nhìn xem, giờ anh như này… Chẳng có gì gọi là xứng đáng với em, với Linh hay bất cứ người nào khác cả…
Nó thở dài…
– Anh nghĩ con gái ai cũng là người thực dụng à… Anh may mắn vì có tận 4 người con gái ở bên mà chẳng đòi hỏi gì ở anh cả… Cái họ đòi hỏi là tình yêu của anh mà anh lại chỉ có một…
– Nghĩa là sao?
– Thì anh nghĩ em với Linh cần anh phải cho gì à? Cái em cần là sự quan tâm, chăm sóc, tình yêu, sự che chở, bảo vệ… giống như anh từng làm với Mai đó…
– Thực ra thì…
– Nhiều lúc em nghĩ em ngu ngốc, như Linh nó còn bất chấp để mang anh về, còn em thì cứ bình thường như vậy… Em nghĩ rằng đơn giản em chỉ cần được ở cạnh anh bây giờ, ôm anh ngủ là đủ…
– Nay thổ lộ nhiều thế?
– Em có nghe chuyện của anh và chị gì đó tên Thu… Linh có kể lại mà em thấy thương chị ấy thế…
– Ừ… là do anh…
– Hay là mình thử nhé… Để xem em có con hay không?
– Dở hơi, lảm nhảm quá rồi đó… Đi ngủ đi… Ngáo lắm rồi…
Nó bực tức gắt nhẹ em rồi quay vào bên trong… Nói vậy chứ nó cũng buồn ngủ díp hết mắt… Em cứ cười khúc khích rồi lại ôm nó… Một lúc sau thì cũng từ từ chìm vào giấc ngủ…
Sau cơn mưa trời lại sáng… Hôm nay nắng nhẹ, trời đã dịu mát hơn bởi cơn mưa tối qua… Sáng đó em bàn với nó rằng nó chỉ mang quần áo sang thôi… Bên đó đồ đạc cũng đã đầy đủ hết rồi… Nó vẫn đóng tiền phòng bên này đàng hoàng… Ít ra căn phòng này cũng đã gắn bó với nó được 2 năm… Em đưa nó lên trên phòng anh Tú… Sau khi nó chuyển ra ngoài thì anh Tú, thằng Cường, thêm 2 thành viên mới là thằng Đạt em và anh Đoàn đã thuê hẳn 1 cái nhà 4 phòng để ở… Nó đưa lại chìa khóa phòng nó cho thằng Đạt em, dặn là nếu như có đưa gái về cứ qua phòng nó cho yên tĩnh… Em thì nghe vậy cứ đánh liên tiếp vào người nó…
Em đưa nó về một tòa chung cư ở đường Phù Liễn… Gửi xe xong xuôi, nó và em lên nhà… Căn nhà của em đúng đầy đủ tiện nghi, chỉ có 2 phòng ngủ thôi nhưng mà nếu ở 2 người thì thực sự thoải mái… Em vừa vào đến nơi đã giật lấy cái túi đồ của nó rồi đem vào phòng cất… Phòng còn lại thì em khóa vào… Nó thấy vậy thì hơi bất ngờ…
– Gì đấy?
– Em biết thừa anh chuẩn bị lại bảo là có 2 phòng, mỗi người 1 phòng đúng không?
– Sao biết?
– Bài này cũ lắm rồi… Anh vẫn như xưa thôi, dễ nắm bắt lắm…
– Lại tự nghĩ mình thông minh rồi…
– Chả vậy… Anh còn đang nghĩ em vẫn thông minh vì đọc được suy nghĩ của anh chứ gì…
Thôi đến đây thì nó chịu, em vẫn thông minh như năm đó, nắm bắt tâm lý và đọc được hết suy nghĩ của nó… Nó mở cửa ban công, đang ở tầng 10 nên khá là cao… Thái Nguyên không đông đúc như Hà Nội, không khí cũng trong lành hơn nhiều… Ở ngoài phố thì sầm uất và nhộn nhịp khác hẳn khu nó đang học… Em kéo cửa ban công rồi ra đứng cùng nó…
– Linh trước nó gọi cho em, bảo là mua cho nó 1 căn trên này này…
– Để làm gì?
– Nó bảo là nó muốn ở đây cùng anh…
– Lại ngáo?
– Thật mà… Ai ngờ lúc đó lộ ra chuyện kia khiến anh càng ngày càng đẩy nó ra… Nên nó bùng kèo với em đó…
– À mà anh hỏi… Linh bây giờ đang ở đâu?
– Xì không nói cho anh biết đâu… Gây tổn thương cho nó, đuổi nó đi, phũ nó rồi giờ định đi tìm nó à…
– Ừ anh hỏi cho biết thôi… Chắc Linh hận anh lắm nhỉ…
– Linh nó nhờ em chuyển lời cho anh đó… Anh có muốn nghe không?
– Chuyển lời gì… – Nó quay ra, lại bắt gặp đôi mắt của em đang nhìn nó âu yếm… Nó như bị điện giật, đứng trân trân vậy nhìn vào mắt em…
– Hôn em đi rồi em nói, nụ hôn giống như năm đó…
Nói rồi em tiến dần dần đến môi nó… Nó vẫn đứng im đó hồi hộp… Môi chậm môi, nó nhắm mắt và đáp lại em, vòng tay qua đỡ em còn em thì ghì chặt cổ nó… Mùi son của em, hơi thở của em, ngọt ngào…
– Hôn giỏi thế?
– Bản năng của tình yêu đó…
– Thế Linh nói gì?
– Linh nó bảo rằng… Anh là đồ tồi, 2 tờ giấy năm đó Linh đưa cho anh, anh đã đọc chưa?
– 2 Tờ giấy nào?
– 1 Tờ mở ra khi anh tuyệt vọng nhất… Và 1 tờ mở ra khi anh hạnh phúc nhất… Anh đã mở ra chưa?
– À chưa, anh để ở nhà mà…
– Đúng là đồ khốn kiếp mà… – Em bĩu môi với nó…
– Ờ có đứa vừa hôn đồ khốn kiếp này…
Em chợt tắt nụ cười, em cúi người rồi luồn lên đứng trước nó… Em ôm nó, vòng tay dần siết chặt…
– Có thể yêu em được không? Dù chỉ là 1 ngày, 1 tháng hoặc đến lúc anh muốn rời đi…
– Không được… Anh không muốn em khổ… Và anh cũng chẳng muốn yêu nữa…
– Coi như là bù lại cho em 5 năm qua đi… Em chỉ muốn anh coi em là người yêu… Chỉ vài tháng thôi…
– Làm gì có kiểu yêu nào mà đặt thời gian như thế hả Anh Thư?
– Em yêu anh… Em thích được gọi tên như vậy, từ giờ anh gọi như vậy nhé… – Nó thấy vai nó đang ướt dần, giọng em nghẹn lại, em đang khóc thút thít…
– Em sao vậy… Sao em lại khóc…
– Em nói rồi mà… Sau tết là em đi, chắc thi thoảng em mới về thôi… Nơi này không dành cho em…
– Ngốc… Sao lại nghĩ vậy…
– Anh sẽ tìm được tình yêu và người con gái cuối cùng… Họ vẫn đang đợi anh… Nhưng mà chúng ta còn 4 tháng nữa… Cho em được làm vợ anh 4 tháng được không?
– Em phải đi sao? – Nó thở dài, có cái gì đó nhói đau ở ngực nó… Sao nó cứ nghe đến từ “đi” là lại thấy đau… Từ Mai Anh, Hoài Thu, Diệu Linh và chỉ còn vài tháng nữa sẽ là Anh Thư… Tất cả đều rời xa nó theo nhiều cách mà tính chất lại giống nhau…
– Em vẫn về thăm anh mà… Chỉ là thời gian này ở bên nhau… Em muốn làm vợ anh thôi…
– Tại sao lại vậy?
– Vì sau này có lẽ khi em về, anh đã là của người ta rồi… Đồng ý với em được không?
– Ừ…
– Em yêu anh lắm…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109