Bãi biển dành cho du khách nối tiếp với bãi san hô phía trước căn villa hai người thuê. Vì tạo sự riêng tư tuyệt đối cho khách ở villa, một bức rào chắn thiên nhiên bằng loài cây ngập mặn rậm rịt được trồng kéo dài đến sát mép nước. Vì thế dù là biển ở ngay trước mặt nhưng muốn tắm biển Minh Tùng và Thùy Trang phải đi vòng xuyên qua khu vực chung của resort.
Trên đường đi, cứ vài bước là Minh Tùng phải đi chậm lại níu tay Thùy Trang kéo theo. Dọc đường đi bao nhiêu ánh mắt đàn ông hừng hực đều dán chặt lên cơ thể nàng. Thùy Trang phải quấn một chiếc khăn tắm quanh eo vẫn cảm thấy xấu hổ đến mặt đỏ ửng lên.
Hai người tìm được một mái che lợp lá với hai chiếc ghế nằm bằng gỗ được lót đệm êm ái. Minh Tùng cố tình ngồi vào ghế trong, nhường cho Thùy Trang cái bên ngoài. Anh cũng không có ý định gì đặc biệt. Chỉ là không nỡ chen ngang những ánh mắt ba gã đàn ông da đen nhẻm đang hau háu thèm thuồng đang nhìn sang từ phía bên kia. Thùy Trang trong bộ áo dài thướt tha thì như tiên nữ, còn trong bộ bikini vàng chanh này quả thật như một yêu tinh hại nước hại dân. Ngoài những đám nam nữ đi cặp đang thư giãn trên ghế nằm, còn vài gã đàn ông không ngừng nhìn về phía bên này.
Thùy Trang lúc này cũng không biết ý nghĩ xấu xa của chồng mình, cởi chiếc khăn tắm trên eo trải xuống nệm rồi nhẹ nhàng ngồi lên. Nàng hạ cặp kính mát cài trên mái tóc xuống che mắt trước ánh nắng chói chang. Lấy ra lọ kem chống nắng bắt đầu thoa đều lên hai cánh tay.
– Để anh làm cho… – Minh Tùng bước sang ngồi trên ghế nàng.
– Nghiêm túc đấy… Không phải trong phòng đâu… – Thùy Trang lườm anh, đe dọa rồi nằm sấp người xuống ghế.
– Ha ha… Anh ngoan mà… Chỉ hư với mỗi em thôi… – Anh cười vang vui vẻ.
Minh Tùng bắt đầu thoa kem chống nắng lên tấm lưng thanh mảnh của nàng. Bàn tay anh thích thú trượt dài trên làn da mịn màng trắng nõn của nàng. Anh luồn tay qua dây áo tắm thoa đều bên trong. Lại xuống bờ eo nhỏ nhắn và bờ mông căng mẩy tròn trịa.
– Anh… đừng…
– Anh có làm gì đâu?!
Minh Tùng vô tội phân bua. Tay anh trượt sâu vào giữa cặp đùi thon dài của nàng, còn nhẹ nhàng thoa kem sâu vào giữa hai bẹn chân ấm áp mềm mại. Thùy Trang che gương mặt đỏ ửng, hai chân khép chặt lại vẫn không ngăn được những ngón tay hư hỏng của anh như vô tình chạm vào phần đáy quần mỏng manh của nàng.
– Rồi… nằm ngửa lên đi…
Thùy Trang theo lời anh, lật người nửa lại. Đôi kính mát không che được ánh mắt uy hiếp của nàng đang nhìn anh chằm chằm. Minh Tùng lại bôi kem lên khắp chiếc bụng thon nhỏ không chút mỡ thừa của nàng. Anh lại xoa đều khắp cặp đùi thon dài trắng nuột. Đến lúc tay anh chạm lên hai bầu vú căng tròn của nàng, Thùy Trang ngăn lại. Nhưng bắt gặp ánh mắt thất vọng của anh, nàng cắn môi buông thõng tay xuống.
Minh Tùng thích thú mỉm cười. Anh thoa kem lên hai lòng bàn tay, bắt đầu nhẹ nhàng thoa lên hai khối thịt mềm mại căng tròn của nàng. Minh Tùng phấn khích nhìn hai gò má nàng đỏ ửng lên khi những ngón tay anh chậm rãi luồn sâu vào hai miếng vải áo bơi. Anh lén nhìn về phía bên kia bắt gặp vài cặp mắt háo hức, khẽ nhếch mép cười… Những gã đàn ông kia không che giấu ánh mắt thèm thuồng dõi theo hai bàn tay Minh Tùng luồn sâu vào dưới lớp vải mỏng trên ngực nàng.
Thùy Trang cắn nhẹ bờ môi đỏ hồng, hai cánh mũi nhỏ phập phồng dồn dập khi bàn tay ấm áp của anh phủ lên trọn vẹn bầu vú căng tròn của nàng. Minh Tùng xoa nắn nhẹ nhàng hai bầu vú tuyệt diệu của nàng. Anh có thể cảm nhận đầu nhũ hoa của nàng đang săn cứng lại nổi cộm bên dưới lòng bàn tay anh. Dương vật anh lúc này cũng dựng ngược lên căng tức trong chiếc quần bơi chật chội.
Thùy Trang rất thông minh, thấy vẻ bất thường trong ánh mắt Minh Tùng. Nàng chỉ đảo mắt qua bên trái, cả gương mặt liền đỏ ửng lên. Nàng bắt gặp vài ánh mắt đàn ông háo hức nhìn mình chằm chằm…
– Anh hư lắm… – Thùy Trang vung nắm tay đánh lên ngực Minh Tùng gắt lên.
– Ha ha… Thôi… Mình xuống biển nha…
– Không… không đi đâu hết…
– Không đi thì anh xuống biển một mình nha…
– Hứ… Anh dám bỏ em một mình sao? Đáng ghét…
Mặc những gã đàn ông nuốt nước bọt khô khan, Minh Tùng dắt tay Thùy Trang thong thả đi xuống biển. Bãi biển ở đây cát trắng tinh, nước xanh trong vắt như ngọc. Boracays thật không hổ được mệnh danh là Maldives của Đông Nam Á. Trên một bãi biển đẹp như vậy lại chỉ có vài cặp đôi, hầu hết đều không tắm mà nằm dài phơi nắng hoặc ngủ dưới chòi lợp lá…
Sóng biển chỉ lăn tăn vỗ về như đùa giỡn, làn nước mát rượi dễ chịu làm Minh Tùng hết sức thư thái. Khi làn nước đã vượt quá ngực Thùy Trang, Minh Tùng kéo nàng vào lòng. Anh vòng tay qua bờ eo nhỏ nhắn đưa khúc thịt căng cứng của mình vào khe mông mềm mại của nàng. Đầu dương vật anh cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ nơi đó…
Thùy Trang ngửa đầu đón lấy nụ hôn cuồng nhiệt của anh. Tay nàng che ngang phía trước, nhưng không ngăn cản hai tay anh chậm rãi luồn vào lớp áo bơi vuốt ve hai bầu vú mềm mại tuyệt vời của nàng.
– Ư… Anh hư lắm… đáng ghét… đáng ghét… – Thùy Trang mặt đã nóng rang lên, ánh mắt mơ màng nhìn lên Minh Tùng.
– Anh xin lỗi mà… – Minh Tùng cúi xuống cắn nhẹ lên vành tai Thùy Trang.
Nàng cũng không giận hờn gì. Nàng siết cánh tay anh trên ngực mình, ánh mắt có chút mê ly nhìn về cuối chân trời xa xa nói nhỏ vừa đủ cho anh nghe:
– Em nói cho anh một bí mật… Anh không được cười em…
– Anh hứa không cười. – Minh Tùng hôn lên chiếc cổ trắng ngần của Thùy Trang, thì thầm.
– Em… em từng có một giấc mơ… Khi em lấy chồng… em sẽ… cùng chồng mình… lên đỉnh núi, xuống bãi biển… chỗ nào cũng để lại một kỷ niệm đẹp…
– Kỷ niệm đẹp là gì?!
– Là… ân ái với nhau… – Thùy Trang nói lí nhí mặt nóng rang lên, nàng lại ngửa ra nhìn anh. – Không được cười em…
– Anh có cười đâu?!
– Miệng anh đang cười…
– Anh tự cười anh thôi. Vì đó cũng là mơ ước của anh… – Minh Tùng cười toe toét.
– Anh xạo lắm. – Thùy Trang chồm lên cắn nhẹ vào bờ môi anh.
– Ha ha… Anh nói thật mà…
Một bàn tay Minh Tùng dưới nước luồn vào trong chiếc quần bơi nhỏ của Thùy Trang, mân mê bờ mu mũm mĩm phơn phớt lông tơ của nàng. Thùy Trang cũng không ngăn anh. Hai chân nàng khép lại siết chặt lại để bàn tay hư hỏng của anh không tiến sâu xuống dưới.
– Anh thật thích em hư hỏng sao? – Thùy Trang ngửa đầu trên vai anh, dâng bờ môi mềm mại cho anh hôn.
– Không phải là hư hỏng, mà sống đúng với ham muốn của mình. – Minh Tùng say mê hôn lên đôi môi nàng, thì thầm.
– Em sợ… một ngày nào đó anh sẽ chán ghét em… không yêu em nữa… – Hơi thở nàng bắt đầu dồn dập khi bàn tay anh mò mẫm bên trong quần bơi của nàng.
– Anh sẽ luôn ở bên em. Trừ phi em không thích anh xuất hiện ở vị trí đó nữa.
– Ư… Anh…
Thùy Trang kêu khẽ rúc gương mặt đỏ ửng vào cổ anh. Bàn tay ấm nóng của anh đã chui vào bên dưới, miết miết vào giữa hai mép âm hộ của nàng.
– Em có khi nào… thích người khác nhìn ngắm cơ thể mình không? – Minh Tùng cúi sát vào tai Thùy Trang thì thầm.
– Ư… không. Em chỉ thích có anh nhìn thôi… – Thùy Trang thở dốc nỉ non.
– Em thử tưởng tượng nhé… Ngày còn ở khu tập thể chung với bố. Có một ngày em mặc áo ngủ… khôn có nịt ngực… – Minh Tùng nói nhỏ bên tai nàng. – Em lên sân thượng phơi quần áo… Có một ông lão còn lớn hơn bố em… Ánh mắt ông ta cứ nhìn chằm chằm vào ngực em…
Từng lời nói của Minh Tùng làm hơi thở Thùy Trang gấp gáp, cặp đùi nàng từ từ nới lỏng cho tay của anh tiến sâu vào. Những ngón tay anh chậm rãi mơn trớn hai mép âm hộ đã nóng hầm hập trơn nhẵn của nàng. Thùy Trang như lọt vào thế giới tưởng tượng của anh, cơ thể nàng căng cứng hổn hển như cảm nhận được ánh mắt hau háu thèm thuồng của ông lão kia… Thật sự chuyện anh tưởng tượng cũng trùng hợp với chuyện trong quá khứ của nàng. Nàng cũng từng gặp một ông lão trong tình trạng ăn mặc phong phanh như vậy. Nhưng ánh mắt ông ta khi đó nhìn vào ngực nàng chỉ làm nàng xấu hổ, mà không phải sự rạo rực kỳ lạ như lúc này…
– Lúc đó em không hiểu sao mình không che ngực lại cũng không vội đi xuống… – Giọng anh tiếp tục đều đều vang lên bên tai nàng. – Ánh mắt của ông ta cảm giác đó rất kỳ lạ… Có chút nhột nhạt day dứt cũng… có chút gì đó làm tim em đập rất nhanh…
– Ưm…
Từng lời nói của Minh Tùng lại làm tim Thùy Trang đập nhanh hơn bao giờ hết… Ngón tay anh cũng như tâm trạng phấn khích kỳ lạ của nàng, mỗi lúc một tiến sâu vào trong âm hộ làm nàng bật rên khẽ.
– Ưm… Có phải anh thích em hư hỏng như vậy không?! – Thùy Trang cơ thể mềm oặt nỉ non trong vòng tay vuốt ve của Minh Tùng.
– Anh thích em hư hỏng… – Tùng đón lấy đôi môi mềm mại thở hổn hển của nàng mà hôn.
– Ưm… Em sẽ hư hỏng… cho anh và chỉ với anh thôi… – Thùy Trang nhướng người lên giữ chặt bàn tay anh đang chọc sâu vào âm hộ nàng.
Tùng chợt buông lỏng nàng, kéo quần mình xuống. Dương vật căng cứng bật tung ra cọ xát vào khe mông mềm mại của Thùy Trang. Anh lại níu sợi dây nhỏ bên quần bơi của nàng. Chiếc quần lỏng ra làm nàng hoảng hốt túm chặt lấy nó.
– Anh… – Thùy Trang mặt đỏ như gấc chín, nhìn vào bên trong bờ.
– Không sao đâu… không ai thấy được…
Minh Tùng có chút không nhịn được, giữ chặt vòng eo nhỏ của Thùy Trang phía trước. Đầu dương vật anh chui vào khe mông nàng vừa chạm đến âm hộ ấm nóng trơn nhẵn của nàng.
– Anh… những gã đó… vẫn nhìn… – Thùy Trang vô thức hơi chồm đến trước, cặp mông cong vểnh đưa lên đón lấy anh.
– Cho những gã đó thèm chết đi… Ha ha… Ah…
– Ư…
Minh Tùng hơi khuỵu hai gối xuống thúc mạnh. Dương vật anh lấp kín âm hộ Thùy Trang từ phía sau. Gương mặt nàng đỏ ửng vì xấu hổ xen lẫn phấn khích kỳ lạ chưa bao giờ biết đến… Gương mặt nàng cúi gằm xuống như chạm vào mặt nước. Nàng nắm chặt tay anh đặt trên vòng eo nhỏ của mình, bờ mông ưỡn ra sau đón lấy Minh Minh Tùng cú thúc mạnh mẽ như vũ bão. Chỉ trước đó mười phút cả Minh Tùng và Thùy Trang không bao giờ có thể tưởng tượng mình đủ can đảm làm một chuyện ngượng ngùng như thế tại một bãi biển công cộng. Dù nói những người xa xa trên bờ không thể nhìn thấy những gì đang diễn ra dưới mặt nước nhưng chỉ bằng những cử động mờ ám này làm sao không đoán ra được. Gương mặt Thùy Trang lúc này đỏ ửng như gấc chín, đôi môi đỏ mọng lại há hốc thở dốc.
Minh Tùng lại phấn khích đến muốn hét lên… Trải nghiệm hoang dại này quá tuyệt vời. Chưa bao giờ anh cảm thấy cuộc sống vợ chồng có thể mỹ mãn như vậy. Thùy Trang như sinh ra là để dành riêng cho anh. Dương vật anh như một cái pít tông không ngừng nghỉ cuồng nhiệt nhồi nhét vào âm hộ óc ách nước của nàng. Hai tay anh đưa lên vò nắn hai bầu vú căng tròn của nàng đến thỏa thích… Cơn sướng khoái mãnh liệt hơn bao giờ hết làm âm hộ Thùy Trang co rút tuôn trào.
– Anh ơi… em… ưm…
– Ahhhh…
Minh Tùng thúc mạnh vài cái cuối cùng rồi cả người tê dại cứng ngắc. Dương vật anh phun trào sâu bên trong âm hộ nàng. Thùy Trang quay lại choàng tay qua cổ anh, đặt lên môi anh một nụ hôn thật sâu. Chiếc lưỡi nhỏ của nàng như được giải thoát khỏi áp lực đè nặng thoải mái nhiệt tình như lửa cuốn lấy lưỡi anh. Hai người hôn nhau thật lâu như quên cả trời đất… Khi Thùy Trang thở hổn hển rời khỏi môi anh, nàng nhìn anh thật sâu, ánh mắt đó lại ngập tràn vui vẻ hạnh phúc:
– Anh… đáng ghét lắm. Nhưng cả đời này em chỉ có thể yêu anh thôi.
– Anh cũng vậy… chỉ yêu mỗi em thôi…
“Excuse me…” – Đột nhiên một giọng nói tiếng Anh vang lên ngay phía sau hai người.
Thùy Trang và Minh Tùng giật thót mình quay ngoắt lại. Không ngờ một gã thanh niên tóc vàng da trắng từ lúc nào đã đến sát cạnh hai người. Khóe miệng anh ta hơi nhếch lên nén cười, tay lại cầm một mảnh vải vàng vàng đưa ra, nói:
– I believe it belongs to you.
Thùy Trang còn chưa hiểu nhìn xuống áo bơi còn trên người mình, lại nhìn xuống dưới chợt thét lên.
– Á…
Bên dưới làn nước trong như thuỷ tinh, hạ thể nàng hoàn toàn không có mảnh vải nào hoàn toàn phơi bày trước ánh mắt của người thanh niên ngoại quốc trước mặt. Nàng cuống quýt lùi lại giấu gương mặt xinh đẹp đã đỏ đến mang tai sau lưng Minh Tùng. Minh Tùng gãi đầu cười khổ, anh cũng vừa kéo quần lên thôi.
– Thank you so much. – Anh bước lại nhận lấy mảnh vải nhỏ từ tay người thanh niên.
– No problem. Have fun.
Người thanh niên nhào xuống nước bơi đi thật xa mà Thùy Trang vẫn còn che kín gương mặt đỏ ửng vì xấu hổ. Chiếc quần bơi của nàng do tự tay Minh Tùng mặc vào cho nàng.
– Bắt đền anh đó… Xấu hổ chết em rồi… – Thùy Trang vung hai nắm đấm nhỏ nện lụp bụp lên vai Minh Tùng.
– Ha ha… Không sao mà… Nhìn hắn cũng rất lịch sự không nhìn ngó lung tung. – Anh dắt tay Thùy Trang trở về bãi biển, cười vui vẻ nói.
Minh Tùng dắt tay Thùy Trang trở về ghế nằm. Gương mặt nàng đỏ gay gắt lan đến mang tai cúi gằm xuống không dám nhìn những người xung quanh. Nàng nhặt khăn tắm quấn lên người rồi hối hả kéo tay Minh Tùng trở về phòng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37