Sáng thứ Bảy tuần sau…
– Reng… – Tiếng chuông điện thoại reo vang.
Trên bàn làm việc, Minh Tùng đang đọc dở bản dự thảo hợp đồng hơi nhíu mày nhìn sang cái điện thoại. Thấy số của Thùy Trang, anh mỉm cười một cách bí ẩn. Sáng thứ Bảy, Thùy Trang được nghỉ ở nhà, chỉ có anh là phải đi làm. Minh Tùng đưa tay bấm nút nhận cuộc gọi trên tai nghe.
– Vợ ngủ dậy rồi sao? – Minh Tùng tựa lưng ra ghế, giọng vui vẻ.
– Nhà bị mất nước rồi… – Giọng Thùy Trang gấp gáp nói. – Em đang tắm tự nhiên mất nước… Bây giờ phải làm sao?
– À… Đợi anh chút. Để anh gọi kỹ thuật lên… – Minh Tùng lại không có vẻ gì ngạc nhiên nói.
– Nhưng… em đang như thế này… cả người còn xà bông… – Thùy Trang lo lắng nói.
– Không sao… Anh gọi cậu Tuân lên. Người quen mà, không ngại. Vậy nhé. Đợi chút thôi…
– Anh… nhưng…
Minh Tùng tắt điện thoại, miệng mỉm cười thú vị. Anh bấm số gọi cho Tuân. Cậu ta là người đã giúp đỡ Thùy Trang lần trước. Sau lần đó, Tuân nhiều lần lên căn hộ của anh sửa chữa rất thân thiện, không còn lạ lẫm với Thùy Trang. Anh ta nhỏ hơn Minh Tùng một tuổi đã có người yêu dự định cuối năm mới kết hôn.
– “Ok anh. Em lên ngay…”
Tắt điện thoại của Tuân, Minh Tùng bấm kết nối với camera giám sát ngoài phòng khách. Màn hình hiện lên cảnh Thùy Trang quấn chiếc khăn tắm quanh người, đầu cũng đội khăn, đang đi qua đi lại có vẻ lo lắng. Minh Tùng đặt điện thoại lên giá đỡ, gác hai chân lên bàn, anh toét miệng cười tủm tỉm có chút đắc ý, xem.
“Tin…” – Tiếng chuông cửa quen thuộc ở nhà vang lên trong tai nghe Minh Tùng.
Thùy Trang có chút lúng túng, kiểm tra lại chiếc khăn tắm quấn ngang người. Nàng lại bỏ tấm khăn trên đầu, xõa mái tóc dài đen óng ra che phủ trước ngực, rồi bước ra. Cánh cửa mở ra, Tuân trong đồng phục kỹ thuật chết sững nhìn Thùy Trang. Dù không thấy rõ được nét mặt của hai người nhưng Minh Tùng có thể đoán được gương mặt Thùy Trang lúc này đã nóng rang đỏ ửng. Còn thanh niên kia thì tim đã đập phình phịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
– “Anh Tuân xem giúp… nước trong nhà… Đang chảy… tự nhiên lại tắt…” – Thùy Trang nói giọng ngượng ngùng, nàng khoanh tay trước ngực, lùi lại cho anh ta vào nhà.
– “Vâng… Để tôi kiểm tra xem…”
Tuân bước nhanh vào nhà. Thùy Trang đóng cửa lại, nàng không đi theo anh ta mà đứng ngoài phòng khách. Nàng mở hộp airpods, lấy một cái tai nghe vét mái tóc đeo vào. Thùy Trang cầm điện thoại lên bấm số…
“Reng…”
Minh Tùng nhận được, màn hình điện thoại của anh tự động chia làm hai, vẫn có thể nhìn Thùy Trang qua camera giám sát.
– Anh… Anh Tuân lên rồi… đang kiểm tra nước… – Thùy Trang nói.
– Ừ… chắc là nghẽn đâu đó thôi… – Minh Tùng như không quan tâm nói.
– Anh không thấy kêu một người đàn ông lên nhà khi em đang trong tình trạng thế này là không ổn sao?! – Giọng Thùy Trang có chút ai oán.
– Tình trạng em thế nào vậy?!
– Em… – Thùy Trang vừa nói chợt ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía cái camera trên trần nhà đang chiếu thẳng về phía nàng, mím môi hậm hực. – Anh không phải đang nhìn sao? Còn hỏi em?
– Ha ha… – Minh Tùng cười vang. – Bên trong cái khăn tắm đó không có gì sao?
– Không có gì hết… – Thùy Trang cắn môi mặt thoáng ửng đỏ nói nhỏ.
– Anh không tin…
– Làm sao anh mới tin?
– Mở ra cho anh xem đi…
Thùy Trang nhìn về phía cái camera như tưởng tượng ra nét mặt háo hức của anh. Nàng mím môi gương mặt đỏ ửng lên nhìn lướt về phía cửa phòng, rồi kéo chiếc khăn tắm cho nó rơi xuống chân. Cơ thể của nàng hoàn toàn trần truồng làn da mịn màng trắng nõn tuyệt đẹp còn ươn ướt bóng lưỡng. Minh Tùng ở văn phòng liền ngồi nhổm dậy, tim đập nhanh phấn khích… Từ góc camera anh có thể thấy Tuân đang loay hoay trong nhà tắm phòng ngủ. Anh ta rửa tay, khóa nước rồi đi ra ngoài… Trái tim Minh Tùng như ngừng đập hai mắt mở lớn.
Nhưng không như anh mong đợi, Thùy Trang như nghe được tiếng bước chân, nhanh như cắt cúi xuống, nhặt cái khăn quấn trở lại ngang người. Khi Tuân bước ra khỏi phòng, nàng vừa kịp che đậy cơ thể mình.
– “Hệ thống nước trong nhà tắm rất bình thường. Ai đó đã khóa van nước thôi ạ.” – Tuân nói với Thùy Trang, ánh mắt không khỏi lén nhìn hai bầu vú căng tròn phập phồng của nàng.
– “Là anh làm phải không?!” – Thùy Trang nheo mắt lại nhìn về phía cái camera, gắt khẽ.
– “Dạ, sao ạ?! Tôi…” – Tuân sửng sốt.
– Không… tôi không nói anh…
Thùy Trang vội xua tay, nàng đeo tai nghe với mái tóc ướt che phủ, anh ta cũng không thấy được. Gương mặt nàng ửng đỏ ngượng ngùng, ánh mắt lại vui vẻ nhìn về phía cái camera trên góc trần nhà. Nàng chợt nhận ra tim mình cũng đập rất nhanh, lại có chút thích thú vì trò chơi mạo hiểm do anh bày ra.
Minh Tùng trong văn phòng nhìn gương mặt đỏ ửng của Thùy Trang liền bật cười nói:
– “Ha ha… Anh sợ vợ ở nhà một mình sáng thứ bảy buồn chán thôi…”
Nghe giọng nói cười đùa của Minh Tùng vang bên tai, Thùy Trang thật muốn cắn anh một cái đau điếng. Nàng chợt nhìn qua Tuân, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng trêu chọc anh. Nhưng chỉ suy nghĩ đến chuyện đó gương mặt nàng đã nóng rang lên khó kiểm soát. Thùy Trang giữ giọng thật khẽ nói vào tai nghe…
– Anh sợ em buồn sao? Vậy em sẽ thật vui cho anh hài lòng nha…
Thùy Trang cắn môi, ánh mắt thách thức như muốn nhìn xuyên cái camera kia. Trước ánh mắt khó hiểu của Tuân, nàng quay người đi vào phòng ngủ.
Minh Tùng phía bên kia bắt đầu cảm thấy lý thú, ngồi nhổm dậy. Chợt anh thấy trên màn hình điện thoại, từ sau cánh cửa phòng ngủ, một cánh tay trắng nõn vươn ra ném cái khăn tắm về phía Tuân. Anh ta đứng chết trân hai tay vô thức bắt lấy nó…
“Còn không vào đây…” – Giọng nói của Thùy Trang nghe rõ mồn một trong tai nghe Minh Tùng.
Tuân chần chừ, nhìn vào cánh cửa hé mở, lại nhìn xuống cái khăn tắm. Anh ta khó nhọc nuốt nước miếng đánh ực… Hai chân vô thức bước vào. Cánh cửa phòng ngủ đóng sập lại. Điện thoại của Thùy Trang cũng ngắt cuộc gọi.
– Chết tiệt…
Minh Tùng đứng bật dậy, hai tay run run cầm chiếc điện thoại mình. Camera giám sát anh không lắp trong phòng ngủ. Bây giờ anh phải làm sao?! Trái tim Minh Tùng lúc này đập nhanh dồn dập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Anh thấy cơ thể mình căng thẳng phấn khích nhưng lại hụt hẫng vì không thể chứng kiến chuyện gì đang xảy ra.
– Nhấc máy đi… nhấc máy…
Minh Tùng không ngừng đi qua đi lại trong phòng làm việc không ngừng gọi lại. Nhưng Thùy Trang không nhấc máy… Anh ngồi xuống bàn làm việc, ôm đầu. Cảm giác bị bỏ rơi ngoài cuộc thật làm Minh Tùng uất nghẹn khó chịu đến phát điên. Lúc này chỉ nghĩ đến cảnh tượng Thùy Trang đang rên rỉ trong vòng tay Tuân là anh đã buồn bực như đang ôm một trái bom sắp nổ. Nhưng kỳ quái, dương vật anh lại càng nổi cộm dựng đứng trong đũng quần…
“Cộc… cộc…”
– Mời vào… – Minh Tùng hít sâu một hơi kìm nén hô lớn.
Cánh cửa phòng làm việc bật mở. Minh Tùng đang ngồi trên bàn làm việc ngẩng đầu lên. Thấy người vừa xuất hiện anh có chút thở dài cúi xuống mở bản dự thảo hợp đồng trên bàn ra giả vờ đọc. Là giả vờ mà thôi. Lòng Minh Tùng lúc này đang ngổn ngang làm gì có chữ nào lọt được vào đầu.
Cô gái vừa bước vào phòng Minh Tùng là Hoàng My, thư ký riêng của sếp Tổng. Nàng là cựu người mẫu khá có tiếng, từng lọt vòng chung kết Hoa hậu toàn quốc. Ngay khi sự nghiệp vừa bừng sáng, bất ngờ Hoàng My rời giới showbiz, đầu quân làm thư ký riêng cho một Tổng Giám đốc Tập đoàn nước ngoài. Mọi người không hiểu lý do, nhưng Minh Tùng biết. Hoàng My là người tình bí mật của James Mcavoy – Tổng Giám đốc Tập đoàn Global Logistics của Mỹ, nơi anh làm việc. James chạc 50 tuổi, đã có gia đình ở Mỹ với ba đứa con. Ông ta rất coi trọng Minh Tùng không ít lần kéo anh đi chơi Golf ở Phú Quốc, Nha Trang… Và một lần James đã gặp gỡ Hoàng My trên sân golf. Có thể nói Minh Tùng là người chứng kiến Hoàng My đã câu dẫn James như thế nào trong những chuyến du lịch đó.
– Dữ hông… lấy vợ rồi thì không buồn nhìn người ta lần nào luôn.
Hoàng My nói giọng Nam Sài Gòn mang chút hờn dỗi. Nàng bước lại cửa kính phòng Minh Tùng, xoay xoay cái que điều chỉnh để tấm rèm lá nhôm che kín lại, ngăn chặn những ánh mắt tò mò bên ngoài. Minh Tùng buông tập hợp đồng xuống thở dài cũng không có vẻ gì ngạc nhiên. Hoàng My không phải chưa từng làm như vậy…
– Hoàng My hôm nay có việc gì tìm tôi đây?!
Hoàng My bước lại cạnh bàn Minh Tùng, ghé cặp mông tròn trịa ngồi lên cạnh bàn làm lộ ra gần trọn vẹn cặp đùi thon dài tuyệt đẹp. Chiếc váy công sở bó sát bị căng ra kéo sát lên trên… Ở góc nhìn của Minh Tùng chỉ khẽ nghiêng đầu cũng có thể thấy được quần lót của nàng. Mùi nước hoa đắt tiền thoang thoảng trên cơ thể Hoàng My làm Minh Tùng có chút nhộn nhạo. Nhưng sự nhộn nhạo của anh phần lớn là xuất phát từ chuyện đang diễn ra ở nhà kia…
– Người ta nói vợ Giám đốc Tùng cực kỳ xinh đẹp… Bây giờ em tin rồi… – Hoàng My đung đưa hai chân, ánh mắt oán trách nhìn Minh Tùng. – Anh đã miễn dịch với phụ nữ đẹp rồi phải không?
– Đâu có… Tôi đang căng thẳng toát mồ hôi đây…
Minh Tùng đẩy đưa cho qua chuyện. Dù sao Hoàng My là người đầu ấp tay gối của James, anh cũng không muốn phật ý nàng.
– Hi hi… Thật tiếc… em lại bay sang Hàn Quốc không thể cùng James đến dự đám cưới anh. Lại không gặp mặt cô gái xinh đẹp trong lòng anh…
– À… Sẽ có dịp gặp thôi…
Minh Tùng cười xòa, anh cũng không cần ra vẻ khách sáo khiêm tốn về Thùy Trang. Nhan sắc của nàng hoàn toàn xứng đáng để anh tự hào với bất cứ người nào.
– Ư… Anh làm em tò mò đấy… – Hoàng My ngón tay đùa nghịch với cái cúc áo sơ mi trên ngực, một cái rồi hai cái bung ra lộ một khe rãnh sâu hoắm ngồn ngộn.
Minh Tùng hít sâu một hơi quay mặt đi. Anh cầm tập hợp đồng lên tiếp tục đọc. Đùa nghịch với cô gái lẳng lơ này chẳng khác gì vụng trộm với phi tần của vua chúa ah. Huống chi lúc này anh còn đầu óc để ý chuyện khác sao?
– Anh không còn chuyện gì nói với người ta nữa sao?! Đáng ghét…
Thấy Minh Tùng lạnh nhạt với mình, đến nhìn cũng không nhìn thêm một cái. Ánh mắt Hoàng My lóe lên tia thất vọng. Cô ta bĩu môi, nhướn người tuột xuống. Thật bất ngờ, góc bàn gỗ có vật gì đó giữ lấy mép váy Hoàng My.
“Ái…”
Hoàng My chân vừa chạm đất liền kêu hoảng. Mép váy bị níu giữ lại trên mặt bàn, kéo tuột lên đến hông để toàn bộ hạ thể và cả chiếc quần lót ren đỏ mỏng manh nhỏ xíu phơi bày trước ánh mắt ngốc trệ của Minh Tùng.
– Em… em có sao không? – Minh Tùng bật dậy khỏi ghế, muốn giúp lại không biết nên làm thế nào.
– Trời ơi… Xấu hổ chết người ta rồi… – Hoàng My che kín gương mặt đỏ rực, giẫm chân đùng đùng.
– Nó bị móc vào đâu thôi… Từ từ…
Minh Tùng có chút né tránh va chạm, vòng tay ra phía sau Hoàng My. Nhưng cô ta cứ bám chặt vào anh, còn dán cả hai bầu vú căng tròn thơm ngát kia lên mặt anh. Minh Tùng nín thở, giật mạnh góc váy nàng chị kẹt vào góc bàn…
– Á…
Hoàng My kêu ré lên cả người té sấp vào người Minh Tùng. Bàn tay cô ta như vô tình chạm vào đũng quần anh. Cảm nhận được khối thịt to lớn cứng rắn bên trong ánh mắt Hoàng My lóe lên vẻ đắc ý dạt dào.
– Đừng… em làm gì vậy…
– “Reng…”
Đột nhiên điện thoại Minh Tùng reo vang, là số Thùy Trang gọi lại. Anh vội chồm qua nhìn màn hình camera. Cửa phòng ngủ ở nhà vẫn đóng kín. Minh Tùng đưa tay ra hiệu giữ im lặng cho Hoàng My. Nàng đang ngồi trên sàn nhà, giữa hai chân mở rộng của Minh Tùng, ánh mắt lóe lên tia tinh nghịch gật đầu ngoan ngoãn.
– Em đang làm gì đó… – Minh Tùng nhận cuộc gọi bằng tai nghe.
– Anh nghĩ là em… đang làm gì? Em đang rất… vui đó…
Giọng nói của Thùy Trang dồn dập gấp gáp, nhưng Minh Tùng chỉ mỉm cười thích thú. Anh nghe được nàng chỉ đang giả vờ để trêu chọc anh. Anh còn nghe được tiếng vang ong ong phản hồi trong điện thoại, nàng hẳn nhiên là đang nói chuyện trong phòng tắm. Có lẽ Tuân bị bỏ rơi bên ngoài, đang ngơ ngác ngồi trên giường bối rối hồi hộp.
– Em giả vờ giống lắm… Nếu là người khác sẽ tin đấy. Nhưng anh có thể phân biệt được…
– Vậy làm sao anh mới tin đây? – Giọng Thùy Trang bực tức hỏi.
– Em mở Facetime lên, cởi khăn xuống… Bước ra khỏi phòng tắm xuất hiện trước mặt Tuân thì anh mới tin… Mà thôi, anh biết em không làm được đâu…
– Anh… nghĩ em không dám sao? – Tính ương bướng của Thùy Trang nổi lên.
Cuộc gọi liền chuyển qua Facetime. Minh Tùng thấy được bàn tay Thùy Trang đưa lên kéo chiếc khăn tắm rơi xuống chân… Anh còn thấy được cả bầu vú tròn trịa trắng nõn của nàng đang không ngừng phập phồng hồi hộp… Bàn tay nàng đưa lên, gạt tay nắm cửa phòng tắm, bước ra… Minh Tùng cả người căng cứng hồi hộp… Ngay cả khóa quần anh đang bị Hoàng My kéo xuống, cũng không chú ý đến. Bàn tay nhỏ nhắn của cô ta mò mẫm vào trong cầm lấy dương vật cứng như sắt đá của anh mà vuốt ve.
– “Chị…”
Giọng nói ngạc nhiên pha lẫn kích động của Tuân vang lên trong tai nghe. Hình ảnh Facetime giật giật liên tục như được cầm trong một bàn tay không ngừng run rẩy. Minh Tùng cả người phấn khích hừng hực khi nhìn thấy ánh mắt ngỡ ngàng mê mẩn của Tuân… Anh ta đang nhìn ngắm cơ thể trần truồng của Thùy Trang. Bất chợt cuộc gọi vụt tắt… Minh Tùng há hốc hụt hẫng, chợt nhận ra dương vật mình không ngừng truyền đến cảm giác sương sướng.
– Hoàng My… em điên rồi… đừng…
– Ư…
Minh Tùng cố giằng đẩy Hoàng My ra giữa hai chân mình. Mái tóc đen óng của cô ta nhấp nhổm lên xuống, miệng đã ngậm cứng lấy dương vật anh mà nuốt vào thật sâu. Một cảm giác rờn rợn sương sướng làm Minh Tùng phải hít hà kìm nén, nhưng… anh không muốn có lỗi với Thùy Trang. Ít nhất là kiểu lén lút như thế này…
– “Tin…” – Điện thoại Minh Tùng chợt nhận được tin nhắn.
Anh thật khổ sở vừa không dám mạnh tay ngăn cản Hoàng My, vừa thấy đó đó là tin nhắn video của Thùy Trang. Anh bấm play…
“Ưm…”
Âm thanh hổn hển của Thùy Trang lọt vào tai Minh Tùng làm cả người anh căng cứng. Trên màn hình là đoạn video chỉ ba giây quay cận sát một nam một nữ trần truồng đang quấn chặt vào nhau. Dù không quay rõ mặt, nhưng người nam cúi đầu hôn hít quanh cổ người nữ, đó chính xác là Tuân. Còn cơ thể trần truồng trong vòng tay anh ta lại vô cùng quen thuộc với Minh Tùng… Hai bầu vú căng tròn tuyệt đẹp đó ép chặt vào ngực anh ta, anh không bao giờ có thể nhầm lẫn. Đó là Thùy Trang.
“Ầm…”
Trong đầu Minh Tùng như có một tiếng nổ vang vọng. Mặt anh đỏ ửng lên gay gắt. Như có một luồng sức mạnh vừa bùng nổ cần phát tiết trong cơ thể anh.
– Ah…
Minh Tùng gầm lên, bất ngờ túm chặt mái tóc của Hoàng My thô bạo kéo lên. Cô ta còn sửng sốt chưa hiểu ra chuyện gì thì cả người đã bị anh đè sấp lên bàn làm việc. Chiếc váy ôm sát cặp mông tròn trịa một lần nữa bị thô bạo kéo tuột lên tới eo. Hoàng My hoảng hốt, phát hiện cả cái quần lót nhỏ của mình cũng bị kéo tuột đến đầu gối…
– Minh Tùng… Anh… đừng… ưm… – Một vật to lớn chèn vào hai mép âm hộ ẩm ướt, thúc mạnh lấp kín âm hộ Hoàng My làm lời nói cũng tắc nghẽn.
– Ah… ah… ah…
Minh Tùng như phát điên, bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của Hoàng My, dương vật không ngừng thúc sâu vào trong âm hộ đã sớm nhòe nhoẹt ướt đẫm của nàng. Hai mắt anh đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại trên bàn không ngừng replay qua lại đoạn video chỉ ba giây đó…
– Ưm… em chết mất… anh ơi…
Hoàng My rên siết mãnh liệt, cũng không ngại bên ngoài kia có ai nghe được hay không. Cặp mông tròn trịa trắng nõn của cô ta liên tục nhận từng đợt trùng kích điên cuồng của Minh Tùng. Âm hộ cô tuôn tràn nước không ngừng bị dương vật to lớn của anh nhồi nhét thô bạo.
– Ah… ah…
Minh Tùng điên cuồng thúc hạ thể vào bờ mông căng mẩy của Hoàng My phát ra âm thanh chan chát liên miên. Nhìn Hoàng My hai tay bấu chặt cạnh bàn, miệng há hốc rên rỉ. Hồ sơ cũng bị nàng gạt xuống rơi vãi khắp sàn nhà… Một cảm giác thỏa mãn tội lỗi dâng lên ồ ạt làm mặt Minh Tùng đỏ lựng. Cả gian phòng làm việc đóng chặt cửa, rèm cũng kín bưng liên miên hơn mười phút đã tràn ngập hơi thở dồn dập sung sướng…
– Ưm… em sướng quá anh ơi… ôi…
– Ahhh…
Cơ thể Hoàng My co rút tuôn trào, tay với ra sau giữ chặt hông Minh Tùng muốn anh ở sâu trong người nàng. Minh Tùng rùng mình, dương vật anh bùng nổ xuất tinh ồ ạt lấp kín mọi ngõ ngách trong âm hộ Hoàng My.
Năm phút sau, Hoàng My gương mặt còn ửng đỏ, mái tóc nhuộm nâu đỏ có chút tán loạn. Nàng bước ra khỏi phòng làm việc của Minh Tùng, mặc kệ ánh mắt nghi ngờ của đám nhân viên bên ngoài, bờ mông ngúng nguẩy thong thả bước đi về phía phòng Tổng Giám đốc, khóe miệng nàng thoáng nhếch lên cười thỏa mãn vui vẻ.
Hoàng My rời đi chỉ một phút, cửa phòng làm việc lại mở toang ra. Minh Tùng bước ra, điệu bộ gấp gáp không chịu nổi.
– Sếp về sớm à… – Cô nhân viên gọi với theo.
– Ừ… ở nhà có chuyện gấp… – Minh Tùng cũng không quay lại, nói nhanh.
– Từ từ… kẻo lao lực sếp ơi…
Mười lăm phút sau, chiếc Mazda xanh dương lao nhanh xuống tầng hầm khu chung cư. Minh Tùng cũng không nhớ mình đã lái xe về nhà như thế nào. Anh hối hả đón thang máy lên nhà. Thang máy hôm nay lại trở nên chậm chạp như rùa bò. Anh nôn nóng không nhịn nổi nhìn từng con số nhảy lên, nhảy lên.
Đến lúc đứng trước cửa phòng 3204, Minh Tùng phải dừng lại, hít thở thật sâu. Phía trước nhà không còn đôi giày của Tuân. Như mọi khi anh ta sẽ cởi giày trước khi bước vào nhà. Nhưng Minh Tùng vẫn thấy được dấu giày để lại ít bụi bẩn trên nền đá hoa cương trắng. Anh mở khóa, đặt ngón tay vào mắt đọc vân tay.
“Te…” – Cửa chớp đèn xanh.
Minh Tùng đẩy cửa bước vào. Phòng khách lặng ngắt như tờ… Cửa phòng ngủ lại khép hờ, rõ ràng do Tuân rời đi đóng lại. Minh Tùng cởi giày, ngồi xuống ghế sofa, đầu óc anh lúc này trống rỗng không gợi lên được chút suy nghĩ gì. Anh ngồi đó một lúc để bình ổn tâm trạng của mình lại, rồi đứng lên bước vào phòng ngủ.
Trên chiếc giường ngủ quen thuộc… Thùy Trang đang nằm ngủ thiêm thiếp mê man. Cơ thể nàng trần truồng nằm sấp trên tấm nệm trắng chỉ phủ tấm chăn che ngang bờ mông tròn trịa. Lòng Minh Tùng lúc này vô cùng ngổn ngang. Có khó chịu, lẫn gì đó hừng hực như muốn bùng nổ. Anh hít sâu một hơi lặng lẽ bước vào phòng tắm. Minh Tùng cởi hết quần áo của mình, bắt đầu tắm rửa. Anh cần bình tĩnh để đối mặt với Thùy Trang… Và chính anh cũng không muốn lộ ra chuyện mình cùng Hoàng My phát sinh quan hệ. Chuyện này có thể nhỏ, có thể lớn. Thùy Trang có lẽ không quá quan tâm, nhưng đến tai James sẽ vô cùng bất ổn.
Minh Tùng tắm không lâu. Khi anh bước ra ngoài lau khô người, bỏ khăn vào sọt giặt giũ thì thấy bên trong đó đã có sẵn một chiếc khăn tắm khác. Anh tò mò mở ra xem… Chợt một chút bình tĩnh vừa tìm được lại vụt biến mất. Trên cái khăn kia rõ ràng là một vết ướt đẫm nhầy nhụa của tinh trùng đàn ông. Trái tim Minh Tùng vừa đau vừa gai gai ngứa ngáy muốn phát điên. Lần đầu tiên Thùy Trang làm tình với một người đàn ông khác lại không có anh chứng kiến sao? Anh không cam tâm.
Khi Minh Tùng bước ra khỏi phòng tắm, Thùy Trang đã tỉnh lại. Nàng vuốt mái tóc dài đen óng xõa tung ra sau lưng để lộ ra hai bầu vú căng tròn sung mãn. Thấy vẻ mặt u ám của anh, ánh mắt Thùy Trang lóe lên tia đắc ý nhỏ, lại xen chút áy náy.
Minh Tùng ngồi xuống bên cạnh giường, không nói lời nào, chỉ im lặng. Ánh mắt anh cũng không nhìn sang Thùy Trang, sợ mình sẽ mất bình tĩnh lớn tiếng với nàng. Đúng là trò chơi này do anh bày ra… Anh cũng muốn Thùy Trang sống thoải mái buông thả theo ham muốn của mình. Nhưng anh muốn mình phải được tham gia giám sát từng bước đi của nàng. Lựa chọn người đàn ông xứng đáng với nàng, mà không phải bất kỳ ai…
Thùy Trang ngồi dậy, toàn thân không mảnh vải, hai bầu vú căng tròn mát rượi ép lên tấm lưng trần rắn chắc của Minh Tùng, thủ thỉ vào tai anh:
– Anh khó chịu hả?!
– Ha ha… – Minh Tùng bật cười lắc đầu, lại không nói gì, nhưng quai hàm nghiến chặt đã nổi cộm trên gò má.
– Nhìn em đi… – Thùy Trang kéo mặt anh lại, nhìn sâu vào đôi mắt né tránh của anh, mỉm cười nói. – Không phải anh muốn em thoải mái đón nhận những người đàn ông khác sao?
– Phải. Nhưng…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37