Tối thứ Bảy cuối tuần…
– Ôi… thơm quá đi mất… – Minh Tùng đứng phía sau Thùy Trang hít hà mùi hương trên cơ thể nàng.
– Hi hi… nổi hết da gà lên rồi… – Thùy Trang mỉm cười vừa đeo bông tai vừa nhìn anh qua tấm gương trước mặt.
– Ôi… hấp dẫn quá…
Minh Tùng không ngừng trêu đùa, tay anh từ khoảng trống sau lưng áo Thùy Trang luồn đến trước ngực, mân mê hai bầu vú căng tròn không nịt ngực của nàng.
– Anh hhh… Trời ơi. Nhột quá… – Thùy Trang mặt ửng đỏ, kêu lên.
– Ha ha… Em mặc chiếc váy này hấp dẫn lắm…
– Hi hi… Anh mà bị sếp phê bình thì em không chịu trách nhiệm đâu…
– Ha ha… Đừng lo… Vợ sếp là người mẫu Hoàng My… Cô ta ăn mặc còn phóng khoáng hơn em nhiều. Vả lại bữa tiệc hôm nay cũng không phải sếp anh tổ chức, em cứ thoải mái đi.
– Người mẫu Hoàng My sao? – Thùy Trang quay lại nhìn anh ngạc nhiên.
– Phải. Có chuyện gì sao?
– Ah không… – Thùy Trang lắc đầu, lại tò mò nhìn anh. – Nhưng em nhớ hình như Hoàng My đã lấy chồng đâu?
Minh Tùng cười khổ, anh cúi sát vào tai Thùy Trang nói nhỏ:
– Hoàng My là người tình của sếp Tổng của anh. Ông ta đã có vợ con bên Mỹ rồi. Đây là bí mật… Công ty cũng không có nhiều người biết đâu…
– Ah… Em hiểu rồi. – Thùy Trang gật đầu tiếp tục chải lại mái tóc đen mượt.
Minh Tùng vui vẻ cười nhìn Thùy Trang hôm nay ăn mặc nóng đến bỏng cả mắt. Chiếc váy đen mỏng ôm sát cơ thể nàng, phần vải trước ngực rũ xuống tạo thành nhiều nếp gấp mềm mại, phần sau hoàn toàn trống trải phơi bày tấm lưng cong ỏng mịn màng tuyệt đẹp của nàng. Thùy Trang cúi xuống xỏ chân vào đôi giày cao gót. Nàng đứng lên dáng người uyển chuyển thanh thoát bước đến, đôi môi đỏ mọng mỉm cười làm Minh Tùng có chút ngẩn ngơ.
– Em sẽ không làm anh mất mặt với sếp chứ?
– Không… Không… Em đẹp lắm… – Minh Tùng gật gật đầu lia lịa.
– Hi hi… Đi thôi.
Minh Tùng vẫn còn chút ngẩn ngơ nhìn dáng người yểu điệu tuyệt đẹp của Thùy Trang lướt qua mình. Dáng người tuyệt đẹp của nàng như phơi bày hết trong bộ váy ôm sát cơ thể. Tấm lưng trần thon thả và cặp mông tròn trịa uyển chuyển qua lại theo từng bước đi, làm cả người anh nóng rang. Minh Tùng chợt mỉm cười. Anh nhận ra càng ngày anh càng bị chính vợ mình thu hết hồn phách. Từ ngày anh dẫn dắt Thùy Trang vượt giới hạn với Minh Trọng, nàng như khám phá được nhiều bí ẩn của bản thân mình. Giờ đây trong mắt anh Thùy Trang thay đổi theo từng ngày. Dĩ nhiên không phải là tình cảm nàng dành cho anh. Mà là phong cách, cử chỉ, điệu bộ… từng thứ một nho nhỏ làm Minh Tùng luôn cảm thấy mới mẻ, khao khát nàng nhiều hơn. Thật là hồ ly tinh ah… Minh Tùng nhoẻn miệng cười toe toét, vội bước nhanh theo nàng ra khỏi nhà.
Ba mươi phút sau…
Chiếc xe của Minh Tùng rẽ vào cổng một khu biệt thự biệt lập ở Quận 2. Anh đỗ lại phía sau một hàng xe ô tô dài chiếm dụng cả nửa con đường. Minh Tùng dắt tay Thùy Trang bước xuống. Hôm nay là liên hoan công ty Jason & Brothers, đối tác chiến lược của Tập đoàn Minh Tùng đang làm việc. Tổng Giám đốc Jason & Brothers là ông Hoài Lâm, hay còn gọi là Steven Lam, một Việt Kiều Mỹ. Hôm nay ông ta đặc biệt mời James và Minh Tùng. Xét theo khía cạnh nào mà nói, cấp bậc của Minh Tùng cũng chỉ là quản lý trung cấp, còn chưa đủ để Steven Lâm đích thân mời. Nhưng anh lại có mối quan hệ thân thiết với James và đã tiếp xúc với ông Hoài Lâm nhiều lần ở sân golf. Bữa tiệc này nghe nói là do người tình của Hoài Lâm tổ chức, cô ta cũng là một người mẫu đàn em mới nổi được Hoàng My giới thiệu cho Hoài Lâm.
Phía đối diện Minh Tùng và Thùy Trang cũng có một số người bước tới. Mọi người mỉm cười khẽ chào nhau xã giao. Minh Tùng cảm nhận được tất cả ánh mắt đều tập trung vào người phụ nữ đi bên cạnh anh. Thùy Trang hơi mất tự nhiên kéo hai vạt áo phông phanh trước ngực, bàn tay khoác tay Minh Tùng khẽ nhéo anh như hờn trách.
– Ha ha… đi vào thôi…
Bước qua hai cánh cổng lớn. Nhân viên phục vụ hướng dẫn Minh Tùng và Thùy Trang tiến ra phía sau theo một lối đi bên hông nhà. Vừa đặt chân đến khu vườn sau nhà, hai người có chút choáng ngợp vì không gian rộng mở và luồng gió mát rượi ập tới. Trước mặt Thùy Trang và Minh Tùng, một thảm cỏ rộng thênh thang kéo dài đến tận bờ sông Sài Gòn mênh mông mát mẻ. Một góc sân là một cái hồ bơi nước xanh trong long lanh. Bên cạnh là hai dãy bàn thức ăn và các loại thức uống. Góc sân bên này là một sàn gỗ khá rộng lót trên cỏ làm sàn khiêu vũ với một dãy hơn mười bàn tròn cho người nghỉ chân ăn uống. Tiếng nhạc du dương êm ái tràn ngập cả không gian làm tâm hồn mọi người lâng lâng dễ chịu.
Hơn ba mươi cặp nam nữ đang vui vẻ nói cười. Ai cũng ăn mặc sang trọng đúng quy cách. Đây là tầng lớp quản lý trung và cao cấp của Jason & Brothers. Không ít ánh mắt bắt đầu nhìn về phía hai người vừa xuất hiện… Người thanh niên điển trai dáng người cao lớn mái tóc đen bồng bềnh điển trai trong bộ vest đen lịch lãm. Tính ra thì Minh Tùng nổi trội hơn hầu hết đám đàn ông trước mặt… Nhưng làm họ sửng sốt là cô gái kiêu sa khoác cánh tay anh. Một người phụ nữ hoàn mỹ là làm cho đối diện choáng ngợp ngơ ngẩn… Dù từ vóc dáng, mái tóc, đôi mắt cho đến bờ môi mỉm cười đó đều làm đám đàn ông nín lặng thật lâu.
“Đó là ai vậy?”
“Công ty mình có người đẹp như vậy sao?”
“Chắc là khách mời của sếp…”
“Có khi cũng là người mẫu như bạn gái sếp…”
Minh Tùng mỉm cười vỗ vỗ bàn tay nhỏ của Thùy Trang trên cánh tay mình cùng nàng bước vào trong. Dù là đối tác thân thiết nhưng các cấp quản lý của Jason & Brother’s cũng không mấy ai biết mặt anh.
– “Cô… Thùy Trang…”
Ngay lúc này chợt có một giọng đàn ông vang lên bên cạnh. Minh Tùng ngạc nhiên quay lại, anh cũng không ngờ mình thì không ai nhận ra mình nhưng Thùy Trang lại gặp người quen. Thùy Trang cũng quay lại thấy người đàn ông kia vẻ mặt nàng liền đỏ ửng lúng túng, hai tay vô thức khép hai vạt áo trước ngực.
– Xin chào… Cô hôm nay quả thật rất đẹp. Tôi phải mất vài giây mới nhìn ra đó… – Người đàn ông chạc ba lăm tuổi gật đầu chào hai người vui vẻ nói.
– Vâng… Cảm ơn anh… – Thùy Trang mặt đỏ ửng lí nhí nói.
– Đây là… phụ huynh của học trò em… – Nàng quay qua Minh Tùng nói nhỏ vào tai anh.
– À… Tôi là Trung Hậu, Phó Giám đốc Hành chính của Jason & Brothers. Cũng là ba của cháu Trung Hiếu, học trò cô Thùy Trang. – Anh ta hồ hởi bắt tay Minh Tùng, tự giới thiệu.
– Chào anh Hậu. Tôi là…
– “Anh ấy là Minh Tùng… Giám đốc Phát triển Kinh doanh của Global Logistics Group”.
Minh Tùng còn nói dở lời giới thiệu mình thì bất ngờ một giọng nói êm tai vang lên sau lưng tiếp đó là hai gò ngực mềm mại áp sát cánh tay anh. Nhận ra được giọng nói nũng nịu và mùi nước hoa quen thuộc của Hoàng My, Minh Tùng có chút chột dạ vội thu cánh tay lùi người lại.
– À vâng…
Minh Tùng cũng không biết nói gì hơn bắt tay Trung Hậu. Anh cũng vội quay qua giới thiệu Thùy Trang.
– Hoàng My… Đây là Thùy Trang vợ anh.
Hoàng My hơi sững người nhìn Thùy Trang rồi nở một nụ cười rực rỡ, ánh mắt lại như ngầm đánh giá. Thùy Trang cũng chẳng kém cạnh quan sát người phụ nữ trước mặt… Phụ nữ đẹp theo bản năng luôn có sự đề phòng lẫn nhau.
– Là Thùy Trang đây mà… Ôi… Trang đẹp quá đi mất…
– Xin chào Hoàng My. Bạn thật đẹp. Đẹp hơn hình trên tạp chí nhiều… – Thùy Trang cũng mỉm cười vui vẻ đáp lại.
– Hi hi… Đâu có…
Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung lại đây… Thùy Trang và Hoàng My xuất hiện bên cạnh nhau quả thực đối chọi gay gắt. Hoàng My đúng như Minh Tùng nhận xét, cô ta ăn mặc vô cùng phóng khoáng, không ngại khoe những đường cong bốc lửa. Chiếc váy đỏ rực lửa óng ánh cực ngắn gần như phô bày cặp đùi thon dài nõn nà. Thùy Trang lại kiêu sa quyến rũ mềm mại như nước. Chiều cao của nàng chỉ kém Hoàng My một chút nhưng vóc dáng lại căng tràn nhựa sống làm đám đàn ông nhìn đến mê mẩn.
– Đi với My đến bàn đi. James và Steven Lam đang chờ anh đó… – Hoàng My khoác tay Thùy Trang và Minh Tùng kéo đi.
– Nhưng mà…
Minh Tùng hơi ái ngại vì Trung Hậu còn đứng đó Hoàng My lại làm như không thấy.
– Không sao. Hai người cứ tự nhiên… Tôi còn rất nhiều đồng nghiệp ở đây… – Trung Hậu mỉm cười thản nhiên nói.
Minh Tùng gật đầu với anh ta rồi bước theo Hoàng My. Ba người đến một cái bàn khá riêng biệt nằm cạnh sàn gỗ có vài cặp đôi đang khiêu vũ. Trên bàn lúc này chỉ có ba người… Ngoại trừ James còn có Hoài Lâm và một người phụ nữ xinh đẹp. Steven Lam chạc 45 tuổi dáng người bệ vệ sung mãn, tóc hoa râm lại thêm vào một giọng kính Bvlgari mạ vàng lịch lãm. Cũng như James, ông đã có gia đình và hai con, nhưng vẫn thích cặp kè với những cô gái trẻ.
Cô gái bên cạnh ông ta dáng người lồi lõm, váy áo mỏng manh khêu gợi. Dường như phát hiện ra ánh mắt Steven ngạc nhiên nhìn về phía Thùy Trang, vẻ mặt cô ta không vui. Hai tay cô ta khoanh trước ngực đẩy hai bầu vú căng lên phập phồng, ánh mắt liên tục dò xét nàng. Ra đây là cô người mẫu đàn em của Hoàng My, người đã đứng ra tổ chức bữa tiệc hôm nay.
– David… Cảm ơn cậu đã tới. Mời mời… Đây hẳn là bạn gái cậu? – Hoài Lâm nhiệt tình bắt tay Minh Tùng.
– Đây là Thùy Trang… Thùy Trang là…
– Thùy Trang là bạn gái của David.
Minh Tùng hơi nhíu mày nhìn Hoàng My. Anh còn chưa giới thiệu Thùy Trang thì cô ta đã xen ngang nói. Anh nhìn sang Thùy Trang nàng vẫn mỉm cười rất tự nhiên bắt tay Hoài Lâm. Minh Tùng nhìn sang thì James đang nháy mắt với anh ra vẻ rất thoải mái.
– Anh là Steven Lam, Tổng Giám đốc Jasons & Brothers. Anh hôm nay rất hân hạnh được gặp em. Em thật là xinh đẹp…
– Cảm ơn anh… Em cũng rất hân hạnh được gặp anh.
Ông Hoài Lâm dường như đã hơi say. Nói chuyện với Minh Tùng thì dùng tiếng Anh, quay sang Thùy Trang lại nói tiếng Việt bằng chất giọng hơi lơ lớ của người xa xứ lâu năm. James dáng người bệ vệ, mặt đã hơi ửng đỏ vì rượu. Thùy Trang lại trả lời ông bằng tiếng Anh rất lưu loát, tuy chất giọng nàng không chuẩn như những người du học như Minh Tùng nhưng lại rất rõ ràng thanh thoát làm hai mắt Hoài Lâm sáng lên vui vẻ.
“Oh…”
Lúc này bên ngoài có tiếng xôn xao rộ lên. Mọi người đều quay lại nhìn ra hướng bờ sông. Không ngờ một chiếc du thuyền màu trắng to lớn vô cùng sang trọng từ từ chậm lại cập sát vào cầu tàu tư nhân của căn biệt thự. Trên tàu hai người đàn ông ngoại quốc nhanh nhẹn nhảy xuống, dùng dây neo chiếc du thuyền vào trụ bê tông.
– Ông ta đến rồi… Ha ha… – Ông Hoài Lâm reo lên mừng rỡ hăm hở đi thẳng xuống cầu tàu chào đón.
Bậc thang của chiếc du thuyền mở ra. Một thân hình to béo xuất hiện bước xuống. Nhìn hai người đàn ông cười lớn choàng tay ôm nhau, mọi người có chút nén cười. Ông Hoài Lâm không tính là nhỏ người, so với phần đông người Việt Nam ông ta nên được xem là cao lớn. Vậy mà lọt vào hai cánh tay to béo của người đàn ông ngoại quốc kia lại cứ như trẻ em gặp người lớn. Lúc này Ông Hoài Lâm thân thiết nắm tay người đàn ông kia dẫn đến thẳng bàn bên trong. Ông ta bắt đầu giới thiệu James và Minh Tùng, lịch sự nhưng chỉ vừa đủ xã giao. Ông Hoài Lâm lại nắm tay Thùy Trang giới thiệu gã đàn ông ngoại quốc béo mập vừa tới.
– Đây là Mark, người Mỹ, bạn của anh. Ông ấy là CEO của Tập đoàn The Sun Group, cũng là đối tác chiến lược quan trọng nhất của Jason & Brothers.
Minh Tùng nhìn tên Mark béo mập hai mắt sáng rực bắt tay Thùy Trang làm anh giở khóc giở cười. Nàng bây giờ lại trở thành nhân vật chính, anh trở thành người đi theo… Dĩ nhiên Minh Tùng biết những gã đàn ông này thấy phụ nữ đẹp thì mười hết chín đều niềm nở háo hức như vậy. Anh cũng không quan tâm khó chịu vì cái bắt tay của Thùy Trang kéo dài hàng chục giây mới buông ra.
– Em ngồi xuống đây đi… – Ông Hoài Lâm mời Thùy Trang.
Ông ta lại chỉ chiếc ghế bên cạnh Mark, đối diện với vị trí Minh Tùng đang ngồi. Ông Hoài Lâm thấy Thùy Trang hơi ngần ngừ nhìn lên anh như hỏi ý, liền lên tiếng với Minh Tùng:
– Xin lỗi David, tôi chưa hỏi ý cậu. Cậu không ngại chứ?!
Minh Tùng chưa kịp trả lời thì James bên cạnh đã đá nhẹ chân anh. Anh mỉm cười gật đầu thoải mái:
– Không sao. Thùy Trang ngồi bên đó càng vui.
Thùy Trang hơi ngượng ngùng ngồi xuống bên cạnh làm Mark vui vẻ cười đến híp cả mắt.
– Yên tâm đi. Anh Tùng để My chăm sóc nha… – Hoàng My ngồi xuống bên cạnh Minh Tùng, bàn tay cũng không giấu diếm đặt lên đùi anh.
Trên bàn chỉ có vỏn vẹn bảy người, nhưng không khí lại có chút nóng bỏng bất thường. Mark liên tục mời đồ ăn, còn mời rượu Thùy Trang như thể trên bàn chỉ có hắn và nàng. Hoàng My ngồi bên cạnh Minh Tùng rất vui vẻ ríu rít trò chuyện còn lấy thức ăn cho anh. Ngay cả James cũng không có ý kiến sự nhiệt tình có chút thái quá của cô ta. Từng chai rượu được khui liên tục… Đàn ông uống whisky, phụ nữ uống cocktails. Thùy Trang không rành các thức uống này thế là Hoàng My liên tục gọi cho nàng vài loại nhiều hương vị khác nhau, cái nào màu sắc cũng sặc sỡ đẹp mắt. Tiếng nói cười cũng tăng dần sau vài tuần rượu ấm người.
– Tôi có thể mời em nhảy một bài không? – Mark chợt đứng lên mời Thùy Trang.
Thùy Trang hơi ngượng nhìn sang Minh Tùng ngay lúc đó anh lại há miệng ra cho Hoàng My đút đồ ăn. Anh hơi sững người lại chưa kịp nói gì thì nàng đã đặt bàn tay thon dài nhỏ nhắn vào tay Mark. Trên sàn nhảy lúc này đã có năm cặp đôi đang mùi mẫn trong điệu slow chậm chạp. Mark dắt tay Thùy Trang bước vào làm một số người phải tránh đi nhường chỗ. Không ít ánh mắt nhìn Thùy Trang đặt tay lên hai bờ vai bệ vệ to lớn của Mark, thân hình thon thả tuyệt đẹp trong bộ váy rũ được hắn dìu đi từng bước nhẹ nhàng. Bàn tay to lớn của Mark hờ hững đặt lên tấm lưng thon thả trống trải của nàng bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng. Minh Tùng hơi nhíu mày khó chịu. Anh rất ghét những kẻ dê xồm tận dụng mọi cơ hội lợi dụng phụ nữ như tên mập này. Mark cười không khép miệng lại được bàn tay to lớn của hắn trên bờ eo nhỏ của Thùy Trang bắt đầu chậm rãi chuyển xuống…
Điệu nhạc cứ réo rắt êm tai, Thùy Trang thoáng đỏ mặt, nhận ra bàn tay hắn đang tác quái. Nhưng nàng lại e ngại mối quan hệ của công ty Minh Tùng nên ánh mắt nhìn sang anh.
– David…
Minh Tùng có chút không nhịn được, muốn đứng lên can thiệp thì một bàn tay đã đặt lên vai anh, giữ anh ngồi tại chỗ.
– David… Mark là đối tác cực kỳ quan trọng của tôi.
Ông Steven Lam nói với anh. Ông ta như cố tình dùng tiếng Anh để James có thể hiểu được.
– Ông ta chỉ là hơi say. Hơi đùa nghịch một chút. Cũng không có ý gì. Tôi hiểu cậu khó chịu. Nhưng tôi sẽ không để bên cậu thiệt thòi đâu… Khi điều chỉnh giá dịch vụ Quý sau, tôi sẽ cân nhắc xứng đáng…
Minh Tùng có chút khó tin nhìn gương mặt tươi cười của Steven Lam. Lần đầu tiên anh thấy nét mặt quen thuộc của ông ta lại đáng ghét như vậy. Đuôi mắt anh vẫn thấy Mark và Thùy Trang dập dìu trên sàn nhảy. Gương mặt nàng ửng đỏ cúi thấp kho bàn tay to lớn của hắn không ngừng mân mê bờ mông tròn trịa cong vểnh mê người của nàng.
– Bình tĩnh đi… Bài nhạc hết rồi…
Giọng nói vui vẻ của Hoàng My vang lên bên tai Minh Tùng, cũng là lúc bài nhạc kết thúc. Mark vẻ mặt còn đầy nuối tiếc dắt tay Thùy Trang trở về bàn. Minh Tùng nhận được ánh mắt mâu thuẫn của Thùy Trang, anh chỉ biết hậm hực cúi thấp đầu.
Lúc này mọi người bên ngoài bắt đầu xôn xao khi thấy ba cô gái thân hình bốc lửa mặc váy cực ngắn bước ra sàn nhảy. Mark lúc này như bừng tỉnh khỏi cơn say tình. Ông ta ngồi nhỏm dậy ánh mắt hau háu không ngừng nhìn ngắm ba cô gái kia. Thấy Minh Tùng hơi nhíu mày, ông Steven Lam quay sang tươi cười nói James:
– Mark thích nhất những trò này…
– Ha ha… Tôi cũng rất thích đấy… – James cười lớn trả lời.
– Vậy thì tốt. Mọi người cứ vui vẻ thoải mái là được. Ha ha…
Steven Lam cười vui vẻ choàng tay qua bờ vai cô bạn gái, há miệng đón lấy miếng thịt heo xông khói Tây Ban Nha do nàng đút, còn đùa giỡn mút mút ngón tay nàng. Thùy Trang lúc này phía đối diện tò mò nhìn sang Minh Tùng hỏi nhỏ:
– Trò gì mà anh hứng khởi vậy?
– Lát em xem thì biết… – Minh Tùng cười ngượng nói.
Lúc này tiếng nhạc nổi lên dồn dập. Ba cô gái đứng giữa sàn nhảy bằng gỗ đầu uốn éo nhảy múa. Ba chiếc váy ngắn củng cỡn hoàn toàn phô bày những cặp đùi thẳng mượt trắng nõn. Không những vậy, những động tác cúi người uốn éo như cố tình lộ ra những chiếc quần lót nhỏ và bờ mông tròn trịa. Minh Tùng không mấy quan tâm nhấm nháp rượu. Chuyện này đối với người nhiều năm du học phương Tây như anh là rất đỗi bình thường. Nhưng không phải ai cũng thoải mái dửng dưng như anh.
– Good… – Mark cười hô hố thật lớn.
Ông ta rút ra một xấp tiền thật dầy ném ra… Ba cô gái kia tươi cười vui vẻ bắt đầu cởi áo… Từng mảnh vải rơi xuống là Mark cười hô hố khoái trá đến cực điểm. Những người còn lại cũng cười nhưng mang tính phụ họa cho ông ta là chính. Minh Tùng lúc này cũng ngạc nhiên vì sự bạo dạn của ông Hoài Lâm trong một buổi tiệc công ty. Nhưng khi anh nhìn ra bên ngoài chợt nhận ra hầu hết đám phụ nữ đã sớm không còn ở đây. Dường như giữa họ đã có một thông báo ngầm để về trước hoặc tránh mặt đi nơi khác.
Ba cô gái kia càng nhảy càng cuồng loạn, từng mảnh vải trên người rơi xuống. Ba cặp vú căng tròn dán tua kim tuyến trên đầu nhũ hoa liên tục đung đưa theo điệu nhạc. Minh Tùng thấy không ít thanh niên trẻ trong đám đông mặt hơi đỏ quay đi ngượng ngùng. Anh nhìn sang thì gương mặt xinh đẹp của Thùy Trang đã ửng hồng. Ánh mắt nàng như nửa muốn né tránh, lại nửa tò mò nhìn ba cô gái toàn thân gần như trần trụi chỉ còn ba chiếc quần lót tam giác nhỏ…
Nhưng khoảnh khắc này Minh Tùng nhận ra Thùy Trang không chỉ đỏ mặt vì cảnh tượng trước mặt, mà hơi thở nàng nặng nề ngắt quãng rất bất thường. Anh vờ như rơi tấm khăn ăn, hơi chồm sang cạnh bàn ánh mắt nhìn xuống dưới. Cả người Minh Tùng liền căng thẳng cứng đờ. Anh thấy lưng Thùy Trang không tựa vào lưng ghế còn hở một khoảng khá rộng rãi thấy rõ mép váy trĩu xuống hờ hững thấp thoáng bờ mông tròn trịa. Và bàn tay to lớn của Mark lại đang từ tấm lưng thon thả từng chút đi sâu xuống, rồi chui hẳn vào bên trong mép váy. Thùy Trang gương mặt đỏ ửng lên, không gạt tay hắn ra mà cầm ly cocktails lên uống cạn.
– Sao lại căng thẳng như vậy? Ghen à?
Hoàng My gác cằm lên vai Minh Tùng thì thầm. Ngay cả hai bầu vú mềm mại không nịt ngực dưới lớp vải mỏng cũng cọ xát lên cánh tay làm anh nhột nhạt… Minh Tùng muốn dịch người ra nhưng cô ta cứ ôm chặt cánh tay anh.
– Có biết vì sao Thùy Trang có chút bất thường không? – Hoàng My thì thầm vào tai Minh Tùng.
– Là… là do em sao? – Minh Tùng nhìn qua mấy ly cocktails trên bàn liền giật thót.
– Hì hì… Thật oan cho em quá… Em không bỏ cái gì vào rượu nha. Cocktails là đúng tiêu chuẩn pha chế của khách sạn năm sao… Chẳng qua là hai ba loại cùng uống thì có chút… ham muốn thôi…
Minh Tùng mặt hầm hầm bực tức không muốn nhìn sang Hoàng My. Ánh mắt anh lặng lẽ quan sát Thùy Trang. Gương mặt nàng đỏ ửng hơi cúi xuống nhưng ánh mắt vẫn quan sát ba cô vũ công thoát y cuồng loạn.
Đến lúc này bài nhạc kết thúc, ba cô gái kia gom tiền và những mảnh quần áo trên sàn nhảy đi vào trong. Mark nét mặt đầy nuối tiếc nhưng vẫn phải âm thầm thu bàn tay bên trong váy Thùy Trang trở về. Lúc này Thùy Trang như người bừng tỉnh từ cơn mộng, mặt đỏ ửng gay gắt. Nàng xin phép đứng lên đi vào toilet. Bạn gái của Hoài Lâm cũng kéo tay Hoàng My lặng lẽ rời bàn. Đám khách mời của Jason & Brothers cũng thưa thớt dần. Lúc này trên bàn còn bốn người đàn ông bắt đầu uống rượu…
– Tôi có lẽ ngừng tại đây thôi… Hôm nay uống nhiều quá mức cho phép của bác sĩ rồi… – James đứng lên, tươi cười nâng ly với mọi người.
– Oh… James. Còn tiết mục sau hay hơn mà. – Steven Lam nuối tiếc nói.
– Tôi biết chứ. Nhưng tôi già rồi… Tôi sẽ không làm các anh cụt hứng, để Hoàng My tại tiếp mọi người. Được rồi chứ?
James bắt tay mọi người vỗ vỗ vai Minh Tùng. Anh hiểu ý xin phép rời bàn đi theo ông. Trên lối đi ra ngoài, ông ta không nói lời nào. Minh Tùng dễ dàng tìm thấy chiếc Bentley của James, nhưng người tài xế lại không thấy bóng dáng nơi nào. Có lẽ anh ta thấy tiệc chưa tàn nên đã tìm một góc nào đó tụ hội với đám tài xế khác. Minh Tùng gọi điện, phải chờ hơn năm phút sau mới thấy anh ta hổn hển chạy trở về. James bước lên xe, chợt kéo kín xuống nhìn Minh Tùng nói:
– David, việc công ty là quan trọng. Nhưng người phụ nữ của mình càng quan trọng hơn… Nếu họ quá đáng, cậu cứ can thiệp không cần nể nang ai hết. Tôi ủng hộ cậu.
– Vâng, cảm ơn James.
Khi Minh Tùng trở lại khu vườn phía sau căn biệt thự thì ngạc nhiên phát hiện mọi người đã giải tán. Đám nhân viên tiệc đang bận rộn thu dọn mọi thứ. Cả thảm cỏ lộng gió sát bờ sông vừa đông đúc người chỉ qua vài phút lại vắng tanh. Ngay cả bàn của Steven Lam cũng chỉ trơ trọi những ly rượu ngổn ngang trên mặt bàn. Minh Tùng có chút chột dạ nhìn quanh không thấy bóng dáng của Thùy Trang. Anh níu một cô gái phục vụ đang thu dọn bàn, hỏi:
– Những người ngồi đây đâu rồi?
– Vâng, khách lên nhà hết rồi ạ.
Minh Tùng nhíu mày đi thẳng vào cánh cửa khép hờ phía sau nhà. Tầng một trống trải rộng thênh thang. Bên tai Minh Tùng nghe được tiếng cười đùa và âm thanh rên rỉ của phụ nữ.
– Ưm…
Minh Tùng bước đến, khi quan cảnh giữa phòng khách hiện ra làm anh có chút sững người. Giữa căn phòng đặt một cái mâm tròn lớn có mép cao lên như tạo thành một bể bơi nhỏ trên cạn. Trên đó là một cảnh tượng làm người ta chảy máu mũi. Ba cô gái trần truồng đang quấn quýt vào nhau vừa rên rỉ cuồng nhiệt. Mỗi cô gái đều che kín mặt bằng một túi vải, còn cẩn thận thắt nút quanh cổ để không rơi ra khi hành động mạnh để lộ danh tính. Cả ba người thân hình mỗi người đều tuyệt đẹp, chân thon dài, ngực căng tròn, eo thon nhỏ. Minh Tùng chỉ nhìn lướt qua cũng không khỏi miệng khô lưỡi nóng.
Mark đang ngồi bệt dưới sàn, ngay cạnh cái mâm kim loại lớn. Mặt béo đã nghệch ra cười đến không khép miệng lại được. Tay ông ta không ngừng mò mẫm trên cơ thể ba cô gái… Steven Lam ngồi chễm chệ trên ghế, ánh mắt thích thú xem trò vui. Hai cánh tay ông ta thoải mái gác lên bờ vai của Hoàng My và cô bạn gái của mình. Ngoài mấy người họ trong phòng còn xuất hiện thêm bốn người đàn ông đều là cấp lãnh đạo trung cấp của công ty, trong đó có cả Trung Hậu. Cả nhóm không có tư cách ngồi xuống, mà đứng bên ngoài vòng sofa. Ánh mắt người nào đều hau háu nóng bỏng nhìn ba cô gái bên trong vòng tròn. Trung Hậu còn nhìn sang Minh Tùng nâng ly miệng cười vui vẻ.
Minh Tùng thầm thở dài bước qua chỗ Hoàng My đang ngồi. Ánh mắt Steven Lam hơi nhìn sang anh cũng không nói gì, chỉ thu cánh tay trên bờ vai Hoàng My lại. Minh Tùng nhìn Hoàng My hỏi:
– Thùy Trang ở đâu?
– Chắc đi nhà vệ sinh đâu đó thôi…
Minh Tùng gật gật đầu ngồi xuống, chợt sững người nhìn chiếc ví cầm tay trên ghế, lại nhìn qua Hoàng My hỏi:
– Tại sao cô ấy đi mà không đem theo ví?
– Ơ! Làm sao em biết được? Ngồi đây với em… xem màn này đi… hấp dẫn lắm…
Hoàng My nhích người sát vào Minh Tùng, choàng qua cánh tay anh còn ép cứng hai bầu vú căng tròn vào người anh. Minh Tùng thấy ánh mắt những người kia nhìn mình có chút mất tự nhiên. Nhưng Hoàng My cứ giữ chặt lấy anh như chẳng ngại ai đang nhìn…
Lúc này hai người đàn ông phục vụ bước đến, trên tay mỗi người đều cầm hai chai rượu champagne mở nắp sẵn. Họ đứng hai bên mâm, bắt đầu tưới rượu xuống cơ thể trần truồng của ba cô gái… Mỗi chai Perrier ở bên ngoài có giá không dưới 10 triệu đồng đang trở thành nước tắm.
– Ha ha… good…
Mark rú lên thích thú. Hắn cởi áo quần mình lộ ra thân hình phì nộm đầy lông vàng hoe. Mark cười sằng sặc bò vào trong giữa ba cô gái. Ông ta vục mặt vào giữa những bầu vú căng tròn, há miệng đón lấy những giọng rượu champagne rót xuống tung tóe trên da thịt nõn nà của các nàng.
– Ưm…
Lúc này một tiếng rên rỉ khe khẽ lọt vào tai Minh Tùng làm anh sững sờ. Anh nhìn lên cảnh tượng phía trước… Mark đang ôm ghì một cô gái trong vòng tay, cái miệng tham lam không ngừng hôn liếm khắp cơ thể trần truồng của cô. Từ nãy giờ anh vốn không nhìn kỹ một người nào trong ba cô người mẫu này. Nhưng tiếng rên rỉ kia thật có chút quen thuộc… Hai mắt Minh Tùng nheo lại chú ý cô gái đang rên rỉ ưỡn hai bầu vú căng tròn cho Mark ngậm mút… Cơ thể trần truồng của nàng lúc này trong mắt anh đã trở nên vô cùng quen thuộc. Chiếc mũ vải trùm đầu của nàng đang lệch một bên, để lộ một phần đuôi tóc đen óng thật dài từ từ rơi xuống.
– Ưm… Ôi…
– Khốn kiếp…
Minh Tùng vừa muốn đứng lên thì Hoàng My đã ôm ghì lấy người anh giữ chặt. Giọng nói cô ta nỉ non thì thầm vào tai anh:
– Anh bình tĩnh đi… Không thấy Thùy Trang đang rất vui vẻ sao? Vả lại Thùy Trang che kín mặt, có ai nhận ra cô ấy đâu… Có phải không? – Hoàng My xoa dịu, thủ thỉ bên tai Minh Tùng.
– Ưm… Ôi…
Lúc này Mark nằm ngửa bên dưới cơ thể trần truồng bóng lưỡng tuyệt đẹp của ba cô gái. Bên dưới hạ thể đầy lông của Mark là hai cô gái không ngừng vuốt ve sục sục dương vật to lớn lại ngắn ngủn của ông ta. Thùy Trang quỳ hai gối trên mặt Mark, cặp đùi non của nàng mở rộng áp phần âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm vào miệng ông ta để dòng champagne được rót từ hai bầu vú chảy dọc xuống… Mark háo hức dùng cái lưỡi đánh đánh thèm thuồng vào giữa hai mép âm hộ đỏ hồng của nàng… Thùy Trang đầu trùm kín như không thấy được gì bên ngoài, mái tóc đen ướt đẫm đã rơi xuống phủ bết vào tấm lưng thon gọn. Cơ thể nàng run rẩy, mặt bao vải trên mặt phập phồng phát ra tiếng rên siết sung sướng…
– Ưm… Ôi…
– Là cô… cô đã làm gì với Thùy Trang?
Minh Tùng chợt quay ngoắt sang nhìn Hoàng My, ánh mắt đỏ ngầu giận dữ. Anh vừa nhận ra biểu hiện bất thường của nàng. Nó không đơn thuần là một ít ham muốn tình dục vì vài ly cocktails pha trộn như Hoàng My nói.
– Hi hi… ôi anh hung dữ làm người ta sợ đó… – Hoàng My che miệng nén cười. – Không sai, là Thùy Trang uống thuốc kích thích là do em đưa… Nhưng em cam đoan cô ấy là hoàn toàn tự nguyện uống nó…
– Không thể nào… – Minh Tùng nhíu mày, hai nắm tay siết chặt răng rắc.
– Nàng thua cuộc nên phải chấp nhận điều kiện em đưa ra… – Hoàng My đung đưa cặp đùi thon dài nói.
– Thua cuộc gì? – Minh Tùng nheo mắt nhìn Hoàng My.
– Hi hi… Nàng không tin anh từng có quan hệ với em ở công ty… Và em đã chứng minh được điều đó…
Hoàng My che miệng cười. Cô ta lấy điện thoại mình ra, đưa cho Minh Tùng xem. Trên màn hình là cảnh tượng anh đè nghiến Hoàng My lên mặt bàn làm việc, dương vật không ngừng thúc sâu vào người cô ta. Minh Tùng bóp chặt cái điện thoại như muốn nghiền nát nó. Anh nhận ra góc quay của đoạn video là từ dưới lên… Là ngày hôm đó, Hoàng My vào phòng anh, chui rúc vào dưới gầm bàn anh đã đặt điện thoại quay lại.
– Ưm… ôi…
Tiếng rên siết của Thùy Trang lại mãnh liệt hơn. Minh Tùng nhìn lên, ánh mắt như muốn nứt ra. Nàng toàn thân trần truồng nằm trên cơ thể béo mập đầy lông của Mark. Bờ mông tròn trịa cong vểnh hướng về phía Minh Tùng… Hai mép âm hộ đỏ hồng nhòe nhoẹt của nàng từng chút căng phồng đón nhận cái dương vật to tròn căng cứng của ông ta…
– Ưm… Ôi…
– Không, không thể như vậy được… – Minh Tùng đã muốn phát điên, rít lên.
Minh Tùng gạt tay Hoàng My ra nhưng bên cạnh một bàn tay mạnh mẽ khác giữ chặt anh. Steven Lam ánh mắt lạnh lùng nhìn Minh Tùng nói:
– David, Mark là đối tác quan trọng của Jason & Brothers… Cậu không nên làm ông ta bất mãn chứ? Hành động không khôn ngoan của cậu sẽ gây ảnh hưởng dây chuyền… Cậu hiểu ý tôi chứ?
Minh Tùng nghiến răng hai tay siết chặt lại. Ánh mắt anh căm tức nhìn chằm chằm vào Steven Lam. Anh nhận ra chuyện này không đơn giản là một trò chơi tinh nghịch của Hoàng My, mà trong đó còn có sự thúc đẩy của ông ta. Không sai, anh hiểu mối quan hệ với Mark vô cùng quan trọng với Steven Lam. Mà Jason & Brothers của ông ta hàng năm đóng góp hơn 15% doanh thu của Global Logistics. Đó gần như tương đương với tất cả lương thưởng của toàn bộ nhân viên công ty. Nhưng vậy thì sao chứ?
– Ưm… Ôi…
Tiếng rên rỉ của Thùy Trang văng vẳng bên tai làm trái tim Minh Tùng đau nhói. Nhìn nàng toàn thân trần truồng oằn oại trên khối thịt lớn đầy lông kia… Minh Tùng trong người như có một ngọn núi lửa muốn bùng nổ, anh thật không nhịn nổi nữa. Anh có thể nhìn Thùy Trang làm tìm với Minh Trọng, với Tuân, thậm chí với lão già tên Đại kia… Nhưng anh không thể chấp nhận nàng ở trạng thái mơ mơ hồ hồ trở thành đồ chơi của tên người Mỹ đáng chết này.
– Ưm… ôi…
– Anh có biết vì sao tên Trung Hậu kia được vào đây không?
Thấy ánh mắt Minh Tùng tóe lửa nhìn sang mình, Hoàng My che miệng cười nắc nẻ nói:
– Là em kêu họ vào đấy… Hi hi… Để anh phải cân nhắc thật kỹ… trước khi quyết định đứng ra ngăn cản trò vui này…
Lời nói của Hoàng My vang lên bên tai, làm Minh Tùng rùng mình sợ hãi. Anh có thể bất chấp tất cả. Mặc kệ Mark là ai, ngay cả danh dự bản thân mình, anh cũng không quan tâm… Nhưng lời nhắc nhở của Hoàng My lại làm anh chùn bước. Nếu anh đột nhiên đứng ra ngăn cản việc này, chẳng khác nào công khai thân phận của Thùy Trang bên dưới cái túi trùm đầu kia. Anh không thể bôi nhọ danh tiết của Thùy Trang trước bao nhiêu người. Nhất là có sự xuất hiện của anh Trung Hậu ở đây… Tiếng dơ đó sẽ lan truyền đến cả trường học của nàng.
– Tại sao cô làm như vậy? Thùy Trang có thù với cô sao? – Minh Tùng nhìn sâu vào mắt Hoàng My, gằn giọng.
– Em và Thùy Trang vừa gặp một lần làm sao có thù được chứ… – Hoàng My liếc Minh Tùng ánh mắt lẳng lơ nói. – Tất cả là… vì anh đó… em không muốn nàng quá đẹp trong mắt anh… Hi hi…
– Hừ… Cô sai lầm rồi…
Minh Tùng siết chặt hai nắm tay, hai mắt nổi gân máu nhìn Thùy Trang đang rên rỉ, nghiến răng quyết định. Trước ánh mắt ngạc nhiên thú vị của Hoàng My và Steven Lam, anh đứng phắt dậy… Minh Tùng lại không tiến về phía Thùy Trang mà bước thẳng ra khỏi phòng. Bên tai Minh Tùng còn nghe giọng nói trêu đùa của Hoàng My:
– Chịu không nổi phải đi tìm vợ giải quyết rồi sao Giám đốc Tùng… Hi hi…
– Ha ha…
Nhóm của Trung Hậu cũng nhìn theo Minh Tùng cười ha hả theo câu nói pha trò của Hoàng My. Họ không nghe được Minh Tùng, Steven Lam và Hoàng My tranh cãi. Nhưng đúng như Hoàng My nói, đàn ông ai chứng kiến cảnh này mà không muốn được phát tiết chứ. Lúc này Minh Tùng vừa đi ra khỏi phòng được vài giây thì đột nhiên đèn điện của căn nhà tắt ngóm.
“Chết tiệt…” – Steven Lam tức giận rít lên.
– Ah…
– Là ai…
Căn phòng chìm trong bóng tối, chợt có tiếng la hoảng của Mark. Rồi bóng người loáng thoáng vút qua… Phải mất ba mươi giây sau đám phục vụ mới bật lại được công tắc điện. Nhưng cảnh tượng giữa mâm kim loại đã đổi khác… Mark còn ngồi đó giận dữ rít gào với cái dương vật dựng đứng chưa thỏa mãn. Bên cạnh ông ta chỉ còn hai cô gái, còn người phụ nữ đã cưỡi trên người ông ta biến mất không để lại tăm hơi.
– Đã xảy ra chuyện gì? Cô gái kia đâu? – Mark tức giận đến mặt đỏ ửng, rít lên.
– Tôi cũng không biết… Hay ông dùng đỡ họ đi vậy…
Steven Lam nhăn mặt cười khổ giải thích với Mark. Hoàng My hậm hực đeo túi vào khuỷu tay, đứng lên. Cô ta thong thả bước, hai bờ mông tròn trịa ngúng nguẩy, ra khỏi phòng.
– Ahhhh…
Mark bực tức nhào vào một cô gái, đè ngửa xuống. Dương vật ông ta đưa vào âm hộ cô ta, thúc mạnh. Nhìn ông ta gào rú phát tiết cơn giận dữ lên cô gái, cô gái kia lại vô cảm trơ trơ như xác chết… Nhóm Trung Hậu cũng chán nản mất cảm hứng. Không ai bảo ai lục tục đứng dậy rút ra khỏi phòng.
Năm phút sau…
Chiếc Mazda rời khỏi khu biệt thự. Minh Tùng nét mặt âm trầm đến cực điểm, hai bàn tay siết chặt vô lăng, kìm nén cơn giận dữ. Thùy Trang cả người ướt át co ro trong bộ váy nhàu nát ngồi bên ghế phụ. Nàng nhìn ra ô cửa kính, hai mắt ươn ướt đỏ hoe.
Không sai. Điện cầu giao tắt là do chính Minh Tùng ra tay. Anh nhớ rõ vị trí của Thùy Trang trong căn phòng, lao mình vào thật nhanh, bế xốc cả người nàng chạy thẳng vào toilet. Khóa chặt cửa lại. Minh Tùng tìm thấy bộ váy áo của Thùy Trang treo bên trong này. Anh giúp nàng nôn mửa những thứ trong dạ dày ra ngoài, lại dùng khăn ướt lau nước lạnh khắp cơ thể nàng, để nàng từ từ hồi tỉnh. Từ lúc Thùy Trang tỉnh táo lại nhận ra anh đến giờ, nàng không nói lời nào, nhưng đôi mắt đỏ hoe không ngừng rơi lệ… Nhìn đôi mắt đỏ hoe của Thùy Trang, Minh Tùng lòng đau như cắt.
Suốt đoạn đường về nhà Minh Tùng không nói một lời nào với Thùy Trang. Anh không giận nàng mà giận sự bất lực của bản thân mình. Nghĩ đến cảnh tượng nàng bị Mark xâm phạm ngay trước mặt mình làm trái tim Minh Tùng như nhỏ máu. Anh nghĩ đủ mọi cách để hoàn trả món nợ này cho Mark nhưng anh nhận ra mình bất lực… Ngay cả Hoàng My kẻ đứng sau lưng thúc đẩy việc này Minh Tùng cũng không chạm đến được.
Khi chiếc xe Mazda 6 của Minh Tùng và Thùy Trang rẽ vào khu căn hộ quen thuộc chợt dừng lại. Minh Tùng hạ kính xe ngạc nhiên nhìn một người đàn ông cao lớn đang đứng bên vệ đường chờ taxi. Anh kéo thắng tay, mở cửa xe bước nhanh đến.
– Anh đến rồi sao? Sao không báo trước?
… Bạn đang đọc truyện Cỏ dại ven đường tại nguồn: http://truyensex68.com/co-dai-ven-duong/
Hai mươi phút sau, trong phòng ngủ lớn tại nhà.
– Ưm… ôi…
– Ahhh…
Trên chiếc giường quen thuộc, hai cơ thể trần truồng dính chặt vào nhau rên siết mãnh liệt. Minh Tùng há hốc thở dốc nhìn Thùy Trang toàn thân trần truồng hai mắt vẫn nhắm chặt bên dưới cơ thể mình. Đôi môi nàng hé mở run rẩy, âm hộ nàng nức nở tuôn trào… Anh cũng không chịu nổi rùng mình liên tục, rồi ngã người nằm xuống. Minh Tùng vuốt ve mơn trớn hai bầu vú căng tròn của nàng, rồi cúi xuống ngậm lấy đầu nhũ hoa mút mút say mê.
– Ư…
Thùy Trang ưỡn người lên rên rỉ khe khẽ rồi như nhớ đến chuyện gì, đẩy mặt anh ra. Minh Tùng nhăn mặt cười khổ. Đây đã là lần cao trào thứ hai liên tục của Thùy Trang. Nhưng nàng vẫn chưa mở lời nói chuyện với anh câu nào. Hai mắt nàng vẫn nhắm chặt không muốn nhìn anh, mặc anh muốn làm gì thì làm…
Không còn cách nào khác. Minh Tùng bế bổng cả cơ thể trần truồng của Thùy Trang lên, đi vào phòng tắm. Để nàng đứng dưới vòi sen ấm áp, anh nhẹ nhàng xoa dầu gội lên mái tóc dài đen óng của nàng. Những ngón tay anh nhẹ nhàng chà sát massage trên đầu Thùy Trang. Hai mắt nàng vẫn nhắm lại không nhìn lên để mặc anh tắm rửa hay làm gì cũng mặc…
– Anh xin lỗi… Anh thật bất lực không thể bảo vệ em… – Minh Tùng nói nhỏ giọng đắng chát.
Hai mắt Thùy Trang hé mở nhìn lên Minh Tùng, đôi môi nàng mím lại, bàn tay chợt đưa lên che miệng anh.
– Em không trách anh vì chuyện đó. Nếu không phải do em chấp nhận cá cược với Hoàng My… thì đã không có chuyện gì xảy ra…
– Vậy…
Minh Tùng nói đến đó chợt lời tắc nghẽn, anh nhận ra trong mắt Thùy Trang sự giận dữ chưa nguôi. Anh nhận ra mình cả buổi tối nay chỉ chăm chăm nghĩ đến tên mập khốn kiếp kia, mà không nghĩ đến nguyên nhân đã làm Thùy Trang chấp nhận thua cược.
– Anh xin lỗi… Chuyện với Hoàng My anh đã không nói với em… – Minh Tùng hơi tiu nghỉu nói.
– Hừ…
Thùy Trang hừ lạnh lại nhắm hai mắt lại làm anh chỉ biết cười khổ. Anh bế nàng ra khỏi buồng tắm dùng khăn lau khô khắp người lại lau khô mái tóc dài cho nàng. Minh Tùng nhìn lên Thùy Trang qua tấm gương, mặt hơi nhăn nhó khổ sở:
– Anh vốn nghĩ… Hoàng My cũng như Nhật Vi thôi.
– Hừ… Không giống nhau. Chị Nhật Vi em chấp nhận, còn Hoàng My thì không… – Thùy Trang vẫn không mở mắt ra nhìn Minh Tùng, nói.
– Tại sao?
– Vậy tại sao anh chấp nhận cho Minh Trọng ân ái với em, lại không chịu… Mark?
– Nhưng hắn ta… hắn ta… – Minh Tùng lắp bắp mặt đỏ ửng.
– Đúng. Hắn rất xấu xí, tính cách lại dơ bẩn… Nhưng đối với em Hoàng My tệ hại không kém gì hắn… Chỉ nghĩ đến anh làm tình với cô ta… em thật sự… không chấp nhận được.
Minh Tùng choàng tay ôm cơ thể mềm mại của Thùy Trang, gối cằm lên bờ vai nhỏ của nàng. Dưới mắt anh là hai bầu vú căng tròn tuyệt đẹp đang phập phồng vì tức giận… Minh Tùng vừa hiểu ra Thùy Trang đã ghen rồi. Nàng có thể không ghen với Nhật Vi, nhưng không thể không ghen với một người đẹp không thua kém nàng như Hoàng My. Nhật Vi chỉ chơi đùa truy tìm khoái lạc, nhưng Hoàng My lại khác ý chí chiếm hữu rất mạnh mẽ… Dĩ nhiên Minh Tùng sẽ không ngu dại nói ra điều đó lúc này. Vậy chẳng khác nào châm dầu vào lửa…
– Anh có lỗi với em. Là anh đã lừa dối em… Anh xin lỗi. Chuyện với Hoàng My, một lần và mãi mãi anh cam đoan không bao giờ tái phạm nữa.
Minh Tùng cũng không muốn nói rằng anh còn muốn tìm cách trả đũa Hoàng My cho chuyện cô ta làm hôm nay. Nhưng bản thân anh cũng không chắc mình có thể làm gì cô ta… James rất mê luyến Hoàng My, mà ông ta lại là người Minh Tùng quý mến tôn trọng.
– Hừ… Lời xin lỗi không được chấp nhận.
Thùy Trang rời khỏi vòng tay Minh Tùng, lấy chiếc khăn tắm quấn quanh cơ thể mình, quay người đi ra khỏi phòng tắm. Minh Tùng thấy nàng mở cửa phòng, vội ngơ ngác hỏi:
– Em đi đâu?
– Tối nay em ngủ với Mike.
Minh Tùng đứng thừ người nhìn cánh cửa phòng đóng lại. Phải. Người đàn ông anh đón bên ngoài căn hộ, không ai khác chính là Mike. Tối nay và ngày mai anh ta sẽ ở nhà hai người. Mãi nghĩ đến chuyện đã xảy ra ở bữa tiệc, Minh Tùng suýt nữa quên mất sự hiện diện của anh ta?!
Mike vẫn thường xuyên trò chuyện email với Minh Tùng. Hai ngày trước anh ta báo sẽ sang Việt Nam có công việc và chỉ sắp xếp đến Sài Gòn một ngày hơn để thăm Minh Tùng và Thùy Trang. Minh Tùng vui vẻ mời Mike đến nhà ở lại một đêm vì căn hộ của anh rộng rãi và dư một phòng ngủ. Không biết Mike có nhận được email hay không, anh chờ không thấy anh ta trả lời và không chú ý đến nữa. Không ngờ đêm nay Mike thật sự đi thẳng từ sân bay theo địa chỉ Minh Tùng nhắn qua email đến đây. Anh ta chờ bên dưới sảnh tiếp tân hơn hai tiếng. Mike gọi cho Minh Tùng nhiều lần nhưng anh không nhấc máy. Vậy mà khi anh ta bỏ cuộc định đón taxi vào trung tâm thành phố thì Minh Tùng chở Thùy Trang vừa về tới…
Minh Tùng đã xin lỗi vì không nghe điện thoại, mời Mike lên nhà và sắp xếp căn phòng ngủ bên kia cho anh ta. Và bây giờ vô tình Mike trở thành hình phạt dành cho anh… Tính cách của Thùy Trang nói là làm, nàng đã nói đêm nay sẽ ngủ với Mike thì chắc chắn sẽ không trở về… Minh Tùng thở dài, ngã người nằm xuống giường. Trong đầu anh không muốn nghĩ tới, lại cứ hiện lên hình ảnh Thùy Trang đang ở bên Mike như thế nào. Cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của nàng đang uốn éo rên rỉ dưới cơ thể rắn chắc của anh ta… Minh Tùng muốn chìm vào giấc ngủ, nhưng không thể. Anh chỉ nhắm mắt lại là bên tai lại vang lên tiếng rên rỉ sung sướng của Thùy Trang.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37