Lúc này, Minh Tùng đang đứng bên ngoài vách tôn lén nhìn qua khe hở nhỏ nhìn vào buồng tắm. Anh chỉ thấy được tấm lưng trần mịn màng của Thùy Trang. Nàng cũng đang hé tấm bạt để nhìn ra ngoài. Rồi gương mặt nàng đỏ ửng lên một cách bất thường…
Minh Tùng nhẹ nhàng đổi chỗ, nhìn khung cửa sổ. Anh há hốc khó tin khi thấy ông Đại đang cầm chiếc quần lót trắng của Thùy Trang lên mũi hít hà say mê. Lưỡi ông ta còn đưa ra liếm liếm lên đáy chiếc quần lót, còn đũng quần ông đang nổi cộm u lên một khối lớn… Minh Tùng thấy mặt mình nóng rang lên. Lẽ ra đối với một lão già gần đất xa trời như ông ta, anh không thể có chút lòng đố kỵ ghen tuông nào. Nhưng hành động bệnh hoạn đó của ông lại làm anh sinh ra một loại cảm giác kỳ lạ, vừa khó chịu vừa có gì đó như hưng phấn dơ bẩn… Anh biết đáy quần lót của phụ nữ, không riêng Thùy Trang, dù là ngày bình thường, trạng thái bình thường cũng ẩm ướt bài tiết chất dịch trong cơ thể. Nhìn cái lưỡi đỏ au kia không ngừng liếm láp trong đầu của anh lại tưởng tượng đến hai mép âm hộ đỏ hồng ươn ướt tuyệt đẹp của Thùy Trang. Minh Tùng lắc đầu xua tan đi suy nghĩ dơ bẩn của mình.
Lúc này có tiếng rào rào xối nước trong buồng tắm… Ông Đại quay lại, nhìn tấm bạt kéo kín liền chần chừ đứng thừ ra. Nhưng bất ngờ chỉ vài giây sau, tấm bạt được kéo mở sang một bên. Minh Tùng cũng chú ý nhìn vào trong… Anh liền há hốc ngạc nhiên khi thấy Thùy Trang xuất hiện. Toàn thân nàng quấn chiếc khăn tắm do ông Đại đưa che ngang ngực… Chiếc khăn lại ngắn đến mức khoe gần như trọn vẹn cặp đùi thon dài trắng nõn tuyệt đẹp. Minh Tùng thấy mũi mình ê ẩm chực xuất huyết… Anh nghĩ ông Đại đối diện Thùy Trang chỉ hơi cúi đầu cũng có thể thấy được bờ mu hồng hào phơn phớt lông tơ của nàng. Ông Đại còn sửng sốt hơn anh nhiều. Bàn tay ông còn cầm chiếc quần lót trắng bị liếm ướt của Thùy Trang cũng không nhớ để giấu đi.
Trước ánh mắt của ông ta, Thùy Trang mặt đỏ ửng, bộ ngực phập phồng kìm nén. Hiển nhiên hành động dơ bẩn của ông Đại với cái quần lót của mình, nàng đã nhìn thấy. Nhưng trong mắt anh, nét mặt của Thùy Trang lúc này cũng không phải tức giận, mà rất lạ lùng. Bên nàng đến hôm nay anh vẫn chưa thấy qua cảm xúc đó trên gương mặt nàng…
Thùy Trang cầm chiếc váy của mình, ngồi xuống chiếc ghế cũ. Nàng đan chéo hai chân với nhau làm chiếc khăn choàng kéo cao lên tới nửa bờ mông tròn trịa. Thùy Trang xỏ kim, bắt đầu may lại chỗ dây váy bị rách… Gương mặt nàng nóng rang đỏ rực vì ánh mắt háo hức của ông Đại phía trước. Ông ngồi trên chiếc giường ọp ẹp, bàn tay cho vào túi quần lén lút rung động đều đều. Ánh mắt không rời khỏi cặp đùi thon dài nõn nà của nàng.
Thùy Trang lúc này cảm xúc rất mâu thuẫn không thể kiểm soát. Cái airpods đeo bên tai cũng bị nàng tháo xuống đặt lên bàn. Nàng không muốn nghe Minh Tùng điều khiển mình nữa. Chuyện hôm nay đã đi quá xa làm nàng sợ hãi. Nỗi sợ hãi của Thùy Trang không phải xuất phát từ sự thúc đẩy của anh, cũng không từ hành động kinh tởm của ông Đại, mà do chính bản thân nàng. Thùy Trang cảm thấy mất kiểm soát với cảm xúc của mình. Khi nàng nhìn ông Đại đưa quần lót của mình lên miệng liếm, hai chân nàng có chút run rẩy, thậm chí âm hộ nàng cũng ướt át như vừa tiếp xúc với cái lưỡi đó. Thùy Trang sợ hãi cảm giác phiêu phiêu này. Nàng thấy mình như đang bước trên một sợi dây căng ngang hai đỉnh núi, chỉ sơ sẩy là tan xương nát thịt. Thùy Trang mong muốn rời khỏi đây, tránh xa trò chơi này càng nhanh càng tốt…
– “Ông Đại… ông có trong đó không?”
Ngay lúc này đột nhiên một giọng phụ nữ vang lên ngay bên ngoài cánh cửa. Nghe giọng nói này Thùy Trang gần như giật bắn người đứng bật dậy. Ngay cả chiếc khăn tắm vì hành động bất ngờ của nàng rơi xuống chân nàng cũng không để ý. Giọng nói kia làm nàng sợ hãi đến tột độ… Thùy Trang vội đứng nép vào phía sau cánh cửa, gương mặt đã tái nhợt run rẩy. Ông Đại cả người sửng sốt đứng phắt dậy. Nhưng ông ta không ngạc nhiên vì giọng nói kia, mà là cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của Thùy Trang đang phơi bày trước ánh mắt thèm thuồng của ông…
Minh Tùng ló đầu ra từ vách nhà bên hông. Anh há hốc nhận ra người phụ nữ chạc 60 tuổi đứng ngoài cửa vẻ mặt mất kiên nhẫn là Bà Ngọc. Anh đã gặp bà trong đám cưới của anh và Thùy Trang… Bà là mẹ của ông Tín – Hiệu trưởng Trường Hưng Đạo mà Thùy Trang đang dạy. Từ ngày con trai lớn lên vị trí cao, nhà bà vốn không thiếu điều kiện… Nhưng chồng bà đã mất, bà lại luyến tiếc những người bạn già nơi đây, nên vẫn ở lại khu tập thể này. Chính bà Ngọc là người đã giới thiệu Thùy Trang vào trường Hưng Đạo… Nếu không thì một sinh viên tốt nghiệp Sư phạm loại giỏi như Thùy Trang cũng rất khó xin vào một trường tiểu học điểm tại trung tâm thành phố như vậy. Nói bà Ngọc là ân nhân của Thùy Trang cũng không sai chút nào…
– Ông Đại… – Giọng bà oang oang mất kiên nhẫn.
Minh Tùng lo lắng muốn phát điên. Anh không ngờ trò chơi nho nhỏ của mình lại dẫn đến kết quả nguy hiểm như thế này. Anh muốn bước ra ngoài ngăn cản bà Ngọc nhưng sự xuất hiện đột ngột của anh ở đây sẽ dễ dàng làm bà liên tưởng đến Thùy Trang. Nhưng nếu để bà phát hiện Thùy Trang ở trong nhà chung với một lão già độc thân, trên người lại không mặc thứ gì… Hậu quả đó thật kinh khủng đến anh cũng không dám tưởng tượng.
Minh Tùng lo lắng quay lại khung cửa sổ. Anh muốn mở ra cánh cửa ra lại không thể. Anh chỉ có thể trơ mắt nhìn ông Đại đang từng chút áp sát vào Thùy Trang.
– ÔNG ĐẠI… – Giọng bà Ngọc bực tức.
Thùy Trang lúc này gương mặt không còn đỏ ửng xấu hổ, mà là trắng xanh sợ hãi. Toàn thân nàng trần truồng phơi bày trước ánh mắt thèm thuồng của ông Đại, ánh mắt nàng nhìn ông mang vẻ nài nỉ van lơn. Dĩ nhiên ông Đại hiểu Thùy Trang đang sợ điều gì… Ông rất hưởng thụ ưu thế tuyệt đối của mình lúc này. Ánh mắt không ngừng nhìn ngắm say mê khắp cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của nàng. Bàn tay nhăn nheo của ông chậm rãi đưa lên về phía ngực nàng… Thùy Trang trừng mắt muốn ngăn cản, nhưng nàng lại cắn môi nhắm mắt lại, bộ ngực phập phồng lên xuống…
Minh Tùng nghiến răng ken két, mặt đỏ ửng lên nhìn những ngón tay chai sạn nhăn nheo của ông Đại nhẹ nhàng chạm lên bầu vú căng tròn của Thùy Trang, làm cơ thể nàng run rẩy. Bên trong người anh như có một ngọn núi lửa bùng nổ, bừng bừng bốc lên mặt mũi.
– Tôi… tôi đây…
Ông Đại trả lời ra ngoài giọng ấp úng khi những ngón tay ông mân mê hai bầu vú căng tròn của Thùy Trang. Đũng quần ông ta đã nhô ra dựng đứng một khối lớn…
– Giọng ông làm sao lại như vậy? Còn không mở cửa… – Giọng bà Ngọc hỏi.
– Tôi… không sao… Hơi… đau bụng chút thôi… không tiện xuống giường… Có chuyện gì?
Thùy Trang nhìn xuống hai ngón tay ông Đại miết miết lên hai đầu nhũ hoa đỏ hồng của mình… Một cảm giác nhột nhạt day dứt làm nàng thổn thức. Giây phút này trái tim nàng đập rất nhanh, cũng không biết do nguy cơ to lớn đang đứng ngoài cửa hay do cảm giác hồi hộp phiêu lưu này. Thùy Trang mím chặt môi gương mặt ửng đỏ gay gắt nhìn những ngón tay ông Đại to bè, lại chai sạn không ngừng mơn trớn vuốt ve hai bầu vú làm cơ thể nàng căng cứng. Ông lại se se hai đầu núm vú đỏ hồng làm cả người nàng run rẩy thở dốc… Một cảm giác kỳ lạ mâu thuẫn dâng lên trong lòng nàng. Nó như pha tạp giữa sự khuất nhục, kinh tởm, lại có gì làm cơ thể nàng hừng hực ham muốn. Thùy Trang không thể tin nổi vào phản ứng của cơ thể mình… Âm hộ nàng bắt đầu ẩm ướt. Nàng nhận ra mình rạo rực với một người đàn ông hơn cả tuổi bố.
– Được rồi. Tôi muốn bàn với anh nội dung họp Tổ dân phố ngày mai… Mọi người ở đây không đồng ý mức tính điện mới… Chúng ta là hưu trí… Lương hưu có bao nhiêu… làm sao…
Nghe bà Ngọc huyên thuyên mà Minh Tùng muốn phát điên. Cái này còn phải nói bao lâu chứ?! Lão già kia lúc này đã quỳ gối trước người Thùy Trang. Lão làm gì muốn nghe mấy thứ bà Ngọc đang nói… Hai tay lão vuốt ve bờ eo nhỏ của Thùy Trang, lại vòng ra sau sờ soạng cặp mông tròn trịa của nàng. Mặt lão dí sát vào bờ mu mũm mĩm của nàng, môi đưa ra hôn nhẹ làm cơ thể Thùy Trang chao đảo run rẩy. Lão nhẹ nhàng giơ một chân nàng lên gác lên vai mình, làm nàng phải bám tay vào cánh cửa để đứng vững. Mặt lão cúi sâu xuống áp sát vào âm hộ Thùy Trang mà hít hà say mê…
Thùy Trang gương mặt đỏ ửng, tay bưng kín miệng, nhìn lên khung kính cửa sổ bắt gặp Minh Tùng đang nhìn mình. Chạm phải ánh mắt hừng hực bực tức của anh, nàng xấu hổ mặt đỏ ửng gay gắt cúi gằm xuống. Nhưng ánh mắt chuyển hướng lại vô tình tập trung vào cái lưỡi của ông Đại đang quét sâu vào giữa hai chân mở rộng của nàng. Bờ mông tròn trịa của Thùy Trang bị tay ông ôm ghì lấy không thể lùi lại. Nàng che kín miệng thổn thức nhìn cái lưỡi kia chạm vào hai mép âm hộ của mình rồi liếm liếm mê say. “Ư” Thùy Trang thở dốc, cố nuốt xuống tiếng rên rỉ. Cái lưỡi của ông Đại thật nhám, lại nóng hừng hực không ngừng quét dọc theo khe rãnh âm hộ làm cơ thể nàng truyền đến cảm giác sương sướng rạo rực.
– Ông Đại… Ông có nghe không vậy? – Bà Ngọc hỏi vọng vào.
– Nghe chứ… Nói tiếp đi…
– Tôi thấy chúng ta có hơn hai trăm cán bộ hưu trí… có thể…
Bà Ngọc tiếp tục huyên thuyên. Minh Tùng hai mắt muốn nứt ra, sắp phát điên. Anh muốn lao vào nện mềm xương lão già đê tiện lợi dụng cơ hội kia. Anh thích những trò chơi nhỏ, nhưng chúng phải nằm trong sự kiểm soát của anh. Nhưng giây phút này anh thật luống cuống nhận ra mình không thể làm gì khác ngoại trừ nhìn lão già kia từng chút nhấm nháp giày vò cơ thể Thùy Trang.
Lúc này ông Đại đã vục mặt vào giữa hai chân Thùy Trang, miệng ngậm kín lấy âm hộ nàng mà liếm mút say mê. Từ chỗ đứng của Minh Tùng anh thấy được cái lưỡi của lão đưa ra không ngừng vét vét vào giữa hai mép âm hộ đỏ hồng của nàng. Gương mặt của Thùy Trang đỏ ửng cúi gằm xuống, nhìn cái miệng tham lam của lão. Cơ thể nàng run rẩy thật khẽ theo nhịp của cái lưỡi kia. Lão dường như rất thích thú với gương mặt đỏ ửng và ánh mắt mê man của nàng, cái lưỡi càng say mê quét sâu vào âm hộ nàng. Đôi môi của Thùy Trang há hốc, chân đứng muốn mềm nhũn, bàn tay nàng phải vịn lên mái đầu bạc của lão. Bàn tay đó như muốn đẩy ra nhưng trong mắt Minh Tùng nó như đang giữ lão lại.
– Ư…
Minh Tùng thấy tim mình như ngừng đập một nhịp. Anh vừa nghe được tiếng rên rỉ của Thùy Trang, dù là rất khẽ nhưng nó vẫn là thật. Lần đầu tiên trong đời lòng anh dâng lên một cơn ghen tức mãnh liệt đến mức ngột ngạt khó thở. Nhìn Thùy Trang há hốc vặn vẹo cơ thể vì cái lưỡi của lão già kia mà máu nóng anh sôi trào. Nhưng kỳ lạ dương vật anh lúc này lại cứng sắt đá, từng mạch máu căng phồng như muốn nổ tung.
– Trước mắt cứ như vậy… Tôi sẽ tạo danh sách cho ông báo cáo… Thế nhé… – Bà Ngọc nói xong liền đủng đỉnh quay đi.
Minh Tùng nhìn theo dáng người chậm chạp của bà ta, lại nhìn vào trong mà lòng nóng như lửa đốt. Thùy Trang được ông Đại kéo qua chiếc bàn. Nàng không phản kháng cơ thể trần truồng nằm sấp lên, hai chân chống dưới đất. Bờ mông căng tròn cong vểnh của nàng đưa về phía ông Đại. Ông ta háo hức cởi quần, một tay cầm dương vật của mình mà sục sục cho cứng lên… Ánh mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm vào hai mép âm hộ đỏ hồng ẩm ướt trước mắt. Không nhịn được ông ta lại cúi xuống, tay kéo hai bờ mông tròn trịa của Thùy Trang ra hai bên, úp mặt vào lại liếm láp say mê.
– Ưm…
Minh Tùng cả người cứng đờ nhìn Thùy Trang. Cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của nàng tựa sấp lên cạnh bàn. Hai bầu vú nàng chèn ép, căng phồng hai khối trắng nõn. Bên dưới bờ mông nàng là một mái tóc bạc không ngừng rút sâu vào hôn hít thèm thuồng… Hai bàn tay Thùy Trang từng chút bóp chặt cạnh bàn. Một chân nàng cong lên run rẩy đón nhận cảm giác sung sướng dơ bẩn bên dưới. Ánh mắt nàng nhìn lên anh đang mờ đi khi đôi môi hé mở phát ra tiếng rên rỉ…
– Ưm… Anh ơi…
Lúc này chính Minh Tùng cũng không hiểu nổi bản thân mình. Bà Ngọc đã đi xuống lầu nhưng anh vẫn đứng tại chỗ không lao vào trong nhà ngăn cản. Anh nhìn ông Đại kéo rộng cặp mông tròn trịa của Thùy Trang, dùng cái lưỡi của mình thèm thuồng liếm dọc từ hai mép âm hộ ướt đẫm của nàng vét lên đến hậu môn nàng. Khi miệng ông bao phủ lên điểm hậu môn chúm chím đỏ hồng, cái lưỡi cong xoắn đùa nghịch, cơ thể trần truồng của Thùy Trang co rút lại run rẩy kịch liệt…
– Ưm… Ôi…
Hai nắm tay Minh Tùng vô thức siết chặt lại, cơ thể rung động chần chừ nhìn ông Đại háo hức cầm dương vật của lão trong tay ép người sát vào cặp mông của Thùy Trang… Nhìn gương mặt đỏ ửng áp sát mặt bàn, đôi môi hồi hộp thở dốc của Thùy Trang anh thật muốn phát điên. Với một ông lão yếu ớt như thế, nàng hoàn toàn có thể chống trả, nhưng không… Hai mắt nàng nhắm lại, đôi môi từ từ hé mở run rẩy… Đúng là Minh Tùng thích nhìn vợ mình rên rỉ bên dưới người đàn ông khác. Nhưng ít ra kẻ đó phải tương xứng nhất định với Thùy Trang. Lão già kia lại hoàn toàn không phải đối tượng mà Minh Tùng nhắm tới…
“Rầm…” – Đột nhiên cánh cửa phòng bật tung ra, làm ông Đại giật bắn người.
– Ai…
– Bỏ bàn tay dơ bẩn của ông ra… – Minh Tùng nhìn bàn tay ông Đại còn đặt trên mép âm hộ ẩm ướt của Thùy Trang, rít lên.
Khi thấy rõ gương mặt Minh Tùng, ông Đại tái mặt sợ hãi. Hiển nhiên ông nhận ra anh là chồng của Thùy Trang. Cả người ông lảo đảo ngồi phệt xuống sàn nhà, quần vẫn chưa kịp kéo lên, cái dương vật vừa cứng được một chút liền mềm oặt trở lại. Minh Tùng khép cửa lại, nghiến răng hầm hầm bước tới làm lão sợ hãi co rút cả người…
– Đừng anh… – Thùy Trang nhào đến, cơ thể trần truồng mềm mại ôm cứng người anh. – Lỗi ban đầu do chúng ta… Đừng…
Minh Tùng siết chặt hai nắm tay kêu răng rắc. Thật ra, dù Thùy Trang không ngăn cản, với vẻ sợ sệt run rẩy của lão già trước mắt anh cũng rất khó ra tay.
– Hừ…
Minh Tùng hừ lạnh, bất ngờ vòng tay ôm ngang cơ thể trần truồng của Thùy Trang. Anh đặt nàng nằm ngửa xuống sàn nhà ngay trước ánh mắt sững sờ của ông Đại. Minh Tùng gầm gừ mở khóa quần, rút ra cái dương vật to lớn căng cứng như sắt đá. Thùy Trang mặt đỏ ửng ngượng đến chín người nhưng nàng không ngăn cản để anh mở rộng hai chân mình.
Minh Tùng chèn dương vật vào âm hộ đã nhòe nhoẹt ướt đẫm của Thùy Trang thúc mạnh.
– Ưm… ôi… – Thùy Trang che kín mặt há hốc rên lớn.
Minh Tùng vừa nghiến răng thúc mạnh, vừa nhìn sang bên cạnh. Ông Đại ngượng ngùng tay che hạ bộ, nhưng ánh mắt không che giấu vẻ phấn khích. Nhìn Thùy Trang trần truồng há hốc rên rỉ dưới cơ thể anh, làm ông không nhịn nổi. Bàn tay gầy gò nhăn nheo của ông ta lại tự cầm lấy dương vật mình sục sục liên tục.
– Ưm… ưm… Ôi…
Căn nhà nhỏ chỉ hơn mười mét vuông, lại nóng hừng hực… Giữa nền nhà lót gạch men bạc màu, cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của Thùy Trang phơi bày trước mắt hai người đàn ông. Gương mặt tuyệt đẹp của nàng đỏ ửng, mái tóc đen óng xõa tung trên nền đất. Cặp đùi thon dài của Thùy Trang mở rộng đón lấy hạ thể Minh Tùng liên tục thúc đẩy dương vật lấp kín bên trong nàng. Ánh mắt Thùy Trang đê mê sung sướng lại mơ màng nhìn sang ông Đại đang ngồi ngay bên cạnh… Đôi môi nàng hé mở rên rỉ khi một tay nàng đưa lên ngực, tự se se đầu nhũ hoa đỏ hồng săn cứng của mình. Tay còn lại nàng đưa xuống âm hộ day day lên mẫu thịt mồng đốc ướt đẫm của mình.
– Ưm… Ôi… ưm…
– Ah…
Ông Đại gầm gừ mặt đỏ ửng lên, bàn tay liên tục sục sục cái dương vật đã dựng đứng. Hành động dâm đãng và tiếng rên rỉ ướt át của Thùy Trang đều nhắm vào ông, làm ông như uống thuốc cường dương loại mạnh. Mặt ông đỏ ửng lên, dương vật nở to dựng đứng. Ông quỳ hai gối nhích lại gần cơ thể trần truồng của Thùy Trang. Nhìn hai bầu vú căng tròn liên tục rung động tưng nảy của nàng, cổ họng ông ta đánh ực một cái thèm thuồng.
– Ưm… ôi…
Minh Tùng nghiến răng thúc đẩy nhìn theo bàn tay gầy guộc nhăn nheo của ông Đại đang đưa tới, lại nhìn Thùy Trang. Nàng há hốc ư ư rên rỉ, ánh mắt khép hờ nhìn bàn tay ông ta sắp chạm vào da thịt mình… Hai bầu vú căng tròn như hồi hộp hít thở dồn dập.
– Hừ…
Đột nhiên nghe tiếng hừ lạnh của Minh Tùng, ông Đại nhanh như cắt rụt tay về. Ánh mắt vẫn hau háu thèm thuồng, tay sọc sọc dương vật liên tục…
– Ưm… ưm… ưm…
– Ah…
Nhìn lão già ti tiện bên cạnh, Minh Tùng như bị chọc điên miệng. Anh gầm gừ, chống hai tay để người thẳng lên, dập hạ thể vào giữa cặp đùi mở rộng của Thùy Trang như vũ bão. Cả gian nhà nhỏ vang lên âm thanh rên xiết khoái lạc của nàng và tiếng phành phạch liên miên không dứt. Dưới sức nóng hầm hập từ mái tôn, Minh Tùng rịn ướt mồ hôi nhỏ giọt xuống cơ thể nàng. Thùy Trang rên siết hai tay mê ly, thoa đều những giọt mồ hôi làm hai bầu vú căng tròn ướt át bóng lưỡng…
– Ưm… Ôi…
– Ah…
Ông Đại không nhịn nổi nữa, tay dọc dọc dương vật liên tục rồi xuất tinh vung vãi trên sàn nhà. Ông ta ngã xuống tênh hênh ngay bên cạnh cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của Thùy Trang.
– Anh ơi… ưm… Em… Sướngggg quá… Ôi…
Minh Tùng há hốc tê dại, âm hộ Thùy Trang vốn đã khít khao bây giờ lại co thắt tuôn trào mãnh liệt như muốn bóp nghẹt dương vật anh. Minh Tùng gầm gừ đến đỏ cả mặt. Anh kéo dương vật ra khỏi người Thùy Trang, chồm lên trước… Nàng ngẩng đầu lên, đôi môi đỏ mọng mở lớn đón lấy dương vật anh nuốt sâu vào.
– Ahhhhh…
Minh Tùng rùng mình liên tục xuất tinh sâu bên miệng nàng. Thùy Trang như say mê thèm thuồng nuốt dương vật anh vào thật sâu, rồi đôi môi mềm mại tuốt dài trên nó như muốn vắt cạn đến giọt cuối cùng.
– Ah…
Minh Tùng ngã xuống bên chỗ trống còn lại bên cạnh Thùy Trang. Để nàng toàn thân trần truồng thiêm thiếp đê mê nằm giữa hai người đàn ông một già một trẻ… Trong cơn mê mang sung sướng, Minh Tùng chợt nghe hơi thở của Thùy Trang nặng dần dồn dập. Anh vừa ngẩng đầu lên thì cơ thể mềm mại của nàng đã choàng lên người anh, bàn tay nhỏ của nàng run rẩy che lên mắt anh, hổn hển thở dốc. Minh Tùng kéo tay nàng xuống, gương mặt Thùy Trang đã đỏ ửng xấu hổ rúc vào cổ anh, thì thầm:
– Em biết… em hư hỏng… nhưng… cho em hư… một chốc thôi… ư…
Qua bờ vai thanh mảnh của Thùy Trang, Minh Tùng thấy sau bờ mông cong vểnh tròn trịa của nàng là mái tóc bạc lòa xòa của ông Đại. Minh Tùng cả người căng cứng, máu nóng dồn lên mặt đỏ ửng. Hai mắt anh mở lớn nhìn mái tóc lòa xòa bạc phơ của ông Đại đang từ thấp chuyển dần lên cao rồi lộ ra một cái lưỡi thèm thuồng vét dọc theo khe mông của Thùy Trang. Đến chỗ hậu môn chúm chím đáng yêu của nàng, ông ta còn kéo căng hai bờ mông nàng ra để miệng đưa sâu vào mút mút say mê.
– Ưm… ôi… em chết mất… – Thùy Trang há hốc co rút cả người bám chặt vào Minh Tùng.
Ông Đại đang dùng cái lưỡi già lão của mình dọn dẹp sạch sẽ những thứ chất lỏng bê bết còn lại sau đợt truy hoan của Minh Tùng và Thùy Trang. Nhìn sự say mê thèm thuồng đó anh cảm thấy lợm giọng ghê tởm. Nhưng khi nhìn xuống gương mặt đỏ ửng há hốc tê dại của nàng, anh chợt nhận ra mình dường như đã đẩy nàng đi quá xa… “Không. Không phải như thế… Thùy Trang chỉ là vui chơi một chút mà thôi.”
Nghe tiếng rên rỉ của Thùy Trang, ông Đại phấn khích đến khuôn mặt nhăn nheo đỏ ửng lên. Ông say mê liếm đến hạ thể nàng sạch bóng không để lại vết dơ bẩn nào. Đến lúc Thùy Trang đứng dậy, nhẹ nhàng mặc lại chiếc váy, ánh mắt ông Đại vẫn say mê nhìn nàng chằm chằm.
– Cái… cái… quần của cháu… – Ông Đại lúng búng trong miệng, đưa chiếc quần nhỏ.
– Ah… Cháu không cần nữa… Bác có thể… giữ. – Thùy Trang không dám nhìn ông ta, mặt ngượng đỏ gay gắt bước vội theo Minh Tùng.
Minh Tùng dắt tay Thùy Trang rời khỏi căn nhà nhỏ. Ánh mắt nuối tiếc của ông Đại dõi theo đến khi hai người đi khuất. Vừa bước vào hầm cầu thang, Minh Tùng nghiến răng phát một cái vào bờ mông cong mẩy của Thùy Trang.
“Chát…”
– Ai ui… Đau quá… Sao đánh em… – Thùy Trang xoa xoa mông bĩu môi oán trách.
– Vì em đem quần lót mình tặng cho ông ta…
Minh Tùng làm ra vẻ nghiến răng hậm hực. Thật ra anh cũng không muốn Thùy Trang tiếp tục mặc cái quần lót dơ bẩn đó.
– Em có tặng đâu… Em chỉ nói bác ấy… có thể ném đi… hay… hay sao cũng được mà. – Thùy Trang phụng phịu nói.
– Hừ… còn chối…
“Chát…”
– Trời ơi… sưng mông người ta hết rồi…
Tối hôm đó Minh Tùng và Thùy Trang ăn tối ở nhà bố nàng. Bữa ăn ba người rất ngon miệng, vui vẻ… Bố nàng có chút rượu vào liền huyên thuyên về nội dung tranh cãi bữa họp Tổ Dân phố sắp diễn ra. Ông còn chê trách ông Đại Tổ trưởng làm việc thiếu chi tiết, sơ sài, toàn để người khác vẽ đường sẵn… Minh Tùng chỉ biết lắng nghe, thỉnh thoảng lại nhìn sang Thùy Trang mỉm cười làm nàng ngượng ngùng mặt đỏ ửng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37