Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 147: Hối hận, áy náy

Khi biết Tô Huyên là người Tần gia, Cố Quân Diệc là lần đầu tiên trong đời hoàn toàn mất đi ý niệm.

Hơn nửa ngày sau, đại não mới khôi phục lại được lý trí, ý nghĩ đầu tiên là, nếu mình là nữ nhân, vậy… trái tim anh liền nguội lạnh, nhưng ngay sau đó, nhiều cảm xúc phức tạp hơn lại nổi lên.

Ngạc nhiên, xấu hổ, áy náy, cuối cùng là hoảng loạn, sợ hãi.

Nếu như tất cả giả thiết trước đó đều bị phủ định, Tô Huyên không ở cùng một chỗ với người đàn ông khác, nàng cũng không phải bởi vì tiền tài nên muốn tái hợp cùng mình… Vậy, anh đã làm cái gì vậy?!

Mà so với việc ngu xuẩn trong quá khứ, thế cục hiện tại càng làm tim anh chết lặng.

Kỳ thật cho dù Tần An Dục không xuất hiện, anh vẫn sẽ bảo vệ nàng như cũ.

Trong thực tế, khi nói xong câu “Nếu tôi nói có thì sao?” Trong nháy mắt anh đã lập tức hối hận.

Nhưng cũng bởi vì một giây đố kỵ kia, bởi vì muốn nhìn thấy sự quan tâm của nàng, bởi vì muốn để cho nàng nếm thử nỗi đau đã từng của mình, muốn nàng chủ động tìm kiếm sự che chở của mình, anh không lập tức đứng ra, anh đem nàng ép đến tuyệt cảnh, cũng đem mình ép đến tuyệt cảnh.

Nhưng những lời này, bây giờ nói ra ai sẽ tin đây?

Cho dù bây giờ anh thành khẩn xin lỗi cỡ nào, cố gắng bù đắp cỡ nào, tất cả mọi người cũng chỉ nghĩ rằng:

“Ồ, đại khái là bởi vì Tần gia đi”.

Nhưng những thứ này cũng đều không là gì cả, anh cũng không quan tâm đến chuyện bị người khác hiểu lầm, thứ làm cho anh tuyệt vọng nhất, chính là câu nói “Quên đi” của nàng.

Câu “Quên đi” này, cũng không chỉ là nói quên đi trận khôi hài này, mà là quên đi tất cả mọi chuyện giữa bọn họ.

Một khắc kia, nàng nhìn anh một cái, trong con ngươi không có hận, cũng không oán, chỉ có thoải mái.

Ý tứ của nàng quá rõ ràng, nàng nói, hãy quên đi những ngọt ngào năm năm trước, quên đi không cam lòng năm năm vừa qua đi, sau khi gặp lại nhau, yêu hận dây dưa cũng hãy quên đi, đến lúc này, anh đi đường anh, tôi đi đường tôi, mỗi người đều an hảo, không còn quan hệ gì nữa.

Thân thể đột nhiên nặng nề đến cực hạn, chỉ hai chữ này, lại giống như ngàn vạn lưỡi đao, xuyên qua tim anh.

Anh tình nguyện để nàng hận anh, tình nguyện nàng tức giận mắng anh, hoặc là cứng rắn đứng ra đối chọi với anh, không chết không thôi, cũng tốt hơn câu “Quên đi” này.

Đối với thương vụ khai phá Tây thành, Cố thị là một trong những đầu tàu của thành phố A, lại biểu hiện ra lòng nhiệt tình cực lớn, thậm chí nghiêm túc đến mức, một buổi giao lưu bình thường, đều thỉnh cầu chủ động tới cửa báo cáo, còn là do Cố Quân Diệc tự mình giảng giải.

Cùng lúc đó, Tần thị bên kia sau khi nhận được tin tức, không biết tại sao cũng nhanh chóng đồng ý gặp nhau trao đổi còn chưa nói, người tiếp đãi cũng trực tiếp đổi thành Tần An Dục.

Kết quả là, một kế hoạch đơn giản, lại kinh động đến đại boss hai bên, thanh thế hào hùng, ai không biết còn tưởng rằng sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió.

Tòa nhà văn phòng Tần thị.

Trên bàn làm việc bằng gỗ lim thượng đẳng bày ra một bộ dụng cụ uống trà, hơi nước lơ đãng bay lên, mang theo mùi hương thơm ngát lan tỏa khắp nơi, hơi thở cổ xưa này cùng sự phồn hoa san sát bên ngoài cửa sổ sát đất tạo thành một loại tương phản rõ ràng. Giống như hai người, một người ngồi trước bàn, một người ngồi sau bàn, đều là nhân vật phong thần tuấn lãng, không ai sánh kịp, bất quá một người chính là nội liễm thành thục, một người lại mang theo chút ngây ngô nhuệ khí.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191

Thể loại