Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 81

Chẳng có gì phải bàn về nét đẹp của mùa thu Hà Nội nữa, nó đơn giản là cảm hứng bất tận cho nhưng câu hát, lời thơ đã đi sâu vào lòng người hàng thế kỷ rồi. Có những điều bình dị, lặng lẽ đến như một thói quen, như một vòng xoay bất tận từ ngàn đời xưa để rồi cứ ngỡ sẽ dễ dàng nhận ra mà không phải vậy. Những ngày chuyển mùa sang thu của Hà Nội chính là như thế. Phải hết sức tinh tế và tĩnh lặng, ta mới có thể cảm nhận được sự thay đổi trong cái cựa mình mơ màng của sự nồng nàn và da diết… tôn thêm cái vẻ trầm mặc bình yên vốn có của thủ đô.

Đi giữa lòng thành phố, hít hà bầu không khí dễ chịu mát mẻ, thưởng thức những tia nắng ấm áp và hương hoa sữa ngọt ngào, không ồn ào, không màu mè, mà quen thuộc và dịu dàng đến đón đưa, mơn trớn cảm xúc tận sâu trong mỗi con người khiến ta không ý thức mà tự thấy yêu đời hơn. Cho ta một chút ngỡ ngàng, gợi trong tâm hồn những sâu lắng, cảm thấy cuộc sống trở nên trữ tình và nên thơ hơn.

Thêm mấy ngày nữa trôi qua, thời gian vẫn cứ nhắc ta về hẹn ước của những yêu thương, mùa thu thì vẫn vấn vương trong lòng người hối hả, trong cả những gánh hàng hoa chợ sớm chiều, trong những điều bình dị của sắc thu Hà Nội, trong sự vội vã của từng làn gió heo may, đắm say nhưng ai chót mang tâm hồn lãng mạn…

– Đại ka nghĩ gì mà ngẩn ngơ thế? Cuối tháng nó dài đến vậy sao? – Sơn khó hiểu nhìn tôi, rồi nó chấm đầu lọc thuốc vào cốc cafe, sau đó đưa lên miệng thổi.

– Tất nhiên rồi – Tôi ngồi hờ hững nhìn ra đường.

– Cũng chỉ còn gần chục ngày nữa thôi mà – Nó xoay điếu thuốc lên châm lửa.

– Nhưng mà vẫn chưa chắc chắn lắm, thế nên tao mới sốt ruột.

– Đại ca cứ bình tĩnh, sếp đã có dự tính thì không phải lo gì đâu – Sơn ngẩng mặt lên thổi từng vòng khói vào không trung.

– Ờ thì giờ biết làm sao được. – Tôi thở dài.

– Em cũng muốn có một người để mà nhớ, để mà mong, để mà sầu như đại ka mà sao cái số nó chó thế không biết được. – Nó nhăn nhở cười.

– Mày cứ bập vào xem có sướng không? – Tôi bĩu môi.

– Kia à… – Sơn bỗng chỉ về phía cửa.

Tôi ngoảnh lại, thấy Hòa và Lâm vừa bước vào, đang đảo mắt nhìn xung quanh.

– Đây đây! Chỗ này! – Tôi giơ tay vẫy.

Hòa với Lâm bước tới, kéo ghế…

– Đây là Sơn, bạn thân từ hồi cấp ba, mới xuống đây chơi. – Tôi giới thiệu luôn.

– Còn đây là Hòa, đây là Lâm, ở cùng phòng với tao. – Tôi chỉ từng thằng một.

– Chào cậu!

– Chào cậu!

– Hồi trước cũng đôi lần nghe Hiếu kể về cậu, giờ mới gặp!

– Thế à! Có vụ nhà vệ sinh không đấy?

Ba thằng nó cười ha hả bắt tay nhau làm quen.

– Sơn mới từ Cộng Hòa Cezch về, tranh thủ lên đây chơi ít hôm cho biết Hà Nội, sẽ tá túc nhờ chỗ mình. – Tôi trình bày luôn.

– Ok, vậy là vui rồi – Hòa nháy mắt.

– Tranh thủ trước khi đi, lên đây giải ngố cái, có gì hay hay bảo tớ nhé! – Sơn nhe răng cười.

– Chuyện nhỏ – Lâm có vẻ khoái chí.

– Hai thằng uống gì? – Tôi hất hàm.

– Gì cũng được!

– Cho thêm 2 nâu đá em ơi – Tôi ngoái vào trong gọi.

Thêm hai ly cafe nữa được bưng ra, bốn thằng lại tiếp tục hỏi han, truyện trò rôm rả, ba thằng nó tỏ ra khá hợp nhau, nhất là mấy cái khoản gái gú có vẻ hào hứng lắm. Chẳng mấy chốc tôi lại là thằng lạc lõng giữa những bàn tán của chúng nó…

– Thế à, thích nhỉ? Lúc nào đi cho tớ đi cùng với – Sơn mừng rỡ.

– Ừ, toàn em chân dài ngon lắm, tối nay đi luôn – Hòa hào hứng.

– Tối nay không được rồi, anh Hùng đi show Lạng Sơn từ sáng, đến mai mới về. – Lâm chen vào.

– Ô thế à? Tao biết đâu – Hòa tiếc rẻ.

– Thôi để tối mai lên Hồ Hale cũng được.

– Ừ! Mà sao mấy hôm nay không thấy Mai đi diễn nữa nhỉ? Nhóm thêm đứa nào lạ hoắc. – Hòa tỏ vẻ thắc mắc.

Mấy ngày nay tôi không đi cùng với chúng nó, một phần vì bận cái buổi hội thảo diễn ra hôm thứ ba, một phần cũng ngại chạm mặt Mai. Giờ nghe nó nói vậy tôi cũng lấy làm chột dạ, liển dỏng tai nghe.

– Tao thấy anh Hùng bảo ông Tuấn không cho đi diễn ở những chỗ linh tinh, không cho mặc sexy nhảy dance nữa, giờ ông chỉ cài vào múa ở những chương trình hội nghị nghêm túc thôi – Lâm có vẻ am hiểu.

– Ôi trời! Mới yêu mà gia trưởng vậy sao?

– Tao chịu, biết đâu được ý!

– Mai là em nào thế? – Sơn cũng tò mò.

– Em đấy xinh lắm, hỏi Hiếu ý – Hòa nhấm nháy sang tôi.

– Sao lại hỏi đại ka? – Sơn quay sang tôi khó hiểu.

– À ờ! Bạn ấy… trước cùng chỗ trọ với chúng tao… – Tôi đỏ bừng mặt, lén ném về thằng Hòa cái lườm sắc như dao.

– Ở cùng chỗ trọ… – Sơn càng khó hiểu hơn.

– À… thuê cùng một căn nhà 4 tầng, các bạn ý trước ở trên tầng 4 – Tôi vội giải thích.

– Ờ! Ờ! – Sơn gật gù.

– Mà thôi, về nhà vứt đồ nghỉ ngơi đã, rồi chiều đi chợ nấu cơm, tối hàn huyên sau – Tôi lảng luôn sang chuyện khác.

– Ừ, giờ cũng 3 rưỡi chiều rồi. – Hòa vừa nói vừa đưa ly cafe lên làm nốt.

Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: http://truyensex68.com/mai-ngoc-nguoi-con-gai-toi-yeu/

Về nhà cơm nước xong, chúng tôi lấy xe đi dạo phố buổi tối, mấy thằng cũng không uống nhiều lắm, chỉ hết có gần hai chai “cuốc lủi” rượu Làng Vân mà anh Hùng vác ở trên Bắc Giang xuống thôi.

Tiết trời buổi tối mùa thu mát mẻ trong lành cũng không làm bốn cái mặt thớt đỏ gay dịu nhẹ bớt sự cồn cào của hơi men.

– Công nhận Hà Nội về đêm đẹp đại ka nhỉ? – Sơn tựa cằm vào vai tôi, lè nhè.

– Tất nhiên rồi!

– Chắc khi nào về nước hẳn em sẽ xuống đây!

– Nghĩ được vậy là tốt.

– Vâng!

– À mà này!

– Sao hả đại ka?

– Mày còn chưa kể cho tao mấy chuyện của mày đâu đấy nhé! – Tôi vẫn chưa buông tha nó.

– Mẹ kiếp! Đại ka nhớ dai vãi, em tưởng đại ka không để ý nữa.

– Tưởng cái con khỉ.

– Mà đại ka biết nhiều làm gì, về đây em vẫn là thằng Sơn ngày nào thôi mà, đại ka cứ coi như vậy đi.

– Thứ nhất, với tư cách là bạn thân. Thứ hai, vì cái “vinh dự” bị mày gọi là đại ka, tao cần phải biết.

– Ôi giời! Biết đại ka phức tạp vậy em giấu quách đi cho xong.

– Vớ vẩn.

– Ê ê! Làm éo gì phi nhanh thế? – Hòa đèo Lâm vọt lên đi ngang chúng tôi ngoái sang nói.

– Có gì mà nhanh?

– Từ từ thôi! Người đang nồng toàn mùi rượu, mặt đỏ gay, mấy bác cơ động thấy là ‘yêu’ luôn đấy! – Nó lè lưỡi.

– Chắc không có đâu, tầm này cũng sớm mà. – Tôi trấn an nó.

– Sớm thì sớm chứ, đề phòng vẫn hơn. Mà giờ đi đâu đây? Cứ lượn ngoài đường thế này làm quái gì.

– Thì làm nốt vòng bờ hồ, rồi lượn ra Hồ Tây uống cafe cho mát. – Tôi gợi ý.

– Phê phọt cái chó gì! Lâm có ý kiến gì hay không bạn?

– Được rồi! Về Hà Đông đi.

– Chỗ hôm nọ mày bảo ý hả? Hơi xa tí nhưng hay đấy! – Hòa nhìn tôi cười bí hiểm.

– Gì thế? – Tôi hơi chột dạ.

– Theo bọn tớ đi!

Tôi chưa kịp hỏi gì thì nó đã rồ ga đâm thẳng sang Bà Triệu. Mẹ, lúc nãy thì vừa gàn mình đi nhanh, giờ thì… cũng chẳng kịp suy nghĩ nữa, tôi cũng nhấn ga đuổi theo nó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157

Thể loại