Cường giật thót cả mình vì giọng nói vừa rồi quả nhiên là giọng của cô Thu. Cậu lẹ làng chạy đến. Chỗ này có cái cửa sổ, có thể hé nhìn vào. Lúc nãy chỉ có Tảo và Cường cùng đi vào, hai thằng đàn em bị Tảo để ngoài sân canh gác. Lúc Tảo lại gần, định nói gì thì Cường đã ra dấu cho gã im lặng, chỉ đứng chổ cửa sổ cùng cậu ta nhìn vào trong thôi. Bên trong ánh đèn cũng lờ mờ, Cường thấy hai cái lưng một to một nhỏ day về phía cậu ta và Tảo. Khoảng trống giữa hai cái lưng đó, cậu thấy một người con gái tóc rối phủ một nữa khuôn mặt đang ngồi bẹp dưới đất, con mắt kia ngước lên nhìn hai tên còn lại. Ánh mắt vừa hung dữ, nhưng cũng đầy van lơn. Hai tên trong phòng đưa tay ra định làm chuyện sàm sở với cô Thu.
– Làm ơn đi mấy anh, thả tôi ra đi.
– Thả làm sao được mà thả… ai biểu hôm bữa em dám chửi đại ca tụi anh…
– … phải đó… vả lại em xinh như vầy… sao thả được – thằng kia tiếp lời giọng đểu cáng.
Thằng ốm cuối xuống chìa hai tay choàng lấy vai cô Thu đó, và đưa cái mặt mỏ chuột tới hun lên má. Cô Thu xoay đầu sang trái rồi sang phải để tránh né. Giờ đây Cường mới nhìn rõ mặt cô Thu. Cô vẫn đang mặc cái áo dài như hồi trưa giờ dạy học cho Cường, hai tay bị trói thúc ké ra sau, hai chân cũng bị buộc chặt. Nhìn thấy cảnh cô giáo mình bị trói chặt, không hiểu sao tư dưng Cường thấy tim mình đập loạn xạ. Cường xoay người ngồi thụp xuống, không còn nhìn vào diễn tiến ở trong nhà nữa. Lúc này, cậu ta và Tảo đều nghe thằng cao to bên trong nói với giọng thật đểu cáng:
– Này cưng, coi dữ vậy mà dễ thương ha,… cho anh sờ một tí nha!
Không cần nhìn, Cường cũng biết là tên đó định làm gì. Tảo nhìn Cường, nói:
– Hi hi… tụi nó bậy quá… để tui biểu nó thả cổ ra…
Thấy Tảo định nhóm dậy, Cường nắm tay gã ta kéo xuống, hỏi:
– Nè khoan, anh Tảo cho em hỏi thăm cái đã…
Tảo có vẻ cũng khá ngạc nhiên, nói:
– Rồi… cậu cứ hỏi đi…
– Sao tự dưng bữa nay mấy anh bắt cổ vậy?
Tảo nhe răng cười hề hề rồi nói:
– Ờ… có gì đâu… hôm bữa… tụi anh đi chơi… thấy cổ đi với một cô nữa… cũng dễ thương… nên ghẹo… cô kia thì chẳng dám nói gì… còn cổ thì dữ ghê… còn chửi lại tụi anh nữa… mấy thằng đệ của anh hơi bực… tính dạy cổ bài học mà hôm bữa đông người quá nên thôi… hôm nay tình cờ cũng gặp lại cổ ngoài đường… mấy thằng đệ anh nhớ lại chuyện đó muốn trả thù… nên
Cường cười nhếch mép:
– Có vậy thôi mà mấy anh cũng bắt con người ta đến đây… sợ thiệt…
Tảo không đáp, chỉ nhoẻn miệng cười. Cường tiếp:
– Rồi mấy anh định làm gì cổ?
– Chưa biết… anh mới nói với cổ vài câu thì em đến đó… nếu em không đến… tụi anh chắc chỉ dằn mặt thôi rồi thả cổ về…
Bất chợt, Cường chép miệng:
– Chỉ vậy thôi sao?
Tảo có vẻ ngạc nhiên nhìn cậu ta:
– Trời đất… chứ em muốn sao nữa…
Tảo hỏi bất chợt làm Cường cũng phân vân lắm. Ngẫm cho kỹ thì Cường thiệt sự cũng để ý cô Thu lâu rồi. Hổm rày bận bịu chuyện tình ái tay ba giữa cậu, cô Phương và bé Huê nên cũng chẳng quan tâm ngó ngàng gì đến cô nhiều. Cường cũng tạm hài lòng với cái chuyện hằng ngày tiếp xúc với cô trên lớp học thêm, tưởng vậy là xong, nhưng ai dè bữa nay mọi thứ cũng hết. Từ rày về sau chắc cậu không còn cơ hội tiếp xúc với cô vậy nữa. Cường đang tiếc hùi hùi thì gặp cái sự cố này, ngẫm lại không chừng lại là cái may mắn, cậu không nhân cơ hội này mà gần gũi cô Thu thì đợi đến lúc nào nữa. Cường hơi ngượng, cậu nói:
– Thực ra thì… không dấu gì anh… em cũng thích cổ hổm rày…
Tảo che miệng cười rúc rích:
– Hi hi… anh cũng nghi nghi… em cũng gan quá ha… cô giáo mình mà cũng muốn hốt…
– Xí… mấy anh làm như mấy anh hiền lắm vậy… bày đặt nói với em là chỉ dằn mặt người ta rồi tha… nhìn hai thằng đệ của anh kìa… cu muốn lỏ ra rồi…
– Haha… dù sao cũng là đàn ông mà… hiểu nhau quá rồi… thôi… giờ em nói thẳng đi… muốn tụi anh làm gì… anh sẵn sàng giúp em…
Cường nghe vậy thì gật gù:
– Được rồi… coi như lần này tụi anh giúp em… sẽ hậu tạ sau…
Cường ghé vào tai của Tảo, nói cho gã nghe ý định của mình. Tảo nghe xong thì hai mắt sáng rỡ, gật đầu lia lịa. Gã ta gật gù:
– Công nhận… cậu Cường Đô La coi vậy mà thông minh ha… biết tận dụng thời cơ ghê…
– Anh thấy OK chứ… mình làm vậy nhé! – Cường nói.
Tảo tỏ vẻ ưu tư, gã nói:
– Vậy cũng được… nhưng tui thấy thêm chút ít vào… sẽ hợp lý hơn…
Vừa nói gã vừa chỉ ngón tay vào chính mình. Cường nhăn mặt:
– Trời đất… mấy anh tham lam vừa thôi chứ… còn đòi…
– Thôi… nếu cậu không chịu thì thôi… tại tui thấy làm vậy thì nó hợp lý hơn thôi…
Tảo nói vậy làm Cường hơi ngập ngừng. Cậu suy nghĩ nhanh rồi gật đầu, bắt tay Tảo:
– Thôi vậy cũng được… Anh em mình quyết định vậy đi… Nhưng anh và tụi đàn em phải nhẹ nhàng thôi đó,… đừng làm cổ bị thương đó…
Tảo vỗ vai Cường động viên:
– Yên tâm… tụi anh biết cách mà…
Cường và Tảo đang nói chuyện với nhau thì lúc đó một trong hai thằng đàn em của gã từ trong đi ra. Chắc lâu không thấy gã vào nên quay ra tìm. Tảo kéo đàn em lại, vừa dặn dò vừa chỉ chỉ vào Cường. Thằng đàn em mặt sáng rỡ, vội gật gật đầu rồi hí hửng đi vào. Cường ở ngoài vách, chờ chút xíu nữa thì nghe tiếng cô Thu, lại vang lên thất thanh:
– Ðồ chó, mau thả tao ra không!
Từ lúc nhận lệnh của Tảo ở ngoài, hai thằng bên trong tỏ ra bạo dạng hơn.
– Em làm cô giáo mà dữ như chằn hà… hổng sao… vậy tụi anh càng thích!
Cường thấy hai thằng kia đang chồm về phía cô Thu. Tiếng thét của cô bị chặn nghẽn. Hai thằng kia đang hí hoáy nhét một mãnh giẻ vào miệng của cô. Cô Thu có vẻ hơi hoảng, nước mắt cô lăn tròn trên má nhưng ánh mắt thì như muốn xé xác hai thằng kia ra. Thằng ốm hơn cười dâm đản, rồi đưa hai bàn tay ra bóp vào ngực của cô Thu qua lớp áo dài. Cô nghiêng mình tránh né. Mặc kệ cho cô ngún ngoẩy thằng ốm vẫn cứ bóp lia lịa, thằng cao to thì lần mò xuống vùng bẹn của cô, giữa cái quần trắng của cô để xoa bóp. Này giờ hai thằng chỉ hăm doạ cô thôi, giờ tụi nó mới làm thiệt, làm cho cô Thu càng giảy dụa hơn trước. Thằng ốm bóp vú cô một hồi thì xô cô nằm úp ngực xuống sàn nhà, rồi ngồi đè lên người cô. Thằng cao to vén tà áo dài sang một bên. Hắn lần mò một tý thì dễ dàng tuột ra cái quần lụa trắng lẫn quần silip cô Thu đang mặc bên trong. Hắn lột ra làm lộ rõ hai bờ mông đang vun lên. Hai thằng thi nhau đưa bàn tay đút vào kẻ giữa khe mông của cô vuốt lên vuốt xuống và cười khanh khách khoái chí:
– Ê, đã quá mày, trơn tru.
Hai thằng bốn bàn tay cùng nhau nắn vuốt bờ mông của cô Thu như đang nhồi bột. Cô bị hai thằng đè lên cộng thêm tay chân bị trói nên không còn sức chống cự đành nằm im để mặc cho hai thằng đó dày vò. Thằng Ốm thô bạo đút bàn tay của nó có vẻ sâu hơn rồi thốt lên:
– Lồn con nhỏ đã lắm, cao mà có nhiều thịt.
– Ðâu, đâu?
Thằng Cao hỏi rồi chẹt bàn tay bự vào giữa hai đùi sau của cô rồi nói tiếp.
– Hà … hà … lông con nhỏ này cũng nhiều chớ bộ.
Thằng Ốm chen tay vào một cách thô bạo hơn mò mẫm tứ tung. Bất giác cô Thu phải thét lên đau đớn, miệng ráng phun ra miếng nùi giẻ đang dí chặt trong miệng, nhưng chẳng đuợc. Có lẻ hai thằng kia đã vừa đụng tới cửa mình của cô nên cô mới thét lên đau đớn như thế. Thằng Ốm mặc kệ, cứ cười lên khoái chí. Ở bên ngoài, Cường nhìn chăm chú, thấy cô giáo mình bị hai thằng du côn xâm hại mà mặt cậu đỏ lựng, nhìn có vẻ hứng thú nữa chứ. Lúc này đột nhiên Tảo đứng sau lưng cậu vỗ lên vai:
– Rồi… đến phiên cậu rồi đó…
Cường đang coi phim sex sống có vẻ hơi ghiền, nhưng cũng giật mình nhìn lại. Bắt đầu đến phiên cậu gia nhập vào cuộc chơi mà cậu đã trù định. Ngay lập tức, Cường xông vào phòng, chỉ mặt hai thằng du côn, hét to:
– Thả cổ ra!
Đã biết trước mọi chuyện, nhưng hai thằng du côn vẫn giả bộ giật bắn người. Hai thằng im lặng đứng im để Cường ra dáng anh hùng:
– Hai bứa bây thả cổ ra… không tao đánh chết…
Thằng cao hơn, nghe vậy thì nheo mắt nói:
– Thằng kia… ở đâu ra… ngon thì nhào vô kiếm ăn…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98