Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 61

Tâm nhìn đường phố Sài Gòn về đêm. Đã sát Lễ Giáng sinh, khắp nơi đều kết đèn lung linh rực rỡ.

“Bằng chứng của cô không đủ để buộc tội Diễm Phương, chứ đừng nói chạm được đến Kenny. Thế lực của Kenny rất mạnh. Cô nên tìm bằng chứng rõ ràng hơn. Những con số này… đơn lẻ không có ý nghĩa gì hết. Nếu có phần nào cần tôi giúp, cứ gọi.”

Lời nói của Nhật Vy còn văng vẳng trong đầu nàng. Tâm buồn bã biết rằng mình thật vô vọng, nàng không biết phải làm gì tiếp.

“Phải chi lúc này có anh bên cạnh. Anh sẽ định hướng cho nàng bước kế tiếp. Nàng đã trách lầm anh về đoạn phim đó. Nhưng quả thật anh cũng đã xúc phạm nàng thật nặng nề. Liệu anh có còn yêu nàng?”

– Anh cho tôi đến đầu đường CMT8, gần vòng xoay Dân chủ. – Tâm nói với tài xế taxi.

Chiếc xe rẽ vào con hẻm quen thuộc ngày nào, chiếc cổng xanh với hàng bông giấy rũ. Cảnh vật không có gì thay đổi chỉ có con người là thay đổi.

Tâm ngồi yên trên xe, không bước xuống. Anh tài xế cũng không biết nàng làm gì, nhưng anh ta nhận biết thân phận của nàng. Anh ta chỉ im lặng, tắt máy xe, kiên nhẫn chờ đợi.

Cánh cổng rung nhẹ, rồi bật mở. Hình bóng quen thuộc ngày nào. Anh bước ra, tươi cười dắt xe cho một cô gái khá đẹp. Cô ta mỉm cười hạnh phúc, bất ngờ hôn nhẹ lên má anh, rồi cúi đầu xấu hổ chạy vù ra hẻm.

Tim Tâm nhói đau. Mắt nàng nhòe đi. Thế là hết.

– Thôi… Đi đi anh… – Giọng nàng run run.

Thành nheo mắt nhìn theo chiếc taxi trắng vừa chạy ra. Anh cảm thấy dường như có việc gì đó rất quan trọng liên quan đến mình. Anh lao vào nhà, lấy xe máy, rú ga đuổi theo. Anh muốn biết người trong xe có phải là nàng không? Có lẽ chỉ cần biết là nàng còn nhớ đến anh. Thế là đủ.

Thành dáo dác nhìn khắp nơi, chiếc taxi trắng đã mất bóng, chỉ có dòng người ùn ùn đông đúc mua sắm dịp cuối năm.

Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyensex68.com/nu-dien-vien/

Tâm cắn chặt hàm răng, cố kiềm nén tiếng nấc của mình, nước mắt nàng trào ra ướt cả ngực áo.

“Khóc gì chứ! Mình và anh ta đã từ lâu không còn gì.”

Bao nhiêu lần nàng thầm nói trong đầu, nhưng trái tim nàng vẫn thổn thức nức nở khôn nguôi.

Nàng rút tiền trả taxi, chẳng buồn nhìn đến đồng hồ tính cước và nhận tiền thối.

Tâm chán nản lê bước đến lối đi thang máy, bóng nàng đổ dài dưới ánh trăng thật cô độc.

Cửa thang máy bật mớ. Đầu nàng cúi thấp, nước mắt rơi lả chả xuống sàn nhà. Đột nhiên hình ảnh mờ nhạt trong màn nước trong mắt Tâm xuất hiện một đôi giày đàn ông. Nàng giật mình nhìn lên, nhận ra hình bóng quen thuộc mà nàng đã cố quên đi bao lâu nay.

Thành bước đến ôm chầm lấy nàng. Tâm run rẩy nhận ra mùi hương quen thuộc trên cơ thể anh. Nàng nhắm chặt hai mắt, cố giữ lại giây phút này thật lâu, sợ rằng khi mở mắt ra anh lại biến mất.

– Anh sai rồi… Anh xin lỗi em… Anh không nên rời xa em… Anh thật ngu ngốc khi nghĩ rằng mình đã hy sinh vì tương lai của em. Anh xin lỗi… – Giọng nói quen thuộc của anh rót vào tai nàng.

Tâm run lẩy bẩy không nói được gì. Nước mắt chảy dài trên mặt, trái tim nàng như bị bóp nghẽn lại, chợt ngừng đập trong một khoảng khắc đó, cơ thể nàng mềm nhũng, rũ xuống trong lòng anh.

“Tâm… Em sao vậy?”

Tiếng la thất thanh của anh vang vọng văng vẳng trong đầu nàng, Tâm lịm đi, trước mặt tối sầm.

Không biết qua bao lâu, Tâm nhíu mày đau đớn. Nàng bật dậy, hất tung chiếc khăn ướt đắp trên trán. Nàng nhìn quanh nhận ra mình đang nằm trên giường trong căn phòng ngủ quen thuộc nhưng lạnh lẽo, không một bóng người.

– Không… Anh… – Tâm hét lên.

Tâm lồm cồm ngồi dậy, lao mình ra cửa phòng. Cửa phòng bật mở, Thành đón nhận cả thân mình Tâm lao đến tối sầm mặt mũi, thau nước ấm trên tay đổ tung tóe ra cả sàn nhà. Hai cánh tay nàng ôm anh chặt cứng, nước mắt tuôn trào ướt cả ngực áo anh.

– Anh… Anh đừng đi nữa… Đừng rời xa em nữa… Em không còn là mình nữa nếu không có anh… – Tâm nghẹn ngào.

Bàn tay anh trượt nhẹ trên mái tóc của nàng. Anh khẽ nâng cằm nàng lên, đôi môi Tâm run rẩy đón nhận nụ hôn của anh. Mùi thuốc lá thoang thoảng quen thuộc, vị ngọt ngào xoa dịu trái tim thổn thức của nàng.

– Anh xin lỗi… Trước đây anh đã sai… Anh thật ngu ngốc khi quyết định xa và nghĩ điều đó sẽ tốt cho em… Anh không bao giờ rời xa em nữa… – Thành nói nhỏ vào tai Tâm.

Hạnh phúc vỡ òa, Tâm ôm ghì lấy anh không rời tay, mặc đôi chân trần lạnh lẽo trên sàn nhà lênh láng nước. Môi hai người dán chặt vào nhau, thời gian như chững lại.

– Anh… ở lại đây với em tối nay nhé… – Hơi thở dồn dập thơm ngát của nàng phả vào mặt anh.

– Không phải tối nay… mà tối mai… tối mốt… tất cả các buổi tối còn lại trong cuộc đời em, được không?

Tâm gật gật đầu, miệng cố cười, cổ họng nghẹn cứng, nước mắt hạnh phúc cứ trào ra không ngớt.

Nàng cúi đầu nhìn bàn tay run rẩy của anh mở từng chiếc cút áo trên người mình. Cơ thể lõa lồ của nàng đỏ hồng lên dưới ánh mắt nóng bỏng của anh. Hai cánh tay mạnh khỏe của anh bế gọn lấy cơ thể Tâm, nhẹ nhàng đặt xuống giường.

Đôi môi anh nhẹ nhàng đặt lên ngực nàng một nụ hôn khiến nó run rẩy háo hức. Bàn tay anh mơn trớn nhẹ nhàng khắp thân thể nàng làm nó bồn chồn thổn thức. Lưỡi anh vờn quanh núm vú nàng, ngực nàng ưỡn ẹo đuổi theo đón lấy nó.

– Anh ơi… – Tâm rên rỉ, gọi tên anh. – Anh có… chán cơ thể em không?

Thành sững lại nhìn nàng, mặt nàng đỏ hồng, hai mắt rưng rưng chờ đợi câu trả lời của anh. Lời nói khi xưa của anh quả thật tổn thương nàng không nhỏ.

– Anh chưa bao giờ biết chán cơ thể em. Mỗi lần anh nhìn thấy nó, nó đều đẹp hơn, hoàn mỹ hơn. Mấy tháng qua tối nào anh cũng mơ mình được ôm ấp thân thể trần truồng của em ngủ. Em biết không? – Thành nói, ánh mắt anh bộc lộ sự yêu thương da diết dành cho nàng.

Tâm vùng dậy, cởi quần áo cho anh. Bàn tay nàng run rẩy cầm lấy dương vật căng cứng của anh, áp nó lên má mình, thầm nói cho nó nghe sự nhớ thương da diết của nàng suốt bao nhiêu tháng qua. Miệng nàng hé mở nhận hết dương vật anh vào trong, nước mắt không kềm được rơi xuống hạ thể anh. Thành nhẹ nhàng lau nước mắt cho Tâm. Anh cảm nhận được tình yêu và nỗi nhớ nhung của Tâm dành cho mình.

Nhưng thực tế, lòng Tâm đang quặn đau. Nàng cảm nhận được mùi tinh trùng quen thuộc của anh và cả mùi vị lạ của một người phụ nữ khác còn vươn trên dương vật anh. Có lẽ là cô gái, nàng đã thấy trước cổng nhà anh. Nàng biết mình không có quyền trách anh, thân thể nàng cũng bao lần trao cho những người đàn ông khác. Nhưng thâm tâm ích kỷ của một người phụ nữ, làm nàng buồn vời vợi, nước mắt cứ trào ra. Nhưng chiếc lưỡi nóng của anh đã kịp tìm đến, vét sâu trong âm hộ, làm Tâm tê dại mụ mị, đập tan đi nỗi buồn vừa chớm của nàng.

– Ưmmm…

Tiếng rên rỉ của Tâm tắt nghẽn trong cuống họng. Đầu nàng nhấm nhô, say mê mút dương vật anh.

– Anh ơi… Ưm… Ưm…

Hai tay Tâm đưa lên vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng của anh, miệng nàng rên rỉ hòa nhịp cùng những cú thúc sâu của anh. Nàng vuốt ve bộ ngực săn chắc của anh, cảm nhận trái tim anh đập thật mạnh. Mắt nàng dại đi, miệng há hốc, hai chân co quắp lấy mông anh. Anh ngã gục tuôn trào trong người nàng. Tâm lim dim ôm chặt lấy anh, giữ dương vật anh trong người mình, cố níu kéo dư âm của cơn cao trào tuyệt diệu nhất trong bao nhiêu tháng qua.

– Em không có gì hỏi anh sao? – Anh hôn nhẹ lên môi nàng.

– Vậy… cô gái hôn anh trước cửa nhà là ai? – Tâm không mở mắt, giọng nàng thật buồn.

– Cô ấy tên là Thương, là đồng nghiệp… cũng là bạn tình của anh. – Thành cảm nhận cơ thể Tâm run rẩy bên dưới mình.

– Anh không hề giấu cô ấy về em… Anh và cô ấy chỉ là bèo nước gặp nhau thôi… Cô ấy đã có gia đình… Anh không cưỡng lại được… Anh xin lỗi… – Anh cuống quít giải thích.

Tâm đưa tay lên ngăn miệng anh nói. Nàng nhìn thật sâu vào mắt anh.

– Em không có quyền trách anh… Em chỉ muốn nghe anh nói… Anh yêu em… Thế là đủ rồi…

– Anh yêu em… Tâm ơi… Anh yêu em…

Hai cơ thể trần truồng cuốn lấy nhau say mê, tiếng rên rỉ cuồng nhiệt kéo dài đến rã rời.

Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyensex68.com/nu-dien-vien/

– Anh… Em xin lỗi… Anh đừng như vậy mà… Tha thứ cho em…

Tâm nghẹn ngào, rối rít hôn lên mặt Thành. Mặt anh cứng đờ, hai mắt bần thần vô cảm, nhìn ra ánh bình minh đỏ rực bên ngoài cửa sổ.

Nàng vừa kể hết những chuyện đã xảy ra suốt gần sáu tháng xa anh. Kể tất cả. Những lần nàng buông thả, lao đầu vào vòng tay những người đàn ông như thiêu thân lao vào lửa. Nàng kể cả âm mưu đầu độc tâm hồn của Sunshine để biến nàng thành nô lệ của đồng tiền và tình dục.

Thành hít sâu một hơi, khóe mắt anh đỏ lên, nhìn Tâm.

– Anh không sao… Chính là lỗi của anh từ đầu… Anh không nên rời xa em… Đẩy em vào con đường đó… – Anh nói.

– Hôm đó khi anh bất lực nhìn mũi dao đó lao vào em, anh chợt nhận ra mình ngu xuẩn như thế nào! Lẽ ra anh phải là người đứng bên cạnh che chở cho em… Vậy mà… Anh đã đến bệnh viện thăm Phát và cảm ơn anh ta, cũng yêu cầu anh ta không kể lại cho em. Nếu không có anh ta, anh có thể vĩnh viễn mất em. – Anh áp bàn tay lên má nàng. – Anh đã gia nhập Cty Poison… Anh đã tìm cách xâm nhập được hệ thống máy tính… Anh tìm được…

Tâm trợn tròn hai mắt nghe những chuyện anh đã làm suốt mấy tháng qua. Tất cả đều âm thầm để giúp nàng, đồng thời ngăn nàng điên cuồng lao theo mục tiêu trả thù ngày càng xa vời. Tâm thút thít cảm động, nàng cuộn tròn trong lòng anh, nghe giọng kể đều đều của anh. Bàn tay anh khẽ vuốt ve làn da lưng láng mịn, rồi khẽ đặt lên ngực nàng, cảm giác mềm mại mát rượi thật dễ chịu.

– Anh ơi… Yêu em một lần nữa đi…

Thể loại