Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 7

Tiểu Chi trở về lãnh băng đường mẹ Ý Nhi đang đứng cổng chờ cô, chắc mình vắng mặt quá lâu vì thế mẹ lo. Tiểu Chi vội truyền đạt ý của Long Thiên:

– Mẹ! Tiểu Chi thấy bất an nơi này không còn an toàn đâu… mẹ con mình về Đông đường đi…

Tiểu Chi không dám nói hẳn mọi chuyện, điều này đã để cho cô mối ân hận vô cùng đến tận sau này.

– Trông con có vẻ mệt mỏi, mẹ đưa con đi ngủ… đừng nói linh tinh, con mệt quá nghĩ quẩn rồi… lãnh băng đường không phải chỗ để ai muốn làm gì cũng được đâu…

Trở về phòng Tiểu Chi gối đầu lên đùi mẹ Ý Nhi rồi ngủ lúc nào không hay… phần do mệt mỏi sau lần yêu đương vừa qua với đại sư phụ Long Thiên, phần do cảm giác bên mẹ thật yên bình… ‘bịch’ một cái Tiểu Chi thấy thân thể mình rơi xuống cái đệm ghế… mình mơ chăng? Tiểu Chi mở mắt đây là đại sảnh Lãnh băng đường mà. Sao thấy sát khí ngùn ngụt… ‘xoạt’ áo của Tiểu Chi bị xé toạc bởi kẻ đối diện. Hắn đứng cạnh cái kẻ vừa quăng cô xuống. Tiểu Chi nhận ra kẻ xé áo mình cô lẩm bẩm: “… thì ra là lão già mập ú Mãn Thiên, phương Nam ấm áp không ở đến đây la liếm…” “Bốp!” Một cái tát nảy đom đóm mắt máu mũi máu mồm Tiểu Chi trào ra “… đau!”. Không phải mơ rồi! Tiểu Chi bừng tỉnh, thực ra những lời cô miệt thị Mãn Thiên nghe cả nổi đóa đánh Tiểu Chi…

Mọi việc phải nói lại từ lúc Tiểu Chi mở đại khai sát giới, để mười ba cái mạng chó kia về quy tiên tổ với kiểu chết rất khó coi. Thì sự việc ấy đã trở kinh thiên động địa, cha mẹ chúng đã thề băm vằm từng thước đất Bắc này tìm cho ra kẻ đã giết con mình. Chúng là những kẻ đáng chết chính những kẻ thân sinh tội lỗi đó, còn thầm cảm ơn tên sát thủ kia cho họ thoát khỏi tên nghịch tử. Nhưng cái chết thảm ấy khác gì bôi tro trát trấu lên mặt những kẻ đại gian đại ác như họ. Danh tiếng của họ sẽ còn gì nếu không huyết tẩy đất Bắc, bất luận làm hay không làm hắc bang phương Bắc đã dính họa tam sinh máu đổ rồi.

Việc đứa con mình bị thẻo dái moi tim, Mãn Thiên ôm nhục trong lòng nhưng chí ít thằng nghịch tử này chết còn làm cho lão việc tốt. Vốn đêm ngày mơ ước Hạ Ý Nhi, còn hơn cả Bát Giới khát thèm Hằng Nga cung Quảng hàn… Nay nhân cơ hội này lấy kế “mượn gió bẻ măng” huyết tẩy lãnh băng hội, chiếm đoạt thân xác Hạ Ý Nhi quả là diệu kế. Bốn con rồng già có căm tức cũng chỉ biết nuốt hận… ha… ha… ha…

Lão biết con trai của Tỉnh trưởng của đặc khu Bắc này, cũng chết trong số mười ba cái mạng nghịch tử chó má kia. Lão đã ngầm thương thuyết trước rồi sau đó mới giương đông kích tây, và hiệu triệu các bậc cha mẹ của các tên còn lại để một lần huyết tẩy đất bắc. Tất nhiên Lãnh băng hội sẽ là của lão cùng tên Tỉnh trưởng kia… Vì không phòng bị lại có cảnh sát hậu thuẫn, Lãnh băng hội đã sớm thúc thủ mà không tốn một hòn tên viên đạn… Đang dương dương đắc ý, lại thấy tóm thêm được Tiểu Chi ở đây việc tốt trùng phùng. Bỗng dưng bị con bé miệt thị như vậy bảo sao lão không điên, đấy là lão còn không biết Tiểu Chi là kẻ ra tay chứ không hộc máu mà chết.

Ngoài đám canh cửa gồm cảnh sát của Tỉnh trưởng điều đến, và đám lâu la của lão thì anh em thân tín và tâm phúc của Tỉnh trưởng ở cả đại sảnh Lãnh băng hội. Nữ nhân lãnh băng đường xinh xấu, hay trẻ già đều bắt ráo về đây cả. Lão vẫy tay một cái ra hiệu đám người dưới lập tức hiểu ngay, một trận hiếp dâm tập thể bắt đầu… Tất nhiên không công sẽ khó thụ lộc, lão đã sớm phân chia hết để tránh đám anh em tranh nhau gây lộn xộn. Vì thế cả lãnh đường chỉ có tiếng quần áo xé xoàn xoạt, tiếng con gái khóc than hoặc chửi rủa mà thôi…

Mâm cỗ đã bày trước mặt tên Tỉnh trưởng. Hắn mắt sáng rực ngó mặt Hạ Ý Nhi rồi quay nhìn, hau háu bầu vú trắng non mơn mởn của Tiểu Chi hé lộ thấp thoáng chỗ vết rách. Nhưng biết mình sao vượt mặt được lão đại Mãn Thiên cáo già, đành nuốt nước bọt ừng ực rồi nhìn thèm thuồng. Hai đại mỹ nhân tuyệt thế cả trước mắt rồi cũng đến ta hưởng thụ, cố đợi vậy hắn tự nhủ. Ra hiệu cho anh em hưởng thụ Mãn Thiên mới quay lại nhìn, Tiểu Chi và Hạ Ý Nhi đang giãy dụa một cách tuyệt vọng… lão tỏ vẻ đắc ý. Mãn Thiên ta thật có phúc một lúc có cả hai bảo vật của Đông đường, nghĩ thế lão hoan hỷ lắm…

Nhìn bầu vú trắng hồng thấp thoáng của Tiểu Chi, lại thấy cặp mắt tròn xoe đang nhìn lão vừa khinh bỉ vừa căm tức. Lão liền từ bỏ việc chơi Hạ Ý Nhi trước để hiếp Tiểu Chi “ta sẽ mày biết thế nào đau đớn khi mất trinh con ranh, và chơi mày một trận thừa sống thiếu chết” Lão đâu biết Tiểu Chi đã sớm hoa nát nhị tan từ lâu… đợi lão hưởng trinh trắng à cứ mơ đi. Lão ra hiệu mấy tên đệ tử đang giữ Tiểu Chi lột quần áo cô ra. Còn mình cùng tên Tỉnh trưởng ngồi thưởng trà, ngắm từng chút da thịt trắng ngần của Tiểu Chi phơi bày trước mắt…

– Đẹp quá!

– Tuyệt… sắc… vô cùng!

Cả hai lão già đều thốt lên khi thấy toàn bộ thân thể trần truồng của Tiểu Chi. Tiểu Chi chỉ là không còn trinh trắng, chứ nói về tuổi trẻ lẫn hình dáng đều xinh đẹp vô ngần. Hạ Ý Nhi tuy tuyết cốt băng trinh nhưng sao xinh bằng con gái nuôi mình được, chính Ý Nhi cũng từng rất đố kỵ điều đó… Lão ra hiệu bỏ khăn ở mồm hai mẹ con ra, khi khăn vừa bỏ hai người đã gọi nhau:

– Mẹ Ý Nhi!

– Tiểu Chi con!

Hạ Ý Nhi thấy bất lực khóc như mưa khi ở cảnh này, chả gì Nhất Ca gửi gắm nó cho mình cơ sự này làm sao đây? Thân mình đã đành con gái nuôi non nớt thế kia sắp bị cưỡng hiếp… đau đớn qua… hu… hu… thương con thương mình, tuyệt vọng Ý Nhi nấc lên nức nở. Còn Tiểu Chi đây đâu phải lần đầu bị thế này… cô bé rất bình tĩnh chỉ lo cho mẹ Ý Nhi mà thôi.

Thì ra chúng mày sớm nhận mẹ con, Long Nhất mày thích thế sao? Lát nữa ta sẽ cho mày thấy ta và lão đầu họ Long ai hơn… Mãn Thiên đang hứng thú xem Hạ Ý Nhi nói gì khi mình chơi Tiểu Chi, lão muốn giở trò mèo vờn chuột. Khi thấy Ý Nhi nói:

– Ngươi là con chó hôi hám lão hạ tiện kia! Ngươi muốn ta lắm phải không… Ta đây ngươi muốn làm sao thì tùy! Thả con bé ra đi…

– Giờ ngươi còn có gì để ra lệnh ta sao? Hạ Ý Nhi ngươi vọng tưởng rồi… để ta chơi nó cho ngươi xem… ha… ha… ha…

Mãn Thiên tỏ ra đanh thép chứ lão bắt đầu vờn hai mẹ con… Lão tụt hết quần áo ra tồng ngồng luôn, tên tỉnh trưởng cũng cởi theo… Nhìn cái dương vật đang chọc thẳng lên trời, cái của Mãn Thiên vừa to vừa cong như quả chuối. Của tên tỉnh trưởng không cong nhưng bề ngang thực rất to và dài hơn hẳn… Dù so với của Đại sư phụ Long Thiên chúng chả thấm gì, Tiểu Chi chỉ lo mẹ còn trinh gặp hay thằng bạo dâm này. Hạ Ý Nhi biết cơ sự này không xong chỉ còn nước van xin:

– Mãn Thiên ta cầu xin ngươi hãy tha cho con bé! Ta chiều ngươi tất cả… cả hai ngươi…

Ý Nhi khóc nức nở, Tiểu Chi thương mẹ quá… mẹ không sinh Tiểu Chi nhưng mẹ dám vì Tiểu Chi từ bỏ bản thân… Nếu không phải mình gây họa thì…

– Được vậy! Cô hãy tự cởi quần áo ra rồi đến đây!

Ý Nhi nước mắt lưng tròng khi mấy tên đệ tử buông cô, ra đành nhắm mắt định tự tay cởi áo. Ý Nhi không phải không có toan tính, nhưng dù nhân cơ hội này liều mình chỉ thất bại. Mấy tên vòng ngoài còn có súng, liều chết nhào lên chỉ hại con gái nhỏ của mình. Chứ không có khả năng tiêu diệt hai lão, thôi đành chiều nó chơi mình chán cũng đã kéo dài chút thời gian… có thể Nhất ca kịp đến cứu, nhất định là nhất ca sẽ tới cứu…

– Mẹ Ý Nhi! Kệ con chó già ghẻ lở hôi hám ấy, loại cứt bôi lên đầu, băng kinh phụ nữ trát vào mặt… mới diễn trò ngu xuẩn này… Mẹ ta thương ta mới hy sinh, chứ mẹ ta không mắc lừa lão vậy đâu… miệng chó không mọc được ngà voi. Ta khinh! Có phải tam, họ lục đời nhà Mãn Thiên ngươi… chuyên chui rúc… nhà xí… chuồng phân… ăn cứt, uống nước đái… đến đời ngươi chỉ nghĩ ra được vậy sao?

Tiểu Chi ranh mãnh chửi toáng lên, chỉ có cách sỉ nhục lão để lão hành hạ mình còn có thời gian tính cách cứu mẹ Ý Nhi thôi… “… bốp… bốp…” Hai cái tát như trời giáng khiến Tiểu Chi đập đầu vào thành ghế ngã dúi dụi. Lão gầm lên:

– Con ranh dám vũ nhục ta… để xem ta chơi ngươi thế nào…

Lão nắm hai chân Tiểu Chi dạng hết ra, rồi cầm cái buồi cong như quả chuối của mình kê vào mép lồn chật hẹp của Tiểu Chi giáng xuống… Tiểu Chi đâu còn ngốc nghếch để lão muốn làm gì thì làm… Cô nín hơi rướn người ra sau, cả cái buồi lão trượt khỏi mép lồn cô giáng thẳng xuống nệm… Đau chối người, Mãn Thiên ôm háng kêu oai oái… Mấy tên đàn em có tên nhịn không nổi bật cười, Mãn Thiên tức tối vùng lên cầm đầu tên đó giộng nó vào tường vỡ đầu chết tại chỗ. Đám đàn em và cả Tiểu Chi im bặt không dám khinh động lão nữa… Lão ôm háng về ghế ngồi vẫy tay bảo tên Tỉnh trưởng chơi Tiểu Chi…

Kinh nghiệm nhãn tiền đã thấy, vì thế hắn sai đàn em giữ chân tay Tiểu Chi thật chặt. Tiểu Chi chỉ còn nước cam chịu, cô trào nước mắt khi cái buồi vừa to vừa dài xé mép lồn khô ran của cô sàn sạt đi vào… Mới để Long Thiên chơi cách đây chưa lâu… lồn cô vẫn còn bầm dập bởi cái buồi cực đại của sư phụ. Giờ đến cái thứ hai to chả kém… xót quá… Tiểu Chi nhăn cả mặt lại… Hắn rút buồi ra khỏi lồn Tiểu Chi, nhìn lỗ lồn đỏ rực lên vì bị cọ xát nhiều. Lại thấy ít máu vương ra tưởng là Tiểu Chi còn trinh… sung sướng quá… quay lại Mãn Thiên cảm tạ. Hắn đâu biết là do chơi nhiều quá khi trước, giờ hắn cho vào thô bạo Tiểu Chi xuất huyết âm đạo ra máu…

Mãn Thiên đã bớt đau, nay lại thấy Tiểu Chi mất bởi tay tên Tỉnh trưởng hận là không phá được con bé. Liền lao lên đè ngửa Hạ Ý Nhi tụt áo tụt quần…

– Không… không… đưng… đừng…

Hạ Ý Nhi la trong tuyệt vọng cái buồi cứng nhắc của Mãn Thiên đang từ lách cái mép lồn trinh trắng bao năm của cô chui vào… Nước mắt trào ướt nệm Ý Nhi ngó sang thấy Tiểu Chi đang bị địt, người con bé trồi lên thụt xuống theo nhịp dấn của tên Tỉnh trưởng. Ý Nhi đau điếng ở lồn mỗi khi cái đó nó nhích được tý một ở lỗ khô khan thít chặt của cô.

Địt đau thế này sao? Ý Nhi nghĩ mắt vẫn nhìn sang thân thể bé nhỏ của Tiểu Chi, con bé mặt nhăn nhó chắc cũng đau như mình… Tiểu Chi đúng là vừa đau vừa mệt thật cô lả đi, chả phải tên nào giữ nữa… Cô khóc không phải vì bị chơi, đau thốn cả háng xót bỏng và rát… khó chịu vô vàn… Mà cô thương mẹ Ý Nhi của mình, mẹ trần truồng da thịt trắng hồng. Tên Mãn Thiên đen xì xì làn da đặc trưng dân phương nam nắng nóng… càng tương phản lên khiến mẹ Ý Nhi đẹp. Mẹ chắc đau mất trinh mà… mẹ đang rúm cả người lại thế kia.

Á á… đau uu… uuuuu…

Ý Nhi gào lên, đau quá người cô như bị xé làm đôi khi cái buồi Mãn Thiên chọc ngập đốc xé tan cái màng trinh cô giữ gìn… Ý Nhi thấy chân tay vô lực người cô mệt không tả nổi, cô cay đắng nghĩ “… giờ mình cũng biết đàn ông địt minh thì thế nào rồi, đau thế không biết… mà lại bị địt trước mặt bao người… cả con gái mình nữa…” Chơi cái lồn trinh khô khốc khiến Mãn Thiên tụt hứng, có ý muốn đổi sang Tiểu Chi. Dù sao nhìn con bé quyến rũ hơn nhiều… Liền đổi sang cho tên tỉnh trưởng…

Hai mẹ con nhìn nhau nước mắt lưng tròng, do địt Tiểu Chi lồn cũng khô ran… rát quá tên tỉnh trưởng đâm ra khẽ khàng với Ý Nhi. Ý Nhi ghét Mãn Thiên phá trinh, địt với tên này thấy hắn không thúc lấy thúc để… cũng đỡ đau và thiện cảm hơn… Một lát dâm thủy trong cô bắt đầu ứa ra, cái lồn khít khao trơn tru hơn… Đang chơi cái lồn rát rạt của Tiểu Chi, nay địt Ý Nhi có sướng hơn… hắn thở phì phò thúc đều đều… Ý Nhi cũng bắt đầu sướng… kêu “ư ơ… ươ… ui…” tay cào muốn xước lưng hắn… sướng đến quằn quại.

Mãn Thiên có ý trả thù lên sang cái chơi Tiểu Chi thật mạnh, không ngờ Tiểu Chi bị chơi mạnh thế bản năng dâm tính lại thức tỉnh, dâm thủy cũng trào ra… Tiểu Chi cũng nhận ra rằng càng địt thật mạnh cô càng nhanh sướng, cả sảnh đường vang dội tiếng đàn ông thở hồng hộc… tiếng con gái rên la cuồng loạn… “bạch bạch” “bịch bịch” của thân thể chạm nhau cùng tiếng rên rỉ… thành bản nhạc dâm cuồng. Chỉ khổ mấy tên vệ sĩ nhìn hai cô gái xinh đẹp bị hai lão đại địt, mà không được chơi. Chúng chịu không nổi tự tay cầm buồi sóc tinh trùng vương ra đầy quần áo.

Tên Tỉnh trưởng lại về địt Tiểu Chi đổi chỗ cho Mãn Thiên. Hai mẹ con đã bị cơn dâm thay đổi hẳn, cuốn chặt lấy kẻ địt mình rên rỉ bấn loạn… Lồn Tiểu Chi co thắt mút chặt buồi tên tỉnh trưởng lại liên tục, hắn sướng quá sắp xuất đến nơi… nhìn bầu vú núng nính của Tiểu Chi lại càng phê… Chợt hắn nhìn cổ Tiểu Chi đeo sợi dây kéo lên xem.

Thì ra sau lần khinh địch Tiểu Chi rất cẩn thận đeo cả điện thoại và thẻ của cha nuôi Lưu Thiếu Kỳ cho đi theo người… Thấy cái điện thoại kỳ quặc không giống bình thường… hắn địt Tiểu Chi vừa xem… trong lúc thúc vào lồn… Tiểu Chi phát cuối hắn sướng quá… trong lúc tinh trùng… đang rót vào cái lồn ấm áp nhầy nhụa dâm thủy của con bé. Tay hắn trượt vào phím SOS màu đỏ… đó là việc dù vô tình nhưng ngu ngốc nhất… khiến hắn mất mạng.

Đây thực sự là không phải điện thoại thường, khi ấn SOS nó sẽ kết nối trực tiếp với phủ Thủ tướng và lực lượng 221 chuyên phản ứng nhanh để bảo vệ nguyên thủ… ở quốc gia này ai chút hiểu biết quân đội, sẽ biết Lữ đoàn 221 là binh đoàn tử thần thế nào… và sứ mệnh họ ra sao. Vệ tinh lập tức định vị cho lên khi tên tỉnh trưởng chỉ vừa rút buồi ra khỏi lồn Tiểu Chi, và đang khoái trá nhìn, dòng tinh trùng đặc sánh của mình tràn ra mép lồn con bé. Đã nghe tiếng trực thăng bay phành phạch trên nóc nhà… Tên cảnh sát trực ngoài tái mét chạy báo hắn:

– Lực… lực… lượng quốc gia bao vây rồi!

– An ninh! Là ta đây rồi cút…

Hắn nói tiếp tục cho buồi vào lồn Tiểu Chi định địt tiếp Tiểu Chi thì bị chơi lâu quá mệt rũ nằm im mặc kệ… hắn không cương nổi nữa khi nghe loa phát nói vọng trên thực trăng…

– Các anh đã bị bao vây… Chúng tôi là lực lượng 221… đề nghị các anh thả con tin và lập tức đầu hàng… Nếu sát hại con tin hoặc cố tình kháng cự chúng tôi sẽ phát lệnh tấn công sau mười phút…

Mãn Thiên cũng choáng váng rời khỏi Ý Nhi bàng hoàng… rốt cuộc ta đắc tội với người nào trong chính phủ… đây? Khỏi nói sảnh đường đang hoảng loạn cuồng dâm nghe đến Lữ đoàn 221 thì sợ hãi đến mức nào… vì không những xuất quỷ nhập thần mà thường ai đắc tội khó mà sống nổi… không khí im lặng chết chóc…

– Tất cả ra đầu hàng thôi… cố sẽ chết không còn ai…

Mãn Thiên ủ rũ tuyên bố… Tiểu Chi thấy có cơ hội vùng dậy… bóng cô trần truồng lướt qua người trên tỉnh trưởng… tay phải cầm trái tim của hắn… lướt đến Mãn Thiên tay trái “thiết cốt trảo” lại thi hành… cô bóp nát hạ bộ của hắn… Định móc tim lão thì thấy… người quân đội ập vào. Tiểu Chi với vội được cái áo choàng của tên Tỉnh trưởng vứt trên ghế mặc vào…

Tướng Phan Lập Quân dẫn người đến chỗ Tiểu Chi cung kính nói:

– Lưu Tiểu Thư chúng tôi đến muộn, để tiểu thư nguy hiểm thành thật xin lỗi!

– Sao tướng quân biết Tiểu Chi?

– Là Cha tiểu thư Thủ tướng Lưu đã dặn từ trước… khi có tín Hiệu SOS lập tức cứu tiểu thư.

Mãn Thiên trước khi ngất vì đau đớn cũng nghe trọn cuộc đối thoại này… Lão chỉ kịp nghĩ “Hỏng thật rồi mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên… cô ta là Lưu Yến Yến…”

Thể loại