Đêm tân hôn của họ bắt đầu. Sau khi tắm rửa, hai vợ chồng lên giường nằm, và Huy ôm Nhi vào lòng. Chàng ôm nàng thật chặt, như muốn truyền cho nàng tất cả sức mạnh của mình, như muốn dùng vòng tay để xây nên một bức tường thành bảo vệ nàng khỏi cả thế giới. Họ đã chọn tình yêu. Nhưng để giữ được tình yêu đó, họ đã phải chấp nhận để nó tồn tại song song với bóng tối. Họ phải biết cách bình thường hóa chuyện này. Dù gì đi nữa, đêm tân hôn thì hai vợ chồng vẫn phải làm tình với nhau mới đúng nghĩa.
Huy thì thầm: Hôm nay em còn hứng thú nữa không?
Nhi: Có, em luôn có dành cho anh, chồng yêu của em.
Thế là cuộc làm tình của vợ chồng diễn ra. Huy thích thú kéo Nhi ngồi dậy, để Nhi ngồi lên cu mình mà nhún. Còn Huy thì với tay nắn bóp ngực của Nhi.
Huy: Body của em sao nhìn ngon quá, lồn em bót thế.
Nhi: Cặc anh đụ em sướng lắm, bóp vú em mạnh lên anh.
Huy không bóp mà dùng tay tát mạnh vú của Nhi làm Nhi vừa đau mà vừa sướng.
Đét – cạo lông lồn này…
Đét – học đâu mà cạo lông lồn…
Nhi: Em vậy để dành bất ngờ cho anh mà.
Huy cợt nhã: Thôi không cần đâu, việc em gian díu với lão Nam ngay tại tiệc cưới của 2 chúng mình đã là quá bất ngờ dành cho anh rồi.
Đét – Hư này.
Nhi: Dạ, em hư, anh đánh em đi, phạt em đi.
Đét – Nói, có bao giờ em làm tình với lão Nam trong văn phòng ngân hàng không?
Nhi đang được đụ sướng, cũng chả suy nghĩ được gì nhiều, thành thật trả lời: Dạ em có.
Đét – ở đâu?
Nhi: Dạ trong nhà vệ sinh.
Đét – dâm đãng này…
Đét – đụ má, sao em dâm quá vậy con đĩ này.
Huy trong con nứng vừa chửi thề vừa lần đầu gọi vợ mình là đĩ. Nhi không giận mà ngược lại còn hưởng ứng.
Nhi: Dạ, em dâm như đĩ, em là đĩ nè anh, em làm đĩ cho anh nha.
Những lời khẩu dâm của Nhi và nghĩ đến việc lão Nam đụ Nhi trong nhà vệ sinh ở ngân hàng làm Huy nứng tợn. Hắn hẩy mạnh cặc từ dưới lên lồn Nhi liên tục, Nhi gục xuống ngực chồng mà nằm. Vẫn giữ con cặc mình trong lồn Nhi, Huy lòn 2 tay vào 2 cẳng chân của Nhi rồi lại bế xốc nàng đứng lên. Nhi 2 tay ôm lấy cổ chồng mình. Huy thúc phạch phạch liên hồi, nhưng bị át đi bởi tiếng rên rỉ của cả hai. Được tầm 10 giây thì Huy sức giữ k nổi, mông Nhi bị trôi xuống. Huy lại xốc lên dập phành phạch mấy giây, lại tụt, lại xốc lên rồi dập tiếp. Được vài lần như vậy thì Huy thả Nhi xuống giường, còn mình thì nằm ra cạnh mà thở. Lấy hơi được 1 lúc thì Huy quay lại, kéo hai chân Nhi lên, áp sát 2 chân Nhi vào nhau rồi tựa vào ngực mình. Một tay Huy ôm 2 chân của Nhi, 1 tay cầm con cặc dí vào lồn Nhi rồi đẩy vào, đụ phành phạch nước rút. Tư thế này lồn Nhi siết chặt lấy cặc chồng, chỉ được tầm chục cái thì cả hai cùng lên đỉnh. Huy rút cặc khỏi lồn Nhi rồi nằm xuống hôn nàng.
Nhi: Hôm nay ra nhiều thế, đầy cả lồn e rồi này…
Huy: Thì anh nhịn gần cả tuần nay rồi còn gì.
Nhi: Nay mạnh bạo lắm nha, bóp đỏ hết cả mông, đánh cả vú của người ta.
Huy: Anh xin lỗi, tại anh nứng quá.
Nhi: Em biết rồi, anh nứng vì nghe chuyện em với anh Nam đụ nhau chứ gì. Người đâu mà biến thái quá à.
Huy tỏ ra lờn mặt: Có bằng em không, ai em cũng ngửa lồn ra cho người ta đụ được.
Cuộc làm tình đêm tân hôn không kết thúc bằng một giấc ngủ say mệt lả. Sau khi những đam mê và những lời tự sự trần trụi đã lắng xuống, họ nằm bên nhau, tay trong tay, và thì thầm. Họ không nói về quá khứ nữa. Quá khứ đã là một cuốn sách được gấp lại. Đêm nay, họ cùng nhau mở ra một trang giấy trắng, và bắt đầu phác thảo nên bản thiết kế cho tương lai của mình. Những lời trò chuyện vui vẻ, những kế hoạch xen lẫn tiếng cười khúc khích, kéo dài đến tận khi đôi mắt đã díu lại vì mệt, họ mới chịu chìm vào giấc ngủ bình yên bên nhau.
Họ không có một tuần trăng mật lãng mạn ở một vùng biển xa xôi. Tuần trăng mật của họ chính là đêm tân hôn ấy, một đêm của sự thật và sự chấp nhận đến tận cùng. Ngay sau ngày cưới, họ trở lại với guồng quay của cuộc sống, với những lo toan và trách nhiệm thường nhật. Cuộc chiến của họ vẫn còn ở phía trước.
Trong những bản phác thảo đêm ấy, họ thống nhất sẽ tạm thời chưa vội có con. Nhi, ở tuổi 28, hứa với Huy rằng nàng sẽ sinh cho chàng một đứa con kháu khỉnh khi nàng tròn 30 tuổi. Nhưng hai năm tới, nàng phải dành trọn vẹn tâm trí và sức lực cho sự nghiệp. Chiếc ghế trưởng phòng kinh doanh là mục tiêu tối thượng mà nàng phải đạt được.
Cơ hội đã hiện ra trước mắt. Nàng nghe được tin đồn, lão Nam sắp sửa được điều chuyển lên hội sở. Chị Tâm, vị trưởng phòng hiện tại, sẽ là người thay thế chiếc ghế giám đốc của lão. Điều đó có nghĩa, chiếc ghế mà chị Tâm để lại sẽ là một cuộc đua khốc liệt, và Nhi quyết tâm mình phải là người chiến thắng.
Trong tâm trí Nhi, chiếc ghế ấy không chỉ là quyền lực hay danh vọng. Nó là viên gạch nền móng cho tất cả những giấc mơ của nàng. Nàng sẽ có đủ tiền để đập đi và xây mới lại căn nhà cũ kỹ mà ba mẹ chồng để lại, biến nó thành một ngôi biệt thự khang trang, hiện đại, nhiều tầng hơn, một pháo đài vững chãi cho gia đình nhỏ của mình. Nàng sẽ mua một chiếc xe hơi, để mỗi ngày đi làm không còn phải vất vả trong nắng mưa Sài Gòn.
Và rồi, khi đã có tất cả những điều đó, nàng sẽ sinh con. Con của nàng sẽ được lớn lên trong đủ đầy, được hưởng một nền giáo dục tốt nhất, sẽ không bao giờ phải nếm trải những cay đắng và thiếu thốn mà mẹ nó đã từng đi qua.
Rất nhiều ấp ủ, rất nhiều hoài bão đang cháy bỏng trong lòng Nhi. Nàng đã vẽ ra một bức tranh hoàn hảo cho tương lai, một lộ trình được tính toán kỹ lưỡng đến từng chi tiết. Nàng tin rằng chỉ cần có sự ủng hộ của Huy và sự quyết tâm của bản thân, nàng có thể biến tất cả những điều đó thành hiện thực.
Nàng đã quên mất một điều. Rằng đời người, vốn dĩ là một họa sĩ hay trêu ngươi, hiếm khi nào để ai tô màu được trọn vẹn bức tranh như mình hằng mơ ước.
Trong bản thiết kế tương lai mà Nhi cẩn trọng vẽ nên, con đường dẫn đến chiếc ghế trưởng phòng kinh doanh dường như thẳng tắp và quang đãng. Tin đồn về việc lão Nam sắp được điều chuyển đã trở thành sự thật, và chị Tâm, vị nữ tướng dày dạn kinh nghiệm, đã được định sẵn sẽ kế vị chiếc ghế giám đốc chi nhánh. Một sự thay đổi quyền lực hợp lý, và theo lẽ tự nhiên, vị trí mà chị Tâm để lại phải thuộc về người có thành tích xuất sắc nhất. Và người đó, không ai khác, chính là Nhi.
Nhưng nàng đã quên rằng, thương trường không phải là một bài toán, nơi mọi kết quả đều tuân theo logic. Nó là một ván cờ, và trên bàn cờ ấy, có những nước đi mà nàng không thể nào lường trước.
Chị Tâm, người phụ nữ quyền lực sắp tới của chi nhánh, năm nay đã ngấp nghé tứ tuần, sở hữu một vẻ đẹp sắc sảo mặn mà. Chị chưa bao giờ có cái nhìn thiện cảm với Nhi. Có lẽ, đó là sự ghen tuông thầm lặng của một người đàn bà đã phải đánh đổi cả tuổi xuân cho sự nghiệp, nay lại nhìn thấy một cô gái trẻ trung hơn, xinh đẹp hơn, dường như có được mọi thứ quá dễ dàng. Trong mắt chị, Nhi là một đóa hồng có gai, rực rỡ nhưng nguy hiểm, một sản phẩm được nâng đỡ đặc biệt bởi chế độ của “vị vua cũ” là lão Nam.
Và một nữ hoàng mới, khi lên ngôi, sẽ không bao giờ trọng dụng những cận thần của triều đại trước.
Trong vương quốc nhỏ của mình, chị Tâm đã sớm có một kế hoạch. Chiếc ngai vàng trưởng phòng kinh doanh mà Nhi hằng khao khát, chị đã định sẵn cho một người khác. Đó là Lâm, một chàng trai mới 25 tuổi, một “chú lính chì” luôn tỏ ra mẫn cán và trung thành. So với Nhi, tuổi nghề và thành tích của Lâm chỉ như một ngọn đồi bên cạnh một ngọn núi cao. Nhưng Lâm lại có một thứ mà Nhi không bao giờ có được: Một sợi dây huyết thống xa, được che giấu một cách kín đáo, với chính vị nữ giám đốc tương lai.
Đó là một âm mưu được bao bọc bởi sự kín đáo và những nụ cười xã giao. Không một ai trong chi nhánh biết được về mối quan hệ này. Họ chỉ thấy một chị Tâm công tư phân minh và một cậu Lâm chăm chỉ, cần mẫn. Họ không biết rằng một vị thái tử đã được bí mật lựa chọn.
Nhi, với tất cả sự thông minh của mình, vẫn không thể nhìn thấy được bức màn nhung đang che đậy cho vở kịch này. Nàng tin vào năng lực của bản thân, tin vào sự công bằng, và có lẽ, tin cả vào sự hậu thuẫn còn sót lại của lão Nam. Nhưng nàng đã lầm.
Trong ngành ngân hàng này, sự hòa hợp và lòng trung thành với chế độ mới luôn được đặt lên trên cả tài năng. Một vị nữ tướng, dù có bách chiến bách thắng đến đâu, nhưng nếu không chiếm được lòng tin của người lãnh đạo trực tiếp, thì sự tồn tại của cô ta đã là một mầm mống của sự bất ổn. Bộ phận nhân sự của ngân hàng, những người quan sát từ xa, sẽ không bao giờ đặt cược vào một mối quan hệ sếp – nhân viên đã có sẵn những rạn nứt.
Giấc mơ của Nhi, vốn dĩ trong veo và rực rỡ, giờ đây đã bị một đám mây đen kịt che phủ mà chính nàng vẫn chưa hề hay biết. Con đường nàng đi, tưởng là đại lộ thênh thang, hóa ra lại là một mê cung đầy những cạm bẫy vô hình.
…
Còn tiếp…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14