Cuộc “làm tình” chớp nhoáng sau đó không có một chút đam mê. Nó là một nghi lễ ô uế. Ở đó, Nhi mặc váy cưới quỳ gối xuống sàn gạch lạnh lẽo, thuần thục kéo quần của Nam xuống và bú cặc cho hắn, tay nàng đồng thời vân vê hai hòn dái cho hắn. Nam không vội vã, hắn đứng đó cầm điện thoại quay lại khoảnh khắc này. Sau đó hắn đỡ Nhi đứng dậy vén tà váy cưới của nàng lên, một hành động mang tính biểu tượng của sự xâm phạm. Bàn tay hắn ấm nóng, chạm vào da thịt nàng không phải là sự vuốt ve, mà là sự kiểm kê của một kẻ sở hữu. Đôi mông tròn núng na núng nính phô bày ngay trước mặt khi bộ váy cưới của Nhi được lộn lên quá đầu của nàng. Nam vui sướng vỗ bành bạch rồi dùng tay mình liên tục xoa trên đó.
Nam vạch cái quần lót Nhi đang mặc chếch sang bên, ngắm nhìn chằm chằm cái lồn không lông đầy kích thích của nàng.
Nam: “Cảm ơn Nhi đã chuẩn bị chu đáo cho anh nha, còn cạo hết lông lồn nhẵn nhụi thế này, haha”
Nói rồi Nam cúi xuống không nói tiếng nào, gã kê miệng vào đó mà bú lồn Nhi một cách điệu nghệ. Những cú quét lưỡi sâu vào trong lồn, rồi ngoáy ngoáy trong đó, làm cho Nhi không khỏi bàng hoàng vì sướng khoái. Ý chí mạnh mẽ liền bị cơn sướng gạt tan khi gã đàn ông này đang trổ hết tài nghệ bú liếm của mình ra để kích thích mọi điểm nhạy cảm trên nàng. Dâm thủy nàng tràn ra ngày một nhiều, nàng đã qua nứng.
Nhi: Aaa, đừng liếm nữa anh, đút cặc anh vào luôn đi.
Nam: Cái lồn hư đốn dâm đãng này là của ai?
Nhi: Dạ của anh, lồn em là của anh.
Nam: Của anh thì anh đụ lúc nào cũng được phải không?
Nhi: Dạ đúng, thì từ trước đến giờ vẫn vậy mà anh, đụ em liền bây giờ đi anh.
Nam: Là em nói đó nha.
Còn chưa nói hết câu hắn đã bắt đầu đút đầu cặc được vào lồn Nhi rồi, chỉ có vậy thôi mà Nhi đã cảm giác được lồn mình nong ra hết cỡ. Đó không phải là sự hòa quyện, mà là sự đóng dấu chủ quyền. Một sự khẳng định cay đắng rằng, ngay cả trong ngày hạnh phúc nhất đời mình, trong bộ váy cưới thiêng liêng nhất, nàng vẫn thuộc về hắn. Trong thoáng chốc Nhi mất tập trung thì hắn liền thúc mạnh con cặc to lớn vào lồn Nhi đột ngột. Một phát lút cán.
Nam: Anh vừa đâm vào, lồn em liền bóp chặt lấy cặc anh rồi, nó có vẻ thích cặc anh lắm… aaa… khít quá.
Nhi đã lên đỉnh ngay phát đầu tiên Nam thúc cặc vào lút cán lồn mình. Nam bắt đầu nhấp khiến lồn Nhi râm ran khoái cảm lẫn nỗi đau cào xé. Nhi không còn biết gì nữa, chỉ liên tục rên rỉ. Mỗi lần con cặc tiến sâu vào trong lồn Nhi thì nàng cảm thấy lỗ đít của mình cũng tự động co thắt lại, như để siết chắc con cặc hơn. Nam đụ nàng như máy khâu, tiếng da thịt va vào nhau pha trộn xen kẽ tiếng rên của Nhi.
Nam: Chết tiệt con điếm này, con cặc anh sẽ xuất tinh đầy cái lồn của cưng. Hãy nhận lấy hết nhé.
Nhi thực sự không phản đối gì, cho Nam bắn thẳng vào bên trong lồn mình ngay tại lễ cưới của mình. Và rồi, hắn làm một việc còn tàn nhẫn hơn vạn lần. Hắn thản nhiên vớ lấy tà váy cưới trắng muốt của nàng, thứ lụa và ren đắt tiền mà Huy đã tự hào biết bao, để lau chùi cho con cặc hắn khi tàn cuộc. Đó là chữ ký cuối cùng của hắn, một dấu ấn của quyền lực tuyệt đối, được viết lên trên chính biểu tượng của sự trong sạch và tình yêu của nàng. Vết nhơ trên váy cưới này, có lẽ sẽ không bao giờ có thể giặt sạch.
Sau đó, hắn chỉnh lại quần áo, bình thản như một vị khách vừa đi vệ sinh, rồi cứ thế rời khỏi phòng, quay trở lại với bàn tiệc và những ly rượu.
Hắn để lại Nhi một mình, trong căn phòng tĩnh lặng, với bộ váy cưới đã bị vấy bẩn và một tâm hồn đã hóa thành tro bụi.
Nhi không khóc. Nàng chỉ ngồi bất động trong giây lát, đôi mắt nhìn vào khoảng không vô định. Sau đó, nàng bình thản chỉnh trang lại mái tóc, dặm lại lớp phấn son đã có phần nhạt đi vì bú cặc Nam khi nãy, và khéo léo xếp lại những nếp váy, che đi dấu vết của tội ác vừa mới diễn ra. Nàng đang chuẩn bị cho vai diễn cuối cùng trong đêm nay.
Khi cánh cửa phòng mở ra, nàng lại là một cô dâu rạng rỡ. Nụ cười của nàng vẫn tươi tắn, ánh mắt vẫn long lanh. Nàng bước đến bên Huy, khoác lấy tay chồng. Không một ai, kể cả Huy, có thể nhận ra cơn địa chấn vừa san phẳng cả thế giới nội tâm của nàng.
Bữa tiệc cũng vừa lúc kết thúc. Giai điệu cuối cùng vừa dứt.
Hai vợ chồng đứng ở cổng chính, tiễn từng vị khách ra về. Họ nhận lấy những lời khen, những cái ôm và những lời chúc phúc cho một cuộc sống hôn nhân trăm năm hạnh phúc. Nhi đứng đó, tựa vào Huy, một hình ảnh hoàn hảo của tình yêu và sự viên mãn. Nàng mỉm cười, gật đầu, cảm ơn.
Không một ai biết rằng, cô dâu xinh đẹp nhất đêm nay, người phụ nữ đang đứng đó trong bộ váy cưới đẹp tựa một giấc mơ, đang phải chịu đựng một bí mật kinh hoàng. Không ai biết rằng, bên dưới những lớp lụa lộng lẫy kia, là tinh dịch ấm nóng của Nam đang chảy ra từ lồn nàng, nhơ nhớp mà không một dòng nước nào có thể gột rửa.
Họ trở về nhà khi đêm đã khuya. Cánh cửa đóng lại, bỏ lại sau lưng một đám cưới huy hoàng và một thế giới mà họ không còn thuộc về nữa. Ngay lúc đó, chiếc điện thoại của Nhi rung lên. Một đoạn phim ngắn được gửi đến từ Nam. Không cần mở ra, nàng cũng biết bên trong là đoạn phim khi nãy hắn quay lúc nàng đang mặc váy cưới bú cặc cho hắn.
Đó là giọt nước cuối cùng làm tràn ly.
Trước mặt Huy, Nhi không còn giữ được vẻ ngoài mạnh mẽ. Nàng quỳ sụp xuống sàn, hai tay ôm mặt và khóc nức nở. Toàn bộ câu chuyện về Nam, về sự lỡ làng nhục nhã trong phòng thay đồ, tuôn ra theo dòng nước mắt. Nàng kể trong tiếng nấc, kể trong sự hổ thẹn và tuyệt vọng.
Huy đứng đó, chết lặng. Rồi chàng từ từ ngồi xuống, ôm lấy người vợ đang run rẩy của mình. Chàng không nói gì, chỉ để nước mắt của chính mình hòa vào nước mắt của nàng. Chàng khóc. Chàng khóc cho sự trong trắng bị vấy bẩn, khóc cho niềm tin bị phản bội, khóc cho ngày vui nhất của đời mình lại trở thành ngày nhục nhã nhất. Một cơn cuồng nộ dâng lên trong lòng, muốn đi tìm và giết chết gã đàn ông khốn nạn kia.
Nhưng rồi, giữa cơn bão của cảm xúc, lý trí của Huy dần quay trở lại. Chàng nhìn Nhi, người bạn đời mà chàng đã chọn, người phụ nữ mà chàng yêu hơn cả sinh mệnh. Chàng phải làm gì đây? Gầm lên một tiếng rồi bỏ đi, để lại nàng một mình trong đống tro tàn này ư?
Không. Chàng không thể.
Tâm trí chàng dần trấn tĩnh lại, và rồi bình thản một cách kỳ lạ. Chàng bắt đầu suy nghĩ. Chàng là một giáo viên, với đồng lương ít ỏi, liệu có thể cho Nhi một cuộc sống sung túc ở thành phố đắt đỏ này không? Kinh tế gia đình hiện tại, và cả sau này nữa, đều phải dựa vào sự nghiệp của cô ấy. Mà sự nghiệp đó, lại nằm trong tay của những kẻ như Nam.
Đó là một sự thật phũ phàng, một gánh nặng mà cả hai đều phải gánh. Chàng hiểu rằng Nhi, về căn bản, không có nhiều lựa chọn. Nàng đã phải hy sinh quá nhiều để có được ngày hôm nay. Và Nam, dù là một con quỷ, cũng lại chính là “người có ơn”, người đã dìu dắt nàng những bước đầu tiên.
Một tiếng thở dài não nề thoát ra từ lồng ngực Huy. Chàng đã học được cách chấp nhận. Chấp nhận một thực tại không hoàn hảo, chấp nhận một cuộc hôn nhân được xây trên nền móng của cả tình yêu và sự hy sinh cay đắng. Ngoài ra, Huy cũng nứng cặc vô cùng khi xem được đoạn phim vợ mình bú con cặc to lớn của lão giám đốc kia, rồi cười khổ so sánh với cậu nhỏ của mình.
Chàng lau nước mắt cho vợ, giọng ủ rũ nhưng đầy sự cảm thông. “Đừng khóc nữa em… Đừng buồn nữa.”
Chàng vuốt tóc nàng. “Nếu là anh Nam… thì thôi kệ anh ấy đi. Cứ cho anh ấy những gì anh ấy muốn. Chúng ta không thể làm phật lòng một người quan trọng như vậy. Anh hiểu… anh hiểu cho em.”
Câu chuyện của hai vợ chồng được giải quyết nhanh gọn như vậy. Nhanh đến mức đau lòng. Không có những lời chì chiết, không có sự dằn vặt. Chỉ có một sự chấp nhận bi thương, một cái gật đầu cam chịu trước số phận. Họ đã chọn cách cùng nhau gánh vác bí mật này, cùng nhau bước tiếp trên con đường đã nhuốm màu bi kịch.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14