Dường như giữa tôi và mẹ đã không còn khoảng cách nữa, mẹ thương tôi nhiều quá. Từ lúc nhỏ mẹ lúc nào cũng coi tôi là cục cưng của mẹ, lúc nào cũng coi tôi như là báu vật của mẹ. Thậm trí ngày trước khi bố ngoại tình đòi bỏ mẹ, đòi chia tài sản, mẹ đứng trước mặt hai bên họ hàng nói rằng mẹ chỉ cần tôi, ngoài ra không cần gì hết. Có lẽ, có lẽ tình thương yêu vô bờ bến của mẹ đã giúp mẹ có thể chấp nhận chuyện tày đình như thế.
Mẹ tôi không phải là người dễ dãi, tôi biết điều đó… Mẹ tôi cũng không phải là người phụ nữ lăng loàn, tôi hiểu điều đó hơn ai hết. Còn về bản năng tình dục, đó là bản năng của mỗi con người, có những người con gái xinh đẹp nhưng lại là ác quỷ trên giường…
Từ nhỏ đến lớn, tôi chưa thấy ai chê mẹ tôi điều gì, xa chồng bao nhiêu năm mẹ cũng chưa hề có một ai khác dù mẹ là người phụ nữ đẹp, dù mẹ có nhiều người đàn ông tán tỉnh…
Tôi tự hào về điều đó. Giữa cái xã hội đầy cám dỗ này người như mẹ không nhiều…
Tôi cứ hồi hộp xem bố sẽ giải quyết chuỵên của ông ấy như nào, cũng mấy ngày qua đi mà chưa có tin gì. Mẹ cũng không gọi điện hỏi, cứ để thời gian qua. Tôi cũng chẳng muốn lên thành phố học hay dạy kèm nữa, tôi muốn ở gần mẹ, muốn xem mọi thứ giải quyết xong rồi mới lên.
Buổi tối hôm đó, bố tôi gọi điện về… Mẹ tôi bắt máy…
– Thế nào rồi hả mẹ? Tôi hỏi khi mẹ vừa cúp máy xuống.
– Bố không nói, chỉ nói là cần tiền gấp để thu xếp, giục mẹ bán nhà gấp. Mẹ thở dài.
– Còn chuyện li dị giữa bố mẹ?
– Chuyện đó có gì quan trọng đâu con, từ xưa mẹ cũng coi như là không có bố con rồi.
– Vậy mẹ định tính thế nào?
– Có lẽ mai mẹ về quê ngoại.
– Để làm gì ạ? – Tôi tò mò.
– Có lẽ mẹ nhờ ông bà, cậu mợ và bạn bè giúp ít tiền để đưa cho bố, coi như là mẹ mua trọn ngôi nhà này luôn.
– Nhưng số tiền đó không phải nhỏ, làm sao mọi người giúp được ạ?
– Mẹ bao nhiêu năm đi làm cũng để ra một ít. Hơn nữa hàng tháng bố đều gửi tiền chu cấp cho con, mẹ không tiêu nên vẫn có tiết kiệm. Chắc là được con à.
– Sao mẹ làm như thế? Cứ bán nhà chia đôi rồi tìm cuộc sống mới là được mà.
– Mẹ gắn bó với nơi này lâu rồi, chỗ nào cũng có kỉ niệm, mẹ không muốn rời xa nó..
Tôi hiểu mẹ và không muốn hỏi thêm. Tôi cũng không muốn biết thêm về bố tôi nữa, cũng chẳng giải quyết vấn đề gì. Có chăng chỉ là thoáng qua…
Từ khi nhận điện thoại của bố, tâm trạng của mẹ khang khác, mẹ lầm lì hơn, có lẽ mẹ còn điều gì giấu tôi, hoặc tại mẹ quá lo lắng về khoản tiền ấy.
Ăn cơm mẹ cũng không nói gì, mặt mẹ buồn buồn…
Đêm đến mẹ cũng không nói gì, lại điệp khúc quay mặt vào tường. Mẹ thở dài đều đều…
Tôi hiểu lý do mẹ không muốn bán nhà, mẹ quen cuộc sống ở đây rồi, tính mẹ cũng không thích sự thay đổi, mẹ cũng không muốn để hang xóm biết chuyện xảy ra giữa bố mẹ.
– Bao giờ mẹ về quê ngoại? – Tôi hỏi để xua tan bầu không khí im lặng.
– Có lẽ là ngay ngày mai con à. Phải thu xếp trước khi bố con về.
– Bố có đồng ý mẹ làm như thế không?
– Có chứ. Bố chỉ cần tiền để giải quyết vấn đề thôi.
– Con về cùng mẹ nhé. Con cũng nhớ mọi người ở quê.
– Thôi, mẹ về rồi lên ngay, đi lại làm gì nhiều cho mệt. Con ở nhà trông nhà, nhỡ khi bố về.
Tự nhiên tôi nhớ những ngày đầu khi tôi và mẹ để chuyện đó mới xảy ra, tôi nhớ những lúc bên mẹ ở bên con suối, trên ngọn đồi ở quê ngoại…. Lại bắt đầu, lại bắt đầu khó chịu trong người. Mấy hôm nay tôi và mẹ mỗi người mỗi góc, không ai động chạm đến ai.
Tôi cố gắng thuyết phục mẹ để tôi đưa mẹ về quê bằng đủ lý do, nào là nhớ quê, nào là mẹ cầm tiền nhiều đi một mình không an toàn… Tất cả lý do ấy đều bị mẹ từ chối….
Mệt mỏi…
– Vậy là nhất định mẹ không cho con đi cùng à? – Tôi cau có hỏi.
– Không là không.
– Đã thế con cứ đi. – Tôi bướng bỉnh.
– Con bắt đầu hư từ bao giờ thế? Con bắt đầu không nghe lời mẹ từ bao giờ thế?
Tôi im lặng…
Một lúc tôi nằm sát vào gần mẹ, nói nhỏ vào tai mẹ :
– Con nhớ đồi cây nhà ông ngoại quá.
Mẹ vẫn im lặng. Tôi lại ghé sát tai mẹ:
– Con muốn ra suối cùng mẹ.
Mẹ quay lại nhìn tôi:
– Thực ra con không hư mà tại mẹ làm con hư thôi.
– Mình cứ thế này mãi mẹ nhé…
Mẹ im lặng…
– Cái gì đến sẽ đến con à.
– Vậy mai mẹ cho con về quê cùng mẹ nhé, cũng chẳng biết khi nào bố về đâu.
– Uhm, nhưng đừng có rủ mẹ lên đồi nữa đấy – mẹ hóm hỉnh…
– Vậy bây giờ con đưa mẹ lên đồi nhé.
– Là sao? Mẹ không hiểu.
Tôi thò tay xuống xoa bướm mẹ, mẹ bắt đầu hiểu…
– Lại vậy rồi, mẹ thở dài…
Tôi xoa hoài lên mu mẹ, cầm những sợi lông thò ra ngoài quần lót mỏng manh của mẹ vuốt vuốt…
Tôi không tiến xa hơn mà chỉ va chạm bên ngoài, chỉ kích động mẹ bằng những ngón tay… 1 phút, 5 phút… Rồi bản năng con người cũng không vượt qua đựơc cám dỗ. Mẹ ướt nhèm nhẹp ra cả quần lót, cả tay tôi. Mẹ cũng không nằm im nữa, bắt đầu thở đều, bắt đầu cứng chân lại, bắt đầu cọ quậy…
Có lẽ mẹ đã đạt khoái cảm, tôi tụt chiếc quần lót đã dính nước nhờn của mẹ ra, mẹ như chờ đợi giây phút ấy quá lâu liền vội vã nhấc chân để chiếc quần lót được ra nhanh hơn… Chiếc quần lót tội nghiệp cuộn tròn nằm dưới góc giường, mỏng manh…
Tôi nằm đè lên mẹ, mẹ vội vàng kèo quần đùi tôi xuống, mẹ xoa lên chim tôi đang căng cứng trong chiếc quần sịp bó chặt… Rồi chiếc quần sịp của tôi cũng chung số phận, hai cái quần lót cuộn tròn nằm cạnh nhau dưới góc giường, tội nghiệp. Khác nhau là quần của mẹ đã dính chất nhờn, mỏng manh… Còn 2 chủ nhân của hai chiếc quần đang quấn lấy nhau, vô vọng…
Tôi cầm chim tôi quẹt qua quẹt lại vào cửa mình mẹ, ươn ướt, ẩm ẩm, tội lỗi…
Mẹ nhắm nghiền mắt chờ đợi…
Tôi không bao giờ nhắm mắt khi làm chuyện ấy, tôi mở to mắt nhìn mẹ…
Những chiếc lông dài rậm rạp của mẹ kéo dài đến hậu môn mẹ, keo lại từng đám do chất nhờn của mẹ ra quá nhiều. Tôi không vạch bướm mẹ ra mà cứ thế đưa chim vào, như thế có những cộng lông dài theo cả chim tôi vào sâu trong bướm mẹ… Mẹ vẫn mặc váy ngủ… Tôi bắt đầu làm công việc quen thuộc…
Dập và ấn…
Mẹ cũng bắt đầu làm công việc quen thuộc, nhắm mắt và vuốt lưng tôi…
Tôi không muốn cởi nốt chiếc váy của mẹ ra, đôi khi nửa úp nửa mở sẽ gây cảm giác hứng thú hơn. Tôi chỉ vén váy của mẹ đến ngực, mẹ không mặc áo lót, thường là vậy… Tôi cũng ít quan tâm đến ngực mẹ tôi bằng chỗ ấy, cái nơi mà tôi đã sinh ra… Dạo này tôi và mẹ quan hệ nhiều, chỗ đó của mẹ cũng khác hơn trước, nó rộng hơn và có vẻ thích nghi với chim tôi hơn. Mẹ cũng không còn ngại như ban đầu… Tôi cũng dần thành thạo hơn…
Tôi dập lien tục như muốn phá nát bướm mẹ, như muốn ăn tươi nuốt sống mẹ. Mẹ tôi rên khe khẽ khi tôi day day mu tôi vào mu mẹ, khi chim tôi ngập sâu trong mẹ. Nhà tôi kín nên dù có rên la thế nào, dù tôi có dập mạnh thế nào xung quanh cũng không có ai có thể nghe thấy.
Tôi lấy gối kê xuống dưới mông mẹ, để mu mẹ nhô cao hơn, để tôi vào sâu hơn. Mẹ biết thế, nhấc mông cong vút của mẹ lên để tôi lót gối dưới mông mẹ. Tôi rất thích tư thế này, có lẽ mẹ cũng thích nên mẹ rất hào hứng khi tôi lấy gối.
– Con cho ra ngoài nhé. Mẹ lại nói như những lần trước.
– Vâng, con biết mà.
Mu tôi cọ sát mu mẹ, lông tôi cọ sát lông mẹ xào xạc, ngứa ngáy…
Tôi cố gắng giữ lâu nhất có thể, nhưng xem ra nghệ thuật bế tinh của tôi chưa đạt đỉnh, hơn nữa khi quan hệ với mẹ, không hiểu sao tôi ra rất nhanh. Về sau này tôi mới nhận ra điều đó khi quan hệ với những người khác.
Mắt mẹ nhắm nghiền, chiếc đèn ngủ hôm sau không tắt nên tôi có thể thấy rõ khuôn mặt mẽ thoả mãn, tôi có thể thấy bướm mẹ rõ ràng. Tôi vuốt những sợi tóc buông dài trên mặt mẹ, trong quá trình quan hệ tóc mẹ tôi xoã che hết cả mặt. Lúc đó trông mẹ thật khiêu gợi, tóc mẹ dài đến lưng, mượt mà như lôngcủa mẹ vậy.
– Sao mẹ không nhìn con?
Tôi vừa ấn sâu và tử cung mẹ vừa hỏi.
Mẹ không trả lời, chỉ véo lưng tôi ý như là kêu tôi nhanh lên, mẹ tôi mỏi chân rồi, vì mông mẹ được kê bởi chiếc gối cao và cứng.
Tôi bóp vú mẹ qua chiếc váy kéo hờ, mẹ chủ động kéo cao lên để cho tôi sờ. Sau này tôi mới biết mẹ rất nhạy cảm ở vùng ngực, mẹ thích được nắn bóp chỗ ấy..
Tôi lấy tay cậy mắt mẹ ra như thể muốn mẹ nhìn thấy tôi lúc này, nhưng mẹ không chịu, mẹ giãy nảy ngọ ngoạy đầu để tránh tay tôi mở mắt mẹ ra.
– Mẹ nhìn con đi.
Tôi nói như van xin vào tai mẹ.
– Thôi, mẹ ngại.
Cuối cùng mẹ cũng lên tiếng.
Đang dập, tôi rút chim ta làm mẹ hụt hẫng, đang rên khe khẽ mẹ dừng lại để xem tôi làm gì tiếp theo. Tôi rút chim ra để nhìn bướm mẹ lúc này, lúc mà cuộc chiến gần kết thúc. Bướm mẹ đầy những nước màu trắng từ trong ra ngoài, chim tôi cũng chẳng khá hơn. Nước nhờn chảy xuống cả gối, ra cả chân mẹ. Tôi cho ngón tay vào bướm mẹ như móc hết chất nhờn ra, một ngón, hai ngón, chẳng thể cho thêm được ngón thứ ba.. Mẹ khít mà…
– Bẩn con.
Mẹ đẩy tay tôi ra khi tôi cố đưa hai ngón tay vào bướm mẹ…
Mẹ lấy tay cầm chim tôi đưa vào bướm mẹ. Tôi chưa muốn dập tiếp vì nếu dập bây giờ tôi sẽ ra ngay. Tôi cứ để chim ngoài cửa mình mẹ. Mẹ thấy vậy liền ưỡn mông lên để chim tôi vào trong bướm mẹ, mẹ muốn kết thúc nhanh. Tội lỗi…
– Con nhớ ra ngoài nhé, ra nhanh đi. – Mẹ lại lo sợ..
– Con chưa muốn ra.
– Nhưng mẹ mệt rồi, hôm nay lâu thế.
Tôi bế mẹ lên, mẹ lại nhớ kiểu hôm ở nhà trọ, mẹ ôm chặt cổ tôi bang hai tay, còn tôi cố gắng sóc sóc mẹ bằng sức mình. Mệt…
– Bỏ mẹ xuống đi, như vậy con sẽ mệt đấy. Mẹ biết!
Tôi mệt cũng cố gắng bưng hai mông mẹ lên nhún nhảy, mông mẹ tôi khác người đàn bà khác, to và không sệ, cong và không nhão… Cảm giác như chim tôi chỉ là một phần nhỏ so với cơ thể mẹ…
Tôi đặt mẹ xuống giường sau một hồi nhún nhảy, mệt, thở dài, còn mẹ thì thoả mãn, môi mẹ cười tủm tỉm… Có lẽ bố tôi chưa bao giờ làm như thế nên mẹ tôi lấy làm ngạc nhiên lắm.
Tôi xuất lên bụng mẹ những dòng tinh trắng đục. Tôi đã kiểm soát được nên không bắn vào mặt hay lên tóc mẹ nữa. Cả tinh trùng nằm trên bụng mẹ, một đống..
Tôi lăn ra và ngáy khò khò, chẳng hiểu sao cứ xuất xong tôi nhíu hết mắt lại chỉ muốn ngủ.
Tôi thấy mẹ dậy lấy khăn giấy lau, tôi chẳng mặc quần, ngủ một mạch đến sáng. Mẹ cũng không mặc lại quần lót, để vậy đi ngủ…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52