Vẫn còn cách lịch địt 3 ngày nhưng vì hôm qua mới được khám phá ra một điều rất thú vị về tình dục và về bản thân mình. Với lại để thực hiện kế hoạch của mình, điều Thủy cần làm lúc này chính là phải kéo Lưu vào cuộc. Và hôm nay Thủy bắt đầu công cuộc đó.
Gia Bảo đã ngủ yên ở phòng bên cạnh, Thủy vừa tắm xong, hôm nay cô tắm kỹ hơn mọi hôm, Thủy có một chút hồi hộp vì hứng thú, đây là lần đầu tiên kể từ lúc cô làm vợ của Lưu mới có hành động này. Thủy lựa chọn cho mình một bộ quần áo cộc mỏng dính, cô không mặc quần lót và áo lót. Ánh đèn trong phòng ngủ vẫn sáng trưng chiếu xuyên qua lớp quần áo mỏng manh, nếu để ý kỹ có thể nhìn thấy mờ mờ màu lông lồn và một điểm tối là cái núm vú đang cọ xát vào lớp vải áo. Chính Thủy còn ngượng ngùng vì mình ăn mặc khiêu gợi như vậy trước mắt Lưu. Không biết phản ứng của anh ra sao?
Thủy nhìn thấy Lưu đang nằm ngửa ở mép giường bên kia chăm chú đọc tài liệu trên điện thoại. Cô gây sự chú ý:
– Anh đang đọc cái gì đó.
Lưu vẫn không ngẩng mặt lên vì vậy anh không phát hiện ra sự thay đổi của Thủy:
– Anh đọc tài liệu cổ của Triều Nguyễn về những vấn đề văn hóa người Việt.
Thủy thờ dài một cái, nói anh khô khan, cứng ngắc quả là không sai. Người gì đâu mà vợ đẹp thế này cũng không thèm để ý lấy một tia nhìn, suốt ngày chỉ văn hóa với phong tục tập quán. Tính anh là vậy bao nhiêu năm nay, để thay đổi anh không phải đơn giản chỉ cần ăn mặc sexy là xong. Thủy thay đổi phong cách tiếp cận:
– À anh này, hình như dạo này em béo lên thì phải? Anh có thấy thế không?
Nói xong Thủy quay một vòng giữa phòng như để lôi kéo Lưu ra khỏi thế giới riêng của anh. Vẫn chẳng ăn thua khi Lưu vẫn chưa nhìn lên:
– Ừ, à… không. Anh thấy em vẫn thế mà.
Thủy bực bội dậm chân đành đạch, làm đủ mọi cách rồi mà Lưu vẫn như một khúc gỗ, như một tảng đá, như một nhà sư:
– Anh có nhìn đâu mà biết, anh nhìn em xem này.
Thấy Thủy nói lớn tỏ vẻ giận dỗi, Lưu bắt buộc phải đặt điện thoại xuống bên cạnh rồi ngước mắt lên xem như thế nào. Lưu tròn mắt vì nhìn thấy Thủy hôm nay khác mọi khi quá, không còn kiểu ăn mặc kín cổng cao tường, bó bó buộc buộc nữa mà là một Thủy rất khác. Chiếc áo cộc ôm sát cơ thể làm hai bầu vú nổi bật lên, núm vú cũng hằn một cục nhìn thấy rất rõ. Chiếc áo còn ngắn cũn cỡn làm hở ra một mảng bụng trắng ngần, lấp ló là cái rốn sâu hun hút.
Nhưng sexy hơn cả chính là cái quần đùi, dài qua bẹn một ít lại bó sát vào háng. Lưu nhìn thấy rõ đường chẻ ở mu lồn, một mảng đen của lông ở trên mu khác hẳn màu với chỗ khác. Lúc Thủy quay người một vòng để khoe phần đít thì Lưu suýt nữa thì không kiềm chế nổi, trong lòng đã có chút rạo rực khởi phát. Trước này anh chưa từng nhìn thấy Thủy ăn mặc hở hang như thế này cho mình được nhìn. Những lần trước, mỗi khi hai người địt nhau theo lịch thì chỉ là trong ánh điện mờ mờ của ánh đèn ngủ mà thôi.
Thấy mắt Lưu đờ đẫn nhìn mình như vậy, Thủy cười thầm trong bụng, việc cô làm bước đầu như vậy là thành công rồi. Cô cười híp mắt:
– Nhìn gì mà kinh vậy, sao nào, em có béo không?
Lưu ấp úng, mắt vẫn dán chặt vào thân hình vợ. Trong đầu Lưu đang đấu tranh giữ dội, nửa muốn ngồi hẳn dậy mà tiến lại gần để nhìn cho rõ hơn, nửa lại như có một cái gì đó ngăn anh lại, rằng làm như vậy có đúng không, có nghiêm túc không, có đúng với thuần phong mỹ tục, với đạo vợ đạo chồng không. Và cái phần lý trí kia đã chiến thắng, nó đã toàn thắng trong suốt thời gian qua rồi mà. Lưu lí nhí:
– Ờ ờ ờ, anh thấy… không béo hơn đâu. Mà này… sao… hôm nay… lạ thế?
Thủy ngồi xuống mép giường phía bên kia, cô quay lưng lại với anh, đoạn vừa rồi mới chỉ là màn khởi đầu để thay đổi đời sống tình dục của hai vợ chồng thôi, giờ mới đến giai đoạn 2: Giải phóng tâm lý.
Thủy lấy hai tay vân vê vào vạt áo ở bụng:
– Anh không thích thế à?
Nhìn lưng Thủy, lại thấy không có vết của áo lót, khoảng thắt lưng thì không có da thịt che đậy nên Lưu nhìn thấy rất rõ nước da trắng muốt của Thủy, buồi Lưu bắt đầu cứng lên nhưng không làm cho não anh mềm ra chút nào:
– Không phải thế, nhưng mà… Anh thấy… sao sao ấy.
Thủy cãi:
– Sao là sao thế nào. Trong phòng này chỉ có mỗi hai vợ chồng chứ có ai đâu. Em cũng chỉ là mặc như thế này ở trong phòng thôi. Anh không thích thì từ nay em không mặc thế nữa.
Thấy Thủy giận dỗi ra mặt, Lưu có chút nhún:
– Không, ý anh không phải thế. Em mặc như vậy… rất đẹp. Nói như thế nào để em hiểu nhỉ. Chỉ là anh thấy em khác mọi hôm nên ngạc nhiên thôi.
Thủy tủm tỉm, đàn bà có một vũ khí vô cùng lợi hại đó là làm nũng và giận hờn, Thủy đang cùng lúc sử dụng hai thứ vũ khí sắc bén đó để tấn công Lưu. Cô quay người lại rồi hơi dịch mông về phía Lưu:
– Thật không? Mặc như thế này đẹp hả anh? Thế từ nay em lại mặc như thế này nhé, chỉ ở trong phòng vợ chồng mình thôi.
Lưu gật gù nhìn vào vú vợ:
– Ừ, nhưng chỉ như thế này thôi nhé, không được hở hơn nữa đâu. Không đúng thuần phong mỹ tục người Việt ta.
Thủy bĩu môi:
– Anh cổ hủ.
Xong cô lại tủm tỉm ngay đi được vì nhìn vào đũng quần chồng:
– Á à, bắt quả tang nhé.
Nhìn ánh mắt của vợ, Lưu biết vợ đang nói về cái gì. Anh ngượng ngùng lấy cái chăn mỏng phủ lên trên, có cổ hủ đến mấy Lưu cũng là một thằng đàn ông, một người đàn ông hoàn toàn bình thường như bao người khác. Thấy mỡ ngon ở ngay cạnh không nứng sao được, nhưng anh phải dằn lòng mình từ nãy đến giờ vì hôm nay không phải là lịch được địt vợ. Lưu chữa ngượng:
– Tại em không phải tại anh.
Thủy dịch thêm mông một chút về phía chồng, giờ cô đã gần như là sát vào rồi, trong cơ thể thì chưa có hứng thú gì lắm, cũng giống như mọi hôm thôi. Nhưng hôm nay khác với mọi hôm là ở chỗ cô cố tình chủ động để làm tình cùng chồng. Thủy đặt nhẹ tay mình lên bắp tay Lưu:
– Hay là… hay là… hôm nay… “ấy ấy” đi.
Đối với cữ địt thì từ trước đến nay Thủy luôn rất cứng rắn. Kể cả Lưu có thèm đến mấy mà chưa đến ngày Thủy cũng nhất định không cho anh động vào người. Hôm nay quả là Thủy cho Lưu đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Anh vẫn chưa tin vào những gì mình vừa nghe thấy:
– “Ý em là…”, Lưu lấy hai đầu ngón tay chọc chọc vào nhau.
Thủy mỉm cười gật đầu. Hôm nay cô còn nhiều bất ngờ dành cho Lưu chứ không chỉ có vậy đâu.
Lưu như kẻ ở tù được tự do, anh bật người dậy định với tay lấy lọ gel xịt bôi trơn cho Thủy nhưng Thủy ngăn lại:
– Hôm nay không dùng cái này xem thế nào?
Lưu đang phân vân trong đầu không biết người ngồi trên giường có phải là Thủy vợ anh không hay là một người khác giả dạng:
– Thật sao?
– Vâng, thử xem có được không? Chứ dùng cái này mãi có hại lắm. Em đọc trên mạng người ta bảo thế.
Tất nhiên cái gì không thuộc về tự nhiên thì đều có hại rồi, chuyện này chẳng cần đọc cũng biết.
– Uh, vậy thử xem. Nhưng nếu em đau thì bảo anh nhé.
Thủy gật đầu, Lưu định với tay tắt điện thì Thủy một lần nữa ngăn:
– Anh, hay hôm nay mình để điện đi. Em sợ nếu không dùng gel sẽ khó nên để điện sáng nhỡ đâu có gì còn biết.
Ôi cha, Lưu như trẻ mầm non bước vào lớp 1, hôm nay cái gì cũng lạ, cái gì cũng mới. Người đỏ mặt ở trong không gian này là một cái không phải là Thủy mà chính là Lưu. Anh thầm nghĩ trong đầu nếu bật điện thì mình sẽ phải trưng hạ bộ ra cho vợ nhìn kỹ, và còn hơn nữa lại được nhìn kỹ bướm của vợ, không biết nhìn kỹ nó sẽ như thế nào nhỉ, mà nếu Lưu nhớ không nhầm, thì anh chưa bao giờ nhìn rõ bướm vợ như thế nào. Lưu quay người lại so với Thủy rồi lật đật cởi cái quần lửng và quần sịp của mình ra.
Lúc Lưu quay lưng cũng là lúc Thủy lấy tay tuột nhẹ nhàng cái quần cộc của mình rồi đặt nó ngay ngắn ở bên cạnh. Giờ cô hoàn toàn ở truồng, chiếc áo cộc vẫn ở trên người, hai vợ chồng cô chưa bao giờ trần truồng cạnh nhau.
Lưu quay lại, có lẽ lần đầu tiên Thủy nhìn thấy dương vật chồng một cách rõ ràng đến như thế. Buồi Lưu không nhỏ một chút nào, ít nhất là trong suy nghĩ của Thủy, cũng gân guốc, cũng cong cong, đầu khấc cũng đỏ au to hơn hẳn so với thân buồi.
Lưu cũng vậy, khi anh quay lại thì cái vật thu hút ánh nhìn của anh chính là cái lồn của Thủy, Thủy khép chân nên Lưu chỉ nhìn thấy mu lồn với mảng lông mỏng mềm mịn như nhung.
Hai ánh mắt đều có giây phút chấn động khi nhìn vào vị trí nhạy cảm của đối phương như hai nhà thám hiểm lần đầu tiên được nhìn vào một vùng đất mới mà mình vất vả khám phá ra.
Rồi cả hai như đồng thanh:
– Em!
– Anh!
Rồi họ cùng quay đi vì cả hai đều ngượng. Bạn đọc chắc chẳng tin được đâu, vì Lưu và Thủy đã là vợ chồng với nhau được 6 năm rồi, họ cũng đứng tuổi, lại là người trí thức nữa cơ đấy. Ấy vậy mà nhìn thấy buồi, nhìn thấy lồn họ như là một đứa trẻ 3 tuổi nhìn thấy siêu nhân xuất hiện ngoài đời thực vậy.
Lưu đặt hai mình ở bên đùi Thủy rồi banh ra, buồi anh thì đã cứng ngắc rồi. Lưu dự định đâm buồi vào lồn luôn giống như thói quen bao nhiêu năm nay của anh.
Lúc này Thủy đang nghĩ gì, cô đang nghĩ đến buổi khám bệnh ngày hôm qua. Giá như giờ này nếu Lưu biết làm những điều giống như ông bác sĩ già hôm qua đã làm cho cô, trước khi đút buồi vào lồn cô thì mân mê một tẹo ở bên ngoài thì cô tin chắc rằng lồn mình sẽ có nước.
Nhìn động tác cầm dương vật tìm cửa lồn của Lưu thì Thủy biết là anh sẽ không làm điều đó, bởi vì đơn giản anh chưa bao giờ làm nó. Có thể anh biết mà không làm vì những thứ hủ cựu ở trong đầu mình, hoặc cũng có khi anh không biết phải làm như thế nào.
Nếu giờ đây, Thủy mở miệng nói cho anh biết mình muốn gì? Mình cần anh làm gì? Đó có thể sẽ là một bất ngờ nữa đối với Lưu. Nhưng trong một ngày mà có quá nhiều bất ngờ, quá nhiều thay đổi sẽ làm cho Lưu nghi ngờ, rằng cô đã học những điều này ở đâu? Ai là người dậy cho cô? Thủy là người thông minh, cô biết rằng để thay đổi được anh phải từ từ, từng bước một, không thể phát ăn ngay được.
Thủy nhắm mắt lại và tưởng tượng ra những cảm xúc của mình ngày hôm qua, ngay trên giường khám bệnh phụ khoa. Ôi những cảm xúc đó nó mới mẻ làm sao, nó ấn tượng làm sao, cả đời người phụ nữ cô chưa từng có cảm giác ấy cho đến buổi chiều ngày hôm qua. Toàn bộ âm hộ ướt đẫm vì nước nhờn của chính cơ thể tiết ra, chứ không phải ướt vì thứ nước hóa học mà cô vẫn phải dùng trong mỗi lần làm tình với chồng.
Chưa hết đâu, cảm giác có bàn tay của người khác chọc chọc vào cái hột le, trêu đùa nó, tưng tưng nó mới thú vị biết chừng nào, nó tê tê, rần rần làm người cô lúc thì bải hoải, lúc thì hưng phấn cứ như những đợt sóng biển ập bờ lúc mạnh lúc nhẹ. Cứ như là có ai đó trêu đùa tung bổng mình lên cao rồi lại kéo mình xuống. Rồi lúc ngón tay ấy chọc vào bên trong âm hộ của mình, nó ngoáy, nó miết, nó sục sạo lúc thì nhẹ nhàng như massage, lúc thì khua khoắng để chạm vào từng ngóc ngách, từng tế bào trong âm hộ.
Thủy cứ thế nhắm mắt lại và thả trôi suy nghĩ của mình về ngày hôm qua. Cô không biết rằng, chính những suy nghĩ đó đã có một chút tác dụng, một chút thôi, lồn cô đã rìn rịt ra một tẹo nước làm âm ẩm bên trong thành âm đạo. Chỉ một chút thôi chưa đủ để cô cảm nhận thấy, chưa đủ để Lưu nhận biết sự thay đổi, nhưng cái “một chút” đó thực sự rất lớn đối với một con người bắt đầu đi tìm khoái cảm tình dục, nó giống như bước đi đầu tiên của Neil Armstrong đánh dấu bước đi đầu tiên của loài người trên mặt trăng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79