“Mẹ, hôm qua mẹ bị đau hả, con thấy mẹ ngủ sớm” Sáng dậy Quỳnh Anh đã hỏi mẹ rồi, cô bé rất lo cho mẹ.
“Không sao đâu con, dạo này con học tốt chứ” Hoa giật mình vì câu hỏi của cô con gái, Long vẫn ngủ say như chết trong phòng cô, sáng nay ngủ dậy cô thấy khe lồn vẫn còn ứa ra tình dịch của cậu, có lẽ bên trong đã không còn chỗ chứa nữa.
“Có mẹ, con gái của mẹ nhất định sẽ học thật giỏi” Quỳnh Anh quyết tâm học thật giỏi để nuôi mẹ, nhìn quyêt tâm của cô bé, Hoa mỉm cười hạnh phúc.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-1/
Tiễn con gái đi, Hoa cũng vào phòng thay đồ chuẩn bị đến cơ quan, cô làm CA nhưng mà ngồi văn phòng quản lí hồ sơ thôi, tuy vậy nhưng mà nghĩ đến đêm điên cuồng hôm qua, đầu óc cô rối bời không biết phải làm sao nữa, Long vẫn còn đang nằm sờ sờ trên giường kia làm cô càng thêm loạn đầu óc.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-1/
“Hey… hey… dậy đi… ” Hoa lay Long dậy, cô phải đi làm, cô không biết phải xưng hô với cậu thế nào nữa.
“Oa… mấy giờ rồi… sao em dậy sớm vậy” Long còn ngái ngủ hỏi.
“7h giờ rồi còn sớm gì nữa… dậy đi… ” Hoa xấu hổ không dám nhìn thẳng vào mắt Long nói.
“Gọi tiếng anh yêu đi mà… đêm qua em đã ngất hai lần vì quá sướng đó nha… ” Long chồm tới ôm lấy Hoa, cô mặt bồ đồ xanh CA làm cậu thích thú, nhìn những đường cong cơ thể qua bộ áo quần, cậu muốn đè cô xuống ngay lập tức.
“A… làm gì vậy… anh… anh yêu… được chưa”
Hoa cực độ xấu hổ rồi, cậu lại còn nhắc đến đêm hôm qua làm cô không dám nghĩ tới, biết cậu sẽ không buông tha nên cô đành chiều vậy, tới cơ quan cô sẽ suy nghĩ lại tìm cách giải quyết chuyện này, à mà còn phải ghé tiệm thuốc mua thuốc tránh thai nữa, xấu hổ chết mất.
Thấy Hoa đang đứng sững suy nghĩ chuyện gì đó, Long cười xấu xa vòng tay qua sờ cặp mông căng của cô .
“A… đừng… xin anh đấy” Hoa bị tập kích bất ngờ thì giật mình thốt lên, cậu lại muốn nữa chắc cô chết mất, bên dưới cô còn đau do hôm qua quan hệ quá sức với cậu. Cô không hiểu sao mình không thể giận dữ được với cậu nữa, cứ nghĩ đến hôm qua sướng quá đến nỗi ngất xỉu hai lần là cô đã không thể lớn giọng với cậu luôn nói chi đến giận.
“Nhưng mà anh muốn… cho anh đi… ” Long ôm lấy mông của Hoa khiến cô kinh hãi, cậu sẽ làm quần cô nhăn nhó mất.
“Đừng… bằng miệng nhé… được không” Hoa không tìm ra cách, cô sắp trễ giờ làm rồi, bằng miệng vậy, cô cũng còn gì để mà giữ kẽ gì với cậu đâu.
Nhìn đôi môi hồng chúm chím quyến rũ của cô, Long cũng hưng phấn, ép quá thì lại không hay, cậu xuống giường đứng thẳng để con cặc to dài của mình vươn cao ngạo nghễ.
Hoa liếc nhìn cậu một cái rồi cúi xuống, cô không biết tại sao mình làm vậy nữa, cô hé miệng ra ngậm đầu con cặc của Long rồi mút, thật ra cô cũng có biết bú cặc bao giờ đâu, trước kia cùng chồng thì chỉ nằm ngửa để hắn đẩy vài cái là xong, nào có làm mấy chuyện này bao giờ.
Nhìn Hoa vụng về ngậm con cặc mình trong miệng, Long rút ra làm cô bất ngờ, cậu cúi xuống ôm chặt lấy cô rồi hôn cô say đắm, cô không biết bú cặc là gì mà chỉ vì xin cậu nên mới ngậm nó trong miệng, mới 14 thôi nhưng Long rất thông minh, cậu hiểu việc ngậm một con cặc trong miệng với cô là khó khăn cỡ nào, đó là bao nhiêu sự khuất nhục tủi hờn, cậu không muốn cô làm vậy, cậu muốn cô phải tự nguyện ngậm lấy nó cơ, đối với Hoa, Long có thể xem cô gần như là mẹ mình vậy, cậu không muốn ép buộc gì cô cả.
Bị Long hôn say đắm, Hoa mặc kệ để chiếc lưỡi của cậu chơi đùa trong miệng mình, cô khá bất ngờ là cậu lại làm thế, nếu Long cứ để cô bú như vậy thì có lẽ cậu chỉ vì nhục dục mà làm những trò đó với cô, nhưng mà hành động của cậu lại khiến cô phân vân, cậu có tình cảm thật sự với mình sao.
Hoa cứ thế đi làm khi tâm trí tràn ngập những câu hỏi không có câu trả lời.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-1/
“Cộp” Long lặng lẽ mở cửa nhà mình bước vào, hôm qua cậu lần đầu tiên trốn việc nên chắc sẽ ăn chửi đây, cậu rón rén nhón chân bước nhanh về phòng mình.
“Đứng lại” Tiếng quát của Thiên làm tim Long muốn rớt ra ngoài, khẽ lấy tay xoa an ủi trái tim tội nghiệp của mình, Long quay lại nhìn thấy Thiên đang trừng mắt nhìn cậu.
“Giỏi nhỉ… đi cả đêm… nói… đi đâu?” Thiên ép sát túm lấy cổ áo Long giật mạnh.
“Em… em ở nhà bên cạnh… anh… anh cũng biết mà” Long run rẩy trả lời, cậu sợ tên điên này lắm.
“Nhà bên cạnh… cô công an đó hả?… ở bên đó làm gì?” Thiên lấy ngón tay ngoáy tai vì sợ mình nghe sót câu nào.
“Em… xấu hổ lắm” Long đỏ mặt xấu hổ không dám nói, chuyện này sao có thể kể được.
“Hừ… không nói thì có tin anh đá đít mày về căn biệt thự kia không?” Thiên dọa.
“A… được rồi… em ngủ với cô ấy” Long nói lí nhí nhưng mà Thiên nghe rõ ràng từng chữ, gã trợn mắt há to miệng đến nỗi có thể đút nguyên cái banh bao vào vì bất ngờ.
Nhìn Thiên bị hóa đá, Long khẽ thò tay vào miệng gã đo, không ngờ là vào được thật, cũng không phải bất ngờ vậy chứ, người ta yêu nhau mà.
“Ựt… ựt… ựt… nói lại một lần nữa xem” Nuốt vài ngụm nước miếng lấy lại bình tĩnh, Thiên cố gắng nghe rõ lại.
“EM NÓI EM NGỦ VỚI CÔ ẤY… ” Long hét to vào tai Thiên làm gã muốn thủng màn nhỉ.
“Ngủ… ngủ với cô CA đó hả?” Thiên hỏi gấp.
“Phải… tất nhiên là cũng đã làm chuyện đó rồi… cô ây ngất xỉu hai lần vì sướng nhé” Long tự hào khoe, dù gì cậu mới 14 tuổi, thích khoe khoang là chuyện bình thường.
“Chuyện đó… ngất xỉu hai lần… ựt… ựt… ” Thiên lẩm bẩm một hồi rồi đột nhiên quỳ xuống trước mặt Long.
“Sự phụ… xin hãy nhận của đồ nhi một lạy” Thiên lạy Long một lạy làm cậu nghi hoặc nhìn gã, nay lại nổi điên gì nữa đây.
“A… được rồi… hảo đồ nhi” Long bắt chước phim để tay lên đầu Thiên nói, gã muốn diễn thì cậu phải phối hợp cho tốt, hắc hắc.
“Cốp… ui da” Thiên kéo tay Long rồi cốc một cú mạnh vào đầu cậu.
“Giỏi nhỉ… đi chơi gái trốn cả việc… hay là chuyển qua đó sống đi” Thiên quay ngoắc 180 độ làm Long kinh hãi, trở mặt nhanh vậy.
“A… chỉ một ngày thôi… em hứa đấy” Nói đến chuyện công việc thì Long nghiêm chỉnh lại ngay, đó là kiếm tiền đấy.
“Hừ… cô ta chỉ về nhà buổi tối thì mày làm sao được, xem ra mày phải đổi công việc rồi” Thiên liếc Long một cái rồi đi tới đi lui nghĩ ngợi gì đó.
…
“Nhóc… lại đây” Thiên kêu Long qua ngồi trên chiếc ghế đối diện với gã làm Long nghi hoặc, cậu cảm thấy có chuyện gì đó sắp đến.
“Nói cho anh nghe… nhóc muốn trả thù thế nào… chỉ là cứu mẹ ra khỏi căn biệt thự đó?” Thiên rít điếu thuốc rồi hỏi Long rồi đợi cậu suy nghĩ trả lời.
Câu hỏi nghiêm túc của Thiên làm Long suy ngẫm thật lâu, căn biệt thự kia, những con người đã hành hạ cậu, đối xử tệ bạc với cậu và mẹ, món đồ chơi của cha nữa,… tất cả lại ùa về trong tâm trí cậu làm cậu sôi máu giận dữ.
“Không… nếu thực lực không đủ thì em sẽ cứu mẹ ra rồi trốn đi nơi nào đó sống bình thường, còn nếu có đủ sức mạnh, em sẽ khiến những con người kia phải trả giá cho những hành động mà họ đã gây ra” Long nắm chặt nắm tay nói với Thiên với ánh mắt quả quyết.
“Được… nếu vì trả thù mà phải giết người thì sao” Thiên nhìn thẳng vào mắt Long nói làm cậu run lên, ánh mắt sắc lạnh của gã làm cậu lạnh gáy, chưa bao giờ cậu được chứng kiến ánh mắt nguy hiểm đến như vậy từ Thiên.
‘Giết người ư’ , ba chữ thôi mà khiến Long sững sốt không ít, cậu chỉ xem trên phim người ta bắn nhau, đâm nhau chứ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ cầm dao chém một người nào đó, dù không sợ máu nhưng mà cậu biết mình không đủ can đảm để có thể đâm một con dao vào người nào đó.
“Em… em không biết nữa… em chưa nghĩ mình có thể giết người” Long run rẩy trả lời.
“Nghe này nhóc… giết người có nhiều loại… có những kẻ giết người vì đam mê… đó là những kẻ bệnh hoạn … còn có những người vì tổ quốc, đất nước mà giết người… đó là anh hùng … còn một loại người nữa… đó là giết người vì tiền… anh đã từng là một người như thế … một sát thủ máu lạnh” Thiên nói xong lại rít một hơi dài.
Không ngờ cứu mình lại là một sát thủ như trong những bộ phim, Long tò mò quan sát Thiên từ đầu đến chân, cậu thấy gã khác hẳn những nhân vật trong phim nha.
“Nhìn con khỉ… đang nghĩ tới bộ phim nào hả” Thiên đi guốc trong bụng Long nên sao không hiểu những gì cậu đang nghĩ, Long xấu hổ gãi đầu vì bị phát hiện.
“Những bộ phim đó chỉ hư cấu và hình tượng hóa nhân vật đó thôi… đừng xem phim mà nghĩ đời cũng như thế… sát thủ lúc nào cũng phải biến thành những nhân vật bình thường nhất như người xe ôm, công nhân dọn rác chứ không phải mặc vest đen đi tới đi lui đâu nhóc”
“Anh… anh đã từng cầm dao đâm người ta thật sao” Long trợn mắt hỏi.
“Phải… đâm thì phải là động mạch cổ, tim… làm sao cho đối tượng chết chắc mà không thể cứu” Thiên nhớ về những phi vụ của mình máu nóng lại nổi lên, càm giác giết người thật là đặc biệt.
“Ựt… anh giết cả người tốt sao” Long nuốt nước miếng cái ựt rồi hỏi nhỏ Thiên.
“Tốt và xấu thì nếu nhận tiền thì sát thủ phải hoàn thành công việc hết, nếu không thích thì có thể từ chối nhận nhưng mà đã nhận mà không hoàn thành thì sẽ bị những người khác xử lí, sát thủ cũng có quy tắc của nó”
“Em không ngờ… ựt… không ngờ ở mình cũng có những người như thế… bất ngờ quá”
“Hắc… thế nhóc có muốn thành sát thủ không?” Thiên hỏi bất ngờ.
“Em… em làm sát thủ sao… em không biết… có thể phải tập rất nhiều… ựt” Long không dám nhìn vào mắt Thiên trả lời, nghĩ tới cảnh cầm dao đâm vào người ta là cậu sợ xanh mặt rồi.
“Cốc” Thiên cốc đầu Long một cái mạnh.
“Ui da… sao anh cốc đầu em” Long ôm đầu ủy khuất nhìn gã.
“Ngu lắm… tất nhiên phải trả lời là không rồi… còn suy nghĩ cái cứt chó gì nữa” Thiên dạy dỗ thằng em ngu ngốc của mình.
“Thế… thế anh sao lại hỏi em” Long xoa đầu chưa hiểu lắm.
“Cốc… ngu này… muốn trả thù không phải cứ phải làm sát thủ là được… chỉ cần có tiền thì sẽ có hết… như vậy cũng không nghĩ ra”
“Huhu… đau chết mất… nói ngay từ đầu có phải không… cứ vòng vo mãi… ” Long lầm bầm.
“Nói gì thề?” Thiên trừng mắt
“A… dạ không có… em nói là anh dạy chí phải… ” Long xoa đầu cười nịnh.
“Hừ… muốn trả thù thì phải núp kĩ trong bóng tối ra tay chứ không đừng quang minh chính đại… chỉ cần họ thuê người thì dù nhóc có bao nhiêu tiền cũng phải xuống dưới kia mà không hiểu tại sao đâu … đây không phải là trò chơi… hiểu không?”
“Núp trong bóng tối… ý anh là ẩn mình?” Long nghiêm túc.
“Đúng vậy… việc của nhóc bây giờ là kiếm cho mình những đàn em trung thành… đến lúc cần thì bọn chúng sẽ là những sát thủ tốt nhất sẵn sàng bán mạng cho nhóc… ” Thiên nói.
“Đàn em… trung thành… nhưng mà em sẽ kiếm ở đâu?”
“Hắc hắc… cái đó là ở nhóc… đừng lo tiền bạc… anh sẽ trả hết… đợi đến lúc nhóc trả thù thì cũng là lúc anh lấy lại món đồ của mình từ nhà họ Trần… haha” Thiên cười nói làm Long ngạc nhiên, không ngờ anh ấy cũng có món nợ phải trả với gia đình đó.
Nhìn cậu nhóc nghi hoặc nhìn mình, Thiên châm một điếu thuốc khác vừa hút vừa kể cho cậu nghe cậu chuyện của mình, thật trùng hợp nó cũng liên quan đến cái gia tộc kia.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148