Một giờ sau, toàn bộ mười tên cai còn lại cùng gần năm mươi công nhân ở mỏ khai thác kim cương đã tập trung trước căn nhà gỗ của lão Dương… à mà không còn của lão nữa, thời thế thay đổi, đảo khách vi chủ… quản ngục mới chính là vị đại hiệp Sói ca.
“Các ngươi nghe đây… hôm nay ta tuyên bố một việc, chủ nhân của khu mỏ và toàn bộ nơi đây thay đổi và chính là vị này, một cao thủ đáng kính… còn ta sẽ lui xuống làm phó quản ngục hỗ trợ ngài ấy… đã rõ chưa?”
Lão Dương nói mà như khóc trước mặt mọi người, mười tên cai thì cúi gầm mặt không dám ngẩng đầu vì sợ lỡ làm thiếu niên kia nổi giận thì chúng lại có kết cục thảm giống đồng bạn, xác mấy tên kia vẫn còn nằm vất vưởng trên mặt đất chính là minh chứng.
“Được rồi… các ngươi đi làm việc đi… ” Sắp xếp công việc xong, lão Dương tuyên bố mọi người giản tán, lão thì khom người trước Long nịnh nọt.
“Ngài quản ngục… ngài có yêu cầu gì không ạ?”
“Từ nay gian nhà này là của ta cùng bạn ở… lão cùng vợ dọn ra bên ngoài đi… ” Long tuyên bố.
“Vâng… vâng… tất nhiên… ” Lão Dương cười hèn mọn.
“Quản ngục… ngài có cần một tay xoa bóp không ạ? Thiếp thân tay nghề xoa bóp rất được nha” Kim Hồng nãy giờ run rẩy bây giờ đã hồi tỉnh lại, ả ngay lập tức hướng Long liếc mắt đưa tình, ngực thì ưởn cao làm hai bầu vú căng tròn lộ rõ qua lớp áp… ả nhận thấy cơ hội của mình tới, so với lão Dương gần đất xa trời thì thanh niên trẻ này có tiền đồ hơn nhiều… chỉ cần bám một chân vào hắn thì ả vừa được đổi đời, vừa được thỏa mãn nhu cầu bằng trai đẹp… một mũi tên trúng hai con chim còn gì tốt hơn.
“Cút!” Long không hề suy nghĩ một giây nào lạnh lùng quát khiến Kim Hồng giật bắn người, không tự chủ được mụ lùi ra sau vài bước đụng người lão Dương mới dừng lại, gương mặt mụ tái nhợt… không ngờ thanh niên này thoạt nhìn còn rất trẻ mà sức kháng cự với mị lực lại lớn đến như vậy.
“Đi chuẩn bị một bữa ăn ngon cho bọn tôi… nếu tối nay không có thì lão biết kết cục rồi đấy… ” Long nhìn lão Dương quát rồi dìu mọi người vào nhà bắt đầu chữa thương.
“Vâng!” Lão Dương nghiêm túc đáp, liếc nhìn Kim Hồng bên người mà lão nghiến răng nghiến lợi, không ngờ trước mặt chồng mà mụ dám câu dẫn gã đàn ông khác, trước mặt Long thì tất nhiên lão không dám có ý kiến rồi nhưng mà quyền uy của lão vẫn có, lão phải xử thật đẹp con đàn bà lẳng lơ này mới được.
“Đi… xuống bếp… hôm nay việc rửa chén do bà đảm nhiệm một mình… ” Lão Dương liếc vợ ra lệnh.
“Ông… ông dám?” Trải qua giây phút bàng hoàng, Kim Hồng sửng cồ với lão già, công việc rửa chén là việc nặng nề cỡ nào ở đây khi mấy chục cái miệng ăn cùng lúc, một mình mụ thì chắc đến sáng cũng còn chưa xong mất.
“Câm mồm! Khi nãy câu dẫn người ta mụ uốn éo ghê lắm cơ mà, vài ba cái chén có là gì… ” Lão Dương cười khẩy.
“Ông… ” Kim Hồng còn đang định nói gì nhưng mụ chợt tắt tiếng khi nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của chồng, ánh mắt này chỉ xuất hiện khi lão muốn giết người mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-1/
6 giờ tối, trong căn nhà gỗ là một bữa ăn thịnh soạn… nào gà, vịt, heo… đủ loại món ăn được bày ra trên chiếc bàn dài mà ngồi trên đó là Long cùng mười lăm người tù phạm, ai nấy cùng nhìn mấy món ăn trên bàn mà chảy nước dãi ròng ròng, họ đều liếc qua Long cầu mong hắn đụng đũa sớm một chút, không biết từ lúc nào Long trở thành thủ lĩnh của họ mặc dù hắn còn rất trẻ thậm chí còn nhỏ tuổi hơn con cháu họ.
“Haha… nào… ăn thôi… ” Long cầm một cái đùi gà lên cười to, ngay khi hắn vừa hô từ đầu tiên mọi người nhào tới các dĩa thức ăn bằng hai tay mà bỏ qua đũa muống các thứ, có người còn trực tiếp cầm dĩa thức ăn lên vồ vào miệng, ở đây toàn cao thủ nên không sợ bị nghẹn, thoải mái mà thưởng thức đồ ăn.
Nhìn mười mấy cao thủ giờ đây lại như mười mấy tên ăn mày đói khát mà Long thầm than, đúng là cuộc đời, có thể lên voi xuống chó bất cứ lúc nào, nắm đấm càng mạnh thì làm voi càng lâu.
“Nâng cốc… đêm nay chúng ta phải say… lên… ” Long cầm lấy cốc rượu to lên.
“Được… Long… đời này anh nợ chú một lần… thằng Kirin này dù không mạnh như người ta nhưng được cái một khi đã nhận ơn thì dù có hy sinh cái mạng này cũng phải trả… đợi anh về lo cho con nhất định sẽ trở lại công hiến cho chú… ” Một gã đàn ông trung niên nâng ly hào sảng nói, gã là một cao thủ nổi tiếng người Nga nhưng vì chống lại sự tàn bạo của OnE – tổ chức đối lập với ZeRo và là thế lực đứng sau chống lưng cho mafia Nga nên bị chúng dùng gia đình uy hiếp bắt gã rồi đày gã tới đây để hành hạ.
“Haha… cái thằng Kirin này… mày nói thế thì chẳng khác nào nói tao không biết lễ nghĩa sao?… Long… anh thì khác nó là cả nhà anh đều chết dưới tay ZeRo rồi, từ nay anh theo chú thôi… ” Một gã da trắng cười to đẩy vai Kirin nói, gã là Phi Líp – một cao thủ người Mỹ lỡ tay giết chết một gã dị nhân thân tín dưới trướng một X-Men cấp 5 nên bị truy sát rồi nhốt vào đây, tính ra tình cảnh của gã tương tự với Long.
“…”
Lần lượt sau đó từng người một đều đứng dậy tuyên bố đầu quân cho Long, họ đều biết cho dù mình có trở lại bây giờ cũng sẽ bị bắt ngay cho nên việc cần bây giờ là tìm một chỗ dựa vững chắc để có thể bảo hộ họ, chứng kiến thanh niên này, sự quả cảm quyết đoán cùng sức mạnh vượt trội của hắn khiến họ mơ đên một tương lai, khi mà hắn trưởng thành có đủ khả năng đế chống lại các tổ chức mạnh mẽ
“Hắc hắc… xem ra chỉ còn mỗi thân già này là chưa lên tiếng thôi… ” Ngoài ông già nhiều tuổi nhất, đợi mọi người nói xong một lão già đứng dậy.
“Các anh em… chúng ta đã sống ở nơi tối tăm ấy biết bao nhiêu năm tháng, thứ giúp chúng ta tồn tại chính là hy vọng được sống, được trở lại mặt đất… và người đã hiện thực nó chính là thanh niên này… tôi hy vọng mọi người, một khi đã quyết định thì phải một lòng hỗ trợ cậu ấy hoàn thành nghiệp lớn giống như mọi người đã tương trợ lẫn nhau vượt qua những ngày tháng khó khăn lúc trước vậy… nếu anh em đồng ý, hãy nâng cốc lên cạn sạch xem như lời thề với lương tâm, với tính mạng mình… ”
“Được… ”
“Được… ”
“…”
Mười mấy con người đứng dậy nâng cốc, tất cả đều nhìn Long đợi hắn phát biểu.
Long sững sờ khi bữa tiệc biến thành nơi hắn thu nạp đàn em, chẳng lẹ dạo này mị lực của hắn đã phát triển đến độ người gặp liền yêu sao… nhưng Long là ai, hắn là một con người quyết đoán, chỉ chần chờ trong giây lát hắn vội cầm cốc lên.
“Mọi người… cảm ơn tất cả anh em đã tin tưởng tôi… thằng Long này xin thề… nếu là đã anh em với tôi thì vì anh em tôi sẵn sàng hy sinh đến giọt máu cuối cùng… ” Long nâng cốc.
“Vì anh em sẵn sáng hy sinh đến giọt máu cuối cùng”
“… ”
Mười lăm lời thế cùng vang lên một lên, lúc này đây mười lăm dòng máu tưởng chừng như đã nguội lạnh qua năm tháng một lần nữa lại trở nên sôi sục vì mục tiêu báo thù rửa hận.
Bên ngoài, hai vợ chồng lão Dương nghe thấy mà nhìn lẫn nhau rồi cùng run lên vì kinh hãi, nghĩ xem mười mấy cao thủ cùng liên hợp sẽ khiến giang hồ bị quấy đảo như thế nào.
“Này… ông nói liệu họ sẽ xử lí chúng ta thế nào?” Kim Hồng lo lắng hỏi chồng.
“Không biết… tôi nghĩ họ sẽ không giết tôi vì họ không muốn việc họ thoát thân lan ra ngoài một cách nhanh chóng!” Lão Dương híp mắt nói không hổ là một con cáo già ranh mãnh, mỗi tháng một lần lão phải nghe một cuộc gọi từ điện thoại vệ tinh để báo cáo tình hình cho cấp trên, tuy nhiên điện thoại chỉ có một chiều nếu không lão đã không bị động đến thế khi bọn tù nhân thoát khốn.
“Còn tôi… ” Mụ Hống gấp.
“Hừ… còn tùy xem thái độ của bà thế nào… ” Lão Dương hừ lạnh.
“Ui da… chồng à… không phải hồi sáng nói là hôm nay chồng rất khỏe sao… giờ mình ra phía sau… em mút cho mình nhé… ” Mụ Hồng hiểu ý nhanh chóng áp sát bầu ngực lên cánh tay lão Dương.
“Hắc hắc… phải thế chứ… ”
Hai bóng người nhanh chóng rời khỏi căn nhà ra một chòi lá phía sau.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148