Trải qua sự kiện tại Ionia, John thông qua khe nứt không gian mà Razer tạo ra để trốn thoát, quả thực sức mạnh của Razer thật đáng kinh ngạc, nhưng vì nó còn quá nhỏ cho nên chưa thể điều khiển các sức mạnh của mình một cách thuần thục được, sau khi thoát khỏi vùng không gian vô định, John phát hiện mình đang ở một nơi quá mức khủng khiếp, xung quanh chỉ là sa mạc, trên cao ánh mặt trời chói chang nóng rực như muốn thiêu đốt mọi vật.
Trải qua hơn mười ngày cuốc bộ trên sa mạc mênh mông này, John cuối cùng cũng tìm được một cái ốc đảo, ở đấy có nước, có cây xanh quả thực đối với hắn nơi này không khác gì thiên đường, cả hắn và Razer như hai quả tên lửa lao nhanh xuống hồ nước, nốc đầy một bụng nước để giải tỏa cơn khát mà bản thân phải chịu đựng suốt 10 ngày nay.
“Thật đã quá” – John sảng khoái nằm ngửa mình trên mặt hồ cười ha hả, mười ngày nay hắn cùng với Razer phải thường xuyên chịu khát và chịu đói để đi trên Sa mạc khô cằn này, Razer dù có sức mạnh cao đến đâu nhưng một khi nó đói thì chẳng thể làm được bất cứ việc gì cả.
“A, ở đây có trái cây, để ta hái cho mày nhé” – John thấy trong ốc đảo này có khá nhiều loại hoa quả mọc tươi tốt nên lập tức phóng người đến hái đem về cho Razer.
“Ngon không?” – John vừa ăn vừa buộc miệng nói với Razer.
“Ngon”
“Ờ… hả” – Hắn ta gật đầu theo quán tính rồi lập tức nhận ra có điều bất ổn, giật mình kinh hãi đến mức sắc mặt tái xanh nhìn Razer nói: “Mày… mày biết nói?”
“Ừ” – Razer gật đầu đáp, giọng nói như một đứa trẻ mới lên ba khiến John có chút gì đó sợ hãi lạnh sống lưng, hắn biết Razer ở trong trứng hơn một ngàn năm mới nở bởi vậy tốc độ phát triển của nó sẽ rất nhanh so với bình thường, nhưng cũng mới nghĩ về việc phát triển sức mạnh mà thôi, không ngờ nó còn có thể biết nói.
“Mày… mày biết nói từ bao giờ thế?” – John lắp bắp hỏi.
“Mới biết thôi! Anh đừng có ngạc nhiên vậy, phải tập làm quen, tập làm quen… nha… nha…” – Razer vừa ăn trái cây vừa nói.
“Thực sự không thể tin được mà, thần thú đúng là khác người” – John cảm khái nói, sau đó nhìn quanh một hồi quan sát, hắn nói với Razer: “Razer, mày nghĩ xem ta có nên thay đổi khuôn mặt để tránh kẻ thù phát hiện ra hay không?”
Razer đăm chiêu một lúc rồi gật đầu đáp: “Cũng nên… cũng nên… đổi tên luôn…” – Razer mới tập nói cho nên vốn từ của nó còn khá ít, cách nói chuyện cũng chưa hoàn toàn thuần thục được.
John lập tức vận chuyển sức mạnh trong người, hắn còn nhớ trong các kĩ thuật Ninja có một kĩ thuật thường xuyên được các Ninja làm nhiệm vụ nội gián sử dụng đấy là biến đổi khuôn mặt của mình, hắn áp dụng theo những gì mình đã học trước đây nhanh chóng biến đổi khuôn mặt của bản thân, với khuôn mặt mới này dù có người quen gặp lại e rằng cũng không thể nào nhận ra được hắn.
“Đi đâu…” – Razer nhìn John nói, ý của nó là tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu.
John với Razer ở cùng nhau cũng được một thời gian nên hiểu suy nghĩ của nó, John đáp: “Ta đoán không nhầm thì đây là Sa mạc Shurima, nếu đã ở sa mạc Shurima thì chúng ta cứ đến gặp Nasus xem sao? Ông ấy là nhà thông thái của sa mạc, lại quen thân với cha ta, chắc ông ấy không bị ảnh hưởng bởi Ralaw, thông qua ông ta, ta có thể biết thông tin hiện tại cha ta đang ở đâu.”
“Ừ, đi” – Razer gật đầu.
“Ờ… mà bây giờ nên đi hướng nào?” – John đỏ mặt nhìn quanh, đâu đâu cũng toàn sa mạc cát vàng nhìn không thấy điểm cuối, hắn thực sự không biết phải đi về phía nào nữa.
“Cốc” – Razer bay lên nhanh như chớp dùng bàn chân trước gõ đầu John nó gừ gừ nói: “Không biết đường cũng đòi đi.”
John tức giận đáp trả: “Vậy mày biết không?”
“Không” – Razer, dùng móng của mình gãi đầu đáp, nói xong nó còn nhe răng cười nha nhá vì thích thú trước đó đã cốc đầu John.
“Hài, xem ra chúng ta phải ở lại đây một thời gian ngắn rồi” – John chán nản nằm thẳng ra trên mặt đất, đột nhiên có những âm thanh va chạm của sắt thép lọt vào tai hắn.
“Mày nghe chứ!” – John nhìn Razer hỏi.
“Ờ… nghe.” – Razer gật đầu đáp.
“Đi mau, có thể chúng ta sẽ tìm được ai đó” – John lập tức phóng người lao đi, còn Razer cũng nhanh không kém đặt mông trên vai John mà ngồi. Nói đi nói lại cũng thấy lạ, Razer ở với hắn cũng gần nửa tháng, vậy mà nó không hề to lên một chút nào cả, bộ dáng nhỏ bé của nó không khác gì lúc vừa mới sinh ra.
… Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/lien-minh-huyen-thoai-quyen-8/
“Cướp… cướp…. mau bảo vệ hàng hóa… chặn bọn chúng lại… mau lên.” – Những tiếng la hét vang lên không ngớt.
Ở bên dưới, một đoàn thương nhân đang bị bao vây bởi một đám cướp đầy hung tợn, bọn chúng cầm kiếm, đao lao vào tấn công những hộ vệ thương đoàn không chút thương tình.
“Cướp sạch toàn bộ cho ta.” – Một giọng nói nữ vang lên đầy mạnh mẽ.
Ánh mắt John tập trung vào thân hình bốc lửa cùng gương mặt xinh đẹp đang cưỡi trên lưng một con lạc đà gần đó, cô ta là thủ lĩnh của đám cướp và cũng là một người mà John quen biết, khi thấy gương mặt ấy hiện lên hắn không thể không thốt lên cái tên quen thuộc: “Sivir”
“Biết cô ta?” – Razer nhìn cô gái ấy rồi nhìn John hỏi.
John gật đầu đáp: “Tất nhiên, cô ấy là một chiến binh cực kì mạnh mẽ đã cùng ta chiến đấu trước đây, nhưng sao bây giờ cô ấy lại đi làm cướp?”
“Ta thấy cô ta đẹp đấy chứ… nha… nha…” – Razer dùng cái ánh mắt của một kẻ đam mê sắc đẹp nhìn Sivir cười nói.
John thực bó tay với tiểu thú này, nó không nói thì thôi một khi đã nói thì toàn những chuyện quái gỡ.
Trở lại với tình hình bên dưới, bên phía thương đoàn liên tục chống trả, bọn họ có hai người hộ vệ, đều là những binh mạnh mẽ nhất của Demacia, đám cướp cho dù muốn cướp những xe hàng giá trị phía sau cũng không thể nào vượt qua được hai bức tường chắn mạnh mẽ này.
“Vô dụng” – Sivir tức giật quát lớn, cô nhảy xuống lạc đà, vũ khí của Sivir vô cùng đặc biệt, nó có thể tách rời cũng như gắn liền lại, một khi gắn liền lại thì không khác gì một chiếc bu – mê – răng.
“Vù vù…” – Sivir phóng chiếc bu – mê – răng về phía hai tên hộ vệ thương đoàn, một tiếng kooong vang lên, chiếc bu – mê – răng của Sivir bị cả hai dùng kiếm đánh lùi.
“Thủ lĩnh của bọn cướp là một cô gái sao? Quá mức xem thường bọn ta rồi” – Một tên trong số đó hừ lạnh lao vào, kiếm vung đến đầy uy lực chém thẳng vào đỉnh đầu của Sivir, thế nhưng cái danh hiệu “Nữ chúa chiến trường” không phải là thứ để lót mông mà ngồi, dễ dàng tránh được một kiếm của tên hộ vệ, chiếc Bu – mê – răng của Sivir tách ra làm đôi như hai thanh gươm.
“Phập” – âm thanh đáng sợ vang lên, mũi gươm của Sivir đâm xuyên qua bụng tên hộ vệ xấu số.
“Người anh em! … Chết đi!” – tên còn lại thấy người anh em của mình bị Sivir giết chết tỏ ra vô cùng tức giận, hắn ta cũng lao đến, kiếm vung lên liên tục, mỗi kiếm chém ra đều mang đầy sát ý đối với Sivir.
“Keng keng keng” – âm thanh binh khí va chạm, hoa lửa bắn ra liên tục qua sự ma sát của hai binh khí.
Núp sau một chiếc xe hàng, gã đoàn trưởng lấy từ trong người ra một khẩu súng ngắn, chỉa thẳng nòng súng vào người của Sivir, hắn ta định nhân lúc Sivir đang mải mê đánh nhau với tên hộ vệ mà lơ là phòng bị, nhân cơ hội đó mình ra tay đánh lén. Tuy nhiên, không may cho lão, cuộc chiến này còn có một nhân vật không mời mà đến khác, John ở bên ngoài quan sát hết tất cả hành động của lão ta….
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44