Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 24

Sáng hôm sau, cả trại lính tỉnh giấc và dùng bữa sáng. Họ vượt qua một thung lũng, tiến đến tòa thành của tên quý tộc Topo. Trước mặt họ là một tòa thành xây bằng đá trắng, nằm giữa một cánh đồng rộng. Xung quanh cắm chông tua tủa, gần tường thành có một con hào được đổ hóa chất xuống làm con hào sủi bọt, nước thì màu xanh lục. Công chúa Stella phát động tổng tấn công, tên và pháo được bắn qua lại ầm ầm.

Quân đội giáp đen nâng khiên, chầm chậm tiến về tòa thành, đi đầu là Aoshin đang tạo ra một lớp lá chắn phép thuật bảo vệ tất cả binh sĩ tiên phong. Chiếc xe công thành của họ đã chạm vào cổng thành. Họ đẩy khúc gỗ liên tục thật mạnh, thanh sắt cài cửa gãy đôi, quân giữ cửa bên trong ngã ngửa, Aoshin thu khiên, tuốt kiếm nhảy vào giữa lòng địch.

Thanh kiếm trong tay anh múa lên như gió bão, kẻ thủ đổ như rạ dưới chân anh. Xeseria niệm chú, bắn một luồng sấm sét vào tường thành, khiến nó sụp xuống, giờ đây quân Noxus có hai hướng tấn công thế gọng kìm, một do Aoshin dẫn đầu, một do Darius làm chỉ huy. Đến trưa, họ chiếm được tòa thành, nhưng tên quý tộc Topo thì chưa thấy đâu cả. Công chúa ngồi trên ngai mà Topo bỏ lại:

– Hắn bỏ trốn ư?! Thật hèn hạ! Nhưng chúng ta đã quét sạch miền Nam một cách dễ dàng. Chỉ còn lại Miền Bắc và các bộ tộc nổi loạn thôi!

Bỗng một kính trinh sát nhảy khỏi ngựa, quỳ trước mặt Công chúa Stella và Darius:

– Cấp báo!!! Theo các trinh sát, quân đội của quý tộc Topo đã tách ra làm hai, một tấn công vào sườn phải trung quân của ta, một chạy về phía bắc với kị quân!

Stella chém kiếm xuống nền nhà giận dữ:

– Hắn bỏ chạy lên phía Bắc hội quân với quân của tên phản quốc Rudolf sao!!! Thật bực quá mà!!

– QUÂN TIÊN PHONG!! Theo ta diệt giặc và truy sát tên Topo!!

Stella nhanh chóng dẫn đầu đội tiên phong tấn công nơi trung quân đang phòng thủ. Stella mặt biến sắc:

– O… Là Orc sao!!! Lũ man đồ tể man rợ sao lại ở đây được!!!

Trước mặt họ là một đoạn quân Orc dưới sự chỉ huy của một tên Orc cao to, cao gấp 3 lần người thường. Bọn Orc còn lại cũng to lớn, ít nhất là gấp đôi một người lính Noxus. Chúng vung chùy, đại đao quét tan từng tốp quân Noxus. Stella thúc ngựa, đội quân tiên phong lao tới. Một thanh đao ném thẳng vào con ngựa của Stella khiến đầu con ngựa rơi xuống, Stella ngã lăn dưới mặt đất. Một tên Orc túm lấy chân cô:

– Khà khà! Đàn bà!!!

Một cú bổ trời giáng chẻ hắn ra làm hai, Darius đỡ lấy Stella:

– Công chúa! Hãy cẩn thận, chúng thần sẽ lấy mạng ra để bảo đảm an toàn cho người!

– DARIUS CẨN THẬN!!! Một cái chùy to tướng vụt văng một tốp lính đang bảo vệ Stella, Darius ăn trọn cái chùy vào giữa người, văng ra xa. Bộ giáp trên người anh nát vụn, máu chảy bê bết. Aoshin nhảy tới, nâng khiên chắn đi cú đánh tiếp theo.

– Xeseria! Đưa Darius đến nơi an toàn! Ở đây ta lo được!

Nói thế nhưng Aoshin chưa chắc nắm phần thắng, bọn Orc này chắc hẳn là cảm tử quân câu giờ cho tên Topo bỏ chạy, giết hết chúng thì có thể nhưng sẽ là một sự hy sinh xương máu cực lớn. Thanh kiếm của anh lóe lên, chém đứt đôi một tên Orc. Anh đỡ công chúa Stella dậy:

– Công chúa không sao chứ?! Hãy mau lùi lại, công chúa chưa sẵn sàng đối đầu với chúng đâu!

Stella nghiêm mặt:

– Ngươi xúc phạm ta! Công chúa của chiến quốc sao lại sợ bọn quái vật ấy!

Aoshin ôm lấy Stella lăn qua một bên, một thanh đao to bản chém đổ 3 người lính Noxus… Aoshin đứng dậy:

– Tùy cô! Đừng làm vướng chân ta là được!

Thanh kiếm trên tay Aoshin tỏa ra nộ khí đỏ rực, anh nhảy tới chém một đòn cực mạnh, một vết nứt mở ra, một hàng quân Orc bị chẻ đôi. Stella đứng dậy, vận sức vào thanh kiếm, tham chiến hỗ trợ những binh sĩ khác. Sĩ khí quân Noxus yếu dần đi khi thương vong quá lớn. Một số chiến binh đã buông vũ khí, chân tay run lẩy bẩy không đứng vững…

Công chúa của họ chịu một vết thương sâu ở bả vai, tướng quân của họ đang trọng thương, không còn ai dẫn dắt họ nữa. Aoshin chặt đầu một tên Orc, quát lớn, lời nói của anh vang vọng, rót vào tai tất cả các binh sĩ:

– Ta sẽ CHẾT! Các người cũng sẽ CHẾT! Nhưng không phải hôm nay! Hôm nay chúng ta phải SỐNG! Chúng ta không SỐNG để TRỞ VỀ! Chúng ta sống để CHIẾN THẮNG!!! TIẾN LÊN!!! VÌ NOXUS!!

Binh sĩ Noxus như được tiếp thêm sĩ khí, họ tràn lên tấn công, Stella nhỏ lệ, người lính vừa mới gia nhập ít hôm vừa cứu giúp cả đội quân của cô… Anh ta dũng mãnh như một chiến thần. Một tia sét màu tím quét qua cắt đứt nhiều tên Orc trước mặt Aoshin.

– Aoshin! Em trở lại rồi đây!

Aoshin ngước lên, Xeseria đã trở lại.

– Xeseria! Hợp kích!!!

– VÂN LÔI SONG KÍCH!!! Hai người vận kình vào hai thần khí, họ bắn ra hai luồng năng lượng, chúng đan vào nhau, xé toạc đội hình quân thù trước mặt. Aoshin theo con đường đã mở, phóng đến chỗ tên Orc màu xanh dương to lớn, khác biệt hẳn với những tên Orc xanh lá thông thường. Anh chém thanh kiếm thẳng vào đầu hắn, hắn vung chùy chặn lại đường kiếm, Aoshin nhảy lùi lại, đôi tay anh run lên:

– “Sức mạnh gì thế này!!! Hắn mạnh quá ư!!!”

Aoshin sực nhớ tới tấm khiên… Anh nhảy cao lên trời, triệu hồi tấm khiên ở dạng nguyên bản, tấm khiên nặng nề được anh dậm xuống từ độ cao cực lớn… Tên tướng Orc giơ cây chùy lên để đỡ đòn. Aoshin vận sức tối đa vào tấm khiên:

– KHIÊN VÀNG NGÀN CÂN!!!

Cây chùy trong tay tên tướng Orc nát vụn, hắn quỳ xuống đỡ lấy tấm khiên vĩ đại kia. Mặt đất xung quanh biến thành một cái hố sâu do áp lực của tấm khiên thần. Aoshin gầm lên:

– Khuếch đại!!! Hãy biến mất đi!!!

Tấm khiên mở rộng, đâm sầm xuống đất… Aoshin thu hồi tấm khiên, tên Orc kỳ lạ kia nát nhũn dưới hố, bọn Orc không còn kẻ chỉ huy, nhanh chóng bị đánh bại. Tướng sĩ Noxus hân hoan trong niềm vui thắng trận, họ trở về kinh đô để ăn mừng, cũng như bổ sung quân lực. 3 ngày sau, đội quân trở lại kinh đô…

Trong bữa tiệc chiến thắng, công chúa Stella nâng cốc, ăn mừng chiến thắng cùng các binh lính. Cô chỉ tay vào Aoshin và Xeseria:

– Hai chiến binh mạnh mẽ này đã góp phần to lớn trong chiến thắng của chúng ta! Ngày hôm nay, ta sẽ phong chiến binh tiên phong đặc nhiệm Aoshin, lên chức Đội trưởng quân Tiên phong! Nữ chiến binh Xeseria làm Đội phó quân tiên phong!

Mọi người nâng cốc mừng chiến thắng và chúc mừng Aoshin và Xeseria đã đạt được vị trí mới. Bữa tiệc kéo dài đến nửa đêm… Aoshin đưa Xeseria say mềm về phòng, anh đứng hóng gió trên tường thành của pháo đài. Bỗng một bàn tay mềm mại, ấm áp đặt lên tay anh:

– Anh tên là Aoshin đúng chứ?! Cảm ơn anh đã giúp chúng ta rất nhiều trong lần chinh phạt này!

– C… Công chúa! Aoshin cúi mình, Stella đưa tay lên má Aoshin, kéo anh đứng thẳng dậy:

– Anh là người thứ 2 ngoài cha ta dám quát nạt ta đấy! Hôm nay ta giận lắm!

Aoshin cúi đầu:

– Xin lỗi công chúa! Là lỗi của tôi, tôi không nên quá vội vàng đánh giá thấp công chúa!

Stella nắm tay Aoshin:

– Không! Trước giờ ta chỉ chiến đấu với nhân loại bình thường, chưa bao giờ ta đối đầu với quái vật như hôm nay… Hôm nay không có ngươi và đại tướng, chắc ta đã… Stella lau đi giọt nước mắt đọng trên khóe mắt, cô cúi đầu trước Aoshin:

– Hãy dạy ta kiếm thuật! Ta chắc chắn nó sẽ giúp ta chiến đấu được với lũ quái vật đáng sợ ấy!

– Rất sẵn lòng thưa công chúa!

Và từ hôm đó, Stella được Aoshin dạy sử dụng kiếm thuật và cả phép thuật…

Vài ngày sau:

– Aoshin! Anh có khát không! Ta mang nước cho anh này!

Stella chạy xuống từ trên bậc thang đá xuống sân tập luyện. Xeseria rất ghen tị vì Aoshin dạy cho Stella mà bỏ quên cô. Aoshin vẫn không để ý cho tới khi:

– Cô gái của anh đang giận kìa! Hihi!!

Aoshin quay ra sau, Xeseria khoanh tay, dựa người vào tường, theo dõi anh. Aoshin cười tươi, hỏi cô:

– Em đang giận ư???

Xeseria phồng má, trề môi:

– Hứ! Ai thèm giận tên ngốc như chủ nhân!!

“Chủ nhân”? Xeseria xưng hô khác với mọi ngày, chắc chắn có gì xảy ra rồi. Theo tư vấn của một người đàn ông độc thân 30 năm, Aoshin mua một chiếc vòng cổ, một thanh kẹo sữa và một gói bánh quy khá lớn tới phòng Xeseria để xin lỗi. Anh gõ cửa…

– Chủ nhân vào đi!

Aoshin mở cửa bước vào, Xeseria ngạc nhiên:

– Chủ nhân mua mấy thứ này cho ai vậy!!!

– Tất nhiên là em rồi Xeseria! Xin lỗi vì mấy ngày nay đã không quan tâm đến em, em đừng gọi anh là chủ nhân nữa, khó nghe lắm!

Anh bóc thanh kẹo, hơi bóp miệng Xeseria rồi đút vào. Xeseria cố cựa quậy nhưng Aoshin khỏe hơn cô, thanh kẹo tan trong miệng cô, một vị ngọt, mùi thơm và ngậy của sữa lan tỏa trong miệng, Xeseria đỏ mặt:

– A… Anh cũng biết chọn đồ đó! Tạm bỏ qua…

Đợi Xeseria ăn hết thanh kẹo, Aoshin đưa tay lên má cô:

– Vậy em giận anh vì chuyện gì?!

Xeseria phồng má:

– Em không có giận!!

Aoshin véo nhẹ má cô:

– Hai chữ giận dỗi in trên mặt em nè!! Haha!!

Xeseria quay mặt đi chỗ khác:

– Vì… Anh dạy kiếm thuật cho công chúa mà không dạy cho em… Nên em… Ghen đó!! Aoshin ngốc!!!

Aoshin đưa hai tay ra, nắm chặt hai bàn tay Xeseria khiến cô đỏ mặt:

– Về cơ bản, kiếm thuật của chúng ta không giống nhau, kiếm thuật của em thiên về phép thuật, kiếm thuật của anh thiên về cận chiến. Kiếm thuật của em từ lâu đã vượt qua tầm hiểu biết của anh rồi… Và hơn nữa… Anh muốn em… Anh luôn muốn em là: “Sự tồn tại vượt xa hơn sự tưởng tượng của anh!”

Nói đến đây, Xeseria ôm chầm lấy Aoshin, cô khóc trong sự hạnh phúc:

– Vậy mà em cứ tưởng anh bỏ quên em, hóa ra là anh vẫn luôn nghĩ tới em!

Họ giữ như vậy một lúc, Aoshin đặt Xeseria qua một bên:

– Chiếc vòng này… Ừm… Anh đã chọn nó ở một cửa hàng, coi như anh xin lỗi vì mấy ngày nay đã không quan tâm nhiều đến em… Mong em nhận nó!

Xeseria mắt sáng lên:

– Đẹp quá!! Mau đeo cho em đi!!

Cô vén tóc, quay lưng lại để Aoshin đeo chiếc vòng cổ vào.

– Đẹp quá! Thích quá! Hihi!!!

– Anh nghĩ nó đẹp đến thế đâu!!! Anh chọn bừa đó!

Aoshin đâu biết rằng sự tồn tại của Xeseria đã là 500 năm, đây là lần đầu có người tặng một món quà cho cô nên cô rất thích thú. Aoshin đặt vào tay Xeseria một gói bánh:

– Em từ từ ăn nhé, muộn rồi anh phải về phòng đây! Sáng mai chúng ta sẽ đi thị sát miền Bắc đó!

– Tạm biệt anh, Aoshin! Chúc anh ngủ ngon!

– Em ngủ ngon nhé!

Aoshin bước ra, thở phào nhẹ nhõm…

Xeseria ngắm nghía chiếc vòng Aoshin tặng cô rồi thiếp đi…

Sáng hôm sau, công chúa Stella, đại tướng Darius, quân sư Swain cùng Aoshin, Xeseria và một vài lính trinh sát lên đường đi thám thính địa hình chiến trường. Họ đi đến đêm mới tới nơi, công chúa Stella cho mọi người nghỉ chân dựng trại. Giữa bữa ăn tối, Swain lên tiếng:

– Ngày mai là ngày “huyết nguyệt”, cũng là ngày trăng tròn và lớn nhất năm ở đây. Chúng ta sẽ nhân lễ hội “huyết nguyệt” này thám thính sâu vào miền Bắc. Chắc chắn chúng sẽ mở tiệc và lơ là cảnh giác…

Nét mặt Xeseria thay đổi, cô kéo Aoshin ra ngoài:

– Ngày mai là ngày huyết nguyệt! Em e là ma vương trong cơ thể anh sẽ thức tỉnh… Ngày mai anh hãy ở nguyên trong lều, tránh ánh trăng dù bất cứ điều gì xảy ra nhé!

Aoshin khẽ cười, anh xoa đầu Xeseria:

– Đừng lo, anh kiểm soát hắn được mà!

– Không, trước đây ý chí mạnh mẽ của anh có thể kiềm chế ma vương, nhưng giờ anh không có ký ức về quá khứ, chắc chắn hắn sẽ nhân cơ hội này chiếm đoạt cơ thể anh!

– Nếu em nói vậy, anh sẽ cẩn thận hơn!

Họ quay lại, dùng nốt bữa tối rồi đi ngủ. Aoshin nằm cạnh Xeseria, cô quay ra, đặt tay lên má anh:

– Anh có muốn biết thêm về quá khứ của em không!!!

Aoshin ngạc nhiên:

– Hả!!!

– X… Xin lỗi anh, thôi hãy quên nó đi!

Aoshin nắm lấy bàn tay trên má anh:

– Có! Anh muốn biết nhiều hơn về em!

Bàn tay Xeseria tỏa ra ánh sáng màu tím, hai người chìm vào giấc mơ ký ức của Xeseria.

Thể loại