Hai tay bóp chặt, nhào nặn đôi mông căng mọng của Kiều còn thân trên thì ép sát Kiều vào tường. Miệng thì hoạt động liên tục không ngừng nghỉ mà liếm khắp cổ, tai rồi khắp mặt Kiều, hơi thở phì phò của thằng thanh niên trai tráng bao trùm bầu không khí xung quanh mặt Kiều. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh và nằm trong dự tính của tên dâm tặc Quân khiến cho Kiều chỉ vừa chớm hiểu chuyện gì đang diễn ra thì đã mất dần đi ý thức.
Một chút ý thức còn sót lại của Kiều chỉ giúp nàng dùng hai tay yếu ớt đẩy tên ranh con ma quỷ ra nhưng sao thoát nổi. Mắt đảo nhanh khi gương mặt Kiều đang khẽ nhăn lại, hai mắt Kiều đã nhắm chặt. Buông tha đôi mông chín mọng của nàng hắn tóm lấy đôi tay đang giằng quẫy của nàng mà ép chặt vào tường. Đồng thời thân dưới cũng di chuyển mà ép Kiều chặt hơn, khúc thịt nhô lên qua lớp quần jean đâm chọc vào nơi sâu thẳm sung sướng nhất của Kiều. Tuổi xuân phơi phới của nàng đang dần trở lại cũng chính là khi cơ thể rạo rực của nàng trở nên mỏng manh yếu ớt nhất. Kể từ tối qua khi lén nhìn thấy cuộc mây mưa của Vũ và Ngọc thì nàng đã gần như không chịu nổi rồi, vậy nên chỉ cần có ai đó khẽ lay động thì cơ thể nàng khác nào nắng hạn hỏa diệm sơn gặp mưa lớn chứ.
Toàn thân nàng đã bắt đầu mềm nhũn, đôi mắt gian tà của thằng dâm tặc nào bỏ qua điều đó. Nụ cười man trá khẽ nở trên gương mặt dâm dục quá độ, ý đồ của hắn đang thành công mỹ mãn và người đàn bà hấp dẫn trước mặt hắn sẽ là một mũi tên trúng ba mục đích. Một là thỏa mãn thú tính của hắn, hai là lợi dụng Kiều mà kiểm soát gia đình Vũ, và quan trọng nhất là trả mối thâm thù với Vũ mà hắn chưa khi nào quên đi trong cái đầu bẩn thỉu nhem nhuốc của mình.
Nhanh tay hắn tuột phăng chiếc khóa quần jean mà lôi con cu bóng nhẫy ra đâm chọc qua lớp vải đã ướt đẫm dâm thủy của Kiều. Như bừng tỉnh hai mắt nàng chợt mở ra, miệng ú ớ… ứ ứ nhưng rồi lại kiệt sức.
Bên ngoài Hồng đã chứng kiến tất cả, thất vọng ê chề vì cô ta vẫn nghĩ quả thật hắn có tình ý thực sự với mình. Còn lại giờ đây chỉ là sự khinh rẻ đối với một thằng ranh con mất dạy, cô chủ động muốn tìm hắn mà xin lỗi và còn đinh ninh sẽ dâng hiến cái lồn tươi mát này lên cho hắn mà chuộc tội. May thay cô còn kịp nhận ra điều gì còn một ly sai chuẩn, ngẫm lại thì cô thành ra dâm dật như thế này cũng bắt nguồn từ thằng tiểu dâm tà này mà ra.
Không chỉ mình cô, đứa con gái thân yêu cũng bị nó chiếm đoạt không thương tiếc, vậy mà không hiểu tại sao cô còn có thể mang tâm trí dâng hiến cho một kẻ đã làm hại cả cô và con gái mình kia chứ. Nỗi nhục nhã và hối hận bắt đầu xâm chiếm cái đầu của cô, trừng mắt lên cô thề sẽ tránh xa tên khốn nạn này từ giờ và mãi mãi không để hắn đến gần gia đình nàng nửa bước. Đang mải mê miên man với những dòng suy nghĩ mông lung thì tiếng thét lớn của thằng Quân đã lôi Hồng về với thực tại. Ngoảnh đầu nhìn lại cô không tin vào mắt mình với cảnh tượng đang diễn ra, thằng Quân nằm sõng soài trên đất còn bên trên là cái Ngọc và thằng Vũ đang bừng bừng sát khí.
– Thằng chó chết, hôm nay mày tới số rồi.
Vũ vừa nói và lao tới mặc Ngọc tìm cách ôm lấy.
Cái góc kín nơi hành lang này ít người để ý tới bỗng lùm xùm ầm ĩ lên khi không ai có thể ngăn nổi Vũ trút lên đầu thằng Quân cơn thịnh nộ này. Nhìn thấy Kiều đang ôm mình nơi góc tường mà khóc khiến cho Vũ không nuốt trôi cục hận này. Bảo Ngọc đưa Kiều xuống dưới còn để hắn ở lại, mọi người trong tầng viện đã bắt đầu xúm xít chạy ra, nhìn thấy cảnh tượng đó Ngọc không còn cách nào khác phải dìu Kiều đi trước dù rất sợ Vũ gây ra chuyện lớn gì đó. Ở lại, Vũ tóm lấy tóc của Quân mà giơ lên:
– Chuyện này mày chưa xong với tao đâu, thằng chó.
Hai mắt đỏ ngầu ngập tràn sát khí của Vũ khiến thằng Quân lần đầu trong đời có cái cảm giác tử thần ngay trước mặt khiến hắn cứng đờ người mà không chút phản kháng. Sự sợ hãi của hắn lộ rõ trên khuôn mặt be bét đòn do Vũ gây ra. Nhìn thấy cục thịt lồi ra khiến Vũ không nén nổi giận dữ:
– Tao hủy cái này của mày xem mày còn đi hại được ai nữa.
Tất cả mọi người có mặt đều kinh sợ với khung cảnh trước mặt. Ai nấy cũng đều la lên thất thanh thì cũng là lúc một bóng người lao ra từ đám đông mà hét lớn.
– Anh Vũ ơi! Em xin anh… huhuhuhu…
Từ trong đám đông Vy chạy ra nhưng chỉ kịp lao tới ôm lấy chân của Vũ mà giảm nhẹ đi lực từ cú đá trời giáng từ Vũ phát ra. Đó có lẽ còn là phước của gia đình hắn khi nhờ có Vy mà hắn còn giữ lại được cục thịt của mình. Ngoảnh xuống Vũ nhìn thấy con bé Vy nằm sõng soài ra đất, nước mắt rào rào chảy ra nhưng miệng thì vẫn không ngừng:
– Em xin anh tha cho anh của em. Huhuhuhu…
Nước mắt của một người phụ nữ như kéo Vũ về với hiện tại. Hai mắt bắt đầu dịu trở lại, sát khí cũng từ từ tan biến. Thần trí đã ổn định, Vũ đỡ con bé Vy dậy mà lau nước mắt cho nó:
– Nín đi, anh dừng lại rồi.
Nhìn thấy gương mặt hiền hòa của Vũ đã trở lại, bỗng nhiên Vy òa lên mà khóc nức nở hơn “huhu… hự hự… huhu”
Còn về thằng Quân, cái cảm giác hãi Hùng trong nó vẫn chưa thể lắng xuống. Lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy nỗi nhục nhã u ám bao quanh mình. Hắn hận Vũ thấu xương tủy, lấy hết can đảm mặc lại quần khi thân thể đã no đòn của Vũ:
– Mày sẽ phải trả giá rất đắt cho chuyện này.
Vũ đã vừa quay đi để xuống xem tình hình Kiều và Ngọc ra sao. Nghe thấy câu nói của tên cầm thú mọi rợ Vũ chợt dừng bước trong tích tắc nhưng không ngoái nhìn lại. Chỉ tích tắc đó thôi cũng đã đủ khiến thằng Quân sợ đến vợ mặt tái mét mặt mày vào, nhưng may cho hắn là Vũ lại tiếp tục bước mà không trở lại. Vì bảo vệ Kiều, từ một thằng Vũ còn thơ dại bú sữa nhưng hôm nay chàng đã thật sự thay đổi để trở thành một “người đàn ông” theo đúng nghĩa.
Lao nhanh xuống cổng viện tìm Kiều và Ngọc, cả hai đã bình tĩnh trở lại đang nép mình trong phòng bảo vệ. Vũ chạy xuống nhìn thấy Kiều mà chua xót bi ai, chưa khi nào chàng bắt gặp cảnh tượng nàng nước mắt ngược xuôi vì bị một gã đàn ông lợi dụng. Chàng hiểu nàng đã thay đổi thật rồi và chợt râm ran hạnh phúc vì điều đó.
– Mình về nhà thôi mẹ.
Lời nói của Vũ nhẹ nhàng mang đầy sự yêu thương ngọt ngào và tình cảm cùng cánh tay dang ra khiến cho Kiều ngỡ ngàng trước những gì đang diễn ra. Không còn là thằng Vũ nhỏ dại gần hai chục năm qua, hiện lên trong sâu thẳm đôi mắt ấy là niềm tin mạnh mẽ, là chan chứa tình cảm bao la và từ trong đôi mắt ấy nàng cảm nhận được sự yên bình hạnh phúc. Bất chợt giọt nước mắt hạnh phúc buông rơi, khóe mắt mỉm cười rạng rỡ và Kiều đã quên đi tất cả để trở về bên Vũ.
Gửi lại xe ở viện để mai tự mình tới lấy, Vũ gọi taxi để hai mẹ con đưa Ngọc về nhà rồi mới về, vì giờ đã muộn rồi mà chàng lại không muốn xa Kiều lúc này dù chỉ là một phút. Về tới cửa nhà Ngọc, Vũ xuống xe để tiễn Ngọc vào nhà.
– Từ nãy tới giờ, Ngọc thấy Vũ khác lắm!
– Khác thế nào vậy Ngọc?
– Ờ thì, thì thấy Vũ như lớn hơn í.
Hai mắt đăm chiêu, chàng đang nghĩ ngợi điều gì đó.
– Ơ, sao Vũ không nói gì?
Nắm chặt tay Ngọc, Vũ nhìn thẳng vào mắt Ngọc mà nói đầy tự tin:
– Anh cần phải mạnh mẽ, phải trưởng thành để bảo vệ những người con gái mà anh yêu thương.
Lại một lần nữa, nhưng lần này không phải Kiều mà là Ngọc bất ngờ với những gì thốt ra từ miệng của Vũ. Không tin vào những gì mà mình vừa mới nghe được, một thoáng ngạc nhiên rồi gần như ngay lập tức Ngọc đưa một tay lên trán Vũ mà cự nự:
– Vũ ơi! Ngọc thấy sợ sợ Vũ à, Vũ có làm sao không?
Ánh mắt trìu mến hiền từ Vũ ôm Ngọc vào lòng xoa dịu:
– Anh trưởng thành rồi, kể từ giờ anh sẽ lo lắng cho em, không để ai bắt nạt em nữa.
Câu nói ấm áp cùng những gì Vũ thể hiện đã làm cho con tim Ngọc êm dịu thanh bình. Ôm chặt Vũ mà nàng chẳng muốn rời xa cái giây phút như ngừng lại, giây phút của bình yên này. Nhưng rồi Vũ khẽ nhích Ngọc ra:
– Em vào nhà đi, mai mình gặp. Anh còn phải về với mẹ nữa.
Vũ thay đổi thật rồi, lời nói cũng như cử chỉ đã khác hoàn toàn so với trước đây. Ngọc cũng cảm thấy hạnh phúc vì điều đó, thời khắc này Ngọc chỉ muốn ôm Vũ thật chặt để tận hưởng cái cảm giác yên bình êm ái này.
Đặt lên môi Ngọc một nụ hôn ngọt ngào và rồi lời tiễn cũng đến:
– Em vào nhà đi, chờ em khóa cửa xong anh quay ra taxi.
– Vâng, anh đưa mẹ về cẩn thận nhé. Tí nữa nhắn tin cho em.
Chẳng biết từ khi nào, Vũ và Ngọc đã đổi cách xưng hô nhưng cả hai lại không cảm thấy gì làm lạ lẫm cả. Có lẽ sự đổi thay trong con người Vũ đang dần thay đổi tất cả những gì xung quanh anh. Chờ cho Ngọc vào nhà xong Vũ đi nhanh ra taxi và ngồi vào bên cạnh mẹ:
– Mẹ chờ có lâu không?
Một chút hờn dỗi, một thoáng chút ghen tuông lợn lên trong ánh mắt của Kiều nhưng rồi nàng không muốn làm con phải bận tâm ngay lúc này. Có gì lát nữa để về nhà rồi nói:
– Không, có xíu hà. Thôi mình về nha!
– Chạy đi bác tài ơi!
Không lâu sau cả hai đã về tới gần cửa nhà, đường phố đã vắng lặng đi nhiều chỉ thi thoảng mới có xe qua lại. Cách nhà chừng trăm mét thì Vũ bảo bác tài dừng xe lại và thanh toán tiền.
– Ơ! Chưa về tới nhà mà Vũ.
– Mẹ cứ xuống xe đi, con muốn đi dạo cùng mẹ một chút.
Tối hôm nay đã không biết mấy lần Vũ khiến Kiều ngạc nhiên, sống tới mấy chục năm nay ở đất thị thành này nhưng chưa khi nào nàng được gọi là đi dạo cho đúng nghĩa cả. Hơn thế nữa, hôm nay đi bên cạnh Vũ làm cho nàng cảm thấy an tâm hơn khi nào hết. Quên hết chuyện đời phía sau lưng, thời khắc này nàng không muốn nó trôi qua, nàng muốn nâng niu nó làm kỷ niệm trong cuộc đời.
– Vũ à! Nay con lạ quá, nhưng bên con mẹ thấy yên bình lắm.
Một thoáng chốc trầm tư, Vũ kéo Kiều ngồi xuống mà tựa đầu vào vai mình rồi nói:
– Giờ mẹ còn biết trông cậy vào ai? Chỉ còn có Vũ thôi, Vũ không mạnh mẽ để bảo vệ mẹ thì lấy ai ra bảo vệ mẹ nữa.
Những tiếng nhạc ấm áp mà Vũ mới rót vào tai Kiều khiến nàng như ngây ngất trong hy vọng về ngày mai tươi sáng. Vậy là nàng đã có thể làm lại cuộc đời, kể từ nay nàng không còn sợ mất Vũ nữa. Tựa đầu vào đôi vai chắc nịch của đứa con đã lên tuổi mười tám, đã nuôi nấng nó biết bao nhiêu nhưng giờ thì nó đã lớn thật rồi. Suy nghĩ cũng theo đó mà chín chắn hơn, nàng vui vì giờ đây nàng đã có mục tiêu để sống. Nàng sống là để hy sinh tất cả vì Vũ, vì đứa con mà nàng coi trọng hơn tất cả thứ gì trên đời, kể cả chính bản thân nàng.
Một phút, hai phút rồi năm phút trôi qua. Cả hai ngồi đó, dưới gốc cây cổ thụ ven đường mà tận hưởng cái không khí trong lành của buổi ban đêm sài thành. Giờ phút này Kiều như muốn trải hết tấm lòng mình với Vũ, giờ đây đối với nàng Vũ không chỉ đơn thuần là một đứa con thơ nữa rồi vì bất giác nàng nhớ lại cái cảm giác bất lực khi thằng khốn nạn Quân sờ vào người nàng nhưng nàng không sao phản kháng.
– Vũ à, có điều này mẹ định tâm sự với Vũ. Nhưng Vũ phải hứa không được giận, không được coi thường mẹ nha!
– Ừm, Vũ không giận đâu.
– Giờ đối với mẹ chỉ có một mong mỏi duy nhất là gia đình mình được đoàn tụ êm ấm như xưa. Có Vũ, có chị Lan và em Ly nữa. Bốn mẹ con mình được hạnh phúc sum họp thì mẹ chẳng còn mong muốn gì nữa.
– Ừm, Vũ sẽ làm được mà. Mẹ đừng lo.
Vừa nói Vũ vừa vuốt ve mái tóc của mẹ.
– Nhiều khi mẹ hận bản thân mình lắm, chuyện trước kia đã là quá khứ rồi. Nhưng giờ không hiểu sao nó cứ đeo đuổi mẹ mãi không thôi. Không phải mẹ thèm khát ở bên những thằng đàn ông kia, nhưng mỗi khi bị chúng nó lợi dụng thì mẹ lại mềm nhũn người ra mà không chút phản kháng. Mẹ… mẹ…
Hiểu những gì mẹ muốn và khó nói, Vũ lấy tay chặn miệng mẹ lại:
– Vũ hiểu hết mà, Vũ không còn giận mẹ nữa đâu. Chỉ là Vũ không muốn thấy mẹ trong vòng tay của bất kỳ một thằng đàn ông nào nữa. Chỉ cần mẹ chủ động với ai đó thêm một lần nữa thì Vũ sẽ rời xa mẹ ngay lập tức.
Lời nói đanh thép của Vũ như một bản án mà nếu Kiều không thực thi thì trước mắt Kiều sẽ chính là địa ngục không lối thoát. Một chút e sợ rồi cũng qua nhanh, Kiều chủ động pha trò để phá đi bầu không khí đang hơi căng cứng.
– Mẹ sẽ không chủ động rơi vào vòng tay ai nữa. Mẹ thề mẹ chỉ rơi vào vòng tay một người thôi.
– AA, là ai? Vũ bắt đầu căng thẳng…
Khúc khích… Kiều che miệng cười mà khoái trí.
– Còn ai vào đây, đang ôm người ta rồi còn gì. Hihi…
– Aaa dám quê Vũ này. Cho chít, cho chít…
Hai mẹ con chạy tung tăng trên phố hồn nhiên như những tháng ngày xưa cũ. Lúc này đây, Kiều thấy cuộc sống bỗng tươi đẹp hơn khi nào hết. Tới gần cửa cổng, Vũ lôi mẹ ngồi xuống nghỉ cho hết mệt.
– Vũ à, bao nhiêu năm rồi mẹ mới lại vui thế này.
– Mẹ sẽ còn vui hơn nữa. Vũ sẽ làm mẹ vui hơn.
Khóe mắt biết cười của Kiều rộn ràng lên, nàng lấy tay vuốt tóc xuống cho con và nói:
– Nay Vũ có muốn hôn mẹ không?
– Có, có chứ, mẹ cho Vũ hả?
– Ừm!
Hai mắt Kiều nhắm lại, đôi môi cháy bỏng khát khao giương lên chờ đợi.
Vũ nhẹ nhàng vuốt mái tóc Kiều ngược ra sau, dùng tay luồn qua khe cổ mà nắm lấy cổ Kiều rồi từ từ đặt lên môi Kiều một nụ hôn êm ái mà đê mê lãng mạn. Tới khi dứt:
– Vũ học ở đâu kiểu hôn ấy vậy? Hôn kiểu Pháp phải không?
– Vũ không biết, với Ngọc… Vũ cũng chưa bao giờ hôn thế cả. Nhưng… thích thật hihi.
Sự bẽn lẽn của Vũ như những ngày bé ấu đã một thoáng lướt về làm Kiều thấy vui vui, lâng lâng ngây ngất vì nàng đã biết bên mình Vũ thực sự rất vui. Khi lãng mạn âu yếm qua đi, ánh đèn sân chẳng vẳng qua khung cửa sắt lớn làm Kiều chợt nhớ tới Lan.
– Vũ à, hôm nay mẹ nhìn thấy sau lưng Lan có một hình xăm. Bốn ngày trước khi mình đi về quê thì Lan đâu có hình xăm nào. Mấy ngày nay nó ở nhà vậy thì nó đi xăm lúc nào?
– Mẹ à, Vũ tin chắc đây không phải chị Lan đâu. Khẳng định 100% đó.
– Sao Vũ lại dám khẳng định như thế? Mẹ cũng đang nghi ngờ nhưng chưa dám chắc.
– Mẹ tin Vũ, tin cả mẹ nữa đi. Đây không phải chị Lan. Con dám khẳng định đó.
– Ừm, mẹ tin Vũ. Thế vậy thì cái Lan đâu mất rồi.
– Mẹ yên tâm đi, lúc con đi tìm mẹ thì ông ba đang chăm sóc chị. Nếu có gì thì chắc ông ba sẽ biết, mà ổng vậy chứ thực ra thương con với chị lắm. Mẹ đừng lo…
– Ừm, mẹ biết rồi.
– Nếu con đoán không nhầm, thì cái cô Lan giả tạo này do ông Ba cử đến ly gián mẹ con mình. Nếu vậy thì mẹ con mình thử đóng kịch xem ổng định làm gì.
– Ừm, mẹ nghe theo Vũ hết.
Hai mẹ con mở cửa đi vào nhà khi mọi chuyện đã được giãi bày hết. Căn nhà im phăng phắc ngoài những tiếng điện hay tiếng tủ lạnh nhè nhẹ kêu. Bước lên phòng Lan thì thấy phòng chốt cửa trong và đã tắt đèn thì chắc cô Lan giả này đã say giấc nồng rồi. Rảo bước lên phòng Vũ, Kiều cùng Vũ bước vào:
– Vũ ơi nay mẹ ngủ chung với Vũ nha.
– Hihi, mẹ có muốn không ngủ thì Vũ cũng không cho mẹ đi đâu hết.
Một thoáng tinh nghịch hiện lên trong ánh mắt Kiều, hôm nay nàng nhất định phải cho anh chàng mới lớn này khổ sở thì thôi.
– Để mẹ về phòng lấy quần áo để tắm nha.
– Ừm, mẹ đi đi.
Trong khi mẹ về phòng bận đồ, thì Vũ cũng lao mình vào nhà tắm mà xối trôi đi mệt mỏi của cả một ngày dài đã qua. Ngồi trong bồn tắm Vũ suy nghĩ lại những gì diễn ra, chàng sắp xếp lại trong đầu rồi suy tính cho những ngày kế tiếp. Khi xong xuôi ổn thỏa trong đầu thì chàng bước ra khỏi nhà tắm, khi vừa mở cánh cửa ra thì:
– A… a… a.
Cả Kiều và Vũ đều la lên oa óa…
Thì ra vì quá vội vào tắm mà Vũ quên không mang khăn tắm vào, khi trở ra thì tình cảnh trớ trêu thay, Vũ trong tình trạng không mảnh vải che thân. Tất cả cứ lồ lộ ra trước mắt Kiều làm cả hai la lên thất thanh. Nhanh nhẹn Kiều lao tới dùng tay bịt miệng Vũ lại:
– Ư… ư sao mẹ lại ở đây? Không phải mẹ về phòng tắm rồi sao?
– Thì mẹ tắm ở đây chứ ở đâu? Thôi lẹ lên ra bận đồ đi để mẹ vào tắm.
– Thì… thì mẹ lấy giùm Vũ khăn tắm trong tủ đi.
Vũ ấp úng trong khi mặt đỏ như trái gấc, hai tay thì cố làm sao che đi cái bộ phận cứ lồi ra ấy nhưng không che cho nổi vì nó đang Hùng dũng mà chĩa ra như cây kiếm vậy.
Không nhịn được cười, Kiều bịt miệng lại vì sợ Vũ e thẹn:
– Sư cha anh, thấy hết rồi còn ngại nữa. Hihi…
– Mẹ, không biết đâu. Mẹ vào tắm mau đi.
Mang khăn tắm qua cho Vũ trên đường vào nhà tắm Kiều tinh nghịch tiện tay lướt qua bao quy lộ ra trên đầu tay Vũ làm chàng giật thót cả người mà nảy lên.
– Con, con làm sao thế? – Kiều tinh nghịch hỏi xoáy…
– Không sao, không sao. Mẹ vào tắm đi, nhanh lên.
– Thì vào đây, gấp gì. Muốn vô chung với mẹ hả? Hihi, lớn rồi chứ không còn bé bỏng gì đâu nhé.
– Ai thèm.
Vũ chưa kịp nói xong hết câu thì Kiều đã lắc mông đi vào nhà tắm mà chốt cửa lại. Nằm trong bồn tắm Kiều suy nghĩ lại một ngày dài vừa trôi qua. Thằng Quân đốn mạt, mình đã giúp mẹ nó thế mà nó dám giở trò với mình. Rồi Kiều nhớ lại cái cảm giác khi thằng Quân nghịch ngợm mình, dù đúng là căm hận nó thật nhưng phải thú nhận rằng nàng cũng đang rất thèm khát được làm tình. Cơ thể rạo rực bốc lửa của nàng đã gần như tới đỉnh điểm chịu đựng đối với nàng rồi.
Bao tháng qua nàng không được làm tình một lần nào, lần với Tiến hay thằng Quân đều không đâu tới đâu lại càng làm nàng khó chịu, ngứa ngáy hơn. Rồi lại vừa rồi, nhìn thấy con cu hùng dũng của thằng Vũ, nay nàng mới thực sự để ý là thân hình của thằng Vũ cũng nở nang, lại cao to và nhất là sao con cu của nó lại to và dài thế không biết. Bảo sao cái Ngọc khi làm tình với nó là cứ không dứt ra được rên la ầm nhà ấy.
Nghĩ tới đó, vô thức nàng đã đưa tay di di cái lồn của mình như người đang thủ dâm mà nàng không biết. Cảm giác ập về, cái râm ran nắng hạn đang khao khát cháy bỏng hơn khi nào hết. Nàng đang rất cần một con cu ngay lúc này nhưng ở đâu ra. Nghĩ vậy nàng lại thở dài vì đã hứa với Vũ là sẽ không rơi vào vòng tay của bất kỳ một người đàn ông nào nữa. Nàng sợ rằng mình sẽ không làm được, tới lúc đó nếu Vũ biết thì nàng chắc chỉ có tìm con đường chết.
Lại thở dài nhưng rồi nàng chợt chồm người lên như nghĩ ra gì đó. Hay là, hay là… nàng tự nhủ, hôm trước mình có thấy cái Ngọc và thằng Vũ làm tình. Hay là chỉ cần thằng Vũ không nhét chym vào quan hệ thì là được rồi, mình đành phải chấp nhận ở mức này vậy. Đã quyết, nàng bước chân ra khỏi bồn, lau khô người, sức một chút thoang thoảng nước hoa quyến rũ và không bận cả quần lẫn áo lót mà chỉ mặc một chiếc váy ngủ hai dây màu đỏ đầy quyến rũ.
Ra khỏi nhà tắm, gương mặt tươi như hoa của Kiều làm Vũ cũng vui lây.
– Mẹ vui lắm phải không?
– Ừm, có Vũ bên mẹ thì không bao giờ mẹ buồn. Mẹ thương, mẹ yêu Vũ nhất. Hai tay áp hai má Vũ Kiều dồn tới hôn chụt một cái rồi rút miệng ra ngay làm Vũ đuổi theo hụt hẫng.
– Mai là chủ nhật rồi, Vũ có phải đi học không?
– Không, mai Vũ được nghỉ cả ngày lận.
– Ừm, vậy mai ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, mẹ sẽ làm mấy món thật ngon tầm bổ dưỡng sức cho Vũ nha.
– Whoa. Được thế thì còn gì bằng.
– Thế nay có mệt không? Mà đánh nó có bị đau tay đau chân không đưa mẹ bóp cho.
– Không, hết mệt rồi. Trai trẻ mà, hihi. Còn thằng í thì đánh nó thế chưa thấm. Vũ còn dư sức mà bóp vai cho mẹ đây này.
– Eo, khỏe thế á, Vũ nói dóc, Vũ nói dóc. Từ giờ mẹ sẽ gọi Vũ là Vũ nói phét. Hihi…
– Ai nói dóc nào? Mẹ lại đây Vũ bóp vai cho.
– Ơ, làm được thật sao?
– Mẹ nói nhiều quá à, lại đây đi.
Tiến sát đến gần Vũ…
– Thôi Vũ ngồi ở trên giường đi, mẹ ngồi ở dưới vừa tựa lưng vô giường được mà Vũ khỏi phải cúi xuống cho mệt.
– Ừm, mẹ ngồi xuống đây.
Ngồi xuống nền nhà lọt vào giữa khe háng Vũ còn Vũ thì ở trên giường mà bóp vai cho mẹ.
– A… a… thoải mái quá, thích thật đấy.
– Nếu mẹ thích thì sau này ngày nào Vũ cũng bóp vai cho mẹ nha.
– Xạo quá đi chàng ơi, chàng làm nổi không đó?
– Sao không nổi.
– Được rồi, để xem tay nghề thế nào, có tiến bộ gì không.
Mải nói chuyện tới giờ Vũ mới để ý thấy mỗi lần chàng bóp vai cho mẹ thì chiếc váy lại trùng xuống một chút, từ trên giường nhìn xuống phía dưới qua cổ áo rộng gần như Vũ đã thấy toàn bộ ngực của Kiều, thậm chí thấy cả hai đầu ti nữa. Điều đó làm Vũ bắt đầu đỏ mặt, máu bắt đầu nóng hơn và hơi thở đôi chút nặng hơn bình thường. Nhưng biểu hiện rõ nhất là con cu không ai mách bảo mà tự nhiên thẳng đứng qua chiếc quần đùi khi Kiều khẽ nhích lại thì đầu đã đập trúng chym của Vũ khiến chàng đỏ bừng mặt vì ngại.
Phía dưới Kiều cũng đã nhận ra những sự kích thích mình dành cho Vũ, khi vô tình đầu đập trúng cái gì đó nhọn nhọn, cứng cứng thì Kiều nhận ra ngay là cu cậu cũng đã rất nứng rồi. Nụ cười tinh nghịch khẽ hiện trên môi Kiều, được đà nàng càng lấn tới. Ngã đầu ra phía sau, cặp vú đã bắt đầu cương cứng nhô cao hẳn lên khỏi chiếc váy, khẽ lắc cái đầu thì nàng đã dễ dàng đụng chạm khiến con chym của Vũ cứ nảy tưng tưng bên trong chiếc quần đùi bé nhỏ.
– Ôi! Thoải mái thật đấy, đỡ mệt gần một nửa rồi, hihi…
– Thế mẹ mệt ở đâu nữa để Vũ bóp nốt cho.
– Ừm, mẹ yêu Vũ quá nha.
Chụt, lại là một nụ hôn chớp nhoáng khiến đầu óc Vũ ngày một xoay như chong chóng.
– Giờ Vũ bóp đầu cho mẹ nha. Để mẹ gối đầu lên đùi Vũ.
– Ừm, mẹ lên đây.
Kiều nhanh chóng nhảy lên giường mà nằm gối đầu lên đùi Vũ. Ở cái tư thế này gần như toàn bộ nét đẹp của Kiều được phô hết ra, khẽ nhích chân lên thành hình chữ v thì chiếc váy ngủ tụt ngược lên tới đùi để lộ ra cặp đùi non trắng phóc đầy gợi dục. Vừa bóp đầu cho mẹ mà mắt Vũ cứ dán chặt vào cặp đùi non quyến rũ, rồi ánh mắt lia dần lên trên.
Phải công nhận là Kiều có thân hình thật sự cân đối, dù đã ở cái tuổi tứ tuần rồi nhưng chưa hề thấy nàng có dấu hiệu xuống sắc. Eo vẫn rất thon, cặp tuyết lê chỉ hơi xệ đi đôi chút nhưng vẫn căng tròn đầy sức sống. Nhìn thẳng từ trên xuống Vũ cứ như ngây dại đi trước vẻ đẹp của Kiều. Đánh nước bọt ực một cái rõ to, thần trí của Vũ đang xoay vòng vòng, chàng không hề để ý mà quên mất cậu nhỏ của mình đã rỉ nước làm rỉ ướt chiếc quần đùi.
Vì ở nhà Vũ cũng không mang quần nhỏ mà chỉ mặc quần đùi cho thoải mái khi đi ngủ. Nhưng hôm nay thói quen ấy đang biến Vũ thành anh chàng quê một cục chính hiệu. Con cu lổm ngổm chĩa dậy như muốn chọc thủng cả chiếc quần đùi mà chui ra. Vũ tự nhủ, mẹ đẹp thế này bảo sao thằng nào nhìn thấy cũng hau háu muốn ăn thịt mẹ. Đúng là không trách mẹ được. Mải mê ngắm Kiều, ngón tay Vũ lần bóp xuống mặt Kiều từ lúc nào không hay.
– A, đau mẹ.
Tiếng kêu của Kiều làm Vũ sực tỉnh mộng mị:
– A, con xin lỗi, con lỡ tay.
Nhìn điệu bộ rối rắm của Vũ, Kiều biết Vũ đang quay cuồng như thế nào rồi.
– Đây… bóp cả thái dương cho me nha.
Kiều nói rồi nằm úp hẳn mặt vào phía trong đối diện ngay kề với con chym Vũ, nàng há hốc mồm ra nhưng kịp may không la lên khi nhìn thấy khẩu súng của Vũ đang như chuẩn bị lên nòng bắn vậy. Tinh nghịch bất ngờ nàng nhổm dậy mà tay không quên vuốt lướt qua con chym Vũ làm chàng lại giật nảy mình lên. Ngồi đối diện với Vũ, Kiều vươn vai làm lộ ra hai khe nách đầy kích thích, mắt nàng ti hí nhìn Vũ thì biết ngay chàng ta mắt cứ dán chặt không rời khỏi thân thể nàng.
Vươn tay choàng qua cổ Vũ, mùi hương thoang thoảng của sữa tắm và nước hoa quyện nhẹ lại càng làm đầu óc Vũ mê man hơn nữa. Lần này thì không phải phớt qua, mà là Kiều đặt lên môi Vũ một nụ hôn cháy bỏng đầy khao khát. Như không kìm nén thêm được nữa, Vũ choàng ôm lấy Kiều ép chặt vào mình mà hôn ngấu nghiến – một nụ hôn đầy sắc dục. Nhưng chưa đủ, Kiều còn muốn Vũ chịu cực hình thêm chút nữa. Vùng vẫy đẩy Vũ ra không được, Kiều đấm Vũ thùm thụp khiến chàng chợt tỉnh lại mà buông Kiều ra.
– Khiếp quá, ở đâu kiểu hôn ấy thế? Anh định ăn thịt tôi đấy à?
– Không, không có, Vũ không có…
– Hihi, mẹ trêu Vũ thôi. Mẹ biết Vũ thương mẹ lắm mà. Vũ còn đủ sức matxa cho mẹ không?
– Dĩ nhiên là còn rồi, Vũ có mệt gì đâu. Mẹ nằm ra đi.
– Ừm, để mẹ nằm nha.
Kiều tựa đầu lên gối mà nằm dài ra giường để Vũ matxa, đấm lưng.
– Mẹ ơi, cái váy nhung này nó trơn quá, matxa không nổi.
– Ơ, vậy à. Thôi vậy cũng được rồi, mẹ gần hết mệt rồi. Vũ yêu của mẹ nghỉ đi, mẹ yêu Vũ nhứt nhứt.
– Ơ, mẹ để Vũ matxa nốt cho hết mệt đi đã rồi hãy ngủ.
– Thôi thế được rồi, Vũ giỏi lắm.
– Không được, để Vũ matxa xong rồi mẹ hãy ngủ. Vũ không muốn mẹ còn mệt mà đi ngủ.
– Hi, Vũ yêu hiếu thảo quá, nhưng…
– Nhưng cái gì hả mẹ?
– Cái này không nói được.
– Mẹ không nói từ mai Vũ giận mẹ, không nói chuyện mẹ nữa.
– Thôi, thôi mẹ xin. Khiếp, lớn tướng rồi mà còn nũng nịu như em bé í.
– Hihi. Nụ cười hồn nhiên trở lại trên gương mặt Vũ. Nhìn lúc này chàng thật chẳng khác nào một anh chàng khờ khạo, từ quê mới lên tỉnh thám hiểm vậy.
– Mẹ nói đi xem nào.
– Hic, cái này mẹ ngại lắm.
– Ngại gì chứ, mẹ con mà ngại gì?
– Ờ thì, thì…
– Vũ giận mẹ rồi, mai không nói chuyện nữa.
– Thôi, thôi mẹ nói.
Dí sát miệng gần tai Vũ Kiều thầm thì:
– Mẹ không cởi váy được.
– Sao không được?
– Vì mẹ không có mặc áo trong.
– Hi, tưởng gì. Cái í con biết từ đầu rồi. Không sao mà.
– Nhưng…
– Nhưng gì nữa chứ, lại đây con cởi váy ra cho.
– Thôi, thôi để mẹ tự cởi. Nhưng con không được lột hết váy ra đâu đấy. Nhớ chưa?
– Con nhớ rồi, hihi.
Nhìn gương mặt lù khù của Vũ lúc này mà Kiều không khỏi phì cười. Nó thật đáng yêu quá, nếu như, nếu như… chỉ lúc này thôi, nó không phải con mình thì có lẽ mình đã tình nguyện dâng hiến cho nó mất rồi, Kiều tự nhủ với mình như vậy. Chiếc váy được Kiều tuột xuống ngang hông rồi nàng nằm úp mặt xuống giường. Trong suy nghĩ của nàng thì hôm nay thế là đủ rồi, tạm tha cho cậu nhóc mới lớn này, nhưng giờ thì nàng đang tan đi hết mệt mỏi, ưu phiền và nàng đang tận hưởng cái giây phút đê mê tuyệt vời này.
Nhìn Kiều tuột chiếc váy xuống mà Vũ không hề chớp mắt. Trước mắt chàng quả thật Kiều quá đẹp khiến nỗi chàng si mê dại cả người đi. Không hỏi ý kiến Kiều, Vũ nhảy phốc ngồi lên cặp mông của Kiều mà bắt đầu matxa.
Về phần Kiều, giờ không chỉ mình Vũ mê mẩn, kể từ khi nàng trút bỏ chiếc váy, cộng thêm việc nàng đã nhắm mắt tận hưởng khoái lạc thì hơi thở gấp gáp, nặng nhọc của Kiều ngày một dữ dội. Chính bản thân nàng giờ đây mới là người mê man hơn Vũ, việc Vũ sờ nắn người nàng dù chưa trúng những điểm nhạy cảm nhất nhưng cũng đã làm dâm thủy của nàng trào ra ướt hết cả chiếc váy ngủ rồi. Người nàng bắt đầu mềm nhũn ra, hai mắt bắt đầu lờ đờ khép hờ lại, phía trước còn là chuyện gì thì giờ nàng cũng không còn biết gì nữa.
Còn Vũ, chàng đã nứng đến tột độ. Nếu đây là Ngọc không phải Kiều thì Vũ đã phi vào như con thú vồ mồi mà ăn thịt Kiều rồi. Nhưng vì chàng vẫn gắng gượng kiểm soát suy nghĩ nên chưa có gì xảy ra. Dần dần ẩn hiện những kích thích ngày càng mãnh liệt hơn. Vũ từ phần chỉ matxa phía trên lưng thì đã thi thoảng luồn xuống phía dưới mà bóp vào cặp vú của Kiều. Mỗi lần như vậy Kiều lại rên lên khoái lạc. Thám hiểm sâu xuống phía dưới, Vũ kéo tuột chiếc váy ngủ xuống, mắt chàng trợn trừng khi nhìn thấy cặp mông tuyệt vời đầy khiêu khích của Kiều. Lấy tay bóp lên, nhào xuống cặp mông của Kiều làm Kiều lại rên trong vô thức:
– Ưm… ưm… sướng quá… ứ ứ…
Nghe thấy những câu kích thích ấy Vũ càng ham muốn làm mẹ được sướng lên đỉnh điểm vì chàng biết mẹ đã cố nhịn quá lâu rồi. Không nghĩ nhiều, Vũ lật người Kiều trở lại mà úp ngay mặt vào vú Kiều mà bú, mà liếm.
Khi Vũ lật người Kiều dậy, cũng đồng thời đánh thức Kiều ra khỏi cơn mê man dục vọng:
– Ưm… ưm… Vũ ơi đừng, đừng con ơi!
Không nghe thấy Kiều nói gì, Vũ vẫn tiếp tục bú một cách ngấu nghiến như hổ đói ăn mồi vậy.
Trong Kiều đang có hai luồng tư tưởng tranh đấu lẫn nhau. Phần muốn hòa theo Vũ mà tận hưởng khoái lạc, phần muốn dừng Vũ lại để tránh những điều có thể sắp diễn ra. Trong khi Vũ vẫn đang tiếp tục bú say sưa, còn Kiều cơ thể như không còn nghe lời mà cứ oằn người lên rên la sung sướng. Khi một tay Vũ rời khỏi vú Kiều và đang trườn xuống cửa mình âm hộ của Kiều thì cũng là lúc Kiều dùng hết sức mạnh có thể bấy lâu nay mà vùng mình thoát khỏi dục vọng đang nhấn chìm tâm trí Kiều. Nàng vùng dậy thoát khỏi đôi tay Vũ mà thu mình góc giường khóc nức nở.
– Mẹ, Vũ xin lỗi mẹ.
– Hức hức, con không có lỗi. Là mẹ, là tại mẹ hết. Tại mẹ đầu độc Vũ yêu của mẹ. Hức hức…
– Mẹ đừng kìm nén bản thân mình nữa, Vũ biết mẹ đang khao khát lắm rồi. Có thể làm gì cho mẹ tới đâu thì Vũ sẽ làm mà. Vũ thương mẹ lắm…
Và rồi nước mắt cũng bắt đầu lã chã rơi xuống trên gương mặt chàng thanh niên tuổi mười tám ngoan ngoãn.
Nhìn Vũ khóc, Kiều quên hết tất cả, quên cái cơn sướng dục vọng âm ỉ, quên tất cả sai lầm, bỏ mặc mình đang không mảnh vải che thân mà lao tới ôm Vũ vào lòng.
Dúi mặt vào cặp vú của Kiều Vũ khóc nức nở như đứa trẻ lên ba. Chàng ôm chầm lấy Kiều mà òa lên:
– Con yêu mẹ nhiều lắm! Huhu…
Nghe Vũ òa lên đã làm thần trí Kiều hoàn toàn bừng tỉnh, chưa khi nào nàng lại thấy hạnh phúc như lúc này. Đứa con yêu dấu của nàng dù nàng đã làm sai biết bao nhiêu nó vẫn dạt dào yêu thương dành cho nàng. Ôm chặt Vũ vào lòng Kiều khe khẽ:
– Nín đi, nín đi con yêu. Mẹ cũng yêu con nhiều lắm con à.
Thút thít một lúc rồi cũng dừng lại, hai mẹ con nằm tựa bên nhau:
– Tại mẹ không tốt đầu độc bảo bối của mẹ. Kiều nói với giọng điệu tinh nghịch đáng yêu.
Đã không còn nấc nghẹn vì khóc, Vũ bật dậy hỏi Kiều:
– Sao lúc nãy mẹ lấy đâu ra sức mà đẩy Vũ mạnh quá vậy? Thường thì khi ấy mẹ đã bất lực rồi mà.
Nhìn Vũ rồi quay đi:
– Mẹ không biết nữa, lúc ấy trong mẹ đấu tranh dữ lắm. Nhưng mẹ vẫn bất lực, chắc vì Vũ yêu cho mẹ thêm sức mạnh để thoát ra đó. Hihi…
– Mẹ này…
– Ơ mẹ này, nếu thế thì chứng tỏ mẹ có thể cưỡng lại được dục vọng đấy nếu mẹ thực sự quyết tâm.
– Ừ, nhờ Vũ yêu đã giúp mẹ. Mẹ yêu Vũ cưng của mẹ. Cự nự…
– Mà sao anh học đâu cái kiểu ăn thịt người thế hả? Làm tôi ngộp không chịu nổi. Tưởng không thể thoát ra được í.
– Hihi, ai bảo mẹ quyến rũ quá. Con chịu không nổi.
– Thôi đi, đừng nịnh nọt. Tôi già rồi, sao bì lại với mấy em trẻ trung xinh đẹp.
– Vũ nói thiệt mà, trước giờ Vũ chưa từng ngây ngất đến vậy với ai. Chỉ vì mẹ quá đẹp mà Vũ mất kiểm soát.
– Tiên sư cha anh, khéo nịnh. Thế mẹ so với em Ngọc thì ai xinh hơn? Kiều hỏi dò xét…
– À, biết rồi nha. Hóa ra mẹ ghen với Ngọc hihi.
– Xí, ai thèm ghen…
– Á á có ai ghen đâu. Hihi…
– Thôi đi, trả lời tôi đi xem nào.
– Thì mỗi người đẹp khác nhau. Ngọc thì trẻ trung hơn, nhưng ở mẹ lại khiến con ngây ngất khó diễn tả nổi. Nếu là mẹ thời trẻ thì ăn đứt Ngọc rồi chứ không chỉ mỗi hương mỗi hoa như giờ đâu.
– Ôi, anh dẻo mỏ như thế từ khi nào vậy?
– Hi, thì từ khi tán mẹ đó.
– Hứ, ai cho tán mà đòi tán.
– Vũ cứ tán đấy thì sao?
– Sao trên trời í, hihi…
Kiều và Vũ cười đùa trong tư thế Kiều không mảnh vải che thân nhưng cả hai đều không mảy may đến chuyện quan hệ sắc dục. Ở đó, giờ đây có lẽ thương yêu, quan tâm mới là điều quan trọng nhất.
– Mẹ à, Vũ biết mẹ cần ai đó bên cạnh. Mẹ thấy Vũ có được không?
– Thì Vũ vẫn ở bên cạnh mẹ mà.
– Mẹ, mẹ hiểu Vũ định nói gì mà.
Trầm tư suy nghĩ rồi Kiều nhìn vào mắt Vũ:
– Con à, mình mà làm vậy là không được đâu. Mình là mẹ con, sao có thể như thế được.
– Nhưng mẹ sao có thể chịu mãi được. Vũ lại không muốn mẹ theo thằng nào hết.
– Thì mẹ chỉ theo mỗi Vũ thôi, còn chuyện kia thì mẹ sẽ quên được mà.
– Vũ không muốn nhìn thấy mẹ chịu đựng đâu. Vũ có ý này mẹ đồng ý không?
– Vũ nói đi.
– Chỉ cần Vũ với mẹ không cho ai biết, mỗi khi Vũ với mẹ quan hệ thì Vũ mang bao cao su là được rồi. Coi như thế thì tạm chưa tính là mình loạn luân đâu.
Kiều không ngờ chính từ miệng đứa con mình lại nói ra như thế. Nàng cũng muốn nghe những điều tương tự vậy vì nàng không muốn héo mòn tuổi xuân như thế này.
– Nhưng…
– Không nhưng gì nữa, mẹ nghe lời Vũ đi. Vũ biết mẹ cũng thích Vũ lắm mà.
– Ừm, thích là chuyện khác. Để mẹ suy nghĩ đã.
– Vũ không cho mẹ nghĩ đâu. Mẹ xem mẹ hại Vũ đây nè.
Lấy tay Kiều đặt lên con chym đã cương cứng trở lại từ lâu của mình không khỏi khiến Kiều giật mình. Đúng là trai trẻ có khác, lúc nào nó cũng hừng hực được. Đang muốn giật tay về thì bàn tay Kiều đã bị Vũ tóm lấy mà đè ra, nhìn thẳng vào mắt Kiều Vũ nói:
– Vũ hiếp mẹ nha, để mẹ khỏi cắn rứt.
Bật cười vì đứa con đáng yêu, Kiều cười vui vẻ và nói:
– Ừ, Vũ hiếp Kiều đi, từ nay Kiều là của một mình Vũ thôi đấy.
Khoái chí vì đã thuyết phục mẹ thành công, Vũ đặt lên môi Kiều một nụ hôn nồng nàn mang đầy đê mê tình ái mở đầu cho một cuộc làm tình kéo dài suốt đêm tới sáng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54