Sáng hôm sau, em đang yên giấc nồng thì tự nhiên nhỏ Lan dựng đầu em dậy.
– Em: Có chuyện gì nữa hả? Ngủ cũng không yên là sao.
– Lan: Dậy, dậy đi chạy bộ với tui.
– Em: Hầyzz, bà bị ấm đầu à? Uống thuốc vào giùm cái. Trời mưa vầy mà đi chạy bộ à?
– Lan: Ông ngủ trong này sao biết mưa to?
– Em: Đừng nói là Lan không nghe thấy tiếng mưa nhá.
– Lan: Ờ nha, nhắc mới để ý.
– Em: Dở hơi thế không biết nữa. – Em nói rồi nằm xuống ngủ tiếp.
– Lan: Ấy dậy, ngủ gì nữa. Lỡ dậy rồi thì xuống nấu cơm luôn đi.
– Em: Lan nấu đi, Đức có biết nấu đâu.
– Lan: Thì xuống phụ tui, đi nhanh lên.
Vậy là em bị lôi cổ xuống bếp nhặt rau. Hì hục nhặt mãi mới hết bó rau, nhặt xong em để đó cho nhỏ Lan xử còn mình thì ngồi ghế xem tivi. Đến 6h mà nhỏ này vẫn nấu chưa xong, em xuống xem thế nào thì xém ngã ngửa. Nồi cơm thì như là cháo vậy, còn thịt thì thái thành cục thành tảng chứ không phải là miếng thịt nữa. Còn nồi canh mà em nhặt hết hơi thì đã thành món canh kho luôn rồi.
– Em: Lan không biết nấu à?
– Lắc đầu.
– Em: Vậy bữa cơm hôm nọ ai nấu?
– Lan: Chị hai làm hết, tui canh bếp. – Nhỏ Lan cúi mặt lí nhí.
Lúc ấy khỏi phải nói em bức xúc đến cỡ nào. Em đành phải ra tay nấu lại món thịt, còn nồi cơm với nồi canh thì phải nấu lại nồi khác.
Ăn uống xong thì nhỏ Lan nói chuyện điện thoại với ai đó rồi thay đồ đi luôn.
Ở nhà một mình cũng chán nên em đạp xe đi rủ hai thằng chiến hữu đi bắn cf. Nhưng chỉ rủ được có thằng Đại, còn thằng Thuấn thì đi theo xe buôn chè với bác nó rồi.
Hai thằng em vừa chơi được một lát thì từ bên ngoài có khoảng năm, bảy thằng mặt ngầu đầu nhuộm ngũ sắc bước vào.
– Nó đâu? – Thằng to con nhất hỏi.
– Kia kìa anh, thằng ngồi trong góc kìa. – Một thằng cao kều đáp lại. Nếu em nhớ không lầm thì thằng này chính là thằng hôm qua bị em cho đứng hình ở cổng trường ND. Chắc hôm nay gọi người xuống báo thù đây mà.
Bọn nó tiến đến chỗ em rồi đột nhiên thằng to con nhất co chân đạp vào ghế em đang ngồi làm em suýt té.
– Em: Bọn mày muốn gì?
– Thằng to con nhất (em gọi là Ttc nha): Hôm qua mày đánh thằng em tao hả? Mày chán sống rồi à?
– Em: Em mày là thằng nào?
– Thằng cao kều: Mày giả nai hả con chó, hôm nay mày tới số rồi.
– Em: À, là mày à? Có muốn giống hôm qua nữa không? – Nghe câu đó của em xong thằng đó lùi về nép sau thằng Ttc kia.
– Ttc: Mày còn dám lớn giọng à, tao cho mày gấp trăm lần nó hôm qua.
Nói xong thằng đó vung đấm thẳng vào mặt em, em niêm thủ rồi đả lực lại làm cho nó té ngửa về sau.
– Ttc: Mày ngon đấy.
Rồi nó tiếp tục phát liên hoàn cước tấn công em, em lùi về sau nó đòn rồi xoay người đốn giò thằng đó. Thấy đại ca mình có vẻ không ổn nên mấy thằng đằng sau cũng lao vào theo. Em nhanh chóng lùi về sau tránh đợt tấn công nhưng vẫn bị ăn một phát vào mặt với mấy phát vào bả vai.
– Đại: Tao giúp mày. – Thằng Đại đỡ em lại rồi đạp một thằng đang lao tới té lăn lóc.
– Đại: Cũng lâu rồi tao không được thư giãn gân cốt. Bữa nay phải đánh cho đã mới được.
– Em: Vậy mày xử hết luôn đi nhá.
– Đại: Mày điên hả, tao đâu có ngu. Tao xử bốn thằng bên trái, còn thằng to xác với hai thằng cao kều để cho mày.
– Em: Ờ, vậy cũng được.
– Ttc: Thằng nào cũng có phần, khỏi phải giành.
Rồi cả đám bọn nó xông lên. Em nghiêng người bắt lấy cú đấm của thằng cao kều thứ nhất kéo về phía em rồi phát một kình nhẹ nhàng hạ gục nó luôn. Vừa hạ xong thằng đó thì em mém vỡ mặt vì hai cú đá của hai thằng còn lại. Hai thằng này thi nhau đá em, thằng đá trên thằng đá dưới làm em không thể phản công được.
Cứ thế em dần bị dồn vào góc tường, đã đến đường cùng rồi. Nếu bọn này muốn cương thì em đành chiều vậy. Em vận khí xuống chân đá một phát vào chân thằng to xác làm nó ôm chân nhảy tưng tưng. Kế tiếp là em áp sáp thằng còn lại rồi dùng các đòn chặt, chém, chẻ, đấm vào nó làm thằng nhỏ game over không kịp ngáp.
Rồi bất ngờ em bị thằng Ttc nhảy vào xô ngã xuống đất, mà nó nằm đè lên em mới khổ chứ. Hai thằng kia lập tức giẫm lên hai tay em làm em không nhúc nhích được. Thằng Ttc tranh thủ đấm liên tục vào mặt em, mặc dù em đã vận khí để giảm cơn đau nhưng mà thằng này toàn đấm vào mặt nên em có vận khí cũng như không.
Em gắng gượng duỗi chân đá mạnh mấy cái từ đằng sau thằng Ttc làm nó té ra khỏi người em, em nhanh chóng hất hai thằng kia ra rồi đứng dậy. Khi thằng Ttc đang lồm cồm đứng dậy thì ngay lập tức em lao tới chụp lấy đầu nó rồi lên gối ba phát. Ăn xong là thằng đó nằm đơ đơ luôn, chắc là phê quá. Mấy thằng kia thấy đại ca nó như vậy thì tiệt nhiên không dám nhảy vào nữa. Mấy thằng nó hốt xác thằng Ttc rồi phắn luôn.
– Em: Mày có sao không Đại?
– Đại: Không sao.
– Em: Tay mày bị chảy máu kìa.
– Đại: Không chết được đâu, mày khỏi lo. Mà ngược lại mày tự lo cho cái mặt mày đi kìa, máu me chảy tùm lum.
– Em: Không sao đâu, thôi đi về.
Em đưa tiền cho thằng bé ngồi máy kế bên kêu nó ra tính tiền hộ rồi hai thằng dắt nhau về.
– Em: Về nhà tao bôi thuốc đã rồi về.
– Đại: Ừ.
Xong hai thằng em về võ quán.
– Đại: Ủa, sao bảo về nhà mày?
– Em: Tao mới dọn ra ngoài này ở với ông anh tao.
– Đại: Vậy mà không thông báo gì với anh em hết vậy mày. Mà anh mày là võ sư à?
– Em: Gần như vậy. Thôi vào nhà đi.
Em vào nhà lấy hộp bông băng thuốc đỏ ra xong hai thằng bôi cho nhau.
– Em: Ấy nhẹ nhẹ thôi, đau vậy mày?
– Đại: Đau vậy sao lúc đánh mày không la?
– Em: Lúc đấy khác, giờ khác chứ mày. Mà hồi nãy tao bôi cho mày mày cũng la vậy. La còn to hơn cả tao nữa.
– Đại: Vậy thì huề. À mà mày gây chuyện với bọn nó khi nào vậy?
– Em: Hôm qua.
– Đại: Sao mày gây chuyện với bọn nó.
– Em: Là thế này… blabla… là vậy đấy. – Em kể lại chuyện hôm qua cho thằng Đại nghe.
– Đại: Sao mày nóng tính thế?
– Em: Tao cũng thấy vậy, chẳng biết sao mà dạo này tao hay nóng tính lắm.
– Đại: Mày có hay ăn ớt không? Tao nghe nói ăn ớt nhiều dễ nóng tính lắm.
– Em: Ớt thì không nhưng tương ớt thì ngày nào tao cũng ăn.
– Đại: Vậy thì đúng rồi.
– Em: Chắc tao phải cai tương ớt luôn quá.
– Đại: Ừ, mà anh mày đâu rồi?
– Em: Ổng đi về quê gấu rồi.
– Đại: Vậy giờ mày ở một mình hả? Sướng nha mày.
– Em: Sướng con khỉ, được ở một mình đã tốt.
– Đại: Chứ mày ở với ai nữa?
– Em: Với em dâu của ông anh tao.
– Đại: Nó lớn không?
– Em: Lớn, ngang mình.
– Đại: Xinh không?
– Em: Tạm ổn.
– Đại: Đù sướng vậy còn đòi gì nữa mày. Mày là nhất rồi đấy.
– Em: Mày không biết đâu.
Em thở dài, vừa lúc đó một thằng tóc xù như kiểu vừa bị sét đánh ấy, đã vậy còn nhuộm vàng khè chạy con ai bờ nách gì đấy chở nhỏ Lan về.
– Em: Về rồi kìa. – Em hất mặt ra cửa.
– Đại: Con đấy á?
– Em: Ừ.
– Đại: Nhìn có vẻ dân chơi nhỉ? Quần rách đùi, gối, áo hở rốn, mặt cả tạ phấn. Giờ thì tao biết sao mày than khổ rồi.
– Em: Hiểu thì tốt.
Nhỏ Lan vào nhà chào hai thằng em cái rồi vô trong tắm rửa thay đồ. Lát sau hai thằng em đang nói chuyện thì nhỏ này lại mặc bộ đốt mắt thanh niên ra.
– Em: Đây là Đại, bạn thân của Đức.
– Lan: Chào bạn.
– Đại: Ừ, chào bạn. – Rồi quay sang em. – Thôi tao có hẹn rồi, tao về đây.
– Em: Ừ, bữa khác ghé chơi nha.
Em tiễn nó ra tới cổng.
– Em: Thôi về cẩn thận đấy.
– Đại: Ừ, ở nhà mày công nhận dễ cháy mắt thật.
– Em: Thấy quen rồi.
– Đại: Nhìn thôi, sáng kiềm chế nha mày. – Nó cười đểu.
– Em: Lại đến lượt mày nữa.
– Đại: Tao nói thật đấy, haha.
– Em: Biến mày. Lượn đi cho nước nó trong.
– Đại: Tao về đây.
Rồi nó đạp xe về, em đóng cổng rồi vào nhà. Đang tính ngủ một giấc cho khỏe thì nhỏ Lan cứ lèo nhèo tra tấn lỗ tai em.
– Em: Ba câu thôi, hỏi gì hỏi lẹ đi. Đức còn ngủ.
– Lan: Sao có mỗi 3 câu, 3 câu hỏi không hết.
– Em: Tại Đức buồn ngủ rồi.
– Lan: Ngủ gì ngủ hoài thế, suốt ngày ngủ ngủ ngủ.
– Em: Thói quen rồi.
– Lan: Xí, người gì đâu mà khó ưa.
– Em: Ai mướn Lan ưa đâu. Đức đi ngủ đây.
– Lan: Ơ, Lan còn chưa hỏi mà?
– Em: Hỏi một câu rồi đấy.
– Lan: Câu nào?
– Em: Nhớ lại đi, cả câu vừa nãy là 4 đấy. Đức đi ngủ đây.
Nói xong em leo lên giường nằm thiền đến chiều luôn.
Đến tầm 3h chiều em thức dậy vươn vai bước xuống giường. Nhỏ Lan không có nhà, chắc lại đi chơi với mấy đứa bạn lôm côm kia rồi. Em lại lôi cây mộc nhân (giống người gỗ trong mấy phim chưởng của tàu ấy) của anh Trường ra đánh cho đỡ chán. Công nhận đấm cây này có cảm giác hơn đấm cây chuối, cây mít nhiều do ở mỗi cánh tay gỗ anh Trường đều bọc một lớp da có gắn bi nhấp nhô nhấp nhô nên đánh rất sướng tay. Tuy thế nhưng mà sơ sẩy để nó quay vô mặt thì thốn đừng hỏi nhá.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152