Ánh nắng từ cửa sổ chiếu thẳng vào mặt Phúc Dương làm nó chợt tỉnh giấc thấy mình đang nằm trong phòng, đứng dậy vươn vai thì nó mới nhớ hôm nay còn phải đi khám nghĩa vụ. Nhanh như một cơn gió nó chồng ngay cái quần tây dài đi học rồi phóng ngay lên phường, chạy lại phường thì nghe phường thông báo đợt này lên ban chỉ huy quân sự xét tuyển chỉ khám một lần đậu thì về đợi đi luôn không khám hai ba vòng như mọi năm.
Muốn đến ban chỉ huy cũng phải mất một tiếng đi bộ nó nhìn đồng hồ thì đã 8h30 lên đến đó ít gì cũng đã khám xong vòng gửi xe. Vốn đã không có xe giờ chạy đi gấp lại không mang theo tiền chỉ mỗi cái điện thoại bất rời thân thể từ hồi mẹ mua cho tới giờ để chơi Liên quân với mấy đứa gà trong lớp, chạy được một lúc rồi nó đứng lại thở vì sáng giờ mở mắt chưa có ăn gì đã gấp đi thì nghe có tiếng còi xe phía sau:
Tin! Tin! Tin!
Chiếc taxi màu xanh tấp vào lề phía trước cách nó chừng bốn năm mét, Phúc Dương cười nhẹ chạy nhanh lên đập vào cửa taxi.
– Đường Phúc Dương: Bang chủ cho tiểu đệ hóa gian lên ban chỉ huy nha!
– Kiều Tiến Đạt: Ha Ha! Lên xe lên xe!
– Đường Phúc Dương: Nay anh chạy ca ngày hả?
– Kiều Tiến Đạt: Ừm! Mà nay cưng cũng khám nghĩa vụ hả?
– Đường Phúc Dương: Đúng rồi mà anh cũng khám sao mà hỏi thế?
– Kiều Tiến Đạt: Anh đây mới 25 chứ nhiêu ráng thêm hai năm nữa là yên tâm.
– Đường Phúc Dương: Ủa? Anh đang đi làm mà cũng khám hả ta?
– Kiều Tiến Đạt: Nghề này của anh không “chạy” được đâu như hồi chưa lập gia đình chỉ mong được khám qua loa rồi về chứ con vợ mới cưới bỏ nó đi thì tội lắm. Ha Ha Ha!
– Đường Phúc Dương: Ha Ha! Có em đây anh cần gì thì hú em!
– Kiều Tiến Đạt: Chú mày khôn quá hé, game thì được còn vợ thì té sang bên cho anh mày nhờ!
– Đường Phúc Dương: Ha Ha! Xin lỗi bang chủ tại hạ lỡ lời. Còn ông nội em muốn em đậu trớ trêu thật nhưng mà em nghĩ em đậu chắc rồi.(Phúc Dương rất tự tin vì chiều cao của mình tuy hơi gầy nhưng ngoài ra nó còn có một vũ khí lợi hại là con cặc 20cm vừa được nội nó độ thêm)
– Kiều Tiến Đạt: Anh đây chưa muốn lấy vợ nhưng ông bà già anh đa nghi sợ anh mày lấy “chồng” đó chớ. Ha Ha Ha!
– Đường Phúc Dương: Sợ gì muốn chồng thì cũng hú em. Ha ha ha! Tại anh con trai mà ra dáng công tử bột quá chi, anh mà không có vợ chắc cũng nghi lắm à nha.
– Kiều Tiến Đạt: Anh mày có như thế thì cũng cho đít mày nở hoa đầu tiên nhé!
– Đường Phúc Dương: Ây người ta là trai thẳng đàng hoàng nha!
– Kiều Tiến Đạt: Ha Ha! Càng thẳng anh mày càng thích! Chỉ sợ đi nghĩa vụ rồi không ai chăm sóc con vợ anh mày thôi.
– Đường Phúc Dương: Ây anh nói làm em ngứa hết cả đít này, mà anh đã có vợ còn đang làm nữa chắc không sao đâu.
– Kiều Tiến Đạt: Cũng mong là vậy đi, “Đít Nở Hoa” ạ! Ha ha ha!
– Đường Phúc Dương: Thôi té đi nha anh trai cái tên tỏm vãi lồn á!
Cứ nghĩ phải đi bộ nhưng may là Phúc Dương gặp ngay anh bạn chơi game cùng cũng là bang chủ của nó trong game, hai người trên đường đi bàn chuyện “chính sự” sắp đến của các bang hội để đua top với nhau. Sau gần ba mươi phút cũng đến được ban chỉ huy nhanh hơn dự tính ban đầu của Phúc Dương, hai anh em vượt qua các bài kiểm tra sức khỏe về cân nặng chiều cao các thứ rất nhanh và cuối cùng là đến vòng thi “áo tắm”. Anh em đi khám sức khỏe thường rụt rè về khoảng này vì phải trần truồng cho mấy bác kiểm tra riêng mấy tên dâm tà thì rất thích khoe của cho người ta biết hàng họ của mình khá thế nào. Cuối cùng cũng đến lượt hai anh em vào khám, bước vào phòng là hai vị “giám khảo” một nam một nữ hai người đều ở độ tuổi trung niên, người đàn ông thì mặc quân phục còn người đàn bà thì có khoác thêm cái áo blouse ở ngoài sau khi đóng cửa thì hai anh em mới phát hiện ngay cửa ra vào còn có một anh bộ đội đứng gác.
– Người đàn ông: Rồi các anh đứng ngơ ra đó làm gì? Cởi đồ ra!
– Người đàn bà: Để xem hàng họ của các anh thế nào? Ha ha!
– Đường Phúc Dương(nói nhỏ): Em cởi quần ra thì bà ta chắc ngất tại chỗ.
– Kiều Tiến Đạt(cười nhẹ): Anh thì đủ dùng thôi!
Hai người vừa cởi đồ ra thì người đàn bà đứng dậy đeo kính rồi lấy tay che miệng cười như điên:
– Người đàn bà: Nè nè cậu trai tôi chưa thấy ai mà trên dưới mất cân xứng như cậu á. Ha ha ha ha…
– Người đàn ông: Ha ha ha! Xin lỗi xin lỗi tôi không nhịn cười được.
Kể cả anh gác cửa cũng lấy tay che miệng cười chỉ có hai anh em nó là không biết sao họ cười, Phúc Dương hiểu ra điều gì đó nên nó nhìn xuống hạ bộ của mình thì cái nó trông thấy là con cặc nó rút lại chút xíu cỡ ba phân nhưng cái quan trọng là hai hòn dái nó thì như hai viên bi chút xíu như khi chưa được “độ” mà con cặc nó còn nhỏ hơn nữa.
– Đường Phúc Dương: Cái đéo gì thế? Sao nó còn chút xíu vậy nè trời!
– Kiều Tiến Đạt (che miệng cười): Nè em trai sống thật với chính mình xíu đi nha! Ở đây có anh với chú thôi không sao. Hị hị hị…
– Đường Phúc Dương: Không em nói thật nó bự lắm sao bây giờ nó như vầy không biết nữa? Ah em biết rồi phải hỏi nội mới được.
Dứt lời Phúc Dương định mặc quần áo vào thì người đàn ông gõ lên bàn “cốc cốc” quát:
– Người đàn ông: Này này cậu kia định làm gì đấy, chưa có khám xong cậu gấp vậy của cậu dùng không được à?
– Người đàn bà: Cậu đừng sợ tuy tôi mới thấy người cao mét tám như cậu mà nó mất cân xứng vậy thôi nhưng nếu nó hoạt động tốt thì không sao.
– Người đàn ông: Đúng rồi quân đội chúng tôi cần sức mạnh, trí tuệ chứ không quan tâm lắm to hay nhỏ mặc dù cậu có hơi bé nhưng không sao không sao. Ha ha ha!
– Đường Phúc Dương: Thế giờ cháu phải làm sao? Thật sự bình thường nó cũng to lắm á.
– Người đàn ông: Được rồi cậu không cần quảng cáo nữa, ở đây bốn người ai cũng thấy rồi cậu chỉ cần chứng minh nó thẳng là được.
– Đường Phúc Dương(nghĩ thầm): “Vậy phải sục cho nó cứng lên mới được cái này thì dễ rồi chỉ cần nghĩ đến mẹ mình là mình nứng ngay thôi”
– Người đàn bà: Cậu biết làm thế nào chứ hả? Không lẽ bắt tôi làm giùm? Ha ha ha!(Người đàn bà với giọng nói châm biếm mỉa mai Phúc Dương vì bà nghĩ nó là người đồng tính)
– Người đàn ông: Nhanh lên! Cậu không phải trường hợp đầu tiên mà là nằm trong những trường hợp đặc biệt nên nếu không “lên” thì loại luôn.
Thật sự sau khi nghe như vậy Phúc Dương rất hoang mang vì ông nội muốn nó đậu đi nghĩa vụ vì có lẽ trong môi trường đó toàn là đàn ông hơn nữa Cóc tinh chỉ thích thân xác con gái nên khi vào quân ngũ nó sẽ hạn chế bị “nứng sản” có thể kéo dài thời gian. Nhận được một phần ý thức của ba nên nó hiểu nếu không bị đàn bà con gái làm cho nứng tình thì Cóc tinh không thể phát huy sức mạnh “đoạt xác” khi đó nó cần tìm thân xác khác để ký sinh mặc dù dịch nhầy nó tạo cho phái nữ cảm giác thèm muốn nhưng nếu xung quanh nó toàn là đàn ông thì Cóc tinh đâu làm gì được. Nghĩ đến nghĩ lui vần thấy ông nội nó thật cao tay ấn có thể biết trước bị Cóc tinh báo oán còn biết tính đường hạn chế cho nó có thể gây nên những tội “hiếp dâm” như hồi hôm với cô gái kia. Đang suy nghĩ thì Tiến Đạt vỗ vai nó một cái:
– Kiều Tiến Đạt: Này! Có cần bang chủ ta gọi cho một cô nương không hả hay muốn đít nở hoa đây? Ha ha ha!
– Đường Phúc Dương: Xùy! Kêu vợ bang chủ thì may ra! Ha Ha! Cái này dễ thôi em có cách.
Nói rồi Phúc Dương nhanh tay sục dương vật mình lên xuống như mấy tập phim xem hồi tối nhưng trời không phụ lòng người nó càng sục thì “tinh hoàn” càng to ra như hai quả trứng vịt làm bốn người xem không khỏi rời mắt màn “ảo thuật” có một không hai này. Nhìn hành động Phúc Dương làm người ta liên tưởng nó như đang “bơm hơi” vào cái con cặc ba phân dần lên được mười phân trông chốc lát, thấy một màn kinh điển như thế người đàn bà tiến lại gần dùng cây bút chì chọt chọt vô hai hòn dái nó thử thì “Phọt” một cái tinh dịch bắn thẳng vô gương mặt hiếu kỳ của người đàn bà trung niên kia. Tinh dịch bắn lên mặt lên tóc ướt hết cả cái kính bà đang đeo cứ như đang được đắp mặt nạ dưỡng da.
– Người đàn ông: Cái thằng chó này! Mày dám làm thế với em tao à!
– Người đàn bà: Um… um… cái gì vậy cái thằng biến thái này!
Phúc Dương nó chưa hiểu tại sao lại xịt ra như vậy thì người đàn ông và anh lính canh đã nhào tới định tẩn cho nó một trận ra hồn nhưng rồi hai người mới để ý phía dưới con cặc của nó đang chảy ra thứ dịch màu đỏ pha lẫn với trắng đục còn hai hòn dái đã teo nhỏ lại tự bao giờ, thấy thế người đàn ông quát:
– Người đàn ông: Mẹ nó, thằng chó này bị bệnh gớm thế!
– Anh lính: Em thấy cho nó vào quân sợ lây cho anh em.
– Người đàn ông: Đúng rồi! Cút mẹ mày đi cho tao! Nhanh!
Mém xíu bị đánh còn chưa biết bị những gì sau đó nữa nên ba chân bốn cẳng nó vắt chân chạy nhanh ra xe của anh Đạt, xe thì khóa mà anh Đạt còn khám nên nó chẳng biết làm gì nên sang quán cà phê đối diện ngồi uống nước. Ngồi trong quán nước thấy kế bên có bán cơm phần lại mới xịt ra mà sáng giờ chưa ăn gì nên nó kêu một phần cơm thịt kho ăn đỡ đói, đang ngồi ăn thì có tiếng điện thoại:
– Đường Phúc Dương: Sao dạ anh?
– Kiều Tiến Đạt: Chú mày đâu rồi, Đít Nở Hoa? Anh khám xong rồi!
– Đường Phúc Dương: Bên quán cà phê đối diện nè anh.
– Kiều Tiến Đạt: Qua xe về nè tưởng chú mày trốn mất rồi chứ! Ha ha!
– Đường Phúc Dương: Chuyện dài lắm có dịp em kể anh nghe mà bang chủ chạy sang đây rước em được không?
– Kiều Tiến Đạt: Sao thế bắt anh vòng xe sang đó nữa hả?
– Đường Phúc Dương: Em không có mang tiền! Hị hị!
– Kiều Tiến Đạt: Ngươi đúng là thất bại ah, Đít Nở Hoa! Cho anh địt phát rồi anh trả tiền cho. Ha ha ha!
– Đường Phúc Dương: Thôi em đang buồn anh đừng chọc em nữa! Em tự về!
– Kiều Tiến Đạt: Thôi thôi để anh mày rước!
Lên xe hai người bàn tiếp về game vì Tiến Đạt sợ nói đến nỗi đau “cu nhỏ” của thằng em thì không tốt sợ nó giận thì không có ai nhờ vả được vì có nó giữ xe cho mình còn khoản chơi game nữa nên không dám trêu mà có lẽ còn vì một lý do sâu xa nào đó, lái xe rời đi nhưng đâu đó trong ánh mắt của Tiến Đạt ẩn hiện lên một niềm vui nho nhỏ trái ngược với Phúc Dương nó thì đang rầu rĩ không biết ông nội làm gì với con cặc bự của nó rồi. Xe chạy thẳng đến nhà nội nó luôn, xuống xe Phúc Dương phi nhanh vào nhà vì nó cảm thấy nhột nhột ở đầu cặc chắc là sắp ra nước sợ bị ông anh đây phát hiện rồi “quê độ” chập hai nữa. Khi xuống xe dưới chỗ nó ngồi thì có một vệt nước màu vàng trắng đục đục, tò mò nên Tiến Đạt lấy ngón tay quệt thử đưa lên mũi ngửi thì nó có mùi hăng hăng nhưng rất gợi dục rồi hắn đánh liều nếm thử, Tiến Đạt hắn đậu xe ở gần nhà Phúc Dương gần nửa tiếng mới rời đi.
Vô nhà Phúc Dương chạy nhanh vào nhà vệ sinh thay ngay cái quần sọc thì nó mới phát hiện con cặc nó đã bự trở lại còn thứ nước nhờn kia thì tiết ra liên tục rơi từng đợt từng đợt xuống đất như một con thú đói chảy nước dãi, nó thắc mắc muốn tìm ông nội nó giải đáp và kể ông nó nghe sự việc ngày hôm nay nó đi khám nghĩa vụ chắc chín phần mười là rớt con mẹ nó rồi. Cầm điện thoại lên nó định gọi cho nội nhưng nó nhớ đến mẹ nên bấm số của mẹ Thục Trinh báo cho mẹ biết trước dầu gì giờ trong đầu nó chỉ nghĩ mỗi đến mẹ Thục Trinh của nó thôi.
– Đường Phúc Dương: Alo! Mẹ.
– Kiều Thục Trinh: Ư… mẹ nghe nè con! Hôm nay sao rồi nè!
– Đường Phúc Dương: Chắc con rớt rồi mẹ ơi!
– Kiều Thục Trinh: Sao dạ? À mà nội biết chưa con… ư… ư…
– Đường Phúc Dương: Con muốn nói mẹ nghe trước rồi mới nói với nội.
– Kiều Thục Trinh: Thôi để mẹ gặp nội mẹ nói đỡ cho con… ui…
– Đường Phúc Dương: Không sao đâu mẹ, nội sẽ hiểu cho con thôi mà mẹ không khỏe hả mẹ?
– Kiều Thục Trinh: Ư… À không có gì, con đừng có buồn nha, con muốn ăn gì nè tối nay mẹ nấu cho con bồi dưỡng nha… ư… ư…
– Đường Phúc Dương: He he! Chỉ có mẹ là hiểu con nhất! Mẹ nấu gì con cũng ăn sạch hết!(Phúc Dương cười nham nhở)
– Kiều Thục Trinh: Thằng nhóc này mẹ nói quên đi nha… ư… ư…
– Đường Phúc Dương: Con có nói gì đâu à! Mẹ nhớ con ha gì! Ha ha ha.
– Kiều Thục Trinh: Ah… ah… ah… Không nói với con nữa tối nay đừng có bò sang đây nha! Mẹ có việc bận rồi không nói với con nữa!
Tụt tụt tụt!!!
Phúc Dương biết mẹ mình sợ nhắc đến chuyện đáng quên hồi tối nên Phúc Dương cười trừ nhưng nó cảm thấy mẹ Trinh hôm nay sao ấy rồi nó cảm thấy nứng lên kinh khủng khi nhớ đến tiếng rên “ư… ư…” của mẹ. Nó cảm nhận mẹ nó như thần dược chỉ cần nghĩ đến thì con cặc nó muốn nhảy ra ngoài mà tung hoành ngang dọc, nhìn thấy con cặc bự nó mới nhớ phải gọi cho ông nội để báo cáo tình hình đáng thất vọng hôm nay.
Ông nội hành tung luôn bí ẩn nên phải điện thoại hỏi cho rõ ràng, nó nghe bên kia đổ chuông nhưng không nghe trả lời rồi nó chợt phát hiện tiếng chuông đang reo ở trên phòng nên nội nó chắc là ở nhà rồi. Phúc Dương đi nhanh lên phòng càng lại gần phòng ngủ của nó với ông nội thì nó nghe trong phòng ông có tiếng động, đi lại gần để tai vô sát cửa nghe thử thì nó nghe tiếng cái gì trong phòng đóng vào tường “cum… cum… cum” nó muốn mở cửa xem thử trong đó ông nội nó đang đóng cái gì thì nó dừng lại vì nghe trong phòng có thêm tiếng “ư… ư… ư” liên tục, nó thầm nghĩ:
– Đường Phúc Dương: “Tiếng này sao nghe quen quen dạ ta?”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18