Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 6

Nàng nhắm mắt, run rẩy, chờ đợi. Nàng biết anh định làm gì, chuyện mà một người con gái ở tuổi của nàng, ít nhiều có nghe nói tới. Môi anh hôn nhẹ lên vùng thịt mềm mại giữa hai chân nàng. Nguyệt Vy giật bắn mình. Chưa kịp hoàn hồn, thì anh đã ngậm kín cả âm hộ nàng vào miệng.

– Ôi…

Nguyệt Vy kẹp chặt lấy đầu anh. Chiếc lưỡi nhám nóng hừng hực của anh liên tục liếm dọc hai mép âm hộ nhòe nhoẹt nước nhờn của nàng. Nàng há hốc miệng, cảm giác sướng khoái dâng lên ào ạt, làm nàng tê dại, hai chân vô thức giang rộng ra. Lưỡi anh vét sâu vào trong, đánh thật nhanh lên vùng mép thịt nhỏ phía trên cửa mình nàng.

– Ôi… Anh ơi… Em… Em…

Nguyệt Vy đờ đẫn, cơ thể nàng co giật thật nhanh như chạm vào điện. Tay nàng ôm ghì lấy đầu anh. Cơn sướng khoái tuyệt vời không diễn tả được bằng lời làm nàng muốn hét lên.

– Ahhh… Anh ơi…

Nguyệt Vy cảm thấy sâu thẳm bên trong mình bùng nổ dữ dội, một dòng dịch lỏng tuôn trào theo đường âm hộ nàng. Nàng hốt hoảng vì anh vẫn ngậm chặt lấy nó không buông. Miệng anh chợt nút thật mạnh.

– Ahhh… Ôi…

Nàng rã rời, cơ thể mềm nhũn như chiếc bóng xì hơi. Anh vẫn say mê mút cạn cơ thể nàng. Nàng nhắm mắt tận hưởng cảm giác đê mê tuyệt vời này.

Thuận Minh quỳ gối giữa hai chân nàng. Dương vật anh căng tức chỉ muốn được xâm chiếm nàng ngay tức khắc. Nhưng anh hiểu mình phải nhẹ nhàng kiên nhẫn. Tay anh cầm lấy đầu dương vật cọ xát vào hai mép âm hộ đỏ bừng sũng nước của nàng. Anh nhẹ nhàng nhét nó vào.

– Ưm…

Nguyệt Vy rên khẽ. Nàng cảm nhận âm hộ mình đang bị ép căng ra hết mức.

– Nguyệt Vy ơi… Cho anh yêu em nhé… – Anh nhìn nàng, hai mắt đỏ bừng chờ mong.

Nàng gật đầu, mắt long lanh hạnh phúc. Thuận Minh chồm lên ôm chặt lấy nàng. Cơ thể anh trườn lên, đẩy dương vật mình vào hết trong nàng.

– Ahhh…

Nguyệt Vy ôm ghì lấy anh. Bàn tay nàng bấu chặt lấy lưng anh, cố chịu đựng cảm giác đau đớn như bị xé làm hai.

– Anh yêu em… Vy ơi…

Anh hôn lên môi nàng. Hôn lên giọt nước mắt đau đớn của nàng.

– Em yêu anh… Yêu em đi anh…

Thuận Minh nhấp nhẹ hạ thể của mình. Anh lo lắng nhìn gương mặt nhăn nhó vì đau đớn của nàng. Âm hộ nàng bóp nghẹt lấy dương vật anh, ra vào thật khó khăn. Âm dịch của nàng tiếp tục tuôn trào ra, như ủng hộ hành động của anh.

– Ưmmm…

Nguyệt Vy bật rên nhẹ. Cảm giác đau đớn bỏng rát vẫn âm ỉ bên trong nàng, nhưng xen lẫn đâu đó là cảm giác ấm áp, lâng lâng như đang xoa dịu nàng. Cơ thể anh di chuyển nhanh hơn. Nàng ú ớ bấu chặt vai anh. Cơ thể nàng run rẩy, tê dại, tất cả cảm giác tập trung xuống hạ thể, nơi hai cơ thể đang nối kết giao hợp với nhau.

– Anh ơi… Em… Em… Ưmm…

– Ahhh…

Hai chân nàng quắp chặt lấy người anh, giữ anh sâu trong người nàng. Âm hộ nàng nức nở tuôn tràn, hòa với dòng tinh dịch nóng hổi của anh. Hai thân thể trần truồng ôm ghì lấy nhau như muốn hòa làm một.

Bạn đang đọc truyện Nguyệt Vy tại nguồn: http://truyensex68.com/nguyet-vy/

Buổi sáng tinh mơ, mờ ảo pha lẫn ánh bình minh cuối chân trời và những bóng đèn đường chưa kịp tắt. Đường phố còn ngủ an giấc.

Nguyệt Vy ngồi yên lặng trên xe anh. Đường phố hôm nay thật lạ, như có nhiều màu hơn, tươi tắn hơn hôm qua. Có lẽ do nàng đã thay đổi, cảm giác thứ gì cũng mới lạ.

– Em sao vậy? – Bàn tay ấm áp của anh đặt lên tay nàng.

– Em không có gì mà. – Nguyệt Vy quay lại nhìn anh mỉm cười.

– Anh sơ ý quá. Quên nhắc em gọi về cho gia đình tối qua. – Thuận Minh áy náy.

– Không sao. Em lớn rồi mà. Trưởng thành rồi còn gì… – Nàng chợt mỉm cười một mình.

Nàng nhìn xuống tay mình. Một vỉ thuốc chi chít những hàng chữ tiếng Nhật, 24 viên đỏ xếp ngay ngắn. Một viên trống rỗng, đang tiêu hóa trong bụng nàng. Lúc yêu thì cuồng nhiệt vô tư, sáng ra thì hoảng hốt lo sợ đủ thứ. Nàng nhìn sang, bắt gặp ánh mắt yêu thương của anh. Thế là đủ.

Chiếc xe rẽ vào con hẻm nhỏ. Nguyệt Vy đang vui vẻ, chợt tâm trạng trầm xuống. Một đôi mắt đỏ ngầu gân máu đang nhìn thẳng vào nàng. Thuận Minh nhíu mày, nhưng anh rất bình thản, anh yêu nàng thật lòng, không có gì hối hận.

– Anh về trước đi… – Nguyệt Vy nói nhỏ, nàng bước xuống xe.

– Tôi thật không ngờ! Cô… Cô… Cô đi đâu cả đêm với hắn… – Minh Thuận lao đến dằn lấy tay nàng, mắt long lên sòng sọc.

– Anh buông ra… Tôi muốn đi đâu… Không liên quan đến anh… – Nguyệt Vy đau đớn cố vùng khỏi tay hắn.

– Cô… – Lời nói của nàng làm Thuận điên tiết.

– Bỏ nàng ra…

Một bàn tay mạnh khỏe nắm chặt lấy cổ tay hắn, giải thoát cho nàng. Thuận Minh kéo nàng lùi lại sau lưng mình.

– Mày… Mày… Tránh ra… Tao muốn nói chuyện với cô ta…

– Nguyệt Vy là người yêu của tôi… – Thuận Minh cứng rắn trả lời.

– Mày… Được… Mày hay lắm… Xem mày làm anh hùng được bao lâu?

Thuận cay cú gầm lên. Hắn lao đến với cả thân hình to lớn. Nắm đấm vung lên tống thẳng vào mặt anh.

Thuận Minh nghiến răng, đưa tay đỡ lấy. Hai tay anh tê rần, đau đớn. Khí lực của hắn lớn hơn anh tưởng tượng nhiều. Nhưng anh không thể né tránh, vì Nguyệt Vy đang nép sau lưng anh.

– Ahhh… Anh… Ngưng ngay cho tôi… – Nguyệt Vy hét lên.

Thuận hì hục đánh tới tấp. Thuận Minh nhăn nhó đón đỡ. Anh chỉ là một thư sinh bị ép đọ sức với một gã lực lưỡng thô hào như con trâu. Cũng còn may là hắn không quá nhanh, nhưng cánh tay lại cứng như thép nguội. Cánh tay anh tê rần mất cảm giác, nặng nề khó nhọc đưa lên đón từng đòn như búa bổ của hắn.

– Hự…

– Ahhh…

Chấn thủy đau nhói. Minh trúng một đòn đầu tiên, ngực anh muốn nổ tung, hơi thở tắc nghẽn. Anh nghiến răng gồng người chịu đựng, không lùi nữa bước.

– Anh… Anh tránh ra đi… Hắn không dám đánh em đâu…

– Không…

– Hự…

Đầu óc Thuận Minh quay mòng mòng, một cú đánh như trời giáng vào màng tang anh. Hai tay anh rã rời không giơ lên nổi, cú đấm của hắn lao đến lớn dần trong mắt anh.

– Không…

– Dừng tay…

Một giọng nói sắc lạnh, khàn đục nhưng rất có uy lực vang lên. Minh Thuận rùng mình quay phắt lại. Hắn ấp úng nhìn người đàn ông tóc bạc trắng đứng ngay sau lưng hắn.

Ông ta là cha Nguyệt Vy, sau lưng ông là một người phụ nữ phúc hậu, đôi mắt đỏ hoe đượm buồn. Đôi mắt ông nghiêm nghị trừng trừng làm lòng Thuận trùng xuống.

– Đàn ông ghen tuông đánh nhau… Không thấy nhục à? – Giọng nói ông lạnh băng.

– Dạ… Cháu… Cháu… – Minh Thuận bối rối cúi đầu không dám nhìn ông.

– Nguyệt Vy qua đây…

Nguyệt Vy thoáng chần chừ, nhìn anh, rồi líu ríu đi đến trước mặt cha. Nàng cúi đầu không dám nhìn đôi mắt sắc lạnh của cha mình.

– Cô là cô giáo của người ta… Không biết rèn mình sao dạy người khác đây… Hay cô thấy mình trưởng thành rồi không cần quan tâm ý kiến của ông bà già này nữa…

Từng lời nói của ông như lưỡi dao cứa sâu vào lòng nàng. Nước mắt nàng rơi lả chả.

– Con xin lỗi hai bác. Tất cả là lỗi con… – Thuận Minh bước đến, bên mặt anh sưng vù đau nhức.

Mẹ Nguyệt Vy nhìn anh, khẽ gật đầu như thầm đánh giá.

– Cậu là… – Bà hỏi.

– Dạ, con tên là Thuận Minh. Con và Nguyệt Vy yêu nhau thật lòng… – Anh nói không chút chần chừ.

– Ha ha… Yêu thật lòng sao? – Thuận bật cười cay đắng. – Không phải mới gặp nhau hơn 1 ngày sao?

– Cái gì? – Mẹ Nguyệt Vy há hốc nhìn sang nàng.

– … Nguyệt Vy… Đi vào nhà… – Ba nàng gầm lên.

– Con xin lỗi. – Thuận Minh kiên quyết, nắm lấy tay nàng, bàn tay nàng ướt hết mồ hôi sợ hãi.

– Là lỗi con. Con thật sự… – Lời nói của anh bị tắt ngang do cha nàng đưa tay ngăn lại.

– Tôi không nói chuyện với cậu. Con tôi ngu dại, tin lời cậu… Nó tự làm tự chịu… Không có nghĩa là chúng tôi phải chấp nhận cậu.

– Nguyệt Vy… Đi vào nhà… Hay không muốn nhận ông bà giá này nữa… – Ông hét lên.

– Hu hu… – Nguyệt Vy bật khóc nức nở, vùng khỏi tay anh.

Nhìn bóng lưng nàng chạy vào nhà mà lòng Thuận Minh đau đớn như xát muối. Hai chân anh quỵ xuống.

Thể loại