Về đến biệt thự cùng cô giáo nép vào góc khuất, Dương gọi bộ đàm cho dì Liên ra mở cổng. Trong nhà 3 cô gái mừng rỡ mau chóng chạy ra đón Dương. Chiếc cổng mở ra Dương gồng mình đẩy chiếc Vision chất cao đồ đạc vào, phía sau cô giáo ló đầu ra nhìn.
Trinh: “Dạ em xin chào mọi người ạ, em là Trinh”
Hoa ngạc nhiên lẫn chút hoảng khi thấy cô giáo(Trinh là chủ nhiệm lớp Dương nhưng cũng là giáo viên bộ môn Anh Văn của lớp Hoa), Hoa lễ phép: “Dạ thưa cô, con chào cô ạ”
Trinh trố mắt: “Hoa lớp 12A3 phải không, em ở đây à, cô chào em, mà lo vào nhà đã, nói chuyện sau đi”
5 người đẩy xe vào đóng khóa cửa rào cẩn thận thì phụ nhau đưa đồ vào rồi tập hợp ngồi bên nhau vui vẻ.
Dương gãi đầu bắt đầu giới thiệu: “Đây là Trinh, cô giáo chủ nhiệm lớp con, còn đây là dì Loan hàng xóm cạnh nhà con và con gái dì ấy là Loan, còn đây chắc cô cũng biết là Hoa lớp 12A3, căn biệt thự này là nhà bạn ấy, mọi người làm quen nhau đi”
Liên: “Chắc không cần phải khách sáo đâu, Dương ở đây quan trọng nhất, cậu ấy đưa cô giáo về chắc là có lý do mà cứ làm theo là được”
Trinh ngạc nhiên vì lời nói đó, cứ tưởng Dương ở ké ở đây: “Dạ không, dạ em cũng lớn hơn bọn trẻ tí à… em vô tình gặp Dương ở trường vài ngày trước, nên em theo đến đây xin nơi ở an toàn thôi ạ”
Loan: “Hóa ra cậu nói người cậu cần tìm là cô giáo chủ nhiệm à, cũng khá đó”
Dương gãi đầu bứt tóc không biết nói gì, nhận thì cũng khó xử mà không nhận thì Trinh sẽ buồn, may Trinh nhanh nhảu đáp: “Không, chuyện là vầy, ngày đầu tiên đại dịch Dương thoát ra được, hôm đó cậu ấy thấy các cô thầy và bạn bè trốn được vào trong nhà thi đấu nên cậu ấy quay lại tìm cách giúp mọi người thôi”
Hoa: “Thế các thầy khác và các bạn đâu cô”
Trinh: “Mọi người được 1 nhóm quân đội cứu đưa đến trại tập trung nào đó, cô không biết nữa, chỉ có cô mắc kẹt lại trong lớp, may lúc Dương đến phát hiện và cứu cô về đây”
Liên: “À… ra là vậy, mà trại tập trung đó an toàn không, có đủ lương thực không… có…”
Dương: “Lúc ấy cô Trinh cũng bị kẹt trong phòng học nên không biết gì đâu, con đến thì đã đi cả rồi, con biết dì nôn nóng tìm chồng và muốn đến nơi có quân đội để được bảo vệ, nhưng ở đây cũng an toàn mà, cứ ở đây, nếu có khu còn đông người thì chắc chắn họ sẽ phát tin tức hoặc cử người đi tìm kiếm xung quanh, chứ giờ mình không biết đi tìm thì biết đâu mà tìm, chưa tính bên ngoài rất nguy hiểm”
Liên: “Xin lỗi tại dì nôn nóng quá thôi”
Trinh càng nói chuyện càng thấy Dương có tiếng nói trong căn nhà này, Dường như là chủ chứ không phải Hoa, còn nữa Dương đã có bạn gái vậy trong đây ai là bạn gái, nhìn thế nào cả 3 đều có vẻ e dè Dương, không lẽ…
Cắt ngang bầu không khí trầm lắng Dương lên tiếng: “A… con có đem bia về đấy, Hoa cậu đi lấy đá đi, mình làm buổi tiệc nho nhỏ”
Trinh trố mắt: “Nước đá, ở đây có điện à?”
Hoa: “Dạ điện, tủ lạnh, nước nóng lạnh, lương thực, đủ cả, là nhờ Dương đó cô, cô theo lấy đá với em, sẵn em kể mọi chuyện cho”
Trinh lững thững theo Hoa nhìn ngắm vui vẻ, Loan cũng đứng dậy đi làm vài món ăn.
Liên lúc này nhìn qua Dương: “Vậy cô giáo không phải là người con tìm à… thật ra không phải dì tò mò đâu, chuyện chồng dì, dì cũng không hy vọng, đến trại tập trung đông người khó quản lý, lại cần số lượng lớn lương thực cho tất cả, chưa chắc ở đó tốt bằng ở đây, dì chỉ mong con cho dì và con gái ở đây, con muốn gì dì cũng chấp nhận cả, nếu bạn gái con thất lạc, con cần giải quyết nhu cầu dì cũng có thể…”
Dương cắt ngang: “Dì hiểu lầm rồi… lần trước con… con cũng không biết nữa… con xin lỗi”
Liên cầm tay Dương: “Dì hiểu mà, con trai mới lớn tò mò chút có sao đâu, dì cảm nhận được thời gian qua con cũng rất tốt với dì và Loan, con cần… à thì cần bất cứ gì cứ nói với dì đừng ngại, dì đã nghe Hoa kể về việc gia đình nó, ở giai đoạn này có nơi sống là may rồi, dì cũng chỉ cần có thế, con rảnh tâm sự với Hoa, nó vẫn còn sốc lắm đấy, dì không nên kể chuyện của nó, lúc nào nó muốn kể nó sẽ tự nói với con tốt hơn”
Từ đầu Dương không quan tâm chuyện của Hoa lắm, nhưng khi nghe dì Liên nói thế cậu vô cùng tò mò thắc mắc. Có dịp nhất định cậu sẽ hỏi…
Trinh, Hoa, Loan: “Bia, nước đá, đồ ăn đầy đủ đồ ăn rồi đây, vào tiệc thôi, vào tiệc thôi”
Dương nhìn Trinh: “À, nảy lấy bia cạnh thùng có mấy bịt hạt giống anh để… aaa nhầm con để cạnh đó cô có thấy không, con sợ lạc mất”
Trinh mỉm cười: “Vẫn còn đấy, mai mọi người cùng nhau xới đất phía sau, làm 1 vườn rau cải thiện bữa ăn. Chắc sẽ vui lắm đấy…”
Loan: “Thật hả, mấy nay toàn ăn đồ hộp, ngán lắm rồi ^^”
Dương: “Uhm, ở trên phim thấy tận thế toàn trồng cà chua này rồi chờ dài cả cổ, người dân đất nước mình trồng rau muống hạt vài bữa ăn mệt xỉu, còn rau lang lấy lá và củ nè, ngô, đậu bắp, khoai tây, cải… trồng 1 mảng vườn là ăn không hết chứ đừng nói thiếu lương thực”
Loan: “Chị thấy hồ bơi không sử dụng, em kiếm được giống cá tra rồi làm cái cầu trên đó là có cái bổ sung đạm với chất béo luôn… ha ha. Ha”
Liên vỗ đùi con gái: “Con gái con lứa đang ăn nói chuyện gì thế…^^”
Mọi người cười vang rồi cụng ly, hớp ly bia mát lạnh sảng khoái, đúng là mỗi người chỉ được chia vài ly nhỏ nhưng ai cũng rất thích bia, càng về sau bữa tiệc mọi người càng thân thiết hơn. Tiệc xong mọi người cùng nhau dọn dẹp.
Trinh vừa rửa chén vừa thì thầm với Dương: “Anh ngủ phòng nào thế, em ở cùng phòng với anh nhé”
Dương giật bắn mình rồi nhìn quanh xem có ai không và trả lời: “Ở đây là tập thể, em ở cùng phòng với Hoa đi, em ở với anh mọi người dị nghị”
Trinh: “Hứ… vậy rửa chén xong em vô phòng anh 1 lát nhé, uống bia vô tự nhiên em muốn”
Dương: “Tiết chế lại cô nương, lát anh có việc, anh cần nói chuyện riêng với Hoa”
Trinh: “Là cô gái anh thích hả, có phải là Hoa không?”
Dương: “Không, Hoa là chủ nhà này, gia đình cô ấy xảy ra việc khi anh và dì Liên đến đây, anh vẫn chưa rõ việc gì thì đã ở luôn trong này, có lẽ đã đến lúc lắng nghe và chia sẻ với cô ấy, dù gì cũng ở đây lâu dài”
Trinh: “Em hiểu rồi, vậy em đi cùng anh, có lẽ có em thì Hoa sẽ dễ thổ lộ hơn đấy”
Dương: “Uhm vậy cũng hợp lý”
Loan từ đâu chồm vào: “Này hai người to nhỏ gì đấy, đáng nghi lắm nha”
Dương: ” Chị đừng nghĩ linh tinh, “suỵt”, em đang nói về Hoa, em và cô định tìm Hoa tâm sự, sẵn đang có chút men trong người chắc dễ bộc bạch hơn”
Loan gật gù: “À… chị biết chuyện đó rồi, nhưng đúng là em nên nói chuyện với Hoa để biết, dù gì em là người đàn ông duy nhất trong cái nhà này mà… Hoa đang ngồi 1 mình ngoài hồ bơi đó, cô giáo và em ra đó đi, để chén bát đó chị làm cho”
Dương cùng Trinh ra ngồi cạnh Hoa, Hoa tay cầm điếu thuốc vội dụi đi. Dương nhanh chóng tạo thiện cảm, “có thuốc lá luôn à, không biết cậu cũng hút, nếu không bên ngoài tớ đã lấy về”
Hoa: “Mình mới hút mấy ngày nay thôi, thuốc của bố mình trữ trong nhà, còn nhiều lắm”
Dương: “Cho mình điếu”
Trinh: “Cô cũng muốn thử, cô hút chung với Dương”
Hoa ngạc nhiên nhìn 2 người nhưng vẫn mồi 1 điếu cho Dương.
Trinh: “Có gì đâu em nhìn cô ngạc nhiên thế, tận thế rồi, có biết ngày mai thế nào, cô chợt nhận ra đừng gò ép bản thân, cứ thỏa sức làm những gì mình muốn, tận hưởng khi còn có thể, sao phải nghĩ nhiều làm gì, cô cũng đã bức phá được rào cản trước kia của bản thân, và cô đang rất hạnh phúc vì điều đó”
Hoa: “Là việc gì vậy cô?”
Trinh: “Chuyện đó giải để lúc khác nói, quan trọng là em bây giờ, có lẽ em cần nói nhiều thứ hơn cô”
Hoa ậm ừ, Dương mồi thêm vào: “Có gì đâu, bây giờ mình và cô cũng coi như người nhà của cậu mà, có khi còn dễ nói chuyện hơn người nhà nữa, cứ nói đi đừng ngại”
Hoa bắt đầu rơm rớm nước mắt hồi tưởng nhớ lại kể cho Dương và cô nghe.
Hoa: “Chuyện là… hix… hôm đó…”
Nghe kể xong Trinh ôm Hoa vào lòng an ủi, bất giác cô thấy mình may mắn hơn rất nhiều cô gái khác trong giai đoạn này. Trinh rơi nước mắt theo rồi cả Trinh và Hoa ôm nhau khóc ngon lành. Dương nhìn 2 cô gái, cậu thấy những gì mình làm với dì Liên và Loan giờ lại quá bình thường, kể cả việc cậu vượt giới hạn với cô giáo. Ở tận thế số phận những người phụ nữ quá éo le. Cậu nên thay đổi chút ranh giới về đạo đức của mình khi ở thế giới này, dù gì tất cả các cô gái ở đây với cậu đều là được cậu cứu giúp, và họ tình nguyện với cậu, cậu không cần cảm thấy có lỗi nữa. Nhưng mà cứ để từ từ… việc gì đến nó sẽ đến, không thể bắt ép họ như những gã kia. Dương mồi thêm 1 điếu thuốc rít 1 hơi nhìn lên bầu trời, Trinh cầm điếu thuốc trên tay Dương cũng hút rồi thở ra nhìn theo làn khói hư ảo… thế giới này quá là tàn ác… tàn ác nhất chính là con người chứ không phải là Zombie.
Dương đứng dậy dứt khoát: “Tối rồi, vào nhà cho an toàn, cô dìu Hoa vào phòng nghỉ luôn đi”
Dương về phòng nghĩ lại cảm thấy cậu có lỗi với Hoa khi không quan tâm cô ấy từ ngày đầu về đây, sau này cậu sẽ quan tâm Hoa nhiều hơn. Trong mỗi căn phòng ở đây đều có phòng tắm và nhà vệ sinh riêng, Dương theo thói quen thoải mái cởi đồ quăng 1 bên rồi vào mở nước, chỉnh đủ độ ấm, cậu ngâm mình vào bồn thư giãn. Đang chill theo nhạc qua tay nghe, Dương giật mình khi dì Liên bước vào, cậu tháo vội tai nghe che ciu lại rồi dùng ánh mắt hỏi chấm nhìn dì.
Dì Liên cười ngồi xuống cạnh bồn tắm: “Con cứ thư giãn tiếp đi, để dì giúp con”
Dì Liên chế sữa tắm lên tay rồi thoa lên người Dương, chà rửa khắp người cho cậu, Dương từ lúc nghe Hoa kể, cậu đã không ngại chuyện này nữa, cậu đã sẵn sàng, Dương nhắm mắt lại nằm ngửa trong bồn tắm tận hưởng. Dì Liên sau khi thoa chà cơ thể thì đứng dậy, cởi hết đồ ra, cô bước vào bồn với Dương, thoa ít sữa tắm lên vú mình, rồi dùng cặp vú to massage cho Dương, cặp vú to mềm mại đó lướt khắp người Dương, dì Liên đỡ cậu ngồi lên thành bồn dựa vào tường, dì ngồi đối diện con cu Dương, nó cương lên chĩa thẳng vào mặt dì Liên, dì cầm lấy nó liếm rồi mút, sau dì ôm nâng 2 vú mình kẹp vào con cu Dương dùng vú sục. Dương sướng lắm, cậu đúng là đang được hầu hạ như 1 vị vua, chỉ việc ngồi tận hưởng, gương mặt dâm đãng, cái miệng thèm khát vừa dùng vú sục vừa cúi xuống ngậm đầu cu làm Dương sướng như điên. Dương xuất tinh ra từng đợt rồi từng đợt vào miệng, lên vú dì Liên nhẹ nhàng thoải mái, không chật vật, không thở gấp như mọi khi quan hệ, sao kỹ thuật dì Liên có thể điêu luyện như thế, sao chuyện này có thể sướng và thoải mái tận hưởng đến thế. Dương đê mê nhắm nghiền mắt. Dương ra xong dì Liên mới nhẹ nhàng mút liếm và rửa cu cho Dương, vừa cầm con cu dì Liên vừa hỏi:
“Thích lắm đúng không, bình thường con có thể ra mấy lần, có muốn nữa không?”
Dương ngạc nhiên với câu hỏi và càng ngạc nhiên hơn khi con cu của cậu đang cương cứng lên lại trong tay dì Liên. Cậu vừa xuất tinh xong, sao mà nó lại có thể cứng lại liền như thế. Không đợi Dương trả lời, dì Liên thấy con cu cứng lại thì xoa tiếp tục rồi ngậm vào miệng, chiếc lưỡi điêu luyện ấy lần nữa cuốn lấy đầu con cu cậu, mút chụt chụt. Lần này Dương nứng hơn, cảm thấy sung sức hơn sau khi thư giãn, cậu kéo dì ra khỏi bồn tắm, cho dì Liên đứng chống tay lên thành bồn tắm, cậu ra phía sau mông dì bóp mạnh vào 2 mông banh cái lồn dì ra. 1 dòng nước mỏng manh chảy dài xuống bên mép đùi, Dương đưa miệng vào le lưỡi chặn ngay dòng nước đó rồi liếm lên dọc theo con đường nó chảy xuống, lên đến chiếc lỗ lồn, Dương ngậm chặt cả 2 cái mép lồn dì rồi mút mạnh 1 phát “CHỤTTTT”
Dì Liên: “Ớ… sướng quá… con chơi kiểu đó thì hư mép lồn dì hết… ơ… ơ… nhưng mà sướng lắm đó…”
Chỉ 1 động tác liếm rồi mút mạnh như thế mà cái lồn dâm đãng của dì Liên đã chảy nước ra dữ dội, Dương mút thêm vài cái thì đút 2 ngón tay vào, cứ để dì Liên đứng chổng mông như thế, cậu tay bốp vào mông, tay sục liên tục. Dương nghĩ dì Liên vú to, mông to, lồn cũng to, phải tốn sức hơn bình thường mới làm dì lên đỉnh được, cậu cứ thế sục ọc ọc liên tục tay vào cái lỗ đó, nước trong lồn bắn ra tung tóe, cả người giật liên tục.
Dì Liên: “Áaaaaa… ôi sướng quá trời ơi… hơ hơ hơ… dì ra nhiều quá, sướng tê lồn luôn… áaaa lại ra nữa… áaaa… hơ hơ hơ”
Dương không để chậm nhịp rút nhanh tay ra rồi cắm con cu vào, ôm lấy eo dì rồi đụ con cu vào lồn liên tục, cậu thấy tư thế này làm cặp vú to tròn của dì Liên đong đưa bên dưới, con cu đi sâu vừa nắc lại vừa chạm vào mông dì bành bạch rất phê. Cái lồn này đã nứng lâu ngày, ra nước dữ dội nữa, cậu vừa đụ mà bà dì dâm đãng vẫn cứ bắn nước ra rên la dữ dội, cậu lại càng đụ mạnh cho đã con cặc.
Dì Liên: “Áaa dì ra không nổi nữa đâu, con dừng lại đi, sướng quá… lồn dì sướng tê luôn rồi, con cặc con bự và dài hơn cặc của chồng dì nhiều, chưa bao giờ dì sướng như vậy… ư ư ư… hết nổi rồi… dì ra nhiều lắm rồi… áaaa lại sắp ra nữa… áaaa sướng quá… phê lồn quá… ư ư ư… con đụ nát lồn đì luôn đi… sướng lắm… dì sẽ dâng cái lồn cho con đụ mỗi ngày… nó làm dì sướng lắm… ư ư ư”
Dương quá sướng cặc khi đụ cái lồn dâm đãng này… cậu dùng hết sức đụ nắc cho đã cặc rồi bắn tinh ào ạt vào sâu bên trong. Dừng lại mệt mỏi rút cu ra, dì Liên cũng khụy xuống lăn nằm lên sàn, tay ôm lên vú bóp siết cả thân co giật liên tục mặt dù Dưỡng đã ngừng, Dương nhìn chăm chăm thấy dì Liên vẫn đang lên đỉnh, lồn vẫn ưỡn lên, bắn nước ra thêm nhìu đợt.
Dì Liên: “Áaaaa… hơ hơ hơ… sướng quá… hơ hơ hơ… ư ư… chưa bao giờ được đụ sướng thế này… ư ư ư… hơ hơ hơ… ư ư ưmmmm”
Dì Liên rên lên lần nữa rồi gồng người co lại, nằm im thở, đôi mắt đê mê. Dương tự nhiên thấy mình hơi quá đáng nên cậu ngồi dựa vào tường, đỡ dì Liên nằm gối đầu lên đùi, rút chiếc khăn tắm to đắp lên người dì, tay mân mân cặp vú, xoa nhẹ làm dịu dì Liên lại. Lát sau tỉnh lại, mắt vẫn đê mê, dì Liên ngồi dậy ôm Dương hôn tới tấp. Xong dựa vào vai cậu, tay cầm cu.
Dì Liên: “Đây là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời của dì từ trước đến giờ, dì đã biết thế nào là sung sướng, cảm ơn con, dì sướng lắm, dì thích con cặc của con lắm, dì sẽ phục vụ nó bất cứ khi nào nó cần”
Dì Liên tắm rửa lại cho Dương, không quên cầm con ciu ấy liếm rồi mút cái nữa rồi mới mặc đồ lại về phòng ngủ. Dương cũng sảng khoái leo lên giường nằm, nghĩ đến có dì Liên, cô giáo, còn Loan còn Hoa trong căn này này nữa, Dương thích thú ôm gối.
AL: Hệ thống đang tính toán điểm cho bạn. Điểm tiềm năng đang được đưa vào cơ thể…
Sức mạnh: 21, 4 Đang cộng thêm 1, 2…= 22, 6…
Thể lực: 20, 4 Đang cộng thêm 1, 4…= 21, 8…
Nhanh nhẹn: 14, 6 Đang cộng thêm 1, 2…= 15, 6…
Khéo léo: 15, 5 Đang cộng thêm 1, 2…= 16, 7…
Trí tuệ: 22, 6 Đang cộng thêm 1, 2…= 23, 8…
Cày bừa Zombie nhiều ngày được mỗi viên Tinh Hạch không rõ tác dụng còn suýt mất mạng. Sung sướng có với cô giáo Trinh vài lần, thêm lần này với dì Liên mà sức mạnh tăng đáng kể. Có lẽ cậu nên chú tâm vào việc này hơn. Theo chỉ số mới tăng trong cơ thể này, cậu có thể tương đương chiến đấu của một cảnh sát hay người lính được đào tạo bày bản rồi, có điều cậu không có kỹ năng của họ. Dương nhắm mắt hít thở thật sâu:
Dương: Al thông báo cho hắn tao đồng ý nhận nhiệm vụ để lấy kỹ năng.
Al: Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, mời bạn nhận nhiệm vụ đầu tiên của hệ thống:
Dương: Đù móa… chuẩn bị sẵn luôn.
Al: Ahihi… Đây là tính toán của vị thần đó, có lẽ ông ấy và mọi người theo dõi đang rất thích thú và đặt rất nhiều kỳ vọng vào cậu…
Dương: Thôi bớt nhảm, mở bảng nhiệm vụ xem nó khó thế nào.
Nhiệm vụ:
Không được mặc quần áo, đi ra trước nhà đi dạo 10 phút…
Phần thưởng: Cộng 1 điểm Nhanh Nhẹn. Là nhiệm vụ đầu thưởng kỹ năng “Mắt Thần” (Kỹ năng bị động: Tăng tầm nhìn của mắt gấp đôi người bình thường, có khả năng nhìn ban đêm, mắt của bạn sẽ có sức đề kháng nhẹ đối với các hóa chất độc hại, phóng xạ, khói, hơi cay…)
Nếu bạn không hoàn thành trong vòng 24 tiếng thì bạn cũng sẽ mất đi 10 năm tuổi thọ, hệ thống sẽ bị thu hồi và tất cả phần thưởng trước đó bị lấy lại (nếu có).
Dương: Đùuuuu… kỹ năng ngon đấy, may quá đang ở tận thế, bây giờ ra trước cổng cao lắm cũng chỉ có Zombie thấy thôi, ha ha… ông thần không tính được việc này rồi, hắn bê nguyên nhiệm vụ của mẹ tao đem qua đây haha… tao đi làm ngay đây.
Dương cởi quần, mở cửa phòng nhìn quanh, mọi người đã đóng cửa ngủ say, Dương nhẹ nhàng đi xuống nhà mở cửa rồi đi ra cổng, châm điếu thuốc rồi nhìn ngắm cảnh đêm. Thi thoảng buồn chán cậu còn cầm con ciu của mình giơ lên lắc lắc, khi thì chắp tay sau đầu đứng nhảy sexy dance. Đủ 10 phút Dương đứng đó mở hệ thống nhận thưởng và xem nhiệm vụ mới luôn.
Al: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ đầu: + 1 Điểm Nhanh Nhẹn + kỹ năng Mắt Thần, (vì là nhiệm vụ đầu nên hệ thống sẽ tặng bạn thêm chiều cao + 1cm)
Dương quên mất vụ tăng chiều cao, mẹ cậu đã kể cho cậu nó rất đau đớn, chưa kịp đọc xong phần thưởng cậu đã nằm xuống vật vã vì cấu trúc xương bên trong đang thay đổi. Lát sau lồm cồm bò dậy, vì trần truồng nên mình mẩy đầy đất và cỏ.
Dương nhẩm tính trong đầu cậu đã cao 1 mét bảy mươi mấy rồi nên liên lạc với Al: Móaaaa… đau thế… này Al ngươi tính toán lại dùm tao mấy nhiệm vụ tăng chiều cao, với ngoại hình, tao khá thỏa mãn với ngoại hình và chiều cao hiện tại rồi. Cho cao thêm 1 chút thôi, đổi 1 ít qua điểm Sức Mạnh hay Thể Lực gì đó, ngoại hình cũng thế, đừng có làm cơ bắp tao như con quái vật đấy, mạnh mà vẫn đẹp trai soái ca… đụ má quan trọng lắm, nhớ đấy.
Al: Đã ghi nhận… mời bạn nhận nhiệm vụ tiếp theo: Nhiệm vụ:
Bạn đẹp trai và có cơ thể đẹp, bạn không mặc áo lên xe đi dạo phố trong 1 tiếng.
Phần thưởng: + 1 Khéo Léo + 1 Nhanh Nhẹn…
Nếu bạn không hoàn thành trong vòng 24 tiếng thì hệ thống sẽ bị thu hồi và tất cả phần thưởng trước đó bị lấy lại (nếu có) Bạn cũng sẽ mất đi 10 năm tuổi thọ.
Dương: (Chết mợ rồi, móa quên mất, bây giờ mà xách xe chạy ngoài này khác nào đâm đầu vào chỗ chết, còn không mặc áo nữa chứ, để xem… 24 tiếng, bây giờ tới 9h sáng mai là đủ 7 năng lượng biến về, về xong vẫn còn ít thời gian làm nhiệm vụ, mình ở trần đi xe đạp chắc không ai để ý đâu nhỉ, như mới tập thể dục về thôi, chuyện nhỏ, đi ngủ đã)
Sáng hôm sau, mọi người cùng ăn ít cơm nắm cuộn rong biển do dì Liên làm rồi ra khu vườn phía sau biệt thự dọn dẹp 1 khoảng trống, Dương cùng mọi người dọn sạch cây bụi và cỏ rồi xới đất, chia ra nhiều khoảng trồng nhiều loại rau củ quả khác nhau. Với dì Liên sau đêm qua, cô đã hoàn toàn bị hấp dẫn bởi Dương, cô đã xem cậu như một người đàn ông thủ lĩnh chỗ này, sẵn sàng phục tùng và hầu hạ cậu. Liên đã so sánh về cuộc sống trước kia và bây giờ, cũng là quanh quẩn ở nhà lo công việc, nhưng nhà cao cửa rộng, lại thoải mái, còn được sướng như thế, cô tình nguyện quên chồng làm người tình bên Dương. Cả cô giáo Trinh và dì Liên đều quấn quýt bên Dương làm việc, cười đùa vui vẻ. Việc đó làm Loan và Hoa luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng vẫn chả biết là gì nên không nghĩ nữa mà làm việc.
Loan hướng qua mẹ mình nói chuyện: “Gớm, mẹ à, còn cô giáo Trinh nữa, hai người lớn hết rồi đấy, đùa giỡn như trẻ con. Còn nữa dù là tận thế nhưng trong nhà vẫn có đàn ông đấy, hai người cứ không mặc áo ngực như thế đi qua lại không thấy kỳ à”
Trinh ngại vì bị con bé nhắc nhỡ, nhưng dì Liên đã chen vào: “Có sao đâu, cũng chả có nhiều quần áo để thay, Dương cũng lớn rồi, biết đâu Dương cũng thích như thế thì sao, con đừng có cổ hủ nữa… mau thức thời đi”
Hoa đang lúi cúi cuốc đất cũng đứng thẳng dậy, tay lòn vào trong áo cởi Bra ra rồi quăng vào thềm nhà: “Em cũng không muốn mặc nữa, vậy thoải mái hơn”
Loan lắc đầu bó tay với 3 người phụ nữ kia, cười rồi làm việc tiếp.
Dương thực ra nãy giờ cũng thấy, đang làm việc mà mỗi lần cô giáo Trinh hay dì Liên cúi xuống là thấy rõ cả đôi vú đang đung đưa, khi lén lút liếc nhìn như thế trong lúc làm việc khiến cậu thấy rất thú vị. Nghe cuộc nói chuyện, họ tán thành việc không mặc áo ngực, còn thoải mái cho cậu ngắm, Dương bèn quăng cây cuốc lấy điện thoại, lấy cớ là quay lại cảnh làm việc nhưng thực chất là quay mấy cảnh hở vếu của họ rồi nhìn điện thoại cười thích thú.
Trinh: “Áaaa… đừng quay cô mà, đi ra… lo làm việc đi”
Hoa tay vịn lên áo: “Nè tránh xa tui ra, tui không mặc áo ngực là cho thoải mái chứ không phải để cậu săm soi nhé, muốn chết à”
Dương quay chán thì nhìn điện thoại, đã 9 giờ sáng. Dương vội vã:
Dương: “Em vào trong đi vệ sinh tí”
Nói xong cậu chạy vào phòng khóa cửa lại: (Chào mọi người, 7 ngày nữa gặp lại, à quên mọi người sẽ dừng đến lúc mình quay lại mà, cứ về đã khi nào quay lại thì xuống phụ mọi người làm tiếp, phải tranh thủ thời gian làm nhiệm vụ).
Dương: Al cho tao quay về thế giới của tao.
Al: Đang tiến hành… vui lòng đợi trong vài giây…
Dương trong phút chốc quay lại căn phòng trọ của mình, sẵn cũng vừa lao động cày cuốc đổ mồ hôi, cậu cởi áo quăng vào máy giặt, đẩy xe đạp ra chạy vù khỏi khu trọ rồi dạo quanh khu vực công viên. Sáng thứ 7, mọi người được nghỉ nên sau khi vào công viên tập thể dục thì vẫn ở lại vui chơi chưa về nhà, ngoài đường thì đông đúc người đi chơi, đi mua sắm… Nhiều cô chú thấy Dương chạy ngang ở trần cũng phải liếc mắt nhìn vì chàng trai cao ráo đẹp trai, thân thể cường tráng, body 6 múi săn chắc, nhiều cô gái trông theo mỏi cả mắt, còn e thẹn bịt mắt lại nhưng vẫn lén lút nhìn ^^.
Chạy đủ 1 tiếng Dương khá ngại, nên vội về phòng trọ đóng cửa.
Dương: (Phù… phù… để nhớ xem mẹ kể nhiệm vụ kế là gì nhỉ, lần sau tính toán kỹ mới nhận, thời gian cưỡng chế thế này khó chịu thật)
Al: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ. Bảng thông tin của bạn đã được cập nhật mới:
Sức mạnh: 22, 6…
Thể lực: 21, 8…
Nhanh nhẹn: 17, 6…
Khéo léo: 17, 7…
Trí tuệ: 23, 8…
Al: Nhiệm vụ tiếp theo thời gian hoàn thành là 10 ngày, bạn có muốn nhận luôn không?
Dương: Đợi đã… đợi đã… tao tắm rửa nghỉ ngơi tí và làm một số việc, nhiệm vụ cứ để đó.
Al: Có nhiệm vụ mới mà trong vòng 3 tiếng bạn không nhận thì hệ thống sẽ cưỡng chế nhận và bắt đầu tính thời gian.
Dương: 3 Tiếng thì cũng là thời gian, cứ để 3 tiếng sau rồi nhận.
Dương cởi đồ rồi vào nhà tắm, tắm rửa… hôm nay là thứ 7, cậu khá rảnh rỗi không phải đi học, lại vừa về tới thế giới nên cậu đang rất hưng phấn với nhiều suy tính trong đầu. Vừa tắm vừa nhún nhảy rap theo điệu nhạc trên điện thoại:
“Tụi… tụi… tụi… tụi… tụi… TỤI mày chỉ biết HÚT không chịu đi khám pháaaa… đứng dậy mà cầm sách bút… mày đi với tao mà đánh giá… Tao đưa mày về châu thổ xem thuyền và đánh cá… Còn mấy thằng nhóc mà không có thích vui lòng mày tránh ra… anh em tao xỉn anh em tao tới nái luôn mày uống đi… VÀ TAO TỪNG SỐNG Ở S. G. NHƯ Ở ĐỢ… da của tao đen bóng…”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52