Tại bệnh viện…
Tôi vệ sinh cá nhân khá vất vả vì tay rất buốt, thật sự muốn buông thõng, loay hoay mãi mới xong, nết cái thân tàn tạ lên giường ngồi xuống, đúng lúc này thì cửa mở ra, dì bước vào trên tay lại cầm một cặp lồng cháo mắt hí hửng đi lại chỗ tôi…
– Nè có cháo rồi nè, tui phải dậy sớm nấu cho mấy người ăn đó, thấy tui thương mấy người chưa – dì nói xong chu chu cái môi quyến rũ cười…
– Nào cho con xem thử dì nấu có ngon không, chứ cháo hôm qua con ăn thấy chán quá – tôi cười hì hì rồi đưa tay ra, dì đi lại gần mở cặp lồng rồi lấy thìa bắt đầu đút cho tôi ăn, ăn thìa cháo đầu tiên tôi liền cảm thấy rất ngon, ngon có khi còn ngon hơn bố tôi nữa, hay tại cháo có thêm vị khác nữa nhỉ…
– Ui… ui – tôi nhăn mặt, dì thấy vậy thì liền hỏi…
– Ơ con bị sao vậy, con đau ở đâu à để dì đi kêu bác sĩ nhé – dì nói xong định ra ngoài tôi tí nữa bật cười cố lén lại…
– Cháo. Cháo… này…
– Cháo bị sao vậy dì nấu không ngon hả, hay làm sao vậy – dì vẻ mặt khá hốt hoảng…
– Không cháo ngon mà, dì nấu ngon quá con cảm động hị hị – tôi phá lên cười, dì biết tôi trêu xị mặt xuống đặt cặp lồng cháo xuống bàn xong quay mặt lại dỗi… tôi thấy dì như vậy thì buồn cười lắm nhưng vẫn nhịn vỗ vai dì…
– Thôi nào, con khen dì nấu ngon mà, nào con đói rồi dì đút con ăn đi – tôi dùng tay đấm bóp vai cho dì cười làm lành, dì dùng tay gạt tay tôi ra nói…
– Thôi mấy người tự ăn đi, tui mệt rồi – nghe giọng dì như vậy tôi muốn cười lắm, lại đưa tay lên đấm bóp cho dì…
– Để con đấm lưng cho dì nhé, nào con xin lỗi rồi mà…
– Không thèm – dì nói xong lại gạt tay tôi ra, dỗi gì mà dai thế nhỉ, tôi đảo mắt xong cười gia, đưa tay lên ôm ngực…
– A… đau quá… a… – tôi nằm vật ra giường đau đớn, dì thấy tôi kêu gào như vậy quay ngoắt lại sợ lên ngực tôi mắt ướt ướt, vẻ mặt lo lắng, nhìn vẻ mặt dì như vậy bỗng dưng tôi thấy có lỗi ghê…
Tôi chợt nắm tay dì kéo xuống, dì nhẹ nhàng áp đầu vào ngực tôi, tôi vuốt nhẹ mái tóc mượt mà thơm mùi hoa lan của dì mà nói…
– Con xin lỗi, con đùa thôi suốt ngày mít ướt, nào nào – dì thấy vậy ngồi dậy, lườm tôi nói…
– Giỏi ha có biết dì lo lắm không còn trêu như vậy, lần sau chừa nhé – dì nói xong đánh nhẹ tát nhẹ lên mặt tôi, tôi đưa tay lau nước mắt còn vương trên khóe mắt dì mà nói…
– Hì thôi con biết rồi nào con đói rồi – tôi nói xong há miệng, dì bật cười đút cháo cho tôi ăn trong tiếng cười vui vẻ…
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Tại một căn biệt thự tại nằm gần trung tâm thành phố, một người trung niên tầm 40 tuổi đang ngồi thưởng thức chén nước trà thơm lừng, trên tay cầm một tờ báo tin tức, anh mắt người đàn ông nhìn chằm chằm vào tờ báo đọc lướt qua đến khi dừng lại ở một tiêu đề…
“Giám Đốc Kinh Doanh Của Tập Đoàn XX: Nguyễn Tiến Quang đã thành công với dự án hàng trăm tỉ đồng”
Khi đọc xong bài viết, người đàn ông nhếch miệng cười…
Lúc này đi có một bóng người đi đến gần người đàn ông trung niên, là một người phụ nữ gần 50 tuổi nhưng bề ngoài rất trẻ đẹp, nhìn qua chỉ độ tuổi hơn 30 mà thôi, người đàn bà trên tay bê một cốc cà phê nghi ngút khói đặt xuống bàn mỉm cười nói…
– Cà phê của anh em pha xong rồi, anh uống đi cho nóng – nghe tiếng nói, người đàn ông để tờ báo xuống nhấc tách cà phê lên nhấp một hụm rồi đưa tay kéo người đàn bà kia ngồi vào trong lòng mình, một bàn tay nhẹ nhàng luồn vào chiếc váy ngủ mỏng manh kia mà xoa nhẹ bầu ngực to tròn của người phụ nữ, người phụ nữ mỉm cười vòng tay ôm cổ người đàn ông nói…
– Hứ đêm qua hành người ta còn chưa đủ hay sao – người đàn bà nói bằng giọng quyến rũ ánh mắt lim dim tận hưởng sự sung sướng đến từ bàn tay đang xoa bóp kia, người đàn ông tiếp tục đưa tay kia mò xuống phía dưới mà xoa nhẹ…
– Em đẹp thật đấy, đã gần 50 rồi mà vẫn còn dâm như vậy, nhưng anh thích – người đàn ông nói xong liền hôn lên môi của người đàn bà, người đàn bà vừa hôn vừa phát ra tiếng rên nhẹ trong cổ họng, tay luôn xuống xoa nhẹ cái thứ cưng cứng đang chọc vào mông mình, ánh mắt toát lên sự thèm muốn…
– Đẹp thì anh hưởng chứ ai, đêm nào cũng làm người ta mệt muốn chết hứ ghét lắm – nói xong người đàn bà cho hẳn tay vào quần người đàn ông mà xoa nhẹ…
– 6 Năm rồi mà em vẫn chưa sinh cho anh một đứa con nào, em lên xem lại xem có phải trứng của em có vấn đề hay không – người đàn ông nói xong thọc mạnh 2 ngón tay vào cái lỗ nhớp nháp co dãn đó, người đàn bà ngửa mặt lên trần nhà rên rỉ…
– Ư… ư… Thì em cũng cố hết sức rồi… hay hôm nay mình đi khám lại đi anh… ư… ư… em sướng quá…
Người đàn ông không nói gì, đem người đàn bà nằm xuống ghế, cởi phăng chiếc quần đùi đang mặc trên người, dương vật hùng dũng đen xì hùng dũng bật ra ngoài, người đàn bà thấy vậy liền vén chiếc váy mỏng của mình lên bà hoàn toàn không mặc đồ lót, người đàn ông nắm dương vật đặt đúng cái lỗ nhớp nháp mà đẩy vào… cái cảm giác ấm nóng bao bọc quanh cái dương vật làm người đàn ông hừ lên sung sướng…
Những tiếng nhóp… nhép… vang lên kèm theo tiếng rên rỉ của người phụ nữ vang vọng trong căn phòng khách…
– Ư… ưm… mạnh… mạnh lên… anh… em sướng… ggg. Quá… – người đàn bà ôm chặt lấy người đàn ông trung niên, hai tay xoa loạn trên tấm lưng trần rắn chắc…
Người đàn ông cũng hì hục nhấp nhô miệng gầm gừ mấy tiếng…
– Em vẫn còn bót quá… anh sướng quá… Xuân ơi… Anh ra đây… – nói xong người đàn ông tăng tốc, người đàn bà kia chỉ biết há mồm kêu rên chịu những cú nhấp mạnh bạo…
– Em… ư… ư… em cũng… ra… sướng… quá…
– A… a. A… a. – Hai người cùng hét lên, một dòng tinh trùng ấm nóng bắn sâu vào bên trong người phụ nữ, người đàn ông đổ gục xuống áp mặt vào bộ ngực tròn mà thở dốc… qua mấy phút người đàn ông ngồi dậy, tựa vào thành ghế, người đàn bà cũng ngồi lên nắm lấy cái dương vật vẫn còn hơi cứng bỏ vào trong miệng liếm láp…
Người đàn xoa lên gương mặt mịn màng, cười nhẹ mà nói…
– Ngày mai sẽ vui lắm đấy, anh đang nóng lòng được thấy vẻ mặt của hắn khi gặp lại em đấy ha ha – nói xong người đàn ông nhếch miệng cười, người đàn cũng ngước ánh mắt lên nhìn một ánh mắt dâm đãng kèm theo chút ý vị…
Một nụ cười người nham hiểm, một ánh mắt ý vị…
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Tại công ty XX…
Bên trong một văn phòng, một người đàn ông ngồi ở bàn ánh mắt chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, trước mặt bàn là biển hiệu lóng lánh có dòng chữ…
Chủ Tịch Tập Đoàn XX – Đinh Văn Tiến là bố của dì Lan cũng là ông ngoại của tôi, đang xem chăm chú vào màn hình máy tính bỗng ông ngoại nhíu mày, rồi vươn tay lấy điện thoại bàn bên cạnh bấm số, sau 2 hồi chuông bên kia vang lên giọng nói của một người phụ nữ…
– Cô bảo cậu Quang giám đốc kinh doanh lên phòng gặp tôi gấp nhé…
Đầu dây bên kia trả lời “Vâng” rồi cúp máy, khẽ tháo cặp kính để xuống bàn, ông ngoại liền nhíu mày trong đầu ông suy nghĩ gì đó.
“Cốc. Cốc… cốc…”
Tiếng gõ cửa vang lên, ông Tiến chỉnh lại tư thế nói…
– Vào đi…
Cánh cửa mở ra bước vào trong là bố tôi, bố tôi đi lại cúi đầu…
– Dạ chào chủ tịch, chủ tịch cho gọi tôi có việc gì vậy…
Ông ngoại gật đầu chỉ vào dãy ghế bên cạnh bàn làm việc…
– Ngồi đi tôi có chuyện muốn bàn với cậu…
Bố tôi gật đầu rồi đi ra ghế, ngồi xuống với lấy ấm trà rót ra hai cái chén đưa một chén về phía ông ngoại, ông ngoại nhận lấy chén nước nhấp một hụm rồi đặt chén xuống hỏi…
– Cậu đã chuẩn bị kỹ hồ sơ cho ngày mai chưa – nghe ông ngoại hỏi vậy bố tôi gật đầu…
– Dạ rồi thưa chủ tịch, tôi được biết hợp đồng lần này khá quan trọng với công ty cho lên mọi chuyện tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi ạ…
– Tốt lắm, lần này cậu sẽ đi bàn hợp đồng với bên công ty NE, công ty này vừa mới… – không đợi ông ngoại nói xong, bố tôi liền sững sờ, chiếc chén trong tay rơi xuống “Choang” một tiếng, ông ngoại cũng giật mình nhíu mày nhìn bố tôi…
– Cậu sao vậy – nhìn biểu hiện của bố tôi, ông ngoại chắc chắn bố tôi đang bị gì đó…
Bố tôi không trả lời, 2 tay nắm chặt, vẻ mặt rất tức giận, oán hận, kèm theo một chút đau thương…
– Quang có việc gì nói bố nghe – ông ngoại hạ giọng nhẹ nhàng hỏi, bố tôi thở dài một hơi bắt đầu kể lại…
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Ông ngoại nghe xong vẻ mặt cũng trầm xuống, ông đứng lên đi lại chỗ bố tôi vỗ vai nói…
– Bố ủng hộ con, bố tin con – ông nhìn thẳng vào ánh mắt hơi đỏ của bố tôi nói, ánh mắt kiên nghị, quan tâm ấy như sưởi ấm trái tim đang quặn lại của bố, bố tôi gật đầu vẻ mặt dần dần lấy lại sự tự tin, trong lòng nhủ thầm “lâu rồi không gặp, không biết các người tính làm gì nữa đây”
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Tại bệnh viện, tôi và dì không hề hay biết những chuyện xảy ra với bố tôi, dì vẫn vô tư cười nói thi thoảng lại chọc cho tôi điên lên, mỗi lần tôi sắp bực thì dì lại cười hihi làm lành, làm tôi rất phiền não…
Tôi nằm nhiều trong phòng cũng thấy oải liền bảo dì dìu ra ngoài đi dạo cho thoáng đãng…
Bước từ trong thang máy ra, đi thẳng ra phía hoa viên, phải nói hoa viên ở bệnh viện rất đẹp, rất nhiều hoa phải nói là đẹp đến mê người, dì thấy hoa liền sáng mắt chạy tung tăng bỏ lại một thằng què như tôi tập tễnh đi theo, nhiều lúc nghĩ dì ác thật sự @@
– Nè con lại đây nhìn hoa này đẹp chưa này, đây còn hoa này nữa này – dì vẫy tay với tôi rồi chỉ chỏ hết loài hoa này đến loài hoa kia, tôi thấy mệt mỏi liền ngồi xuống bệ của bồn hoa khẽ nhắm mắt hít sâu, mùi hương hoa thoang thoảng làm tâm trí tôi cảm thấy thư giãn, yên bình làm sao…
Mặc dù rất đông người đang đi dạo và ngồi ở đây, nhưng dì vẫn hồn nhiên mặc kệ bao ánh mắt dâm dê của mấy gã đàn ông, thanh niên đang nhìn mình…
Tôi liền lấy điện thoại ra, căn lúc dì cúi xuống ngửi hoa tôi liền bấm máy, nhìn bức ảnh tôi tự nhận mình có tài chụp ảnh thật…
Khẽ gọi dì lại…
– Dì lại con bảo cái này nè…
Nghe tôi gọi, dì chạy lại ngồi cạnh tôi, tôi liền nhìn xung quanh không có bác bảo vệ nào liền nhanh tay hái một bông hoa màu hồng mà tôi không biết tên, quay lại nhìn vào gương mặt xinh đẹp của dì, tôi khẽ đưa tay vén mái tóc cài vào tai sau đó cài bông hoa lên, lúc này nhìn dì còn đẹp hơn nữa, dì mỉm cười ngượng ngùng gương mặt phiếm hồng khẽ mỉm cười rồi dì ôm tay tôi, đầu dì khẽ tựa vào vai tôi thi thoảng lại cười khúc khích, bỗng dì ngồi thẳng lên rút chiếc điện thoại ra mở phần chụp ảnh rồi quay qua tôi nói…
– Nào ghé mặt vào đây – tôi thấy chụp ảnh liền lắc đầu…
– Thôi con không chụp đâu, con chụp ảnh xấu lắm, thôi – tôi xua tay quay đầu đi, dì lại dở bài xị mặt tôi liền đáp ứng…
Ảnh đầu tiên, dì tựa đầu vào vai tôi, còn tôi cười mỉm… chụp xong nhìn ảnh dì nheo mắt nhìn tôi…
– Nào cười hẳn hoi lên, cười như mếu thế này được chụp ảnh với người đẹp phải biết trân trọng nghe chưa, nhiều người muốn chụp ảnh với tôi còn không được nữa kìa – dì bĩu môi nói làm tôi cười khổ…
Chụp lại kiểu ảnh này thì tôi cười tươi lắm, dì cũng gật đầu hài lòng…
Kiểu thứ 2 dì kêu tôi cầm máy, tuy tay hơi run tý nhưng vẫn cố chiều dì không dì lại dỗi dỗ dành mệt lắm…
Kiểu ảnh này dì khẽ nhắm mắt môi chạm nhẹ vào má tôi, còn tôi ánh mắt hơi nhìn về hướng ngược lại, bức ảnh chụp xong rất đẹp dì đặt luôn làm ảnh nền điện thoại mới chất chứ, tôi thấy vậy hỏi…
– Dì để thế này bố con ghen chết – tôi nửa đùa nửa thật, dì thấy tôi nói thế nguýt tôi một cái…
– Kệ đi tui thấy đẹp là được – dì bá đạo trả lời một câu… xong xuôi chụp cho dì mấy tấm hình nữa, dì dìu tôi đi loanh quanh một hồi nữa rồi mới đưa tôi trở lại bệnh viện…
Trên đường đi từ hoa viên vào ánh mắt tôi bất chợt rơi trên một người phụ nữ, tôi chợt khựng lại, ngơ ngác…
“Không sai đâu, người đó mình không bao giờ nhìn sai được…”
Người phụ nữ đó đi bên cạnh mộ người đàn ông trung niên vẻ mặt cười nói dường như cũng không chú ý đến ánh mắt của tôi đang nhìn mà đi thẳng vào trong…
Tôi thấy vậy liền ngồi xuống cái ghế đá bên cạnh, vẻ mặt thơ thẩn, dì thấy tôi vậy tưởng tôi làm sao…
– Nè con bị sao vậy… con bị đau à, Hoàng trả lời dì – dì lo lắng nhìn tôi…
– Dì cho con yên tĩnh chút – tôi lắc đầu vẻ mặt vẫn như vậy, có nhớ nhung, có đau thương, có trách cứ… cũng đúng ha 6 năm rồi mà, 2 hàng nước mắt của tôi chảy ra từ bao giờ…
– Này còn bị làm sao nói dì biết đi, Hoàng con bị sao vậy, sao lại khóc – dì lại hỏi những câu quan tâm đãng nhẽ tôi phải nguôi ngoai mới đúng, nhưng lúc này tôi thấy bực, bực vì dì nói nhiều…
– Con không sao, dì cho con yên tĩnh chút đi – tôi nói xong kệ dì, dì thấy vậy lại hỏi…
– Nhưng mà con làm… – dì chưa nói hết câu, tôi liền quay qua dì quát lên…
– CON NÓI DÌ IM LẶNG CƠ MÀ, SAO DÌ PHIỀN QUÁ VẬY – tôi quát xong trong lòng hối hận lắm, vẻ mặt dì nhìn tôi ngơ ngác xong rồi bật khóc, dì che miệng chạy ra khỏi hoa viên, tôi đứng lên định lắm tay dì nhưng đã muộn mất rồi, dì chạy thẳng vào trong bệnh viện, tôi thẫn thờ ngồi sụp xuống cơn đau ở ngực lại bắt đầu phát tác, nhưng không đau bằng trái tim tôi lúc này…
Một trái tim 2 vết thương…
“Ông trời thật khéo đùa ha, 6 năm trời tôi từng xin ông cho tôi gặp lại mẹ ông không đáp ứng, để giờ tôi có một cuộc sống mới, một người mẹ mới thì ông cho tôi gặp người lại người mẹ cũ… ha ha trớ trêu ha”
Tôi nhủ thầm trong lòng rồi bật cười, nếu giờ tôi gặp mẹ thì tôi sẽ như nào đây, vui, buồn, hạnh phúc, hay oán trách đây haizz…
Tôi tạm gạt chuyện này qua một bên, bây giờ có một người đang cần tôi xin lỗi và dỗ dành đấy, tôi tập tễnh bước vào sảnh bệnh viện, đi vào trong thang máy lên tầng 3, ra khỏi thang máy tôi tiến về phòng, mở cửa phòng bên trong vang lên tiếng khóc thút thít của dì Lan, dì đang nằm trên giường quay mặt vào trong mà khóc, tôi thấy có lỗi vô cùng đóng cửa lại, tôi đi về phía dì ngồi xuống giường tôi đưa bàn tay đặt lên vai dì…
– Con xin lỗi, tại con đang có chuyện buồn, dì đừng khóc nữa – tôi nhẹ nhàng, giọng nói hối lỗi vậy mà dì vẫn khóc còn đưa tay gạt tay tôi ra, tôi vẫn kiên trì…
– Dì à con xin lỗi, dì đừng khóc nữa con đau lòng lắm – tôi nói xong dì vùng vằng đứng dậy, vẻ mặt ướt đẫm nước làm tôi cảm thấy đau lòng vô cùng, thấy dì đứng lên tôi liền nhanh tay chộp tay dì kéo lại về phía mình, dì hơi bất ngờ lên mất thăng bằng ngã nhào vào ngực tôi khiến vết thương ở ngực nhói lên…
– A… A… – tôi kêu lên một tiếng, Dì thấy vậy thì quay lại…
– Con có sao không, sao lại kéo dì để va vào vết thương có biết nguy hiểm lắm không – dì nói vành mắt vẫn còn đỏ hoe, tôi cắn răng nén đau nặn ra một nụ cười đưa tay kéo dì xuống, để đầu dì tựa lên cánh tay tôi ôm trọn dì trong lòng, dì để yên cho tôi ôm, vẻ mặt vẫn còn xị ra giận dỗi…
– Con xin lỗi mà, dì đừng giận con nữa, tý con đi mua kem cho chịu không – thấy tôi dỗ dì như dỗ trẻ con, dì phì cười…
– Hứ không thèm, tui người lớn rồi – nói xong dì nhắm mắt mặt phụng phịu…
Qua một hồi lâu thấy tôi không nói gì, Dì khẽ mở hé mắt ra nhìn trộm tôi, tôi lúc này đã không còn đè nén bản thân được nữa, tôi liền khẽ cúi đầu xuống hôn lên môi dì, dì mở to hai mắt, không né tránh cũng không đẩy tôi ra…
Hai đôi môi chạm nhau cảm xúc thật lạ, tôi nhắm mắt ngậm nhẹ lấy bờ môi dưới của dì, chứ với một thằng gà mờ chưa biết hôn là gì như tôi, xem trên phim thấy hôn như nào thì tôi nhớ rồi hôn như vậy…
Dì sau một thoáng sững người thì cũng nhắm mắt đáp lại nụ hôn của tôi, tay tôi vòng qua eo gì ôm chặt, lúc này tôi muốn mặc kệ hết, tôi muốn để cảm xúc của mình chiếm hữu tâm trí của tôi ngay lúc này…
Khẽ tách nhau ra, tôi hơi ngượng nhưng lúc này vẫn nhìn thẳng vào dì, mặt dì đỏ lắm đôi mắt long lanh nhìn tôi, ánh mắt đó lạ lắm có chút giận hờn, có chút hạnh phúc, tôi khẽ thơm nhẹ lên má dì mà nói…
– Con xin lỗi từ giờ còn hứa sẽ không làm dì buồn nữa, dì con thương dì…
Nghe tôi nói vậy, dì áp mặt vào ngực tôi gật gật đầu, bờ môi khẽ mỉm cười…
Tôi ôm gì một lúc bắt đầu nói…
– Dì à, dì có biết vữa nãy con nhìn thấy ai không… Là người mà trong suốt 6 năm con mong mỏi, nhớ thương đấy… con cứ nghĩ cả cuộc đời con sẽ không gặp lại người ấy nữa, con không biết hiện tại con còn có thể gọi người ấy 1 tiếng MẸ hay không – nói xong tôi khẽ nhếch môi cười nhẹ… nước mắt bắt đầu chảy…
Dì nghe vậy ôm chặt lấy tôi, hơi ấm từ vòng tay dì làm tôi xoa dịu đi phần nào…
– Hoàng nè, quãng đời sau này dì sẽ đi cùng con, bên cạnh chăm sóc con… con nhé – nói xong dì chủ động hôn vào môi tôi, lần này thì tôi bất ngờ lắm, cái lưỡi mềm mại của dì tách lấy bờ môi của tôi ra mà chui vào trong, tôi hơi lúng túng chút rồi cũng đưa lưỡi ra quấn với lưỡi của dì, bàn tay tôi lúc này nó bắt đầu tự hành động, xoa nhẹ cái lưng trắng mịn của dì dần dần di chuyển xuống bờ mông tròn gợi cảm của dì, khi chạm vào đó một dòng điện chạy dọc sống lưng, bàn tay như bóp vào một quả bóng cao su vậy êm ái co dãn… tôi và dì gần như chìm vào cái cảm xúc đó!!
“Ting Ting… Ting…” tiếng chuông điện thoại của dì vang lên…
Tôi và dì giật mình buông nhau ra, dì vẻ mặt ngại ngùng quay đi rút điện thoại ra là bố tôi gọi… dì nghe máy “vâng dạ” rồi tắt máy, dì quay ra nhìn tôi ngại ngùng, tôi đưa tay kéo dì một lần nữa thì dì lại nằm trong vòng tay tôi, tôi xoa nhẹ mái tóc của dì mà nói…
– Dì nhớ nhé, sau này phải bên cạnh con đến suốt cuộc đời đấy, nếu dì mà thất hứa con sẽ không bỏ qua cho dì đâu – tôi nói xong thơm nhẹ lên trán dì, dì “Ừm” một tiếng rồi ôm tôi…
Tôi ôm dì chìm vào giấc ngủ bao giờ không hay…
…
– Ha ha rồi thì sao… 6 năm về trước mày thất bại trước tao, thì hiện tại mày lấy gì thắng tao đây, Quang à mày có biết không thời gian nó sẽ giúp những người yếu đuối quên đi nỗi buồn đau, bất hạnh…
Còn với những con người như bọn tao, sẽ giúp bọn tao càng ngày càng trở nên mạnh mẽ mà máu lạnh… ô vợ mày hiện tại phải không đẹp lắm… thật sự rất đẹp, nó cũng là của tao thôi Ha Ha Ha – người đàn ông kia cười lớn rồi từng bước tiến lại phía Dì Lan đang nằm trên chiếc giường lớn với bộ váy ngủ mỏng manh, người đàn ông đi lại khẽ tuột bộ váy xuống làn da trắng mịn ấy dần dần hiện ra, bố tôi bị trói trên một cái ghế gào thét…
– THẰNG KHỐN MÀY THẢ VỢ TAO RA, TAO LIỀU VỚI MÀY… – tiếng gào to mang theo sự bất lực, người đàn ông trung niên ngửa mặt cười lớn rồi nhào lên người Dì tôi…
– Ha Ha… Quang à cái đau nhất của con người không phải là chết, mà chính là tận mắt nhìn thấy những người mày yêu quý phải dần dần ruồng bỏ mày… Ha Ha… Ha Ha…
Nói xong người đàn ông đưa tay cởi nốt những mảnh vải cuối cùng trên người dì Lan, và từ của phòng bước vào thêm một người phụ nữ, trên người hoàn toàn không có mảnh vải nào, đang bước về phía chiếc giường lớn kia… nhìn bố tôi với nụ cười khinh bỉ, người đàn ông dang tay đón người phụ nữ kia vào trong vòng tay, khẽ hôn lên môi người phụ nữ, người đàn ông liền mỉm cười…
– Quang à bây giờ hãy chứng kiến người vợ thứ 2 của mày thuộc về tao nhé Ha Ha – nói xong người đàn ông cầm lấy cái dương vật to gân guốc đang cứng tìm về phía cái bướm trắng đẹp của dì tôi mà cho vào…
…
– KHÔNG… KHÔNG… – hai tiếng hét, một phát ra ở bệnh viện, một phát ra ở trong văn phòng tại một công ty…
Tôi choàng dậy đầu tôi ướt đẫm mồ hôi, tôi thở dốc ánh mắt sợ hãi kèm theo sự ngơ ngẩn, dì bên cạnh nghe tiếng hét thì cũng cửa quậy mở mắt, thấy tôi đang thở dốc kèm theo mồ hôi đầm đìa, dì liền lo lắng…
– Con bị sao vậy, để dì đi gọi bác sĩ – dì xuống giường đi ra phía cửa, tôi đứng dậy ôm chặt lấy dì từ phía sau, tôi ôm chặt lắm vì giấc mơ vừa rồi khiến tôi sợ… tôi sợ dì lại bỏ tôi đi như người mẹ 6 năm trước, đôi tay tôi ôm dì hơi run nhẹ…
Dì thấy tôi hành động như vậy bất ngờ lắm, dì vỗ nhẹ lên tay tôi hỏi…
– Con sao vậy nè, ôm cả buổi sáng rồi mà không chán hử – dì cười hi hi trêu tôi, tôi nới lỏng tay ra, xoay người dì lại, tôi hôn lên môi dì một cách ngấu nghiến, dì hơi sợ trước hành động của tôi, nhưng cũng không đẩy tôi ra mà hé môi ra đáp trả…
Rời khỏi đôi môi của dì, tôi ôm dì vào trong lòng thì thầm…
– Con sẽ bảo vệ dì, cho dù có chết con vẫn sẽ bảo vệ dì, con yêu dì…
Dì nghe vậy mỉm cười hạnh phúc ôm lấy tôi, tôi cũng ôm chặt lấy dì…
– Thôi để dì về nấu ăn cho con nhé, rồi sẽ mang đồ ăn vào cho, trưa rồi nè – dì vỗ vỗ lưng tôi…
Tôi buông dì ra mỉm cười gật đầu, dì nhìn tôi véo mặt tôi một cái rồi mở cửa đi ra ngoài, tôi ngồi xuống giường gương mặt suy tư “giấc mơ đó là gì, người đàn ông đó là ai”…
Cùng lúc này tại tập đoàn XX…
Trong văn phòng Giám đốc kinh doanh, bố tôi choàng tỉnh dậy sau cơn ác mộng đó, bố tôi gương mặt nhợt nhạt, khẽ thở đều lấy lại tinh thần, bố tôi mở ngăn kéo tủ lấy ra một cuốn vở cũ, bàn tay khẽ lật đến giữa cuốn vở ở đó có một tấm hình cỡ bằng bàn tay, được chụp cách đây khá lâu, nhưng tấm ảnh vẫn giữ được độ sắc nét, trong ảnh một người đàn ông cao ráo phong độ đang mỉm cười rất tươi, bên cạnh là một người phụ nữ rất đẹp đang mỉm cười hạnh phúc nép vào lòng người đàn ông…
Bố tôi nhìn tấm ảnh bỗng chốc nước mắt chảy ra, bố tôi nhìn tấm ảnh đến si ngốc, trong lòng lẩm bẩm…
– “Ngày trước vì em tôi mất đi tất cả… Liệu hiện tại điều đó có một lần nữa lặp lại hay không… Xuân à em dạo này khỏe chứ”…
Đang si ngốc bỗng có tiếng “Cốc Cốc Cốc” vang lên, bố tôi lau vội nước mắt, kẹp tấm ảnh vào quyển vở cất trong ngăn kéo… khẽ chỉnh lại quần áo lấy lại tâm trạng bố tôi khẽ nói…
– Mời vào…
Cánh cửa mở ra một người phụ nữ tầm hơn 30 tuổi bước vào là thư ký của ông ngoại, gật đầu chào bố tôi…
– Dạ chào giám đốc, chủ tịch bảo tôi mang cái này đến cho giám đốc – cô thư ký đặt một xấp tài liệu lên bàn, bố tôi cầm xấp tài liệu mỉm cười cảm ơn…
– Cảm ơn cô, vất vả cho cô rồi, lần sau cô cứ gọi điện để tôi lên lấy là được rồi – bố tôi gật đầu bắt tay với cô thư ký, cô thư ký mỉm cười lắc đầu…
– Có gì đâu ạ, thôi anh làm việc em xin phép về phòng…
Nói xong cô thư ký quay người rời đi, bố tôi ngồi xuống lật sấp tài liệu ra xem bỗng bố vẻ mặt bố tôi tái đi, cánh tay bắt đầu run rẩy…
“Reng… reng… reng…” tiếng điện thoại bàn vang lên, bố tôi đưa lên tai nghe bên kia giọng nói của ông ngoại vang lên…
– Đó là những gì bố thu thập được, con yên tâm bố sẽ giúp con…
– Vâng con cảm ơn bố – bố tôi nói xong cúp máy, ánh mắt tiếp tục nhìn chằm chằm vào tập hồ sơ…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30