Khẽ nâng ly rượu lên nhấp một hụm cậu Dương không hiểu sao mấy ngày nay cái gương mặt đẫm nước mắt kia cứ hiện lên trong tâm trí tại sao vậy “người phụ nữ đó đẹp sao hay mình đang thương hại khi cô ta phải bán thân mình để làm việc mà cô ta không muốn” cậu Dương khẽ nhủ thầm nắm chặt như muốn bóp nát ly rượu trong tay…
Ting… ting…
Tiếng chuông tin nhắn vang lên cậu Dương đưa tay cầm chiếc điện thoại lên là một tin nhắn từ số lạ…
– “Cảm ơn anh về chiếc khăn” tin nhắn kèm theo một icon mặt cười, cậu Dương khẽ mỉm cười nhắn lại…
– Không có gì đâu, nhìn một cô gái xinh đẹp như em đang khóc thì anh nghĩ bất cứ ai cũng giúp em thôi…
– “Hi hi em xấu mù mà đẹp gì, để anh thấy như vậy em xấu hổ quá”
– Anh hơi đường đột nhưng có thể cho anh biết vì sao em lại khóc được không – cậu Dương nhắn lại dù đã biết kết quả nhưng trong lòng cậu vẫn muốn chính cô gái này nói ra…
1 phút… 2 phút…
– “Nếu em nói ra anh có khinh em không”
Đọc xong tin nhắn này bỗng cậu thấy lòng mình trầm xuống, cái cảm giác thật khó chịu…
– “Hay là thôi đi ạ”
Trong lúc cậu đang chần chừ thì tiếp tục nhận được tin nhắn, cậu quyết định nhấc máy lên gọi điện…
… tút… tút…
– Alo em nghe ạ – giọng nói nhẹ nhàng vang lên, cậu Dương khẽ thở nhẹ một hơi nói…
– Em đang ở đâu, anh có thể mời em đi ăn đêm được chứ…
Bên kia im lặng, cậu Dương biết cô ấy đang nghĩ gì liền nói tiếp…
– Anh biết là như vậy không hay, nhưng em yên tâm anh… ừ… anh không làm gì… à anh chỉ muốn mời em đi ăn thôi – một người đàn ông lạnh lùng trên thương trường mà lại ấp úng khi nói chuyện với một cô gái mới quen…
– Hi hi vâng em tin anh mà, em sẽ gửi địa chỉ vào tin nhắn anh tìm cho dễ… hi…
Nghe cô gái đồng ý cậu Dương nở nụ cười vui vẻ…
– Hẹn tí nữa gặp em…
Nói xong cậu Dương tắt máy rút tiền để lên bàn rồi đi thẳng ra xe phóng đến địa chỉ trong tin nhắn…
20p sau cậu Dương đã đến cái địa điểm mà cô gái tên Kiểu gửi, dừng xe lại cậu Dương định lấy máy gọi thì từ trong ngõ một bóng người bước ra, Kiều khoác trên mình chiếc áo khoác len cùng với chiếc quần jean bó làm nổi bật đôi chân thon dài, gương mặt mỉm cười đi lại phía xe của cậu Dương…
Cậu Dương đi xuống xe nở một nụ cười ấm áp mở cửa xe…
– Mời em gái xinh đẹp lên xe hì – cậu Dương lên tiếng trêu chọc, Kiều cười ngại ngùng đánh vào tay cậu Dương rồi cũng bước lên xe…
Cậu Dương ngồi vào xe quay sang hỏi Kiều…
– Em muốn đi ăn ở đâu, hôm nay anh sẽ làm tài xế – cậu Dương mỉm cười nhẹ nhàng, Kiều khẽ đỏ hai má chỉ tay về phía trước…
– Anh cứ đi phía trước ạ rồi rẽ trái, ở đó có một quán lẩu thập cẩm bình dân ăn rất ngon, à anh không ngại ăn mấy món này chứ ạ – Kiều nói xong quay sang nhìn cậu Dương bằng ánh mắt tinh nghịch…
– Ô anh đã từng ăn cơm hộp có 10k một suất đấy nhé, đi hôm nay em thích ăn gì anh sẽ chở em đi – nói xong cậu Dương cho xe chạy đi…
Mất 5 phút sau dừng trước một quán ăn không lớn lắm, có chút giản dị nhưng điều đặc biệt là đến giờ này vẫn còn rất đông khách ăn uống, cậu Dương xuống xe đi lại mở cửa xe bên cạnh Kiều bước xuống mỉm cười ngại ngùng vì chưa bao giờ nàng được một người đàn ông nào đối xử với mình như vậy, nàng biết Dương là ai một doanh nhân thành đạt có tiếng cả ở trong nước và ngoài nước, người mà rất nhiều tiểu thư danh giá muốn được đi bên cạnh, vậy mà nàng một người phụ nữ không có danh tiếng, vì mẹ và em trai phải bán thân cho thằng chủ tịch khốn nạn chà đạp vậy mà lại đang được Dương quan tâm vui vẻ đối xử như một cô người yêu bé nhỏ… nàng đã rung động ngay từ lần đầu gặp Dương, nụ cười cùng ánh mắt quan tâm khi Dương đưa nàng chiếc khăn tay, lúc đó trái tim nàng đã thổn thức, nàng không mong Dương đáp lại, chỉ mong có thể được bên Dương những phút giây như này…
Nàng vui vẻ!!
Nàng hạnh phúc!!
Nhưng cũng đầy sự tự ti và mặc cảm…
Vào trong quán chọn một bàn gần trong cùng gần với cửa sổ khá thoáng đáng, quán ăn nhìn bé và giản dị nhưng được một điều là vệ sinh quán rất sạch sẽ, và mùi thức ăn phảng phất rất thơm…
Lúc này một cậu thanh niên tầm 18 tuổi đi ra chào hỏi…
– Dạ chào anh chị ạ, không biết anh chị muốn gọi món gì ạ…
Cậu Dương quay sang nhìn Kiều…
– Em gọi món đi…
– Ơ mà anh ăn được hải sản không – Kiều quay lại hỏi cậu Dương, cậu mỉm cười gật đầu…
Nghe vậy Kiều mỉm cười quay sang nhìn cậu nhân viên…
– Cho chị một nồi lẩu hải sản nhé, à nước lẩu cho cay một chút – nói đến đây Kiều quay sang cậu Dương muốn hỏi ý có ăn được cay không, cậu Dương vẫn gật đầu…
– Dạ anh chị có muốn dùng thêm nước gì không ạ…
– Ừm cho chị 2 chai rượu nếp nhé…
– Vâng anh chị đợi một chút ạ – cậu nhân viên nói xong cúi đầu quay người rời đi…
– Quán ở đây nhìn bé vậy thôi chứ đông khách lắm, vì đồ ăn ở đây rất ngon đặc biệt là rượu nếp ở quán được ông chủ ủ rất kỹ lên được khách uống rất nhiều, nay em gọi ra cho anh uống thử đó hì hì – trong lúc đợi đồ ăn Kiều liền giới thiệu cho Dương biết về quán ăn này…
– Anh vừa đến quán cũng ngửi thấy rất thơm, chỉ không biết rượu có ngon như em nói hay không thôi, mà nghe em giới thiệu như vậy anh sợ em cho anh say ở đây mất – Dương nháy mắt tinh nghịch nhìn Kiều…
– Dạ em cũng biết uống chút ít thôi ạ, anh đừng trêu em nữa – Kiều cười ngại ngùng…
Nhìn nụ cười của Kiều lúc này thấy đẹp làm sao, nụ cười thật hiền lành nhưng vẫn thiếu thứ gì đó tự nhiên, có lẽ…
Dương thầm nghĩ và tiếc cho Kiều, trong lòng cũng nổi nên một luồng cảm xúc chua xót có lẽ anh không hề biết…
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Đồ ăn được nhân viên quán bê ra ngoài, nồi lẩu bốc khói nghi ngút kèm mùi thơm làm cho bụng của Dương kêu nhẹ, Kiều đưa tay với lấy địa đậu phụ cho vào mấy miếng rồi tôm, ngao vào trong nồi lẩu rồi đậy vung lại…
Dương mở nắp chai rượu nếp đưa lên mũi ngửi nhẹ, một mùi thơm từ rượu nhanh chóng tỏa ra, Dương gật đầu đưa tay với 2 cái chén nhỏ rót rượu đưa về phía Kiều một chén…
– Nào uống chúc mừng vì anh đã quen được một cô gái xinh đẹp ha ha – Dương nói xong cười sảng khoái, Kiều cũng mỉm cười cộc chén, uống hết chén rượu Dương cảm thấy rượu ngọt ngọt mà rất êm…
– Wow rượu này rất ngon nhé, lâu lắm rồi anh không được uống rượu Việt Nam đâu – Dương gật gù khen, Kiều khẽ mỉm cười rót rượu vào chén cho Dương rồi nói…
– Rượu mình nếu làm chuẩn uống vẫn ngon anh nhỉ…
– Ừ đúng rồi ngày đó hồi anh còn nhỏ mỗi lần về quê ngoại chơi thường hay cùng bà ngoại đi sang nhà ông Sáu bên cạnh chơi tiện thể mua mấy lít rượu để bố anh mang lên biếu khách, nhà ông Sáu nấu rượu ngon nức tiếng ở vùng khi đó mà giờ ông ý mất rồi, con trai cũng bỏ nghề lên thành phố làm ăn hết rồi – Dương kể xong ánh mắt hoài niệm nhớ lại khi đó…
– Có lần trong bữa cơm thấy ông ngoại với bố anh uống mà liên tục khen ngon, anh nén rót rượu vào một cái cốc rồi uống trộm, lần đó anh say không biết gì nôn nao mất 2 ngày làm bố mẹ với ông bà anh sợ chết khiếp ha ha, nghĩ lại thấy thời gian trôi qua thật nhanh, cảnh con người mất ha – Dương mỉm cười nhẹ đưa chén rượu lên uống…
– Anh ngày đó nghịch thật ý, cũng may là không sao hi hi – Kiều mỉm cười trêu…
– Trẻ con mà em, giờ thì anh uống không biết say là gì nhé – Dương nói xong ưỡn ngực ra vẻ làm Kiều che miệng cười khúc khích…
– Vâng anh giỏi – nói xong Kiều mở nắp nồi đưa đũa gắp tôm vào bát rồi nhanh tay bóc vỏ rồi đưa sang bát Dương…
– Anh ăn đi ngon lắm đó – Kiều mỉm cười dịu dàng, Dương gương mặt hơi đơ lại vì hành động của Kiều nhưng rất nhanh mỉm cười cảm ơn rồi đưa lên miệng ăn thử…
– Công nhận ngon thật, còn được người đẹp bóc cho lên tôm ngon thêm gấp đôi – vừa ăn Dương vừa cười ghẹo…
– Hì hì để em bóc thêm cho anh nhé – Kiều nói xong bắt đầu gắp tôm ra bóc, Dương cũng bắt đầu bóc tôm nhưng do khá vụng lên con tôm nát bét cả ra…
– Thôi để đó em bóc cho, nè anh ăn đi – Kiều mỉm cười gắp 3 4 con tôm đã bóc vỏ bỏ sang bát của Dương…
Cứ vậy bữa ăn diễn ra một cách vui vẻ, lần đầu tiên trong đời Dương mới thấy vui vẻ khi đi ăn với một cô gái như vậy…
Khi rượu đã hết 2 chai gương mặt của Kiều đỏ lên một cách quyến rũ, Dương cũng không kém đã bắt đầu nâng nâng nhưng hai người chưa ai muốn dừng lại…
Dường như họ muốn bên nhau lâu hơn một chút, để có thể nhìn nhau lâu hơn một chút!!
– Em ơi cho anh thêm 2 chai rượu!!
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Khi ta buồn rượu là cách giãi bày tốt nhất!!
Khi ta vui rượu sẽ giúp niềm vui nhân đôi!!
Khi say con người thường nói lời chân thật, nhưng điều họ giấu kín, những nỗi buồn…
Khi hai chai rượu được mang ra, Dương nhanh chóng rót ra 2 chén rượu…
– Nào hôm nay không say không về – Dương nói xong cộc chén với Kiều rồi ngửa cổ uống cạn ly rượu…
– Ha ha sảng khoái, lâu rồi anh mới thấy sảng khoái như vậy – Dương đặt chén xuống cười lên thống khoái…
– Em hiểu mà, nếu anh có rảnh thì có thể tìm em, em sẽ mời anh uống rượu hihi – Kiều khúc khích nói, Dương gật gật đầu…
– Thế anh phải tranh thủ rồi, vì khoảng 2 tuần nữa anh phải về lại bên Mỹ rồi – Dương nói xong lại rót cho mình một chén, Kiều nghe vậy ánh mắt hiện lên chút ảm đạm nhưng rất nhanh lấy lại nụ cười xinh đẹp của…
– Vậy ạ…
Hai người tiếp tục uống rượu đến khi hết chai thứ 3 lúc này Kiều đã bắt đầu có dấu hiệu say, gương mặt đỏ hồng do rượu làm Kiều lúc này rất quyến rũ làm ánh mắt của Dương nhìn đến si ngốc…
– Anh biết không… ợ… hồi em còn nhỏ nhà ở quê bố em mất sớm lên mẹ em rất khổ, ông bà nội từ ngày bố mất tỏ ra ghét mẹ con em, còn nói mẹ là người có tướng sát phu, ngày đó mẹ khổ tâm nhiều lắm nhưng vẫn nhịn nhục để nuôi 2 chị em em thành người, dù ông bà có ghét mẹ mắng chửi mẹ, nhưng thật tâm ông bà cũng rất thương 2 chị em em, nhưng đến năm em học lên cấp 3 dân làng đồn đến tai ông bà rằng mẹ em ngoại tình bên ngoài, hôm đó mẹ em đi làm về ông bà đã mắng chửi thậm tệ rồi vất quần áo đuổi 3 mẹ con em ra khỏi nhà, mẹ có giải thích như nào cũng không được ông bà chấp nhận, rồi mẹ khóc lóc dẫn chị em em bắt xe đi lên thành phố thuê tạm một khu nhà trọ rồi tiếp tục xin việc cho em đi học…
Nói đến đây ánh mắt Kiều đỏ mọng chìm vào trong hồi ức…
Vào đầu những năm 2008…
Ngày mới lên thành phố xung quanh cái gì cũng lạ, nhưng mấy năm đi làm bà Kim (mẹ của Kiều) cũng tích cóp được một số tiền nhỏ, thuê một căn trọ nhỏ để mấy mẹ con có chỗ tránh mưa gió, bà biết nếu muốn thoát khỏi cái cảnh này thì chỉ có con đường là cho 2 chị em Kiều học lên người, bà bắt đầu đi kiếm việc làm nhưng với một người chân đất nông thôn lên thành phố bà không khỏi lạc lõng, mất 2 tuần mà bà vẫn chưa tìm được việc số tiền bà tiết kiệm cũng ngày một cạn kiệt, trên thành phố thứ gì cũng đắt đỏ, có hôm 3 mẹ con chỉ có cơm với rau luộc qua ngày, hàng đêm bà vẫn ôm cậu con trai nhỏ trong lòng mà khóc, tiền thì sắp hết ở nơi xứ lạ này biết thế nào mà sống đây, dường như trời cao luôn không phụ người kiên trì, rồi bà cũng được một người hàng xóm bên cạnh giới thiệu cho làm “ô sin” cho một nhà giàu có cách chỗ trọ mấy km, bà vui mừng đến nhận việc làm, ông bà chủ nhà cũng thương hoàn cảnh của bà lên trả lương rất là 4 triệu đồng, bà Kim rất vui mừng liên tục cảm ơn ông bà chủ…
Từ ngày có công việc bữa ăn gia đình cũng dần cải thiện, bà Kim đã tính đến việc dẫn con đi xin học, ban đầu Kiều thương mẹ lên đã từ chối và xin mẹ cho đi làm phụ giúp nhưng bị bà Kim đánh cho một trận mới ngoan ngoãn cùng bà đi xin học, cuối cùng bà Kim cũng xin cho con vào được một ngôi trường cũng rất có tiếng ở khu đó…
Nhưng cuộc sống mà đâu ai nói trước điều gì, bà Kim lúc còn trẻ cũng được các thanh niên làng đồn đại là hiền lành, xinh đẹp…
Bà lấy chồng từ rất sớm khi 20 tuổi đã sinh ra Kiều do điều kiện ở quê thiếu thốn lại làm việc không kể ngày đêm, những điều đó đã phần nào che lấp đi cái vẻ xinh đẹp của bà…
Nhưng từ ngày lên thành phố làm giúp việc, bà dần dần cũng có những thay đổi từ việc mua sắm quần áo đến những mỹ phẩm dưỡng da, cộng thêm việc bà được làm việc trong nhà ít tiếp xúc với ánh nắng bên ngoài khiến làn da nâu vàng ngày nào đã trở lên sáng bóng mịn màng, nét xinh đẹp trở lại thay vì trẻ trung bà trở lên xinh đẹp đằm thắm hơn trước rất nhiều, và tất nhiên cái vẻ xinh đẹp của người phụ nữ tuổi 36 đó đã lọt vào mắt của ông chủ nhà…
Từ ngày nhìn bà Kim thay đổi hoàn toàn so với lúc mới làm việc, ông ta dần dần thèm khát bà Kim, những lúc bà chủ không có nhà ông ta thường kiếm cớ kêu bà Kim lên phòng dọn cái này cái kia chủ yếu để ngắm nhìn bộ mông tròn mẩy và cặp ngực to sau lớp vải kia, ông ta đã rất thông minh khi đánh đúng vào tâm lý của bà Kim, ông liên tục hỏi han con cái rồi có lần dấm dúi cho bà Kim mấy triệu lý do là để chi tiêu hàng ngày cho con cái, bà Kim đơn thuần cảm động vì nghĩ gặp được ông chủ tốt bụng lên bà vô tư nhận lấy số tiền mà không hề có tư tâm gì khác…
Dần dà những ngày bà chủ vắng nhà, ông ta đều gọi bà Kim lên để tâm sự, để hỏi han quan tâm, bà Kim cũng đã mờ mờ đoán được tâm ý của ông ta đã mấy lần lảng tránh cự tuyệt nhưng dần dần cái sự quan tâm ấy cũng đã khiến bà rung động, cộng thêm sự cô đơn suốt gần 10 năm qua khiến bà gần gần rơi vào tay ông ta…
Những ngày sau đó là những ngày sung sướng nhất cuộc đời bà, cứ hễ bà chủ nhà đi vắng là ông ta và bà lao vào nhau với những cuộc làm tình bất tận, những số tiền ông ta cho bà ngày càng nhiều, cuộc sống của ba mẹ con cũng vậy mà tốt hẳn lên…
Bà từ ngày được hưởng sự sung sướng như mảnh đất khô héo được tưới nước mát, bà ngày càng xinh đẹp quyến rũ, nhưng bà cũng rất thông minh những ngày có bà chủ ở nhà bà ăn mặc quần áo bình dân đầu tóc hơi bù xù mục đích để mình xấu đi tránh sự nghi ngờ cũng vì vậy mà qua được một thời gian rất dài…
Khẽ đưa chén rượu lên miệng uống một hớp ánh mắt của Kiều khẽ hiện lên những tia ảm đạm, mỉm cười nhẹ Kiều đưa ánh mắt nhìn về Dương phía đối diện như muốn xem phản ứng của của đối phương như nào khi nghe như vậy…
Dương vẫn cầm chén rượu trong tay ánh mắt tĩnh lặng nhìn Kiều, Kiều không thể nhìn ra thứ gì trong đôi mắt kia, bất chợt Dương lên tiếng…
– Con người mà, ai mà không có tư tâm dục vọng, mẹ em đáng thương hơn đáng trách hazz – Dương khẽ mỉm cười động viên…
– Em biết, hồi đó em cũng đã thắc mắc vì sao mẹ lại có nhiều tiền và đồ đẹp như vậy, mỗi lần em hỏi mẹ thì mẹ chỉ mỉm cười không nói cho đến một ngày em mới biết tất cả… – khẽ đưa chén rượu lên môi uống cạn ánh mắt Kiều lại chìm vào hồi ức…
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Người đời có câu “không muốn người ta biết thì tốt nhất ta đừng làm”, giấy mỏng thì sao mà gói được lửa đây…
Cái mối quan hệ lén lút sau lưng đó diễn ra được vài tháng thì đã bị bà chủ phát hiện, ngày đó bà chủ nói có khả năng sẽ đi gặp mấy bà bạn 2 3 ngày để ôn chuyện xưa, nhưng bất ngờ bà chủ lại về sớm hơn dự tính khiến cho mối tình lén lút kia bị phanh phui, bà chủ kia tức giận đánh đập bà Kim một cách tàn nhẫn kèm những tiếng chửi nhục nhã…
– Con đĩ này, bà thương mày cho mày làm mà mày lại dám dở cái trò đâm sau lưng à, mẹ mày nếu có nứng thì đi làm đĩ đi…
Cùng với những tiếng chửi nhục nhã là những cái tát mạnh vào mặt, bà Kim liên tục van xin nhưng tất cả chỉ làm cơn thịnh nộ bên trong bà chủ nhà kích phát…
Sau những tiếng chửi rủa, đánh đập bà Kim bị đuổi thẳng ra khỏi nhà, bà liền ôm mặt bắt xe về thẳng nhà trọ… Sự nhục nhã này biết bao giờ mới rửa được hết…
Tưởng như mọi chuyện đã xong thì bà chủ nhà một lần nữa xuất hiện trong căn phòng trọ tồi tàn đó tiếp tục buông lời răn đe, và bất ngờ khi Kiều đã đứng ở ven cửa từ bao giờ, Kiều nghe hết và cuối cùng cũng biết mẹ vì đâu mà có nhiều tiền như vậy…
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Hai hàng nước mắt khẽ rơi xuống, Kiều cười chua xót…
– Về sau em còn biết ông chủ kia lén mua cho mẹ một căn nhà, mà căn nhà đó cũng chính là căn nhà hiện tại 3 mẹ con em đang sống ở đó…
Nghe Kiều kể xong Dương vẫn im lặng nhìn Kiều…
– Em đã từng cảm thấy mẹ em thật ghê tởm đi phá hoại gia đình người khác chỉ vì tiền, nhưng nhiều lúc em cũng tự hỏi nếu không có những đồng tiền đó liệu em có được đến bây giờ hay không… – Kiều nhìn Dương khẽ cười buồn…
– Con người ai cũng tồn tại những mảng tối riêng, có ai tự nhận mình là hoàn hảo đâu, nếu em hiểu có lẽ em sẽ thấy bớt giận mẹ em đi rất nhiều cho dù mẹ em đã sai – Dương nhẹ nhàng nói rồi tự nghĩ về bản thân mình, là người bị mẹ ruột vứt bỏ, được mẹ nuôi nhặt về nuôi lớn cho đến ngày nay… Có nhiều lúc Dương cũng tự hỏi chính mình “liệu gặp lại mẹ ruột mình có giận mẹ không”…
Hai con người hai hoàn cảnh khác nhau nhưng dường như họ đều tìm được sự đồng cảm từ đối phương…
– Em hiểu rồi… ợ… uống đi anh – Kiều khẽ nấc lên một tiếng đưa chén rượu về phía Dương, Dương lắc đầu mỉm cười cộc chén rồi uống cạn, đặt chén xuống Kiều nhìn Dương ánh mắt buồn bã xen lẫn chút tự diễu…
– Hơ em bây giờ thì cũng có khác gì mẹ em đâu mà giận ha ha – nói xong Kiều gục mặt xuống bàn khóc lên, Dương khẽ thở dài đứng lên đi lại ngồi gần Kiều ôm lấy bờ vai đang run rẩy kia…
– Anh biết em đang nghĩ gì, đừng buồn nữa em bị ép buộc phải làm những điều mà em không muốn, yên tâm đi từ giờ em được tự do rồi – Dương nhẹ nhàng nói, Kiều ngẩng đầu lên ngước ánh mắt tròn đang ngấn nước kinh ngạc nhìn Dương…
– Anh xin lỗi nhưng tất cả mọi chuyện về em anh đã biết, chuyện của mẹ và em trai của em anh đã giải quyết rồi hiện tại họ đang ở khách sạn nghỉ ngơi ngày mai em sẽ được gặp họ…
Nghe Dương nói vậy Kiều bỗng bật khóc úp mặt vào bờ vai của Dương…
– Hu hu em em…
– Đừng buồn nữa, anh biết những gì em phải chịu trong những ngày qua, nhưng đó không phải lỗi của em, đừng tự dằn vặt bản thân mình – Dương vỗ nhẹ lên vai Kiều an ủi, mặc dù trong lòng khi nghĩ về những gì Kiều trải qua vẫn thấy rất khó chịu…
– Em xin anh một điều được không – Kiều cố kìm lại tiếng khóc ngước mắt nhìn Dương…
Dương nhẹ gật đầu…
– Hãy bên em đêm nay nhé, chỉ một đêm thôi em sẽ không mơ mộng gì nữa – Kiều nói xong mặc dù nước mắt đang chảy nhưng bờ môi khẽ mỉm cười, một nụ cười vui vẻ kèm theo sự chờ mong…
Dương hơi đơ người trong giây lát rồi cũng mỉm cười gật đầu…
– Đừng nói như vậy, nếu em muốn có thể gọi điện cho anh, anh sẽ đến bên em bất cứ lúc nào trong khoảng thời gian này – Dương khẽ hôn nhẹ lên trán của Kiều mà nói, Kiều áp mặt vào ngực Dương gật đầu nhẹ…
Ăn uống xong Kiều đề nghị muốn đi vòng vòng hóng gió cho tỉnh rượu, Dương cũng đồng ý chạy loanh quanh cuối cùng dừng lại ở một cây cầu cao rất đẹp, mở cửa xe đi xuống tiện tay Dương cầm hai chai nước lọc lạnh đi lại chỗ của Kiều…
– Em uống nước đi cho tỉnh rượu – Dương mở nắp đưa chai nước đưa sang, Kiều nhìn Dương mỉm cười…
– Cảm ơn anh, anh chu đáo thật ý – Kiều nói xong nhìn Dương bằng ánh mắt si mê của kẻ vừa say rượu vừa say tình, Dương nghe vậy chỉ mỉm cười không nói, nhìn vào khoảng không trước mặt những ánh đèn lập lòe của căn nhà như tô điểm thêm cho bức tranh đêm tối thêm đặc sắc…
Kiều đưa tay ra đón nhẹ lấy những làn gió mang theo hơi lạnh nhẹ thổi qua, những nỗi buồn những niềm ủy khuất cứ vậy trôi đi một cách nhẹ nhàng…
Một vòng tay nhẹ nhàng ôm từ phía sau, một hơi ấm tỏa ra…
– Hãy để mọi thứ trôi đi trong đêm nay, từ mai em sẽ tự do, hãy chọn lấy công việc mà em yêu thích… Hứa với anh là đừng khóc nữa có được không – giọng nói nhẹ nhàng đó khiến nước mắt của cô chảy dài, nhưng đây là giọt nước mắt hạnh phúc… Khẽ gật đầu cô nép mình vào lòng anh như muốn hưởng trọn vẹn cái hơi ấm mà anh mang lại…
Khẽ ngẩng gương mặt xinh đẹp lên từ từ nhắm mắt lại, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại ấm áp trong đêm mùa đông này…
… Bạn đang đọc truyện Dì Lan tại nguồn: http://truyensex68.com/di-lan/
Nếu như tối hôm nay mà phát sinh quan hệ đó thì liệu khi cả hai đã tỉnh sau cơn u mê bồng bột liệu sẽ như nào đây!!
Bồng bột và vội vàng thường khiến con người ta đưa ra những quyết định sai lầm…
Vậy chuyện đó là sai sao, đúng nó sai ở thời điểm này, nó sai vì mối quan hệ của hai người…
Nhưng liệu có điểm nào đúng không “có chứ, đó là khi tình yêu đó đủ lớn để lấn át đi hai từ mẹ kế”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30