Kỳ thật còn có một nguyên nhân Tống Thanh Thư không giao cấu với nàng mà hắn không nói ra, bởi vì ngay lúc vừa rồi, nhìn xem vệ Nhược Lan nằm ở trên chiếu toàn thân không nhúc nhích được, hắn liền nghĩ đến lúc mới bắt đầu xuyên việt mình cũng là nằm thê thảm như vậy, bởi vì bị Trương Vô Kỵ điểm huyệt làm á khẩu, hoàn toàn nhất động bất năng động.
Chỉ bất quá là coi như hắn còn may mắn hơn, lúc Chu Chỉ Nhược bị Trương Vô Kỵ sờ soạng, nhưng đến lúc cuối cùng thì Chu Chỉ Nhược ý chí kiên định, cuối cùng đêm đó cái gì cũng không có phát sinh đến mức cuối cùng…
“Không nghĩ tới mình đã biến thành người đáng ghét giống như vậy.” Hồi nhớ lại lúc ấy tâm tình các loại phẫn nộ muốn điên lên, Tống Thanh Thư nhịn không được thổn thức trong lòng.
Đương nhiên hắn cũng không phải là thánh mẫu tràn lan lòng bao dung, mặc dù không có thật sự lấy đi đánh tiết của Sử Tương Vân, nhưng hắn sẽ cố ý làm cho Vệ Nhược Lan hiểu lầm cái chuyện này.
– Ngươi… ngươi… cứ làm chết ta đi…
Sử Tương Vân lúc này khó chịu đến cực điểm, hận không thể bổ nhào vào cầm lấy côn thịt của hắn nhét ngay vào âm động của mình, bất quá nàng vẫn còn sót lại một tia lý trí cuối cùng, đối phương nếu như muốn làm nhục nhã nàng, nàng chỉ có thể cố hết sức khắc chế cái loại xúc động ý muốn này.
– Ta là người không có quá nhiều ưu điểm, nhưng sự tình thương hương tiếc ngọc thì tuyệt đối là có…
Tống Thanh Thư khẽ cười nói…
– Danh tiết của Sử tiểu thư ta sẽ không lấy đi…
Nếu là nửa canh giờ trước nghe lời nói như vậy, Sử Tương Vân tuyệt đối sẽ cao hứng nhảy dựng lên, nhưng lúc này nàng chỉ còn lại có khát vọng dục vọng nguyên thủy, thậm chí còn muốn nam nhân này dùng côn thịt một cách thô bạo mà giao cấu với nàng, giờ đây nghe thế thì hoàn toàn không mảy may cao hứng.
Sử Tương Vân cũng không hiểu rõ thân thể của mình tại sao lại đòi hỏi cao như vậy, trong lòng thậm chí hoài nghi mình có phải hay không đây là thiên tính ti tiện, hơn nữa Tống Thanh Thư đối với nàng chẳng thèm ngó tới, nàng quá xấu hổ bỗng nhiên nghiến răng, đầu hướng góc tường đập tới.
Vốn là muốn lấy cái chết xem như là xong hết mọi chuyện, bất quá nàng cũng không có cảm giác được vách tường cứng rắn, ngược lại đụng vào một thân thể mềm mại ôm ấp, lúc còn ngồi ngay ngắn thì Tống Thanh Thư đã sớm chắn ngay trước bức tường rồi.
“Ai, cuối cùng là ta vẫn mềm lòng.” Tống Thanh Thư ôm thân thể mềm mại của nàng muốn hòa hợp thân thể, nhịn không được thở dài một hơi.
Cảm nhận được dương cương khí tức của nam nhân, Sử Tương Vân chỉ cảm thấy trong đầu oanh một tiếng, cuối cùng một tia lý trí cũng tan thành mây khói, toàn bộ người dường như bạch tuộc đem nam nhân bên cạnh chăm chú cuốn lấy.
Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, Tống Thanh Thư trong ánh mắt lại là thanh minh, ôm nàng trước đem nhẹ đặt ở trên giường, sau đó nhanh cởi sạch quần áo của nàng…
Đạo bị phong ấn, Sử Tương Vân không ngừng giãy giụa vòng eo, trong miệng thì thầm:
– Ta muốn… ta muốn côn thịt của ngươi…
Chứng kiến thiên kim đại tiểu thư lúc trước xảo quyệt làm cho người tức giận, đã biến thành lúc này nam nhân nào cũng có thể giao cấu, Tống Thanh Thư âm thầm lắc đầu, Hoan Hỉ Chân Khí đối với nữ nhân mà nói thật sự là vô cùng bá đạo, về sau sử dụng nhất định phải cực kỳ thận trọng.
Một tay đặt tại nàng ngực, hai đầu núm vú đỏ hồng của nàng săn cứng phát trương nhô lên, một tay đặt tại trên âm hộ của nàng, âm hạch đã là đỏ mọng như hạt đậu nành ngâm nước nở ra, hai mép nhỏ sung huyết lật ra như là khao khát chờ đón cây côn thịt đưa vào trung gian chính giữa, cửa miệng âm đạo phập phồng nở ra nhíu lại, âm dịch không ngừng tiếp tục từng giọt chảy ra, cảnh tượng tràn ngập dâm mỹ lúc này lại không làm cho Tống Thanh Thư phân tâm, chỉ thấy hắn nhắm mắt lại, âm thầm thúc giục lấy công lực, đem Hoan Hỉ Chân Khí trong thân thể nàng từng điểm từng điểm hút ra…
Bởi vì cái gọi là bệnh tới như núi sập, bệnh đi như kéo tơ, Hoan Hỉ Chân Khí cũng có hiệu quả giống vậy, lúc xâm nhập vào trong cơ thể nữ nhân thì vô cùng nhanh chóng, nhưng muốn triệt để rút ra hết, thì lại vô cùng phiền toái.
May mắn Tống Thanh Thư hôm nay đối với điều phối chân khí đã tinh chuẩn, theo hai bàn tay liên tục tại trên người nàng xoa vuốt lấy, trong cơ thể nàng Hoan Hỉ Chân Khí dần dần cạn đi…
Sử Tương Vân cũng dần dần an tĩnh lại, không giống lúc trước như vậy toàn thân đỏ đến như nam nhân đun sôi, Hoan Hỉ Chân Khí biến mất, lý trí lại lần nữa về tới trong tâm trí, nàng nhìn qua vẻ mặt đang thành thật trị liệu cho mình, nàng ánh mắt trở nên phức tạp khó hiểu.
Vừa rồi chỉ là thân thể phá hủy lý trí, cũng không có nghĩa là nàng không nhớ rõ đoạn thời gian chuyện phát sinh ra cái gì, nghĩ đến mình vừa rồi có bộ dạng thấp hèn, nàng xấu hổ dị thường, hận không thể một đầu đâm chết.
Vốn đây tất cả đều là do tên nam nhân này uy bức lợi dụ tạo thành, nàng có lẽ hận chết đối phương mới đúng, nhưng cũng có thể là đối phương lại không có lợi dụng lúc người gặp khó khăn mà lấy đi đánh tiết của nàng, làm cho nàng lúc này có cảm giác trong nháy mắt trở nên phức tạp.
– Sử tiểu thư đã tỉnh?
Chú ý tới động tĩnh nàng, Tống Thanh Thư nhàn nhạt nói ra.
– Ừ…
Sử Tương Vân lúc này không còn đanh đá như lúc trước, nhu nhược giống như thỏ con, vì muốn hóa giải đi bối rối của mình, ngập ngừng nói…
– Ta vừa rồi… tại sao lại như vậy?
Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Có lẽ là do ta có mị lực quá lớn đi.
Nói đùa gì vậy, hắn há lại ngu ngốc nói ra nguyên nhân chân thật sao?
“Hừ… không biết xấu hổ!” Sử Tương Vân thầm mắng, rồi lại ngoài ý muốn phát hiện mình rõ ràng không hề tức giận hắn giống như lúc trước, trong lúc thất thần tới ranh giới, bỗng nhiên thân thể lại truyền đến xúc cảm khác thường làm cho nàng trong nháy mắt phục hồi tinh thần lại, cảm thấy một bàn tay của hắn đang nắn bóp trên bầu vú của mình, một bàn tay đang vuốt lên xuống dọc theo khe thịt âm hộ, đỏ mặt nhỏ giọng hỏi…
– Ngươi còn muốn sờ vuốt ta cho tới khi nào.
– Sờ đến khi Sử tiểu thư triệt để tự mình phát tiết mới được…
Tống Thanh Thư trải qua mưa gió, sớm đã gợn sóng không sợ hãi, trong giọng nói liền một chút mất tự nhiên cũng không có…
– Trừ phi Sử tiểu thư muốn về sau đụng phải nam nhân nào khác, liền sẽ nảy sinh ra ý muốn… làm cái chuyện kia, tốt nhất hãy để cho ta tiếp tục sờ vuốt…
Sử Tương Vân xưa nay ưa thích bên ngoài du ngoạn, thường ngày không thiếu được sẽ tiếp xúc nam nhân, từ vương tôn công tử, cho tới người kinh thương nhỏ, nàng đều thường xuyên tiếp xúc đến, nếu như sau này thật sự mỗi khi đụng phải nam nhân liền có ý định như thế, còn chi bằng nàng chết đi coi như xong rồi.
Thế nhưng là sự căng thẳng của nữ nhân lại làm cho nàng nói không nên lời là nhờ hắn tiếp tục vuốt ve để cho mình phát tiết ra đi, trong lúc nhất thời tiến thối lưỡng nan, liền dứt khoát đem mặt chuyển hướng giấu vào gối đầu…
Trong phòng thì cứ như vậy một lần nữa lâm vào yên tĩnh bên trong, Tống Thanh Thư tiếp tục tập trung liên tục xoa nắn vuốt ve văn vê trên thân thể nàng, Sử Tương Vân lúc này khôi phục thanh tỉnh, nhiệt khí hai tay của nam nhân làm cho khuôn mặt nàng lại dần ửng đỏ lên.
Sử Tương Vân thân thể thoáng kéo căng, Tống Thanh Thư luân chuyển bàn tay đối với trên âm hộ của nàng triển khai gẩy, vê, niết, đề, bao gồm nhiều thủ pháp, hai mép nhỏ no đủ phấn hồng, cửa âm động hấp khai kiều nộn tuôn ra âm dịch, trong không gian tản ra một cái mùi con cái động dục tiết ra hăng hăng mê người, Sử Tương Vân nghiêng đầu, tóc đen rối tung, bả vai không ngừng rung động, má ngọc của nàng nóng hổi, hô hấp dồn dập, nóng rực tình diễm trong lòng nàng hừng hực thiêu đốt, thân thể đã lại là khó chịu được, không ngừng vặn vẹo, không ngừng tích mồ hôi, thất hồn lạc phách, trong đầu trống rỗng, trong lúc nhất thời bị sóng triều đến nhanh, cảm giác chỗ thôn phệ, thần trí dần dần đánh nóng hổi khoái cảm một luồng sóng theo từ bên trong âm động truyền khắp toàn thân, bờ eo nhỏ nhắn cùng cái mông no tròn càng là không ngừng nhẹ uốn éo, lúc này Sử Tương Vân tinh mâu mơ mơ màng màng, tao mị tận xương, trên mặt, trên người phát ra dâm mỹ đẹp đẽ màu hồng đào, một đôi đùi ngọc mãnh liệt kéo dài thẳng tắp, cuối cùng ngọc thể tuyết trắng hơi run lên, lại nhẹ giọng kêu:
– Tay của ngươi lại… dùng lực một ít… a…
Thời điểm thần trí Sử Tương Vân dao động âm tinh sắp tiết, Tống Thanh Thư bỗng nhiên một tay lật nàng nằm úp xuống, nắm mông nàng vểnh lên cao cao, vỗ xuống cái mông to tròn của nàng…
– Ai ui…
Sử Tương Vân còn chưa kịp phẫn nộ, đột nhiên cảm giác được sâu trong âm động của mình dường như bị một chuỗi dòng điện chảy qua, xương cốt tứ chi đều truyền đến một cảm giác sướng khoái, cái loại cảm giác này quá cường liệt lại quá đột ngột, tiếp theo là hai cái vỗ xuống mông mạnh hơn, lỗ hoa cúc nhíu chặt lại, nàng hoàn toàn không cách nào ức chế được phản ứng thân thể, một thân uyển chuyển chán người kêu vang dội cả gian phòng ốc:
– Ui ui… tiếp tục vỗ xuống… mạnh hơn đi…
Lập tức bàn tay Tống Thanh Thư có chút dùng lực liên tiếp vỗ xuống, hoa cúc nhíu chặt lại rồi giãn nở ra rồi nhíu chặt lại, toàn bộ cửa miệng âm động đã là sủi bọt chất lỏng âm dịch, theo tiếng Sử Tương Vân hưng phấn kêu to, chỉ thấy thân thể nàng một trận mãnh liệt run rẩy, bên dưới lỗ nhỏ âm động đã thành một mảnh lầy lội đầm lầy, âm dịch càng hiện lên càng lớn một mảnh, âm tinh hùng hồn trào dâng ra nhỏ xuống trên đệm giường, dục vọng hậu tích bộ bạo phát ra!
Rất nhanh cao trào tựa như một hồi mưa tầm tã mưa tập kích đến, cực hạn dễ chịu đến tận xương tủy thổi quét qua toàn bộ thể xác tinh thần của Sử Tương Vân, theo bên trong yết hầu phát ra ra một trận khuây khoả đến cực hạn hò hét rên rỉ, triều phun hạ thân bọt nước vẩy ra một trận run lên.
Sau đó Sử Tương Vân liền từng ngụm từng ngụm thở gấp, bàn tay Tống Thanh Thư cũng đình chỉ đánh vỗ xuống mông nàng, nhìn Sử Tương Vân sau cao trào, gương mặt xinh đẹp ửng hồng, thở gấp liên tục, càng thêm kiều diễm động lòng người…
– Tốt rồi…
Tống Thanh Thư đứng lên, cầm lấy cái tiểu nội khố của nàng lấy lau lấy bàn tay ướt đẫm âm tinh của nàng, lại thuận tay ném về tới trên người nàng.
Sử Tương Vân nổi giận mà trừng mắt liếc hắn, thế nhưng trong miệng lại một chữ đều nói không nên lời, nàng kẹp chặt hai chân, thân người liên tục run rẩy, chỉ cảm thấy sâu thân thể phảng phất là vỡ đê vẫn còn tiếp tục phun trào ra…
– Sử tiểu thư nghỉ ngơi thật tốt một chút đi.
Xử lý xong chuyện bên này, Tống Thanh Thư không có chút nào lưu lại, liền mở cửa đi ra ngoài.
Tống Thanh Thư một đường không chần chờ, đến bên chỗ gian phòng giam giữ Vệ Nhược Lan, nhìn xem hắn tiều tụy nằm trên tâm chiếu, xùy cười:
– Ngươi khóc sao?
Nghe được thanh âm của hắn, Vệ Nhược Lan bỗng nhiên mở to mắt:
– Tên cẩu tặc kia!
Tống Thanh Thư nhàn nhạt nói:
– Hai ta ai là cẩu tặc thì trong lòng song phương đều rất rõ ràng, ngươi dùng sinh tử phù uy hiếp ta để cho muốn sống không được, muốn chết không xong thì ngươi cũng là rõ ràng, còn có nội lực ta vất vả khổ cực luyện cả đời cũng bị ngươi hút đi, để cho hóa thành oan hồn xác khô thì cũng rất rõ ràng, chỉ bất quá ta cao hơn một bậc nên mới không có dẫm vào vết xe đổ mà thôi.
Gặp Vệ Nhược Lan còn muốn nói điều gì, Tống Thanh Thư lạnh lùng ngắt lời nói:
– Ta cũng không có gì để cùng ngươi nói về vấn đề này nữa, chỉ bất quá Sử đại tiểu thư đã làm cho ta rất hài lòng, ta tuân theo hứa hẹn với nàng tới cứu mệnh ngươi mà thôi.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14