Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 31

Đời lúc thì ăn không hết khi thì lần mờ mắt chả ra, nói thật chứ riêng cảnh bộ đội và cảnh tù là 2 cái thiếu thốn gái nhất, các lính còn bơm nhau ngay vườn rau trên đồi, hay ngay tại bàn ăn, vắng là xỏ hết đời nó vật vã vậy đó, những bác chăn ấm đệm êm, sữa n tự mò đến thì chắc không hiểu nổi cảm giác cứ thấy gái dù xinh hay xấu, gặp xong về đều phóng trí tưởng tượng mà gồng đâu nhỉ, bản thân em từ khi được linh cho dấn thân vào đến giờ em thấy bao nhiêu cũng thấy thiếu, đã có ai gồng hết công xuất ngày hơn chục nháy chưa, tay thì mỏi giã rời nhưng không gồng thì người bứt rứt khó chịu như thằng nghiện.

Thế nên trong hoàn cảnh này, em cũng sắp ra xã hội rồi, đến thì em cứ nhận không tha đâu, em ấy chốt lại cửa kéo em lại ôm cứng lấy em, ngước mắt nhìn em nó nói.

– trước khi anh về không muốn để lại cho em chút kỉ niệm đẹp nào à.

Em lúc đầu cũng thích mai lắm, trong mắt em mai là cô bé nhỏ nhắn hiền (hiền thôi chứ ngoan không em chịu đã từng nói rồi, chỉ là em nói nó nghe lời mà không bật em bao giờ, dù có giả tạo chút nhưng vẫn thích như thế, biết chiều lòng con trai thì mới yêu được chứ), tính cách tuy có thâm nhưng không biểu hiện thẳng ra xóc óc như linh, so sánh mà xem 2 người này đối lập nhau quá, mà em chưa hiểu lắm về kỉ niệm để lại là gì, em với mai cũng có nhiều trò đáng để nhớ không quên mà, giờ nhớ lại thật sự cảnh này nói là thấy ng khác có mình cũng muốn có, theo như kiểu nói của thầy B thì là.

– Chó đú, mèo đú, lợn xề chạy quanh.

Phải đến 2 năm sau trải đời ngoài xã hội ngẫm nghĩ em mới thấm được câu nói này, gừng càng già càng cay, trai càng gay càng nát ass.

Em ngẫm nghĩ rồi hỏi nó.

– em muốn kỉ niệm gì, cái gì cũng có 1 chút để nhớ rồi. Em tham quá thành thâm đấy.

N ôm gục đầu vào ngực em cười khẽ 1 lúc sau nó nói.

– em muốn cái gì cả đời này không thể quên được cơ.

– vậy là kỉ niệm gì, hay quỳ xuống thề trước cái bệ là anh với em yêu nhau mãi mãi.

N đánh yêu em 1 cái lườm lườm.

– sao lại đem ra so sánh với cái bệ, anh thật là….

– vậy em muốn gì cứ nói ra anh nghe nè.

– muốn có ….. con…….. với anh….

Đm n vừa nói vừa úp mặt vào ngực em, em nghĩ con này bị điên cmnr nên hỏi.

– vậy em muốn ta gặp nhau ở xã hội hay gặp nhau trong tù.

– tất nhiên là xã hội chứ, anh hỏi lạ thế !

– biết vậy sao còn nói như thế, không đùa được đâu nhé.

– ý em là ra xã hội em muốn được làm vợ anh, ai cho bây giờ mà tù tội gì.

N bĩu môi làm em ngại vl chả khác gì đang tự nhận muốn phịch nó, mà do n đấy chứ ai biểu cởi áo ra làm em lầm lol mẹ, thấy em im lặng n cười kéo em xuống úp vào ngực nó vừa làm vừa nói.

– nếu muốn thì ngay bây giờ cũng được.

Ôi nhịn không nổi, ngày có thể quay chục phát thì chích 2 liều có hề gì đâu, skill dùng từ sáng giờ cũng hồi lại đủ chiến solo rồi, em cũng hưởng ứng thôi cứ hấp diêm tinh thần mãi cờ hym day dứt lắm á, em từ từ quỳ xuống hôn từ cổ xuống dần xuống dần, được ăn từng tý từng tý, từng miếng từng miếng thơm ngon vãi, nhỏ người xương xương tý nhai cả xương mới ngọt, quần nó nãy bung cúc ra rồi giờ chỉ kéo khóa là ra cả thôi. Em tụt xuống từ từ xuống đến đầu gối đủ rồi, quần lót màu xanh mỏng tanh, em kéo nốt xuống luôn, cái mai n chưa đẫy đà lắm nên lún phún bờ lu ngắn, có ít ít kích thích vãi nồi. Soi chán rồi em đứng dậy vê 2 đầu vếu vừa nghịch vừa hôn nhè nhẹ, tận hưởng cảm giác này là đéo muốn buông ra chút nào, n dựa hẳn vô tường, chân vẫn còn quần nên đéo dạng được em vội cúi xuống lột 1 chân ra, em thì đéo cởi nữa kéo khóa xuống rồi rút dùi cui ra luôn, mà thế đếch nào không như linh ấn vào đéo được đau ơi là đau, khó vãi vội vàng nữa nên làm kiểu gì cũng lệch ra, càng ấn càng đau đm(bây giờ nghĩ lại lúc đó nó đứng, beep đã khép chặt với lại zin nên muốn vào cực khó, chắc phải nằm hẳn ra dạng hết cỡ may ra bớt đau).

Nó cũng nhăn mặt chịu đựng, sau mấy lần thử không được em nản chả nhấn nữa, lúc đó em nghĩ n còn nhỏ(thiếu nhi ấy) chắc cho vào không nổi, em chịu thua bảo n mặc quần áo vào, đứng lâu nên mỏi muốn nằm mà đang ở trong nhà vs bệnh xá chả lẽ nằm xuống cái bệ à, n chắc cũng thấy khó nên chả nói gì chỉ ôm em thủ thỉ nói vài câu yêu thương, em thì đang cáu măm không được cả thịt lẫn xương không húp nổi cả tý nước nào nên chả để ý nó nói những cái gì, thôi bỏ đi đợi ngoài xã hội có duyên sẽ gặp lại mà gặp lại thì unti sau cũng được, em rỉ tai n bảo về ngồi lâu bốn bức tường nó mọc tai với mắt thì khổ, lần này ra n không ngăn lại nữa, em ra trước bảo thằng C mắt tinh cho nó ra rồi vòng đường đằng sau đội đi về.

Về rồi nằm đéo yên được, rút súng ra rồi lại cất vào không được bắn đến chết vì bị hành đầu óc quá, em lại xuống nhà mét tua lại cảnh lúc nãy đụ mẹ. Mấy tháng cuối trường tự nhiên đời lên voi vãi, gần như không thiếu 1 cái gì chỉ thiếu mỗi tự do thôi, mới sang đội 21 1 ngày mà chiều hôm đấy t ếch đi điểm danh cho vào đội để khóa, n bắt tất cả ra ngoài ngồi xếp hàng trước cửa đội, sai 4 văn thư vào sốc, đm em còn 1 cục thuốc lào với 200k để trong đó, tiền tính để mua thêm ít đồ ăn vặt khi chán, thuốc lào để dành đó cho K tọc hút, với mấy thằng quen cùng về nhỡ tối n sang chơi còn có cái mà mời, vậy là đi tong cmnr, em thì lo sốt vó hòm của em khéo lại sang trực ban ăn đập, sắp về rồi mà còn nhục thế này nữa, nhưng may n thu xong đồ vi phạm n có cầm 1 đống thuốc lào với tiền bật lửa lên hỏi của ai thì ra nhận, đéo ai ngu đâu đứng dậy bảo của em, n hỏi vậy thôi chứ cho tất cả vào trong khóa lại n cũng đi về, sắp cút rồi n cũng không làm ngặt lắm, 1 tháng đó n sốc 3 lần, lần nào em cũng thiệt hại đáng kể, đội thì nó lục tung chăn màn chiếu, hòm lộn xộn vl, em bảo K tọc dọn dẹp còn đi ngủ, vậy là cả tối đội 21 vật vã như chó, em đéo hút nên đéo biết cảm giác đấy n ra sao, bị phê 1 trận từ lúc mới vào giờ nghĩ còn rùng mình đây.

Buổi tối đội 21 chán vồn, em thì quan hệ nhiều bọn n sang chơi không có lào lá thì cũng bóc vật chất ra mời chúng n tốn vl, bọn không quen cũng mò sang lấy câu chuyện làm quà đm giả tạo đéo nói được gì, sắp về rồi mà ếp rệp như chó vậy, chán em để K tọc ngồi 1 mình chạy lên sàn trên ngồi với mấy thằng sĩ quan 21, bọn này được ở 21 suốt có 6 thằng thôi, không có ai ở bọn n phải tự dọn dẹp, khu nhà mới xây này có mỗi 1 sàn trên như cái gác, rộng thênh thang, bọn 21 phải xuống đội em lấy cơm về ăn chứ không đi theo trường, em vẫn đi làm ở đội nên có vật chất toàn sai bọn em đem cho bọn nó, thành ra quý em như bố, mà thật ra quý cái miếng cơm manh áo chứ bọn n ưa lol gì em đâu, vậy nên tối có mỗi mình em được ngủ trên cùng 6 thằng sĩ quan 21, K tọc lên bon chen xin thuốc hút còn bị đuổi như chó, đéo đỡ được, đi đâu cũng vậy vật chất đè đầu cưỡi cổ, chán nản với cái cảnh trường 2 mà kệ thôi em sắp bay khỏi đây rồi .

Hôm sau em có nhận được ts của linh hỏi hôm qua với mai làm gì mà để cái mai hơn 4 giờ mới về, em chả hiểu gặp mai có 1 lúc 2h30 là em về đến đội rồi, không biết n làm gì 4h mới về, thôi cứ trả lời nạc mỡ vậy, bảo tâm sự rồi chắp tay thề trước bệ vệ sinh yêu nhau mãi chắc không tới nỗi nào ghen cái chuyện điên khùng ấy đâu, chả biết cái mai về có nói vớ vẩn gì không nữa.

Đi cảm tưởng nản vãi, trường bắt thằng nào cũng phải viết 1 tờ đủ 4 trang giấy về trường 2, kể lại tư tưởng từ lúc vô đây đến bây giờ, sướng mỗi K tọc đéo biết chữ, năm vừa rồi được học lớp 1 đánh vần còn không nổi nói gì viết, được lượn phượn đi chơi ghét vl, em báo linh bị sốc đội nên n có ném vào cho em bao vina với cái bật, khi nào hết lại kêu nó, con gái bọn n cũng đốt thuốc vl ạ, trước em thấy nga hn phì phèo suốt, linh không hút mai không hít, để đó để nuôi mấy đứa vật vã thôi, cuộc sống chán phèo trôi qua từng ngày, ở đội 21 được hơn nửa tháng nay rồi, tờ cảm tưởng em viết được có 1 trang, nào khi vào trường tả văn quang cảnh, rồi tâm lý khi vào, rồi cải tạo tốt không, sống với thầy cô bạn bè ra sao, toàn phải nói tốt về trường về thầy cô giả tạo max lever, nghe bảo viết hay được hiệu trưởng phê duyệt sẽ được đóng khung treo tại nhà truyền thống, nói bảo giấy khen hay bằng cấp gì cao sang còn được chứ tự hào lol gì để tiếng lại mảnh đất tù tội, chả ai ham muốn cái đó làm cho đúng lệ đúng thủ tục thôi, em vẫn xuống bếp như bt, thầy bảo chọn được thằng thay em rồi khi nào trước khi về 3 hôm xuống bàn giao công việc, em chả thèm nghe thằng nào lên thay em, giờ em chỉ quan tâm ra ngoài kia em làm gì đầu tiên thôi, mà biết làm gì đầu tiên được cứ phải ra tùy cơ mà ứng biến, cuộc sống trong này đã đủ phức tạp, xã hội ngoài kia còn cả tỷ loại người sẽ rắc rối lắm đây.

Gần về ngày nào cũng được gặp linh ít nhất là 1 lần, vậy mà không hiểu tại sao đêm về nằm thao thức càng nghĩ càng thấy nhớ linh, cô đơn vl xung quanh tuy toàn là người, nhưng có quen biết lol đâu, biết 1 số cũng chỉ quan hệ lợi dụng cho cuộc sống của mình, nằm trên này nhìn xuống cứ thấy nao nao, trước đây thì ghen tị với bọn gần về như này lắm, ao ước có 1 ngày được sang đội 21, vậy mà bây giờ ngồi đây em đéo cảm thấy vui sướng như mình đã tưởng tượng ra, đêm nào cũng 2h sáng mới ngủ được, suy nghĩ cứ như ông cụ non hài thật.

Sắp 2- 9 cả trường chỗ nào cũng cắm hoa cắm cờ đỏ rực, lá sân trường bắt đầu đổi màu rụng dần, bằng lăng nở xong màu tím đậm giờ nhạt sang trắng bệch, khổ đội 9 ngày nào cũng quét mà n cứ rụng mãi, nghe đâu các tai to mẹt lớn trên cục sẽ về thăm trường nên thắt chặt vi phạm với vệ sinh, mà chặt sao nổi tù, tìm đủ mọi cách để bon chen, 1 số thằng còn ép thuốc lào nén thật chặt giống như thanh kẹo lạc, đút vô lỗ ass đem vào, sốc cũng chịu, chả thằng văn thư nào điên đi móc đít chúng nó cả, cái này em đi quan hệ các đội khác nghe kể thôi chứ đội em không khổ tới mức nhét vào đó đâu, vd như em đang tự do lên xuống bếp lúc nào cũng được, để ý người 1 tý em cầm thuốc lào lên, thường giữa buổi văn thư với thầy trực ban bận chuyện khác nên không bị sốc với kiểm tra, đội 9 cũng vậy tầm giữa buổi đi vào quét dọn thì ai coi, mà nữ bướng bỏ mợ, chỉ cô được sốc, mấy thằng văn thư thấy nó như sợ mẹ ấy, có gì n hô hấp diêm phát là khỏi làm văn thư, chuyển về các đội đi cày )

Văn thư chỉ làm việc khi trường đi làm về, đội bếp em vẫn nằm trong khu ăn ở nên bon chen 1 kiểu đem lên 1 kiểu, đội 4 ai có chút đầu óc với quan hệ tốt thì lên như diều, tiền vật chất chả lo nghĩ gì cả.

Mới hôm trước nghe nói có thằng mới vào đội 20, được bọn n rỉ tai vào tù khổ này khổ nọ, tính công tử nên gọi gia đình xuống đút lót thầy cô xin cho vào đội làm rau vcc, đúng là tù thật sự làm rau trồng rau thì nhàn nhất rồi, nhưng đây là trường 2, công việc chỉ phù hợp với lứa tuổi thanh thiếu niên thôi, đối với trường này đạp hạt điều vẫn còn sướng hơn đội 5 đội 12 cả trăm lần, nắng không tới đầu mưa không chạm mặt, đội rau đi làm quanh năm nắng mưa đất phèn, bán lưng cho trời không có ngày nghỉ, trường không thể nhịn rau 1 ngày được giống các bác ăn cơm mỗi ngày thôi, trồng hết lớp này đến luống nọ hết đời trường, thằng nào thằng ấy cũng đen xì, đội trưởng với phó là sĩ quan nhưng nhìn chả khác nào thằng mọi ở châu phi, có ai tự nguyện vào đội 5 thầy chủ nhiệm đã sướng nhảy cẫng rồi, nay còn có người đút lót để đi hứng mưa hứng nắng, thật là đời có những chuyện không thể ngờ phải không các bác.

Tháng cuối này thời gian trôi lâu dữ, ở đội 4 đi làm thấy nhoằng cái tối, giờ ngồi chơi ngẫm nghĩ về đời mãi đéo hết ngày, ngủ chán cũng đéo ngủ được nữa em hay xuống thư viện lôi sách ra đọc giết time lắm, gần tháng mà em nhai gần hết cái giá sách, bộ truyện em nhớ nhất là thần thoại hy lạp 22 tập ngốn có 1 ngày, cả bộ thiên vương thần kiếm nữa, đọc xong bị ATSM các bác ạ, suốt ngày mơ mộng mình giống như siêu nhân đm, truyện chữ em đéo động vô đâu nhìn cái bị hoa mắt cmnlr .

Em ngồi đây cái linh cũng dễ tìm thi thoảng n cũng vào ngồi đọc, tuy chả nói với nhau gì chỉ lặng im nhìn nhau thôi nhưng cũng đủ để trong lòng thấy yên tâm ấm áp hơn, nghe đâu hôm mẹ linh với em gái xuống thăm có hỏi mua áo nam làm gì, linh có bảo mua cho bạn trai vl, em gái n ngạc nhiên lắm thì phải vào tù mà yêu nhau như chuyện phi lý, đáng lẽ vào đây để tu tâm dưỡng tính tách xa với cuộc sống ăn chơi ngoài xã hội vậy mà…….
Sau này ngồi nc với em gái linh nó kể như vậy, mẹ linh có gặng hỏi là ai mà linh nhất quyết không nói, bảo khi ra xã hội sẽ đưa về gặp mẹ sau, vâng rào trước rất vl, ai biết sau này ra sao, nói trước đéo bao giờ bước qua nổi(đây là kinh nghiệm 7 năm sau khi ra xã hội của em, đéo nên hứa hay nói trước gì nhé, vì chắc chắn đéo làm được).

Thằng NA bị em đì kinh quá nên em xuống bếp là n trốn biệt đéo dám thò ra nhìn em, em xuống cũng chỉ nhập gô về kho rồi thi thoảng sang chuồng lợn, đưa cơm nữ, thầy cũng không sai nhiều, thời gian còn lại ngồi nc với thầy, thầy đi lượn thì em tự pha chè gọi thằng H ra 2 a em ngồi chém gió cho đỡ chán, dù sắp cút cũng vẫn nên làm chút mối quan hệ để về a em sới còn có chỗ dựa, quẫy T lào cai sàn dưới em để ý đang lớn dần, không khéo 1 thời gian nữa sẽ có trận chiến chiếm sàn, nhưng em đéo suy nghĩ nữa bảo ở lâu dài còn tính chứ giờ em lo hết cho những người tốt với em thì em tốt lại, thảnh thơi đầu óc ra xã hội cho giống người thường, chả lẽ đi đâu cũng mắt tinh nhìn xem có thằng nào soi mình bắn CA không à .

Linh dạo này hiền hẳn ra, cười nói nhiều hơn, chả lẽ em về n lại vui như vậy à ……. Định hỏi trêu mấy lần mà lại sợ nó chửi nên thôi, đéo phải em sợ vk đâu mà yêu thương nên chiều đó mà.

Mai thì ngược lại hẳn, sau cái hôm ở bệnh xá tự nhiên lầm lỳ hẳn, nc với em cứ thở dài liên tục, em nhiều lần gặng hỏi sao lại thở dài n không nói, ờ không nói thì thôi em chả cần cứ kiêu kiêu thấy bực >. <. c g nu khan ng cu em v linh tr h nhau trong nh vs hay b ch n xh cho th t gi mong m vl s k chi ti ...>

Thể loại