Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 12

Bất chợt người Tâm bị kéo mạnh ra, làm nó bị ngã ngửa ra giường. Cả Tâm và Ngọc đều ngỡ ngàng khi bị chia tách, con chim Tâm vẫn đang hơi giật giật cảm giác muốn xuất tinh nơi đầu cặc. Tâm nhìn qua Phương, khó hiểu tại sao nàng lại kéo nó ra. Phương như không thèm đếm xỉa tới nó quay qua vỗ mạnh vào tay Ngọc giận dữ:

– Vừa sáng còn bảo hôm nay là ngày rụng trứng, vợ lại thích đẻ thêm em bé có phải không.
– Chết mất… vợ quên béng… thẩn nào… thèm thế không biết.
– Trông 1 đứa còn chưa đủ sướng sao. Lúc nào cũng gào lên muốn đi ra ngoài bay nhảy mà lại ưỡn lồn ra cho nó bắn vào.
– Thì… lâu rồi… chính chồng cũng thế mà.

Ngọc nói xong thì cười sằng sặc làm Phương thẹn đỏ chín mặt. Nàng lao vào muốn đè lên Ngọc nhưng bị Ngọc chống trả lại. Hai nàng cứ vậy lăn lộn vật trêu nhau trên giường. Vú bướm cứ dần phơi ra trước mắt con đực đang ngơ ngác bên cạnh.

Tâm hồi lâu mới tiêu hóa được mớ thông tin từ miệng hai người. Hóa ra lúc nãy nó bắn sớm một tí có lẽ lại có thêm con, có khi lại trói được chị Ngọc luôn rồi đấy. Nhưng Tâm hiểu tính chị thích bay nhảy. Bao lâu nay ở nhà chăm con có lẽ cũng quá mệt mỏi với chị. Nhìn hai người phụ nữ đang đùa giỡn vật lộn trên giường Tâm không biết cảm xúc của mình là gì nữa.

Phương cuối cùng cũng đẩy được hai tay Ngọc ra, đánh tan sự chống trả cuối cùng. Hai chân nàng đang đè lên đùi Ngọc, hai tay giữ chặt hai tay Ngọc áp xuống giường. Nàng nhìn cô bạn thân còn hơn cả chị em ruột đang cười sằng sặc mà thấy xấu hổ. Nàng muốn đánh cho Ngọc một cái nhưng tay Ngọc dù bị Phương nắm thì cũng đang giữ chặt tay Phương lại. Cả hai giằng co mãi không ai thắng cả. Giờ mà Phương đang đeo con cặc giả thì tốt, nàng sẽ nhét con cặc giả vào lồn Ngọc, đụ cho nàng kêu cha kêu mẹ thì thôi.

Phương không phải chờ lâu, con cặc đang ở ngay bên cạnh. Hai nàng mải vật lộn quên mất con đực đằng sau dần chăm chú nhìn hai người, ánh mắt nó hơi đỏ lên sự thèm khát. Sao không thèm được khi đằng trước có hai cái lồn đỏ au ngon lành đang đợi nó. Phương vừa dùng khuỷu đè được tay Ngọc xuống, cánh tay đang định cấu bạn thì chợt nàng há hốc mồm ra để thở. Con chim thằng Tâm không báo trước đâm mạnh vào cái lỗ lồn đang chĩa ra chờ nó đâm vào. Con chim chỉ cần chạm nhẹ vào cửa lồn rồi đi mạnh vào làm Phương không kịp phản ứng. Đến khi nàng muốn nhổm mông lên thì lưng nàng đã bị một cánh tay ấn chặt xuống.

Phương định vùng người lại, nàng không muốn bị Tâm địt khi Ngọc đang ở đây, nhìn Phương tận mặt thế này. Sẽ thật xấu hổ biết mấy, bao lâu nay Phương luôn đóng vai một người chồng, một người đàn ông với Ngọc. Nhưng trên giường Phương vẫn chỉ là một người đàn bà, oằn người rên rỉ trước con chim Tâm xâm chiếm bên trong nàng. Nhưng hai cánh tay Ngọc bất chợt giữ Phương chặt lại. Ánh mắt Ngọc nhu hòa, bàn tay vuốt ve cánh tay Phương như muốn Phương để yên vậy. Phương cắn môi, nàng cũng không biết xử lý sao nữa. Hông nàng lại đang tê rần cái cảm giác sướng khi con chim Tâm cứ thúc liên hồi vào thật sâu trong lồn nàng.

Một nụ hôn chợt bịt kín miệng Phương. Phương kinh ngạc, giãy ra không muốn nhận nụ hôn của Ngọc. Nhưng tay Ngọc đã giữ chặt nơi gáy Phương, ấn chặt miệng nàng vào miệng Ngọc. Phương xấu hổ đến đỏ bừng mặt, không biết cái thằng đằng sau nó thấy thế nào khi hai người phụ nữ hôn nhau. Nàng dù sao vẫn là… đàn bà. Nàng có sự xấu hổ, e thẹn của mình. Nhưng hai cái con người này cứ đẩy nàng, hãm nàng vào những tình thế không biết xử lý thế nào. Những cú thúc của Tâm từ phía sau thêm mạnh làm Ngọc không kìm được mà há miệng ra rên nhẹ. Cái lưỡi Ngọc nhanh chóng thừa cơ lùa vào cuốn vào lưỡi Phương. Phương nhìn bạn có chút giận, nhưng rồi thả lỏng ra mặc kệ. Muốn sao thì muốn, dù gì địt cũng địt rồi, hôn cũng hôn rồi.

Tâm từ đằng sau nhìn thấy hết. Nó hơi ngạc nhiên khi thấy chị Ngọc hôn Phương. Nhưng cũng chỉ ngạc nhiên thôi, con chim như hơi phấn khích khi thấy hai con cái hôn nhau. Tâm vỗ nhẹ nơi mông Phương một cái đét làm cái mông giật lên vì đau, vì sướng. Con chim nhấp nhanh hơn, mạnh hơn vào lồn Phương. Bây giờ con chim nó không có cảm giác muốn xuất, chỉ muốn đục thật nhanh thật mạnh chinh phục hai con cái trước mắt.

Phương dần không chịu được khi cặc Tâm cứ thúc liên tục vào lồn mình. Cái lồn nhỏ bé của nàng bị con cặc ma sát miết qua liên tục làm cả người Phương dần râm ran cái cảm giác sướng, có gì đó muốn bùng nổ lên nơi xương chậu. Phương bỗng cong mông lên khi bàn tay Tâm vỗ mạnh nơi mông nàng. Nó làm cho cái cảm giác kia càng như muốn bùng ra, cả vùng chậu của Phương tê lên vì sướng.

– Vỗ tiếp đi… ôi… ư… ôi… ôi… vỗ nữa… nữa… ôi… ôi… Ngọc ơi… ôi… tớ sướng… Ngọc ơi… ôi… ôi…
– Kệ nó… Phương sướng đi… Ngọc muốn Phương được sướng thế này. Ngọc cũng sướng.
– Phương không chịu nổi nữa… vợ ơi… chồng sướng lắm… ôi… ôi… lại nữa… ôi… chết mất thôi… Phương sắp nổ tung rồi… aaaaa… aaaaa…

Tâm thúc cặc nhanh như máy, bàn tay vỗ đều lên hai bờ mông đã đỏ ửng của Phương. Nó nắc liên tục rồi rút vội chim ra khi cơ lồn Phương thít chặt chim nó. Con chim ve vẩy đắc thắng khi thấy con cái trước mắt đang cong cái mông lên giật người liên tục vì sướng. Nhưng còn một con cái nữa đang tênh hênh nằm đó chưa khuất phục. Tâm đẩy mông Phương lên một chút, tay nó dang hai cái chân nuột nà đã có phần to hơn vì sinh đẻ của Ngọc rộng ra. Ngọc như biết ý co hẳn hai chân lên. Con chim Tâm lại tìm tới cửa động của Ngọc quyết chiến, lần này nó sẽ không chịu thua như vừa nãy.

Ngọc đang chờ đợi, chờ con chim kia tới làm mình sung sướng. Chỉ trong một khoảng thời gian mà Ngọc đã trải qua vô vàn cảm xúc. Sung sướng khi được con chim đi vào mình, ngập ngụa sâu trong cái lồn thiếu vắng con chim của nàng. Rồi Ngọc lại hụt hẫng khi cơn sướng đang manh nha sắp bùng nổ thì chợt bị phá đám bởi Phương. Rồi nàng vậy mà lại nằm dưới, chứng kiến Phương rên rỉ sung sướng khi bị con chim Tâm thúc liên hồi vào. Nàng không ghen, nàng chỉ có chút tị với bạn khi con chim Tâm không chọn lồn nàng mà lại chọn Phương. Những cú thúc của Tâm càng nhanh, bìu dái của nó va vào lồn nàng càng mạnh. Cửa lồn nhóp nhép co bóp thèm khát cái cảm giác khúc gân to đi vào bên sâu trong càng lúc càng lớn. Cái bìu dái nó đập vào cửa lồn càng làm Ngọc ngứa ngáy, thèm thuồng. Nàng chỉ biết dùng tay xoa khắp người Phương, vò lên bầu vú nhỏ xinh của bạn. Nhưng nó chỉ làm cơn nứng trong Ngọc thêm dữ dội. Cùng với những tiếng rên rỉ khi lên đỉnh của Phương, Ngọc thấy lồn mình cũng co thắt dữ dội. Chỉ có điều… thiếu một chút gì đó.

Chính vì vậy khi Tâm kéo chân Ngọc rộng ra, nàng biết lúc mình được sướng đã tới. Đôi chân dang ra hết cỡ mặc cho chân Phương đang đè lên cản chân Ngọc. Cái cảm giác lúc con chim Tâm đi vào như được khắc sâu, quay chậm trong đầu Ngọc. Nàng cảm nhận được sự sung sướng mãnh liệt khi lồn được lấp đầy, có chút căng ra bởi con chim to đó.

Tâm cứ dập, Ngọc cảm giác được cơ lồn mình đang cùng con cặc siết lấy nhau. Những cú đâm thật mạnh làm lồn Ngọc được cọ mạnh vào con cặc. Hai háng Ngọc tê tê mỏi mỏi nhưng nàng vẫn cố dạng thật chặt. Đẻ xong làm xương chậu nàng rộng ra, nhưng dường như làm Ngọc dễ sướng hơn. Cái cảm giác con chim dồn dập đi vào hòa cùng với cái cảm giác bứt rứt cực độ khi nghe Phương rên rỉ làm cơn sướng trong Ngọc bùng lên nhanh hơn. Ngọc rên to lên, bầu ngực nàng vậy mà đang râm ran sướng lạ khi tay Phương vày vò chúng. Cái lưỡi Phương đá liên tục vào đầu ti làm cơ lồn co thắt liên tục. Ngọc bấu chặt tay vào đệm, nàng gồng cả người cứng lên chịu đựng những cú nhấp liên hồi thật mạnh của Tâm. Cơ lồn nàng đã co thắt tới đỉnh điểm, từng dòng nước nhỏ cứ phun ra tạo thành dòng suối nhỏ trong lồn Ngọc. Nàng kéo Phương xuống, rịt chặt mặt Phương vào ngực mình.

Tâm đã gần đến đỉnh, nó cũng sắp ra. Nhưng nó biết không thể bắn vào trong Ngọc. Tâm định dùng tay nhưng nó chợt nhớ ra còn con cái đang ở ngay đây, cái lồn còn chưa bị nó khai phá nhiều lắm. Con cặc lại đâm vào trong sự hoảng hốt của Phương. Tâm đập lia lịa như máy. Cơn sướng đến run người ập đến thật nhanh. Nó gầm lên thật to rồi dí con cặc chọc vào đáy lồn Phương rồi phụt mạnh.

Hai người đàn bà co quắp chặt lấy nhau kẻ trước người sau nhưng đều cùng chung cảm giác sướng đến tột cùng khi được con đực đằng sau giao phối.

Tâm nhìn hai người đàn bà đang nằm ôm nhau mà thấy thỏa mãn tột cùng. Hai dòng nước trắng đục như sữa từ hai cái lồn chảy ra. Đặc biệt từ lồn Phương, cái lồn cứ co bóp nhè nhẹ đẩy nước lồn và tinh dịch từ từ chảy ra rồi chảy xuống phía dưới, hòa cùng với nước lồn của Ngọc đi tiếp. Tâm kéo Phương ra, nó chui vào giữa hai người đàn bà. Cánh tay rắn chắc giữ chặt Phương lại kéo vào lòng mình khi nàng định giãy ra. Tâm sung sướng ôm hai mỹ nữ hai bên, cảm giác không gì sung sướng bằng. Một người vẫn như lửa nóng vuốt ve bờ ngực nó. Một người thì lại lạnh như băng cứ chực giãy khỏi nó. Tâm cười, mặc nàng cấu véo. Nó biết Phương chỉ ngại với Ngọc, chứ bên trong của cái khối băng đó là một lò lửa có khi còn nóng hơn cả Ngọc.

Ngọc nhìn mặt Tâm cười thì không chịu nổi, véo lên mặt nó một cái.

– Nhìn cái mặt rõ ghét. Được ôm cả hai vợ chồng chị sướng chưa.
– Sướng lắm. Em có thể nằm ôm cả hai cả ngày cả đêm.
– Em ra lâu chưa, sao kêu giỗ bố mới ra.
– Em có việc gấp, em có bà dì… ôi chết em rồi.
– Làm sao, em quên gì à.
– Dì em… không có ai trông… em phải vào lại bệnh viện đây.
– Thôi chết… chị cũng quên… bé Su ở với ông bà ngoại không hiểu nó có khóc không.

Tâm và Ngọc vội vã mặc và chỉnh đốn lại quần áo. Chỉ có một cô gái vẫn lười biếng nằm trên giường nhìn hai người. Tâm quay qua cầm tay chị Ngọc rồi cả hai chạy vụt đi. Nhưng nó chợt dừng lại, quay vội vào trong. Có một cô gái vẫn đang nhìn ra phía cửa thẫn thờ. Tâm đi lại, thở hổn hển nhìn Phương:

– Anh chăm dì xong sẽ quay lại.

Phương nhìn nó không nói gì. Ánh mắt vẫn thật hờ hững. Tâm định đi thì một cánh tay chợt đưa ra, cùng với một cái khăn tay.

– Lau miệng đi, cả mặt nữa. Đầy vết son.
– Khăn của em? Đường thêu thật đẹp.
– Của tôi. Nhớ trả lại.

Ánh mắt Tâm lóe sáng khi nghe câu nói của Phương. Nó sẽ trả lại, cùng với cả bản thân nó tặng kèm nữa. Tâm vội chạy ra xem chị Ngọc gọi được taxi chưa. Bên trong phòng có một cô gái nằm quận chặt chăn vào người, ánh mắt mơ màng khẽ mỉm cười.

Tâm về đến bệnh viện thì đã hết giờ thăm bệnh. Nó phải nói mãi, xin số của bác sĩ phụ trách dì thì người ta mới cho Tâm vào. Dì Nguyệt vẫn nằm đó, lặng yên và bình thản. Tâm đưa tay khẽ vén lọn tóc đang lòa xòa trước mặt dì. Chợt dì mở mắt. Dì nhìn nó một lúc rồi khẽ cười:

– Cháu đã về.
– Cháu về rồi đây. Cháu đi gặp bạn nhưng quên mất thời gian. Dì dậy lâu chưa.
– Dì cũng dậy một lúc. Và đã tỉnh táo hơn.
– Dì đừng như thế nữa nhé. Lúc đó cháu chỉ sợ không cứu dì kịp.
– Dì đã chết… dì cảm nhận được anh Thành gọi mình, mẹ gọi mình, cả đứa bé nữa. Dì còn thấy nó cười với mình. Dường như… nó không trách dì…
– Đứa bé… là ai. Nó là con của dì và… bố cháu ạ?
– Không… không phải. Dì cũng muốn có một đứa con với bố cháu. Nhưng lúc dì và bố cháu cạnh nhau thì dì lại sợ mẹ cháu biết. Dì cũng còn quá trẻ sao nghĩ tới chuyện con cái. Dì chỉ biết bám lấy bố cháu, vụng trộm trong cái tình yêu tội lỗi đó.
– Vậy… đứa bé là con của chồng dì.
– Đúng… là con của chồng dì. Nhưng dì đã hại chết nó… dì thật khốn nạn… chỉ vì dì… giờ dì mãi mãi không được gặp nó nữa.

Hai hàng nước mắt của dì cứ tuôn rơi. Nhìn người phụ nữ nức nở khóc mà Tâm không biết cách nào an ủi. Nó chả biết gì về cuộc sống, quá khứ của dì cả, và tại sao dì lại muốn chết, tại sao lại có cái căn hầm đó, với những dụng cụ máy móc đó… tất cả giờ mới ập vào óc nó làm Tâm bối rối.

Dì cứ nằm đó nước mắt lăn dài trên má. Tâm chỉ biết dùng tay gạt đi nước mắt trên má dì. Tay nó tìm tay dì siết nhẹ. Cứ như vậy cho đến khi dì thôi khóc. Dì không khóc nhưng mắt cứ ngước nhìn trần nhà. Đôi mắt ấy trông thật thiếu sức sống. Tâm sốt ruột, nó sợ dì lại như trước tìm cách tự tử. Nhưng nó cũng không biết làm thế nào bây giờ. Dì có cuộc sống riêng, nó không biết cách để chen vào cái thế giới của dì.

Dì như nhận ra nó đang lo lắng. Bàn tay khẽ bấm nhẹ vào tay Tâm. Dì cười, nụ cười thật nhợt nhạt vì mệt mỏi và đớn đau:

– Đừng lo, dì đã chết một lần rồi. Dì tạm thời chưa muốn chết lại lần nữa.
– Dì phải hứa với cháu sẽ không như vậy nữa. Cuộc sống dù có thế nào vẫn phải vượt qua mà cố sống. Dì có phải không còn ai nữa đâu. Dì vẫn còn mẹ cháu, cả cháu nữa.
– Thật không? Mẹ cháu vẫn còn giận dì lắm.
– Mẹ không giận đâu. Mẹ chỉ… hơi sợ dì… cướp cháu thôi.

Dì Nguyệt mở to mắt nhìn Tâm như chưa tin điều nó nói. Rồi dì bụm miệng lại cười. Như không chịu nổi dì ôm lấy bụng cười ngặt nghẽo. Tâm không hiểu có ảnh hưởng đến bụng dì không nữa. Di cười một lúc mới dừng, nước mắt chảy cả ra. Dì nhìn nó, ánh mắt đầy âu yếm.

– Mẹ cháu nghĩ vậy dì hiểu. Thế còn cháu thì sao.
– Cháu cũng thế. Nếu dì không còn nơi đi… thì về ở với mẹ con cháu.
– Nhỡ đâu dì thi thoảng nhớ… bố Thành của cháu, dì nhầm cháu với bố thì sao.
– Thì… thì cháu lại đóng làm bố cháu… như hôm ở Đà Nẵng.
– Cháu cũng biết giả vờ quá nhỉ… nhỡ đâu dì không say… dì nhận ra cháu không phải là bố Thành thì sao.
– Cháu thấy dì… gọi tên cháu mà.

Nguyệt cắn môi, rồi đánh nhẹ vào tay nó hờn giận. Nó vậy cũng biết Nguyệt không say. Nàng có say, nhưng khi nụ hôn triền miên với nó dứt thì nàng cũng tỉnh. Thành của nàng không hôn như vậy. Nhưng dù thế nào, Nguyệt cũng tận hưởng nụ hôn ấy, thật đê mê và ngọt ngào bứt rứt.

Tâm cười, nó bỗng trèo lên giường dúi người nằm xuống. Nguyệt dịch qua bên nhìn thằng cháu thật bạo dám nằm cùng nàng. Tâm nằm ép lên người dì, bàn tay không ngại ngần để lên bầu vú đang nhô lên qua lớp áo bệnh viện mỏng manh.

– Dì… dì về ở với mẹ con cháu. Cháu cũng không… làm gì dì đâu. Dù dì muốn, cháu nghĩ mẹ cũng không nói gì đâu. Mẹ thương dì lắm, chẳng qua mẹ chỉ nói thế thôi. Dì chỉ cần ở bên mẹ một buổi là mẹ lại hết giận ngay.
– Để dì xem đã… dì không đi chết nữa đâu. Nhưng trải qua sự việc, dì có lẽ cần kết thúc một vài thứ. Còn những tội lỗi dì phải nhận thì tự dì, tự lương tâm dì sẽ chịu.

Tâm nhìn dì, trông dì vẫn đầy mệt mỏi nhưng có lẽ dì nói thật. Nó chỉ lặng yên ôm lấy dì. Bàn tay dì nắm lấy tay nó. Tiếng thở cứ dần đều, dì và nó dần chìm vào giấc ngủ.

Những ngày sau dì dần khỏe lại. Cũng nhanh, vì thuốc ngủ chưa tác động mạnh ảnh hưởng nhiều tới thần kinh dì. Tâm đưa dì ra viện. Dì kêu muốn về nhà, vì dì còn đồ đạc chưa lấy.

Thể loại