Sau những ngày lên kế hoạch tỉ khi tham khảo những câu chuyện dở khóc dở cười trên mạng và truyện. Tôi hào hứng sau khi đi chợ mua được mấy chiếc quần con size nhỏ hơn bình thường. Nhún nhảy theo điệu nhạc với cái loa máy tính mới mượn được của anh Phi mà ngân nga hát nhép. Tôi có thể tự tin với các thể loại trong thể loại nhưng mỗi khi nhắc đến hát và tiếng anh thì mất hết niềm kiêu hãnh. Không biết hát không đồng nghĩa với việc không thích nghe hát nhưng tiếng anh ngu thì đồng nghĩa với việc ghét tất cả những thứ liên quan tới nó…
Sau khi đi làm trận bóng về với các anh các chú các bác thì tôi hào hứng vào phòng thay quần. Vẫn là cái quần thể thao màu đỏ nhưng tôi thay chiếc quần con phía trong. Chỉnh lại thằng em cho hướng lên trên thế là nó đội lên một cục phía trước…
– Em chào cô…
– Đánh bóng về rồi à… lại thua chứ gì?
– Sao cô biết hay vậy?
– Cô mà lại…
– Hôm nay em thắng hai kèo lẫn… hihi.
– Nay dám trả treo với cả cô nữa cơ à…
– Hihi…
Thế là cố kìm nén cảm xúc để không nhìn cô trong bộ đồ thun bó sát khoe đường cong cơ thể mà tập trung vào điệu nhạc nonstop sôi động. Sau một lát tập kéo xà đơn và tập tạ tay nhẹ nhàng tôi chuyển qua tập bài tập ưa thích nhất. Nằm sấp xuống chiếu để hai tay đặt úp xuống đất ngang ngực, chân duỗi thẳng và mu bàn chân úp xuống, hít vào. Cứ thế vừa tập vừa nhìn cô uốn éo đầu xa. Cô Liên đang đứng trên tấm gỗ mà phía chính giữa được gắn vòng bi rồi lắc qua trái qua phải để tập cơ bụng và eo. Bàn gỗ ấy chính tay tôi thiết kế sau khi được thầy chỉ dẫn dành riêng cho cô và nhìn cô đang say sưa lắc lư làm tôi không khỏi chạnh lòng.
Cô Liên không hề để ý đến tôi dù một giây phút. Vậy là cái công chuẩn bị mấy ngày qua trở thành công cốc sao. Hụt hẫng là vậy nhưng nhìn cặp mông săn chắc vểnh cao cùng đôi chân dài nuột nà làm tôi rạo rực hẳn lên…
– Mặc kệ cô… mình phải cố gắng kiềm chế cảm xúc bản thân.
Tôi nói thầm với bản thân rồi lại chuyển bài tập khác với tư thế có người đưa thẳng hai chân lên trời. Không biết tài tập này là gì và với mục đích thế nào nhưng chú H chỉ bảo và căn dặn tập thường xuyên sẽ có ích sau này nên tôi không dám bỏ qua.
Lão đi những giọt mồ hôi chảy dài trên mặt tôi tiến lại vòi nước tu hơi nước cho đã ghiền. Khi tôi quay lại thì bắt gặp cô đang nhìn tôi với khuôn mặt ửng đỏ. Cô mỉm cười nhìn sang nơi khác rồi đi đến dọn dẹp mấy thứ. Sau khi tôi thu dọn mấy thứ thì cô đã lặng lẽ đi theo lối mòn về vào lúc nào.
Nhìn quanh xem thấy cô đã vào nhà chưa tôi vội chỉnh lại thằng em cho dễ chịu chút xíu. Quần tôi đội lên một cục u to tướng như muốn nói chim em to lắm nhưng cô chưa kịp nhìn thì tôi đã thấy khó chịu vô cùng khi mặc quần chật tập thể dục…
Cứ thế thế sáng và chiều tôi lại khoe cơ thể săn chắc của tuổi thanh niên mới lớn trước cô giáo mình. Và cứ thế sau mỗi buổi tập là vùng háng tôi lại rát rát khó chịu vô cùng nhưng cũng đành chấp nhận vì mục tiêu cao cả đã đặt ra.
– Cô đang soạn bài à… Tôi đứng cửa nhìn cô chăm chú nơi bàn học hỏi.
– Cô đang chấm bài thi…
– Ông đi đâu rồi cô…
– Ông chắc lại đi đánh cờ với các cụ rồi…
Thế là tôi chán nản đi vào giường cô ngã người nằm xuống với quyển tiểu thuyết đọc. Đang định sang tìm ông Nhật xin ít lưỡi câu mai đi câu tôm với bọn bạn.
– Không về học còn nằm đó đọc truyện à… Cô quay lại lườm lườm tôi nói.
– Mai chủ nhật mà cô…
– Sợ học nhiều quá nó tốt đi à…
– Học ít hiểu nhiều mà cô… hihi…
– Thế để cô nói mẹ nha…
– Xì… cô lại vậy rồi. Em về học ngay đây…
– Hihi… xuống bếp lấy ổi lên ăn…
– Em về học bài mà…
– Thế cô ăn mình vậy… hihi…
Cô mang kính cận cô rất trí thức và rất đẹp, rất duyên. Nhìn cô tôi lại nhớ đến ngôi sao phim người lớn Nhật Bản Yoshizawa Akiho. Hai người rất giống nhau và có nét cuốn rũ khó tả vô cùng…
– Sao bảo về cơ mà… Cô ngồi nơi bàn nghiêng người nói.
– Em sợ cô buồn…
– Hihi…
Cô ngồi lại giường rồi cắt ổi để hai cô trò ăn. Khi cô tới gần thì một mùi hương nhẹ nhàng êm ái dễ chịu vô cùng lan tỏa. Khi cô cúi để ngồi lên giường thì hai bầu vú no tròn trắng như tuyết ẩn hiện qua cổ áo làm tôi đứng hình. Mái tóc đen dài xõa sang bên càng tôn lên vẻ đẹp kiều diễm ấy của cô…
Hai cô trò ngồi gần nhau vừa ăn ổi vừa nói chuyện trường lớp. Chủ yếu là cô hỏi còn tôi trả lời cho có…
– Thằng này… lớn đầu rồi mà còn không mặc sịp sao?
Liên cúi gằm mặt vì xấu hổ và ngượng ngùng tự nhủ với bản thân. Từ khi Hải sang cô đã chú ý đến nơi háng đứa học trò vì như đã là một thói quen. Liên phát hiện đứa học trò của cô tối nay trên cởi trần, giới chỉ mặc độc cái quần đùi rộng rãi để nơi đó đội lên một cục. Nhưng giờ Liên phát hiện tại nơi đó nó đang đội lên một cách bất thường… Liên là người từng trải nên cô biết lí do vì sao? Càng nghĩ Liên càng xấu hổ và khuôn mặt càng thêm ửng đỏ…
– Sao tự nhiên cô không nói gì? Hay là…
Tôi cũng cúi gằm cắn miếng ổi vì sợ cô phát hiện ra việc làm của mình. Tối hôm nay tôi đâu có ý định sang cô chơi mà là sau khi học xong tôi mới sực nhớ đến vụ đi câu. Tôi lao nhanh sang tìm vì sợ ông Nhật ngủ không xin được lưỡi câu mà quên mất mình không mặc quần con cùng áo phông. Buổi tối thì tôi thường không mặc quần con cho thoải mái, nhiều bữa còn nude toàn tập ngủ cho nó thoải mái cơ mà.
Tôi thấy khó chịu với cái không khí ngột ngạt này vô cùng. Liếc mắt nhìn cô thì tay cô cũng đang lăm lăm con dao nhỏ trong tay…
– Ông tướng ăn nữa không để cô gọt…
– Dạ… thôi… thôi ca à. Muộn rồi em về đây. G9 người đẹp…
Nói xong tôi lao nhanh như chú sóc từ giường cô một mạch về phòng. Khi về đến nơi tôi mới tá hỏa phát hiện ra thằng em dựng đứng như cột cờ phía giới. Thì ra cô phát hiện…
– Hải ơi là Hải!
Tôi vò đầu bứt tai vì xấu hổ. Đúng là tôi đang cố tình làm trò để cô để ý đến nhưng đâu phải cố tình lộ liễu như vậy? Đúng là người tính không bằng trời tính mà… Bực dọc vò đầu bứt tai tôi lao vào xả giận lên mấy con người máy trong trò halflife.
– Cu cậu lớn thật rồi. Mà cái đó của nó sao có thể lớn thế chứ?
Liên dọn dẹp mấy quả ổi thì cũng lên giường đi nghĩ. Nhưng càng cố gắng chợp mắt thì hình ảnh thân thể rắn chắc của cậu học trò những lúc tập gym cùng cơ thể ướt đẫm mồ hôi lại hiện lên… Nơi đũng quần cu cậu còn đội lên một cục chứng tỏ cái đó phải to và dài lắm? Lúc nãy Liên đã thấy được đầu khấc đỏ hỏn to ơi là to của cu cậu khi nó cương lên lộ ra khỏi ống quần khi ngồi khoanh chân nữa cơ chứ? Nghĩ đến đây là cơ thể Liên rão rực và khó chịu vô cùng…
Đã gần năm trời từ cái ngày định mệnh ấy Liên chưa được ôm, chưa được trao nụ hôn cuồng nhiệt khi bàn tay nắn bóp bầu vú mình. Liên nhớ cái cảm xúc dâng trào mỗi khi bàn tay ấy của chồng đi chuyển mơn trớn khắp cơ thể cô… Một bên bầu vú được chiếc lưỡi chăm sóc khi vùng âm hộ được những ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làm Liên cứng người vì sướng khoái nay còn đâu… Đã gần năm Liên chưa được thưởng thức cái cảm giác mỗi lúc cây dương vật ấy của chồng chạm sâu đến tử cung… Cũng đã lâu rồi Liên chưa được tận hưởng cái cảm giác thăng hoa trong sung sướng làm cô nhớ đến phát điên.
Ngày ấy hai vợ chồng tuần cũng phải làm vài ba phát đều đẵn. Chưa kể đến những lúc chồng cao hứng dùng tay làm cô kìm nén rên siết lên trong nhà bếp… Gần năm trời Liên chưa được thỏa mãn mà với người có nhu cầu cao như Liên trong chuyện ấy càng làm cô càng ngày càng thêm khó chịu. Một ngọn lửa bắt đầu bùng cháy trong lòng cô từ bao giờ…
– Tui không phải osin cho nha bà đâu nha… Tôi hậm hực nói khi vừa đạp xe.
– Đang bực đó nha… im lặng mà đạp xe đi. Con An lạnh lùng đáp.
Thế là tôi đành câm nín đạp xe mình lại nó đi học gần 14 cây số. Bọn bạn bên cạnh thì đứa ngồi sau đứa ngồi trước cùng đạp xe đầy vui vẻ còn bên này một thân tôi cày cuốc. Bọn tôi là vậy? Mỗi sáng đi học là tụ tập một hội đông rồi vừa đi vừa trò chuyện vừa trêu ghẹo nhau. Đâu được đạp điện hay xe máy như mấy cô cậu thời bây giờ chứ… Bao cái quần may ống loe đạp xe được ít hôm là đụng quần sáng bóng vì ma sát vơi yên chứ.
– Chiều về làm kèo với bọn xóm giới nha chú… Lão Trung đạp xe lên đi ngang hàng nói.
– Chở heo đến tận trường chắc em không đánh nội đâu anh… a… Chưa nói xong thì bị con An chít cho phát vào đùi.
– Do anh mà em chịu khổ rồi… Trung cười trừ khi liếc nhìn An.
Con An cứ thế im lặng không nói gì ngoảnh mặt sang một bên đi hết quãng đường chung với Trung. Bọn tôi học công lập còn Trung học dân lập và trên bọn tôi khoá… Hai trường đi chung nhau đoạn tầm ba cây số thì mỗi bên mỗi ngã…
– Giận nhau à… Tôi chủ động đạp nhanh hơn lên trước rồi hỏi con An.
– Um… Đáng ghét…
– Ông làm gì mà có vẻ bực dữ vậy?
– Thì thì… con An ấp úng…
– Ông hôn hay sờ soạng lung tung… Tôi thấy thế được đà lấn.
– Lão dám nói với ông… Con An tỏ ra kinh ngạc nghĩ tôi biết.
Tôi thì mỉm cười không nói gì? Tôi đâu biết anh ả này giận nhau vì điều gì mà là chỉ trêu ghẹo con An thôi ai ngờ nó tưởng thật.
– Đồ chết bầm… Con An hậm hực nói một mình.
– Á… Tôi kêu lên thật to khi con An dùng hai bàn tay xinh đẹp ấy chịt mạnh vào hai bên hông tôi.
– Đạp chung nào… Con An cười cười nói như phát hiện mình làm sai gì đó.
– Đếch cần… ông đây tự đạp mình được…
– Ui za… Sợ quá đi thôi nè Hải ơi!!! Mỗi người ơi Hải nó giận kìa… Hihi…
Tôi kệ An tám chuyện với con bạn mà hì hục đạp xe một mình. Con An chít hai phát bên hông đau bỏ xử không dận thì không phải là tôi rồi… Mà bực nội là con bạn thân nó cũng đếch thèm quan tâm tôi giận nó hay không?
– Đi nào? Con An đến bàn tôi sau buổi học nói.
– Đi đâu?
– Đi ăn? Tui khao…
– Nay thèm bánh chưng…
– Tui đợi ông ở cổng trường… Nói xong con An đi mạch ra ngoài.
Thế là trưa nay hai đứa cắt lẻn đi ăn bánh xèo cách trường tầm ba cây số. Tôi ngồi khoanh tay phía sau mặc con An chở đi…
– Từ bao giờ mà nhỏ mọn thế không biết? Con An vừa đạp xe vừa nói…
– Lúc sáng đau lắm à… Nhỡ tay… hihi. Con An tiếp lời khi thấy tôi lặng.
– A… nôn… hihi…
Con An cười lắc lư cả xe như muốn ngã khi tôi vòng tay ôm lấy eo con bạn mà chọc nó. Tôi và An là vậy? Chưa khi nào hai đứa giận nhau được lâu…
– Eo cũng thon thả gớm nha… Tôi được đà ôm lâu eo nó rồi hai đứa đạp chung.
– Tui xinh gái lâu rồi mà…
– Ẹo… Tui xin bà…
Ôm eo nó là thế nhưng không hiểu sao tôi không có chút cái gì là cảm hứng nam nữ mới lạ. Có lẽ vì hai đứa quá thân nhau và quá hiểu nhau sao?
– An nay lớn rồi? Biết hôn rồi ta… Tôi trả thù vụ lúc sáng.
– Xì… Gớm bỏ xử… con An bĩu môi nói.
– Thích còn ngãi…
– Thích gì? Hôn gì mà gớm chết? Đâu giống trong phim…
– Sao gớm?
– Thì… thì… thì lão Trung đưa lưỡi vào miệng tui. Còn mút lấy lưỡi tui nữa…
– Haha…
– Cười cái gì? Muốn chết hả…
– Hôn thế mới là hôn chứ…
– Gớm chết đi được…
Hai đứa vừa đi vừa tâm sự tất cả. Tôi và nó là vậy? Không có chuyện gì là không có thể nói với nhau… Kể cả chuyện lần đầu tiên con An có kinh tôi cũng được con bạn kể với vẻ mặt hay ho vô cùng.
Hai đứa vào ăn nào bánh bèo? Nào sữa chua, bim bim… Vừa ăn vừa tám chuyện rôm rả cả quán. Nhiều thằng vừa ăn vừa liếc nhìn trộm con An làm sao mà tui không biết? Nhưng điều tôi thích nhất là phản ứng của mấy bạn nữ đi cùng… giận dỗi bỏ về để các cha xoắn đít chạy theo mới hay cơ.
– Hai ông bà giận nhau chỉ vì nụ hôn gớm tiếc thôi sao? Vừa ngồi sau đạp xe vừa ôm eo nó tôi hỏi.
– Không?
– Thế vì chuyện gì?
– Là… là…
– Chuyện gì thì nói nhanh lên…
– Thì lão sờ sờ đó…
– Thì yêu nhau sờ nhau tí sao đâu…
– Bình thường lão sờ ngoài áo… nay dám luồn tay vào trong… Giọng con An lí nhí ngại ngùng.
– Tưởng sao? Bà đúng là trẻ con mà…
– Ông thì lớn lắm đó… đã yêu ai chưa mà nói. Hik…
– Tui mà yêu thì còn hơn thế nữa kìa… haha…
– Dâm tặc…
– Mà sờ thế không thích à…
– Thì… thì cũng thích. Nhưng sợ lắm…
– Sợ gì? Mất mát gì đâu… Con trai sờ vào còn to lên đó…
– Tóm lại là không thích… không thích? Con An dạy nãy nói.
Hai đứa đập chậm chậm nói chuyện vì giờ về phòng cũng chả làm gì ngoài đánh cá rô hay ba cái trò ngớ ngẩn.
– Kể lại từ đầu xem…
– Kể chuyện gì?
– Chuyện lão Trung làm bà giận đó…
– Ông bị hâm à… Không là không?
– Nay dám dấu nha. Không xem trọng nguyên tắc đúng không nào?
Tôi lôi mấy cái nguyên tắc trẻ con thời còn học cấp hai ra với nó. Chính An là đề ra ba cái nguyên tắc này giữa tôi và bả…
“Một là không được dấu diếm nhau chuyện gì? Phải nói thật…”
“Hai là phải giúp nhau khi gặp khó khăn.”
“Ba là dù sau này thế nào hai đứa vẫn mãi là bạn tốt.”
Ba cái nguyên tắc ngớ ngẩn này không biết vì đâu mà con An lôi ra được nhưng tôi đây đâu biết sợ là gì? Nhưng nay tôi lại lôi ra làm bí chính con An mới vui…
Tối hôm đó hai anh ả tình cờ gặp nhau ở sân văn hoá xóm. Thế là anh ả đưa nhau đến hồ nước nói chuyện giới ánh trăng… Nói chuyện một lúc thì Trung vòng tay ôm lấy eo An trao cô bạn nụ hôn như thường ngày. Trung tách đôi môi mọng nước để đưa chiếc lưỡi ma quái đi sâu vào trong quấn lấy lưỡi An.
Người An nóng ran và giường như mất đi lý trí để tuỳ ý Trung làm gì thì làm. Mút lấy lưỡi An đầy say mê trong khi bàn tay bắt đầu đi thám hiểm cơ thể cô người yêu xinh đẹp quyến rũ…
– Um…
An không kiềm chế được mà rên lên trong khi hổn hển thở. Trung được đà ngả người cả hai xuống mặt cỏ rồi hôn xuống cổ An. An ôm xiết lấy đầu Trung vì cảm giác khó tả trong cơ thể lần đầu cô cảm nhận được. Cả người như mất đi sức sống và đầu óc không suy nghĩ được gì nữa cả…
– Um…
Bàn tay Trung xoa xoa vùng eo thon thả của An từ từ luồn vào trong lúc nào An không hay. Khi bà tay ấy mạnh mẽ đẩy áo con An ra để ôm trọn một bên bộ ngực ấy thì An mới choàng tỉnh…
– Anh… An mở mắt nhìn Trung đang định nói gì thì ngay lập tức bị Trung trao nụ hôn.
Cái lý trí nhanh chóng biến mất khi bàn tay ấy nắn bóp bên bầu ngực cô. An nhắm nghiền đôi mắt hưởng thụ khi ôm chầm lấy Trung. Cái cảm giác cả người nóng ran, ngứa ngáy cùng hơi thở dốc vì kích thích vô cùng.
– Um…
An rên xiết cong cả người lên mở mắt nhìn xuống khi hai tay bấu chặt đầu Trung. Trung đang cúi đầu ngậm lấy bên một đầu ti của An, một bên nắn bóp sau khi tốc chiếc áo phông mỏng lên trên cổ. Cả người An như lập tức có một luồng điện chạy khắp cơ thể. An nhắm nghiền mắt bấu lấy tóc Trung vì vừa sướng vừa nôn nao khó chịu trong cơ thể vô cùng. Đầu óc An bây giờ không thể nghĩ được gì mà chỉ biết hưởng thụ cái cảm giác sung sướng kỳ diệu đầu tiên trong cuộc đời này.
– Um… An càng lúc rên càng to hơi thở càng mạnh.
Trung mỉm cười khi thấy An quằn quại rên siết, hai đầu ti nhỏ xíu màu hồng cương cứng, bầu vú săn chắc đến lạ thường báo hiệu cho lão biết An đã hoàn toàn chìm đắm vào khoái lạc. Với kinh nghiệm chơi gái gần năm trời thì với một con nai vàng như An rất dễ để lão kích thích đến chết mê chết mệt.
– Um…
Trung tiếc nuối buông tha cho hai bầu vú căng tròn ấy trắng như tuyết ấy của An mà trao cô nụ hôn. Lần này An chủ động ôm lấy đầu Trung mà cuồng nhiệt hôn đáp trả… An đâu còn e thẹn hay xấu hổ như những lần đầu… An chủ động đưa lưỡi quấn lấy lưỡi Trung và còn say mê cắn vào môi lão làm Trung cũng sướng đến đê mê…
– Um…
Tay xoa xoa bầu vú và nhẹ nhàng trượt xuống phía giới. Bàn tay ma mãnh kinh nghiệm xoa xoa vùng bụng phẳng lì… An công người lên rên xiết vì sướng…
An cong người ôm chặt lấy Trung như thể sợ hắn bỏ chạy đi vậy trong khi bàn tay hắn xoa dần xuống vùng rốn. Lâu lâu những ngón tay như vô tình như cố ý đi chuyển hơi sâu xuống phía giới. Mỗi lần An cong người thở dốc thì những đầu ngón tay dễ dàng xuyên qua cạp quần bò mà chạm đến viền quần lót phía trong…
– Anh yêu em… Ôm lấy An Trung thủ thỉ nhỏ vào tai cô…
– Um… Em yêu anh!!! Um…
Cả hai lại trao nhau nụ hôn cuồng nhiệt và triệt để con thú trong Trung thức tỉnh. Lão nhẹ nhàng tinh tế xoa xoa rồi trong nụ hôn cuồng nhiệt ấy khuy quần bò của An bật ra lúc nào cô không hay… Đến khi những ngón tay bắt đầu di chuyển xuống chạm đến vùng tam giác huyền bí với đám lông đen mịn màng qua lớp vải mỏng thì An như bừng tỉnh nắm lấy tay Trung.
– Đừng anh… An nhìn Trung nói như cầu xin trong hơi thở yếu ớt.
Trung lại hôn An vì lão thực sự đã quá nứng. Mơn trớn với cô gái hắn yêu thực sự và những tiếng rên, những cử chỉ của cô gái chưa biết gì về tình dục làm Trung như phát điên từ lúc nãy giờ… Giờ đây Trung chỉ biết là làm sao có thể thở mãn sự thèm khát trong cơ thể, làm sao để An triệt để là người con gái thực thụ của lão.
– Không… em nói không mà…
Khi đầu óc An bừng tỉnh và cái cảm giác sợ hãi xâm chiếm lấy sự kích thích trong thể thì An mãnh liệt kéo tay Trung lên khi nó có tình mạnh mẽ đi xuống giới.
An vội vã đẩy Trung ra rồi chỉnh lại áo quần chỉnh tề mà xấu hổ một mạch chạy về. Giờ đây An đâu biết sợ ma là gì? Cô chạy một mạch về lấy xe không lần ngoái đầu lại…
Trung nằm đó thẫn thờ và tiếc nuối khi hương thơm cơ thể người con gái đang phảng phất đâu đây. Đầu ngón tay giữa đã ướt đẫm dâm thuỷ của An khi mạnh mẽ đi xuống phía giới để lão tiếc nuối vô cùng…
– Chắc tôi cũng phải yêu quá…
– Ông… hik…
An xấu hổ không thèm để ý tới tôi nữa mà ra sức đạp về trường. Tất nhiên An chỉ kể sơ qua thôi nhưng với đầu óc thông minh như tôi thì câu chuyện nó rực rỡ sống động vô cùng.
– Chuyện này lâu chưa…
– Tuần trước…
– Thế mà dấu tui…
– Ông hỏi đâu…
– Thế bà thích không?
– Không…
– Về nhà có nhớ không?
– Không là không mà…
– A à…
– Xấu hổ chết mất… không nói nữa…
Tôi ôm siết lấy eo nó hơn và những bàn tay còn không ngừng xoa xoa vùng bụng nó. Nhưng có lẽ vì xấu hổ hay đơn giản là An quá tin tưởng tôi mà không biết hành động lạ thường ấy. Khi nghe An nói đến chuyện tay Trung sờ vào vú nó rồi còn dám đưa xuống phía giới thì con cu tôi đã cứng đờ nơi phía giới. Tôi kích thích vô cùng nên đã không kiềm chế được để rồi lợi dụng xoa xoa eo nó nhưng nó đâu có hay…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27