Hai hôm sau, Thảo My bước vội thật nhanh về phía phòng chủ tịch, cô vội vàng tới mức không kịp gõ cửa nữa mà đẩy thẳng vào:
– Không xong rồi thưa chủ tịch. Có rất nhiều đơn khiếu nại về nước ngọt của chúng ta.
– Khiếu nại gì? – Hoàng Long ngạc nhiên.
– Mấy đứa trẻ đã bị nôn sau khi uống nước ngọt của chúng ta. Còn một số đứa thì ngã bệnh. Nguồn tin của chúng ta trong văn phòng bộ trưởng thông báo rằng, sẽ có một cuộc thẩm tra. Em không hiểu tại sao? Sao chuyện này lại xảy ra.
Cùng lúc đó, một viên cảnh sát chạy vào:
– Chủ tịch, tôi đã điều tra ra, trong đám công nhân của anh, có một người tên Nguyễn Thành Sơn đã đột ngột nghỉ hai hôm trước, trùng khớp với lô nước ngọt vừa được xuất ra thị trường, nhưng hiện tại, không biết hắn ta đã biến đi nơi nào rồi.
Trong khi đó, bên ngoài công ty, mọi người ngay lập tức đã kéo đến đó vây kín Beverage lại với vô số khẩu hiệu, băng rôn và tiếng hò hét của mọi người:
– Chủ tịch Hoàng Long, dẹp tiệm đi, đừng pha chế thuốc độc nữa… anh muốn giết chúng tôi sao… khốn kiếp… ăn phân đi…
Cảnh sát phải tới giải vây, tách đám đông ra thành đường, chiếc xe hơi của Hoàng Long từ từ bò ra khỏi đó, cánh nhà báo chĩa máy ảnh, máy quay phim vào cửa xe chụp lia lịa. Thảo My và Hoàng long ngồi phía sau, không nói một lời nào. Chiếc xe chạy băng qua quãng đường dài rồi dừng lại ngay trước cổng nhà máy sản xuất, Hoàng Long và Thảo My bước xuống xe. Một viên cảnh sát đã chờ sẵn:
– Chủ tịch Hoàng Long, chúng tôi buộc phải đem lô nước ngọt của anh về phòng thí nghiệm. Và anh phải đóng cửa nhà máy cho tới khi chúng tôi có kết quả.
Hoàng Long nhìn những người phía sau la ó, hò hét, anh quay lại, gỡ kính ra rồi nhìn viên cảnh sát:
– Vâng, thưa ngài thanh tra cảnh sát. Cả tôi cũng không hề muốn có ai sẽ bị ngã bệnh sau khi uống nước này. Tôi sẵn lòng hợp tác.
– Cảm ơn anh…
Thảo Nguyên bước sải chân dài miên trên đôi giày cao gót sang trọng dọc theo hành lang, mỗi bước đi của nàng đều khiến cho cả hành lang như muốn nghiêng ngả, cầm tập hồ sơ trên tay, nàng khẽ gõ cửa:
– Mời vào.
Thảo Nguyên mở cửa bước vào với nụ cười tươi rói trên môi:
– Anh, đây là tất cả những gì anh muốn biết.
David Đức ngước nhìn người phụ nữ của mình. Thảo Nguyên lúc nào cũng thật trẻ đẹp, gương mặt quyến rũ. Nàng mặc một cái áo sơ mi mỏng không thể che chiếc áo lót màu đen của nàng với cặp vú to lớn bên trong. Chiếc cúc áo như muốn bung ra vì nó ép quá chặt bầu ngực của Thảo Nguyên, David Đức không thể nhớ đã từng nếm mùi vị của nó bao nhiêu lần, nhưng lần nào Thảo Nguyên cũng làm cho hắn ngây ngất, nếu không vì kế hoạch lần này cần một người có đủ nhan sắc, đủ kỹ năng để làm say đắm mọi gã đàn ông trên giường, David Đức chắc chắn đã không chia sẻ nàng cho bất cứ ai, kể cả Trung. Cặp chân dài của nàng luôn luôn được khoe gần như trọn vẹn sau mỗi bước đi bởi vì những chiếc chân váy zip của Thảo Nguyên luôn luôn rất ngắn.
– Anh muốn em mang đến tận đây cho anh.
David Đức nở một nụ cười dâm với lời nói đầy kích thích. Thảo Nguyên nghe vậy thì mỉm cười, nàng đã quá hiểu hắn. Thảo Nguyên đi vòng ra sau, đứng trước mặt David Đức. Thảo Nguyên vừa tới nơi thì David Đức đã nhanh tay tóm lấy hông nàng, hắn nhấc nàng lên bằng đôi cánh tay thép rồi đặt nàng ngồi lên bàn, đối diện hắn. Rồi vẫn nụ cười đó, David Đức lần tay xuống đùi nàng rồi tóm lấy chiếc váy ngắn của Thảo Nguyên kéo mạnh lên. Thảo Nguyên mỉm cười nâng mông lên, chiếc váy bị kéo tuột lên người nàng, hở ra khoảng da thịt thầm kín hư hỏng nhất của Thảo Nguyên. Mắt David Đức nhìn chằm chằm vào háng Thảo Nguyên.
David Đức không giữ nổi phấn khích, hắn thốt lên:
– Trời… hehe… em còn không mặc quần lót…
– Ư… hihi… anh có thích không?
– Thích… thích chứ… hihi…
Dứt lời, hắn đẩy đẩy chiếc ghế đang ngồi ra sau, rồi quỳ xuống, đầu ở giữa hai chân Thảo Nguyên. Hắn le lưỡi ra quét một đường lên mu lồn. Thảo Nguyên xuýt xoa khi lưỡi hắn lướt qua hột le:
– Ư… ưm… đọc báo cáo của em đi đã… hihi… ứ…
David Đức nghe vậy thì ngẩng đầu lên, nham nhở:
– Anh thích nghe chính miệng em báo cáo, trong lúc anh… làm việc… hehehe…
Nói đoạn, hắn banh chân Thảo Nguyên ra hết cỡ, úp luôn mặt vào giữa hai chân nàng ngoạm lấy cái múi thịt thơm ngát của Thảo Nguyên mà nút mạnh:
– Á… ui… ư… hihi… ưm…
Thảo Nguyên giật bắn mình, nàng hẩy mông lên cho hắn có thể ngoạm chặt hơn, Thảo Nguyên cảm thấy lưỡi hắn như con rắn trườn bò trên mép lồn, tiến vào trong hang ẩm ướt. Trong khi chiếc lưỡi David Đức luồn lách vào hang sâu thì Thảo Nguyên cũng bắt đầu đọc báo cáo:
– Ưm… a… Beverage đã dính đòn… ưm… Oh hihi… sướng quá… đám học sinh… ư… ư… và vài công nhân… uống nước của họ… ư… đã bị nôn ọe… tin tức lan nhanh… một vài quốc gia đã… aa… ngừng nhập khẩu. Ah… sản phẩm của họ… oh… nhà máy thì… oh… trời… ơi… em… sướng… quá… a… đã bị đóng cửa… Chủ tịch Hoàng Long… ah… đang rất bối rối… ối… ối… em ra ra a a a…
Thảo Nguyên ôm lấy đầu David Đức, nàng ghì chặt đầu hắn vào khe háng rồi rùng mình xuất khí. Dâm thủy của nàng tuôn ra ướt đẫm khuôn mặt điển trai của hắn. David Đức le lưỡi liếm và nuốt hết mật ngọt trong lồn rỉ ra. Thảo Nguyên sau cú xuất khí đầm đìa thì như bị mất sức, nàng hạ người xuống, thở dốc như cá mắc cạn, vừa hay lúc này, David Đức vụt đứng dậy, cởi quần, con cặc hắn được giải phóng khỏi sự giam hãm, bung ra ngạo nghễ, kiêu hãnh. Thảo Nguyên thấy vậy tóm luôn khúc thịt đó, kéo đến cửa lồn:
– Cho vào đi anh… nhét vào đi anh… em nứng rồi… ư… ư… ư…
– Hehe… bú cho anh đi đã…
– Ư… địt em đi… lát em bú sau… em đang thèm nó lắm rồi… cho em sướng đã… nhanh lên đi anh… ư… ư…
– Hehe… được… xong em sẽ phải bú cặc cho anh…
– Dạ… hihi… ư… ư… ư…
Nghe tiếng van xin của Thảo Nguyên, David Đức mỉm cười, đầu khấc hắn đã chạm ngay khe cửa hẹp. Thảo Nguyên chống tay xuống bàn đẩy người về phía trước, hai chân dang rộng ra để đón nhận dương vật hắn. David Đức rê đầu rùa vào cửa lồn, lách qua khe cửa rồi ấn mạnh một cú:
– Oh… ưm… a… a… a… thích quá… em sướng… hihi…
David Đức mỉm cười, hắn kéo váy Thảo Nguyên lên thật cao, hai tay kéo nàng về phía mình cùng lúc rồi đâm thọc vào người nàng thật nhanh, thật mạnh con cặc chui ra rồi lại mất hút trong người Thảo Nguyên. Đầu nàng ngửa lên, cả thân hình rung lên bần bật theo từng cú thúc sâu của hắn:
– Hehe… Thảo Nguyên… em thật dâm đãng… hự… hự…
– A… a… em sướng… anh làm em thích quá… ư… ư… ư…
Quá phấn khích, khắp người nàng như muốn tan ra, Thảo Nguyên vội vàng giật tung hết cúc áo, từng cúc áo bấm bung phụt phụt ra khỏi cơ thể nàng, bay ra ngoài. Thảo Nguyên vòng tay tháo chiếc áo lót, hai bầu vú của nàng được giải phóng, bung ra phơi bày trước ánh mắt thèm khát của David Đức, hắn vồ tới há miệng ngoạm luôn lấy đầu vú của nàng. Như đứa trẻ đói sữa mẹ, hắn mút lấy mút để. Cặc thò thụt, ra vào giữa hai mép lồn, miệng mút vú này một lúc, rồi chuyển sang vú bên kia, cứ thế chuyển đi, chuyển lại nhiều lần.
Thảo Nguyên ngửa đầu, hẩy vú lên cho hắn bú, nàng đưa hai chân quặp vào lưng David Đức, gót chân tựa lên mông hắn quặp chặt. Nàng rên rỉ khi David Đức dập cặc liên hồi vào chiếc lồn nhỏ bé, thanh tân của nàng, rời vú nàng, David Đức trườn lên xoắn lấy lưỡi nàng, hai lưỡi quấn lấy nhau như hai con rắn, đam mê và cháy bỏng, rời lưỡi hắn, Thảo Nguyên rít lên:
– A… a… a… sướng quá… anh ơi… em lại ra… nữa rồi… a… a… a…
Thảo Nguyên rùng mình sau tiếng rên lớn, nàng xuất khí lần thứ hai tắm ướt đẫm cặc hắn. David Đức ôm nàng sát vào người. Hắn nín thở, dập cặc thật mạnh, thật sâu, thật nhanh, cọ miết vào vách lồn, đâm vào tử cung.
– A… a… a… anh cũng ra đây… sướng quá Thảo Nguyên… ơi… ơ… i…
Hai người ôm chặt lấy nhau David Đức cũng rùng mình, bắn từng đợt, từng đợt tinh trùng xối xả vào lồn nàng.
Sau cơn cực khoái, lửa dục trong cơ thể hai người nguội dần, David Đức rút cặc ra, ngồi phịch xuống ghế, Thảo Nguyên ngả người nằm ngửa ra bàn, thở dốc. Một lát sau, David Đức ngồi dậy, hắn bế nàng xuống đất, dâm thủy của nàng pha trộn với tinh khí của hắn trào ra khỏi miệng lồn, chảy cả xuống sàn nhà, David Đức chỉ vào con cặc mềm xèo mà nói:
– Nào… hihi… bây giờ thì làm sạch nó cho anh như đã hứa đi… hehe…
Thảo Nguyên không nói gì, chỉ nhoẻn miệng cười rồi từ từ đưa đầu khấc vào cái miệng xinh xắn của nàng mà nút mạnh:
– Ư… ưm… khá lắm… ư… ư…
David Đức ôm lấy đầu nàng, ấn sâu vào chân, một tay hắn với chiếc điện thoại bấm số, đưa lên tai, mắt nhắm nghiền…
… Bạn đang đọc truyện Những người phụ nữ dâm đãng tại nguồn: http://truyensex68.com/nhung-nguoi-phu-nu-dam-dang/
Quỳnh Trang ngồi tại nhà xem tin tức thời sự, cô không dám tin vào mắt và tai mình, chuyện này là thế nào? Nàng tức giận tắt phụt chiếc tivi, ném luôn điều khiển xuống ghế. Rồi tự nhủ:
– Có chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nàng cầm máy định gọi cho chồng thì tiếng chuông điện thoại chợt reo, một số điện thoại lạ chạy trên màn hình. Quỳnh Trang gạt máy đưa lên tai:
– Alo.
– Chào cô Quỳnh Trang! Ưm… he…
– Ai vậy ạ?
– Sao… cô quên tôi nhanh vậy sao… Ôi… ư… David Đức, chủ tịch tập đoàn Minh Ký…
“Là gã dâm dê đó”. Quỳnh Trang rủa thầm trong miệng, mà hình như hắn đang vừa làm tình vừa gọi cho mình sao, bỉ ổi. Nàng thở dài lên tiếng:
– Vâng, anh gọi tôi có chuyện gì không?
– Sao, cô thích món quà thứ hai của tôi không… hehe… tốt lắm… ư…
– Quà ư? Quà gì vậy?
– Hừ, vậy là… chồng cô không… nói gì với cô rồi… ưm…
– Về chuyện gì? – Quỳnh Trang vẫn chưa hiểu chuyện gì, nàng thắc mắc. – Khốn kiếp. Sao hắn có thể vừa làm vậy vừa nói chuyện với mình chứ… – Nàng nghĩ thầm.
– Đó là thứ có thể giải quyết tất cả những rắc rối của cô. Sự căm hận có thể biến thành tình yêu dấu… nếu cô muốn… hihi… – Hắn vừa nói vừa nhếch mép cười nửa miệng.
– Ý anh là sao?
– Thực ra thì cô nên hỏi chồng mình… anh ta sẽ cho cô hay. Ư… ư… hihihi.
David Đức tắt máy cười khểnh trong sự ngạc nhiên của Quỳnh Trang. Lúc này, nhờ sự miệt mài của Thảo Nguyên, con cặc hắn đã dựng đứng trở lại như cột buồm, nàng trườn lên, xoắn lấy môi hắn, thì thào:
– Chúng ta bắt đầu hiệp hai chứ… hihi…
– Nếu em cũng đã sẵn sàng. – David Đức vừa nói vừa vân vê đầu vú của nàng.
Thảo Nguyên mỉm cười, từ từ kê con cặc của hắn vào cửa lồn rồi hạ mình dần dần xuống:
– Ư… ưm… hihi…
Tối hôm đó, Hoàng Long thất thểu trở về nhà, người của anh vẫn chưa thể tìm thấy gã công nhân tên Nguyễn Thành Sơn, anh bước từng bước nặng nề vào phòng, thả mình trên ghế sofa, ngửa đầu lên thở dài:
– Hình ảnh của anh xuất hiện trên khắp các tin tức, mặt báo hôm nay. Chắc anh phải lo lắng lắm.
Hoàng Long ngẩng đầu lên, Quỳnh Trang đang đứng trước mặt anh, tối nay, nàng ăn mặc kín đáo và lịch sự hơn mọi ngày. Không còn chiếc váy ngủ sexy quyến rũ nữa, nàng biết cả hai hôm nay đều không có tâm trạng. Đã lâu, công ty của anh không có sóng gió lớn như vậy. Anh mỉm cười, cố gắng giữ nụ cười tự nhiên nhất cho Quỳnh Trang cảm thấy yên tâm:
– Một phần của công việc thôi mà.
– Giấu em mọi chuyện cũng là một phần công việc sao của anh sao?
– Anh giấu em điều gì? – Hoàng Long có phần ngạc nhiên.
– Anh chưa từng kể với em, chuyện gì đã xảy ra… giữa anh và David Đức của tập đoàn Minh Ký hôm đó.
Quỳnh Trang đã sốt ruột, nhưng chồng nàng vẫn rất bình tĩnh, anh ngồi trên ghế sofa, tiếp tục trả lời nàng:
– Hắn ta là một thằng điên, em không nên nghĩ về chuyện hôm đó nữa.
– Trời ơi, hắn ta gây ra những chuyện này đấy.
Đến bây giờ thì Hoàng Long không còn bình tĩnh nỗi nữa, anh đứng phắt dậy với ánh mắt có phần phẫn nộ:
– Cái gì?
– Mọi chuyện xảy ra tại nhà máy nước ngọt là một vụ phá hoại, hắn ta đứng sau toàn bộ sự việc.
– Ai nói với em???
– Chính hắn đã nói. Hắn đã gọi…
– Hắn nói gì?
– Hắn nói rằng anh biết tại sao hắn lại làm những chuyện này. Và nếu em muốn thì mọi chuyện không cần phải như thế này.
Quỳnh Trang vừa nói, vừa bước từng bước đến trước mặt chồng, nhưng anh lại lảng tránh:
– Quỳnh Trang, thôi quên đi.
Hoàng Long định bước ra khỏi phòng ngủ thì Quỳnh Trang như muốn hét lên:
– Tại sao? Hắn muốn cái gì, sao anh không thể nói với em.
– Anh không nói được.
– Hoàng Long, em xin anh, nói đi mà, em không thể để hắn hại anh thê thảm như vậy được.
Hoàng Long quay lại, nhìn ánh mắt van lơi, cầu khẩn của vợ, anh không đành lòng, cố gắng dằn cơn giận xuống, anh thở thật mạnh rồi từ từ nói:
– Hắn muốn… giành một đêm bên em.
Rồi nhìn ánh mắt ngỡ ngàng của Quỳnh Trang, anh tiếp tục:
– Đó là điều thằng khốn nạn đó muốn.
– Và đó là lý do???
Hoàng Long ôm má vợ:
– Em, đó là một tên đồi bại đốn mạt giàu nứt đố đổ vách…
– Không, anh, đó không thể là lý do duy nhất được, em chắc chắn còn có ẩn tình gì đó, hắn làm như vậy là để chọc tức anh, là khiến anh hoang mang… và để che giấu động cơ thực sự… anh mau tìm hiểu đi, và nhớ, phải tìm cho ra, chúng ta mới có thể đấu lại hắn.
Hoàng Long ngỡ ngàng. Những lời Quỳnh Trang vừa nói với anh hoàn toàn hợp lý, quá nóng giận nên anh đã không nghĩ đến chuyện này, hắn là ai, tại sao lại nhằm vào Beverage. Hoàng Long giật mình, anh vội bấm máy…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48